Liên Hoa Bảo Giám

Chương 86: Mùng 3 Tháng 3

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Sau khi tách khỏi Mina, Đỗ Trần về tới túc xá của mình, hai ‘môn thần’ vẫn còn ở đó hấp dẫn tò mò của các sư phụ, học sinh.

Đỗ Trần tiến đến giao thiệp, Demis mở miệng là hiến thân vì nghệ thuật xin Francis đồng học ủng hộ nghệ thuật, miệng ám chỉ thân phận sư phụ của mình khiến cho Đỗ Trần một biện pháp cũng không có. Còn lão thần côn Bowen lại càng tuyệt, rõ ràng là ngủ tại trướng bồng mà gọi thế nào cũng không tỉnh.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, Đỗ Trần nhận định hai kẻ cổ quái này là hai cao nhân thần kinh không quá bình thường. Chính mình bây giờ đang bị Phillip làm khó dễ, mà bên người không có mấy người tốt, cho nên muốn cùng Demis thương lượng để cho hai lão gia này ở tại bên rìa khá xa của túc xá.

Cuộc sống bình thản ngày lại ngày qua đi, Đỗ Trần tại thực nghiệm thất - to bằng hai phòng học - trải qua kiếp sống bình thường của đệ tử. Bất quá trong đó có một việc khiến Đỗ Trần hết sức để tâm, đó là việc hắn đã tấn cấp thành nhị cấp chanh y ma đấu sỹ, mà thời gian hắn dùng để tiến từ cấp một lên cấp hai theo bản ghi chép của Đấu thần học viện là đứng hàng thứ ba, hai người trước đó đều là nhân vật của mấy trăm năm trước.

Nhị cấp đấu sỹ cùng nhất cấp đấu sĩ có khác nhau lớn là đấu khí thực thể hóa, đối với ma đấu sĩ mà nói, đặc thù lớn nhất chính là có thể hình thành đấu khí hộ thuẫn ở bên ngoài cơ thể, điều này làm cho quanh người Đỗ Trần có một cái màn hào quang màu lam xú thí đến vài ngày.

Đương nhiên, trọng yếu nhất chính là Liên Hoa Bảo Giám cũng tiến bộ, dù sao ở ngàn dặm trong thành St. John còn có từ thiện cơ kim giúp hắn làm việc thiện.

Một ngày của tháng hai, Đỗ Trần đi tới thực nghiệm thất nhưng hôm nay bất đồng so với bình thường, Phillip cũng không bắt hắn tới tầng mười mà là nói chuyện ở ban công thất.

“Francis, chúc mừng ngươi đã tấn cấp nhị cấp đấu sĩ. A a, tốc độ tiến bộ của ngươi khiến cho không ít sư phụ đều cảm thán, gặp được một chú mèo con tốt a!”

Phillip cười to chúc mừng Đỗ Trần, xong lại chuyển biến, lạnh nhạt nói:

“Bất quá, ngươi đối với tiến bộ của ngươi có hài lòng không?”

Trong lòng Đỗ Trần căng thẳng, gần đây hắn cùng Phillip trong lúc nói chuyện đều cẩn thận dị thường, hắn đáp:

“Phong hào đấu thần không phải một ngày là có thể luyện thành, con đường còn rất dài nên không nên tự mãn, chỉ có thể nói là còn có thể.”

“A, ngươi quá khiêm nhường rồi. Francis, gần đây ngươi đối với thí nghiệm của ta cũng đã hiểu rất nhiều điều, đã là một trợ thủ hợp cách. Vậy, ngươi đối với đấu khí truyền thừa hạng nhất này có cái nhìn thế nào?”

“Nó có thể trong thời gian ngắn bồi dưỡng một đấu thần, nhưng là nhờ có ngoại lực đạt được đấu khí chứ không phải thật lực, nên ngày sau rất khó tiến bộ.”

Phillip gật đầu, cười nói:

“Đúng vậy, người bình thường nhận được ngoại lai đấu khí không phải thật lực, đây là bởi vì thân thể bọn họ cùng thân thể người cung cấp đấu khí không hoàn toàn dung hợp. Nhưng, ngươi là Thiên Sứ Thủy Thân, có thể cùng với thủy hệ đấu khí kết hợp hoàn mỹ!”

Mẹ nó!

Hắn cần biện pháp đấu khí truyền thừa để đề cao thực lực bản thân mình đó sao? Tâm “thúc địa” của Đỗ Trần lớn tiếng nói.



Gặp được tuyệt thế cao thủ, chuyện bị trộm đi mười năm công lực đối với người khác là thâu thiên chi hạnh, nhưng với Đỗ Trần mà nói đó cũng là tai nạn bởi vì hắn chính là mục tiêu thực nghiệm của Phillip. Không cần phải nói, thiên phú của Đỗ Trần biến hóa bước đầu, vậy bây giờ tiến hành bước thứ hai đấu khí truyền thừa, sau đó là bước thứ ba… không biết đến bước thứ mấy thì giải phẫu Đỗ Trần đây?

Quả nhiên, Phillip tiếp tục nói:

“Ngươi không có hứng thú nhanh chóng đề cao thực lực sao? Thử sử dụng phương pháp đấu khí truyền thừa xem.”

Tâm niệm Đỗ Trần vừa chuyển, cười nói:

“Ta muốn trước hết mời Roland sư phụ dạy, bởi vì gần đây ta được hắn thu làm đệ tử, hơn nữa thực lực của sư phụ Roland siêu quần nhất định sẽ cho ta ý kiến tốt.”

“Ngươi đã làm đệ tử của Roland?” - Đôi mắt của Phillip hiện lên một vẻ mất tự nhiên, nhưng rất nhanh đã được hắn che dấu đi - “Chúc mừng, đây chính là đại hỷ sự!”

Đáng chết, Roland như thế nào lại nhúng tay vào, Francis chẳng phải là cùng giống Arthur đều có một phong hào đấu thần bảo vệ sao? Thực nghiệm của chính mình như thế nào triển khai được?

Thu hết biến hóa của Phillip vào lòng, Đỗ Trần âm thầm kêu may mắn.

Hai người trầm mặc một lát, Phillip đột nhiên cười nói:

“Francis, ngươi hẳn là hiểu được với tốc độ tiến bộ của ngươi rất nhanh sẽ có thể đạt tới tam cấp đấu sĩ, mà tam cấp đấu sĩ là một phân thủy lĩnh (tấm chắn) trọng yếu, bởi vì khi đó ngươi có thể phát xuất độc môn chiến kỹ của mình.”

Đỗ Trần gật đầu, hắn bây giờ cũng rất mong chờ trở thành tam cấp đấu sĩ, nhất nhị cấp đấu sĩ đều chỉ có thể sử dụng một ít chiêu thức thông dụng như: thủy cầu, thủy quang thuẫn… cái gì đó, mà tam cấp đấu sĩ có thể nghiên cứu độc môn chiến kỹ, tựa như một chiêu hỏa miên của Chu Nho Sem.

Nhưng, cái này cũng là lý do trở thành thực nghiệm phẩm.

Phillip tiếp tục nói:

“Chờ ngươi hình thành độc môn chiến kỹ, lộ tuyến vận chuyển thủy nguyên tố trong cơ thể sẽ cố định, khi đó ta sẽ tiến hành đấu khí truyền thừa chẳng phải hoàn mỹ sao.”

Lão bất tử này đang dẫn dụ mình. Đỗ Trần cười nói:

“Ta còn muốn hỏi Roland sư phụ một chút!’

“Cái này, ngươi biết đó, thực nghiệm của ta là cơ mật cao nhất của học viện. Ân, bất quá Roland miện hạ thân phận tôn quý, ngươi có thể nói với hắn!” - Phillip suy nghĩ một chút rồi cười nói - “Trong khoảng thời gian này ta có một số việc nên cho ngươi nghỉ ngơi một thời gian, thuận tiện hỏi ý kiến Roland miện hạ đi.”

Đỗ Trần hỏi:

“Ta khi nào thì tiếp tục công tác?’

“Sau mồng ba tháng ba. Ta cần bế quan để tiến hành một thực nghiệm phi thường trọng yếu.”



Đáp án của Phillip khiến cho Đỗ Trần giật mình.

Mồng ba tháng ba, chẳng lẽ hắn định trong ngày này giải phẫu cha của Helen?

Thật sự lớn a!

Đứng dậy tiễn Đỗ Trần xong Phillip ngồi lại phía sau bàn, đột nhiên trên tường sau lưng hắn xuất hiện một bóng người, màu đen mờ ảo giống như màu bức tường, tay hắn không cầm cái gì, hơn nữa mười ngón tay thon dài không giống ngón tay của loài người khiến cho hắn rất khó cầm binh khí. Hắn cười âm lạnh:

“Quá thú vị, Roland đã nhúng tay vào, ngươi còn dám giải phẫu Francis lấy đi “linh loại” mà Mayfair truyền cho hắn sao?”

Phillip không quay đầu lại mà vỗ mạnh vào mặt bàn nói:

“Chuyện của ta không đến lượt ngươi quản.”

Sau khi suy nghĩ, hắn hiểu được mình nói quá nặng lời liền nắm tay sửa lại:

“Roland đáng chết, hắn tại sao lại nhúng tay vào? Quên đi, tạm thời dừng kế hoạch đối với Francis, chờ vài ngày nữa hãy nói.”

Bóng đen nọ phì cười:

“Chờ? Ngươi muốn chờ tới khi nào? Có Roland ở đây ngươi đâu dám giải phẫu Francis.’

“Hừ!’

Phillip cười lạnh âm trầm:

“Bây giờ đích xác ta không dám, nhưng quá một thời gian nữa nói không chừng dám.”

“Quá một thời gian nữa? Dát dát! Phillip, đừng nói ta không nhắc nhở ngươi, Francis có tóc màu vàng kim là do kế thừa linh loại của ngươi trong cơ thể Mayfair, nhưng hắn cũng có thể là kế thừa của thủ hộ Bác Bì, trong lúc ngươi giải phẫu hắn chẳng những phải đối mặt với Roland, cũng rất có thể còn phải đối mặt với Bác Bì nữa.”

“Được rồi! Không cười nữa! Ta chán ghét tiếng cười đáng chết của ngươi!” - Phillip hít thở sâu mấy cái, hòa hoãn nói - “Bác Bì, Roland… không ai có thể ngăn cản được thực nghiệm của ta. Trước hết để cho Francis cao hứng một đoạn thời gian, chỉ cần ta bình an vượt qua ngày ba tháng ba, đấu khí tụ, cho dù bọn họ có tìm tới ta gây phiền toái thì ta cũng dám giải phẫu Francis!”

“A? ngươi dựa vào cái gì mà tự tin như vậy?” - Vừa nói, bóng đen đột nhiên ngừng lại, nghĩ tới cái gì đó. - “Ngày ba tháng ba, đấu khí tụ, Thiên Vương sơn… ta hiểu rồi, ngươi thật sự là kẻ điên!”

“Rất điên cuồng sao? Thánh đồ Da Tát đại nhân thân ái…”

oOo

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook