Chương 256
Mục Cảnh Thiên
22/08/2022
“Cảnh Thiên…” lúc này, Lăng Tiêu Vân nghiêng đầu như muôn cùng Mục
Cảnh Thiên nói điều gì, nhưng chỉ thầy ánh nhìn của hắn luôn nhìn chăm
tí vệ phía trước, cô cũng thuận theo tầm mắt ấy nhìn về phía trước, khi
nhìn thấy Hạ Tử Hy, sắc mặt như ngưng động lại.
“Cảnh Thiên…” lúc này, Lăng Tiêu Vân nghiêng đầu như muôn cùng Mục Cảnh Thiên nói điều gì, nhưng chỉ thầy ánh mắt của hắn luôn nhìn chăm ghi vệ phía trước, cô cũng thuận theo tầm mắt ấy nhìn vệ phía đó, khi nhìn thây Hạ Tử Hy, sắc mặt như ngưng động lại. Tầm mắt của Mục Cảnh Thiên chính là dừng lại trên người Hạ Tử Hy, Khoảnh khắc nhìn thây Mục Cảnh Thiên đang dõi theo Hạ Tử Hy, trái tim Lăng Tiêu Vân nhịn không được nhói đau.
Chỉ cần Hạ Tử Hy xuất hiện, thì ánh mắt của Mục Cảnh Thiên luôn dõi theo cô ta. Vậy còn cô thì sao? Cô tính là gì đây?
Chỉ cần nghĩ đến điều này, trái tim Lăng Tiêu Vân không nhịn được đau đớn từng cơn.
Lúc này, Tổng Kỳ cùng mọi người kêt thúc màn chào hỏi, khi nhìn thây Mục Cảnh Thiên khóe môi nhếch lên. nụ cười tao nhã, sau đó dắt tay Hạ Tử Hy cùng nhau bước về phía đó.
“Mục tổng!” Tống Kỳ nhếch môi nở một nụ cười thăng lợi.
Khi nhìn thấy hai người bọn họ từ từ bước đến, Mục Cảnh Thiên lúc này mới thu hồi lại ánh mắt lạnh lùng, khóe môi cũng nhếch lên một nụ cười.
“Tống tông, hôm nay anh dù sao cũng là nhân vật chính, tiêp đón có phải hay không có chút sơ sót?” Mục Cảnh Thiên trực tiếp lên tiếng, trực tiếp hỏi tội ngay tại hiện trường.
Nghe đến đây, Tống Kỳ bật CƯỜi: “Nêu đã có sơ sót, vậy cũng hi vọng Mục tổng rộng lượng, tha thứ rồi!”
Tống Kỳ mỉm cười nói.
Cả hai ngầm quan sát đối phương, đêu nở nụ cười lịch thiệp khách sáo.
Hạ Tử Hy đứng một nhìn, khoác tay Tống Kỳ, cũng chỉ mỉm cười nhạt, không dám lên tiếng cảng đừng nói đến việc nhìn thẳng Mục Cảnh Thiên.
Cô có thể đoán được rằng, Mục Cảnh Thiên lại muốn gây chuyện với cô nữa rồi. Ánh mắt vừa rồi có thể nhìn ra được điều đói Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn Tống Kỳ: “Tông tổng đây là song hỷ lâm môn sao? Đâu tiên là thành lập công ty, hai là dẫn theo nhân viên của tôi đến đây làm bạn nhảy của anh, xem ra bên ngoài lại chuẩn bị truyền các loại tin tức rồi!” khi nói câu nói này, ánh mắt Mục:Cảnh Thiên lại nhìn về phía Hạ Tử Hy.
Cho dù không trực tiếp hỏi cô, nhưng ánh mắt, ngữ khí đều mang giọng điệu chất vẫn.
Tông Kỳ cũng không phải không hiệu ý của Mục Cảnh Thiên, nhưng anh không muốn làm khó Hạ Tử Hy nên mỉm cười lên tiếng: “Tôi có thê thuận lợi thành lập công ty, cũng phải cảm ơn Mục tổng đã giơ cao đánh khẽ, còn về Tiểu Hy…” nói đến đây, anh quay đầu lại nhìn Hạ Tử Hy sau đó tiệp tục nói: “Là do tôi đích thân mời cô ấy đến đây tham dự, dù sao ở thành phố A này cô ấy cũng là người thân thiết nhất đối với tôi!”
Câu nói, người thân thiết nhất này!
Như đang vô tình tuyên bố quan hệ thân thiết giữa hai người bọn họi Mục Cảnh Thiên khi nghe thấy sắc mặt vô cùng không vui.
Quan hệ của bọn họ dù cho thân thiết .
đến đâu đi chăng nữa có thể thân hơn quan hệ giữa anh và cô không?
Bọn họ trước đây còn là vợ chông!
Nhưng cho dù nghĩ như vậy nhưng Mục Cảnh Thiên cũng không muôn mất phong độ mà nói ra chuyện này!
Nhìn hai người bọn họ, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười: “Tống tổng hiểu rõ là được!” tất nhiên câu trả lời của anh ta dành cho câu nói phía trước.
“Cảnh Thiên…” lúc này, Lăng Tiêu Vân nghiêng đầu như muôn cùng Mục Cảnh Thiên nói điều gì, nhưng chỉ thầy ánh mắt của hắn luôn nhìn chăm ghi vệ phía trước, cô cũng thuận theo tầm mắt ấy nhìn vệ phía đó, khi nhìn thây Hạ Tử Hy, sắc mặt như ngưng động lại. Tầm mắt của Mục Cảnh Thiên chính là dừng lại trên người Hạ Tử Hy, Khoảnh khắc nhìn thây Mục Cảnh Thiên đang dõi theo Hạ Tử Hy, trái tim Lăng Tiêu Vân nhịn không được nhói đau.
Chỉ cần Hạ Tử Hy xuất hiện, thì ánh mắt của Mục Cảnh Thiên luôn dõi theo cô ta. Vậy còn cô thì sao? Cô tính là gì đây?
Chỉ cần nghĩ đến điều này, trái tim Lăng Tiêu Vân không nhịn được đau đớn từng cơn.
Lúc này, Tổng Kỳ cùng mọi người kêt thúc màn chào hỏi, khi nhìn thây Mục Cảnh Thiên khóe môi nhếch lên. nụ cười tao nhã, sau đó dắt tay Hạ Tử Hy cùng nhau bước về phía đó.
“Mục tổng!” Tống Kỳ nhếch môi nở một nụ cười thăng lợi.
Khi nhìn thấy hai người bọn họ từ từ bước đến, Mục Cảnh Thiên lúc này mới thu hồi lại ánh mắt lạnh lùng, khóe môi cũng nhếch lên một nụ cười.
“Tống tông, hôm nay anh dù sao cũng là nhân vật chính, tiêp đón có phải hay không có chút sơ sót?” Mục Cảnh Thiên trực tiếp lên tiếng, trực tiếp hỏi tội ngay tại hiện trường.
Nghe đến đây, Tống Kỳ bật CƯỜi: “Nêu đã có sơ sót, vậy cũng hi vọng Mục tổng rộng lượng, tha thứ rồi!”
Tống Kỳ mỉm cười nói.
Cả hai ngầm quan sát đối phương, đêu nở nụ cười lịch thiệp khách sáo.
Hạ Tử Hy đứng một nhìn, khoác tay Tống Kỳ, cũng chỉ mỉm cười nhạt, không dám lên tiếng cảng đừng nói đến việc nhìn thẳng Mục Cảnh Thiên.
Cô có thể đoán được rằng, Mục Cảnh Thiên lại muốn gây chuyện với cô nữa rồi. Ánh mắt vừa rồi có thể nhìn ra được điều đói Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn Tống Kỳ: “Tông tổng đây là song hỷ lâm môn sao? Đâu tiên là thành lập công ty, hai là dẫn theo nhân viên của tôi đến đây làm bạn nhảy của anh, xem ra bên ngoài lại chuẩn bị truyền các loại tin tức rồi!” khi nói câu nói này, ánh mắt Mục:Cảnh Thiên lại nhìn về phía Hạ Tử Hy.
Cho dù không trực tiếp hỏi cô, nhưng ánh mắt, ngữ khí đều mang giọng điệu chất vẫn.
Tông Kỳ cũng không phải không hiệu ý của Mục Cảnh Thiên, nhưng anh không muốn làm khó Hạ Tử Hy nên mỉm cười lên tiếng: “Tôi có thê thuận lợi thành lập công ty, cũng phải cảm ơn Mục tổng đã giơ cao đánh khẽ, còn về Tiểu Hy…” nói đến đây, anh quay đầu lại nhìn Hạ Tử Hy sau đó tiệp tục nói: “Là do tôi đích thân mời cô ấy đến đây tham dự, dù sao ở thành phố A này cô ấy cũng là người thân thiết nhất đối với tôi!”
Câu nói, người thân thiết nhất này!
Như đang vô tình tuyên bố quan hệ thân thiết giữa hai người bọn họi Mục Cảnh Thiên khi nghe thấy sắc mặt vô cùng không vui.
Quan hệ của bọn họ dù cho thân thiết .
đến đâu đi chăng nữa có thể thân hơn quan hệ giữa anh và cô không?
Bọn họ trước đây còn là vợ chông!
Nhưng cho dù nghĩ như vậy nhưng Mục Cảnh Thiên cũng không muôn mất phong độ mà nói ra chuyện này!
Nhìn hai người bọn họ, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười: “Tống tổng hiểu rõ là được!” tất nhiên câu trả lời của anh ta dành cho câu nói phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.