Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ Săn Thế Giới
Quyển 2 - Chương 11: Che dấu công và danh [1]
Na Thì Yên Hoa
09/04/2015
Chân cô di chuyển cực nhanh, chẳng khác gì cái bóng lướt qua, chợt lóe lên rồi biến mất. Trước khi rời đi Thành Hồng Hồ, Diệp Từ đã ghé qua kho hàng, bỏ tất cả đồ vật trong túi đồ vào đó, rồi lấy ra 4 túi đồ chứa được 24 thứ. Cô vốn nhặt được ở trong phó bản, định bán đi. Bán một túi chỉ đổi lại ngàn kim tệ, dù sao cũng là tiền ai chê ít bao giờ? Nhưng giờ cô không muốn bán nữa, cô phóng Lão Tứ ra, cố định túi đồ vào người nó.
Thợ săn vốn đã phải đeo một túi đồ, nên số túi đồ được phép mang trên người luôn ít hơn các chức nghiệp khác là 1. Vì thế, chỉ có sủng vật của Thợ săn được trang bị thêm chức năng đeo ba lô, mà túi đồ chúng có thể mang nhiều nhất là bốn. Hơn nữa túi đồ ấy khác với túi đồ đeo trên người game thủ, những túi đồ được trang bị trên người sủng vật đều có trọng lượng. Nếu như tổng trọng lượng của túi đồ lớn hơn trọng lượng của sủng vật, thì sủng vật không thể di chuyển, cũng không thể thu hồi. Không chỉ có thế, sủng vật không thể nhặt đồ vật bỏ vào trong túi đồ của mình. Túi đồ trên thân của nó chỉ có chủ nhân đích thân di chuyển.
Nói trắng ra, sủng vật mang đồ vật chỉ là một mánh quảng cáo, không có tác dụng lớn, toàn bộ cần tự mình động thủ.
Vốn Diệp Từ muốn chọn Lão Tam, dù sao độ trung thành của Lão Tam cũng đã full, dù nó đói cũng sẽ không bãi công. Nhưng cân nặng của Lão Tam không nhiều bằng Lão Tứ, so sánh một hồi, Diệp Từ vẫn chọn Lão Tứ. Vì cô không biết kho hàng Thiết Huyết Chiến Qua có bao nhiêu đồ. Lỡ đều là đồ vật nặng dùng Lão Tam liền lỗ lớn.
Chuẩn bị tốt, Diệp Từ thu hồi Lão Tứ.
Trí nhớ của Diệp Từ luôn rất tốt. Cô nhớ địa chỉ công hội Thiết Huyết Chiến Qua là 491.
“Địa chỉ công hội bạn muốn truyền tống đến là gì?”
“491.”
“Bạn chắc chắn không?”
“Xác định.”
Trả 50 kim, thân thể Diệp Từ lập tức xuất hiện phía ngoài của Trụ sở công hội. Nhìn từ đằng xa, tường thành không tính rất cao, tòa nhà hình tháp vẫn còn thô sơ, ra vẻ công hội chưa lên cấp 3.
Mà xuyên qua cửa thành không cao lắm nọ, Diệp Từ trông thấy một lá cờ, trên đó có thêu dòng chữ quen thuộc. Chẳng phải là Thiết Huyết Chiến Qua hay sao?
Mặc dù Trụ sở cấp 2. Nhưng Npc tuần tra không hề ít. Sau trận chiến giữa Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước và 24 Kiều Minh Nguyệt Dạ, mọi người đều biết Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước thiệt thòi ở phần không có nhiều binh lính tuần tra, nên những công hội khác đều tăng cường binh lực vào đo để phòng ngừa tình huống bất ngờ. Diệp Từ trốn trong bản đồ gần Trụ sở nhất, cô nhìn vào tường thành phía Tây, vệ binh tuần tra ở đó có vẻ ít hơn chút ít.
Sau khi xác định phương hướng, Diệp Từ bắt đầu Tiềm Hành đi đến chỗ tường thành phía Tây.
Khoảng cách báo động vệ binh là 5m, cũng tức là chỉ cần đến gần bọn trong vòng 5m, cảnh báo sẽ báo động. Tuy vệ binh có thể di chuyển nhưng điều đó không làm khó được Diệp Từ. Cô dễ dàng tránh được mười mấy vệ binh tuần tra, đến cạnh tường thành.
Mặc vào y phục Dạ hành và mặt nạ bảo hộ. Diệp Từ lấy Phi trảo ra, cả người hòa nhập vào đêm đen. Toàn bộ trang bị đều thuộc vật phẩm được dùng 1 lần duy nhất, không thể không quý trọng. Diệp Từ dùng sức đôi Phi trảo, sau đó nghe thấy một tiếng “Đinh”, phi trảo cắm chặt vào tường thành.
Âm thanh không lớn, có điều vẫn hấp dẫn ánh mắt của vệ binh, bọn họ nhìn sơ qua thấy không có gì liền quay đầu đi. Trèo lên thành, Diệp Từ thu hồi Phi trảo, động tác của cô cực nhẹ lại chậm chạp, sợ kinh động vệ binh tuần tra.
Phi trảo chi được sử dụng 2 lần, tương đương với lúc đi vào và đi ra, thật sự rất đắt. Diệp Từ thu hồi Phi trảo xong, lấy thuốc mê ra, chọn hai vị vệ binh cách cô gần nhất đôi qua,bọn họ ngất ngay.
Thật ra Diệp Từ không muốn lãng phí thuốc, nhưng cô phát hiện hai vệ binh nọ đều là cung thủ mới quyết định sử dụng thuốc mê. Lúc đi trộm, sợ nhất gặp phải vệ binh tuần tra loại đó. Nếu bị phát hiện, tuyệt đối chạy không thoát nên thuốc mê này nhất định phải dùng.
Làm vệ binh đó ngất, Diệp Từ trèo lên đầu tường, thân thủ lưu loát nhảy xuống. Tường thành công hội cấp 2 không cao, Diệp Từ có thể nhảy xuống dễ dàng, cũng không bị thương. Rơi xuống như mèo không tạo ra một tiếng động nhỏ nào, Diệp Từ không gấp gáp, cẩn thận quan sát xung quanh điều tra xem vệ binh tuần tra phân bố thế nào. Tìm một con đường ít vệ binh nhất, cô mang thuốc mê không nhiều, không thể ‘gặp thần giết thần, gặp quỷ giết quỷ’ được.
Nên cảm ơn kiếp trước, chuyên môm của cô là thám thính và đánh lạc hướng. Kinh nghiệm tìm đường của cô rất phong phú, chưa đến 3 phút đã tìm được con đường lí tưởng rồi. Cô tức khắc men theo đường này đến chỗ kho hàng.
Dọc đường, trừ những vệ binh tuần tra tất yếu phải giải quyết, Diệp Từ khoog hề lãnh phí thêm lọ thuốc mê nào, trực tiếp nhiễu qua. Rất nhanh, Diệp Từ đã thấy cửa kho hàng của Thiết Huyết Chiến Qua, trước cửa có hai vệ sĩ Kim Giáp. Trong số tất cả các Npc vệ sĩ đang tuần tra, ngoài trừ Npc canh cổng công hội thì hai Npc vệ sĩ này có lực công kích hung hãn nhất. Nếu không có thuốc mê, Diệp Từ tuyệt đối đối phó không được.
Có điều, đã có thuốc mê, muốn gục hai vị này dễ như trở bàn tay. Trước khi làm vệ sĩ Kim Giác ngất, Diệp Từ dùng một thuật Ưng Nhãn, để quan sát toàn bộ tình huống xung quanh, xác nhận không có game thủ đi ngang qua hay game thủ gần kho hàng. Diệp Từ đánh ngất hai vệ binh nhanh như sét.Tiếp đó, cô vọt tới trước cửa ho hàng, lấy chìa khóa vạn năng ra, cắm vào ổ.
“Đang mở ra….”
Hệ thống thông báo, có điều không hề phát ra thanh âm, chỉ hiện lên phía trên ổ khóa màu vàng, biểu hiện tiến độ đang mở. Xác xuất thành công mở ra kho hàng cấp 2của chìa khóa vạn năng là 80%, vậy xác suất thất bại chỉ có 20% thôi. Mà chìa khóa vạn năng được dùng đúng 3 lần, nếu dùng hết cũng mở không ra, vậy chuyến đi lần này của Diệp Từ coi như vô ích.
“Mở ra thất bại.”
Lần đầu tiên đã thất bại khiến lòng Diệp Từ có chút nao nao. Dù kiếp trước đi theo đội ngũ cướp đoạt kho hàng công hội không ít lần nhưng cô đều phụ trách bên ngoài. Nói đến trực tiếp vào trộm cô chẳng khác gì cô gái lần đầu kết hôn lần đầu cả. May mà, “chưa ăn qua thịt heo nhưng cũng thấy được heo chạy”, dù cô chưa đích thân trộm lần nào nhưng đã nắm rõ quá trình.
Hô hấp sâu, Diệp Từ lại cắm chìa khóa vào ổ. Tiến độ đang đến 40%, Diệp Từ phát hiện một vệ binh tuần tra đang đi về phía mình, khoảng cách ngày càng gần. Nếu bây giờ di chuyển chẳng khác gì chấp nhận mở khóa thất bại. Nếu cứ tiếp tục, cô sẽ bị phát hiện….
Nhanh chóng suy xét, Diệp Từ bỏ qua cơ hội lần này. Lăng một vòng trên đất, rồi nấp vào góc tối.
Vừa trốn đi chưa đến 3 giây, Npc đã đi vào phạm vi 5m gần chỗ Diệp Từ đứng lúc nãy. Nếu lúc nãy không trốn, 100% bị phát hiện. Dừng hai lại hai giây, Npc trở về chỗ cũ, căn bản không hề phát hiện vệ binh Kim Giáp đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Nhờ kinh nghiệm, Diệp Từ tính toán đại khái, lúc vệ binh lại về đây tuần tra cần 8 phút nữa. Trong 8 phút đó, mở khóa hết 30 giây còn 7 giây rưỡi cô phải đem hết đồ đi, thời gian hẳn là đủ.
Vệ binh tuần tra ra xa chút, Diệp Từ mới đi ra, lại hít thở sâu cố gắng ổn định tâm tình. Cô lại cắm chìa khóa vào ổ. Chỉ còn một cơ hội, nhất định không được thất bại.
“Đang mở ra….”
“26% … 48% … 73% … 99%...”
“Mở thành công.”
Kho hàng Thiết Huyết Chiến Qua cứ thế bị ‘im hơi lặng tiếng’ mở ra, Diệp Từ vươn tay chộp lại ổ khóa đang rơi xuống , sau đó nhẹ nhàng treo lại. Cô thong thả mở cửa kho, vọt nhanh vào, rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Nhìn qua, trừ hai vệ binh Kim Giáp ủ rũ như ngủ gà ngủ gật ra, toàn bộ hiện trường không có gì khả nghi.
Lúc này, tiến vào kho hàng công hội chẳng khác gì về nhà của mình, không còn nguy hiểm gì cả. Điều cần chú ý duy nhất là thời gian hạn chế: 7p30’, vệ binh đi tuần tra lại, hoặc có game thủ đến kho hàng kiểm tra. Trong hai tình huống này nếu xuất hiện bất kỳ tình huống nào đều thành ‘kiếm củi ba năm thiêu một giờ’. Vì thế cho nên, bây giờ không phải thời khắc thích hợp để dạo quanh, phải tiết kiệm từng giây từng phút.
Thiết Huyết Chiến Qua không phải công hội có tiếng tăm lớn nhưng cũng xem như là Hắc mã trong các công hội mới. Tập đoàn đầu tư phía sau họ có tài chính cực mạnh nên kho hàng nhất định không hề xuất hiện tình huống nghèo kiết xác. Diệp Từ đã sớm ra kết luận đó trước khi tiến vào kho hàng nhưng đến lúc tiến vào cô vẫn bị dọa ngây người….
Thợ săn vốn đã phải đeo một túi đồ, nên số túi đồ được phép mang trên người luôn ít hơn các chức nghiệp khác là 1. Vì thế, chỉ có sủng vật của Thợ săn được trang bị thêm chức năng đeo ba lô, mà túi đồ chúng có thể mang nhiều nhất là bốn. Hơn nữa túi đồ ấy khác với túi đồ đeo trên người game thủ, những túi đồ được trang bị trên người sủng vật đều có trọng lượng. Nếu như tổng trọng lượng của túi đồ lớn hơn trọng lượng của sủng vật, thì sủng vật không thể di chuyển, cũng không thể thu hồi. Không chỉ có thế, sủng vật không thể nhặt đồ vật bỏ vào trong túi đồ của mình. Túi đồ trên thân của nó chỉ có chủ nhân đích thân di chuyển.
Nói trắng ra, sủng vật mang đồ vật chỉ là một mánh quảng cáo, không có tác dụng lớn, toàn bộ cần tự mình động thủ.
Vốn Diệp Từ muốn chọn Lão Tam, dù sao độ trung thành của Lão Tam cũng đã full, dù nó đói cũng sẽ không bãi công. Nhưng cân nặng của Lão Tam không nhiều bằng Lão Tứ, so sánh một hồi, Diệp Từ vẫn chọn Lão Tứ. Vì cô không biết kho hàng Thiết Huyết Chiến Qua có bao nhiêu đồ. Lỡ đều là đồ vật nặng dùng Lão Tam liền lỗ lớn.
Chuẩn bị tốt, Diệp Từ thu hồi Lão Tứ.
Trí nhớ của Diệp Từ luôn rất tốt. Cô nhớ địa chỉ công hội Thiết Huyết Chiến Qua là 491.
“Địa chỉ công hội bạn muốn truyền tống đến là gì?”
“491.”
“Bạn chắc chắn không?”
“Xác định.”
Trả 50 kim, thân thể Diệp Từ lập tức xuất hiện phía ngoài của Trụ sở công hội. Nhìn từ đằng xa, tường thành không tính rất cao, tòa nhà hình tháp vẫn còn thô sơ, ra vẻ công hội chưa lên cấp 3.
Mà xuyên qua cửa thành không cao lắm nọ, Diệp Từ trông thấy một lá cờ, trên đó có thêu dòng chữ quen thuộc. Chẳng phải là Thiết Huyết Chiến Qua hay sao?
Mặc dù Trụ sở cấp 2. Nhưng Npc tuần tra không hề ít. Sau trận chiến giữa Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước và 24 Kiều Minh Nguyệt Dạ, mọi người đều biết Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước thiệt thòi ở phần không có nhiều binh lính tuần tra, nên những công hội khác đều tăng cường binh lực vào đo để phòng ngừa tình huống bất ngờ. Diệp Từ trốn trong bản đồ gần Trụ sở nhất, cô nhìn vào tường thành phía Tây, vệ binh tuần tra ở đó có vẻ ít hơn chút ít.
Sau khi xác định phương hướng, Diệp Từ bắt đầu Tiềm Hành đi đến chỗ tường thành phía Tây.
Khoảng cách báo động vệ binh là 5m, cũng tức là chỉ cần đến gần bọn trong vòng 5m, cảnh báo sẽ báo động. Tuy vệ binh có thể di chuyển nhưng điều đó không làm khó được Diệp Từ. Cô dễ dàng tránh được mười mấy vệ binh tuần tra, đến cạnh tường thành.
Mặc vào y phục Dạ hành và mặt nạ bảo hộ. Diệp Từ lấy Phi trảo ra, cả người hòa nhập vào đêm đen. Toàn bộ trang bị đều thuộc vật phẩm được dùng 1 lần duy nhất, không thể không quý trọng. Diệp Từ dùng sức đôi Phi trảo, sau đó nghe thấy một tiếng “Đinh”, phi trảo cắm chặt vào tường thành.
Âm thanh không lớn, có điều vẫn hấp dẫn ánh mắt của vệ binh, bọn họ nhìn sơ qua thấy không có gì liền quay đầu đi. Trèo lên thành, Diệp Từ thu hồi Phi trảo, động tác của cô cực nhẹ lại chậm chạp, sợ kinh động vệ binh tuần tra.
Phi trảo chi được sử dụng 2 lần, tương đương với lúc đi vào và đi ra, thật sự rất đắt. Diệp Từ thu hồi Phi trảo xong, lấy thuốc mê ra, chọn hai vị vệ binh cách cô gần nhất đôi qua,bọn họ ngất ngay.
Thật ra Diệp Từ không muốn lãng phí thuốc, nhưng cô phát hiện hai vệ binh nọ đều là cung thủ mới quyết định sử dụng thuốc mê. Lúc đi trộm, sợ nhất gặp phải vệ binh tuần tra loại đó. Nếu bị phát hiện, tuyệt đối chạy không thoát nên thuốc mê này nhất định phải dùng.
Làm vệ binh đó ngất, Diệp Từ trèo lên đầu tường, thân thủ lưu loát nhảy xuống. Tường thành công hội cấp 2 không cao, Diệp Từ có thể nhảy xuống dễ dàng, cũng không bị thương. Rơi xuống như mèo không tạo ra một tiếng động nhỏ nào, Diệp Từ không gấp gáp, cẩn thận quan sát xung quanh điều tra xem vệ binh tuần tra phân bố thế nào. Tìm một con đường ít vệ binh nhất, cô mang thuốc mê không nhiều, không thể ‘gặp thần giết thần, gặp quỷ giết quỷ’ được.
Nên cảm ơn kiếp trước, chuyên môm của cô là thám thính và đánh lạc hướng. Kinh nghiệm tìm đường của cô rất phong phú, chưa đến 3 phút đã tìm được con đường lí tưởng rồi. Cô tức khắc men theo đường này đến chỗ kho hàng.
Dọc đường, trừ những vệ binh tuần tra tất yếu phải giải quyết, Diệp Từ khoog hề lãnh phí thêm lọ thuốc mê nào, trực tiếp nhiễu qua. Rất nhanh, Diệp Từ đã thấy cửa kho hàng của Thiết Huyết Chiến Qua, trước cửa có hai vệ sĩ Kim Giáp. Trong số tất cả các Npc vệ sĩ đang tuần tra, ngoài trừ Npc canh cổng công hội thì hai Npc vệ sĩ này có lực công kích hung hãn nhất. Nếu không có thuốc mê, Diệp Từ tuyệt đối đối phó không được.
Có điều, đã có thuốc mê, muốn gục hai vị này dễ như trở bàn tay. Trước khi làm vệ sĩ Kim Giác ngất, Diệp Từ dùng một thuật Ưng Nhãn, để quan sát toàn bộ tình huống xung quanh, xác nhận không có game thủ đi ngang qua hay game thủ gần kho hàng. Diệp Từ đánh ngất hai vệ binh nhanh như sét.Tiếp đó, cô vọt tới trước cửa ho hàng, lấy chìa khóa vạn năng ra, cắm vào ổ.
“Đang mở ra….”
Hệ thống thông báo, có điều không hề phát ra thanh âm, chỉ hiện lên phía trên ổ khóa màu vàng, biểu hiện tiến độ đang mở. Xác xuất thành công mở ra kho hàng cấp 2của chìa khóa vạn năng là 80%, vậy xác suất thất bại chỉ có 20% thôi. Mà chìa khóa vạn năng được dùng đúng 3 lần, nếu dùng hết cũng mở không ra, vậy chuyến đi lần này của Diệp Từ coi như vô ích.
“Mở ra thất bại.”
Lần đầu tiên đã thất bại khiến lòng Diệp Từ có chút nao nao. Dù kiếp trước đi theo đội ngũ cướp đoạt kho hàng công hội không ít lần nhưng cô đều phụ trách bên ngoài. Nói đến trực tiếp vào trộm cô chẳng khác gì cô gái lần đầu kết hôn lần đầu cả. May mà, “chưa ăn qua thịt heo nhưng cũng thấy được heo chạy”, dù cô chưa đích thân trộm lần nào nhưng đã nắm rõ quá trình.
Hô hấp sâu, Diệp Từ lại cắm chìa khóa vào ổ. Tiến độ đang đến 40%, Diệp Từ phát hiện một vệ binh tuần tra đang đi về phía mình, khoảng cách ngày càng gần. Nếu bây giờ di chuyển chẳng khác gì chấp nhận mở khóa thất bại. Nếu cứ tiếp tục, cô sẽ bị phát hiện….
Nhanh chóng suy xét, Diệp Từ bỏ qua cơ hội lần này. Lăng một vòng trên đất, rồi nấp vào góc tối.
Vừa trốn đi chưa đến 3 giây, Npc đã đi vào phạm vi 5m gần chỗ Diệp Từ đứng lúc nãy. Nếu lúc nãy không trốn, 100% bị phát hiện. Dừng hai lại hai giây, Npc trở về chỗ cũ, căn bản không hề phát hiện vệ binh Kim Giáp đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Nhờ kinh nghiệm, Diệp Từ tính toán đại khái, lúc vệ binh lại về đây tuần tra cần 8 phút nữa. Trong 8 phút đó, mở khóa hết 30 giây còn 7 giây rưỡi cô phải đem hết đồ đi, thời gian hẳn là đủ.
Vệ binh tuần tra ra xa chút, Diệp Từ mới đi ra, lại hít thở sâu cố gắng ổn định tâm tình. Cô lại cắm chìa khóa vào ổ. Chỉ còn một cơ hội, nhất định không được thất bại.
“Đang mở ra….”
“26% … 48% … 73% … 99%...”
“Mở thành công.”
Kho hàng Thiết Huyết Chiến Qua cứ thế bị ‘im hơi lặng tiếng’ mở ra, Diệp Từ vươn tay chộp lại ổ khóa đang rơi xuống , sau đó nhẹ nhàng treo lại. Cô thong thả mở cửa kho, vọt nhanh vào, rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Nhìn qua, trừ hai vệ binh Kim Giáp ủ rũ như ngủ gà ngủ gật ra, toàn bộ hiện trường không có gì khả nghi.
Lúc này, tiến vào kho hàng công hội chẳng khác gì về nhà của mình, không còn nguy hiểm gì cả. Điều cần chú ý duy nhất là thời gian hạn chế: 7p30’, vệ binh đi tuần tra lại, hoặc có game thủ đến kho hàng kiểm tra. Trong hai tình huống này nếu xuất hiện bất kỳ tình huống nào đều thành ‘kiếm củi ba năm thiêu một giờ’. Vì thế cho nên, bây giờ không phải thời khắc thích hợp để dạo quanh, phải tiết kiệm từng giây từng phút.
Thiết Huyết Chiến Qua không phải công hội có tiếng tăm lớn nhưng cũng xem như là Hắc mã trong các công hội mới. Tập đoàn đầu tư phía sau họ có tài chính cực mạnh nên kho hàng nhất định không hề xuất hiện tình huống nghèo kiết xác. Diệp Từ đã sớm ra kết luận đó trước khi tiến vào kho hàng nhưng đến lúc tiến vào cô vẫn bị dọa ngây người….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.