Liên Hoa Bảo Giám

Chương 379: Pháp bảo mất tích trở lại?

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Ba tức, ba tức, thanh âm cổ quái tràn ngập tầng cơ địa “Tinh nhục” thứ hai.

Nơi nơi đều là song đầu thú JuJu với cái đuôi dài, mà thú JuJu biến dị cứ năm ba con tập trung lại, tạo thành một đám, đang ăn cái gì đó, chung quanh đều vương vãi máu tươi, có màu đỏ, cũng có màu tím... cón rất nhiều đoạn tay chân cụt rơi rớt lại.

Thú JuJu biến dị ăn thịt người, ăn Tử Huyết Nhân! Từ trang phục không trọn vẹn của các thi thể có thể nhìn ra, những người này là người gia tộc Brockman.

Ánh mắt như điện, Đỗ Trần nhanh chóng quét một vòng nhìn các thi thể, từ quần áo cùng bộ lông suy đoán, nơi này không có lão thái thái Elizabeth, hắn nhướng mày.

Một thú JuJu giơ cái đầu nhỏ trên cái đuôi ngước mắt nhìn, liếc mắt nhìn tới Đỗ Trần, lập tức hoan hô:

- Lại có người đến, hắc dát dát, mùi rất thơm.

Mũi hắn chớp động, hai chân khẽ động, đánh về phía Đỗ Trần, theo dấu thú JuJu này, rất nhiều thú JuJu không được phân phát “Thức ăn” cũng lao lên.

Muốn ăn lão tử? Đỗ Trần hừ một tiếng, hất tay bắn nhanh ra một băng đạn, “oanh” vỡ nát bắn vào thú JuJu đang lao lên.

Đáng chết, thú JuJu này có thực lực nhị cấp tới tam cấp! Hơn nữa tính toán sơ sơ, trong tầng này có hơn năm trăm thú JuJu.

- Hắc dát dát, hắn giết ca ca ta, chúng ta tiến lên, ăn nó.

Một song đầu thú JuJu ngửa mặt lên trời rống giận, nhe răng đánh về phía Đỗ Trần, thú JuJu khác cũng theo đó lao lên.

Đỗ Trần trong lòng thầm run lên, thú JuJu mấy trăm năm làm thực vật cho cư dân phạt tội chi thành. Đột nhiên từ làm thức ăn chuyển sang người ăn... sát ý khi thấy thú JuJu ăn thịt người mà sinh ra phai nhạt xuống, đúng vậy, Tử Huyết Nhân ăn chúng ta mấy trăm năm, nuôi chúng ta như thực vật, chúng ta đây ăn lại Tử Huyết Nhân thì sao?

Trong lòng đột nhiên xúc động.

Thời gian khiến Đỗ Trần không vội ngẫm nghĩ, hắn phất tay xua tan thú JuJu xung quanh, xuất ra Liên Hoa, ẩn thân trong đó, biến mất trước mắt thú JuJu. Bọn thú JuJu mê mang hồi lâu, bắt đầu ăn thực vật...

Đi tới tầng thứ ba, nơi này cũng phát sinh chuyện đồng dạng, bất quá số lượng biến dị thú JuJu ở tầng ba “Mật nhục” ít, chỉ có hai ba trăm, nhưng thực lực càng mạnh, chừng tứ, ngũ cấp đấu sĩ.

Càng lúc càng cường đại, hay là nói thịt càng ngon thì thú JuJu sau khi biến dị càng cường đại.

Tầng này vẫn không phát hiện bóng dáng lão thái thái, Đỗ Trần y theo bản đồ, đi tới tầng thứ tư nơi sâu nhất - khu thú JuJu cực phẩm.

Nơi này không có tràng diện máu tanh ăn thịt người, nhưng lại có một tràng cảnh quái dị tuyệt luân.

-------------------------

Hơn mười thú JuJu - từ việc bọn chúng không biết che giấu khí tức cho thấy, bọn chúng hẳn là dị thú ngoài lục cấp! Đang ngồi bên bàn, học theo nhân loại mở hội nghị đang thương lượng gì đó, mà lão thái thái chẳng những hôn mê, hơn nữa đương nhiên bị nhốt vào trong một cái lồng lớn của thú JuJu, tựa như Tử Huyết Nhân ngày thường đối đãi thú JuJu vậy.

Mười mấy lục cấp dị thú mà thôi, Đỗ Trần không để vào mắt, đang muốn động thủ, nhưng nghe bọn chúng đối thoại cũng có chút sửng sốt.

Một thú JuJu nói:

- Tam đệ, làm thú JuJu không thể hắc dát dát loại bước này! Ta là đại ca, là thú JuJu lớn tuổi nhất ở đây, cho nên ta hẳn là thủ lĩnh của thú JuJu biến dị, có tư cách hưởng dụng Tử Huyết Nhân ngon nhất này.

