Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ Săn Thế Giới
Quyển 3 - Chương 176: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh. [1]
Na Thì Yên Hoa
19/07/2016
Nhìn ánh sáng đỏ lóe lên không ngừng, nghe âm thanh kêu gào không ngừng, Defeilai có vẻ rất kích động. Ông dùng sức cầm La bàn Địa Tinh, tâm
tình hết sức kích động: "Our Tuci còn sống, Our Tuci còn sống..."
"Defeilai, ông đang bày tỏ tình hữu nghị thân thiện với mấy con Bạch Tinh Linh ti tiện sao? Ông có biết đó là tội ác tày trời hay không, ta lệnh ông đứng lên ngay, nhanh khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ. Ngay và luôn." Mitchell nhìn Defeilai, Lưu Niên và Diệp Từ ở cùng một chỗ, có vẻ càng táo bạo, ông không ngừng quơ quyền trượng, từ viên bảo thạch lam to lớn phát ra ánh sáng cực đại, phát ra âm thanh tia điện, vừa nghe liền cảm giác ra dự cảm bất thường.
"Our Tuci nhờ bọn tôi tới cứu ông, Defeilai tiên sinh tôn kính, không biết ông có ý kiến gì, ở lại hay rời khỏi đây?" Tình huống bây giờ rất cấp bách, tự nhiên không có quá nhiều thời gian trò chuyện với Defeilai, Diệp Từ chỉ có thể đi thẳng vào chủ đề. Hơn nữa, cô cũng muốn biết theo tin tức hướng dẫn của hệ thống, Defeilai sẽ giúp đỡ bọn bô ra sao?
"Sao? Our Tuci nhờ cô tới đón tôi? Trời ạ, đứa nhỏ này, không lẽ không biết đây là một chuyện hết sức nguy hiểm sap?” Defeilai nghe Diệp Từ nói, có vẻ cực kỳ kinh ngạc: "Chỉ cần Our còn sống, đó đã là chuyện hạnh phúc nhất với tôi, sao Our còn làm chuyện nguy hiểm như vậy?"
Diệp Từ không nhịn được muốn trợn mắt, cái gì gọi là Our Tuci dám mạo hiểm, rõ ràng là bọn cô mạo hiểm đi tìm chết mới đúng? Vì sao có chuyện tốt Npc thường không quên ôm trọn lên mình, mà chuyện xấu lại đẩy lên người game thủ là sao? Thật là không biết xấu hổ.
"Defeilai tiên sinh, ông muốn theo tụi tôi, hay tiếp tục ở đây?" Cách đó không xa quyền trượng trong tay Mitchell đang rung lên, vừa nhìn liền biết có chuyện gì đó sắp xảy ra, Defeilai cư nhiên còn tiếp tục cùng hai người tán gẫu, dù là bình tĩnh không gì bằng như Diệp Từ, lúc này cũng không khỏi không sốt ruột, nên biết nếu lát nữa Mitchell có động tác gì, người chết nhưng là cô, hơn nữa ở đây còn là Tây Đại Lục, nếu treo ở đây, không biết chạy thi kiểu gì nữa, trừng phạt tử vong cũng nặng hơn ở Đông Đại Lục hơn nhiều, tính thế nào đều không lời. Cho nên Diệp Từ ít nhiều có chút ý tứ thúc giục Defeilai quyết định nhanh lên.
Defeilai nghe Diệp Từ giục có vẻ rất mê man, lẩm bẩm trong miệng: “Nên rời đi hay ở lại, nên rời đi hay ở lại đây..."
Lưu Niên thấy thế cũng mở miệng: "Defeilai tiên sinh tôn kính, nếu ông cứ ở lại, có thể sẽ bị Mitchell tiếp tục bắt làm việc ông không thích."
"Nhưng... Nhưng mà..." Defeilai có vẻ rất khó đưa ra quyết định: "Nhưng đây là Ốc Tác Khoa, là quê hương của Địa Tinh."
"Ốc Tác Khoa đã biến mất trên bản đồ, hiện nay chỗ này là một mảng phế tích bị Vong Linh và Thú Nhân chiếm lĩnh." Lưu Niên nói ra sự thật: "Đây là hiện thực, có lẽ sự thật rất tàn nhẫn, nhưng Defeilai tiên sinh, Mitchell giờ đã là tay sai của Ma Vương Naga, ông muốn ở lại, chẳng khác gì biến thành tay sai của Ma Vương Naga cả."
"Huống chi, Our Tuci một mực chờ ông." Diệp Từ hợp thời ném ra một điều kiện cám dỗ Defeilai nhất.
Quả nhiên, ánh mắt vốn đục ngầu của Defeilai trở nên sáng lên, tâm tình của ông càng kích động: "Không sai, Our Tuci đang chờ tôi, chúng tôi vẫn chưa nghiên cứu xong khóa trình công trình học của Địa Tinh, tôi phải rời khỏi lòng đất chết tiệt này, tôi muốn đi tìm Our Tuci."
"Defeilai đừng khiến ta phải tức giận thêm nữa, ông biết hậu quả của việc ta tức giận là gì. Ta ra lệnh cho ông lập tức khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ, đi thao túng nó, bảo nó đem hai tên Tinh Linh ác liệt này quăng vào địa ngục, trọn đời không thoát được thân." Trên mặt Mitchell mang biểu tình lăng liệt, cặp mắt màu đỏ phát ra sự thèm kháu máu huyết, thoạt nhìn người kia đã hoàn toàn đánh mất lý trí.
"Được rồi, các Tinh Linh, tôi cần sự giúp đỡ của các bạn. Bây giờ Mitchell đã hoàn toàn điên rồi, ông ta muốn sống lại vợ của ổng, Trác Nhĩ Tinh Linh chết tiệt - Reis Kniffen, bây giờ căn bản không không quản cuộc sống của Địa Tinh là gì, đã vậy tôi muốn rời đi nơi này. Nhưng mà các Tinh Linh, mấy bạn có thấy Cương Thiết Chiến Sĩ không? Đó là tâm huyết cả đời của tôi, nó vẫn chưa làm xong, chẳng qua Mitchell khiến tôi kiến tạo Cương Thiết Chiến Sĩ như vậy dưới lòng đất sâu thẩm này, chẳng phải vì tương lai của Ốc Tác Khoa, mà vì Ma vương Naga cần Cương Thiết Chiến Sĩ, nó lấy đi linh hồn của Trác Nhĩ Tinh Linh, chỉ cần giao ra Cương Thiết Chiến Sĩ thì Trác Nhĩ Tinh Linh mới có thể sống lại. Nhưng, nhưng..." Defeilai đã ngồi dậy, thần sắc trên gương mặt ông vặn vẹo, thoạt nhìn có chút đáng sợ.
"Nhưng gì?"
"Nhưng một khi khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ, đối với Ốc Tác Khoa bây giờ, chính là hủy diệt cung điện mãi mãi, toàn bộ quê hương sẽ biến mất, đây là việc rất đáng sợ." Defeilai đứng lên, quay đầu đối diện với Diệp Từ và Lưu Niên nói: "Các bạn bây giờ đã biết chuyện đáng sợ như vậy vẫn quyết định muốn mang tôi rời đi sao?”
"Đương nhiên, Defeilai tiên sinh tôn kính, Bạch Tinh Linh bọn tôi là chủng tộc tôn trọng chữ tín nhất, ông có thể hoàn toàn tin tưởng tôi." Vì bày tỏ chữ tín của mình, Diệp Từ thậm chí còn thi lễ.
"Được rồi, đã như vậy, các Tinh Linh, lát nữa sẽ khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ, một trong hai người nhất định phải công kích ngay chỗ yếu hại là vào ngực nó. Cương Thiết Chiến Sĩ vốn chưa hoàn công, nên uy lực không đặc biệt lớn, có điều phải nhớ kỹ là các bạn chỉ có một giờ để đánh bại Cương Thiết Chiến Sĩ, nếu như vượt qua thời gian này, chúng ta đều chạy không được." Defeilai nhìn hai người, nói thận trọng.
"Ông nói, một người muốn nhắm chuẩn vào ngực nó tiến hành công kích, như vậy người còn lại thì sao?" Đang làm thị mười mấy người thời gian, bất cứ một câu nào trong nhiệm vụ Npc nói đều không thể bỏ qua, bằng không, bạn sẽ bỏ qua rất nhiều thứ. Điều này yêu cầu game thủ phải tỉ mỉ vô cùng, cũng muốn cụ bị năng lực phân tích nhất định, Diệp Từ vẫn luôn cực chú ý câu nói của Defeilai, tự nhiên sẽ không bỏ qua bất cứ chi tiết nào, lúc Defeilai dừng lại, cô lập tức mở miệng hỏi.
Defeilai ngẩng đầu lên, nhìn Mitchell vẫn kêu gào ở chỗ cũ, sau đó mới nói: "Ốc Tác Khoa là mảnh đất màu mỡ mà Thiên Thần lưu lại, mà thứ luôn duy trì sự dồi dào của Ốc Tác Khoa không phải thứ khác, chính là quyền trượng của Mitchell. Quyền trượng trong tay ông ấy là bảo bối quan trọng nhất của cả quốc gia Địa Tinh, chính vì Bảo Thạch sinh mệnh trên cây quyền trượng, Ốc Tác Khoa bọn tôi mới có thể không ngừng sản xuất ra tài phú với tài nguyên khiến người ta tâm động, đồng dạng, bây giờ Cương Thiết Chiến Sĩ giờ vẫn chưa xong, nếu muốn nó vận hành như thường, Mitchell nhất định sẽ dùng quyền trượng trong tay làm nguồn năng lượng cho nó. Mà người còn lại phải đi cướp quyền trượng trong tay ông ấy, khiến Cương Thiết Chiến Sĩ vô pháp vận hành."
Nói đến chỗ này, Defeilai đi về phía trước vài bước, đối mặt với Mitchell, nói với giọng cao: "Quốc vương bệ hạ tôi tôn kính nhất, ông xác định nhất định phải khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ vào lúc này?”
"Ông đây là đang đùa ta à? Defeilai, đừng nhiều lời, nhanh khởi động chiến sĩ mạnh nhất cho tôi." Mitchell thái độ vẫn hết sức ác liệt như cũ, chẳng qua so với lúc mới nhìn thấy Defeilai cùng Diệp Từ cùng Lưu Niên đứng chung một chỗ, có vẻ tốt hơn một chút.
"Được rồi, quốc vương bệ hạ tôi tôn kính nhất, làm một con dân, tôi sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ông một cách vô điều kiện." Defeilai cung kính thi lễ về phía Mitchell, sau đó quay đầu ra hiệu một ánh mắt với Diệp Từ và Lưu Niên đối diện, hung tợn nói: "Ghê tởm Tinh Linh chịu chết đi."
Nói xong câu này, Diệp Từ liền kinh ngạc, phát hiện thân hình Defeilai thoắt cái đã vọt lên đỉnh đầu của Cương Thiết Chiến Sĩ.
"Wow, còn có thể thuấn di kìa, nếu tôi cũng có kỹ năng này thì tốt rồi." Lưu Niên nhìn Defeilai thuấn di huýt một tiếng sáo, bản thân không hề che dấu sự ham muốn sở hữu kỹ năng đó. Anh đối mặt với cuộc chiến sắp đến, cả người biểu hiện nhẹ nhàng cực, thậm chí còn cười với Diệp Từ: "Tiểu công tử, lát nữa tôi dẫn quái, em đi lấy quyền trượng đi."
"Vì sao?" Diệp Từ không hiểu liếc nhìn Lưu Niên, sau đó tiếp tục dời mắt tới thân thể Cương Thiết Chiến Sĩ đang được khởi động cứ lúc la lúc lắc.
"Tôi là con trai, em là con gái, Mitchell cũng là con trai, khác phái thường hút nhau, tôi nghĩ ông ta sẽ thủ hạ lưu tình với em." Lưu Niên ngụy biện rất tốt. Lúc anh đang nói như vậy, Cương Thiết Chiến Sĩ đã được khởi động, nó đứng lên từ từ, còn cao hơn độ cao lúc nãy hai người trông thấy, trên vai nó khiêng một loại đồ vật giống bao đựng tiễn vậy, đường kính khoảng 10 mã (9.144m), nếu trong đó phóng ra thứ như đạn pháo, có lẽ cả vương cung này liền nát bấy.
"Đừng nói thêm nữa, lát nữa em đi lấy quyền trượng, tôi đi đối phó nó." Lưu Niên nhìn Cương Thiết Chiến Sĩ, sau đó đo đạc khoảng cách giữa anh và ngực của Cương Thiết Chiến Sĩ, rồi nhân lúc Diệp Từ chưa kịp nói gì, quyết định dứt khoát.
Thật ra sao Diệp Từ có thể không biết ý của Lưu Niên, Cương Thiết Chiến Sĩ so với Mitchell, kỳ thực so sánh với Mitchell mà nói, khá an toàn. Dù sao Mitchell chỉ quái cấp 60, mà Cương Thiết Chiến Sĩ lại là quái cấp 65. Lưu Niên sợ Diệp Từ sẽ chết trong quá trình đối phó Cương Thiết Chiến Sĩ, nếu vậy, thì đây là chuyện mất nhiều hơn được đối với Diệp Từ. Cho nên, giữ việc nguy hiểm nhất cho mình, để Diệp Từ làm việc tương đối an toàn. Tuy miệng anh không nói thế nhưng ý của anh, Diệp Từ hiểu. Vào lúc này không phải là lúc để làm việc từ chối chuyện này, nên Diệp Từ không phản bác: "Ừm."
Đè ép cơ thể, hai người chính thức tiến vào trạng thái chiến đấu một cách toàn diện.
"Ồ, chiến sĩ cực mạnh của ta, chiến sĩ cực mạnh của ta." Mitchell thấy Cương Thiết Chiến Sĩ động, có vẻ hết sức hưng phấn. "Nhanh chút, bảo bối, trước khi giao ngươi cho Đại Vương, để ta nhìn uy lực của ngươi trước đi, để ta nhìn xem ngươi giết chết đám người hỗn tạp này thế nào."
Cương Thiết Chiến Sĩ đứng lên nhưng không vững vàng, cả người lung lay lắc lắc, thậm chí còn xuất hiện tia lửa đốt lên ngay các khớp xương ngón tay, thoạt nhìn tình huống không thế nào lạc quan. Quả nhiên, Cương Thiết Chiến Sĩ mới đứng lên chưa được 3s, Diệp Từ và Lưu Niên chỉ nghe thấy tiếng nổ đùng đùng, Cương Thiết Chiến Sĩ lại ngồi xuống, chỗ khớp xương, còn có cánh tay đều tắt máy và bụng nó tỏa ra khói dày đặc, trong lúc nhất thời cả hoàng cung chướng khí mù mịt.
May mà Diệp Từ với Lưu Niên mới uống xong một lọ thuốc thơm vị bạc hà, tác dụng nâng cao tinh thần tỉnh táo không sai, bằng không bây giờ sớm bị khói đặc làm cho choáng rồi.
"Sao vậy, sao vậy hả Defeilai, bảo bối của ta sao vậy?" Mitchell lập tức lại nổi trận lôi đình, lớn tiếng kêu tên Defeilai.
Mà Defeilai ngồi trên đầu Cương Thiết Chiến Sĩ đằng xa lại căng giọng nói với Mitchell: "Quốc vương bệ hạ tôn kính, tôi đã nói rồi, Cương Thiết Chiến Sĩ vẫn chưa hoàn thành, rất nhiều chỗ của nó không phải đặc biệt tốt..."
"Đầu đất, tên đầu đất nhà ngươi, ông còn nói mình là người có học thức uyên bác nhất Địa Tinh, ta thấy ngươi đang lừa người mới đúng." Mitchell giận dữ hét lên, sau đó bắt đầu quơ quyền trượng trong tay: "Cút đi, để ta trợ uy cho bảo bối của ta."
Một chuỗi liên tiếp nhau, nốt nhạc khiến người ta căn bản nghe không hiểu xuất ra từ miệng Mitchell, viên bảo thạch sinh mệnh to lớn màu lam trên quyền trượng trong tay ông phát ra ánh quang cũng càng ngày càng sáng, tiếng vang của dòng điện phát ra cũng càng lúc càng dội, cuối cùng ánh quang chói mắt trên đỉnh quyền trượng biến thành một chùm ánh sáng trắng nháy mắt xông thẳng ngay vào Cương Thiết Chiến Sĩ, mà ánh quang này lại dĩ nhiên bao bọc lại nguyên cả người Cương Thiết Chiến Sĩ cực lớn, điều thần kỳ là, mới Cương Thiết Chiến Sĩ lúc nãy còn bốc khói mù mịt cư nhiên đứng lên rất vững vàng, bước từng bước một tới chỗ Lưu Niên cùng Diệp Từ.
Bởi vì hình thể Cương Thiết Chiến Sĩ to lớn, nên tuy rằng nó có lực sát thương cực lớn, nhưng tốc độ di chuyển lại chậm cực, đặc biệt trong hoàng cung này, phạm vi di chuyển của nó rất có hạn, muốn đuổi kịp Thợ săn linh hoạt không phải là việc dễ gì. Huống chi, Bạch Tinh Linh còn nhỏ hơn Cương Thiết Chiến Sĩ nhiều quá mức, dưới tình huống như vậy, Bạch Tinh Linh nhảy loạn tứ phía, sẽ làm Cương Thiết Chiến Sĩ đánh không trúng. Chẳng qua, công kích của Cương Thiết Cự Nhân rất mạnh, hơn nữa phạm vi còn rộng, tuy nó tích trữ kỹ năng mỗi lần cần khá lâu, nhưng lúc đánh ra, vẫn hết sức kinh khủng, nếu một khi không cẩn thận trúng chiêu sẽ chết dưới kỹ năng của nó.
"Defeilai, ông đang bày tỏ tình hữu nghị thân thiện với mấy con Bạch Tinh Linh ti tiện sao? Ông có biết đó là tội ác tày trời hay không, ta lệnh ông đứng lên ngay, nhanh khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ. Ngay và luôn." Mitchell nhìn Defeilai, Lưu Niên và Diệp Từ ở cùng một chỗ, có vẻ càng táo bạo, ông không ngừng quơ quyền trượng, từ viên bảo thạch lam to lớn phát ra ánh sáng cực đại, phát ra âm thanh tia điện, vừa nghe liền cảm giác ra dự cảm bất thường.
"Our Tuci nhờ bọn tôi tới cứu ông, Defeilai tiên sinh tôn kính, không biết ông có ý kiến gì, ở lại hay rời khỏi đây?" Tình huống bây giờ rất cấp bách, tự nhiên không có quá nhiều thời gian trò chuyện với Defeilai, Diệp Từ chỉ có thể đi thẳng vào chủ đề. Hơn nữa, cô cũng muốn biết theo tin tức hướng dẫn của hệ thống, Defeilai sẽ giúp đỡ bọn bô ra sao?
"Sao? Our Tuci nhờ cô tới đón tôi? Trời ạ, đứa nhỏ này, không lẽ không biết đây là một chuyện hết sức nguy hiểm sap?” Defeilai nghe Diệp Từ nói, có vẻ cực kỳ kinh ngạc: "Chỉ cần Our còn sống, đó đã là chuyện hạnh phúc nhất với tôi, sao Our còn làm chuyện nguy hiểm như vậy?"
Diệp Từ không nhịn được muốn trợn mắt, cái gì gọi là Our Tuci dám mạo hiểm, rõ ràng là bọn cô mạo hiểm đi tìm chết mới đúng? Vì sao có chuyện tốt Npc thường không quên ôm trọn lên mình, mà chuyện xấu lại đẩy lên người game thủ là sao? Thật là không biết xấu hổ.
"Defeilai tiên sinh, ông muốn theo tụi tôi, hay tiếp tục ở đây?" Cách đó không xa quyền trượng trong tay Mitchell đang rung lên, vừa nhìn liền biết có chuyện gì đó sắp xảy ra, Defeilai cư nhiên còn tiếp tục cùng hai người tán gẫu, dù là bình tĩnh không gì bằng như Diệp Từ, lúc này cũng không khỏi không sốt ruột, nên biết nếu lát nữa Mitchell có động tác gì, người chết nhưng là cô, hơn nữa ở đây còn là Tây Đại Lục, nếu treo ở đây, không biết chạy thi kiểu gì nữa, trừng phạt tử vong cũng nặng hơn ở Đông Đại Lục hơn nhiều, tính thế nào đều không lời. Cho nên Diệp Từ ít nhiều có chút ý tứ thúc giục Defeilai quyết định nhanh lên.
Defeilai nghe Diệp Từ giục có vẻ rất mê man, lẩm bẩm trong miệng: “Nên rời đi hay ở lại, nên rời đi hay ở lại đây..."
Lưu Niên thấy thế cũng mở miệng: "Defeilai tiên sinh tôn kính, nếu ông cứ ở lại, có thể sẽ bị Mitchell tiếp tục bắt làm việc ông không thích."
"Nhưng... Nhưng mà..." Defeilai có vẻ rất khó đưa ra quyết định: "Nhưng đây là Ốc Tác Khoa, là quê hương của Địa Tinh."
"Ốc Tác Khoa đã biến mất trên bản đồ, hiện nay chỗ này là một mảng phế tích bị Vong Linh và Thú Nhân chiếm lĩnh." Lưu Niên nói ra sự thật: "Đây là hiện thực, có lẽ sự thật rất tàn nhẫn, nhưng Defeilai tiên sinh, Mitchell giờ đã là tay sai của Ma Vương Naga, ông muốn ở lại, chẳng khác gì biến thành tay sai của Ma Vương Naga cả."
"Huống chi, Our Tuci một mực chờ ông." Diệp Từ hợp thời ném ra một điều kiện cám dỗ Defeilai nhất.
Quả nhiên, ánh mắt vốn đục ngầu của Defeilai trở nên sáng lên, tâm tình của ông càng kích động: "Không sai, Our Tuci đang chờ tôi, chúng tôi vẫn chưa nghiên cứu xong khóa trình công trình học của Địa Tinh, tôi phải rời khỏi lòng đất chết tiệt này, tôi muốn đi tìm Our Tuci."
"Defeilai đừng khiến ta phải tức giận thêm nữa, ông biết hậu quả của việc ta tức giận là gì. Ta ra lệnh cho ông lập tức khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ, đi thao túng nó, bảo nó đem hai tên Tinh Linh ác liệt này quăng vào địa ngục, trọn đời không thoát được thân." Trên mặt Mitchell mang biểu tình lăng liệt, cặp mắt màu đỏ phát ra sự thèm kháu máu huyết, thoạt nhìn người kia đã hoàn toàn đánh mất lý trí.
"Được rồi, các Tinh Linh, tôi cần sự giúp đỡ của các bạn. Bây giờ Mitchell đã hoàn toàn điên rồi, ông ta muốn sống lại vợ của ổng, Trác Nhĩ Tinh Linh chết tiệt - Reis Kniffen, bây giờ căn bản không không quản cuộc sống của Địa Tinh là gì, đã vậy tôi muốn rời đi nơi này. Nhưng mà các Tinh Linh, mấy bạn có thấy Cương Thiết Chiến Sĩ không? Đó là tâm huyết cả đời của tôi, nó vẫn chưa làm xong, chẳng qua Mitchell khiến tôi kiến tạo Cương Thiết Chiến Sĩ như vậy dưới lòng đất sâu thẩm này, chẳng phải vì tương lai của Ốc Tác Khoa, mà vì Ma vương Naga cần Cương Thiết Chiến Sĩ, nó lấy đi linh hồn của Trác Nhĩ Tinh Linh, chỉ cần giao ra Cương Thiết Chiến Sĩ thì Trác Nhĩ Tinh Linh mới có thể sống lại. Nhưng, nhưng..." Defeilai đã ngồi dậy, thần sắc trên gương mặt ông vặn vẹo, thoạt nhìn có chút đáng sợ.
"Nhưng gì?"
"Nhưng một khi khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ, đối với Ốc Tác Khoa bây giờ, chính là hủy diệt cung điện mãi mãi, toàn bộ quê hương sẽ biến mất, đây là việc rất đáng sợ." Defeilai đứng lên, quay đầu đối diện với Diệp Từ và Lưu Niên nói: "Các bạn bây giờ đã biết chuyện đáng sợ như vậy vẫn quyết định muốn mang tôi rời đi sao?”
"Đương nhiên, Defeilai tiên sinh tôn kính, Bạch Tinh Linh bọn tôi là chủng tộc tôn trọng chữ tín nhất, ông có thể hoàn toàn tin tưởng tôi." Vì bày tỏ chữ tín của mình, Diệp Từ thậm chí còn thi lễ.
"Được rồi, đã như vậy, các Tinh Linh, lát nữa sẽ khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ, một trong hai người nhất định phải công kích ngay chỗ yếu hại là vào ngực nó. Cương Thiết Chiến Sĩ vốn chưa hoàn công, nên uy lực không đặc biệt lớn, có điều phải nhớ kỹ là các bạn chỉ có một giờ để đánh bại Cương Thiết Chiến Sĩ, nếu như vượt qua thời gian này, chúng ta đều chạy không được." Defeilai nhìn hai người, nói thận trọng.
"Ông nói, một người muốn nhắm chuẩn vào ngực nó tiến hành công kích, như vậy người còn lại thì sao?" Đang làm thị mười mấy người thời gian, bất cứ một câu nào trong nhiệm vụ Npc nói đều không thể bỏ qua, bằng không, bạn sẽ bỏ qua rất nhiều thứ. Điều này yêu cầu game thủ phải tỉ mỉ vô cùng, cũng muốn cụ bị năng lực phân tích nhất định, Diệp Từ vẫn luôn cực chú ý câu nói của Defeilai, tự nhiên sẽ không bỏ qua bất cứ chi tiết nào, lúc Defeilai dừng lại, cô lập tức mở miệng hỏi.
Defeilai ngẩng đầu lên, nhìn Mitchell vẫn kêu gào ở chỗ cũ, sau đó mới nói: "Ốc Tác Khoa là mảnh đất màu mỡ mà Thiên Thần lưu lại, mà thứ luôn duy trì sự dồi dào của Ốc Tác Khoa không phải thứ khác, chính là quyền trượng của Mitchell. Quyền trượng trong tay ông ấy là bảo bối quan trọng nhất của cả quốc gia Địa Tinh, chính vì Bảo Thạch sinh mệnh trên cây quyền trượng, Ốc Tác Khoa bọn tôi mới có thể không ngừng sản xuất ra tài phú với tài nguyên khiến người ta tâm động, đồng dạng, bây giờ Cương Thiết Chiến Sĩ giờ vẫn chưa xong, nếu muốn nó vận hành như thường, Mitchell nhất định sẽ dùng quyền trượng trong tay làm nguồn năng lượng cho nó. Mà người còn lại phải đi cướp quyền trượng trong tay ông ấy, khiến Cương Thiết Chiến Sĩ vô pháp vận hành."
Nói đến chỗ này, Defeilai đi về phía trước vài bước, đối mặt với Mitchell, nói với giọng cao: "Quốc vương bệ hạ tôi tôn kính nhất, ông xác định nhất định phải khởi động Cương Thiết Chiến Sĩ vào lúc này?”
"Ông đây là đang đùa ta à? Defeilai, đừng nhiều lời, nhanh khởi động chiến sĩ mạnh nhất cho tôi." Mitchell thái độ vẫn hết sức ác liệt như cũ, chẳng qua so với lúc mới nhìn thấy Defeilai cùng Diệp Từ cùng Lưu Niên đứng chung một chỗ, có vẻ tốt hơn một chút.
"Được rồi, quốc vương bệ hạ tôi tôn kính nhất, làm một con dân, tôi sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ông một cách vô điều kiện." Defeilai cung kính thi lễ về phía Mitchell, sau đó quay đầu ra hiệu một ánh mắt với Diệp Từ và Lưu Niên đối diện, hung tợn nói: "Ghê tởm Tinh Linh chịu chết đi."
Nói xong câu này, Diệp Từ liền kinh ngạc, phát hiện thân hình Defeilai thoắt cái đã vọt lên đỉnh đầu của Cương Thiết Chiến Sĩ.
"Wow, còn có thể thuấn di kìa, nếu tôi cũng có kỹ năng này thì tốt rồi." Lưu Niên nhìn Defeilai thuấn di huýt một tiếng sáo, bản thân không hề che dấu sự ham muốn sở hữu kỹ năng đó. Anh đối mặt với cuộc chiến sắp đến, cả người biểu hiện nhẹ nhàng cực, thậm chí còn cười với Diệp Từ: "Tiểu công tử, lát nữa tôi dẫn quái, em đi lấy quyền trượng đi."
"Vì sao?" Diệp Từ không hiểu liếc nhìn Lưu Niên, sau đó tiếp tục dời mắt tới thân thể Cương Thiết Chiến Sĩ đang được khởi động cứ lúc la lúc lắc.
"Tôi là con trai, em là con gái, Mitchell cũng là con trai, khác phái thường hút nhau, tôi nghĩ ông ta sẽ thủ hạ lưu tình với em." Lưu Niên ngụy biện rất tốt. Lúc anh đang nói như vậy, Cương Thiết Chiến Sĩ đã được khởi động, nó đứng lên từ từ, còn cao hơn độ cao lúc nãy hai người trông thấy, trên vai nó khiêng một loại đồ vật giống bao đựng tiễn vậy, đường kính khoảng 10 mã (9.144m), nếu trong đó phóng ra thứ như đạn pháo, có lẽ cả vương cung này liền nát bấy.
"Đừng nói thêm nữa, lát nữa em đi lấy quyền trượng, tôi đi đối phó nó." Lưu Niên nhìn Cương Thiết Chiến Sĩ, sau đó đo đạc khoảng cách giữa anh và ngực của Cương Thiết Chiến Sĩ, rồi nhân lúc Diệp Từ chưa kịp nói gì, quyết định dứt khoát.
Thật ra sao Diệp Từ có thể không biết ý của Lưu Niên, Cương Thiết Chiến Sĩ so với Mitchell, kỳ thực so sánh với Mitchell mà nói, khá an toàn. Dù sao Mitchell chỉ quái cấp 60, mà Cương Thiết Chiến Sĩ lại là quái cấp 65. Lưu Niên sợ Diệp Từ sẽ chết trong quá trình đối phó Cương Thiết Chiến Sĩ, nếu vậy, thì đây là chuyện mất nhiều hơn được đối với Diệp Từ. Cho nên, giữ việc nguy hiểm nhất cho mình, để Diệp Từ làm việc tương đối an toàn. Tuy miệng anh không nói thế nhưng ý của anh, Diệp Từ hiểu. Vào lúc này không phải là lúc để làm việc từ chối chuyện này, nên Diệp Từ không phản bác: "Ừm."
Đè ép cơ thể, hai người chính thức tiến vào trạng thái chiến đấu một cách toàn diện.
"Ồ, chiến sĩ cực mạnh của ta, chiến sĩ cực mạnh của ta." Mitchell thấy Cương Thiết Chiến Sĩ động, có vẻ hết sức hưng phấn. "Nhanh chút, bảo bối, trước khi giao ngươi cho Đại Vương, để ta nhìn uy lực của ngươi trước đi, để ta nhìn xem ngươi giết chết đám người hỗn tạp này thế nào."
Cương Thiết Chiến Sĩ đứng lên nhưng không vững vàng, cả người lung lay lắc lắc, thậm chí còn xuất hiện tia lửa đốt lên ngay các khớp xương ngón tay, thoạt nhìn tình huống không thế nào lạc quan. Quả nhiên, Cương Thiết Chiến Sĩ mới đứng lên chưa được 3s, Diệp Từ và Lưu Niên chỉ nghe thấy tiếng nổ đùng đùng, Cương Thiết Chiến Sĩ lại ngồi xuống, chỗ khớp xương, còn có cánh tay đều tắt máy và bụng nó tỏa ra khói dày đặc, trong lúc nhất thời cả hoàng cung chướng khí mù mịt.
May mà Diệp Từ với Lưu Niên mới uống xong một lọ thuốc thơm vị bạc hà, tác dụng nâng cao tinh thần tỉnh táo không sai, bằng không bây giờ sớm bị khói đặc làm cho choáng rồi.
"Sao vậy, sao vậy hả Defeilai, bảo bối của ta sao vậy?" Mitchell lập tức lại nổi trận lôi đình, lớn tiếng kêu tên Defeilai.
Mà Defeilai ngồi trên đầu Cương Thiết Chiến Sĩ đằng xa lại căng giọng nói với Mitchell: "Quốc vương bệ hạ tôn kính, tôi đã nói rồi, Cương Thiết Chiến Sĩ vẫn chưa hoàn thành, rất nhiều chỗ của nó không phải đặc biệt tốt..."
"Đầu đất, tên đầu đất nhà ngươi, ông còn nói mình là người có học thức uyên bác nhất Địa Tinh, ta thấy ngươi đang lừa người mới đúng." Mitchell giận dữ hét lên, sau đó bắt đầu quơ quyền trượng trong tay: "Cút đi, để ta trợ uy cho bảo bối của ta."
Một chuỗi liên tiếp nhau, nốt nhạc khiến người ta căn bản nghe không hiểu xuất ra từ miệng Mitchell, viên bảo thạch sinh mệnh to lớn màu lam trên quyền trượng trong tay ông phát ra ánh quang cũng càng ngày càng sáng, tiếng vang của dòng điện phát ra cũng càng lúc càng dội, cuối cùng ánh quang chói mắt trên đỉnh quyền trượng biến thành một chùm ánh sáng trắng nháy mắt xông thẳng ngay vào Cương Thiết Chiến Sĩ, mà ánh quang này lại dĩ nhiên bao bọc lại nguyên cả người Cương Thiết Chiến Sĩ cực lớn, điều thần kỳ là, mới Cương Thiết Chiến Sĩ lúc nãy còn bốc khói mù mịt cư nhiên đứng lên rất vững vàng, bước từng bước một tới chỗ Lưu Niên cùng Diệp Từ.
Bởi vì hình thể Cương Thiết Chiến Sĩ to lớn, nên tuy rằng nó có lực sát thương cực lớn, nhưng tốc độ di chuyển lại chậm cực, đặc biệt trong hoàng cung này, phạm vi di chuyển của nó rất có hạn, muốn đuổi kịp Thợ săn linh hoạt không phải là việc dễ gì. Huống chi, Bạch Tinh Linh còn nhỏ hơn Cương Thiết Chiến Sĩ nhiều quá mức, dưới tình huống như vậy, Bạch Tinh Linh nhảy loạn tứ phía, sẽ làm Cương Thiết Chiến Sĩ đánh không trúng. Chẳng qua, công kích của Cương Thiết Cự Nhân rất mạnh, hơn nữa phạm vi còn rộng, tuy nó tích trữ kỹ năng mỗi lần cần khá lâu, nhưng lúc đánh ra, vẫn hết sức kinh khủng, nếu một khi không cẩn thận trúng chiêu sẽ chết dưới kỹ năng của nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.