Chương 330
Mục Cảnh Thiên
22/08/2022
“Mặc dù em đến đây làm việc, nhưng chỉ mong công bằng, nêu như có chỗ nào làm không tôt vẫn mong Mục tổng có thê giáo huấn!” Lăng Tiêu Vân
nhìn Mục Cảnh Thiên nhắn mạnh từng chữ.
Lời đã nói đến như vậy, Mục Cảnh Thiên cũng không tiện nói thêm điều gì, chỉ lên tiêng: “Được, nếu đã như Vậy, em có thê ra ngoài làm việc trước rồi!” Sắc mặt từ từ trở nên ôn hòa hơn.
“Vâng Mục tổng!” Lăng Tiêu Vân mỉm cười trả lời, sau đó xoay người rời khỏi.
Nhìn thây Lăng Tiêu Vân bước ra ngoài, sác mặt Mục Cảnh Thiên lúc này từ từ ngưng đọng, ánh mắt nhìn về phía điện thoại trên bàn liền lập tức nhâc máy gọi đến số nội bộ.
“Điều tra thử xem ai là người phỏng vấn cho NI Tiêu Vân!”
Lăng Tiêu Vân hiện tại đã thành công nhậm chức tại Tập đoàn Vân Duệ.
Chỉ cần nghĩ đên từ nay vệ sau có thể cùng làm việc với Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân liền cảm thấy có cực khô thêm nữa cũng xứng đáng.
Chỉ có điều khi đến thời gian buổi chiều, vào thời gian nghỉ trưa tại phòng Thiết kế, lúc này có một đồng nghiệp đang bản tán nói: “Hey, mọi người có biết việc từ chức của giám đôc Vương không?”
“Từ chức? Không làm bình thường tại sao lại từ chức?” Một vị đồng nghiệp lên tiếng hỏi.
“Tôi cũng không biết, chỉ cảm thầy thật bât ngờ, giám đốc Vương không phải đang làm việc bình thường saol”
“tàm gì có chuyện từ chức chứ, tôi nghe người khác nói răng chính là bị cấp trên đuổi việc!”
“Bị đuổi việc? Tại sao?”
“Không rõ, nhưng là do đích thân Mục tổng đuôi việc ông ta!” một người đồng nghiệp nói.
Một vài người bọn họ tụ tập lại tám chuyện, từ trước đến nay những chuyện liên quan đến công ty, phòng thiết kế luôn luôn là người biệt đầu tiên.
“Ay, Tử Hy em có biết là chuyện gì đang xảy ra không?” Lúc này, có một người đồng nghiệp nhìn sang cô hỏi.
Hạ Tử Hy ngồi im lắng nghe, uống.
một ngụm nước sau đó lặc đầu nói: “Em cũng không biết!”
“Giám đốc ‘ Vương dù sao cũng ở nơi này làm việc được hai năm, nói đuổi liền đuổi!”
“Mục tổng từ trước đến nay đều là người xem trọng năng lực của người khác, nhất định là do ông ta đã gây ra chuyện gì đó, nêu không Mục tổng sẽ không đưa rạ quyết định như vậy”
một người đồng nghiệp nói.
Nhắc đến điểm này, mọi người đều gật đầu đồng ý, hơn nữa không nhắc đên những chuyện khác, Mục Cảnh Thiên trong công việc quả thật công tư phân minh, chuyện này tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Bọn họ tiếp tục bàn tán xôn xao, đủ các loại suy đoán.
Lúc này, một đồng nghiệp nữ lên tiệng: “Tôi nghe nói lý do liên quan đên Lăng Tiêu Vân…”
“Vì cô ta? Tại sao?”
“Hình như việc Lăng Tiêu Vân đến, công ty chúng ta phỏng vận Mục tổng không biết, là do giám đốc Vương phỏng vấn cho nên…”
Lời vừa nói được một nửa, lúc này Lăng Tiêu Vân từ một bên bước đến, trùng hợp nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ. Đứng một nơi không, sắc mặt vô cùng không tốt.
Nhìn thấy Lăng Tiêu Vân vừa xuât hiện, người đồng nghiệp kia vừa nói được một nửa liên lên tiêng chữa cháy: “Thật ra chuyện này tôi cũng không biết rõ lãm, tôi vẫn còn chút chuyện. cân xử lý, đi làm việc trước đây!” vừa dút lời, liền lập tức quay trở lại vị trí làm việc.
Lời đã nói đến như vậy, Mục Cảnh Thiên cũng không tiện nói thêm điều gì, chỉ lên tiêng: “Được, nếu đã như Vậy, em có thê ra ngoài làm việc trước rồi!” Sắc mặt từ từ trở nên ôn hòa hơn.
“Vâng Mục tổng!” Lăng Tiêu Vân mỉm cười trả lời, sau đó xoay người rời khỏi.
Nhìn thây Lăng Tiêu Vân bước ra ngoài, sác mặt Mục Cảnh Thiên lúc này từ từ ngưng đọng, ánh mắt nhìn về phía điện thoại trên bàn liền lập tức nhâc máy gọi đến số nội bộ.
“Điều tra thử xem ai là người phỏng vấn cho NI Tiêu Vân!”
Lăng Tiêu Vân hiện tại đã thành công nhậm chức tại Tập đoàn Vân Duệ.
Chỉ cần nghĩ đên từ nay vệ sau có thể cùng làm việc với Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân liền cảm thấy có cực khô thêm nữa cũng xứng đáng.
Chỉ có điều khi đến thời gian buổi chiều, vào thời gian nghỉ trưa tại phòng Thiết kế, lúc này có một đồng nghiệp đang bản tán nói: “Hey, mọi người có biết việc từ chức của giám đôc Vương không?”
“Từ chức? Không làm bình thường tại sao lại từ chức?” Một vị đồng nghiệp lên tiếng hỏi.
“Tôi cũng không biết, chỉ cảm thầy thật bât ngờ, giám đốc Vương không phải đang làm việc bình thường saol”
“tàm gì có chuyện từ chức chứ, tôi nghe người khác nói răng chính là bị cấp trên đuổi việc!”
“Bị đuổi việc? Tại sao?”
“Không rõ, nhưng là do đích thân Mục tổng đuôi việc ông ta!” một người đồng nghiệp nói.
Một vài người bọn họ tụ tập lại tám chuyện, từ trước đến nay những chuyện liên quan đến công ty, phòng thiết kế luôn luôn là người biệt đầu tiên.
“Ay, Tử Hy em có biết là chuyện gì đang xảy ra không?” Lúc này, có một người đồng nghiệp nhìn sang cô hỏi.
Hạ Tử Hy ngồi im lắng nghe, uống.
một ngụm nước sau đó lặc đầu nói: “Em cũng không biết!”
“Giám đốc ‘ Vương dù sao cũng ở nơi này làm việc được hai năm, nói đuổi liền đuổi!”
“Mục tổng từ trước đến nay đều là người xem trọng năng lực của người khác, nhất định là do ông ta đã gây ra chuyện gì đó, nêu không Mục tổng sẽ không đưa rạ quyết định như vậy”
một người đồng nghiệp nói.
Nhắc đến điểm này, mọi người đều gật đầu đồng ý, hơn nữa không nhắc đên những chuyện khác, Mục Cảnh Thiên trong công việc quả thật công tư phân minh, chuyện này tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Bọn họ tiếp tục bàn tán xôn xao, đủ các loại suy đoán.
Lúc này, một đồng nghiệp nữ lên tiệng: “Tôi nghe nói lý do liên quan đên Lăng Tiêu Vân…”
“Vì cô ta? Tại sao?”
“Hình như việc Lăng Tiêu Vân đến, công ty chúng ta phỏng vận Mục tổng không biết, là do giám đốc Vương phỏng vấn cho nên…”
Lời vừa nói được một nửa, lúc này Lăng Tiêu Vân từ một bên bước đến, trùng hợp nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ. Đứng một nơi không, sắc mặt vô cùng không tốt.
Nhìn thấy Lăng Tiêu Vân vừa xuât hiện, người đồng nghiệp kia vừa nói được một nửa liên lên tiêng chữa cháy: “Thật ra chuyện này tôi cũng không biết rõ lãm, tôi vẫn còn chút chuyện. cân xử lý, đi làm việc trước đây!” vừa dút lời, liền lập tức quay trở lại vị trí làm việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.