Thú JuJu kia nói:

- Không, ta là thú JuJu cường tráng nhất nơi này, ta mới có tư cách là thủ lĩnh, hưởng dụng Tử Huyết Nhân này.



Tên thứ ba nói:

- Ta cho rằng, bây giờ sau khi chúng ta đề cử thủ lĩnh, không phải là ăn gì, mà là nghiên cứu rõ ràng sao chúng ta biến thành hình dáng này.

- Theo ta thấy...

Thanh âm náo loạn vang lên không dứt bên tai, mười mấy thực vật, mấy ngày hôm trước còn trong lồng chờ thịt, bây giờ đương nhiên khôi hội thảo luận làm sao để ăn được thịt nhiều người...

Nguyên lai thú JuJu sau khi biến dị được tự do, mặc dù còn không biết rõ vì sao biến dị, nhưng sinh ra một vấn đề mà trí tuệ chủng tộc phải lo lắng - chúng ta phải có trật tự xã hội mới! Nói trắng ra là, đề cử một lão đại, sau đó mọi người đi theo lão đại để… ăn.

Đỗ Trần nghe thế phì cười, nhưng trong lòng lại càng xúc động mãnh liệt.

Người ăn thực vật, bảo vệ thực vật có đúng là việc thiện không? Đỗ Trần dụng thí nghiệm nghiệm chứng qua, bảo giám nhận đó là việc thiện! Thực vật ăn người thì sao? Nếu lúc này giết chết thực vật, bảo vệ nhân loại có đúng là việc thiện không - dĩ vãng kinh nghiệm nói cho Đỗ Trần, đây cũng là không sai.

Vậy con mẹ nó đến tột cùng là ai sai?

Tâm ma lại nổi lên! Đỗ Trần đầu óc choáng váng.

Lúc này một đầu ngũ cấp thú JuJu chỉ Tử Huyết Nhân, cười siểm nịnh:

- Các vị lão đại, huynh đệ phía trên mới phát hiện hai sự kiện, một là có người xông vào nhưng đột nhiên lại biến mất.

- Cái gì? Mau đi tìm! Còn một việc là gì?

- Là, huynh đệ có chút thay đổi về bộ dáng lại không nhận được “Thực vật”...

Hắn chỉ chỉ Tử Huyết Nhân trên mặt đất:

- Huynh đệ phải ăn đất mềm, nhưng lại phát hiện... phàm là đồng bào biến thành bộ dáng này đều không ăn được đất mềm, không ăn đất, tựa như mùi vị đất mềm không giống trước kia.

Một thú JuJu phe phẩy cái đuôi nói.

Các thú JuJu đang tham gia hội nghị nhìn nhau một chút, liếc mắt nhìn Tử Huyết Nhân mà ngũ cấp thú JuJu mang tới, đồng thời nuốt nước miếng, nóng nảy, vội hỏi:

- Mau, chúng ta mau đề xuất thủ lĩnh, sau đó chiếm lĩnh nơi này, biến thành Tử Huyết Nhân tự dưỡng cơ địa. Hắc dát dát.

Tràng cảnh thật buồn cười, nhưng trong đầu Đỗ Trần lại như sét đánh.

Tại phạt tội chi thành, Tử Huyết Nhân không ăn thú JuJu thì không sống được, bây giờ thú JuJu ngược lại ăn thịt người, bọn họ không ăn cũng không sống được... là ai sai?

Ai cũng không có sai! Đỗ Trần trở nên sáng suốt, trước kia đứng trên góc độ nhân loại nhìn vào, hắn rất mê mang, nhưng giờ phút này với thân phận Hồng Huyết Nhân, nhìn thú JuJu cùng Tử Huyết Nhân hai chủng tộc không liên quan tới hắn, cũng đột nhiên sáng tỏ.

Hết thảy đều là quy luật tự nhiên mà thôi, con cọp ăn thịt người, người ăn thịt trâu bò, trâu bò ăn cỏ, cỏ lại hấp thu ánh nắng mặt trời... tất cả mọi người liên quan tới thực vật, đều là một bộ phận của quy luật đại tự nhiên, không ai đúng ai sai.

- Bồ Đào! Ngươi điên rồi!

Đỗ Trần đột nhiên giật mình ý thức được một vấn đề khác - Liên Hoa vì sao tính toán việc thiện mà không kể ác sự? Rất đơn giản, nếu Đỗ Trần giờ phút này mang tất cả Tử Huyết Nhân thoát khỏi phạt tội chi thành, để cho họ vĩnh viễn không bị thú JuJu ăn thịt, vậy đối với Tử Huyết Nhân mà nói đó là việc thiện, còn với thú JuJu... Đỗ Trần đã tuyệt nguồn thực vật, để cho bọn chúng toàn bộ chết đói.

