Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor (Quyển 1)
Chương 223: Rắc rối kéo đến - Mở màn cuộc chiến liên thế giới
Phan Thế Hùng
02/08/2020
Sau ngày đến đảo người cá và nghe được lời tiên tri, tôi và Lunar đều lo lắng, song sự lo lắng của Lunar ít hơn của tôi bởi cô ấy nói với tôi rằng cô ấy không còn điều gì phải luyến tiếc nhân gian, nhưng điều cô ấy trăn trở nhất chính là chưa làm được gì cho tôi.
Về phần tôi, tôi không biết mình sẽ gặp phải rắc rối gì mà được báo trước là rất sóng gió. Điều gì nhỉ? Tôi chợt nghĩ về Trái Đất, hiện đang có dịch Covid đang hoành hành, chẳng nhẽ tôi sẽ mắc Covid à? Không, tôi gạt ngay suy nghĩ ấy bởi hiện tại, tôi đang rất khỏe, có mắc thì được cách ly thôi, khi nào hết bệnh thì được trở về.
- Hừm ... - Tôi thở dài rồi gác chân lên bàn, đưa hai tay ra sau đầu mà suy nghĩ.
- Có chuyện gì mà ngươi bất cần đời quá vậy?
Đó là Sinestrea, vừa chuyển đến làm việc ở tiệm net Con C. Sở dĩ như vậy là do hội đồng chưa xét duyệt cho cô trở thành một vị tướng chính thức nên dù đã tốt nghiệp song cô ấy vẫn chưa thể xin vào các lực lượng được.
Tôi quay sang và trả lời:
- Chán.
- Chán hả, ta còn chán hơn ngươi đấy!
- Sao kì vậy? - Tôi hỏi.
Cô ấy thở dài một hơi rồi bảo:
- Tôi phải đi học lại.
- Tốt nghiệp rồi mà còn phải đi học à?
- Tôi chỉ tốt nghiệp khoa sát thủ thôi, còn những kiến thức phổ thông tôi chưa tốt nghiệp nên phải đi học nè.
Tôi hỏi:
- Thế chị học lớp mấy?
- Chuẩn bị lên 11 nè.
- Ủa .. sao chị giống em vậy? Mà đúng rồi, bộ ở đây học giống Trái Đất à?
Sinestrea bảo:
- Giống Trái Đất hay không thì chị không biết, nhưng theo một số thông tin, nhóc có thể học phổ thông ở đây thay cho Trái Đất đấy.
- Là sao? Giải thích rõ hơn được không?
- Khi nhóc quyết định đăng kí học ở đây, tức là nhóc ở Trái Đất sẽ được xem như đi học bình thường dù nhóc thật ở đây. Cứ xem như đây là trường của nhóc ở Trái Đất cũng được.
- Nghĩa là em học ở đây là ở Trái Đất y chang vậy? Còn em thì sao, nếu như vậy mọi người không thấy em đâu.
Sinestrea liền đáp:
- Không, họ vẫn thấy bình thường. Trong mắt của họ, nhóc vẫn đi học bình thường.
- Vậy là nếu em đăng kí học ở đây thì cũng coi như em đang học ở Trái Đất đúng không?
- Không chỉ vậy thôi đâu, tất cả những người thân quen của nhóc cũng xem như nhóc đang ở Trái Đất. - Cô ấy đáp.
Nhưng rồi tôi chợt nghĩ: Đâu có lí do gì để mình học ở đây chứ..
- Nè, nhóc đi học với chị không?
- Đi học chung với chị?
- Ừ, chị có nhà riêng ở gần học viện. Nhà khá rộng, còn dư phòng để cho nhóc mượn đấy.
Tôi xua tay:
- Thôi không cần đâu, đằng nào cũng chẳng có lí do gì để học ở đây. Sớm muộn em cũng về
- Ê, sai đấy bạn ơi!
- Gì sai?
Sinestrea bảo:
- Ở Trái Đất đang có dịch Covid 19 đấy, nếu về là vĩnh viễn không được đến Athanor, suy nghĩ cho kĩ nha.
- Hừm ... - Tôi trầm tư suy nghĩ.
Đang suy nghĩ thì có một nhóm khách bước vào. Sinestrea đứng dậy mời mọc:
- Xin chào quý khách.
- Hùng có ở đây không?
Tôi ngước lên:
- Ai đấy? Chị Lauriel hả?
Nhìn Lauriel, tôi cảm thấy cô ấy đang rất lo lắng, sự lo lắng ấy hiện rõ trên gương mặt. Tôi hỏi ngay:
- Có chuyện gì đấy?
- Nhóc này, ra đây chị nói một số chuyện quan trọng. - Nói rồi cô ấy kéo tay tôi đi khiến tôi chới với suýt nữa ngã. Ra đến cửa quán, Lauriel nói nhỏ với tôi - Chị có thai.
Tôi ngạc nhiên:
- Chị có thai sao?
- Phải, hai tháng. Đó là con của nhóc đấy.
Câu nói của cô ấy như một tiếng sét đánh ngang tai, tôi hoảng hốt không thốt nên lời nào chỉ biết há hốc mồm. Tôi lắp bắp, mãi mới được một câu:
- S..sao ... sao lại có thể ... Đùa à?
- Chị không đùa đâu, xét nghiệm ADN đàng hoàng rồi.
- What? Em đâu có đụng vô người chị đâu!
Lauriel thở dài thành tiếng:
- Lúc còn ở thánh địa thiên sứ đen, tên Volkath đã chiếm lấy có thể của nhóc và hiếp chị, giờ kết quả là thế này đây.
- Anh Zephys biết chưa?
- Chưa, nhưng chị nghĩ nếu anh ấy biết ...
Tôi quát:
- Chuyện này cần phải giải quyết càng nhanh càng tốt, để lâu cái thai lớn sẽ khó giải quyết. Nói với anh Zephys đến nhà của em, nhanh!
Nói rồi tôi vào trong quán thu xếp đồ đạc xin Liliana nghỉ sớm để giải quyết chuyện gia đình. Liliana có hỏi tôi chuyện gì nhưng tôi không nói, chỉ biết cắm đầu chạy thật nhanh.
*
(3 giờ chiều)
- Xin lỗi mọi người, tôi bị kẹt với đội bóng. - Lunar mở cửa bước vào - Mệt quá! Sao tự nhiên anh gọi em về gấp vậy?
Tôi bảo:
- Ngồi xuống đi, đây là việc quan trọng.
- OK! - Lunar ngồi xuống.
Sau khi mọi người đã tụ tập đông đủ, tôi lên tiếng trước:
- Em không thích nói chuyện vòng vo nên vào thẳng vấn đề. Bất kì chuyện nào cũng vậy, em không nói chuyện lan man làm mất thời gian. Nhìn mặt em này, thấy không? Nhìn mặt em là mọi người cũng biết là em rất kiệm lời, chỉ nói tới vấn đề chính thôi. Chính vì vậy, em là người không thích nói chuyện vòng vo. Mọi người cũng biết mà, em nói chuyện thật thà lắm, nên không có tình trạng đứng đây nhai đi nhai lại mấy câu trên đâu. Thôi, mọi người hiểu em không thích nói chuyện vòng vo là được.
- Ờ ... - Lauriel cười, một nụ cười như mếu.
Lunar thúc vào hông tôi:
- Vấn đề là gì?
- Lauriel có thai.
Zephys ngạc nhiên, cậu ta quay sang Lauriel:
- Thật hả?
- Ừ ... - Lauriel khẽ gật đầu. Zephys mừng rỡ ôm chặt lấy cô.
- Hay quá, anh sắp được làm bố rồi.
Tôi vỗ bàn kêu gọi mọi người bình tĩnh. Lunar hỏi tôi:
- Thế thì kêu em về làm gì? Còn anh nữa, anh tài lanh quá ha!
- Không, đây là việc quan trọng bởi cái thai ấy ... một phần là của em.
Mọi người nghe xong sững sờ, không ai tin vào tai mình được. Zephys liền hỏi ngay:
- Nhóc ... nhóc nói cái gì?
- Cái thai đó một phần của e... UI DA! - Chưa kịp nói hết câu, Zephys đá một phát vào mặt tôi khiến tôi ngã ngửa.
Lunar thấy vậy đứng lên quát:
- Ngươi làm gì đấy?
- Khốn nạn! Thằng khốn nạn!
- Ngươi ngon thì nói lại ta nghe lần nữa xem! - Lunar nắm áo Zephys mà quát.
Lauriel can ngăn:
- Xin anh đấy, đừng đánh nhau mà, đây là việc quan trọng ... AAA! - Chưa kịp xong câu, Zephys hất cô ngã lăn xuống sàn - ANH LÀM CÁI GÌ VẬY? SẢY ...
Zephys trừng mắt nhìn Lauriel:
- Đó không phải con của tôi!
- Anh ...
Tôi nằm dưới sàn, nhắm tình hình này Zephys không thể bình tĩnh nổi, tôi cố chống tay đứng dậy rồi bảo:
- Xin mọi người hãy bình tĩnh lại. Ta cần phải giải quyết mọi việc, chứ đánh nhau không giải quyết được.
- Thế nhờ nhóc tính làm sao, HẢ? - Zephys hỏi mà chữ hả nhấn mạnh khiến tôi có chút lo sợ.
Lunar ngồi xuống:
- Đơn giản, phá thai đi.
- Không được, nếu thiên sứ mà phá thai là phạm trọng tội đấy. - Lauriel quát.
- Chỉ còn cách là giữ thôi.
Zephys đứng dậy, cậu ta bỏ ra ngoài:
- Đó là việc của mấy người, tôi không liên quan.
- Cái tên này! Liên quan đến vợ của ngươi chứ đâu phải ... - Lunar quát.
Nhưng chưa kịp dứt câu, tên Zephys đã nhảy vào:
- Đó không phải con của tôi, nếu các người giữ thì cứ giữ, tôi không có nghĩa vụ phải nuôi nó.
- Cái thằng ché đỏ! - Lunar đập bàn khiến cái bàn vỡ làm đôi. Mọi người ai nấy giật mình.
Tôi cắt ngang:
- Dừng lại đi! Tôi không bàn về việc phá hay giữ, vấn đề không chỉ dừng lại ở đây đâu.
- Còn ẩn khuất đằng sau nữa hả anh? - Lunar hỏi.
- Phải, cái thai này có một phần do tên Volkath.
Zephys nghe vậy sững người, cậu ta quay vào:
- Volkath?
- Phải, nhưng không phải Volkath ở đây. Hắn ta chính là Volkath ở thánh địa thiên sứ đen.
- Là nơi mà anh và Lauriel đi luyện tập đúng không?
Tôi gật đầu rồi kể lại toàn bộ sự việc cho hai người họ nghe. Zephys nghe xong thì giận tím người, cậu ta quyết định đến thánh địa để trả thù. Song, tôi ngăn lại:
- Khoan đi ...
- Đi thôi anh! - Lunar kéo tay tôi. Tôi vội rút ra:
- Từ từ, đi vào đó rất ...
Lunar thở dài:
- Anh không đi thì thôi vậy.
Nói rồi ba người họ đi rất nhanh, thoáng chốc đã không còn. Sửa lại cái bàn, tôi chống tay lên cằm và lẩm bẩm:
- Chẳng nhẽ rắc rối là chuyện này sao? Việc này khó khăn hơn mình tưởng nhiều rồi đây. Giờ bọn họ lại đi mất.
*
(Tối)
Tôi đang nằm trên giường, tâm trạng thấp thỏm bởi ba người bọn họ đi trả thù, không biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào. Trong lúc tôi đang rối bời thì có tiếng hét ở ngoài cửa:
- Hùng! Có chuyện lớn rồi!
- Là tiếng của Zephys! - Tôi lẩm bẩm rồi chạy ra ngoài. Cậu ta đứng trước cửa, thở hổn hển, mặt như đang sợ sệt một điều gì đó - Có chuyện lớn rồi nhóc ơi.
Tôi ngạc nhiên:
- Chuyện gì?
- Lunar và Lauriel ... hai người họ bị tên Volkath bắt rồi.
- SAO CƠ?
Zephys thở hổn hển:
- Ngày mai bọn chúng tử hình, chúng ta phải nhanh lên. Một mình anh không thể cứu được.
- Bình tĩnh đi, hai chúng ta không làm được gì đâu. Phải nhờ thêm người. Bây giờ, anh về lâu đài nói với ngài Maloch, em sẽ nói chuyện với Tel'Annas. Tập trung tại cung điện Ánh Sáng!
- RÕ! - Zephys giơ tay chào rồi chạy đi. Tôi nhanh chóng tiến đến căn cứ của khu rừng Chạng Vạng.
Tiến vào trong phòng của Tel'Annas, tôi đập cửa:
- NỮ VƯƠNG! NỮ VƯƠNG!
- Có chuyện gì?
- Chuyện lớn rồi, Lunar và Lauriel bị tên Volkath bắt đi rồi.
Tel'Annas ngạc nhiên:
- Gì chứ? Mà ngươi tự giải quyết đi, chuyện dễ mà.
- HỪ ... - Tôi thở hách ra - Không phải chuyện đùa đâu! ĐÁNG GHÉT! - Tôi bực quá đá văng cánh cửa, ngay lúc đó Tel'Annas đang thay đồ và ...
Phập phập, hàng vạn mũi tên bay tới khiến tôi chạy tuột quần. May là không mũi tên nào trúng. Tôi thở hách ra:
- Hộc hộc ...
- Chuyện gì vậy nhóc? - Có giọng nói, hóa ra là Payna. Tôi kể lại toàn bộ sự việc. Payna nghe vậy thì cầm cây quyền trượng lên và nói:
- OK! Chị sẽ theo hỗ trợ nhóc. Nói cho nhóc biết, ta từng cứu Lauriel và cô ấy mang ơn ta, nhưng chưa trả ơn thì có lẽ chị lại khiến cô ấy mang ơn rồi.
Tel'Annas tiến ra ngoài:
- Khoan đã, hai ngươi làm được gì? Để ta cử quân.
Một lúc sau, Tel'Annas cử Zuka, Kil'Groth, Lumburr, Slimz và Krixi, cùng với nữ vương tinh linh và hai vạn lính tinh nhuệ. Tất cả hành quân đến cung điện Ánh Sáng, nơi đó lực lượng Sa Đọa đang đợi sẵn.
Khi đến nơi, Tel'Annas có vẻ sốc khi thấy quân của Maloch rất đông. Chưa kịp thủ thế thì Maloch vẫy gọi:
- Chào! Trước giờ chúng ta đối nhau, nhưng giờ hợp lực chiến đấu nào!
- Ừ ... - Tel'Annas cố mỉm cười.
- Hùng! - Thằng Hiếu chạy lên gọi tôi. Tôi cũng giơ tay lên đáp lại nó.
Ilumia bước ra, cô gọi cả hai phe tiến vào trong chuẩn bị. Sẵn tiện kể luôn, trong phía khu rừng Chạng Vạng còn có đội Team Flash và những người Trái Đất. Không kể tôi, bọn họ gồm Phúc, Hải, Nam, Namz. Đám bên Truy Kích cũng góp mặt: Lucifer và Medusa.
Đặc biệt, phía tôi có Yae Sakura - thuộc thế giới Honkai Impact 3. Cô ấy vỗ vai tôi rồi hỏi:
- Này, xong vụ này đi ngắm hoa anh đào với tôi không?
- Ờ ... Giờ này nên tập trung vào chiến trận đi.
Quân lính tập trung ở doanh trại. Lâu đài Khởi Nguyên cũng góp mặt với Thane và Asitrd làm chỉ huy. Cung điện Ánh Sáng có bao nhiêu tướng lĩnh được cử đi hết, trừ một vài người ở lại canh giữ cung điện.
Thánh địa thiên sứ đen bị phong ấn vào ban đêm và chỉ mở lúc sáu giờ sáng, do đó sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát. Về việc tử hình của bọn Volkath (Đen - Đ) thì chúng tiến hành lúc 7 giờ sáng, nên kịp thời để đến.
*
Sáng sớm hôm sau, ai nấy đều sẵn sàng. Ilumia hỏi to:
- SẴN SÀNG CHƯA?
- RỒI!
- Rouie, nhờ cô đó.
Rouie tạo một Thần môn liên kết với thánh địa thiên sứ đen, chiêu 2 lần này to bằng cả cái doanh trại. Tạo xong, Ilumia và Rouie nhảy xuống:
- CỨU LAURIEL NÀO ...
Về phần tôi, tôi không biết mình sẽ gặp phải rắc rối gì mà được báo trước là rất sóng gió. Điều gì nhỉ? Tôi chợt nghĩ về Trái Đất, hiện đang có dịch Covid đang hoành hành, chẳng nhẽ tôi sẽ mắc Covid à? Không, tôi gạt ngay suy nghĩ ấy bởi hiện tại, tôi đang rất khỏe, có mắc thì được cách ly thôi, khi nào hết bệnh thì được trở về.
- Hừm ... - Tôi thở dài rồi gác chân lên bàn, đưa hai tay ra sau đầu mà suy nghĩ.
- Có chuyện gì mà ngươi bất cần đời quá vậy?
Đó là Sinestrea, vừa chuyển đến làm việc ở tiệm net Con C. Sở dĩ như vậy là do hội đồng chưa xét duyệt cho cô trở thành một vị tướng chính thức nên dù đã tốt nghiệp song cô ấy vẫn chưa thể xin vào các lực lượng được.
Tôi quay sang và trả lời:
- Chán.
- Chán hả, ta còn chán hơn ngươi đấy!
- Sao kì vậy? - Tôi hỏi.
Cô ấy thở dài một hơi rồi bảo:
- Tôi phải đi học lại.
- Tốt nghiệp rồi mà còn phải đi học à?
- Tôi chỉ tốt nghiệp khoa sát thủ thôi, còn những kiến thức phổ thông tôi chưa tốt nghiệp nên phải đi học nè.
Tôi hỏi:
- Thế chị học lớp mấy?
- Chuẩn bị lên 11 nè.
- Ủa .. sao chị giống em vậy? Mà đúng rồi, bộ ở đây học giống Trái Đất à?
Sinestrea bảo:
- Giống Trái Đất hay không thì chị không biết, nhưng theo một số thông tin, nhóc có thể học phổ thông ở đây thay cho Trái Đất đấy.
- Là sao? Giải thích rõ hơn được không?
- Khi nhóc quyết định đăng kí học ở đây, tức là nhóc ở Trái Đất sẽ được xem như đi học bình thường dù nhóc thật ở đây. Cứ xem như đây là trường của nhóc ở Trái Đất cũng được.
- Nghĩa là em học ở đây là ở Trái Đất y chang vậy? Còn em thì sao, nếu như vậy mọi người không thấy em đâu.
Sinestrea liền đáp:
- Không, họ vẫn thấy bình thường. Trong mắt của họ, nhóc vẫn đi học bình thường.
- Vậy là nếu em đăng kí học ở đây thì cũng coi như em đang học ở Trái Đất đúng không?
- Không chỉ vậy thôi đâu, tất cả những người thân quen của nhóc cũng xem như nhóc đang ở Trái Đất. - Cô ấy đáp.
Nhưng rồi tôi chợt nghĩ: Đâu có lí do gì để mình học ở đây chứ..
- Nè, nhóc đi học với chị không?
- Đi học chung với chị?
- Ừ, chị có nhà riêng ở gần học viện. Nhà khá rộng, còn dư phòng để cho nhóc mượn đấy.
Tôi xua tay:
- Thôi không cần đâu, đằng nào cũng chẳng có lí do gì để học ở đây. Sớm muộn em cũng về
- Ê, sai đấy bạn ơi!
- Gì sai?
Sinestrea bảo:
- Ở Trái Đất đang có dịch Covid 19 đấy, nếu về là vĩnh viễn không được đến Athanor, suy nghĩ cho kĩ nha.
- Hừm ... - Tôi trầm tư suy nghĩ.
Đang suy nghĩ thì có một nhóm khách bước vào. Sinestrea đứng dậy mời mọc:
- Xin chào quý khách.
- Hùng có ở đây không?
Tôi ngước lên:
- Ai đấy? Chị Lauriel hả?
Nhìn Lauriel, tôi cảm thấy cô ấy đang rất lo lắng, sự lo lắng ấy hiện rõ trên gương mặt. Tôi hỏi ngay:
- Có chuyện gì đấy?
- Nhóc này, ra đây chị nói một số chuyện quan trọng. - Nói rồi cô ấy kéo tay tôi đi khiến tôi chới với suýt nữa ngã. Ra đến cửa quán, Lauriel nói nhỏ với tôi - Chị có thai.
Tôi ngạc nhiên:
- Chị có thai sao?
- Phải, hai tháng. Đó là con của nhóc đấy.
Câu nói của cô ấy như một tiếng sét đánh ngang tai, tôi hoảng hốt không thốt nên lời nào chỉ biết há hốc mồm. Tôi lắp bắp, mãi mới được một câu:
- S..sao ... sao lại có thể ... Đùa à?
- Chị không đùa đâu, xét nghiệm ADN đàng hoàng rồi.
- What? Em đâu có đụng vô người chị đâu!
Lauriel thở dài thành tiếng:
- Lúc còn ở thánh địa thiên sứ đen, tên Volkath đã chiếm lấy có thể của nhóc và hiếp chị, giờ kết quả là thế này đây.
- Anh Zephys biết chưa?
- Chưa, nhưng chị nghĩ nếu anh ấy biết ...
Tôi quát:
- Chuyện này cần phải giải quyết càng nhanh càng tốt, để lâu cái thai lớn sẽ khó giải quyết. Nói với anh Zephys đến nhà của em, nhanh!
Nói rồi tôi vào trong quán thu xếp đồ đạc xin Liliana nghỉ sớm để giải quyết chuyện gia đình. Liliana có hỏi tôi chuyện gì nhưng tôi không nói, chỉ biết cắm đầu chạy thật nhanh.
*
(3 giờ chiều)
- Xin lỗi mọi người, tôi bị kẹt với đội bóng. - Lunar mở cửa bước vào - Mệt quá! Sao tự nhiên anh gọi em về gấp vậy?
Tôi bảo:
- Ngồi xuống đi, đây là việc quan trọng.
- OK! - Lunar ngồi xuống.
Sau khi mọi người đã tụ tập đông đủ, tôi lên tiếng trước:
- Em không thích nói chuyện vòng vo nên vào thẳng vấn đề. Bất kì chuyện nào cũng vậy, em không nói chuyện lan man làm mất thời gian. Nhìn mặt em này, thấy không? Nhìn mặt em là mọi người cũng biết là em rất kiệm lời, chỉ nói tới vấn đề chính thôi. Chính vì vậy, em là người không thích nói chuyện vòng vo. Mọi người cũng biết mà, em nói chuyện thật thà lắm, nên không có tình trạng đứng đây nhai đi nhai lại mấy câu trên đâu. Thôi, mọi người hiểu em không thích nói chuyện vòng vo là được.
- Ờ ... - Lauriel cười, một nụ cười như mếu.
Lunar thúc vào hông tôi:
- Vấn đề là gì?
- Lauriel có thai.
Zephys ngạc nhiên, cậu ta quay sang Lauriel:
- Thật hả?
- Ừ ... - Lauriel khẽ gật đầu. Zephys mừng rỡ ôm chặt lấy cô.
- Hay quá, anh sắp được làm bố rồi.
Tôi vỗ bàn kêu gọi mọi người bình tĩnh. Lunar hỏi tôi:
- Thế thì kêu em về làm gì? Còn anh nữa, anh tài lanh quá ha!
- Không, đây là việc quan trọng bởi cái thai ấy ... một phần là của em.
Mọi người nghe xong sững sờ, không ai tin vào tai mình được. Zephys liền hỏi ngay:
- Nhóc ... nhóc nói cái gì?
- Cái thai đó một phần của e... UI DA! - Chưa kịp nói hết câu, Zephys đá một phát vào mặt tôi khiến tôi ngã ngửa.
Lunar thấy vậy đứng lên quát:
- Ngươi làm gì đấy?
- Khốn nạn! Thằng khốn nạn!
- Ngươi ngon thì nói lại ta nghe lần nữa xem! - Lunar nắm áo Zephys mà quát.
Lauriel can ngăn:
- Xin anh đấy, đừng đánh nhau mà, đây là việc quan trọng ... AAA! - Chưa kịp xong câu, Zephys hất cô ngã lăn xuống sàn - ANH LÀM CÁI GÌ VẬY? SẢY ...
Zephys trừng mắt nhìn Lauriel:
- Đó không phải con của tôi!
- Anh ...
Tôi nằm dưới sàn, nhắm tình hình này Zephys không thể bình tĩnh nổi, tôi cố chống tay đứng dậy rồi bảo:
- Xin mọi người hãy bình tĩnh lại. Ta cần phải giải quyết mọi việc, chứ đánh nhau không giải quyết được.
- Thế nhờ nhóc tính làm sao, HẢ? - Zephys hỏi mà chữ hả nhấn mạnh khiến tôi có chút lo sợ.
Lunar ngồi xuống:
- Đơn giản, phá thai đi.
- Không được, nếu thiên sứ mà phá thai là phạm trọng tội đấy. - Lauriel quát.
- Chỉ còn cách là giữ thôi.
Zephys đứng dậy, cậu ta bỏ ra ngoài:
- Đó là việc của mấy người, tôi không liên quan.
- Cái tên này! Liên quan đến vợ của ngươi chứ đâu phải ... - Lunar quát.
Nhưng chưa kịp dứt câu, tên Zephys đã nhảy vào:
- Đó không phải con của tôi, nếu các người giữ thì cứ giữ, tôi không có nghĩa vụ phải nuôi nó.
- Cái thằng ché đỏ! - Lunar đập bàn khiến cái bàn vỡ làm đôi. Mọi người ai nấy giật mình.
Tôi cắt ngang:
- Dừng lại đi! Tôi không bàn về việc phá hay giữ, vấn đề không chỉ dừng lại ở đây đâu.
- Còn ẩn khuất đằng sau nữa hả anh? - Lunar hỏi.
- Phải, cái thai này có một phần do tên Volkath.
Zephys nghe vậy sững người, cậu ta quay vào:
- Volkath?
- Phải, nhưng không phải Volkath ở đây. Hắn ta chính là Volkath ở thánh địa thiên sứ đen.
- Là nơi mà anh và Lauriel đi luyện tập đúng không?
Tôi gật đầu rồi kể lại toàn bộ sự việc cho hai người họ nghe. Zephys nghe xong thì giận tím người, cậu ta quyết định đến thánh địa để trả thù. Song, tôi ngăn lại:
- Khoan đi ...
- Đi thôi anh! - Lunar kéo tay tôi. Tôi vội rút ra:
- Từ từ, đi vào đó rất ...
Lunar thở dài:
- Anh không đi thì thôi vậy.
Nói rồi ba người họ đi rất nhanh, thoáng chốc đã không còn. Sửa lại cái bàn, tôi chống tay lên cằm và lẩm bẩm:
- Chẳng nhẽ rắc rối là chuyện này sao? Việc này khó khăn hơn mình tưởng nhiều rồi đây. Giờ bọn họ lại đi mất.
*
(Tối)
Tôi đang nằm trên giường, tâm trạng thấp thỏm bởi ba người bọn họ đi trả thù, không biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào. Trong lúc tôi đang rối bời thì có tiếng hét ở ngoài cửa:
- Hùng! Có chuyện lớn rồi!
- Là tiếng của Zephys! - Tôi lẩm bẩm rồi chạy ra ngoài. Cậu ta đứng trước cửa, thở hổn hển, mặt như đang sợ sệt một điều gì đó - Có chuyện lớn rồi nhóc ơi.
Tôi ngạc nhiên:
- Chuyện gì?
- Lunar và Lauriel ... hai người họ bị tên Volkath bắt rồi.
- SAO CƠ?
Zephys thở hổn hển:
- Ngày mai bọn chúng tử hình, chúng ta phải nhanh lên. Một mình anh không thể cứu được.
- Bình tĩnh đi, hai chúng ta không làm được gì đâu. Phải nhờ thêm người. Bây giờ, anh về lâu đài nói với ngài Maloch, em sẽ nói chuyện với Tel'Annas. Tập trung tại cung điện Ánh Sáng!
- RÕ! - Zephys giơ tay chào rồi chạy đi. Tôi nhanh chóng tiến đến căn cứ của khu rừng Chạng Vạng.
Tiến vào trong phòng của Tel'Annas, tôi đập cửa:
- NỮ VƯƠNG! NỮ VƯƠNG!
- Có chuyện gì?
- Chuyện lớn rồi, Lunar và Lauriel bị tên Volkath bắt đi rồi.
Tel'Annas ngạc nhiên:
- Gì chứ? Mà ngươi tự giải quyết đi, chuyện dễ mà.
- HỪ ... - Tôi thở hách ra - Không phải chuyện đùa đâu! ĐÁNG GHÉT! - Tôi bực quá đá văng cánh cửa, ngay lúc đó Tel'Annas đang thay đồ và ...
Phập phập, hàng vạn mũi tên bay tới khiến tôi chạy tuột quần. May là không mũi tên nào trúng. Tôi thở hách ra:
- Hộc hộc ...
- Chuyện gì vậy nhóc? - Có giọng nói, hóa ra là Payna. Tôi kể lại toàn bộ sự việc. Payna nghe vậy thì cầm cây quyền trượng lên và nói:
- OK! Chị sẽ theo hỗ trợ nhóc. Nói cho nhóc biết, ta từng cứu Lauriel và cô ấy mang ơn ta, nhưng chưa trả ơn thì có lẽ chị lại khiến cô ấy mang ơn rồi.
Tel'Annas tiến ra ngoài:
- Khoan đã, hai ngươi làm được gì? Để ta cử quân.
Một lúc sau, Tel'Annas cử Zuka, Kil'Groth, Lumburr, Slimz và Krixi, cùng với nữ vương tinh linh và hai vạn lính tinh nhuệ. Tất cả hành quân đến cung điện Ánh Sáng, nơi đó lực lượng Sa Đọa đang đợi sẵn.
Khi đến nơi, Tel'Annas có vẻ sốc khi thấy quân của Maloch rất đông. Chưa kịp thủ thế thì Maloch vẫy gọi:
- Chào! Trước giờ chúng ta đối nhau, nhưng giờ hợp lực chiến đấu nào!
- Ừ ... - Tel'Annas cố mỉm cười.
- Hùng! - Thằng Hiếu chạy lên gọi tôi. Tôi cũng giơ tay lên đáp lại nó.
Ilumia bước ra, cô gọi cả hai phe tiến vào trong chuẩn bị. Sẵn tiện kể luôn, trong phía khu rừng Chạng Vạng còn có đội Team Flash và những người Trái Đất. Không kể tôi, bọn họ gồm Phúc, Hải, Nam, Namz. Đám bên Truy Kích cũng góp mặt: Lucifer và Medusa.
Đặc biệt, phía tôi có Yae Sakura - thuộc thế giới Honkai Impact 3. Cô ấy vỗ vai tôi rồi hỏi:
- Này, xong vụ này đi ngắm hoa anh đào với tôi không?
- Ờ ... Giờ này nên tập trung vào chiến trận đi.
Quân lính tập trung ở doanh trại. Lâu đài Khởi Nguyên cũng góp mặt với Thane và Asitrd làm chỉ huy. Cung điện Ánh Sáng có bao nhiêu tướng lĩnh được cử đi hết, trừ một vài người ở lại canh giữ cung điện.
Thánh địa thiên sứ đen bị phong ấn vào ban đêm và chỉ mở lúc sáu giờ sáng, do đó sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát. Về việc tử hình của bọn Volkath (Đen - Đ) thì chúng tiến hành lúc 7 giờ sáng, nên kịp thời để đến.
*
Sáng sớm hôm sau, ai nấy đều sẵn sàng. Ilumia hỏi to:
- SẴN SÀNG CHƯA?
- RỒI!
- Rouie, nhờ cô đó.
Rouie tạo một Thần môn liên kết với thánh địa thiên sứ đen, chiêu 2 lần này to bằng cả cái doanh trại. Tạo xong, Ilumia và Rouie nhảy xuống:
- CỨU LAURIEL NÀO ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.