Chương 453: Tuyết Cơ trở về
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Lúc Đỗ Trần đưa ra vấn đề này, tại một địa đạo khác trong sinh mệnh mê cung, trận chiến kịch liệt mới vừa kết thúc!
- Hô, hô!
Nhìn tử thi binh đoàn tướng sĩ la liệt khắp mặt đất, số 8 Charleman hít thở hì hộc, phất tay lau đi vết máu trên khóe miệng bởi nội phủ chấn động mà ra, nổi giận mắng:
- Đáng chết! Vẫn để cho Margaret trốn thoát!
Một bên, Demis ngại ngùng cười:
Nghệ thuật đích nhân sinh a, phải biết tự hài lòng! Sau trận đánh này, Margaret bị chúng ta đánh giết khiến toàn thân vỡ vụn, cho dù có thể phục hồi như cũ cũng phải tốn hai ba năm, trong khoảng thời gian này Thấm Thủy Hồ không thể làm ta sợ hãi, chúng ta có đủ thời gian chuẩn bị mọi thứ, lấy được địa vị trên Thấm Thủy Hồ!
Lão Bowen nhe hàm răng vàng cười cười:
- Bất kể nói thế nào, hôm nay chém giết thống khoái, ha ha! Chứng kiến bộ dáng Margaret thịt nát xương tan quả nhiên khiến tâm tình vui sướng a!
Bi Ca Tử Sĩ cùng nhau cười to, tiếng cười vui vẻ sung sướng chấn động cả sinh mệnh mê cung!
Tại lúc này, dưới biển sâu:
- Cô lỗ, cô lỗ!
Một chuỗi bóng nước từ trong cát trôi ra, trong mỗi bóng nước đều bao bọc một giọt chất lỏng trong suốt, chất lỏng này chậm rãi hội tụ lại một điểm, không ngờ biến ra một nhân hình, hệt như tia chớp hướng về phía xa bay mất...
Nếu Đỗ Trần có mặt tại đây nhất định thấp giọng la lên:
- Dịch thể cơ giới nhân?(người máy lỏng – Kẻ hủy diệt 2 :))) Margaret? Bí pháp này nhìn thật quen mắt a! Đáng tiếc có một số việc nếu không tận mắt nhìn thấy, mà chỉ dựa vào tai nghe miêu tả lại, thì không cách nào liên tưởng hết được.
Số 2 cũng giải thích cho Đỗ Trần nghe:
- Bí pháp của Margaret ban đầu tên là “Thanh sơn thấm thuỷ”, lúc đạt trình độ thập nhất cấp dung hợp thuỷ thổ hai đại nguyên tố. Sau đó mặc dù năng lực của nàng tăng tiến và quy tụ đầy đủ năm đại nguyên tố, nhưng cái nàng am hiểu nhất, thuỷ chung chính là hai nguyên tố này! Mà Margaret với trình độ nắm giữ thuỷ thổ đã đạt đến mức hoàn mỹ, nói cách khác, nàng có thể tự biến chính mình thành một thuỷ thể hoặc thổ thể có thể tích ngang bằng bản thân. Một đối thủ như vậy, cho dù chúng ta đánh đến phân thân toái cốt (thịt nát xương tan), chỉ cần nàng tu tập thân thể một lần nữa thì có thể phục hồi như cũ!
Đỗ Trần gật đầu, cách giải thích tốt nhất, đây chẳng phải là bản sao dỏm của Đỗ Tư sao?
Số 2 lại nói:
- Muốn giết Margaret cũng không phải là không có cách, chỉ cần dùng cao thủ tinh thần lực trực tiếp huỷ diệt linh hồn nàng, thì liền có thể giết chết nàng. Đáng tiếc... Margaret thân cũng là một tinh thần lực cao thủ, chúng ta không ai có khả năng làm rung chuyển linh hồn của nàng!
Đỗ Trần cười cười:
- Ta hiểu rồi, bất quá cho dù Margaret có trở về, sợ rằng cũng phải trong một khoảng thời gian rất lâu mới phục hồi lại như cũ được?
Thấy số 2 đồng tình, Đỗ Trần lại nói:
- Chúng ta tiếp tục bàn về chuyện hợp tác... đệ tử Tuyết Cơ của Margaret có phải nằm trong tay các ngươi không?
Số 2 mập mờ nở miệng cười:
- Mấy tỷ phu chiếu cố tiểu muội muội rất tốt, ngươi không cần lo lắng đến an nguy của Tuyết Cơ!
- Nàng có biết về các ngươi không?
- Biết một chút, bất quá chúng ta lưu lại nàng không phải chỉ vì mấy tỷ tỷ của nàng! Trên thực tế, Demis đại nhân còn có ý tứ khác. Theo quan sát thì thấy Thấm Thuỷ kiếm trong tay Tuyết Cơ cũng đã xuất hiện thần trí!
Đỗ Trần khẽ gật đầu, thản nhiên nói:
- Tuyết Cơ là nữ nhân của ta. Ta muốn nàng!
- Nhưng dường như Tuyết Cơ chính là rất chán ghét ngươi a!
Số 2 cười quái dị nói:
- Tuyết Cơ đối với việc phục sinh mấy vị đệ tử Thấm Thủy Hồ rất quan trọng. Lão Bowen - đại tỷ phu cũng đã đợi không nổi nữa rồi! Hơn nữa... chúng ta chỉ là hợp tác giả!
Hợp tác, chỉ có cố gắng hết mình mới có thể có được! Đỗ Trần âm thầm cắn răng, trong lòng nổi lên vài phần tức giận, hắn bình sinh hận nhất là đem nữ nhân ra làm điều kiện, nhưng rồi cười nói:
- Đã nghe qua Xích Quân chưa?
Thần sắc số 2 vừa động, bất quá lại được quân khôi che mất. Đỗ Trần chậm rãi nói về một phần tình huống của Xích Quân, cuối cùng đem tù binh cao cấp Sophie ra:
- Tù binh Xích Quân, đổi Tuyết Cơ!
Số 2 trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên nói:
- Cùng ngươi hợp tác thật là khoái trá! Kết quả thẩm vấn của tù binh này chúng ta cùng ngươi cùng chia sẻ, sự việc này coi như xong! Được rồi, theo ta đi gặp Tuyết Cơ!
Nói xong, số 2 tiến lên bắt lấy Sophie, nhìn thoáng qua dung mạo Sophie, hắn thốt nhiên giận dữ:
- Xích Quân đáng chết! Lão tử cùng các ngươi không đội trời chung!
Nhìn lại Đỗ Trần một cái, số 2 chỉ vào Sophie gầm lên:
- Không thể nghi ngờ nữa, nàng hẳn là giống như Julie, bị Xích Quân cải tạo thành quái vật chỉ có ba mươi sáu cái xương!
Đỗ Trần bình thản:
- Cái này rất dễ để liên tưởng!
- Ngươi tưởng tượng xong chưa? Dung mạo của Sophie... với Nguyệt thần giống y như đúc, chỉ có thêm vài đặc thù của hải tộc! Con bà nó, ngang nhiên tạo ra bản sao Nguyệt thần làm gián điệp sắc tình, căn bản là báng bổ Thần Hoàng bệ hạ!
Nguyệt thần? Đỗ Trần nhún vai, từ khi xuất hiện một Julie có ba mươi sáu mảnh xương, vậy xuất hiện lại một nguyệt thần cũng không có gì kỳ quái! Cười phì, hắn cũng không ngờ hôm nay trong lòng lại có thể xuất hiện “tiểu kinh hỉ”…
Có số 2 dẫn đường, việc ra khỏi sinh mệnh mê cung tự nhiên không thành vấn đề. Đem Andy thu vào trong liên hoa, Đỗ Trần cùng bọn người lão Bowen đối mặt thương lượng:
- Ngày sau số 2 chuyên trách việc liên lạc giữa hai bên. Sau khi công phá Thấm Thủy Hồ, Tuyết Cơ sẽ hiệp trợ mấy vị tỷ phu hồi sinh các vị tỷ tỷ .
Ngay sau khi hoàn thành bàn bạc các chi tiết, Đỗ Trần theo số 2 bước đến một cái động khẩu gần đó. Số 2 đi xuống nói với người bồi tiếp Tuyết Cơ là Roland một tiếng, hai người đối diện Tuyết Cơ mập mờ cười cười, xoay người đi ra.
Lưu lại Tuyết Cơ một mình, chuyện gì đang xảy ra vậy? Mấy vị tỷ phu chẳng lẽ mặc kệ ta ở đây một mình sao?
Đỗ Trần đang ẩn mình giữa lưu sa, sững sờ nhìn Tuyết Cơ, trong lòng rối bời. Rốt cục đã nhìn thấy nàng, thật không biết làm sao để bước ra đây?
Lão Bowen đứng bên người đẩy Đỗ Trần một cái:
- Ngươi không ra gặp tình nhân sao? Hắc hắc, đồ vật này tặng cho ngươi, sau này trước mặt tôn tử, ta sẽ lưu lại cho ngươi vài phần mặt mũi! Đi, ta không quấy rầy các ngươi gặp mặt nữa! Nói xong, hắn đặt vào tay Đỗ Trần một kiện đồ vật.
Đỗ Trần liếc mắt nhìn, thì ra là một phần chiếu thư chính tay St. Bowen Kean viết. Không thấy nội dung, Đỗ Trần quăng nó vào liên hoa, vừa lẳng lặng nhìn Tuyết Cơ.
Trước kia buộc phải rời khỏi Tuyết Cơ là vì sợ thực lực của lão yêu bà, sợ Tuyết Cơ bị kẹt ở giữa làm khó. Bây giờ Margaret thụ thương, ít nhất cũng mất hai ba năm mới có thể phục hồi như cũ, sẽ không đuổi giết hai người hoặc tìm Tuyết Cơ gây khó dễ. Hơn nữa, theo tiến cảnh của bảo giám, khi Margaret phục hồi như cũ thì Đỗ Trần cũng hoàn toàn không sợ ả!
Mới vừa rồi trao đổi Tuyết Cơ, đối với Bi Ca Tử Sĩ, Đỗ Trần không có hoàn toàn tín nhiệm, nhưng hôm nay nhìn thấy người trong lòng... Trong hai ba năm này, chính mình cùng Tuyết Cơ ở chung thế nào? Cưới nàng? Cái này không có khả năng, liên hoa còn chưa đại thành! Không cưới...
Khẽ cắn môi, Đỗ Trần mang mặt nạ Á Lực vào, chậm rãi bước ra ngoài.
Tuyết Cơ nhạy cảm thấy sau lưng có người, liền quay đầu lại, vừa thấy dung mạo người đó... nàng đột nhiên rơi lệ, rồi vội dậm chân la lên:
- Ngươi tới làm gì? Sư phụ ta ở gần đây! Đi mau a, nếu sư phụ ta phát hiện ra ngươi, nhất định sẽ giết chết ngươi!
- Nha đầu ngốc!
Đỗ Trần cười khẽ đi ra phía trước, nhẹ nhàng ôm Tuyết Cơ vào lòng:
- Sư phụ nàng đã bị trọng thương, nội trong hai ba năm sẽ không quản nổi chuyện chúng ta. Trong hai ba năm nữa... không ai dám cướp nàng khỏi lòng của ta đâu!
Tuyết Cơ tựa trong lòng Đỗ Trần, nghe vậy cả kinh, thầm lo lắng thương thế của sư phụ, nhưng lại đồng thời mừng rỡ... Có thể cùng Á Lực lặng lẽ sống qua hai ba năm này, còn tốt hơn là mỗi ngày nhung nhớ. Trong hai ba năm này... người yêu đang ở trước mắt, còn quản cái gì đây?
Hai thân ảnh càng sát lại gần nhau, Đỗ Trần nhẹ nhàng ngửi lấy làn hương thoang thoảng từ người Tuyết Cơ, hôn nhẹ bên má nàng một cái:
- Ta xin lỗi!
Tuyết Cơ sững sờ:
- Tại sao lại xin lỗi?
- Có một việc ta vẫn dối gạt nàng! Đỗ Trần chậm rãi gỡ mặt nạ trên mặt xuống.
Tuyết Cơ trừng đôi mắt đẹp:
- Ngươi... ngươi…
Đỗ Trần đột nhiên nhoẻn miệng cười, mạnh bạo hôn lên môi trên Tuyết Cơ. Lão đại chuyên gia Steve đã nói qua, khoảng thời gian này, nếu không muốn hối hận và để làm chồng của nàng, cả hai bờ môi là nơi hữu dụng hơn hết!
Tuyết Cơ muốn đẩy Đỗ Trần ra, chẳng hiểu tại sao đấu khí thập nhất cấp của nàng không có tác dụng, dần dần, nàng ngả vào vòng tay Đỗ Trần, khoé miệng mơ hồ phát ra hai chữ:
- Đáng ghét...
Biển sâu xanh thẳm, thỉnh thoảng lại có một con cua biển từ dưới mặt cát thò đầu lên, đôi mắt to lớn của nó nhìn trái nhìn phải, loạt xoạt một tiếng rồi lại chui vào trong cát. Dưới đáy biển tĩnh lặng, chỉ có hai người chẳng hề phân biệt, dưới ánh sáng mù mờ từ những con cá đèn chiếu ra, lại chỉ còn một thân ảnh.
Một hồi sau, bóng người chậm rãi tách ra, Tuyết Cơ nhẹ nhàng nhéo ngực Đỗ Trần một cái:
- Ngươi chỉ biết gạt ta!
Đỗ Trần đau đến nhăn mặt, nàng lại đột nhiên vươn bàn tay nhỏ bé ra:
- Đưa đây!
Đỗ Trần không hiểu:
- Nàng muốn cái gì?
Tuyết Cơ trắng bệch nhìn Đỗ Trần: Dịch dung thuật của ngươi cao minh, cho ta một cái mặt nạ, sau hai ba năm khi sư phụ phục hồi quay lại, đến lúc đó... ai, có thể trốn được lúc nào hay lúc đó!
Đỗ Trần nở miệng cười, một tay ôm cái eo nhỏ nhắn của Tuyết Cơ, tay kia nhéo mũi nàng:
- Quên đi chuyện mặt nạ! Nữ nhân của ta vĩnh viễn không sống phía sau mặt nạ!
Hai bóng người lại hợp thành một, mặt Tuyết Cơ tựa vào lòng Đỗ Trần, lẩm bẩm nói:
- Đáp ứng ta một việc được không? Ngươi phải có đủ thực lực đối kháng sư phụ trước... không nên lấy ta, nếu không, giữa ngươi vào sư phụ thật sẽ không có đường quay lại đâu!
Đỗ Trần há hốc mồm, im lặng một lúc, cười nói:
- Ta biết, nàng có thể chờ ta một ngàn năm!
- Ân!
Tuyết Cơ cả đời sẽ chờ chàng đến cầu hôn...
- Bất quá trước tiên...
Đỗ Trần đột nhiên ôm chặt Tuyết Cơ, dưới chân liên hoa tỏa sáng, cười tươi phóng lên cao:
- Theo ta về nhà!
Kiếm Nô và Long Tước còn chưa rời khỏi Tucker gia tộc. Tuyết Cơ tuyệt không muốn xung đột cùng bọn họ. Đỗ Trần cũng dứt khoát không trở lại Emerald, nên bảo Andy quay về nói một tiếng:
- Hãy nói là không thấy hỏa hệ dị thú, sau một hồi tìm kiếm cũng không có kết quả! Sau đó thông tri Dịch Cốt và những người khác trực tiếp quay về Duerkesi thành.
Đỗ Trần bay đến vạn thước trên trời, Thanh Vân lưu chuyển, ôm Tuyết Cơ trong lòng trực tiếp bay thẳng về lãnh địa của mình.
Junker lão gia tử dự định ra ngoài giúp Francis kháng trụ Margaret. Liya và Arthur cũng đã bố trí rất nhiều đường lui, những việc này đối với chuyện lôi pháo xuất hiện tựa hồ không hề có ý nghĩa gì.
Thật không có ý nghĩa gì sao? Liya bố trí đường lui hạch tâm là lấy Arthur dùng kỳ hào của Sư Tâm vương, liên hợp tam đại giác hải quân đối kháng Margaret, đáng lý hai chi quân đội vốn là nghiêm trận chờ đợi, bất quá Margaret lại không xuất hiện, nhưng mặt khác lại xuất hiện liên quân tam đại hải tộc. Nguyên lai Sainz đã chết, thế lực hải tộc đương nhiên rã đám. Mặt khác, tam đại hải tộc dùng danh nghĩa báo thù Hải Hoàng, binh phong trực chỉ thống soái đại tam giác hải quân Goethe.
Kết quả, Liya vô tâm xen vào, Arthur giả mạo kỳ hào Sư Tâm vương ở tam gia hải tộc liên quân, trong lúc hai bên xung đột, thực lực Arthur không rõ đột nhiên đại tăng, trực tiếp tiến vào thập nhất cấp - người mạnh nhất hàng ngũ, thậm chí dưới danh hào giả của Sư Tâm vương, phối hợp tiểu vưởng tử Goethe mở màn trận chiến loạn thế của hải tộc.
Đánh một trận này, tâm nguyện của đại tam giác hải vương không thành, thân thể ngày càng suy yếu. Mà vương tử Goethe bằng vào quân công đã tiếp quản toàn bộ quân quyền của đại tam giác, bắt đầu vương quyền.
Đánh một trận này, Alonso gia phong Arthur Renault Trấn Hải thân vương, trong Renault hải quân bắt đầu lưu truyền truyền thuyết Hải Thần bất bại...
Đánh một trận này, Liya thấy được cơ hội, quyền hành lợi tệ, thu xếp sách lược quần đảo cố quốc, nương vào danh phận cứu thế chủ của Đỗ Trần làm chấn nhiếp lực đối với gia tộc Tucker. Còn có thêm đại tam giác hải vực cầm cư, Mickey công quốc tại bước đầu phục quốc liền dễ dàng thôn tính các hải vực đảo phụ cận. Rất nhanh, Mickey công quốc biến thành Mickey đế quốc. Bước lên con đường hải cương đế quốc...
Đánh trận chiến này... mặc kệ trong lúc chiến tranh xảy ra chuyện gì, nó cũng tạm thời không có quan hệ gì đến hạnh phúc cực đại trong lòng Đỗ Trần, mà ngay sau mười ngày Đỗ Trần rời Phỉ Thuý hải, một hội nghị bí mật tại thư phòng Junker lão gia tử bắt đầu.
Bên trong nặc đặc thư phòng chỉ có sáu người, bốn nam hai nữ. Ngoại trừ Anne ra, tuổi của ai cũng rất lớn, người trẻ tuổi nhất cũng hơn ba mươi.
Junker nhìn lướt qua mọi người:
- St. Barton gia chủ và Lelaiweier Aeolus gia chủ sao còn chưa đến?
Một vị thú nhân đứng lên:
- Gia phụ tại tiền tuyến mê cung bố trí nhằm vào chiến tuyến Ma tộc, không thể ra được, liền ủy thác ta đến!
Một lão nhân cao gầy cũng đứng lên:
- Thân thể gia huynh gần đây không khoẻ... ai. Hắn cũng đã một trăm chín mươi ba tuổi rồi!
Ý rằng, Phong thần gia chủ tuổi già sức yếu, không đến dự được.
- Ai. Các lão huynh đệ lại thêm một tuổi!
Junker thở dài, kéo Anne lại gần, cất cao giọng nói:
- Đã như vậy, mọi người tập trung. Hôm nay lão nhân gia chúng ta triệu tập Vẫn Thần ngũ gia chủ gặp mặt bí mật, chỉ có hai chuyện, đầu tiên... đây là Anne, các người đều biết, từ nay về sau, nó chính là người thừa kế của ta.
Anne ưu nhã cười:
- Chư vị đều là trưởng bối của Anne, ngày sau xin chỉ điểm Anne nhiều hơn nữa!
Một vị tráng hán hơn bốn mươi tuổi kinh ngạc cười, dung mạo của hắn thật ra cùng thiên hạ đệ nhất sát thủ Glagins có chút tương tự:
- Anne tuổi còn nhỏ mà chính mình kế thừa quyền, chắc là đạt được truyền thừa của nguyên soái Tucker rồi sao?
Junker cười ha ha:
- Đây là sự kiện thứ hai mà ta muốn nói đến! Anne chẳng những đạt được lực lượng truyền thừa, hơn nữa đồng thời có được gợi ý của tổ tiên!
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Anne, nhưng Anne thản nhiên bình tĩnh.
Trong mắt Junker hiện lên một tia đặc sắc:
- Cái mà Anne vừa trình bày là... tiên đoán về cứu thế chủ!
Lập tức, lão gia tử đem toàn bộ chuyện của Francis nói ra tất cả.
Trong thư phòng hồi lâu không có chút âm thanh, mặt khác đại biểu tứ đại gia tộc đều trầm ngâm như nước, lẳng lặng tiêu hoá lời Junker vừa nói.
Sau hơn mười phút, Junker lúc này mới “Đông đông!!!” gõ lên mặt bàn:
- Lão đầu tử ta thân là Vẫn Thần gia chủ, đều biết chư vị trong lòng nghĩ gì, Francis bất quá chỉ là một mao đầu tiểu tử, cho dù một người có thân phận cứu thế chủ, nhưng bằng này là có thể giao cơ nghiệp năm đại gia tộc chúng ta tân tân khổ khổ tích luỹ ngàn năm, đi theo hắn, làm thủ hạ của hắn hay sao?
Mọi người đều cười, thú nhân cười lớn, phong thần đại biểu cười đạm, Tinh Không chiến thần hậu duệ mỉm cười, mà thân là St. Darke gia chủ lão thái thái cũng mất mát cười khổ... Thật đáng chết, năm đó khi Francessa bức hôn, như thế nào lại dễ dàng buông tha Francis vậy? Nếu lúc đầu bức hôn thành công... ai, thất bại không đến, vận mệnh nữ thần thật là trêu người a.
Lão thái thái hỏi:
- Junker gia chủ, nếu chuyện là ngươi đưa ra, vậy ngươi có ý kiến gì không?
Junker chậm rãi nói:
- Đại nạn tổ tiên nhắc đến nếu thật sự phủ xuống, chúng ta muốn sống sót, sẽ phải dựa vào Francis, điểm này không cần nói nữa. Nhưng chúng ta sẽ không truy lùng bất cứ người nào, cho nên lão nhân ta đề nghị, tạm thời âm thầm cấp cho Francis một ít hảo sự, giúp hắn khởi sự. Ngày sau quyết định lại tình huống căn cứ vào thái độ của Francis. Về việc làm thế nào giúp đỡ Francis... chư vị nghĩ thế nào?
Thú nhân đột nhiên đứng dậy:
- Lão gia tử, chuyện này thực sự trọng đại, ta phải thưa với gia phụ trước mới có thể hứa hẹn được!
Đại biểu Phong thần buồn bã thở dài:
- Gia huynh mặc dù... ai, dù sao hắn cũng không thể chết, ta cũng phải đợi chỉ thị mới có thể hứa hẹn!
Junker gật đầu giải thích, lúc này lão tổ mẫu gia tộc St Duck cười nói:
- Nếu muốn giúp Francis khởi gia, đơn giản là cho hắn Quyền-Tiền-Lực ba thứ đồ vật. Mấy thứ này ngũ đại gia tộc chúng ta đều cùng xuất ra, chỉ là... không thể cho hết hắn. Junker lão ca, ngươi tự mình đàm phán với Francis, nói trước mắt Francis thiếu nhất là thứ gì, chúng ta cho hắn thứ đó!
Lão nhân quái dị cười:
- Ngươi nghĩ ra giờ này Francis thiếu nhất là cái gì không? Lão muội muội, lão ca hiểu được ngươi trong lòng nghĩ đến cái gì, đừng nói vòng vo nữa, nói đi, cấp nhiều ít, cấp như thế nào?
Lão thái thái cũng cười:
- Con mắt lão ca vẫn còn độc ác như vậy, tâm tư của ta cũng không gạt được ngươi a! Nói vậy ngươi cũng đã hiểu ta cấp cho Francis cái gì rồi, ta đây cũng không cần nói nhảm. Hôm nay là ngày mùng 4 tháng 3, tính đi tính lại tam đại lục các thế lực lớn đã thay nhau phản ứng trước thời cuộc ngày nay, Francis cho dù không tự mình đi, cũng đã nhất định phái người tham gia náo nhiệt, bằng cuộc sống ngày nay của hắn, âu cũng là hợp tình hợp lý, Francis cũng sẽ không nghi ngờ.
Junker mỉm cười gật đầu:
- Tốt, quyết định như vậy đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.