Chương 137
Mục Cảnh Thiên
22/08/2022
Nghe đến lý do này, Mục Trăn đột nhiên có chút hứng thú hỏi tiếp.
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó thuận lợi giúp Vân Duệ giành được giải quán quân, sau đó thành công ký kết hợp đồng với tập đoàn SHASHIA cũng vì trong buổi tiệc chúc mừng tối hôm qua, không cần thận nghe được đoạn đối thoại của ba mẹ con, anh ta liền biết tắt cả sự thật!”
“Tên nhóc này không lẽ điên rồi sao?” Mục Trăn nói, trong lời nói còn có chút kích động. Sau đó ông đột nhiên nhớ lại ngày hôm trước khi dì Lý gọi điện thoại cho ông.
Thì ra chuyện là như vậy!
“Sau đó thì sao?” Mục Trăn nói.
“Sau đó Mục Cảnh Thiên liền biết rõ chân tướng sự việc, liền muốn thu mua lại Vân Duệ!” Khi Hạ Tử Hy kể lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, có những điểm cần lượt bớt cô liền chủ động không nhắc đến.
Nhưng dù cho Hạ Tử Hy cố ý giản lược bớt, Mục Trăn cũng biết rõ.
“Không vác cháu về nhà sao?” Mục Trăn đột nhiên hỏi.
Nghe câu nói này của ông, Hạ Tử Hy chột dạ, sau đó quay sang nhìn Mục Trăn: “Thì ra bác đã biết rõ mọi chuyện!”
“Cháu cảm thấy, còn có việc gì có thể giấu được ta hay: sao?” Mục Trăn cười nói.
Hạ Tử Hy cười, cũng không muốn giải thích quá nhiều; có đôi khi giải thích chính là một dạng che giấu.
Dù sao cô cũng đường đường chính chính, không có việc gì phải sợ!
Nếu như đã không thể che giáu được; hơn nữa lại xảy ra chuyện này, bác không phải nên ra mặt giải quyết hay sao?” Hạ Tử Hy nhìn ông nói.
“Cháu muốn ta giải quyết như thế nào?” Mục Trăn hỏi.
“Mục Cảnh Thiên nghe lời bác nhát, chỉ cần bác lên tiếng, anh ấy tuyệt đối sẽ không tiếp tục thu mua Hạ thị” Hạ Tử Hy chắc chắn nói.
Nghe lời này của Hạ Tử Hy, Mục Trăn gật đầu, Mục Cảnh Thiên gì cũng không tốt, nhưng có một điểm đáng khen chính là rất đẻ ý đến suy nghĩ của ông.
Chỉ cần là lời ông nói, Mục Cảnh Thiên chín phần sẽ nghe theol Chuyện này cũng gì từ trước đến nay, ông rất khi can thiệp vào công việc của Mục Cảnh Thiên.
*Lời này quả không sai, tên nhóc ấy cái gì cũng không tốt, nhưng chỉ cần ta mở lời nó sẽ không dám làm trái!”
“Cho nên hôm nay cháu mới đến tìm bác!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến đây, Mục Trăn nhíu mày, quay đầu lại nhìn Hạ Tử Hy: “Hiện nay cháu đã không còn là con dâu của ta, ta tại sao lại phải giúp đỡ cho cháu; không bằng hiện tại cháu quay về làm con dâu ta, ta nhất định sẽ giúp đỡ hết sức mình; cháu cảm thấy ý kiến này như thế nào?” Mục Trăn nhìn Hạ Tử Hy vừa cười vừa nói.
Nghe câu nói này của ông, Hạ Tử Hy lập tức lên tiếng: “Bác hãy tha cho cháu đi; cháu trong hai năm nay vừa mới thoát được bàn tay ma quỷ, xin bác hãy tha cho cháu đi!”
Hạ Tử Hy cười với ông.
Nghe lời từ chối của cô, Mục Trăn cũng bật cười.
Trò chuyện với Hạ Tử Hy vô cùng thú vị; cô vừa dẻo miệng hay ăn nói lại vừa thú vị.
Thật không hiểu được Mục Cảnh Thiên tại sao lại không thích cô.
“Ta luôn tin rằng chỉ có cháu mới có thể trói chặt thằng con của ta!” Mục Trăn nói.
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó thuận lợi giúp Vân Duệ giành được giải quán quân, sau đó thành công ký kết hợp đồng với tập đoàn SHASHIA cũng vì trong buổi tiệc chúc mừng tối hôm qua, không cần thận nghe được đoạn đối thoại của ba mẹ con, anh ta liền biết tắt cả sự thật!”
“Tên nhóc này không lẽ điên rồi sao?” Mục Trăn nói, trong lời nói còn có chút kích động. Sau đó ông đột nhiên nhớ lại ngày hôm trước khi dì Lý gọi điện thoại cho ông.
Thì ra chuyện là như vậy!
“Sau đó thì sao?” Mục Trăn nói.
“Sau đó Mục Cảnh Thiên liền biết rõ chân tướng sự việc, liền muốn thu mua lại Vân Duệ!” Khi Hạ Tử Hy kể lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, có những điểm cần lượt bớt cô liền chủ động không nhắc đến.
Nhưng dù cho Hạ Tử Hy cố ý giản lược bớt, Mục Trăn cũng biết rõ.
“Không vác cháu về nhà sao?” Mục Trăn đột nhiên hỏi.
Nghe câu nói này của ông, Hạ Tử Hy chột dạ, sau đó quay sang nhìn Mục Trăn: “Thì ra bác đã biết rõ mọi chuyện!”
“Cháu cảm thấy, còn có việc gì có thể giấu được ta hay: sao?” Mục Trăn cười nói.
Hạ Tử Hy cười, cũng không muốn giải thích quá nhiều; có đôi khi giải thích chính là một dạng che giấu.
Dù sao cô cũng đường đường chính chính, không có việc gì phải sợ!
Nếu như đã không thể che giáu được; hơn nữa lại xảy ra chuyện này, bác không phải nên ra mặt giải quyết hay sao?” Hạ Tử Hy nhìn ông nói.
“Cháu muốn ta giải quyết như thế nào?” Mục Trăn hỏi.
“Mục Cảnh Thiên nghe lời bác nhát, chỉ cần bác lên tiếng, anh ấy tuyệt đối sẽ không tiếp tục thu mua Hạ thị” Hạ Tử Hy chắc chắn nói.
Nghe lời này của Hạ Tử Hy, Mục Trăn gật đầu, Mục Cảnh Thiên gì cũng không tốt, nhưng có một điểm đáng khen chính là rất đẻ ý đến suy nghĩ của ông.
Chỉ cần là lời ông nói, Mục Cảnh Thiên chín phần sẽ nghe theol Chuyện này cũng gì từ trước đến nay, ông rất khi can thiệp vào công việc của Mục Cảnh Thiên.
*Lời này quả không sai, tên nhóc ấy cái gì cũng không tốt, nhưng chỉ cần ta mở lời nó sẽ không dám làm trái!”
“Cho nên hôm nay cháu mới đến tìm bác!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến đây, Mục Trăn nhíu mày, quay đầu lại nhìn Hạ Tử Hy: “Hiện nay cháu đã không còn là con dâu của ta, ta tại sao lại phải giúp đỡ cho cháu; không bằng hiện tại cháu quay về làm con dâu ta, ta nhất định sẽ giúp đỡ hết sức mình; cháu cảm thấy ý kiến này như thế nào?” Mục Trăn nhìn Hạ Tử Hy vừa cười vừa nói.
Nghe câu nói này của ông, Hạ Tử Hy lập tức lên tiếng: “Bác hãy tha cho cháu đi; cháu trong hai năm nay vừa mới thoát được bàn tay ma quỷ, xin bác hãy tha cho cháu đi!”
Hạ Tử Hy cười với ông.
Nghe lời từ chối của cô, Mục Trăn cũng bật cười.
Trò chuyện với Hạ Tử Hy vô cùng thú vị; cô vừa dẻo miệng hay ăn nói lại vừa thú vị.
Thật không hiểu được Mục Cảnh Thiên tại sao lại không thích cô.
“Ta luôn tin rằng chỉ có cháu mới có thể trói chặt thằng con của ta!” Mục Trăn nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.