Chương 264: Song trọng chiếu lệnh
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Vị trí địa lý của lãnh địa sông New Zealand được xưng là “Cô thành vọng bích hải”, một sông ba núi, chính là nói sông New Zealand từ bắc hướng nam trải dài ngàn dặm, Duerkesi thành hoành quán ba ngọn núi bên bờ Đông Hải nhập biển.
Mặc dù gió biển trong lành, nhưng Ẩn Mang sơn bên bờ biển lại ngăn trở đại bộ phận, khiến cho trung tuần tháng tám thành Duerkesi như một “lò lửa”, hôm nay, cư dân trong thành được sự chỉ huy của quan viên lãnh địa dưới ánh nắng mặt trời chói chang lao động tại các nơi, vì trọng kiến thành thị mà đổ mồ hôi như mưa. Dưới đại thụ là các lão nhân cùng hài tử tiếp lương thực, cũng thấy một cỗ nhiệt khí nổi lên từ đáy lòng, trên trán đầy mồ hôi.
Thành chủ đại nhân của bọn họ, Francis bá tước giờ phút này trên trán cũng vã ra mồ hôi hột, nhưng lấy tay lau đi.... Mấy phút trước, Đỗ Trần đang trong phòng làm việc tại thành chủ phủ vùi đầu vào công án, phê duyệt những quyển tông cuối cùng do Porter mang tới... cũng chính là mấy từ - đồng ý, Francis.
Nhưng lúc này, “Đông đông”, có người vỗ lên bàn của hắn.
- Công văn đều đặt ở đây, mặt khác nói cho Harry, công việc của bình dân bá tánh có thể làm sau, trời quá nóng, khiến cho lão công dễ bệnh...
Đỗ Trần còn tưởng rằng tổng quản của hắn, cũng là Porter, cũng không ngẩng đầu lên nói. Tiếp đó, hắn ngẩng đầu liếc mắt... thấy rõ người vỗ lên mặt bàn là ai, Đỗ Trần cứng lưỡi:
- Lão thiên...
Trước mắt hắn, là một nam nhân.
Một người không mặc gì, xích lõa, nam nhân toàn thân trần truồng như nhộng.
Hơn nữa tóc dài màu vàng, đôi mắt màu lam, khuôn mặt tuấn lãng, vóc người to lớn... Đây lại là một Đỗ Trần nữa! Một Francis linh hoạt trăm phần trăm.
Xoát… Đỗ Trần đổ mồ hôi lạnh.
Mình đang trần truồng... Đỗ Trần kia có bộ dáng của người chết, không có chút vẻ mặt, chỉ đứng đối diện công án, có đến nửa ngày, hắn không nhúc nhích! Dụng lời giáo thụ Demis mà nói, là một nhân thể nghệ thuật, nhân thể nghệ thuật tiêu chuẩn, triển hiện ra nhân thể nghệ thuật hoàn mỹ với vóc người nam tính tiêu chuẩn.
Đỗ Trần kinh ngạc, đứng dậy nhìn chằm chằm vào “Chính mình” ở trước mắt, thử nói:
- Ngũ ca?
Đỗ Trần đó mắt miệng ngậm chặt, nhưng Đỗ Trần trong đầu lại nghe được thanh âm một người, một tiếng nói làm hắn hận không đá cho hắn hai cước.
- Hắc hắc, là ta.
Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, cũng không vội vàng hỏi ngũ ca vì sao xuất hiện như vậy. Liếc mắt nhìn ngũ ca:
- Nếu ngươi trở lại, Constantine dám chắc đã bị bắt giữ
- Đúng vậy, vừa rồi hắn nháy mắt bị áp giải vào thành chủ phủ, việc thiện này xem như hoàn toàn thành rồi! Ân, quẻ thứ 3 cũng đã hoàn toàn mở.
- Hoàn toàn mở? Ta sao không có cảm giác? Lão thập nhất đâu? Hắn...
Đỗ Trần giờ phút này đã lập tức cởi quần áo xem xét, nguyên thần thần niệm của hắn vừa chuyển. Đóa Liên Hoa thứ mười một trên mông đít mình... đương nhiên không thấy đâu nữa.
- Đừng tìm, lão thập nhất ẩn hình, ngay cả ngươi đều nhìn không thấy! Chờ ta nghiên cứu được làm thể nào tổ hợp quẻ thứ 3 thì sẽ nói tỉ mỉ với ngươi.
Ngũ ca - Đỗ Trần kia như là cương thi cất bước, xoay người ngồi lên bàn, nhếch miệng cười, nụ cười phi thường cứng ngắc:
- Phúc của ngươi không sai, sau khi quẻ thứ 3 hoàn toàn nở, ta có thể lợi dụng thân thể nhu nhuyễn của lão ngũ bên ngoài để hóa hình, bất quá ngươi cũng thấy...
Hắn nhún nhún vai:
- Bây giờ chỉ có thể biến thành như vậy, so với thực vật không mạnh hơn bao nhiêu! Hơn nữa không thể nói chuyện, chỉ có thể dùng thần niệm trao đổi với ngươi! Thực lực càng là kém cỏi...
- Nguyên lai ngươi là hóa thân của ta, đáng tiếc thực lực quá kém! Thật sự quá kém.
Đỗ Trần nhìn ra được, lão ngũ mặc dù ngoại mạo thay đổi, nhưng bản chất là nhu nhuyễn, không có lực công kích gì, nhưng, người bình thường cũng đừng nghĩ giết chết hắn.
Đỗ Trần nhìn chằm chằm hai cái chân thật to của hắn, nói:
- Người đều có thể thay đổi, ngươi không thể biến xuất ra một bộ quần áo sao? Vừa rồi lúc ngươi tới không có bị người khác...
- Thấy thì làm sao? Hắc, ta còn sợ bị nhìn thấy sao?
Lão ngũ hất đầu lên, tiếp đó, hắn thân thể khẽ biến, thu nhỏ lại, lại biến thành hình dáng nhu nhuyễn:
- Yên tâm, ta cứ thế này đi tới, sau đó mới biến hóa. Được rồi, có một số việc đã nói với ngươi, ngươi đã rõ ràng rồi chứ.
Ngữ khí của hắn bắt đầu nghiêm túc:
- Sau khi quẻ thứ 3 hoàn toàn khai mở, thực lực của nguơi phi thường đáng xấu hổ - bát cấp đấu thần không phải đối thủ của ngươi, nhưng cửu cấp đầu thần ngươi còn chưa đánh lại được, cho nên, trong khi chiến đấu lưu tâm tới điểm này. Mặt khác, ta bây giờ vô cùng hoài nghi, bát quái trên mông đít ngươi chính thức không phải bát quái, nhiều nhất chỉ là hình bát quái.
- Bát quái không phải bát quái? Đây là ý tứ gì?
- Ta cũng không rõ nữa, bất quá quẻ thứ 4 đã bắt đầu nở, ta từ từ cảm giác được lão thập nhị đã động, từ khi quẻ thứ 4 bắt đầu, bảo giám sợ rằng sẽ có biến hóa trọng đại, mà biến hóa này chính là... chờ ta nghiên cứu đã rồi nói cho ngươi.
Đông!
Đỗ Trần đánh lão ngũ một quyền.
- Không rõ thì không rõ, nói lời thừa làm gì! Hai sự kiện, đệ nhất, nếu ngươi có thể hóa hình hiện diện bên ngoài, vậy có chút khác biệt, ta cho ngươi một cái tên, gọi là... Đỗ Tư! Thứ hai, ngân phiếu 1 vạn kim tệ ta cho Constantine giao ra đây.
- Ngân phiếu tại Liên Hoa, chờ khi ngươi tiếp thu Constantine thì cũng tiếp luôn! Đỗ Tư.. hắc hắc.
Lão ngũ chỉ suy ngẫm chốc lát, thân thể khẽ động:
- Tốt, tên rất hay.
Với thông dụng ngôn ngữ của đại lục Einstein, Đỗ Tư, thật là một cái tên quý tộc ưu nhã.
Nhưng Đỗ Trần lại lớn tiếng phân phó với bên ngoài:
- Harry, nói cho thiếu gia Alex, trưa này, chúng ta ăn... đỗ ti.
Đỗ Ti này, là Đỗ Trần dùng tiêng thông dụng của đại lục Einstein nói ra... dù sao lão ngũ cũng không rõ ý nghĩa chính thức của tên hắn.
Sau khi vào mật thất kiểm tra biến hóa thân thể, Đỗ Trần từ trong tay Dịch Cốt tiếp nhận Liên Hoa thánh khí, cẩn thận tra xét Constantine đã bị Đỗ Tư lợi dụng thời gian tĩnh chi phong ấn, hắn vuốt mũi nở nụ cười.
Tiếp đó, Đỗ Trần từ trong Liên Hoa lấy ra kim phiếu, thu vào trong túi... trước kia Đỗ Trần không bao giờ để một vạn kim tệ vào mắt, nhưng bây giờ không được, hắn kỳ thật sắp chết.
Trọng kiến một tòa thành thị, tu kiến lớn lao, chống đỡ tân quân huấn luyện... tám trăm dặm sông New Zealand cơ hồ khắp nơi ăn tiền, Đỗ Trần có trăm vạn kim tệ bây giờ cơ bản đã hết. Tiền, tiền, tiền, Đỗ Trần giờ phút này hận không thể trộm đi toàn bộ quốc khố Lanning.
Đáng tiếc, hành thiện thì không thể có tà niệm, Đỗ Trần phán định trộm tiền quốc khố làm việc thiện, không tính là công dức.
Cho nên Đỗ Trần bây giờ thấy một vạn kim tệ, so với thấy một vạn mỹ nữ đều thích mắt hơn.
Trong mật thất, Dịch Cốt giao trả nhiệm vụ, đột nhiên thở dài:
- Không tưởng được, Constantine một đời hào kiệt, đương nhiên lại rơi vào cảnh này.
Đồng cấp cao thủ với hắn, hết sức hiểu sự không cam lòng của Constantine, nhưng chỉ hỏi:
- Thiếu gia, ngươi định khi nào bí mật xử quyết Constantine? Lúc đấy, ta sẽ lấy đi thứ tốt trên người hắn... long cốt, tinh hạch, long tâm toàn bộ lấy ra.
Đỗ Trần giơ một ngón tay, phe phẩy với Dịch Cốt, khóe miệng mỉm cười:
- Ta nếu muốn giết Constantine, ngay tại đại hoang nguyên đã cho ngươi xuống tay rồi...
Dịch Cốt sửng sốt:
- Thiếu gia, ngươi không giết hắn? Hắn đã giết hại hơn ngàn con dân a!
- Constantine tại sao lại cướp đoạt Đồ Lạp Mỗ chi tinh, chuyện này ta còn không rõ, nhưng cũng không muốn biết rõ.
Đỗ Trần nhìn chằm chằm bản đồ tam đại lục trên vách tường, đầu ngón tay điểm nhẹ lên một hòn đảo trên đại tam giác hải vực:
- Sẽ có người giết Constantine, nhưng trước đó, thần thánh cự long các hạ còn giúp ta làm một việc thiện.
- Thật lâu trước kia, ta nghe qua một câu nói - chỉ kiền qua, thượng thiện vô toán.
- Thiếu gia, ngươi cần phải nghĩ kỹ, lúc này đã là thần.
Ánh mắt kiên định của Đỗ Trần khiến cho Dịch Cốt có chút lắc đầu:
- Chúng ta lúc nào đi tới rừng Thiên Mục?
- Không vội, chúng ta không thể chủ động áp tống Constantine tới rừng Thiên Mục, như vậy, bí mật không bảo toàn được.
Đỗ Trần chắp tay hướng thông đạo mật thất:
- Rất kỳ quái a, lẽ ra phải tới từ sớm, nhưng giờ này sao còn chưa tới?
Cái gì tới? Dịch Cốt nghe được khó hiểu... chờ đến nửa tháng sau, hắn rốt cục hiểu được thiếu gia đợi cái gì ngày một tháng chín, hai quyển tông màu vàng đặt lên mặt bàn Đỗ Trần.
Một phần đến từ núi Miguel, ấn tín của long thần Samuel, đứng đầu thống suất vạn ngàn long tộc.
Mặt trên chỉ một câu nói, một câu phi thường bá đạo - Francis, ngươi thu dưỡng Chris Andy, nhi tử của phản nghịch Constantine của tộc ta. Vua của ta từng chiếu cáo tam đại lục, người bao che cho Constantine, là tử địch của long tộc, chiếu lệnh cho ngươi nhanh chóng tới rừng Thiên Mục nhận tội.
Một cái đến từ thánh sơn giáo đình, do thần còn sống, mười một bậc đấu thần, giáo hoàng Samar IX tự thân viết, ngữ khí rất thân thiết - Francis, sủng nhân của thần! Khi thấy thư này của ta, vậy ngươi đã thấy chiếu lệnh của long thần Samuel.
Samuel vì chuyện của phản nghịch Constantine coi là một chuyện đại sỉ nhục bình sinh, hôm nay, hắn không tìm được Constantine tất nhiên trút phẫn nộ lên ngươi cùng Andy.
Ta, đại biểu chúng thần trên trời, đã hết sức mức trách ngươi, trì hoãn hồi lâu! Bất đắc dĩ Samuel dụng cứng rắn bức bách, cường phát chiếu lệnh... Francis, hài tử của ta, đi một chuyến tới rừng Thiên Mục! Chiếu lệnh, Samar IX tự thân hạ thư.
Cuối cùng còn một nhóm chữ nhỏ - sư phụ ngươi Ziege cũng ở đây.
Porter, Harry, Dịch Cốt, thân tín của Đỗ Trần đều vây quanh bàn, nhìn chằm chằm hai chiếu lệnh.
Đỗ Trần nhìn qua, đột nhiên phì cười:
Ta nói chuyện Andy làm sao mới bộc phát được, nguyên lai là giáo hoàng bệ hạ giúp ta trì hoãn... hắn muốn mượn cơ hội giúp cho cao thủ thần bí mơ hồ sau lưng ta a? A a! Như vậy cũng tốt, hắn thật sự đã lâu không có xuất tràng rồi.
- Francis, ngươi sao còn cười được?
Porter nhíu mày:
- Long thần gây bất lợi với ngươi, có thể nói cục diện tới mức sinh tử tồn vong trước mắt.
- Ta không cười thì long thần không muốn thu thập ta cùng Andy sao?
Đỗ Trần cười rất vui vẻ, đặt hai quyển tông vào tay Porter:
- Porter, huynh đệ của ta, ngươi thu thập Constantine, có thể cho ta một chủ ý nữa, để ta thu thập long thần không? Tốt nhất... ta muốn có thể cho long thần xuống hạ phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.