Chương 450: Uy lực của Lôi hỏa
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Đỗ Trần hung hăng sờ mũi, cổ quái cười:
- Tốt! Adams, tới chỗ Margaret!
Adams đặt tay phải lên mặt trước lôi pháo, tay trái nắm chặt tay trái của Đỗ Trần, tay pahir của Đỗ Trần đặt trên trán Andy. Chỉ thấy ánh sáng màu đỏ của lôi pháo chợt loé, đột nhiên bừng lên lửa đỏ, giống như một quả trứng khổng lồ thiêu sáng. Lúc bấy giờ, trên lôi pháo sinh ra một cỗ hấp lực mạnh mẽ bàng bạc, thậm chí Andy cũng khó chống lại, bất giác lùi về phía lôi pháo, mà bản thân Đỗ Trần lại vọt về phía trước, làm Thanh Vân dưới chân suýt nữa không giữ được!
Nhưng Adams lại quát khẽ một tiếng, chỗ nắm với tay trái của Đỗ Trần sinh thành một cỗ lực bài xích, đem cả Đỗ Trần cùng Andy nhẹ nhàng đẩy ra ngoài. Cỗ hấp lực màu bạc nọ cũng nhất thời biến mất, không cảm thấy chút nào nữa!
Từ lúc quan sát thao tác vận hành lôi pháo, Đỗ Trần thầm nghĩ: “Khó trách Adams nắm lấy tay mình, xem ra lôi pháo trong giai đoạn chuẩn bị không thể phân biệt địch ta, nhưng Adams lại có khả năng chọn lực đối tượng hấp thu. Vậy lôi pháo là con dao hai lưỡi, có thể giết địch, cũng có thể thương tổn mình, chính mình sau này sử dụng nó phải hoàn toàn chuẩn bị phòng ngự!
- Thật mạnh! Chủ nhân ngươi xem vách tường sinh mệnh!
Theo tiếng hét kinh hải của Anday, trong chỉ nháy mặt, khu vực phụ cận dường như bị hấp thành trạng thái chân không! Nhưng mà đây là vách tường sinh mệnh a!
Lôi pháo tựa như ăn no, ngọn lửa đột nhiên biến thành màu xanh tím, tiếp theo, thân pháo run lên, trước mặt Đỗ Trần chỉ cảm thấy hoả mang xanh tím chợt loé lên, hết thảy đều trở nên yên lặng…
- Ân công, kết thúc rồi!
Adams thở hổn hển một cái, mệt mổi ngất xỉu, mỗi tấc da tay đều tràn ngập máu tươi, khôi phục hình dáng ban đầu trước khi Đỗ Trần cứu hắn. Andy dùng thông hồn giải thích:
- Chủ nhân, vừa rồi tất cả các nguyên tố đều thông qua thân thể Adams tiến vào lô pháo, vì quá nhiều nguyên tố, lại trong khoảng thời gian quá ngắn… người bình thường đã sớm bị nổ banh xác rồi!
Đỗ Trần vô thức gật đầu, nhưng trong đầu lại nhớ lôi pháo khai nòng trong nháy mắt - một ngọn lửa xanh tím, bằng mắt thường khó có bắt thấy được tốc độ như sao xẹt của nó. Sau khi nhắm đúng phương hướng bắn tới, diện tích ngọn lửa rất nhỏ, nhỏ như một cánh tay thô gày. Nhưng chính ngọn lửa này trực tiếp xuyên qua vách tường sinh mệnh… bây giờ nhìn lại, xa xa vách tường sinh mệnh như là vô số lớp giấy cứng, bị một viên tử đạn hung bạo xuyên thấu, mặt trên còn lưu lại một động khẩu sâu!
Luận tốc độ, so với Thanh Vân hoàn toàn nhanh hơn, theo lời Đỗ Tư, tránh xa khoảng cách an toàn năm mươi mét tuyệt không khoa trương, nhất thời làm lên giá hai chữ “thuấn sát” này!
Luận về uy lực, liên tiếp xuyên qua không biết bao nhiêu vách sinh mệnh thụ, quả nhiên không thẹn với mỹ danh phách vương thánh khí!
Điều làm cho Đỗ Trần kinh hãi không hiểu, toàn bộ quá trình khai pháo, bất quá mất… 23 giây!
Đỗ Trần đột nhiên dùng Liên Hoa thu hồi lôi pháo và Adams đang trọng thương hôn mê. Dùng Thanh Vân bay nhanh, trong miệng hô lớn:
- Andy, theo ta đi xem kết quả. Ngươi cẩn thận cảnh giới! Chui theo động khẩu bị lôi pháo bắn, Đỗ Trần ẩn mình vọt qua!
Tận mắt chứng kiến uy lực lôi pháo, trước khi chuẩn bị khai pháo trong nháy mắt thật sự quá hãi nhân, nếu để hắn cho kết quả…
---------------
Trước khi lôi pháo khai nòng chừng vài giây…
Margaret đột nhiên nhướng mày, hai tròng mắt biến thành màu xanh tím, Thiên Mục thần thuật nói cho nàng, lực lượng huỷ diệt sẽ tới!
Thân là Vẫn Thần đại nguyên soái, Margaret trong nháy mắt hiểu được cỗ lực lượng quen thuộc đó đến tột cùng là cái gì. Ngày đó Bowness cũng bị thương dưới lôi hoả chích viêm pháo, vậy Margaret thấp hơn Bowness một bậc sẽ “đi đâu” đây? Nàng thần sắc biến đổi, cấp tốc lớn tiếng quát:
- Là lôi pháo! Ta không thể trốn thoát, cũng không nên cố gắng cứu ta, rời khỏi đây nhanh!
Nói xong, thân thể Margaret liền xuất hiện ảo ảnh, mê sương liền hoá ra mười mấy người. Tại lúc này, hoả diễm lôi pháo xuyên qua tầng cuối cùng của vách tường sinh mệnh mà đến. Kỳ khoái vô cùng, khiến Margaret muốn tránh cũng không thể! Một chút hoả quang oanh tạc vào mấy ảo ảnh của Margaret!
Nhất thời hoả diễm màu đỏ, cùng Thương Khung nguyên soái thuỷ quang màu lam giao tương huy ánh, trông rất đẹp mắt. Bất quá chỉ trong nháy mắt, Margaret ảo ảnh bị nghiền nát tan tành, mà ngọn lửa cũng tiêu tán vô hình!
- Hừ!
Margaret cắn răng, trầm muộn hừ một tiếng, nhưng không kêu la thảm thiết, mà cánh tay trái của nàng đã… không còn cảm giác.
Quả nhiên là Thương Khung nguyên soái, thậm chí năng lực và đặc điểm của lôi pháo cũng hiểu rõ như lòng bàn tay, thập tứ cấp đấu thần Margaret vẫn đang nỗ lực trả giá một cánh tay!
Lúc này, chuyện cổ quái xảy ra, “Phốc” một tiếng, Margaret nghiêng người về bên trái, tựa như có một đoàn thuỷ cầu rơi trên mặt đất rồi vỡ nát! Quỷ dị hơn nữa, Margaret mặc dù mất đi cánh tay trái, nhưng khắp nơi trên mặt đất lại không có một chút máu nào!
- Nguyên soái! Thánh nữ binh đoàn kinh hô!
- Kêu la cái gì?
Thương Khung nguyên soái dữ tợn cười, Lôi pháo đang tập trung tất cả lực lượng oanh sát một người… hừ, có thể nào…
- Nhược điểm chính của nó là thiếu mất thượng cổ binh khí phụ trợ để định vị, nhiều mục tiêu xuất hiện sẽ làm nó làm chệch hướng. Hơn nữa nó một kích đắc thủ rồi lập tức biến mất! Biết được hai điểm nay, ta nhất định không chết được!
Thành viên thánh nữ binh đoàn an tâm một chút, vội xông tới:
- Nguyên soái, nơi này thế nào lại xuất hiên lôi pháo? Mục tiêu của chúng ta chính là…
- Câm miệng!
Margaret tựa hồ không muốn nhắc đến mục tiêu chính của chuyến đi này, binh đoàn tướng lĩnh cũng không dám nhắc lại, mà nhìn cánh tay trái của Margaret:
- Nguyên soái, tay trái này…
- Yên tâm, không tàn phế được đâu, các người đã quên chung cực bí pháp của ta sao?
Nàng huy động cánh tay phải còn lại, cắt tay áo để cho thuỷ cầu thu lại. Margaret ngắm hướng ngọn lửa, bắn nhanh tới, phẫn nộ nói:
- Francis và Andy còn đang ở gần đây, hôm nay ta thân bị thương nặng, ít nhất phải điều dưỡng một năm mới có thể hồi phục như cũ, tuyệt không phải là đối thủ của tổ hợp dị thú! Thôi, dùng thấm thuỷ mê trận, chúng ta trờ về Thấm Thủy Hồ!
Dừng một chút, nàng lại nói:
- Phái một người đi thông tri Kiếm Nô và Tuyết Cơ, lôi pháo đột nhiên xuất hiện, hoài nghi có liên quan đến Francis! Nói các nàng tạm thời đình chỉ nhiệm vụ, tới St. Darke gia tộc, mượn binh khoa đồ phổ! Hừ, Francis!!!
Sắc nàng mặt âm độc, hiển nhiên trong lòng đã hận Đỗ Trần thấu xương!
Thủ lĩnh của thánh nữ binh đoàn cũng không cam lòng dậm chân một cái:
- Đáng chết, sớm biết về tai nạn lôi pháo này, chúng ta quan sát kỹ thần châm là được rồi! Hoặc mang theo Dong Hỏa Chi Tâm a!
Nói xong, nàng hô hào binh tướng lập trận pháp. Sau một đoàn vụ khí, mọi người đều biến mất!
Sau khi các nàng biến mất trong nháy mắt, trên người Margaret xảy ra một chuyện không thể nghĩ đến! Nàng thu hồi một đoàn thuỷ ty, theo thân thể chậm rãi tiến đến vai trái đã mất, nhu thuỷ lưu động, tự nhiên hợp thành một cánh tay thuỷ tố…
Thân hoá thành thuỷ, thuỷ diệc hoá thân, Margaret quả nhiên tàn không được… Thật không may, khi Đỗ Trần đến nơi thì Margaret và người của nàng đã biến mất không thấy, làm hắn không chứng khiến “Chung cực bí pháp” của Margaret, nếu không hắn nhất định có thể nhớ đến cái gì!
Andy ngửi chung quanh, ngẩng đầu nói:
- Chủ nhân, lão yêu bài đã đi, hơn nữa hơi thở lăng loạn, xem ra các nàng đào tẩu vội vàng phi thường! Andy còn có thể ngửi thấy hướng đi của các nàng ấy, có muốn đuổi theo hay không?
- Quên đi, không có vết máu lưu lại, chúng ta không thể xác định thương thế của lão yêu bà. Mà Adams lại đang bị hôn mê, trong một khoảng thời gian không có khả năng khai pháo…
Trong miệng thì thào nói, trong lòng Đỗ Trần lại kinh hãi không hiểu, Bowness bị thương dưới lôi pháo, hôm nay Margaret cũng đã bị thương, lôi hoả chích viêm pháo này thật sự cường đại như không cần thiên lý! Chỉ cần vận dụng đúng đắn, chính mình ngày sau cũng khồng cần e ngại kẻ nào a!
Nhưng không! Đỗ Trần cũng không bị lực lượng cường đại che mờ lý trí, lý trí cho hắn biết, năm đó thần thánh liên minh cường thịnh, Thần Hoàng Prince có cơ sở thánh khí vững chắc, dung Luyện kim thuật chế tạo 14 kiện lôi hoả chích viêm pháo. Đã có cơ sở thế này mà Ma tộc có thể cùng thần thánh liên minh ngang tài ngang sức. Nói cách khác, lôi pháo tuyệt đối không phải vô địch, nhân loại có lôi pháo, Ma tộc nhất định cũng có gì đó đủ để khắc chế nó, nhưng đến tột cùng là thứ gì đây?
Bằng vào trí nhớ vô song, Đỗ Trần trong đầu hồi tưởng Brockman gia tộc cùng tư liệu khổng lồ trong thư phòng lão thái thái. Đột nhiên hắn sờ sờ cái mũi, lẩm bầm:
Thượng cổ binh khoa! Đáng chết, phải lật đổ quan niệm!
Andy nhìn chằm chằm hỏi:
- Chủ nhân, ngài đang nói đi đâu vậy?
Đỗ Trầ nghiêm nghị nói:
- Andy, hôm nay uy lực lôi pháo ngươi đã chứng kiến rồi, nhưng ngươi có thể tưởng tượng, 14 cỗ chung cực vũ khí xuất hiện sẽ làm tình hình tại chiến trường ra sao?
- Vừa rồi Adams dùng chính là cô đọng lực lượng, nếu hắn chuyển sang dung phạm vi sát thương lớn… mặc dù cường độ lực lượng sẽ bị phân tán không ít, có lẽ không đủ đối với nhân vật như Margaret tạo thành thương tổn, nhưng đối với binh lính bình thường mà nó, đó chính là đại đồ sát!
- Đúng vậy! Đã có thể như vậy, Ma tộc đại bộ phận thời gian lúc ở trong chiến tranh ở thế thượng phong, bọn họ nhất định sở hữu thứ gì đó! Ta suy nghĩ một chút, trong mật quyển của Brockman gia tộc có nhắc đến, Thần Hoàng am hiểu luyện kim thuật, mà Bowness lợi hại nhất không phải là đấu khí, à là thượng cổ binh khoa!
Andy lại thêm hồ đồ, cũng không rõ ý tứ của Đỗ Trần!
- Chủ nhân, chuyện người nói và cần thay đổi quan niệm có quan hệ gì không?
Đỗ Trần nói thêm:
- Đỗ Đức có nói qua, dụng binh chi đạo, không như thiên, địa, tương, khí, thú… ngũ đại yếu tố! Thời Vẫn Thần đại chiến trước kia, chúng ta thiên thời địa lợi, danh tướng quân trận, cùng các dị thú đều chú ý tới, nhưng quên mất một điểm… là khí!
- Ba, ba!
Trong địa đạo đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay! Hay cho câu thiên, địa, tương, khí, thú!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.