- Thiện ác tương đối, có một nhân tất có một quả, có một thiện tất có một ác, mà ta muốn làm, chỉ là không thẹn với thiện tâm, Bồ Đào, ngươi có ý này sao?

Thần niệm của Đỗ Trần hô lớn với nguyên thần, thiện tâm, đáp án đột phá tâm ma sao? Bồ Đào mặc dù không có cho hắn câu trả lời, nhưng là...



Đột nhiên, Đỗ Trần hiểu được mông đít bắt đầu ngứa ngáy, thần niệm đảo qua...

Hơn năm đóa Liên Hoa trên mông! Đỗ Trần mừng như điên, nhưng liền đó... Liên Hoa đương nhiên cũng không nghe Đỗ Trần, mặc cho Đỗ Trần gọi về thế nào, năm đóa Liên Hoa đã nở vẫn gắt gao dắn chặt trên người hắn, không nhúc nhích.

Đây là chuyện gì xảy ra? Pháp bảo đã trở lại nhưng không thể dùng, chẳng lẽ mình còn kém gì sao?

Đỗ Trần sửng sốt, lẳng lặng nghĩ lại.

Lúc này thì, thú JuJu không có nhàn rỗi, hội nghị của bọn chúng lại tiếp tục, chuyện ai làm lão đại thật sự làm mất không ít thời gian, nhưng kết luận cuối cùng lại trở về kết quả ban đầu - ai cực mạnh thì là lão đại.

Sau khi đánh nhau, một đầu thú JuJu đứng lên bàn:

- Ta thắng, hắc dát dát, ta cực mạnh! Đều theo ta, chúng ta đi ăn Tử Huyết Nhân.

Hơn mười thú JuJu nhanh chóng xếp hàng trước mắt hắn, đầu lĩnh nhìn thoáng quá, đột nhiên cười ha ha nói:

- Thú vị! Nguyên lai chúng ta càng lợi hại, đuôi lại càng lớn.

Không thể như vậy chứ, y theo thực lực cường nhược, cái đuôi thú JuJu này cũng lớn nhỏ không giống nhau, cuối cùng tuyển xuất đầu lĩnh có cái đuôi lớn nhất.

Đầu lĩnh cười nói:

- Hiểu chứ, sau này ai có cái đuôi lớn nhất là đầu lĩnh.

Ngắm nhìn lão thái thái trong lồng, hắn đột nhiên rống lên:

- Giết ra ngoài, ăn sạch Tử Huyết Nhân, chúng ta cũng muốn xây dựng một cơ địa nuôi dưỡng chúng! Thứ này ăn ngon nhất... hắc dát dát, chờ khi trở về ta dụng bà ta làm lễ mừng công.

Dứt lời, hắn nhảy xuống bàn, vũ động cái đuôi xông ra ngoài.

Đỗ Trần còn đắm chìm trong mê mang bởi tâm ma, bên tai đột nhiên nghe được tiếng hống khiếu của thú JuJu. Lắc đầu, thanh tỉnh một chút, nhìn thú JuJu đều rời đi, hắn cứu lão thái thái ra khỏi lồng, đặt lên Liên Hoa, lập tức bay ra khỏi cơ địa. Lão thiên! Cơ địa này có một vạn tám ngàn thú JuJu, Czech thật sự nói - chỉ cần có một phần mười thú JuJu biến dị cũng là một hồi tai nạn.

Bay ra khỏi cơ địa, Liên Hoa dừng trên trời cao, Đỗ Trần nhìn khắp đại địa....

Thú JuJu nhung nhúc từ trong huyệt động tiến ra, người gia tộc Brockman chờ đợi bên ngoài, Czech đang tổ chức người nhà liều mạng chống cự, tạm thời còn an toàn không phải lo lắng, nhưng... xa xa một người chạy tới, vừa thấy tràng cảnh này vội vàng hô to:

- Đáng chết, nơi này cũng biến thành bộ dạng này! Thúc thúc Czech, thú JuJu trong nhà cũng biến dị rồi.

Từ một hướng khác nhanh chóng chạy tới mấy người mặc trang phục thám tử:

- Trời ạ, nơi này cũng biến thành dạng này, huynh đệ Czech, chúng ta trong khi điều tra liên quân phát hiện, tốc độ hành quân của họ đã chậm lại, bởi vì, bởi vì quân lương họ mang theo - thú JuJu cũng biến dị rồi.

- Phanh! Phanh!

Mấy tín hiệu đạn từ các hướng khác nhau lóe lên, Czech cả kinh:

- Phụ cận các tộc phát tín hiệu cầu cứu? Chẳng lẽ thú JuJu chỗ họ đều biến dị cả?

Đúng vậy, các nơi đều có thú JuJu biến dị, đều có thú JuJu ăn thịt người.

Lúc này, đột nhiên “Thực vật” đuôi dài xuất hiện, đột nhiên muốn ăn thịt người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook