Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ Săn Thế Giới

Quyển 4 - Chương 37: Công Tác Chuẩn Bị

Na Thì Yên Hoa

29/05/2019

Edit: Nhung Trầm

Nguồn: banlong.us

Vật này là gì? Tại sao lại rơi vào trong túi đồ của mình? Diệp Từ ngẫm nghĩ một hồi, cảm thấy có lẽ lúc nãy khi sờ thi nó đã rơi vào trong túi, chẳng qua là cô không phát hiện ra thôi. Cô lấy quyển sách mở ra, muốn xem thử nhật ký của Bob ghi lại những chuyện gì.

Tuy nhiên, thực tế lại hoàn toàn trái ngược với mong đợi.

Khi mở quyển sách ra, phía trên những mảnh giấy ố vàng chi chít những văn tự khó hiểu mà Diệp Từ hoàn toàn không nhận ra được bất cứ chữ gì. Ngay lúc đó, cô nghe hệ thống nhắc nhở " Đây là một ngôn ngữ lạ, trình độ học thức của bạn hiện giờ không thể nào hiểu được chữ trong đó."

Diệp Từ nhấp nháy mắt, cảm thấy có phải hệ thống đang bắt nạt mình hay không, nói ngắn gọn xúc tích như vậy, rõ ràng là muốn nói mình bị mù chữ mà.

Tuy rằng cô vẫn chưa biết nhật ký của Bob viết những gì, nhưng Diệp Từ cảm thấy đây có thể là một nhiệm vụ ẩn. Tuy nhiên cô cũng không nôn nóng nhất thời, chờ khi cô học biết được Bob sử dụng ngôn ngữ gì, thì vẫn có thể từ từ làm nhiệm vụ này. Chuyện quan trọng bây giờ là phải cầm công văn chấp thuận xây dựng kiến trúc phòng thủ cho mỏ Bí Ngân về chuẩn bị.

Diệp Từ đi từ lầu hai xuống lầu một thì nhìn thấy White đang đứng ở ngay cửa, trên mặt mang theo nụ cười đầy máy móc không chút tình cảm đặc trưng của NPC. Mặc dù đây cũng là NPC có trí năng cao, nhưng không biết tại sao, Diệp Từ vẫn cảm thấy, cho dù trí năng có cao bao nhiêu đi nữa, họ vẫn thiếu một chút tình cảm thuộc về con người, nên cho dù có gặp họ cầu xin hay nói chuyện, Diệp Từ đều không có cách nào đối xử với họ như một con người chân chính.

Có lẽ là do mình đã tiếp xúc với quá nhiều NPC, hoặc là đã chơi game qua một thời gian quá lâu, nên không còn cảm giác mới mẻ cảm động như lúc ban đầu. Không thể không nói, kỳ thực đây cũng là một loại bi ai.

Cô nhìn lại White một lần nữa, ngay lúc này White cũng vừa văn nhìn sang hướng Diệp Từ, ánh mắt hai người vô ý chạm nhau. Nụ cười máy móc thường trực trên mặt White không hiểu sao bỗng nhiên lại mang tới một tia nhân khí, anh nhìn Diệp Từ mỉm cười.

Diệp Từ ngẩn người, không biết rằng White đang đi đến trước mặt mình, anh cười nói " Thế nào? Đã kiếm được công văn phê chuẩn công văn chưa?"

Diệp Từ gật đầu, "Đã lấy được."

"Quá trình nhất định là rất cực khổ phải không?" White dường như hoàn toàn không hề ngạc nhiên đối với câu hỏi của Diệp Từ, giống như anh đã biết trước Bạch Tinh Linh này nhất định sẽ đoạt được công văn.

"Quá trình rất thú vị." Khổ cực là điều tất nhiên, thế nhưng với Diệp Từ, việc khai hoang phó bản mới này thay vì nói là cực khổ thì không bằng nói là thú vị, có điều loại thú vị này cả đời NPC cũng không hiểu được.

Quả nhiên, biểu hiện của White có chút kinh ngạc nhưng cũng không thảo luận gì thêm, anh nghẹo đầu nhìn Diệp Từ, sau đó không chút biến sắc chuyển đề tài nói "Cô đã lấy được công văn phê chuẩn thì có thể ra ngoài dã ngoại xây dựng kiến trúc, tuy nhiên, nếu như xây dựng kiến trúc bên ngoài dã ngoại thĩ sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm."

"Nguy hiểm?" Diệp Từ cảm thấy có chút kì quái, cô chỉ muốn xây dựng hệ thống phòng thủ thành phố, thì sẽ có nguy hiểm gì chứ? Kiến trúc là nghệ nghiệp Diệp Từ lần đầu tiếp xúc tới, mặc dù có chút hiểu biết nhưng cũng không hoàn toàn rõ ràng. Bây giờ nhìn ra được White có chút ý muốn giảng giải, nên cô không khách sáo đem những vấn đề mình không hiểu trực tiếp hỏi cho rõ ràng.

"Xây dựng kiến trúc nơi dã ngoại sẽ gặp phải quái vật gì à?"

White lắc đầu một cái "Đương nhiên không phải, cô chỉ xây dựng kiến trúc thì sẽ không đem tới quái vật gì xuất hiện, chỉ là khác với xây dựng trong thành phố được vệ binh bảo vệ, khi xây dựng kiến trúc dã ngoại cô phải tự nghĩ cách giữ cho khu kiến trúc được an toàn. Cô phải biết rằng cho dù kiến trúc có kiên cố như thế nào đi nữa, khi đang ở trong thời điểm xây dựng thì vô cùng yếu ớt, chỉ cần một điểm công kích nhỏ cũng có thể trở thành công dã tràng." White không hề giấu diếm, trực tiếp nói rõ mọi vấn đề cho Diệp Từ.



Diệp Từ cau mày, ý của người này chẳng lẽ là....

"Ý của anh nói là là xây dựng kiến trúc phòng thủ thành phố sẽ không đem tới quái vật, nhưng những người chơi khác có thể sẽ công kích phải không?" Tuy rằng vừa nãy White tránh né khi nói đến việc này, thế nhưng không có nghĩa Diệp Từ không hiểu được. Tuy nhiên cô cũng chưa biết được đáp án chính xác, vì thế nên mở miệng hỏi lại, muốn đem mọi mầm họa giết chết từ trong trứng nước.

"Điều này còn phải xem mối quan hệ của cô như thế nào. Nếu như quan hệ không tốt, thì sẽ khá là phiền toái." White không trực tiếp trả lời nghi vấn của Diệp Từ, có điều lời đáp này cũng đã căn bản xác nhận điều mà Diệp Từ suy đoán.

Khi White nói xong điều này, tựa hồ phát hiện mình nói ra điều này có vẻ không hay lắm, liền lập tức bổ sung "Tuy rằng tôi không giao thiệp nhiều với những nhà mạo hiểm, nhưng tôi cũng biết là những người ở dã ngoại khi vào trong thành thị cũng khá là hòa bình."

Đây chả phải phí lời sao? Ở trong thành thị, nếu như Pk sẽ bị bắt ngồi tù, còn nếu như ở dã ngoại thì cho dù có giết người cùng đại lục cũng không phải vấn đề gì lớn.

"Vậy anh có biện pháp nào giúp hạn chế loại nguy hiểm này đến mức thấp nhất không?" Diệp Từ suy nghĩ một hồi, cảm thấy nếu White đã đưa ra vấn đề này, nhất định sẽ có biện pháp giải quyết, vì thế nên cô trực tiếp hỏi.

White bất động thanh sắc nhún nhún vai, sau đó nói "Biện pháp không hẳn là không có, chỉ có điều có thể không mấy hữu hiệu."

"Như thế nào?"

"Cô tăng nhanh tốc độ của kiến trúc là được, nếu như cô quyết định xây dựng kiến trúc này, cô có thể thuê kiến trúc sư bên trong công hội, chỉ cần đảm bảo đầy đủ nguyên vật liệu. Kỳ thực tốc độ của họ rất nhanh, nếu như có thể tăng cao tốc độ xây dựng, cho dù có nguy hiểm đến, cũng có thể giảm bớt nguy cơ." White cười cười, sau đó nói "Đương nhiên, kiến trúc sư cũng không phải thuê không công."

Nói tới đây, vừa vặn có người đến tìm White, anh lễ phép gật đầu chào Diệp Từ, sau đó rời đi.

Diệp Từ nhìn theo bóng lưng anh, trên đầu tràn đầy hắc tuyến. Cái này rõ ràng không phải là White thật lòng muốn giúp cô tìm biện pháp mà, rõ ràng White là người được công hội kiến trúc ủy thác cho việc dắt mối thuê kiến trúc sư công hội mà. Nhất định là vậy, nhất định là như vậy!

Mặc dù biết rằng việc thuê kiến trúc sư nhất định sẽ bị hệ thống chém cho một đao mạnh, thế nhưng cô nghĩ, nếu như cô thật sự bắt tay vào việc xây dựng kiến trúc phòng thủ ở Liệt Ma Tê thì căn bản không có cách nào khiến cho việc này im hơi lặng tiếng không một tiếng động. Dù sao nơi đó hiện tại có không ít người chơi, hơn nữa trước đó nó đã được đông đảo công hội quan tâm, nếu như bây giờ bắt đầu xây dựng kiến trúc, nhất định sẽ làm cho các công hội nghi kị.

Phương pháp xử sự của mỗi công hội lại hoàn toàn khác nhau, có khi lén lén lút lút tra xét, có khi lại không chút kiêng kị, trực tiếp công kích cũng không biết trước được. Đừng nói hiện tại là có Thịnh Thế, cái công hội bá đạo này, nếu như cô không tăng nhanh tốc độ xây dựng, không biết cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì.

Trái lo phải nghĩ, xem ra, con đao kia đã kề bên cổ, cho dù không kề bên cổ, cũng nhất định phải chém trúng.

Đương nhiên, nếu như thật sự phải chịu một đao kia, Diệp Từ thà tìm kiến trúc sư công hội ở Hồng Hồ Thành, còn hơn là tìm kiến trúc sư ở Quán Quân Thành. Dù sao Hồng Hồ Thành mới là địa bàn của mình, danh vọng của mình ở Hồng Hồ Thành cũng khá cao, biết đâu có thể thương lượng giá cả một phen, có được chút ưu đãi.

Bây giờ là thời điểm khó khăn nhất của công hội, phải phát triển công hội, còn phải khai hoang phó bản, còn phải nuôi game thủ cuộc sống, bây giờ còn phải cần rút tiền ra chi tiêu việc xây dựng kiến trúc phòng thủ cho mỏ Bí Ngân. Tiền a, tuy rằng không phải là vạn năng, thế nhưng nếu không có tiền thì không thể làm gì. Vì lẽ đó, Diệp Từ phải cân nhắc đến những sản phẩm trong công hội, có thể tiết kiệm được chừng nào hay chừng đó.

White nếu đã không đoái hoài gì đến mình nữa, thì Diệp Từ cũng không nhiều chuyện thêm, cô kéo áo choàng lên, che giấu khuôn mặt của mình sâu vào bên trong, sau đó đi ra khỏi cửa kiến trúc công hội, chạy thẳng đến đá truyền tống, nháy mắt đã đến Hồng Hồ Thành.

Quả nhiên không hề đoán sai, đối với danh vọng của cô tại Hồng Hồ Thành, kiến trúc công hội trả lời vô cùng chắc chắn là nếu như cô muốn thuê kiến trúc sư công hội thi công, thì sẽ nhận được chiết khấu cao. Tuy nhiên, cho dù giá thành đã được giảm khá nhiều, tiền thuê kiến trúc sư vẫn còn phi thường cao. Điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm tình đang tốt của Diệp Từ, dù sao thịt muỗi cũng là thịt, có thể bớt được phân tiền nào hay phân tiền ấy.



Đã có công văn phê chuẩn, có bán vẽ kiến trúc, còn có kiến sư công hội và người chơi trong công hội chống đỡ, có thể nói việc xây dựng kiến trúc phòng thủ thành phố đã gần như đã được chuẩn bị xong. Việc duy nhất còn lại là chuẩn bị các loại tài liệu kiến trúc dựa theo bản vẽ.

Việc chuẩn bị vật liệu kiến trúc nghe thì dường như đơn giản nhất, nhưng kỳ thực lại là chuyện khó khăn nhất.

Đơn giản ở chỗ là nếu như anh có đủ tiền thì những vật liệu trên thị trường anh có thể thu mua một cách dễ dàng. Còn khó khăn ở chỗ, có những vật liệu kiến trúc đặc thù mà ở trên thị trường không có, nếu như anh bị trúng một hay hai loại này, thì thật sự là chuyện khiến cho người ta phiền muộn không thôi.

May mà vận may của Diệp Từ lần này không quá tệ, tuuy rằng bản vẽ yêu cầu một lượng lớn vật liệu, còn có một hay hai loại khá là hiếm, thế nhưng Thiên Thiên Hướng Thượng đều có thể thu mua được trên thị trường. Đương nhiên để tránh cho việc thu mua hàng loạt vật liệu bị các công hội chú ý, Thiên Thiên Hướng Thượng sẽ chuẩn bị việc này khoảng từ mười ngày, mỗi ngày mua vào một ít để không ảnh hưởng tới thị trường, càng không được để cho bất kì rung chuyển đặc biệt nào xảy ra, phải chân chính khiến cho thần không biết quỷ không hay chuẩn bị hết đầy đủ vật liệu.

Trong mười ngày này, Diệp Từ vẫn tiếp túc ngâm mình ở Mê Vụ Sâm Lâm liều mạng luyện cấp. Nhắc tới cũng lạ, trong mười ngày này, cô không còn gặp bất cứ đoàn sát thủ nào của Thịnh Thế nữa, thậm chí ngay cả người chơi công hội Thịnh Thế cũng không. Trên kênh thế giới cũng không có bất cứ người chơi công hội Thịnh Thế nào lên tiếng, cứ như bọn họ hoàn toàn không hề tồn tại vậy.

Có điều, càng yên tĩnh lại càng làm cho trong lòng Diệp Từ mơ hồ có chút bất an, cô chắc chắc không tin Thịnh Thế là công hội ngậm bồ hòn làm ngọt như vậy. Nhất định bọn họ đang ấp ủ kế hoạch, suy nghĩ phương pháp khiến cho toàn bộ Vận Mệnh đều bị xáo trộn. Chỉ cần một cơ hội thích hợp, liền giáng cho một đòn, khiến cho Vận Mệnh bị chấn động lần thứ hai.

Diệp Từ cũng không rõ ràng về Thịnh Thế nên cũng không có cách nào xác nhận được suy đoán của mình. Có điều, những điều này hiện tại đều không quan trọng, quan trọng là trong mười ngày yên ắng này, cuối cùng cô cũng từ cấp 69 lên tới cấp 70. Kỳ thực muốn từ 69 lên tới 70 cấp là vô cùng khó khăn, Diệp Từ cũng phải ngày đêm giết quái, qua mấy đêm không ngủ mới lên được 70 cấp.

Đây thật sự là một chuyện đáng mừng, tuy nhiên vẫn còn một chuyện có hơi tiếc nuối.

Tỷ như, việc Lão Lục vẫn còn đang trong tiến trình tăng cấp, hơn nữa cũng không biết được đã lên tới cấp nào. Diệp Từ không biết Thánh Long kia cần tới cấp mấy mới có thể mang hình dạng rồng chân chính, đem đến cho mình niềm vui lớn.

Ngày Diệp Từ đạt cấp 70, cô vừa lúc cũng nhận được tin nhắn của Bạch Mạch, nói tất cả mọi nguyên vật liệu đều đã chuẩn bị đầy đủ rồi. Diệp Từ lập tức chạy về Hồng Hồ Thành, sau đó lẳng lặng chờ bên trong thành. Chờ cho tới khi toàn bộ Vận Mệnh đều chuyển về ban tối, màn đêm u tối phủ hết toàn bộ Vận Mệnh, cô lập tức chạy tới công hội kiến trúc của Hồng Hồ Thành.

Phí thuê kiến trúc sư công hội một ngày là mười vạn kim tệ, coi như cô có được chiết khấu cao, thì phí dụng thuê kiến trúc sư cũng cao tới tám mươi ngàn kim tệ. Nếu như muốn thi công hệ thống phòng thủ thành phố ở toàn bộ mỏ Bí Ngân, thì e rằng chỉ có mười mấy kiến trúc sư là không thể hoàn thành nổi. Tuy rằng Diệp Từ muốn thuê luôn hẳn cả mấy trăm kiến trúc sư để xây dựng hệ thống phòng thủ, nhưng cô không có nhiều tiền như vậy, huống chi còn có hạn chế số lượng kiến trúc sư mà một người muốn thuê.

"Chỉ có thể thuê nhiều nhất là năm mươi người thôi sao?" Diệp Từ nhíu nhíu mày. Năm mươi kiến trúc sư một ngày tiêu tốn tới bốn triệu kim tệ, tuy rằng phí tổn rất cao, nhưng so với chi phí ban đầu thì việc tập trung thi công vẫn có lợi hơn, nhưng chỉ có thể thuê năm mươi người, điều này không phải là muốn kéo tốc độ thi công xuống sao?

"Đúng vậy, dựa theo bản vẽ cô cũng cấp, thì cô chỉ có thuê cao nhất là năm mươi người, hơn nữa chỉ có thể thuê trong bốn ngày." NPC tiếp đón của kiến trúc công hội Hồng Hồ Thành vô cùng chắc chắn xác nhận.

"Bốn ngày là có thể hoàn thành xây dựng sao? Này là kiến trúc phòng thủ thành phố...."

Diệp Từ chỉ chỉ về phía bản vẽ nói.

"Nếu như không có ngoại lực quấy rầy, thì có thể." NPC cười híp mắt trả lời.

Diệp Từ trợn tròn mắt, câu trả lời này chả phải bằng không ư? Cô cũng không có cách nào nắm bắt được NPC, chỉ có thể đưa tiền công cho năm mươi kiến trúc sư trong bốn ngày, thu được một cái nút triệu hồi như hình quả táo. Sau đó được nghe nói rằng, chỉ cần đến địa phương mình muốn xây dựng, nhấn nút triệu hồi, thì kiến trúc sư công hội sẽ đến làm việc, thời gian thi công cũng bắt đầu tính toán từ lúc người chơi triệu hoán.

Diệp Từ nhìn cái nút triệu hồi trong tay, hít một hơi thật sâu. Hiện tại chỉ có thể cầu khẩn mong rằng trong bốn ngày thi công này, không có bất cứ trở ngại nào xảy ra làm chậm tiến độ, nếu không thì số tiền này của công hội, chỉ sợ là theo nước trôi đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ Săn Thế Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook