Liên Hoa Bảo Giám

Chương 356: Yêu cầu của Hồ Ly phóng đãng

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Chân khẽ thúc sườn ngựa, Đỗ Trần phóng nước kiệu về phía Đại hạp cốc trước, roi ngựa vung lên. Từ thời khắc này, bức màn sinh nhật Auerbach kéo ra, trước mắt nhất thiết đều phải theo phong tục của thú nhân, cho nên bọn họ không hề phi hành, mà cưỡi chiến mã tốt nhất.

Hai vị lão tổ mẫu theo sau Đỗ Trần, không ngừng nhìn lại doanh địa của Đỗ Đức. Cự ly nhóm người Đỗ Trần và giáo hoàng rớt lại một khoảng, thấp giọng nói với Lucy:

- Lucy tiểu thư, tối qua tiểu Bối Bối đã lấy A Miya ngân châm giấu trong châu báu, ở một góc mặt nạ của Đỗ Đức thử một chút...



Lucy vội la lên:

- Hắn là nhân loại hay Ma tộc?

Thân phận của Đỗ Đức hết sức khó nói. Nhưng hắn là nhân loại hay là Ma tộc là một vấn đề lớn, dùng A Miya ngân châm thử là biết, nhưng Đỗ Trần đêm qua không làm thế - lập tức phải triển khai chiến tranh với Ma tộc rồi, lúc này nếu Đỗ Trần thử ra Đỗ Đức là Ma tộc, vậy kết quả sẽ thế nào? Chẳng lẽ còn muốn Đỗ Trần nói với Đỗ Đức, con trai, con là Ma tộc, bây giờ cha đi giết chiến hữu ngày trước của con, đồng bào hiện tại của con, nói không chừng, trong số những người con giết còn có không ít con cháu của con nữa...

Còn sau đó? Đỗ Đức tiếp tục theo Đỗ Trần? Hay là bởi vì kích thích nào đó đột phá tinh thần khế ước của tiểu Bối Bối, lần nữa thành kẻ hành động độc đoán chuyên quyền? Đây là chuyện khó mà nói được.

Cho nên hôm qua hai vị lão tổ mẫu chỉ giả vờ nói bọn họ đối với tướng lĩnh Ma tộc không hiểu rõ, cho Đỗ Đức một hiểu lầm... Thân phận của con chỉ có thể là năm người trên danh sách kia, cụ thể là ai rất khó nói, nhưng khẳng định con là nhân loại, theo cha đi đánh Ma tộc là đúng!

Nhưng bí mật, Đỗ Trần vẫn bảo tiểu Bối Bối nắm trong tay tinh thần khế ước thử một phen.

Lily lão tổ mẫu cũng vội nói:

- Mau nói đi!

Đỗ Trần nhún vai.

- Máu của Đỗ Đức sau khi gặp phải A Miya ngân châm… không phải là màu tím!

Hai vị lão tổ mẫu liền cảm thấy vui mừng:

- Vậy tốt rồi, trong quân đội đối kháng Ma tộc của chúng ta thêm một vị thống soái chiến trường có thể tin cậy!

Lily nói xong, nhưng Licy lại phát hiện sắc mặt Đỗ Trần có chút không ổn, cẩn thận nhẩm lại một lần cách nói của Đỗ Trần, thần sắc hơi biến đổi:

- Francis, máu của Đỗ Đức rốt cuộc có vấn đề gì?

Đỗ Trần cười khổ:

- Trong ngày thường máu của Đỗ Đức cùng với nhân loại giống nhau, là màu đỏ, nhưng gặp phải A Miya ngân châm, liền phát sinh một chút biến hóa cá biệt, hơn nữa biến thành... màu vàng.

Nhìn đám người giáo hoàng còn ở phía sau thương nghị chi tiết, Đỗ Trần len lén đưa một cái bình nhỏ vào trong tay Lucy:

- Người xem đi, giọt máu này là của Đỗ Đức, đêm qua ta luôn bận thương nghị kế hoạch với giáo hoàng, cũng không kịp nghiên cứu giọt máu này.

Trong bình là chất lỏng màu vàng như là vàng hòa tan. Chỉ cần người hiểu chút về máu đều có thể nhìn ra, nồng độ của giọt máu này vượt qua bất kỳ loại máu nào, nếu người có tri thức ý học e rằng đều sẽ hoài nghi, sinh mệnh có loại máu này, hắn sao sống sót được?

- Máu của Đỗ Đức trong ngày thường không có dị thường, giống hệt máu đỏ của nhân loại, nhưng vừa đụng vào A Miya ngân châm, máu liền biến thành màu vàng...

Lucy lão tổ mẫu trầm ngâm hồi lâu, lắc lắc đầu, đưa chiếc bình trả lại cho Đỗ Trần:

- Francis, cái này vượt khỏi phạm trù ta có thể lý giải, bất quá ít nhất có thể bảo chứng Đỗ Đức không phải là Ma tộc!



Đỗ Trần chần chừ nói:

- Vậy phân tích hôm qua của hai vị tiểu thư với thân phận của Đỗ Đức còn có hiệu quả không?

Lucy đáp:

- Có hiệu quả! Bởi vì tỷ muội chúng ta cũng không chính mắt nhìn thấy máu của năm người kia gặp phải A Miya ngâm châm sẽ có phản ứng gì, cho nên phân tích của chúng ta hôm qua đối với Đỗ Đức vẫn như cũ, hắn cực có khả năng là một trong năm người!

Đỗ Trần thầm nghĩ là ai cũng được, chỉ cần không phải là tổ tiên của Anne là tạ ơn trời đất rồi.

Khi đồng hồ chỉ 8h45 phút (lạy hồn, chả biết biên tập sao cho phải… thời này mà có đồng hồ :))), Đám người Đỗ Trần tới Auerbach đại hạp cốc. Hôm nay đại hạp cốc dưới sự bảo vệ của trọng binh lúc này càng thêm sâm nghiêm. Hai mươi vạn hoàng gia vệ đội Mc Allen dọc theo hai hướng nam bắc, phân bố ở giữa Đại hạp cốc và núi Amulang, bảo vệ vòng quanh thánh mộ địa táng của thú nhân.

Trong sự “bao vây” của hoàng thất Mc Allen, thánh mộ hình thành một khu tế lễ lớn và cứ điểm quân sự tương đối chặt chẽ, ra vào chỉ có một đường duy nhất, đó chính là Auerbach đại hạp cốc, muốn tiến vào cứ điểm quân sự này, vậy phải tới đại hạp cốc trước, cúc cung hành lễ với Auerbach! Đó là một phần của nghi thức tế điện.

Bức màn tế điện tới mười ngày từng chút kéo ra, Đỗ Trần đến kỳ thực có chút muộn rồi, lúc này hoạt động đầu tiên -nghi thức địa táng sáu vạn thi thể đã bắt đầu, Đỗ Trần tới cửa vào Đại hạp cốc, tạm thời lấy ra lệnh bài Đỗ Trần thần của mình giơ lên giữa không trung:

- Đỗ Trần thần tới tế bái sinh nhật chiến hữu ngày trước!

Nói rồi, hắn xuống ngựa, cùng với nhóm người giáo hoàng ở phía sau hướng tới trung tâm đại hạp cốc khom người thật sâu.

Thật khéo, tọa trấn Đại hạp cốc chính là Hawkins, hắn tiến lên đón tiếp:

- Ha ha, Francis người đại biểu cho Đỗ Trần thần tới tế bái rất hay! So với việc ngươi dùng thân phận Đại công tước Lanning, thượng tướng quân thì thật khiến cho ngươi ta nghe thấy thoải mái!

Hắn nhìn đông nhìn tây:

- Sonata không cùng đến với ngươi sao?

Đỗ Trần cười trả lời:

- Sư huynh nói, tế điện đối với chí cao phụ thần quan trọng vô cùng, ngàn vạn lần không thể làm loạn quy củ, mấy chúng ta đại biểu cho Đỗ Trần thần, đương nhiên tự đi riêng. Mà hắn là con cháu của chí cao phụ thần, càng phải làm lễ tiết long trọng... có thể phải chờ một chút nữa!

- Tiểu tử Sonata này thật là tỉ mỉ, Được!

Hawkin đột nhiên nhướng mày, hừ một tiếng, lầm bầm rất nhỏ:

- Đại tẩu không ở cùng với đại ca, đến trước làm cái gì?

Đỗ Trần nghe nói, theo hướng ánh mắt của Hawkins nhìn lại, dưới sự xúm xít của một đội võ sĩ hoàng gia, Susanna từ từ đi tới:

- Nhị đệ, đại ca ngươi lệnh ta tới trước chiêu đãi khách nhân của Đỗ Trần thần giáo, nơi này giao lại cho ta là được rồi, ngươi bận rộn việc khác thì đi đi!

Hawkins tức giận hậm hực bỏ đi, ngay cả chào một tiếng cũng không, ngược lại Susanna chẳng để ý, cười nói:

- Thần sứ Francis, Brook giáo chủ, xin mời, bên trong đã chuẩn bị tửu yến rồi!

Đỗ Trần quay đầu nhìn giáo hoàng trong đoàn tùy tùng:

- Susanna phu nhân đã có lời mời thịnh tình, Brook, chúng ta đi thôi! Những tùy tùng của ta, các ngươi trước tiên đem lễ vật ta chuẩn bị đưa tới bên trong thánh mộ, ta nghĩ gia tộc St. Barton sẽ cho phép các ngươi “Tự do tham quan”!

- Vâng!



Giáo hoàng tiến lên, hai người trao đổi ánh mắt với nhau, chia ra mà đi.

Một mặt tiến sâu vào bên trong Đại hạp cốc, một mặt Đỗ Trần thấp giọng nói:

- Susanna phu nhân, nàng sáng mắt phô gan (trơ trẽn) tới tìm ta như vậy, không sợ người ngoài truyền ra những lời đồn bất lợi với nàng sao?

Susanna thấp giọng nói nhỏ, lãng đãng vô cùng:

- Người ta còn tha thiết mong người người đều nói ta là tình phụ của ngươi cơ!

Ngắm nhìn khuôn mặt anh tuấn không vui của Đỗ Trần, giọng nàng càng thấp:

- Ta vốn định liên hệ với ngươi vào ngày động thủ 15, nhưng không ngờ rằng việc ta muốn làm sinh ra biến đổi, chỉ đành bỏ qua quy củ, ngăn ngươi lại ở chỗ này!

Đỗ Trần cười nhạt:

- Phu nhân cho tới bây giờ vẫn chưa chịu nói cho ta biết, ngươi muốn ta làm việc gì, hơn nữa về sinh ý... “Món tiền” trả thêm của ngươi còn chưa tới tay ta, vậy đừng trách bây giờ ta nghe không hiểu phu nhân người đang nói cái gì!

Dịch Cốt đột nhiên chen lời:

- Hơn nữa ngươi vốn định hạ thủ vào ngày 15, nhưng lúc này đột nhiên nói với chúng ta tiến hành sớm, cái này làm ta hoài nghi ý đồ của ngươi!

Đỗ Trần nhìn Dịch Cốt tán thưởng, đầu óc của Brook rốt cuộc cũng bắt đầu linh hoạt rồi, ngày đó ở trong quân doanh mình nói với hắn một phen không phải là vô ích!

Susanna ai oán nói:

- Cái này cũng không thể trách ta! Bỏ đi, chúng ta đi vào bên trong nói!

Đi tới một căn lều thuộc về gia tộc St. Barton, sau khi ngồi xuống, Susanna tự mình rót mỹ tửu cho Đỗ Trần, lời nói rất “Mềm”, nhưng nội dung lại chẳng “Mềm”:

- Ta muốn xin giáo chủ Brook ra tay, lấy một thứ bên trong quan tài của Auerbach!

Dịch Cốt không vui nói:

- Ngươi muốn ta khoét quan tài của Auerbach, từ bên thi thể của hắn lấy một vật chôn cùng, làm một tên trộm xác đáng xấu hổ? Hoang đường, ta có thể đào mộ, nhưng tuyệt đối sẽ không trộm xác!

Đích xác, tứ đại thánh đồ Da Tát đối với thi thể đều có một loại tín ngưỡng rất cổ quái, điểm này Đỗ Trần đã gặp qua rất nhiều lần rồi.

Đỗ Trần ngược lại cảm thấy có vài phần buồn cười, giáo hoàng và Bowness chính vì thi thể của Auerbach mà minh tranh ám đấu, tiếp đến sợ rằng phải tiến tới đánh nhau nữa, bây giờ lại có một con hồ ly phóng đãng, cũng chăm chăm vào quan tài của Auerbach, có vẻ sẽ rất vui đây!

Trong quan tài của Auerbach ngoại trừ thi thể còn có gì nữa? Đỗ Trần không biết đáp án của vấn đề này... Lần trước trộm mộ, quan tài của Auerbach là thứ duy nhất trong lăng mộ không được Đỗ Trần “chào đón”, kinh động thi thể của người ta, đây là đại kỵ của đạo môn!

Susanna cười quyến rũ nói:

- Ngài của ta, lần này ta xuất vốn thật sự không ít, nếu lần trước khi chúng ta đàm luận, ngài đã biết truyền thuyết kia của Vân Tiêu Kinh, vậy ta nói cho sáng tỏ nhé!

Nàng chợt lộ vẻ nghiêm chỉnh:

- Năm chiếc khóa tề tựu, mây quần tụ trời đổi vĩnh sinh, con đường cuối cùng của thần…

- Ta không muốn vĩnh sinh, chẳng cần vạn cổ trường tổn, chỉ cần muốn một đời làm nữ hoàng! Chỉ cần ngươi giúp ta lấy một thứ từ trong quan tài Auerbach, ta sẽ đem lực lượng của câu “Có được đại thảo nguyên” cho ngươi, Thú Hoàng Tỷ một trong năm chiếc chìa khỏ cũng có thể cho ngươi, lại dâng lên địa đồ của Vân Tiêu Kinh, để ngài đi tìm điểm cuối cùng của con đường đấu thần, lấy được tư cách vĩnh sinh bất diệt!

Mấy câu nói này làm Đỗ Trần sương mù đầy đầu, nhưng lần trước hắn vì ra vẻ hiểu biết, để Susanna tưởng rằng hắn biết rất nhiều bí mật, vì thế lúc này không tiện hỏi rõ Susanna, chỉ có thể len lén đưa tay ra dấu với Dịch Cốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook