Chương 130
Mục Cảnh Thiên
22/08/2022
Hạ Tử Dục cũng nhanh chóng bước ra: “Tiểu Hy, em đã trở về rồi?”; khi vừa nhìn thấy Hạ Tử Hy, ánh mắt Hạ Tử Dục như đang tỏa sáng.
“Anh hai!” Hạ Tử Hy cũng mỉm cười, sau đó bước lên ôm lấy hắn.
“Trở về là tốt rồi!” Hạ Tử Dục nói, sau đó vỗ nhẹ lên sau lưng cô.
Hạ Tử Hy cười nhẹ: “Cái ôm này xem như là quà gặp mặt chính thức nhé!”
Nhìn nụ cười dí dỏm của cô, Hạ Tử Dục bắt giác bật cười theo.
Lúc này, mọi người cùng nhau bước ra phòng khách.
Người cất tiếng đầu tiên vẫn là Hứa Vi Nhân: “Nếu như không phải đêm qua mẹ cùng ba con đến tham dự tiệc chúc mừng của Mục Cảnh Thiên, có lẽ cho đến hôm nay cũng không biết con đã quay về đâu!”; đối với việc này bà vẫn có chút không vui.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy bắt giác ngây người.
Hạ Thiên ngược lại lên tiếng: “Được rồi, người trở về là được rôi!”
Nhìn Hứa Vi Nhân sau đó nhìn sang Hạ Thiên, Hạ Tử Hy mỉm cười sau đó ngồi xuống: “Mẹ, con biết mẹ đang rất tức giận, hai năm trước không nói lời nào đã bỏ đi, tự ý quyết định cùng Mục Cảnh Thiên ly hôn, lần này trở về nước chính là sợ gặp lại Mục Cảnh Thiên cho nên không dám trở về nhà, không phải con gái không muốn gặp mẹ!”
Hạ Tử Hy mỉm cười nói, nhưng thái độ đối với bà vẫn có vài phần cung kính.
“Mẹ cũng đừng trách Tiểu Hy, con bé làm như vậy cũng vì tốt cho gia đình chúng ta!” Hạ Tử Dục đứng một bên vội vàng giải thích.
Nhìn hai anh em bọn họ kẻ tung người hứng. Hứa Vi Nhân mỉm cười nói: “Được rồi, mẹ không tức giận, các người đều đã sớm thông đồng với nhau, nếu mẹ còn tức giận thì trong ngoài cũng không phải người rôi!”
Nhìn thấy Hứa Vi Nhân mỉm cười, Hạ Tử Hy cũng mỉm cười theo.
Lúc này, Hạ Thiên nhìn Hạ Tử Hy: “Con tại sao lại đến Vân Duệ làm việc rồi?”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy có chút ngập ngừng, sau đó thành thật kể lại mọi chuyện: “Con cũng không ngờ rằng, tổng giám đốc của Tập đoàn Vân Duệ lại là Mục Cảnh Thiên!”
“Vậy…Mục Cảnh Thiên thật sự không nhận ra con sao?”
Hạ Thiên kinh ngạc hỏi.
Nếu như không phải vì chuyện ngày hôm qua, có lẽ cũng không…
Nhưng Hạ Tử Hy cũng không muốn thảo luận quá nhiều đến chuyện này, chỉ mỉm cười nói: “Không có!”
Lúc này, Hứa Vi Nhân đột nhiên nhớ lại chuyện đã xảy ra tối hôm qua, khi hai vợ chồng bà đang nói chuyện thì Mục Cảnh Thiên bước đến, giọng điệu kỳ quái nói vài câu với bọn họ.
Không lẽ…
“Ba mẹ, hai người yên tâm đi; chuyện này con nhát định sẽ xử lý ổn thỏa, hai người không cần phải lo lắng; dù sao hiện tại con cũng là nhà thiết kế đứng đầu của Vân Duệ, trong tay đang nắm không ít dự án lớn; dù cho Mục Cảnh Thiên phát hiện ra sự thật thì anh ta cũng không dám gây khó dễ với con đâu!” Hạ Tử Hy nhìn bọn họ, yên tâm nở: một nụ cười.
Thật ra, Mục Cảnh Thiên tối hôm qua đã biết hết tất cả sự thật.
Nhưng Hạ Tử Hy không muốn đem chuyện này nói ra; cô cũng không muốn nói lý do tại sao Mục Cảnh Thiên phát hiện ra chuyện này chính là vì hai người bọn họ.
Đối với Hạ gia, Hạ Tử Hy cũng gánh vác vài phần trách nhiệm.
Nhưng trong nụ cười của cô vẫn có chút không được tự: nhiên.
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, hai vợ chồng Hạ Thiên và Hứa Vi Nhân đều gật đầu.
“Anh hai!” Hạ Tử Hy cũng mỉm cười, sau đó bước lên ôm lấy hắn.
“Trở về là tốt rồi!” Hạ Tử Dục nói, sau đó vỗ nhẹ lên sau lưng cô.
Hạ Tử Hy cười nhẹ: “Cái ôm này xem như là quà gặp mặt chính thức nhé!”
Nhìn nụ cười dí dỏm của cô, Hạ Tử Dục bắt giác bật cười theo.
Lúc này, mọi người cùng nhau bước ra phòng khách.
Người cất tiếng đầu tiên vẫn là Hứa Vi Nhân: “Nếu như không phải đêm qua mẹ cùng ba con đến tham dự tiệc chúc mừng của Mục Cảnh Thiên, có lẽ cho đến hôm nay cũng không biết con đã quay về đâu!”; đối với việc này bà vẫn có chút không vui.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy bắt giác ngây người.
Hạ Thiên ngược lại lên tiếng: “Được rồi, người trở về là được rôi!”
Nhìn Hứa Vi Nhân sau đó nhìn sang Hạ Thiên, Hạ Tử Hy mỉm cười sau đó ngồi xuống: “Mẹ, con biết mẹ đang rất tức giận, hai năm trước không nói lời nào đã bỏ đi, tự ý quyết định cùng Mục Cảnh Thiên ly hôn, lần này trở về nước chính là sợ gặp lại Mục Cảnh Thiên cho nên không dám trở về nhà, không phải con gái không muốn gặp mẹ!”
Hạ Tử Hy mỉm cười nói, nhưng thái độ đối với bà vẫn có vài phần cung kính.
“Mẹ cũng đừng trách Tiểu Hy, con bé làm như vậy cũng vì tốt cho gia đình chúng ta!” Hạ Tử Dục đứng một bên vội vàng giải thích.
Nhìn hai anh em bọn họ kẻ tung người hứng. Hứa Vi Nhân mỉm cười nói: “Được rồi, mẹ không tức giận, các người đều đã sớm thông đồng với nhau, nếu mẹ còn tức giận thì trong ngoài cũng không phải người rôi!”
Nhìn thấy Hứa Vi Nhân mỉm cười, Hạ Tử Hy cũng mỉm cười theo.
Lúc này, Hạ Thiên nhìn Hạ Tử Hy: “Con tại sao lại đến Vân Duệ làm việc rồi?”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy có chút ngập ngừng, sau đó thành thật kể lại mọi chuyện: “Con cũng không ngờ rằng, tổng giám đốc của Tập đoàn Vân Duệ lại là Mục Cảnh Thiên!”
“Vậy…Mục Cảnh Thiên thật sự không nhận ra con sao?”
Hạ Thiên kinh ngạc hỏi.
Nếu như không phải vì chuyện ngày hôm qua, có lẽ cũng không…
Nhưng Hạ Tử Hy cũng không muốn thảo luận quá nhiều đến chuyện này, chỉ mỉm cười nói: “Không có!”
Lúc này, Hứa Vi Nhân đột nhiên nhớ lại chuyện đã xảy ra tối hôm qua, khi hai vợ chồng bà đang nói chuyện thì Mục Cảnh Thiên bước đến, giọng điệu kỳ quái nói vài câu với bọn họ.
Không lẽ…
“Ba mẹ, hai người yên tâm đi; chuyện này con nhát định sẽ xử lý ổn thỏa, hai người không cần phải lo lắng; dù sao hiện tại con cũng là nhà thiết kế đứng đầu của Vân Duệ, trong tay đang nắm không ít dự án lớn; dù cho Mục Cảnh Thiên phát hiện ra sự thật thì anh ta cũng không dám gây khó dễ với con đâu!” Hạ Tử Hy nhìn bọn họ, yên tâm nở: một nụ cười.
Thật ra, Mục Cảnh Thiên tối hôm qua đã biết hết tất cả sự thật.
Nhưng Hạ Tử Hy không muốn đem chuyện này nói ra; cô cũng không muốn nói lý do tại sao Mục Cảnh Thiên phát hiện ra chuyện này chính là vì hai người bọn họ.
Đối với Hạ gia, Hạ Tử Hy cũng gánh vác vài phần trách nhiệm.
Nhưng trong nụ cười của cô vẫn có chút không được tự: nhiên.
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, hai vợ chồng Hạ Thiên và Hứa Vi Nhân đều gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.