Chương 405: Manh mối
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Đỗ Trần có chút sững sờ, hắn bị luận điệu kỳ quặc của lão gia tử làm cho rối mù vô thức nói:
- Sư phụ, ngài muốn…
- Năm ngày trước phải ngươi đã đánh bại Hải Hoàng Sainz, thật vậy không?
- Đúng vậy sư phụ!
Đỗ Trần trong lòng dấy lên ý nghĩ, lão nhân gia không phải là người để ý từng chút chứ a!
Ziege hung hăng trừng mắt nhìn Đỗ Trần một cái:
- Vì sao ngươi xài Đỗ Trần bí pháp mà không sử dụng tới chiêu thức của Đấu Thần học viện?
Không phải là ta sử dụng Đấu Thần học viện chiêu thức để đánh thắng Hải Hoàng sao? Đỗ Trần ta thán trong lòng. Đột nhiên Ziege phía đối diện bật cười ha hả... thì ra, lão gia tử làm một việc chưa từng thấy bao giờ là nói đùa với Đỗ Trần.
- Hải Hoàng Sainz đâu có nói gì với ta chứ?
Đỗ Trần có thể nhìn ra lão nhân gia là thật tâm vui mừng khi thấy thành tựu của học trò mình, cười đến híp cả mắt lại. Đỗ Trần trong lòng cũng thấy ấm áp, cười đáp:
- Có, hắn nói là hắn phục người đã dạy ra đệ tử ngang với người!
Ziege cười ha ha, nói thẳng tuột:
- Cái này ta không dám chiếm công, à, nói tới đó, ngươi mặc dù là học trò của ta, nhưng ta lại không có dạy cho ngươi cái gì hết…
Cứ như vậy, hai thầy trò hàn huyên vài câu chuyện gia đình, Đỗ Trần nói về kinh nghiệm đã qua, cũng thuật lại nhiệm vụ mà giáo hoàng giao phó cho hắn. Nghe xong nhiệm vụ của giáo hoàng, Sắc mặt của Ziege có chút khó coi, phẩy phẩy tay:
- A, cái này cũng đều vì đại nghiệp kháng ma, ngươi trước tiên đi lo chuyện của ngươi đi, chừng nào có thời gian thì trở về Đấu Thần đảo, chuyện tốt nghiệp của ngươi cũng phải lo cho xong đi.
Đỗ Trần khom người cáo lui, theo đúng lễ tiết của đệ tử, bình tâm mà nói, thời gian chung sống giữa hắn và lão nhân gia cũng không lâu, tình cảm giữa hai thầy trò cũng không thể tính là nồng đậm. Bất quá là Ziege đích thực là một trường giả đáng tôn kính, đối với ông ta Đỗ Trần sùng kính nhiều hơn là thân ái. Hơn nữa, tiền thân đạo môn của hắn cái quan niệm tôn sư trọng đạo đã khắc sâu trong xương tủy nên lời hắn nói ra cũng phát xuất từ đáy lòng.
Đưa mắt nhìn Ziege tiến vào giáo hoàng kim trướng, liếc tới cặp lông mày màu tím của Ferdinand. Đỗ Trần vô thức chú tâm vào sát phạt kim bài trong ngực.
Ngày đó số 3 giúp đỡ Brockman cùng Phillip chạy thoát chính là ai đây? Lúc đó kẻ biết được toàn bộ bố trí của giáo đình thì ắt phải là có thân phận cao cấp trong giáo đình. Giáo hoàng có thể đã thanh lọc trong cao tầng giáo đình một lần ngày đó, nhưng lại không tìm ra dấu vết nào! Có hay không có khả năng là… số 3 ngày đó trong mắt mọi người lại không có ở Đại Hạp cốc nhưng lại đang làm những chuyện khác. Chỉ là số 3 sắp xếp xảo diệu, giấu diếm được cả giáo hoàng lẫn chúng nhân, lén lút tới Đại Hạp cốc giúp Brockman một cơ hội để trốn chạy?
Đỗ Trần mở sát phạt kim bài, trong lòng nói, theo suy nghĩ giáo hoàng, đáng lẽ ra phải sớm nghĩ tới chuyện này rồi, chính mình chờ coi kết quả số 3 là ai là tốt rồi a!
Đỗ Trần đi về nơi cư ngụ của Dịch Cốt và các người. Alex và Bối Bối kéo tai Snoopy lôi tới đó. Hai vị lão tổ mẫu liền ôm Snoopy thở dài buồn bã - các nàng đã biết chuyện của Wolfe, nhưng lại không hay là Julie đã cáo tố chuyện này cho Đỗ Trần nghe.
Mà tỷ tỷ của các nàng, Julie, một phần xương tro nằm trong tay Dịch Cốt ở bên cạnh.
Kể lại cuộc đàm thoại với giáo hoàng, Đỗ Trần phân phó:
- Tiếp theo chúng ta phải truy xét cho ra chuyện thi thể Vẫn Thần anh hùng bị thất tung. Hai vị lão tổ mẫu, làm phiền hai vị nhanh chóng thông tri với Porter, nói hắn không cần tới đây, trực tiếp tới Duerkesi thành chờ ta! Brook, ngươi theo ta tới Đại Hạp cốc xem xét!
Hai người đi ra cửa, không có người khác. Đỗ Trần lộ ra bổn tính, vỗ vai Dịch Cốt khen thưởng:
- Trong khoảng thời gian ta vắng mặt ngươi làm tốt lắm, xem ra một kẻ ít khi lừa gạt người như ngươi lại đột nhiên lừa người, hiệu quả thật là không tệ chút nào!
Dịch Cốt đỏ mặt, mà trong lòng lại thầm đắc ý. Thiếu gia muốn đào tạo mình thành nhân vật thứ hai của Duerkesi thành. Nếu mình không tận tâm tận lực, khác nào dạy người ngoài mắng ta là một tên phế vật? Còn gì là sĩ diện của Minh Đao ta?
Đỗ Trần tự mình khảo nghiệm Dịch Cốt hỏi:
- Ngươi thấy giáo hoàng tặng ta sát phạt kim bài, cho ta đề danh một trong năm người thanh danh trong sạch là có ý tứ gì?
Dịch Cốt hơi trầm ngâm, thán phục nói:
- Giáo hoàng thủ đoạn quả là tuyệt diệu, đây là một mũi tên bắn rớt hai con chim, vừa để cho thiếu gia giúp hắn thanh trừ nội gián, đồng thời cũng đang lung lạc và dò xét ngài.
Đỗ Trần sờ mũi nở một nụ cười, nói:
- Nói ra đi!
- Đầu tiên Samar lợi dụng danh nghĩa vì nghiệp lớn chống ma, tặng người Duerkesi được cắt ra án theo Lanning bản đồ, rồi dẫn dụ Baergena phái Angius trú binh giám thị để cho Duerkesi bị áp chế từ Lanning… làm ngài phải theo hắn, nhưng lại cho ngài sát lục đại quyền! Cái thủ đoạn này gọi là ra ân và thị uy.
Đỗ Trần mỉm cười lắc đầu.
Dịch Cốt ngạc nghiên nói:
- Ta đã nói sai điều gì sao?
Đỗ Trần cười lạnh lùng:
- Ngươi nói cái gì cũng đúng hết, cái này tùy tiện kiếm một kẻ quý tộc nào đó thì cũng có thể thấy được! Dã tâm của giáo hoàng không phải chỉ là như vậy!
Thấy Dịch Cốt vẫn chưa hiểu rõ, Đỗ Trần cười lạnh nói:
- Hiện tại thì Ma tộc đang bị JuJu thú kiềm hãm, áp lực từ phía dưới lên trên giáo hoàng giảm bớt cả trăm lần! Vì vậy mục đích của ông ta là loại trừ những ngoại tộc! Thành ra cả năm người trên danh sách đó đều chỉ là đồ đao trong tay hắn mà thôi.
Dịch Cốt cả kinh:
- Thiếu gia, vậy là sao?
Đỗ Trần chỉ chỉ vào cái mũi của mình:
- Đã nói là… thật ra ta cũng muốn giết Angius rất lâu rồi!
Dịch Cốt cười ngượng ngùng:
- Có lẽ thiếu gia vẫn lo lắng chuyện giết cha là tội đứng đầu sẽ bị suốt đời vạn kiếp bất phục!
- Là vậy a! Giáo hoàng có thể cho ta sát lục đại quyền, hiện tại nếu muốn giết chết Angius chỉ cần ngụy tạo chút chứng cớ thì tam đại lục trăm triệu tín đồ đại biểu cho giáo hoàng cũng ủng hộ ta giết cha, Bọn họ còn có thể nói là ta làm vậy là… đại nghĩa diệt thân!
Dịch Cốt chợt gật đầu:
- Qua vài ngày chúng sẽ đi xử lý chuyện Angius trú binh xâm lấn, lúc đó nếu hắn còn chọc giận ngài, thì ngàì thật có thể thẳng tay giết chết hắn hay không?
- Đúng vậy, nhưng là một khi ta giết đi Angius, Lanning đế quốc chẳng những mất đi một thống soái lẫy lừng danh tiếng, đồng thời 20 vạn quân chủ lực binh đoàn trong nhất thời cũng mất đi sức chiến đấu, có thể nói là quốc lực sẽ bị tổn hao rất nhiều, là cơ hội lớn cho giáo hoàng thao túng Lanning.
Đỗ Trần nhún vai:
- Chúng ta trên danh sách năm người, ai mà không có cừu nhân, ai mà không có kẻ muốn giải quyết? Chờ xem, Ma tộc còn chưa đánh tới, thì loài người đã loạn đả một trận trước rồi.
Dịch Cốt nhíu mày nói:
- Giáo hoàng chẳng lẽ lại thiển cận vậy sao?
Đỗ Trần chỉ vào mình:
- Bởi vì ta cho hắn sự tin tưởng tất thắng với Ma tộc. Hắn tự tin là có thể bình định được nội loạn của loài người, cho nên mới chơi ván này! Mà mới vừa rồi hắn không cho ta đem chuyện của JuJu thú nói ra ngoài, chính là để cho kế hoạch thanh trừng được tiến hành thuận lợi!
Đỗ Trần chỉ vào kim bài cười cười nói:
- Giáo hoàng thật sự là muốn nuốt ta mà, còn ta thì tuyệt đối không thể bỏ xuống cái kim bài này được… chậc chậc, thuận lòng trời - hợp lý lẽ, giương cao lá cờ chánh nghĩa mà hãm hại cừu nhân, quyền lợi như thế ai có thể bỏ chứ?
Một lần nữa Đỗ Trần vỗ vai Dịch Cốt:
- Ngươi làm khá lắm, sau này suy nghĩ nhiều hơn một chút!
Dịch Cốt nghiêm túc gật đầu!
Auerbach Đại Hạp cốc hiện ra trước mắt, Đỗ Trần leo thang đi xuống lăng mộ Auerbach, nó đã bị phá hủy hết cách chữa, xung quanh tàn viên đoạn bích, chỉ có mười mấy lăng vệ hồng y thú nhân tụ tập, mắt rưng rưng lệ, cái quan tài chính của Auerbach thì đặt ở ngay trung tâm lăng mộ phía trên, quan tài mở rộng, bên trong trống rỗng.
Dịch Cốt tiến lên giải thích:
- Ngày hôm đó sau khi quan tài mở ra tình hình là như thế này, không ai có nhúc nhích gì, ta và Andy kiểm tra qua, vô luận là mùi vị, cơ quan, vật bồi táng… và vân vân chưa từng có chuyện gì, giống như là thi thể Auerbach đột nhiên trong quan tài mà biến mất!
Không hề có dấu vết lưu lại về chuyện thi thể bị mất đi của Auerbach, thủ pháp gây án đã không còn dấu vết gì để tra ra được...
Đỗ Trần đi xung quanh quan tài vài vòng, con mắt chuyên nghiệp của hắn nhận thấy quả thật không có gì khác thường, sau đó kiếm hồng y lăng vệ hỏi:
- Theo ghi chép, thi thể của chí cao phụ thần xuất hiện trước mặt mọi người lần cuối cùng là lúc nào?
Hồng y lăng vệ bi phẫn đáp:
- Là 120 năm trước, lão quốc vương có được một kiện trân bảo hiến lên chí cao phụ thần, có khai quan thấy mặt người!
Đúng vậy! Khả năng là thi thể bị mất tích vào 120 năm trước cho tới bất kỳ thời điểm nào trong ngày này.
- Vậy thì chỗ tọa lạc thi thể của chí cao phụ thần có gì thần kỳ? Tỷ như người có thể bạo phát tăng cường lực lượng…
Dịch Cốt thay mặt trả lời:
- Giáo hoàng bệ hạ đã tra qua, thi thể của chí cao phụ thần có lẽ hữu dụng đối với vong linh binh đoàn của Ma tộc. Thêm nữa, hắn chỉ là một lão…
Nhìn thoáng qua thú nhân nước mắt rưng rưng:
- Chỉ là một thi thể không hoàn chỉnh!
Nói cách khác, cái chết của Auerbach rất là khó coi, ngay cả mẹ đức hạnh cũng còn nhận không ra, đánh rắm cũng không được!
Đỗ Trần nói trong lòng, động cơ tạo án cũng không có manh mối gì.
Hắn liên tục hỏi thêm vài người, chẳng có kết quả gì, ngay lúc Đỗ Trần đang thất vọng thì lăng vệ nói:
- Francis các hạ, ngài là người cuối cùng kiểm tra quan tài, nếu như người cũng không có phát hiện gì, xin mời lùi lại, để chúng ta di chuyển quan tài lại như cũ, tái tạo lần nữa cơ quan thánh khí phòng ngự.
- Cơ quan thánh khí phòng ngự?
- Đúng vậy, vì để phòng ngừa có người mạo phạm chí cao phụ thần, St. Barton gia chủ đã bố trí khóa thánh khí cơ quan ở bên trong khu để quan tài. Bất luận là ai nếu không có chìa khóa bí mật mà mở quan tài trộm thi thể, đều sẽ bị giết tại chỗ!
Trái tim của Đỗ Trần nhảy thót một cái:
- Sau trận Bowness đại chiến, trạng thái cơ quan là gì? Có bị phát động không?
- Lúc ấy, Bowness cùng lôi hỏa pháo va chạm vào nhau, dư sóng phát ra làm mở quan tài, cơ quan có phát động hay không, hay là ở trạng thái gì… chúng ta đều không có rõ. Hôm đó ánh sáng thật là chói mắt, hay là cơ quan có phát động mà chúng ta không thấy được!
Lăng vệ ngừng lại một chút:
- Cũng có người hoài nghi trên chiếc khóa thánh khí cơ quan đó có manh mối của thi thể đã mất đi, nhưng bọn họ tìm tới tìm lui mà cũng không có phát hiện gì, chỉ làm chậm trễ thời gian chúng ta tu sửa mộ địa. Ngài… có cần kiểm tra lại một lần nữa không?
Đỗ Trần gấp gáp nói:
- Còn sót lại phần linh kiện gì của khóa cơ quan đều đưa hết cho ta.
Những người khác không tìm ra dấu vết, còn Đỗ Trần lại khác với họ.
Đỗ Trần, tông sư về khóa nhìn vào phần sót lại của cái khóa thánh khí này, lại bảo lăng vệ sắp xếp chúng trở lại y như bản ban đầu. Đỗ Trần bắt chước làm lại toàn bộ quá trình khóa vào mở ra, lắc lắc đầu:
- Thật là đáng tiếc, ta cũng không có phát hiện đều gì, được rồi, các ngươi tiếp tục tu sửa, ta không quấy rầy chí cao phụ thần nữa.
Một đội Lăng vệ quả nhiên cùng một bộ dạng, thu xếp lại hài cốt!
Ra khỏi Đại Hạp cốc, Dịch Cốt hỏi:
- Thiếu gia, ngài thật sự không phát hiện ra điều gì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.