Chương 350
Mục Cảnh Thiên
28/08/2022
“Alo, Mục tổng…là tôi!” Hạ Tử Hy trực tiếp mở lời trước. “Có lẽ anh cũng biết tôi tìm anh vì chuyện gì rôi!”
Mục Cảnh Thiên lúc này cũng đang ở văn phòng xem tin tức, sau đó trả lời: “Đúng vậy!”
“Đối với chuyện này, anh dự tính xử lý như thê nào?” Hạ Tử Hy hỏi, cô như thế nào cũng không ngờ được, chỉ là đến nhà Mục Cảnh Thiên ăn một bữa cơm, vậy mà lại bị người khác chụp được!
Hạ Tử Hy căn bản không phát hiện ra chuyện này.
“Không cần xử lý!” Mục Cảnh Thiên trả lời.
“Hả?” Hạ Tử Hy cô không nghe lầm chứ?
“Chuyện này tất cả mọi người đều đã biết rôi, cho dù tìm cách đè ép tin tức xuông thì cũng không cách nào chặn được miệng lưỡi người đời!” Mục Cảnh Thiên từ tốn nói trong điện thoại.
“Không lẽ cứ để mặc không đề ý đến sao?” Hạ Tử Hy hỏi “Nếu không thì sao?”
“Như vậy người khác sẽ hiểu lầm!”
“Thanh giả tự thanh thôi; cần gì phải sợ người khác hiểu lầm chứ? Hơn nữa, càng cô tìm cách đè xuông thì người khác càng suy diễn nhiệt hơn!”
Mục Cảnh Thiên nói.
Lời này nói cũng thật dễ dàng, Hạ Tử Hy nói: “Mục tông, anh là người quen sông trên những trang tin tức, nhưng tôi không muốn trở thành người nồi tiếng bên cạnh anh; chính là không biết ngày nào sẽ chết như thế nào!”
Lời này của Hạ Tử Hy có chút khoa trương, nhưng lại chọc cười Mục Cảnh Thiên bên kia đầu dây điện thoại: “Cô sợ chết như vậy sao?”
“So! Tất nhiên là sợ chứ; tôi đến thế giới này vân chưa được ba mươi năm; vận chưa sống đủ đâu!” Hạ Tử Hy xỉ vả, tâm trạng cực kỳ không tốt, nhưng tâm trạng Mục Cảnh Thiên ngược lại không tệ.
Một tiếng cười nhẹ nhàng bật ra: “Cô yên tâm, chỉ cần có tôi ở đây, cô không chết được đâu!”
“Chỉ cần ở bên cạnh anh, tôi sẽ càng chết nhanh hơn!” Hạ Tử Hy nói.
Mục Cảnh Thiên: “…”
“Vậy theo ý cô, phải làm như thế nào?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Mở họp báo kí giả!”
“Hạ Tử Hy, cô cho rằng họp báo chỉ là trò đùa hay sao!” Mục Cảnh Thiên bắt mãn lên tiêng, người phụ nữ này đã gặp gấp muôn vạch rõ quan hệ với hăn hay sao?
“Tôi tin rằng bọn họ đặc biệt phấn khởi đề nh vấn anh!” Hạ “rị Hy nói.
Mục Cảnh Thiên: “…”
“Cô đang ở đâu?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Chuẩn bị về nhài”
“Hạ Tử Hy, cô trốn việc vậy mà vẫn còn có thê dùng giọng điệu đúng lý hợp tình để nói chuyện với tôi hay sao?”
“Tôi đã xin nghỉ phép với phòng nhân sự rôi!”
Mục Cảnh Thiên: “…vậy đợi cô quay lại công ty rồi nói tiếp vậy!
“Được!” Hạ Tử Hy trả lời một tiếng.
Mục Cảnh Thiên lúc này cũng đang ở văn phòng xem tin tức, sau đó trả lời: “Đúng vậy!”
“Đối với chuyện này, anh dự tính xử lý như thê nào?” Hạ Tử Hy hỏi, cô như thế nào cũng không ngờ được, chỉ là đến nhà Mục Cảnh Thiên ăn một bữa cơm, vậy mà lại bị người khác chụp được!
Hạ Tử Hy căn bản không phát hiện ra chuyện này.
“Không cần xử lý!” Mục Cảnh Thiên trả lời.
“Hả?” Hạ Tử Hy cô không nghe lầm chứ?
“Chuyện này tất cả mọi người đều đã biết rôi, cho dù tìm cách đè ép tin tức xuông thì cũng không cách nào chặn được miệng lưỡi người đời!” Mục Cảnh Thiên từ tốn nói trong điện thoại.
“Không lẽ cứ để mặc không đề ý đến sao?” Hạ Tử Hy hỏi “Nếu không thì sao?”
“Như vậy người khác sẽ hiểu lầm!”
“Thanh giả tự thanh thôi; cần gì phải sợ người khác hiểu lầm chứ? Hơn nữa, càng cô tìm cách đè xuông thì người khác càng suy diễn nhiệt hơn!”
Mục Cảnh Thiên nói.
Lời này nói cũng thật dễ dàng, Hạ Tử Hy nói: “Mục tông, anh là người quen sông trên những trang tin tức, nhưng tôi không muốn trở thành người nồi tiếng bên cạnh anh; chính là không biết ngày nào sẽ chết như thế nào!”
Lời này của Hạ Tử Hy có chút khoa trương, nhưng lại chọc cười Mục Cảnh Thiên bên kia đầu dây điện thoại: “Cô sợ chết như vậy sao?”
“So! Tất nhiên là sợ chứ; tôi đến thế giới này vân chưa được ba mươi năm; vận chưa sống đủ đâu!” Hạ Tử Hy xỉ vả, tâm trạng cực kỳ không tốt, nhưng tâm trạng Mục Cảnh Thiên ngược lại không tệ.
Một tiếng cười nhẹ nhàng bật ra: “Cô yên tâm, chỉ cần có tôi ở đây, cô không chết được đâu!”
“Chỉ cần ở bên cạnh anh, tôi sẽ càng chết nhanh hơn!” Hạ Tử Hy nói.
Mục Cảnh Thiên: “…”
“Vậy theo ý cô, phải làm như thế nào?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Mở họp báo kí giả!”
“Hạ Tử Hy, cô cho rằng họp báo chỉ là trò đùa hay sao!” Mục Cảnh Thiên bắt mãn lên tiêng, người phụ nữ này đã gặp gấp muôn vạch rõ quan hệ với hăn hay sao?
“Tôi tin rằng bọn họ đặc biệt phấn khởi đề nh vấn anh!” Hạ “rị Hy nói.
Mục Cảnh Thiên: “…”
“Cô đang ở đâu?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Chuẩn bị về nhài”
“Hạ Tử Hy, cô trốn việc vậy mà vẫn còn có thê dùng giọng điệu đúng lý hợp tình để nói chuyện với tôi hay sao?”
“Tôi đã xin nghỉ phép với phòng nhân sự rôi!”
Mục Cảnh Thiên: “…vậy đợi cô quay lại công ty rồi nói tiếp vậy!
“Được!” Hạ Tử Hy trả lời một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.