Chương 299: Song tỏa đồng tâm
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
- Bi Pie đại ca, là hướng hành cung của Long thần bệ hạ, dị biến đã đột sinh, bây giờ bệ hạ trọng thương, Liege trưởng lão đang hiệp trợ bệ hạ trị thương, ngươi và ta lại cùng Long thần vệ ở chỗ này, phòng ngự hành cung phi thường bạc nhược.
Bi Pie hung hăng trừng mắt liếc nhân mã giáo đình ở bờ đối diện, suy tư một chút nói:
- An nguy của bệ hạ trọng yếu hơn mọi chuyện! Ta lập tức dẫn ba trăm Long thần vệ trở về, ngươi chú ý giáo đình, nếu bọn họ có dị động, không cần xin ý, lập tức khai chiến.
Cơ hồ trong nháy mắt, đại quân Long tộc chia làm hai đội, đại bộ phận bay về hành cung ở phương bắc.
Một mặt, thánh chiến đấu thần vừa thấy sự thể như thế, vội la lên:
- Ziege viện trưởng, giờ phút này chỉ còn lại hai trăm Long thần vệ, bọn họ căn bản không chống được đại quân ta, không bằng chúng ta trực tiếp đoạt lấy thánh khí, dù sao đạo lý cũng thuộc về chúng ta.
Ziege hừ một tiếng:
- Thừa dịp người khác nguy nan tính gì là đấu thần? Nếu ta lập tức giết tới đoạt thánh khí, vậy so với cường đạo thổ phỉ có gì khác? Nếu đã quyết định ngày mai thương nghị, vậy đợi ngày mai giải quyết trên bàn thương thuyết.
Bairu cũng nói:
- Không ổn! Long thần hành cung xảy ra dị biến, Long tộc dám chắc đầu tiên sẽ hoài nghi giáo đình chúng ta, nếu chúng ta bây giờ giết xuống, chẳng phải là nhận lấy “Tội danh” “Chế tạo hỗn loạn, dẫn khai thần thánh cự long, đồng thời nhân cơ hội cướp lấy thánh khí” sao?
Thánh chiến đấu thần vỗ ngực:
- Là ta thiếu suy nghĩ... Cái gì kia? Ziege viện trưởng người xem, thủy quang bay lượn trên bầu trời kia... cực kỳ giống tên trộm Thấm Thủy doanh ngày đó.
Ziege ngày ấy chưa từng tham dự cuộc đuổi bắt cho nên lúc này Dịch Cốt thực lực tăng rất mạnh, cũng rất dễ dàng khiến cho Ziege không phán đoán được tác giả của thủy quang.
Lão nhân không chút do dự lớn tiếng phân phó, thanh âm phi thường lớn khiến cho Long tộc ở bờ đối diện cùng thần sứ ở bờ tây đều nghe được rõ ràng:
- Hắc giáp quân nghe lệnh! Phát hiện kẻ trộm ngày trước, lập tức phân ra hai ngàn người đuổi bắt, đồng thời bẩm báo huynh của ta giáo hoàng Samar.
Lão gia tử này, thật sự là quá đáng yêu. Ít nhất Đỗ Trần nghĩ như thế... phòng thủ Nguyệt hồ bỗng chốc ít đi hai ngàn.
- Kẻ trộm xuất hiện rồi, tỷ tỷ, tên trộm đáng chết kia lại xuất hiện rồi.
Trong đám thần sứ một người hô lớn.
Donna vội la lên:
- Ta ở chỗ này, ba vị muội muội, các ngươi lập tức trong khoảnh khắc bắt lấy kẻ trộm đáng chết, đoạt lại bản đồ thần vực.
Nàng quay đầu lại hô to với giáo đình cùng Long tộc:
- Có nghe thấy không, kẻ trộm trộm đi thánh khí của thần ta trên địa bàn các ngươi lại xuất hiện, các ngươi đã đáp ứng, phải bắt hắn cho thần của ta! Nhanh lên chút, nếu không thần của ta sẽ không tha thứ cho các ngươi.
Ziege sớm phái người truy kích, mà Long tộc bên bờ Nguyệt hồ chỉ còn lại một thần thánh cự long, chỉ chần chờ chốc lát nói:
Donna thần sứ, tên trộm xuất hiện cùng phương hướng với hành cung của Long thần chúng ta, nói vậy hộ vệ hành cung sớm đã phát hiện, giờ phút này đã đuổi theo, chúng ta không cần đi.
- Các ngươi! Các ngươi quái lắm.
Donna hung dữ dậm chân, cũng không có biện pháp, liền tự mình thủ hộ Nguyệt hồ, sau đó phái ba người đuổi bắt.
- Biết đạo vương cùng tiểu mao tặc khác nhau chỗ nào không? Kỹ thuật? Cái này chỉ là một phương diện! Đạo tặc chính thức, là phải biết lợi dụng tất cả tình thế, điều động hết thảy tư nguyên đạt thành mục tiêu cuối cùng mới là một chiến thuật gia hoàn mỹ.
Đỗ Trần nhớ kỹ sư phụ đạo môn kiếp trước có nói, nhớ lại.
Dịch Cốt gây một hỗn loạn nhỏ đã khiến thủ vệ Nguyệt hồ giảm bớt một nửa.
Giờ phút này, tình thế Nguyệt hồ biến thành... bờ nam Ziege suất lĩnh hai ngàn người đồn trú. Thánh chiến đấu thần cùng Bairu mang theo hai ngàn người khác đi bắt trộm. Bờ đối diện, Long tộc chỉ có một thần thánh cự long, còn có hai trăm Long thần vệ.
Bờ đông vốn không có bao nhiêu, giờ phút này chỉ còn mấy người trông chừng mà thôi.
Thấm Thủy ở tây ngạn chỉ có một Donna ở lại! Mất đi Vân Kỳ, còn kém hơn thực lực chính thức của Đỗ Trần nửa cấp. Mà Đỗ Trần, ngón tay hắn mang theo các loại công cụ mở khóa, lòng bàn tay còn cầm hỏa liên đăng, hỏa liên đăng mấy giờ trước đã phế bỏ Long thần, như côn trùng vẫn đậu trên vạt áo sau lưng Donna.
- Bước đầu kế hoạch thành công rất hoàn mỹ, vậy bắt đầu bước hai.
Đỗ Trần nhắm liên đăng vào lưng Donna, nhưng lửa cháy trên hỏa liên đăng nhanh chóng tiêu diệt.
Hắn âm trầm nghĩ:
- Đỗ Tư sớm nói qua lão bát có thể tăng cường lực bạo phát trong nháy mắt, nhưng lão tử còn chưa thử qua! Hôm nay mượn Donna khai màn vậy.
Đỗ Trần nắm lấy đế hỏa liên đăng, chậm rãi, truyền nguyên thần, nội kình, đấu khí... đủ loại hội tụ lên liên đăng, sau đó tống vào lưng Donna...
Ziege cùng thần thánh cự long duy nhất còn lại của Long tộc giằng co, thỉnh thoảng, còn nghe tiếng hô bắt trộm hỗn loạn từ xa truyền lại.
- Tốc độ của tên trộm thật nhanh! Các ngươi tới mặt đông cảnh vệ.
- Người của giáo đình cũng tới? Bairu, tốt lắm, chúng ta bây giờ đều vì bắt trộm, nước giếng không chạm nước sông, mọi người phối hợp. Chúng ta đi về phía tây, các ngươi tới mặt đông.
- Bi Pie, quân đội của ngươi tránh đường, yên tâm, chúng ta vì bắt trộm, tuyệt không bước nửa bước vào hành cung cấm địa của các ngươi.
- A!
Ziege lão tử đột nhiên nghe được tiếng đàn bà kêu lên thê thảm! Lửa cháy, tựa hồ là một nữ nhân bị thương nặng! Tiếp đó, hắn thấy Donna ở bờ tây lao về phía trước...
Donna bị người đánh bất ngờ.
Trước mắt, nàng cơ hồ vẫn ổn, chỉ có thân thể theo bản năng lao tới - nàng không muốn chạy về phía trước cũng không được, bởi vì sau lưng một cỗ lực lượng thật lớn đẩy nàng bay về phía trước.
Nhưng phía trước là đâu? Nguyệt hồ, bị coi như cấm địa, bất luận kẻ nào trước khi đàm phán tiến vào đều bị giết chết.
Donna bất đắc dĩ tiến vào cấm địa Nguyệt hồ, cũng tới gần tân thánh khí.
Thần thánh cự long của Long tộc quát trước:
- Donna thần sứ, xin dừng lại… đáng chết! Ngăn trở Donna tiến vào Nguyệt hồ.
Trăm điều cự long bay vào Nguyệt hồ.
Ziege nhướng mày, phất tay ra lệnh cho quân đội:
- Không nên khinh cử vọng động, đệ tam tiểu đội xem xét Donna vì sao kêu thảm, đệ nhị tiểu đội tiến vào Nguyệt hồ bảo vệ thánh khí, cần phải đảm bảo thánh khí an toàn! Không tiếc hết thảy.
Người thánh giáo cũng tiến vào Nguyệt hồ.
Vừa đây không có bóng người, không có một ngọn cỏ rơi vào Nguyệt hồ, giờ khắc ngắn ngủi này lại lâm vào hỗn loạn.
Trong nháy mắt khi Donna kêu thảm thu hút chú ý lực của mọi người, Đỗ Trần đã giá ngự Liên Hoa bay sát đất tiến vào cấm địa Nguyệt hồ, dùng tốc độ nhanh nhất của mình.
Mục tiêu, đương nhiên là tân thánh khí đủ để cho chúng thần kim hoàn cùng Long thần quyền trượng rung lên bái phục! Mà tất cả công cụ sớm đã chuẩn bị thỏa đáng nằm trong tay hắn.
Nguyệt hồ hỗn loạn, một đóa Liên Hoa nhỏ như côn trùng dễ dàng thoát qua sự chú ý của mọi người, tiến gần tân thánh khí... vòng tròn, hắc ngân lưỡng sắc, trên có đồ án đao búa giao nhau, dưới có một cây thiết bổng tiếp lấy tảng đá.
Bay quanh thánh khí một vòng, Đỗ Trần thầm nghĩ: “Là nhị thập tứ tâm tỏa! ổ khóa là vòng tròn được điêu khắc phủ đao giao nhau, nhưng... không đúng a.”
Hắn phát hiện tân thánh khí này có chút cổ quái.
Theo “Đỗ Thị lý luận thánh khí” - thánh khí tỏa càng cao cấp, tỏa tâm càng phức tạp! Cửu cấp Vân vụ tỏa liên của Ziege là “Mười tám tâm”, thập cấp Thấm Thủy Vân Kỳ là “Hai mươi bốn tâm”! Vậy, suy đoán theo lẽ thường, tân thánh khí này hẳn là phải cao cấp hơn “Hai mươi bốn tâm” mới khiến cho thập cấp thánh khí bái phục, nhưng nó sao lại chỉ có trình độ “Hai mươi bốn tâm” như thập cấp thánh khí?
Thời gian gấp gáp, Đỗ Trần không thể suy nghĩ vội vàng, dù sao thủ vệ của Nguyệt hồ không phải kẻ ngu, sau khi hỗn loạn qua đi, bọn họ sẽ phát hiện Donna không phải chủ động khiêu khích, mà là bị người bức bay vào hồ tạo hỗn loạn, phản ứng đầu tiên dám chắc - người đến mặc kệ làm gì, đánh lén là ai, nhưng mục tiêu nhất định là tân thánh khí.
Hai tay vươn ra khỏi Liên Hoa, chớp mắt mở ra thánh khí tỏa.
- Ca ba!
Tiếng động rất nhỏ quen thuộc khiến Đỗ Trần biết, mình thành công.
Hắn đưa tay thử lấy thánh khí, nhưng...
Thánh khí không động.
Nó là một kiện thánh khí vô chủ, vốn không từ chối thủ đoạn của Đỗ Trần, nhận Đỗ Trần là chủ.
“Đáng chết, thủ pháp hai mươi bốn tâm tỏa không có khả năng sai.” Đỗ Trần trong lòng khó chịu, hắn không cam lòng, tiến lên kiểm tra.
Đúng vậy! Thánh khí tỏa đã bị phá giải, nhưng, khí hồn không có nhận chủ.
Điều này sao có thể?
Ngón tay Đỗ Trần run lên một chút, ánh mắt quét qua tân thánh khí một vòng, cuối cùng hạ xuống bộ phận thiết bổng chôn sâu trong nham thạch.
“Chẳng lẽ là song tỏa đồng tâm? Đáng chết, nhất định là vậy! Thánh khí này có hai thánh khí tỏa, nhưng tỏa kia lại chôn trong nham thạch! Giống như Minh Nguyệt Tử Thủy đao lão tử cấp cho Dịch Cốt, phải đồng thời mở hai tỏa mới có thể phá giải cái thánh khí này.”
Tân thánh khí cũng quả nhiên so với thập cấp còn cao cấp hơn, thập cấp thánh khí là “Hai mươi bốn tâm”, nhưng vô luận bao nhiêu tâm, nó đều thuộc phạm trù thánh khí tỏa, nhưng tân thánh khí này, nó hẳn là có hai tỏa! Nhất định vậy.
Muốn hoàn toàn phá giải thánh khí này, phải thấy được một bộ phận chôn sâu trong nham thạch mới được.
Nhưng nham thạch này ngay cả Dịch Cốt đều không phá được, mình sao có thể trong thời gian ngắn ngủi trong lúc hỗn loạn lấy được thánh khí, sau đó đồng thời mở ra hai toả.
Trong lúc này, Đỗ Trần nghe được tiếng Donna hét lớn:
- Đừng hiểu lầm, ta không làm bộ bị tập kích, sau đó mượn cơ hội tới gần thánh khí! Ta thật sự bị người ta tập kích.
Không vội, nếu tối nay không lấy đi thánh khí này, mình rốt cục không có cơ hội nữa! Bởi vì ngày mai chính là thời gian thương đàm thánh khí thuộc về ai.
Đỗ Trần cắn răng:
Con mẹ nó! Lão tử đời này không có thất thủ bao giờ, hôm nay cũng sẽ không thất thủ! Phú quý cầu trong hung hiểm, việc thiện làm trong nguy nan! Lão tử phải ra khỏi đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.