Liên Hoa Bảo Giám

Chương 488: Ngươi cũng có hạng đấy

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Mẹ… Mayfair... Tishan phu nhân? Đỗ Trần nắm lấy cổ áo Steve.

- Đại ca, hôm nay có một nữ nhân tên là Tishan phu nhân tìm ta, chẳng lẽ chính là...

Steve nhún vai:

- Không sai, đó chính là mẹ dịch dung hóa trang đó!

Đỗ Trần hỏi tới:

- Nhưng hiện nay ta đã là thập tam cấp đỉnh phong, mà Tishan phu nhân kia có thể ở sau lưng vỗ vai ta, ít nhất là thập tứ cấp rồi, mẫu thân của chúng ta... có mạnh như vậy sao?

Đúng vây, dịch dung hóa trang khiến Đỗ Trần không nhận ra còn có thể nói, dù sao thứ thuật dịch dung này thiên biến vạn hóa, nhưng thực lực của Mayfair có vấn đề, nếu bà là thập tứ cấp đấu thần, bên người còn có loại cao thủ có cấp bậc như Melina, vậy việc gì phải mai danh ẩn tính, tránh né Margaret chứ? Mayfair trực tiếp trở về, gọi tam nhi tử hiện nay đã có mười vạn đại quân, bên cạnh đó trượng phu của mình còn có hai mươi vạn đại quân, vô luận từ chiến lực cá nhân, hay là từ trên quân đội đều không cần phải sợ Margaret!

Đối với nghi vấn của Đỗ Trần, Steve im lặng, đột nhiên toát ra một câu:

- Theo Bác Bì biết, năm đó Mayfair giả chết đích xác không có thực lực mạnh mẽ như vậy, cũng chỉ có thể giả chết lừa Margaret để chạy thoát! Nhưng mẹ đã thất tung gần hai mươi năm rồi… Bác Bì không biết những năm này Mayfair gặp phải những gì, nhưng hiện tại Mayfair... rất mạnh, rất cổ quái!

Tao ngộ của Steve cũng không có gì phức tạp, ngày đó sau khi hai huynh đệ chia ra, Steve do nhân cách của Bác Bì thúc dục tiếp tục tìm Tuyết Ny, muốn trâu non ăn cỏ già, hoàn thành tiếc nuối lớn nhất của Bác Bì khi còn sống - cho Tuyết Ny một danh phận! Cũng nhờ có bản lĩnh truy tung của Bác Bì, Steve theo manh mối ở Đấu Thần đào tìm tới Sinh Mệnh mê cung. Nhưng nửa tháng trước, cũng chính là khi Đỗ Trần “ăn no không chịu nổi” mà hôn mê, trong Sinh Mệnh mê cung Steve gặp được một mỹ phụ trung niên tự xưng là Tishan phu nhân, cũng chính là Mayfair dịch dung!

Sự tình kế tiếp... khiến Đỗ Trần không thể nói gì!

Bác Bì lãnh ngạo cô tuyệt, Steve lại là lưu manh, háo sắc tiêu chuẩn. Tay chơi sành sỏi ăn tất từ tám tuổi cho tới tám mươi tuổi! Khi tiểu tử này gặp được Tishan phu nhân vừa khéo tính tình Steve chiếm thượng phong, ngay tại chỗ hỏi người ta:

- Này, phu nhân xinh đẹp, Sinh Mệnh mê cung lạnh lẽo vắng vẻ như thế, ta nàng có thể kết bạn hoàn thành cuộc lữ trình nguy hiểm mà lãng mạn này hay không, làm một lần giao lưu thân mật từ tâm lý đến sinh lý!

Lời còn chưa dứt, một lão thái thái giống như quỷ mị xuất hiện ở sau lưng Steve, lập tức tại chỗ lốp bộp leng keng một trận đánh thảm khốc, đánh Steve mặt mũi xưng vù, thiếu chút nữa mất mạng!

Có lẽ là nữ thần vận mệnh bà nương kia không nhẫn tâm để một người cặn bã cực phẩm vì thế mà biến mất. Tại thời khắc mấu chốt, Steve bị chỉnh trị không chiêu nào chống lại, phi thường miễn cưỡng, khó khăn lắm mới dùng ra được tuyệt chiêu giữ mạng của Bác Bì - Bác Bì Hỏa Hồn.

Tishan phu nhân lập tức kêu lão thái thái dừng tay, hai người bắt giữ Steve, lập tức hỏi liên tiếp những vấn đề cổ quái. Ví dụ như, Ngươi kết hôn chưa? Có mấy tình nhân? Bây giờ muốn đi làm cái gì?

Nếu là Bác Bì, đối diện với sự khuất nhục chất vấn sau khi bị bắt, khẳng định là ngang ngạnh không thèm trả lời, nhưng đáng tiếc hắn là Steve! Tiểu tử này một mặt mê mẩn nhìn Tishan phu nhân, một mặt theo sự thực trả lời, cho thẳng tới phát sinh ra một đoạn đối thoại như thế này...

- Phu nhân xinh đẹp, ta tới mê cung nguy cơ trùng trùng này, chỉ vì tìm người yêu thất lạc đã lâu!

- Người yêu? Người yêu của ngươi tên là gì, bao nhiêu tuổi? Xinh đẹp không?

- Không, nàng không xinh đẹp, hơn nữa lớn hơn ta hai mươi tuổi, nhưng ta tin rằng, tình yêu không hạn chế tuổi, ta và Tuyết Ny nhất định...

- Đợi đã? Tên tiểu vương bát đản ngươi muốn lấy Tuyết Ny?

- Đúng vậy, lão thái thái có kiến nghị và chúc phúc gì không?

- Nhớ kỹ, người đánh ngươi tên là Melina!

Lốp bốp leng keng, lại là một trận đòn tàn khốc!

Lần này Meline hạ thủ lưu tình rồi, không làm cho thân thể của Steve lưu lại bao nhiêu thương tích, nhưng lão thái thái này tiếp đó chỉ mũi giáo huấn Steve, nói ra tràng giang đại hải, xem Steve như mất hết đạo lý.

- Tên tiểu vương bát đản ngươi không ngờ dám sinh ra chủ ý này với a di của mình, trong lòng ngươi còn có luân lý đạo đức không? Có biết cái gì gọi là đạo lí lễ nghĩa không? Ngươi nhớ rõ cho ta...

Tiếp tới, trí tuệ và kinh nghiệm của Bác Bì phát sinh tác dụng, Steve không nhận ra Melina, cũng không biết Mayfair dịch dung, nhưng liên tưởng tới vấn đề riêng tư trước mặt, còn có thái độ cổ quái của hai nữ nhân này, cuối cùng lại nhìn thấy bóng lưng quen thuộc của Tishan phu nhân... Steve hô to một tiếng “mẹ tha mạng”!!!

Nói đến đây, Steve rất đắc ý về sự cơ trí của mình:

- Cứ thế, mẹ bị ta nhận ra, khen ta thông minh!

Tiểu Bối Bối chấn kinh mở to hai mắt, đột nhiên toát ra một câu:

- Đệ đệ, đại bá bá tán tỉnh nãi nãi đó… ai nha, luân lý của gia tộc chúng ta, đúng là đại bi kịch nha!

Còn Đỗ Trần và Alex hai mặt nhìn nhau, thầm nhủ, không hổ là sắc lang cực phẩm Steve! Ngay cả mẹ mình cũng dám câu dẫn...

Sắc mặt của Steve đột nhiên âm lãnh, đây chinh là một nửa tính cách cửa Bác Bì - hắn vẫn chưa hoàn toàn dung hợp hai loại nhân cách này!

- Francis, ta đã dung hợp thành công thần lực truyền thừa của Julie, nắm trong tay cửu thần quyết, nhưng Melina kia vẫn có thể đánh ta không có sức hoàn thủ, mụ tuyệt đối không đơn giản! Mà Mayfair khi bắt ta cũng thể hiện ra thực lực cực kỳ khủng bố! Nhưng sau chuyện đó vô luận ta hỏi như thế nào, họ vẫn không chịu lộ ra một tia nội tình gì, ngược lại còn kêu ta cái gì cũng đừng hỏi, tiếp tục đi tìm kiếm Tuyết Ny. Họ nói xong mấy câu liền đuổi ta đi!

Dừng một chút, ánh mắt âm u của Bác Bì nhìn hướng ra cửa sổ:

- Mayfair đột nhiên trở về, hơn nữa thực lực bạo tăng, bên người mang theo Tứ Ngự Thần Thú, lại không chịu nói cho con ruột mình là bà vì sao trở nên mạnh như vậy, vì sao có thần thú, vì sao phải trở lại... cho nên ta nói hiện giờ mẹ rất mạnh, rất cổ quái!

Đỗ Trần khẽ gật đầu, Mayfair đích xác là quá cổ quái.

- Đại ca, ngươi vì sao nói ta cũng có phiền toái lớn!

Liên tưởng đến những câu hỏi của Mayfair hôm nay, Đỗ Trần nhíu mày nói:

- Chẳng lẽ mẹ muốn truy cứu chuyện ta và Angius?

Steve lắc lắc đầu:

- Không, mẹ rất dễ nói chuyện - ta đem chuyện giữa ngươi và phụ thân nói cho mẹ, mẹ không hề nói ai đúng ai sai, chỉ là tránh mình năm đó không nên dấu diếm cha quá nhiều việc. Kết quả là hôm nay chúng ta hiểu lầm trùng trùng! Nhưng quan trọng là Melina kia, mụ ta mới chính là căn nguyên phiền toái!



Sau khi sợ hãi sờ sờ vết thương đọng máu trên má, Steve cười khổ:

- Mẹ coi Melina thần bí kia là cô cô, hơn nữa làm việc đều để mụ làm chủ, không dám làm trái! Muốn thu thập ngươi, không may chính là Melina kia!

Đỗ Trần trong lòng tức giận, lại chưa được tiêu trừ. Mình khi nào trêu chọc Melina? Ả có lý do gì muốn thu thập mình?

Steve giải thích nói:

- Melina ỷ mình là cô cô của mẹ, ỷ mình là trưởng bối của gia tộc chúng ta! Vậy ở trong mắt mụ ta, mụ ta là bà cô, còn chúng ta là con cháu...

- Đại ca ngươi không cần nói nữa, ta hiểu cả rồi!

Đỗ Trần cười mỉa.

- Lão thái thái kia ta đã gặp qua rồi. Cứng ngắc, ngoan cố, tính khí thối tha! Ắt hẳn mụ ta vừa nghe ta và Angius quyết liệt, ngay tại chỗ chửi lớn ta không có nguồn gốc, là nghịch tử bất hiếu chứ gì? Sau đó mụ ta muốn thanh lý môn hộ, xử trí tên bất hiếu ngỗ nghịch ta. Mà mẹ mặc dù có lòng ngăn cản nhưng không làm trái tính khí của bà cô, là như vậy chứ gì?

Steve ngạc nhiên nói:

- Ngươi làm sao biết được?

Cái này còn cần phải nói sao? Kiếp trước Đỗ Trần gặp phải quá nhiều người già như vậy rồi, quan niệm của loại người này nghiêm chỉnh mà nói, chính là coi trọng lễ giáo một cách cực đoan, là kẻ điên cuồng duy trì lễ giáo phong kiến! Mà nói trắng ra, tâm tính của bọn họ chính là - thiên hạ đều sai. Melina ta mặc kệ Angius làm gì, Francis ngươi dám ra tay công kích phụ thân của chính mình, vậy ngươi chính là tên khốn kiếp, vậy ngươi liền đáng chết, bà cô ta phải thu thập ngươi, thanh lý môn hộ!

Loại người này ở kiếp trước của Đỗ Trần tuyệt đối không phải là số ít, chỉ là Đỗ Trần không ngờ rằng, ở thể giới đấu thần tây phương hóa, không khí xã hội cực kỳ rộng mở này cũng tồn tại loại lão thái thái như vậy!

Steve lại một lần nữa sờ sờ vết thương trên mặt:

- Lão Tam, Melina kia thực sự quá không giảng đạo lý, dù sao ngươi cẩn thận nhiều hơn là được rồi! Có mẫu thân ở đây, Melina kia không dám thật sự giết ngươi, nhưng một trận đánh tàn tệ, đánh ngươi mặt mũi sưng phù giống như ta sợ rằng không thoát đâu!

Đỗ Trần máy máy môi, thầm nhủ: “Không sợ địch nhân thiên quân vạn mã, sợ lão thái thái cổ hủ đột nhiên thò ra! Ài, Melina muốn thu thập ta còn được, đại ca nói đúng, có Mayfair xen vào giữa, mình cũng không gặp phải phiền toái quá lớn! Nhưng có một điểm… vạn nhất Melina lão thái thái này ép mình quỳ xuống nhận sai với Angius, vậy mình phải làm sao? Mẹ nó, dù sao lão tử không thể nhận sai với Angius!”

Đang nghĩ ngợi Steve đột nhiên lại nói:

- Việc của ngươi và cha chỉ là một nguyên nhân mà Melina muốn thu thập ngươi...

- Còn có nguyên nhân gì nữa?

Đỗ Trần giật mình hỏi.

Steve cười khổ, chỉ vào má mình.

- Ta cũng vì Tuyết Ny mà bị đánh, vậy ngươi và Tuyết Cơ… Lão Tam, đại ca xin lỗi ngươi a. Ài, ta đem chuyện của ngươi và Tuyết Cơ nói cho mẫu thân rồi, còn nói tốt cho Tuyết Cơ rất nhiều. Vốn là, ta hi vọng mẫu thân chấp nhận cô con dâu này, nhưng ai mà biết Melina vừa nghe thấy... Dùng lời của mụ mà nói chính là, “Tuyết Cơ là muội muội của Tuyết Ny, cũng chính là tiểu a di của ngươi, Francis dám theo đuổi tiểu a di của mình, quả thực là vô pháp vô thiên rồi, phải nghiêm khắc trừng phạt!”

Đỗ Trần hừ một tiếng, trong lòng nổi giận thực sự, ta và Tuyết Cơ tranh cãi, chia cách, nhưng đó đều là vấn đề tình cảm giữa hai người chúng ta, việc này liên quan đến Melina ngươi cái rắm á?

Cái loại lão thái thái này thật là quá làm người ta không ưa rồi!

Đỗ Trần thở dài:

- Đại ca, khi ngươi và ta chạy khỏi Phạt tội chi thành tách ra, có rất nhiều sự tình ngươi còn chưa biết, sợ là không cần Meina tới quấy rầy, ta và Tuyết Cơ...

Lập tức Đỗ Trần đem chuyện sau khi huynh đệ chia cách nhất nhất nói ra - chuyện hắn và Tuyết Cơ phân phân hợp hợp, đại dự ngôn cứu thế chủ của Wolfe, hiểu lầm của Vẫn Thần ngũ gia, cho tới Liya giúp hắn công hạ Kinh Ức Cốc.. vân vân việc không lớn nhỏ, hai huynh đệ hàn huyên tới lúc đêm khuya.

Steve cũng nói tỉ mỉ chuyện của mình, chuyện trước khi gặp được Mayfair đều đã nói rồi, sau khi Mayfair đuổi Steve tiếp tục đi tìm Tuyết Ny - Ngày đó Steve quả thực là tiếp tục tìm kiếm Tuyết Ny, nhưng đi không được bao lâu, một mặt khác của tên đệ tử trác táng, sắc lang vô năng - trí tuệ của Bác Bì chiến cứ thượng phong, hắn suy trước nghĩ sau, cảm thấy được lần này Mayfair xuất hiện chỗ nào cũng lộ ra vẻ cổ quái, do đó bề ngoài là đi vào bên trong Sinh Mệnh mê cung, lại âm thầm lặng lẽ theo Mayfair và Melina, trực tiếp theo bọn họ tới Đấu Thần đảo nên hôm nay mới tìm đến Đỗ Trần.

Trao đổi việc một bên đã trải qua, hai huynh đệ lại thương nghị một trận, rất dễ dàng liền có được mấy điều kết luận.

Thứ nhất, dựa theo lẽ thường mà nói, một vị mẫu thân nhiều năm không gặp con trai. Vậy đột nhiên tương phùng, cho dù không mừng quá mà khóc, ôm mặt khóc lớn, cũng không cần phải không chịu nhận nhau chứ? Nhưng sau khi Mayfair bị Steve nhận ra, hết lần này đến lần khác đẩy đứa con trai này rời khỏi mình, đồng thời tới Đấu Thần đảo, dùng thân phận Tishan phu phân nói chuyện với Francis mấy câu rồi đi ngay... Điều này nói rõ Mayfair có việc gì đó không muốn để người thân tới xum họp, chỉ do bà và Melina đi làm là đủ rồi!

Thứ hai, Mayfair vì sao lại đi cùng với Tứ Ngự Thần Thú Melina? Với xưng hô mà phân tích, quan hệ giữa Melina và ngoại công Bairu hẳn là không tệ, mà với việc Mayfair luôn luôn tôn trọng ý kiến của Melina xem ra, lần này hẳn là Bairu phái Melina đi làm việc, Mayfair phụ trợ!

Vậy điểm thứ ba, cũng là điểm mấu chốt nhất, Mayfair giả chết nhiều năm, vì sao cùng Tứ Ngự Thần Thú trở lại nhân gian, vấn đề dễ dàng được giải quyết, chân tướng của sự việc chỉ có một câu...

Melina và Mayfair vì sứ mệnh nào đó của Da Tát giáo chủ Bairu mà tới Đấu Thần đảo! Mà sứ mệnh này không thể bị người nhà của Mayfair biết. Nói cách khác, bọn họ không có tư cách để biết!

Steve nói.

- Lão Tam, sự tình đại khái chính là như thế này rồi. Chúng ta bây giờ gặp phải hai vấn đề, thứ nhất là đối đãi với mẹ như thế nào, hai là... lão tử muốn lấy Tuyết Ny thì liên quan đến Melina rắm á. Lão tam, chúng ta hiện giờ đồng bệnh tương lân, ta muốn lấy Tuyết Ny, ngươi muốn lấy Tuyết Cơ, nhưng đột nhiên thò ra một cái cản trở rất rất lớn là Melina này... phải làm sao bây giờ? Mụ là bà cô của chúng ta, không thể cứng rắn thu thập mụ!

Đỗ Trần hơi chút trầm ngầm, trả lời vấn đề đầu tiên:

- Mẹ đột nhiên trở về, hơn nữa hành tung thần bí, vậy chúng ta trước tiên cứ thuận theo ý của bà - ngươi dịch dung ẩn thân, ta làm ra vẻ không phát hiện ra chân tướng của Tishan phu nhân, trước tiên xem xem mẹ rốt cuộc muốn làm gì, dù sao mẹ cũng không thể hại chúng ta, chúng ta cũng không phải quá lo lắng!

Đỗ Trần cười khổ một tiếng:

- Về phần vấn đề thứ hai... Đó là phiền toái của riêng ta rồi, ta và Tuyết Cơ đã chia tay, có lẽ không có khả năng cho Melina cơ hội tới gây phiền phức!

Nhìn đại ca mặt mũi sầu khổ, Đỗ Trần cười gượng:

- Đừng lo lắng, nếu Melina kia từ bên trong làm cản trở, ngươi cùng lắm thì mang theo Tuyết Ny a di cưới chui là được. Có mẫu thân xen ở giữa, lão thái thái Melina kia còn có thể thật sự ra tay giết ngươi sao? Mụ không thể giết ngươi, hơn nữa nể mặt mẫu thân, cũng không thể làm khó Tuyết Ny!

Lúc này nhân cách Steve chiếm cứ thượng phong, hắn không còn biểu hiện ra lãnh ngạo xa cách vốn có của Bác Bì, mà là một quý tộc thiếu niên binh thường vì tình cảm của mình lo được lo mất phập phồng không yên:

- Ài, chỉ mong như thế! Bất quá lão Tam… hắc hắc!



Steve đột nhiên cười quái dị nói:

- Đệ đệ thân mến của ta, tình cảm của ngươi gặp phải vấn đề rồi, vậy có cần ý kiến của đại ca không?

- Đủ rồi, ngươi thuận miệng nói bừa còn để lại cho ta thêm rối loạn!

Đỗ Trần lắc lắc đầu!

Steve lại không thèm để ý, quàng vai Đỗ Trần, cười mỉm nói:

- Lão Tam, nghe việc vừa rồi của ngươi, với kinh nghiệm nhiều năm của đại ca ta xem ra, ngươi và Tuyết Cơ vẫn còn đường quay lại, nhưng... trong lòng của ngươi bây giờ, Tuyết Cơ quả thực là nữ nhân quan trọng nhất sao?

Đỗ Trần giật mình sửng sốt, chẳng lẽ còn có ai quan trọng hơn vị hôn thê của mình sao?

Steve nghiêm mặt nói:

- Francis, tâm tư của ngươi đều đặt trên người Tuyết Cơ, nhưng ngươi có lưu tâm tới một nữ nhân khác hay không?

Một nữ nhân khác? Đỗ Trần đang ngẩn ra, lại muốn hỏi tới, nhưng Steve bế lấy hai hài tử, dịch dung thành một lão đầu, mỉm cười ra ngoài đi dạo, chỉ để lại cho Đỗ Trần một câu!

- Ở trong mắt của Steve ta, nữ nhân chỉ có hai loại - lúc nào cũng được ngươi đặt trong lòng, thích hợp làm tình nhân! Còn nữ nhân làm ngươi không cảm giác tới sự tồn tại của nàng, nhưng ngươi một khi mất đi nàng lại không biết làm gì... thích hợp lấy về nhà, làm nữ nhân cả đời của ngươi! Lão Tam, ngươi tự mình suy nghĩ, lâu nay ngươi đã bỏ quên cái gì rồi?

Trong đầu “Oong” một chút, tựa hồ mở rộng ra một cánh cửa sổ, Đỗ Trần ngẩn ra tại chỗ...

Có đôi khi, Steve tay chơi sành sỏi, sắc lang cực phẩm, nhìn sự việc càng độc ác hơn xa Đỗ Trần!

Đương nhiên, chỉ giới hạn trong việc nữ nhân!

- Rầm, rầm!

Không lâu sau bên ngoài có người gõ cửa, lúc này Đỗ Trần mới bừng tỉnh lại, có hai người đến, dẫn đầu là lão bằng hữu Ferdinand, còn người kia là một người trẻ tuổi, khoảng hơn hai mươi tuổi, vóc người gầy gò, dung mạo tuấn tú lộ ra vẻ tinh minh, vừa nhìn biết ngay là một thanh niên tuấn kiệt hiếm có! Hơn nửa trên người hắn còn mặc trường bào quý tộc đại biểu cho Lanning, bộ dạng làm cho Đỗ Trần cảm thấy có chút quen mắt, nhưng nhất thời nghĩ không ra gặp qua ở đâu.

- Đỗ công. Eland xin được làm lễ với ngài!

Người trẻ tuổi này vừa mở miệng, Đỗ Trần mới chợi nhớ ra. Nguyên lai là đây chính là tiểu huynh đệ giáo đình nhờ mình nâng đỡ, rồi khi Steve vào ngục, cũng nhờ có Lanning tư pháp quan Eland dàn xếp, mới có thể ở trong ngục không phải nếm bao nhiêu khổ đau.

Bất quá những việc này đều trôi qua nhiều năm, Đỗ Trần đôi khi quên đi nhân vật nhỏ này cũng không đáng phải kỳ quái!

Ferdinand quan sát sắc mặt, lòng biết Đỗ Trần có thể không có ấn tượng nhiều lắm với Eland, liền không khỏi xấu hổ, làm trung gian nói:

- Được rồi Eland, nơi này không có người ngoài, ngươi chớ dùng cách xưng hô của Lanning kia nữa! Francis lão đệ của ta, ngươi còn nhớ không? Eland là gián điệp thánh giáo phái tới Lanning, chuyên môn phụ tránh thâm nhập tầng lớp cao, khống chế thế cục Lanning! Nói cách khác, hắn vẫn là thuộc hạ trực tiếp của giáo phụ ám điện ngươi đó!

Eland là ngươi bát diện lung linh, thấy thượng ti không nhớ mình, vội vàng lại làm lễ:

- Giáo phụ các hạ làm sao có thể không nhớ chứ, ám điện bạch y đại giáo chủ Eland ra mặt các hạ. Năm đó khi tôn sư huynh Steve vào ngục, Eland nhờ vào công lao nhỏ bé được các hạ thưởng món tiền lớn. Eland mới có thể dàn xếp trên dưới, có được thành tựu ngày nay ở Lanning!

Chậc chậc, lời nói này, đã nhắc nhở thân phận của hắn, lại lồng vào giao tình, còn hơi chút vỗ mông ngựa! Đỗ Trần dày mặt gật đầu:

- Ha ha, ta quên ai chứ sao quên được Eland đã giúp đại ca của ta! Các ngươi tới tìm ta là vì...

Ferdinand bật cười nói:

- Đây chẳng phải là vì Minh hội sắp bắt đầu sao? Lanning vương Baergena nóng lòng thu được vị trí cao, liền phái trọng thần tìm ta đi cửa sau. Nhưng ai biết... ha, trọng thần mà Beargena phái tới không ngờ là Eland! Kết quả ta và Eland ở trong phòng làm việc cười tới đau cả bụng!

Đỗ Trần cũng cười, phái gián điệp thánh giáo đi thương nghị với thánh giáo... Baergena không phải là quá ngu, mà là quá đáng thương! Trong lòng hắn máy động, lại hỏi:

- Trọng thần Eland? Tiểu huynh đệ, ngươi bây giờ đã “Nặng” bao nhiêu rồi?

Nụ cười của Eland làm người ta cảm giác rất thân cận:

- Hồi bẩm giáo phụ đại nhân, Eland đã trở thành nội các lễ pháp đại thần của Lanning, hiện nay thủ tướng Antoine sắp nghỉ hưu, Eland đang chuẩn bị tranh đoạt chức thủ tướng, đến lúc đó... còn xin đại nhân ngài giúp đỡ thật nhiều!

Tiểu tử giỏi lắm, mới được vài năm a! Đỗ Trần nhớ tới lễ pháp đại thần Videnov năm đó quyền thế ngập trời, không khỏi nhìn Eland khác đi, lại thầm cảm thán thực lực mạnh mẽ của thánh giáo - Eland chỉ là một trong nhiều gián điệp của thánh giáo, ai biết trọng thần giống hắn, ở các nước trên tam đại lục có bao nhiêu!

Từ trên người tên Eland này, có thể tưởng tượng ra sức ảnh hưởng của giáo hoàng tới mức độ nào!

Ba người ngồi xuống, trở lại việc chính, Ferdinand nói:

- Lão đệ, lần này chúng ta tới tìm ngươi, là do Eland cung cấp một tin tức - Baergena bất mãn ngươi sắp ngồi lên vị trí Đại nguyên soái trên Minh hội, bày ra âm mưu đối phó với thành Duerkesi, rồi từ đó áp lực với ngươi, để ngươi đem vị trí Đại nguyên soái để cho hắn...

Nói rồi, Ferdinand vỗ vai Eland một cái:

- Bất quá lão đệ ngươi yên tâm, mặc dù Baergena là chúa công của ngươi, Đỗ thành cũng là quốc thổ của Lanning -thánh giáo không thể công khai giúp ngươi chống lại tổ quốc! Nhưng từ nay trở đi, Eland nghe lời ngươi, có gì cần, nói với hắn! Với thủ đoạn của lão đệ, lại phối hợp với sự hiệp trợ của Eland, ắt chẳng cần phải sợ Baergena!

Đỗ Trần mỉm cười cảm tạ, nhìn Ferdinand thần sắc có hơi chút chần chờ, cười nói:

- Lão ca còn có việc gì nữa?

Ferdinand hạ thấp âm thanh xuống, biểu tình cũng nghiêm túc rất nhiều:

- Lão đệ, việc Lanning trước tiên để qua một bên, ta đại diện cho giáo hoàng thương lượng với ngươi một việc, một việc phi thường trọng yếu! Lão đệ ngươi biết, lần Minh hội này là thời khắc sắp xếp lại địa vị nhân loại, trong đó chức Thần Hoàng và Đại nghị trưởng đã định sẵn rồi, nhưng dưới hai chức vị này, giáo hoàng bệ hạ còn định ra một khung hệ thống chức vị của liên minh, ngươi xem...

Đỗ Trần từ trong tay của Ferdinand tiếp nhận một quyển sách mật, vừa mở ra xem, trong lòng nháy lên một cái, không thể tránh khỏi trở nên kích động.

Cuộn giấy này, có thể chính là bảng địa vị cho xã hội loài người sau này!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook