Liên Hoa Bảo Giám

Chương 259: Sự cẩn thận của Constantine

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Mặt trời đã chiếu lên núi, Andy nằm dưới một cây đại thụ, hữu khí vô lực hừ hừ nói:

- Ta chết đói mất, không động đậy được. Ta muốn ăn cơm...

Andy bây giờ, tựa như nhờ vẻ ngoài, mặc dù hắn quả thật rất “đẹp trai”! Nhưng dù có đẹp trai, là một con chó có vẻ ngoài vô cùng đẹp trai, không, hẳn là “vẻ ngoài” của sói.

Hắn nghĩ, sao lại đột nhiên chui ra một phụ thân? Mặc kệ, dù sao ngươi nói ngươi là phụ thân của ta, vậy ngươi phải... cho ta ăn. Chờ ta ăn no rồi đi tìm chủ nhân.

Constantine ngạc nhiên nhìn “nhi tử”, thầm nói, đây là nhi tử của vạn lưu ngũ tuyệt phong, đệ nhị nhân vật núi Miguel ngày trước sao? Mới vừa rồi ta còn nhận hắn cứng đầu, là hảo hán, nhưng bây giờ, hắn sao lại giống một con chó chết? Hắn, quên đi, hài tử này từ nhỏ đã mất đi phụ mẫu, lại làm sủng vật của một nhân loại tiểu nhược...

Hơn nữa, hài tử này ba ngày không ăn gì, cũng hẳn là đói đến chết mất rồi, bây giờ phụ tử nhận nhau, hắn cũng không cần phải cứng đầu, Constantine đánh mắt với Baru.

Baru lập tức đưa bao thức ăn trên lên cho Andy:

- Thiếu gia, ngài ăn chút gì trước, ba ngày qua, huynh đệ chúng ta chưa xác định rõ thân phận ngài, thật sự là ngài đã chịu ủy khuất rồi.

Không nghĩ Andy chưa từng mở mắt, cái mũi ngửi một lúc, nói thầm:

- Hắc diện bao? Chẳng lẽ ngươi cho rằng thứ đó hợp với bữa ăn của một quý tộc sao?

Baru sửng sốt, lập tức thu hắc diện bao lại, nhìn thoáng qua Constantine:

- Tam gia, đích xác những ngày này thiếu gia đã chịu ủy khuất, huynh đệ chúng ta lập tức tìm chút thực vật ngon miệng bồi tội với thiếu gia.

Nói xong, hắn chào Constantine quay người lao đi, trong lòng còn nói thầm, chẳng lẽ.. chẳng lẽ... thiếu gia mấy ngày nay một lời không nói, một miếng không ăn, cũng không phải hắn cứng đầu, mà là... hắn không ăn được mấy thứ thức ăn khó nuốt?

Lão thiên a, tam gia một đời anh hùng không có nhi tử như vậy chứ? Dám chắc là ta bị ảo giác, ta sao lại nghĩ như vậy?

Chỉ chốc lát, Baru trở lại trong tay nâng một con gà nướng, không đợi hắn đứng vững, thanh âm hữu khí vô lực của Andy lại vang lên:

- Lão thiên a, ngươi sẽ không cho rằng, thứ này là bữa ăn với một cao cấp quý tộc chứ?

Baru sửng sốt, quay đầu xấu hổ nhìn chủ tử, Constantine nghĩ nhi tử đói bụng ba ngày, liền phất tay:

- Phụ tử ta gặp lại, còn không có chúc mừng, quên đi, Baru, chuẩn bị một quý tộc tửu yến, cũng là chúc mừng phụ tử ta gặp lại, chờ khi ăn xong, chúng ta đi tìm Francis.

Baru ngẫm lại, nghe nói năm đó trong lúc loạn chiến, Sophia phu nhân mang thai thiếu gia rồi mất tích trong vân vụ sâm lâm, nhoáng cái đã mười ba năm, phụ tử chưa bao giờ gặp mặt! Hôm nay gặp lại, cũng nên ăn mừng một chút.

- Tam gia yên tâm.

Tam gia một đời anh hùng, dám chắc không có một nhi tử chỉ thích ăn uống? Hẳn là như thế?

Lần này trôi qua nhiều canh giờ. Baru cùng mấy huynh đệ bên người mang theo một chút thực vật tinh mỹ về tới. Trong khoảnh khắc, một thịnh yến quý tộc hiện ra trước mắt Andy, Constantine giơ lên chén rượu, còn không có nói chuyện, mà nhìn Andy..

Andy của chúng ta mở mắt, ngắm liếc trung tâm bàn ăn, thịt bò non nướng đỏ hồng, còn bốn phía là các loại hoa quả, bĩu môi:

- Trời ạ, chẳng lẽ ngươi cho rằng, thứ đó có thể làm bữa ăn cho quý tộc sao?

Nụ cười Baru hóa đá, trời a, chẳng lẽ tam gia một đời anh hùng, lại có một nhi tử thích ăn uống? Sao lại như vậy?

Constantine có chút nhíu mày, chén rượu dừng trên không:

- Andy, ngươi tới cùng muốn ăn gì?

Andy thuận miệng nói:

- Trước tiên là oản băng đường cùng yến oa khai vị, sau đó, ai, sơn câu cũng không thích hợp, tùy tiện ăn đề lý quả, thiếu thiêu chín sí, huyết quỳnh tử hoa thang, ân, cái này, tương tự.



Mọi người nhìn nhau, có huynh đệ không nhịn được nuốt nước miếng, thầm nói, thiếu gia ăn cái gì a? Ta, sao không có nghe qua?

Constantine xuất thân từ núi Miguel, kiến thức sâu rộng, thật ra biết Andy nói gì, nhưng... Andy lại mở miệng:

- Được rồi, ta cần trù sư chuẩn bị đặc biệt, ai, Alex thiếu gia không có đây, vậy chỉ có thể tìm trù sư làm tương tự.

Tương tự? Đây là tương tự sao? Constantine phẫn nộ bóp chén rượu trong tay nát bấy:

- Hừ, Francis mấy năm nay dạy ngươi cái gì? Cũng nuôi ngươi thành tính tình này? Không ăn sao, đi, chúng ta lập tức đi tìm Francis.

Hắn tự thân mang Andy, bước đi hướng về phía thành Duerkesi.

- Hắc hắc, ta còn không có ăn no... quên đi, tới nơi đánh thức ta dậy.

Andy cố gắng tiết kiệm thể lực.

Constantine càng nghĩ càng giận, hắn rốt cục nhận ra, nhi tử mình nào có cốt khí, rõ ràng là một cực điểm... phế vật.

Nhưng nhi tử mất tích mười ba năm dù là phế vật, cũng không thể bỏ được.

Đi tới ngoài thành, dừng chân, nhấc tay phân phó:

Các ngươi ở chỗ này chờ, ta cùng Andy đi gặp Francis là được rồi.

Adams nói:

- Tam gia, chúng ta đi với người vào, Francis kia có chút cổ quái, không lâu trước, còn đổi tên thử chúng ta.

Baru nhẹ nhàng đẩy Adams, thấp giọng nói:

- Tam gia, ngài muốn chúng ta ở ngoài tiếp ứng ngài, đồng thời bày thần thánh thiên phạt đại trận sao?

Constantine khoát tay, kéo mũ lên, lạnh lùng nói:

- Theo ba chất nữ của ta nói, trong vân vụ sâm lâm, Francis triển hiện ra lực lượng cực kỳ cường đại, bên người có cửu cấp cao thủ, hơn nữa hắn là đệ tử của Ziege. Vậy, hắn thấy Constantine ta sẽ đãi như thượng khách hay lập tức hạ sát thủ, lấy đầu ta về núi Miguel lĩnh thưởng? Đây là chuyện có thể! Bất quá hắn trên danh nghĩa là chủ nhân của Andy, tiên lễ hậu binh.

Dừng một chút, hắn tiếp tục nói:

- Mặt khác, các ngươi trong lúc cướp Đồ Lạp Mỗ chi tinh, vì thoát khỏi Ngư nhân, đã gây họa thủy, làm hại chết quá vạn dân cảng New Zealand... điều này, Francis còn chưa biết rõ, nếu một khi hắn biết là chúng ta làm, thì thù không đội trời chung, ta còn phải phòng bị.

Adams phẫn nộ nói:

- Vậy tam gia người rõ ràng mang theo thiếu gia về Kinh Ức sơn cốc được rồi, còn gặp Francis làm gì?

- Các ngươi xem hình dáng Andy, không thấy Francis, hắn có thể mở miệng sao? Hơn nữa nhiều chuyện cần Francis phối hợp điều tra. Còn có...

Constantine hừ một tiếng:

- Mặc dù ta bây giờ là phản nghịch cự long, nhưng tuyệt không cho phép một nhân loại nuôi nhi tử ta như sủng vật.

Adams ngạc nhiên không nói gì, Baru nhìn thoáng qua sắc trời, nghiêm nghị nói:

- Vậy tam gia ngài lần này đi gặp Francis, một là thanh tra ra, việc thứ hai, là để Francis cấp cho thiếu gia Andy một công đạo, vậy đại khái mất nửa ngày... bây giờ là giữa trưa, nếu đến giờ ngọ đêm nay, chúng ta không nhận được tin của ngài, lập tức phải động thủ! Mặt khác, căn cứ tình báo của ta, nguyên nhân Ngư nhân cướp bóc cảng New Zealand Francis chính thức không biết! Tam gia yên tâm.

Constantine tán thưởng nhìn Baru, trong lòng hài lòng, Baru trung tâm cảnh cảnh hơn nữa tâm tư kín đáo, không uổng công ta năm đó cứu hắn một mạng, còn truyền cho huynh đệ hắn hợp kích chiến trận của ngũ đại thần thánh cự long.

Constantine nói:



- Không cần quá lo lắng, ta bất quá là vì cầu vạn toàn mà thôi. Hừ, khư khư máy ngàn thủ vệ cảng khẩu, có thể giam cầm ta sao?

Hắn mang theo Andy, đi vào thành Duerkesi.

Adams mắt nhìn tam gia, oán giận nói:

- Chúng ta trực tiếp bắt Francis tới tra khảo là được, tại sao tam gia còn muốn tự đi.

Hắn nhìn bóng lưng tam gia, trong mắt tràn đầy sùng bái:

- Long thần cùng giáo hoàng không động, Roland phong kiếm, Benz đao toái, hôm nay thì có ai là đối thủ của tam gia? Trực tiếp dẫn động sát trận phá hủy tòa thành thị này cũng không phải là không được...

Baru lắc lắc đầu:

- Adams, ngươi nghĩ quá đơn giản, ngươi không thấy sao? Thiếu gia đến nay không chịu kêu một tiếng phụ thân, nhưng lại kêu Francis vô cùng thân thiết! Tam gia nếu làm như ngươi nói, đích thật có thể đoạt thiếu gia lại bên người, nhưng thiếu gia sẽ hận Tam gia cả đời! Đáng thương cho lòng phụ mẫu thiên hạ, tam gia vì chờ thiếu gia cam tâm tình nguyện gọi hắn một tiếng phụ thân, mới độc thân đi gặp Francis.

Adams không biết có hiểu không cũng gật gật đầu.

Baru liếc mắt nhìn hắn, than vãn:

- Quên đi, ngươi chờ tại cửa thành, chúng ta đi chuẩn bị bày trận.

Sau khi diễn thuyết, Đỗ Trần trở lại thành chủ phủ tạ khách, sau đó hưng phấn gọi Dịch Cốt tới, hai người trong tĩnh thất, Đỗ Trần mỉm cười:

-Chuyện sau khi ta tỉnh lại nhiều lắm, còn có việc chưa nói cho ngươi, bây giờ, ta phải cần ngươi chỉ giáo.

- Thiếu gia cứ nói.

Dịch Cốt đứng nhìn, trong lòng lại vài phần hưng phấn, mặc dù Bác Bì nói mấy câu có thể ảnh hưởng tới hành vi cùng tính khí của thiếu gia, nhưng, đạo sư trên con đường đấu thần của thiếu gia là ta Brook.

- Ta lại tấn cấp rồi.

Đỗ Trần thản nhiên nói một câu, nhưng lại khiến Brook cả kinh:

- Một năm bảy tháng...

- Tốt lắm, Ariza còn nhanh hơn ta, không có gì phải kinh ngạc.

Đỗ Trần khoát tay:

- Bây giờ nói cho ta biết chuyện lục cấp đấu thần phải biết.

Dịch Cốt trịnh trọng gật đầu, chậm rãi nói:

- Lục cấp đấu thần cùng nguyên tố câu thông đạt tới một cảnh giới nhất định, sanh thành đấu hồn, từ nay về sau, thiếu gia có thể dụng đấu hồn cùng Beigemende, Alex hai vị thần thú tiểu chủ nhân câu thông, hơn nữa không cần thiếu gia Alex tá trợ có thể vận dụng hồn khí “Thệ tuyết”, mặt khác, có thể trên chiến trường dụng hồn lực...

Hắn nói rất nhiều chỗ tốt, dừng một chút, lại nói:

- Ngoài ra, trước kia thiếu gia là ma đấu sĩ, cùng thủy nguyên tố ngoại giới câu thông, bây giờ sinh thành đấu hồn là ma đấu hồn! Sau khi đạt tới lục cấp, người tốt nhất hoàn toàn dùng thủy nguyên tố chuy luyện bản thân, thân thể người cũng nhanh chóng mạnh tới một bước nhất định, sẽ nhanh thành vũ đấu hồn, đã có một đấu hồn, giai đoạn hai sẽ sinh ra một đấu hồn nữa, đây là đấu thần từ lục cấp tiến nhập cửu cấp.

- Mà cửu cấp đỉnh phong, là song hồn hợp nhất, với ngài mà nói, là ma vũ hai phương diện toàn bộ đều cùng thủy nguyên tố vô phân lẫn nhau, người chính là thủy, thủy là người.

- Cửu cấp đỉnh phong a? Ai, còn sớm mà.

Đỗ Trần nghe được tâm trì thần vãng, lại lắc đầu.

Dịch Cốt cười nói:

- Thiếu gia, không còn sớm! Ngài mặc dù giai đoạn đấu sĩ thua Charlermagne cùng Ariza, nhưng, giai đoạn đấu thần tốc độ tấn cấp, ngài nhất định là tinh không hạ đệ nhất nhân. (Giải thích một chút cho bà con - đệ nhất nhân dưới vòm trời)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook