Chương 198: Trớ chú nhị trọng tấu
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
- Người có Thú Hoàng Tỷ, trong vòng sáu tháng phải chết sao?
Tuyết Ny vẻ mặt lo lắng không giống nói đùa, ánh mắt Đỗ Trần hạ xuống “Món đồ chơi” trước mặt, Thú Hoàng Tỷ có kích thước lớn nhỏ, tài chất phi kim phi thiết, có chút giống thuần ngọc tự nhiên tạo ra, bất quá nó toàn thân màu vàng, tay cầm thấy rất nặng, từ màu sắc cùng sức nặng cho thấy, ngọc khí ôn nhuận mượt mà lại nhẹ nhàng trong suốt, nó được điêu khắc thành một đầu sư tử nhìn trời rít gào, sư tử bễ nghễ ánh mắt màu vàng, quả thực là giống ngọc tỷ bình thường, nhưng không áo ẩn thụ vũ tích (hoa văn).
- Xác thực mà nói, hẳn là người tới gần Thú Hoàng Tỷ, trong vòng sáu tháng hắn phải chết.
Tuyết Ny lấy Thú Hoàng Tỷ từ trong tay Đỗ Trần, hai tay sờ sờ, “Đông” đặt lên bàn:
- Đừng xem nữa! Mau nói cho a di, thứ này từ đâu mà có? Còn có, ngươi có nó đã bao lâu rồi.
Ánh mắt Đỗ Trần di động nhìn vào khuôn mặt lo lắng của Tuyết Ny cùng Thú Hoàng Tỷ, trong lòng nghi hoặc, kinh ngạc nói:
- Một tháng trước, ta trên đường du học tại đại thảo nguyên Mc Allen cứu một lão nhân Orc, thứ này là vị lão nhân kia cảm kích ta mà tặng cho.
Mặc dù Tuyết Ny có thể xem như không phải ngoại nhân, nhưng Đỗ Trần tuyệt không có khả năng nói cho nàng, a di, thứ này là cháu ngài đào tổ phần của người ta trộm được.
- Người Orc? Một người Orc sao có thể có được Thú Hoàng Tỷ?
Đỗ Trần vội biên đạo một lời nói dối đầy có tỳ vết, nhưng trong mắt Tuyết Ny hắn luôn là một “Hài tử” “Thiện lương” tới cực điểm, bởi vậy trong lòng cũng không có nghi ngờ, nàng nhíu mày u uẩn, hai tay sờ sờ Thú Hoàng Tỷ đặt trên bàn, bàn tay gầy yếu ẩn ẩn có thể thấy sự run rẩy, hiển nhiên là trong lòng đang gấp đến độ run lên.
Đông! Thú Hoàng Tỷ bị Tuyết Ny nhấc lên, nặng nề đặt lại trên bàn:
- Francis, lão nhân Orc kia bay giờ còn sống không?
Lời vừa ra khỏi miệng, Tuyết Ny liền thở dài, cười khổ lắc đầu lẩm bẩm:
- Không, hắn không có khả năng còn sống! Bây giờ, hắn sợ rằng đã sớm thổ huyết mà chết rồi...
Đỗ Trần ngực co rút lại, thổ huyết mà chết... đáng chết, tên người Orc Cherry có nói, ở đại thảo nguyên một đoàn người Orc trước khi chết thì không ngừng thổ huyết. Người có thể lực cường tráng có thể chịu đựng một đoạn thời gian, yếu đuối thì thổ huyết mà chết tại chỗ.
Chẳng lẽ thứ này thật sự có nguyền rủa sao? Đỗ Trần sắc mặt trắng bệch, lập tức thừa dịp ánh mắt Tuyết Ny chú ý vào Thú Hoàng Tỷ thì dùng Liên Hoa nội kình che đi, lập tức cười nói:
- A di, ngài có lẽ nhìn lầm rồi? Thú Hoàng Tỷ ta mặc dù không biết là cái gì theo ngài nói, còn có từ tên nó đoán ra, Thú Hoàng Tỷ hẳn là chí bảo của thú nhân, hơn nữa còn có lời nguyền phi thường kinh khủng, có thể đẩy người ta vào chỗ chết, đúng không?
Tuyết Ny trong lòng suy nghĩ, mơ hồ ý thức được Đỗ Trần muốn nói gì, nàng nâng Thú Hoàng Tỷ lên, nhìn không chớp mắt. nhưng mắt vẫn như cũ nhíu lại, hiển khuôn mặt trắng bệch bình tĩnh lại như trước.
Đõ Trần bưng đồ uống tới cho Tuyết Ny, lại ôm lấy tiểu Bối Bối đáng yêu, bởi vì nghe không hiểu hai người đang nói gì mà mơ mơ màng màng, nữ nhi khó hiểu, chu mỏ, cười nói:
- A di, lời nguyền vừa nói bất quá là theo những hương dân khuyết thiếu kiến thức mà thôi, mà trong mắt đấu thần, lời nguyền bất quá là đấu khí kéo dài bộc phát tác dụng, nếu lực lượng lời nguyền đến từ đấu khí, vậy chính thức Thú Hoàng Tỷ cũng có tự nhiên nguyên lực nhất định ba động. Nhưng người xem, thứ này một chút lực lượng ba động cũng không có... a a. ta nghĩ, có thể nó chỉ là có bề ngoài giống hệt Thú Hoàng Tỷ, nói cách khác, thứ này thật sự là đồ giả do một công tượng cao tay tạo ra thôi.
Thứ này đến từ đại hạp cốc Auerbach, tự nhiên chính xác là chính phẩm, nhưng Đỗ Trần trong lòng căng thẳng lập tức nghĩ tới, Thú Hoàng Tỷ đích xác có lời nguyền, người Orc cũng dụng hơn mười tính mạng kiểm chứng, nhưng Đỗ Trần mặc dù không rõ lắm cụ thể quá trình lời nguyền, nhưng không thể nghi ngờ - dưới thánh quang của Bồ Đào thân truyền, dù là lời nguyền của chí cao phụ thần của thú nhân Auerbach, cũng giống nhau, xa xa mà thấy đều cút ngay. Cách nhau xa lắm.
Tuyết Ny cũng suy nghĩ tới điểm này, nàng miết Thú Hoàng Tỷ, khuôn mặt âu sầu tan biến:
- Đúng vậy, vừa rồi thấy thứ này a di suýt ngất, không có xem xét kỹ càng, theo a di biết, Thú Hoàng Tỷ cùng Auerbach đại hạp cốc đều có lời nguyền phi thường kinh khủng, người nào chỉ cần dính phải lời nguyền này không thể chạy thoát, cũng không ai có thể sống quá sáu tháng! Nhưng thứ này không có chút tự nhiên nguyên lực ba động, vậy nó hẳn là một kiện đồ giả rất cao cấp.
Nói như vậy, nhưng sầu dung của Tuyết Ny chưa giảm đi bao nhiêu, nàng vẫn nói:
- Nhưng ngươi giải thích cho a di là đồ giả, a di cũng rõ rồi, nhưng sợ bọn họ không có tâm tình cùng kiên nhẫn... Francis, a di khuyên ngươi một câu, hủy thứ này đi, nếu không có thể cuối cùng nó sẽ mang tới một phiền toái to lớn đó.
Đỗ Trần ngạc nhiên nói:
- A di, bất quá là một kiện đồ giả mà thôi...
- Ngươi không biết đâu, lời nguyền của Thú Hoàng Tỷ có hai bộ phận tạo thành.
Tuyết Ny tức giận nói:
- Thú Hoàng Tỷ chính thức giấu trong đại hạp cốc Auerbach, trong mắt người có tâm thì không phải bí mật gì, mà về một truyền thuyết khác của Thú Hoàng Tỷ, chính là, người có Thú Hoàng Tỷ, kẻ đó có đại thảo nguyên.
Người có Thú Hoàng Tỷ, người đó có đại thảo nguyên! Đỗ Trần trong lòng hào khí rung động, mà hắn nhíu mày suy nghĩ, nhanh chóng hiểu được ý tứ của Tuyết Ny, vội hỏi:
- Người có Thú Hoàng Tỷ, sẽ có đại thảo nguyên! Cái này mặc dù là truyền thuyết, nhưng lâu nay, sợ rằng đã có rất nhiều người có chủ ý lấy đi Thú Hoàng Tỷ. nhưng hẳn chưa bao giờ thành công... điều này cho thấy, thú hoàng vọng tuyệt không phải dễ dàng có được, là như thế sao?
Tuyết Ny gật đầu nói:
- Đúng vậy, lời nguyền của Thú Hoàng Tỷ có hai phần, đầu tiên là lời nguyền lên ai tiến vào đại hạp cốc, chỉ cần tiếp xúc với Thú Hoàng Tỷ, hoặc là đi qua phụ cận hạp cốc. Kỳ thật trong lời nguyền... cũng chính là đấu khí ẩn nấp trong người rồi bốc phát ra, đối với đấu thần siêu cường thì không có tác dụng quá lớn, cho nên sát chiêu chính thức của Thú Hoàng Tỷ, cũng không phải do bí phấn dấu nấp, mà là...
Tuyết Ny lắc lắc đầu:
- Mà là vô cùng vô tận đuối giết, đuối giết không chết không thôi! Đến từ một trong Vẫn Thần ngũ tộc, người kế thừa thần lực của Vẫn Thần ngày trước, tuyệt đại bộ phận thần lực của bất diệt sát thần Linqi Ba của gia tộc St. Baron đuổi giết.
- Bất diệt sát thần, Linqi Ba?
Đỗ Trần trong lòng kinh hoảng.
Gia tộc kế thừa thần lực... đáng chết, chính mình tự nhiên vô ý chọc vào gia tộc kế thừa thần lực! Gia tộc St. Baron, Đỗ Trần có nghe qua, nhưng hắn biết, giống như ngoại công Bairu kế thừa thần lực, đủ để cùng giáo hoàng, long thần, nhân vật cấp thần thoại tranh phong! Thực lực của gia tộc St. Baron kia... có thể tưởng tượng được.
Cười hai tiếng che dấu kinh hoảng của mình, Đỗ Trần cười nói:
- Bất quá là một đồ giả mà thôi, sao có thể...
Tuyết Ny thần sắc trịnh trọng phất tay cắt đứt lời nói của Đỗ Trần:
- Ngươi không biết, gia tộc St. Baron... đều là người điên, hoàn toàn điên rồi! Bọn họ chỉ tin tưởng vào thực lực! Với thủ đoạn làm việc của gia tộc St. Baron, một khi phát hiện ngươi có trong tay một vật giống như đúc Thú Hoàng Tỷ, sợ rằng trước tiên sẽ giết ngươi, sau đó mới chậm rãi nghiên cứu Thú Hoàng Tỷ có thật hay không.
Đỗ Trần cười rất cứng nhắc:
- Sao lại có gia tộc như vậy, bọn họ hoàn toàn không giảng đạo lý sao?
- Trong mắt bọn họ, thực lực mới là đạo lý, ngươi có thực lực, dù là địch nhân, cũng là địch nhân đáng tôn trọng, không có thực lực, ngươi chính là con kiến để bọn họ tùy ý đạp chết.
Tuyết Ny nhíu mày.
- Cho nên, a di nói bọn họ là người điên, đáng chết, là ai đã làm ra đồ giả của Thú Hoàng Tỷ? Đáng chết, làm ra một thứ hại người như vậy...
Tuyết Ny đoan trang không ngừng mắng:
- Francis, đại thảo nguyên Auerbach xảy ra chuyện ngươi đã nghe chưa? Có người kinh nhiễu lăng mộ Auerbach thần, hơn nữa còn không ít đồ vật trong lăng mộ đã bị mất, dưới loại tình huống này, nếu ngươi bị gia tộc St. Baron phát hiện trong tay có một vật giống Thú Hoàng Tỷ... với phương thức cường giả vi tôn, ngươi sẽ làm con kiến hôi, nhất định sẽ tìm ngươi gây phiền toái.
Ánh mắt Tuyết Ny dừng lại trên Thú Hoàng Tỷ:
- Hoàn hảo là sớm phát hiện, mau hủy diệt nó đi hẳn là còn kịp.
Hủy diệt? Là một biện pháp đúng! Nhưng... trong lòng Đỗ Trần nảy ra chủ ý, lai hỏi:
- A di ngài có thể kể lai cho ta câu nói về gia tộc St. Baron kia không? Ta sợ đã có người nhìn thấy tiểu Bối Bối chơi đùa với thứ này... lúc này hiểu rõ một chút, vẫn tốt hơn.
Đối với một gia tộc hùng mạnh rất có thể trở thành đối thủ của mình, Đỗ Trần tất phải lo nghĩ.
- Cũng tốt. Hiểu rõ hơn một chút đối với ngươi mới có lợi, nhưng Francis, ngươi không nên tùy tiện nói lời của ta cho người khác. Bởi vì Vẫn Thần gia tộc lánh đời đều rất chán ghét việc bị thế nhân biết được.
Tuyết Ny chậm rãi nói:
- Những năm trước Vẫn Thần đại chiến, nhân tộc cùng ma tộc vốn là chủng tộc huynh đệ, nhưng vì chia quyền mà nảy ra xung đột! Mà hai tộc đều là bá chủ trên ba đại lục, bọn họ một khi khai chiến, nhanh chóng sẽ kéo các chủng tộc khác vào chiến tranh, khiến cho phong hào đấu thần chết vô số, Vẫn Thần đại chiến khoáng cổ thước kim...
Đỗ Trần đột nhiên phát hiện, Tuyết Ny thể thái yếu nhược, đột nhiên lộ ra một chút khí phách.
- Cuộc chiến đó, phong hào đấu thần các tộc cơ hồ mỗi người đều tham chiến, các lộ cao thủ đều xuất hiện, có thể nói là nhất thời cường giả vô số, trí giả như mưa, mà trong đó các vị hào kiệt kiệt xuất nhất trong đại chiến nổi lên, thành nhân vật cầm quân trong thời kỳ sau của Vẫn Thần đại chiến, tổ tiên ngươi, thần Shigeru là một trong số đó.
Tuyết Ny cười cười, rất khó khăn:
- Nhưng a di nói cũng không cung kính với thần Shigeru, thần ma bí điển ghi lại, thần Shigeru năm đó mặc dù là thần thánh liên minh của nhân loại, đốc kỵ đại thống lĩnh chiến khu Beins, trung tướng ba sao - nhưng trên hắn còn có thượng tướng, nguyên soái. Đó mới là thủ lãnh nhân vật của thần thánh liên minh.
Lúc ấy, nguyên soái của chiến khu Beins cùng tham mưu trưởng là một đôi thân huynh đệ, đệ đệ là Auerbach, phong hào “Thánh Chiến” cũng là chí cao phụ thần Auerbach sau này của thú tộc! Mà ca ca Linqi Ba, phong hào “Bất Diệt tử thần”. tổng đốc ở Beins, thân là tam đại nguyên soái đứng đầu thần thánh liên minh! Năm đó hai huynh đệ thân mật vô cùng, tung hoàng sa trường, chiến đấu uy danh hiển hách, nhưng hậu duệ của bọn hắn lại đi lên con đường bất đồng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.