Chương 82: Thăng chức tại trận
Khiêu Vũ
23/03/2013
Mắt thấy tên mặt trắng rốt cục cũng chịu ngậm miệng lại, Hạ Á cười thoả mãn, đem chủy thủ thu lại sau đó lui về sau hai bước, nhìn bộ giáp cực kỳ hoa lệ đang treo trên vách, bước tới đem nó tháo xuống-- bộ giáp này nhìn cực kỳ hoa mỹ và tinh xảo, thế nhưng cầm trong tay thì vô cùng nhẹ, làm cho Hạ Á có chút ngoài ý muốn, nặng nề đem cái áo giáp quăng vào người Bangfuleite: "Mặc áo giáp vào đi! Tước sĩ! Hừ, từ lúc này trở đi, ta sẽ làm 'bảo hộ' bên cạnh ngài! Thỉnh tước sĩ đại nhân lập tức mặc áo giáp vào, ta còn cần ngài đứng ra để chỉnh đốn lòng quân !"
Một lát sau, Hạ Á và Bangfuleite cùng nhau bước ra khỏi lều, sữa đặc màu trắng trên mặt Bangfuleite cũng đã lau chùi một chút, thế nhưng vẫn còn đốm xanh đốm trắng, áo giáp cũng đã mặc trên người, chỉ bất quá bên trong áo giáp còn chưa kịp mặc áo lót, làm lộ ra da thịt trắng như tuyết trên thân thể, Hạ Á khẩn khẩn theo sát bên cạnh hắn, dùng nhãn thần hung ác nhìn hắn, một tay dùng sức đẩy vị tước sĩ về phía trước, miệng quát to: "Đặc sứ giám sát đại nhân đến! !"
Ở bên ngoài lều, mấy tên người hầu mà Bangfuleite mang từ đế đô tới cũng đã bị đánh xỉu nằm sấp dưới đất, Shaerba cùng Katuo cũng đã đứng ở cửa lều, trong tay Shaerba còn cầm một thanh lăng chùy.
Mắt thấy người của mình hầu hết đã bị đánh xỉu, trên mặt Bangfuleite hiện lên một tia tuyệt vọng, liếc mắt nhìn Hạ Á một cách đầy oán độc, thế nhưng bị Há Á liếc mắt trừng lại, hắn liền không dám nhìn nữa.
"Ngươi xem, ta đã nói tên tiểu tử này rất gan dạ! Ha ha ha!" Shaerba vỗ vai Katuo một cái, thương thế của Katou vẫn còn chưa lành hẳn, trong tay đang cầm một thanh chủy thủ, bị vỗ trúng vai liền hơi quỵ xuống, híp mắt cười cười: "Không tồi không tồi, tiểu tử này lúc làm việc quả thực lá gan không nhỏ, hắc hắc. . . Ngươi có cảm thấy hay không, cái loại cứng đầu như hắn, hình như có vài phần giống như Weiya a. . ."
Vừa nhắc tới cái tên "Weiya", thân thể của Shaerba nhất thời run lên, hạ thấp âm thanh nói: "Ai, đừng nhắc tới cái tên này, ngươi cũng không phải không biết, tướng quân. . ."
"Sợ cái gì, dù sao tướng quân cũng không có nghe thấy. Hừ, nếu như hiện tại Weiya vẫn còn ở đây mà nói, tình huống cũng sẽ không có loạn như thế này. . ."
Hạ Á nhìn thấy Shaerba và Katuo, cũng có thoáng sửng sốt, ba người liếc mắt nhìn sau ra hiệu, cùng nhau "hầu" tên Bangfuleite đi về phía cửa của doanh trại.
Ở cửa của doanh trại, vị tiểu đoàn trưởng kia đã đem toàn bộ binh sĩ nồng cốt tập chung lại, còn những binh lính vận chuyển quân nhu và quân lính của phụ binh doanh cũng đã nhận được tin đang tụ tập về phía này.
Lúc này xung quanh đã tràn ngập tàn quân chạy tới nơi này, nhìn bộ dáng thê thảm của đám tàn quân, Bangfuleite liền có chút run chân, bất quá Hạ Á đang ở phía sau ngay lập tức nhẹ nhàng đá hắn một cước, động tác này rất kín đáo, thế nhưng khí lực cũng không nhỏ, thoáng cái đã đem tên Bangfuleite trực tiếp bay thẳng về phía trước vài bước.
Hạ Á thừa cơ hội liền lớn tiếng kêu lên: "Thỉnh đặc sứ giám sát đại nhân ra lệnh ! !"
Theo ý định ban đầu của Bangfuleite, lúc này quan trọng nhất chính là chạy trốn, dùng ngựa lấy tốc độ cao nhất nhanh chóng vọt về phía lãnh địa của đế quốc. Thế nhưng hắn dù sao cũng không phải người ngu, có thể được thái tử sủng ái ở đế đô, suy cho cùng cũng sẽ có chút tâm cơ, biết rằng hiện tại nếu bản thân hắn đưa ra một cái mệnh lệnh như thế, thì cái tên gia hỏa thô lỗ ác độc ở bên cạnh, thực sự sẽ đâm liền cho bản thân hắn một nhát. . .
Ho khan vài tiếng, Bangfuleite dùng một giọng nói nơm nớp lo sợ: "Ân, phải, ân. . . Ra lệnh, ta ra lệnh. . ."
Hắn liếc mắt nhìn sang Hạ Á, trên mặt của Hạ Á hiện lên một nụ cười lạnh, Bangfuleite vội vàng lớn tiếng nói: "Truyền lệnh của ta! Toàn quân, toàn quân sao nhỉ. . . à, cảnh giới ! Còn có. . . còn có, phái người tuần tra xung quanh tìm tòi địch nhân, thu nạp tàn binh! Kiểm kê nhân số. . . Ách, còn có. . . còn có. . ."
Thật ra lúc hắn đang mặc áo giáp lên người, Hạ Á đã dạy hắn những lời này, thế nhưng lúc này hắn quá sợ hãi, cho nên đã quên hết phân nửa, Bangfuleite dù sao cũng có vài phần nhanh trí, ừ ừ à à một hồi, mắt thấy bản thân không cách nào nhớ nổi những gì Hạ Á nói, mà sắc mặt của tên gia hỏa kia đang ở bên cạnh càng ngày càng khó coi, linh cơ của hắn khẽ động, chỉ vào Hạ Á liền lớn tiếng nói: "Ta tuyên bố, bổ nhiệm hắn làm cố vấn quân sự đặc biệt cho ta, thay ta ra mọi mệnh lệnh ! À à. . . lời, lời nói của hắn, chẳng khác nào lời nói của ta. . ."
Nói xong, Bangfuleite bị gió lạnh thổi cho run run rẩy rẩy, vẻ mặt thương cảm hề hề nhìn thoáng qua Hạ Á.
Hạ Á dở khóc dở cười, bất quá lúc này phía dưới đang có rất nhiều quân sĩ đang nhìn về phía hắn, hắn đành phải kiên trì vâng một tiếng, làm ra bộ dáng là người đã được bổ nhiệm.
Dù sao hiện tại đại quân cũng đã tiến về phương bắc, trong doanh trại của binh đoàn 13 chỉ còn phụ binh doanh cùng các nhân viên phụ cần. Mà Hạ Á thân là thành viên của đội thân vệ của tướng quân, địa vị nguyên bản đã không thấp, huống hồ câu chuyện lập công đầy vinh quang của hắn, lại từ trong miệng đám người Katou lan truyền ra khắp doanh trại, mọi người đã sớm biết hắn nhất định sẽ thăng chức, lúc này xem ra cũng không có nhiều lắm sự ngạc nhiên.
Hạ Á thở dài trong lòng, ngoài mặt vẫn tỏ ra trấn tĩnh, lớn tiếng nói: "Tốt ! Tước sĩ đại nhân thân thể không được khỏe, ta tạm thời là cố vấn thay thế cho đại nhân. . ."
Hắn chỉ vào vị tiểu đoàn trưởng, lớn tiếng nói: "Ách. . . Sileite? Ân, tên của ngươi là gọi là Sileite phải không?"
Vị tiểu đoàn trưởng cười cười gật đầu.
"Được rồi! Sileite, lão huynh, ngươi phụ trách thu gom tất cả chiến binh của doanh trại lại! Đem nhân viên vận chuyển quân nhu cùng binh sĩ phụ binh doanh cũng tập chung lại, chí ít phải tập chung đủ một nghìn chiến binh, có lực chiến đấu càng cao càng tốt, phát cho họ trang bị của bộ binh. Shaerba!"
Shaerba lập tức ưỡn ngực vươn cổ: "Có mặt!"
"Shaerba, ngươi phụ trách chọn ra một trăm người! Phải biết cưỡi ngựa, ta nhớ trong đội hậu cần hình như có khoảng trên một trăm con ngựa?"
"Ân, nếu như tính luôn bọn ngựa chậm chạp dùng để kéo xe, thì tổng cộng là hai trăm con."
"Được rồi! Vậy cũng xem như là đủ. . . Ngươi phụ trách chọn ra hai trăm người đi! Chúng ta cần kỵ binh, cho dù là để tuần tra hay là đột kích tấn công, kỵ binh đều không thể thiếu. Còn có, Katuo! Ta biết thương thế của ngươi còn chưa lành, thế nhưng hiện tại ta cần ngươi tiếp quản bộ phận quân nhu! Việc của ngươi tương đối nặng, đầu tiên là phải an bài cho thương binh. . . Còn có, tổ chức nhân công làm ra vài cái công sự phòng ngự ! Xem thử trong quân khố còn có cái gì chúng ta có thể dùng được, toàn bộ đều đem hết ra!"
Sau đó, Hạ Á một mạch ra liền bốn năm cái mệnh lệnh, mặc dù đây là lần đầu hắn làm chỉ huy, trong lòng cũng có chút thấp thỏm, bất quá rốt cuộc hắn dứt khoát đem lâu âu trong lòng dập tắt, dù sao trong sách của lão gia hỏa cũng từng viết qua những thứ này, mấy cái mệnh lệnh này, cũng là từ trong sách mà ra.
Tuy rằng binh sĩ ở lại bảo vệ doanh trại không phải là quân chủ lực, thế nhưng dù sao cũng là binh đoàn 13, quân kỷ nghiêm minh, vừa nhận được mệnh lệnh, cũng không có ai có ý kiến, lập tức đều theo mệnh lệnh mà vội vã làm.
Hạ Á vươn tay chụp Katuo kéo lại, thấp giọng nói: "Cái tên tước sĩ bán mông này giao cho ngươi, đem hắn trông coi cho cẩn thận, đừng để hắn trốn mất. . . Lúc này hắn không được phép chạy trốn, một khi hắn chạy trốn, binh sĩ huynh đệ trong binh đoàn 13 chúng ta thì không có vấn đề, thế nhưng đám tàn quân sẽ loạn mất. . ."
Katuo gật đầu, hung hăng liếc mắt trừng Bangfuleite : "Yên tâm đi, ta sẽ trông chừng vị tước sĩ đại nhân này như thể trông coi bọn trộm cướp."
Binh đoàn 13 không hổ là đội quân thép, vừa triển khai hoạt động, ngay lập tức liền phát huy hết tối đa công suất.
Chưa đầy hai giờ, công việc thống kê cũng đã hoàn tất.
Nguyên bản bộ binh lưu lại hộ vệ, cùng với người từ phụ binh doanh tập chung lại, tổng cộng có 1500 chiến binh, trong đó có 200 cung thủ. Shaerba đem ngựa trong đội vận chuyển tập chung lại, toàn bộ cũng gần 300 con, bất quá chiến mã chỉ chiếm một phần ba trong số đó, còn kỵ sĩ thì không khó tìm, dù sao binh đoàn 13 cũng là một kỵ binh binh đoàn, cho dù là phụ binh, cũng đại thể có thể cưỡi ngựa thành thạo, Shaerba rất nhanh đã tập chung được hơn 200 kỵ binh.
Katuo tiếp quản bộ phận quân nhu, tất cả vật tư ở trong nhà kho của bộ phận quân nhu toàn bộ bị lấy ra, trong đó cư nhiên có hơn 300 bộ giáp bộ binh hạng nặng, còn có 60 bộ giáp kỵ binh hạng nặng. Hạ Á thoáng có chút chần chờ, liền ra lệnh đem toàn bộ áo giáp hạng nặng của kỵ binh đều cấp cho bộ binh xài, như vậy miễn cưỡng hắn có trong tay 400 bộ giáp bộ binh hặng nặng.
Cách làm này khiến cho Shaerba có chút nghi hoặc, cái tên to con này rất muốn có thể thống lĩnh một đội kỵ binh hạng nặng, cho dù là 60 kỵ binh cũng được. Bất quá giải thích của Hạ Á lập tức làm cho Shaerba tiếp nhận.
"Kỵ binh hạnh nặng tuy rằng uy lực hùng mạnh, thế nhưng đó là phải đạt được số lượng nhất định, chỉ có hơn vài chục kỵ binh hạng nặng thì cơ bản không thể tạo thành uy lực khi tấn công, cái không cần thì không nên đầu tư! Chi bằng giao hết cho đám bộ binh, dù sao, kỵ binh của chúng ta quá ít, chủ yếu là dùng để trinh sát tìm tòi cùng gây rối sách lược của đối phương. . . Mặc áo giáp nặng, trái lại sẽ ảnh hưởng tới tính cơ động."
Shaerba nghe xong, lập tức gật đầu đồng ý, cùng lúc hắn vỗ vai Katuo một cái, lớn tiếng cười nói: "Ngươi xem xem, ta nói không sai mà! Tên tiểu tử này thực sự có điểm tương tự như Weiya a!"
"Câm miệng, cái tên ngốc nhà ngươi! Bộ ngươi quên mệnh lệnh của tướng quân rồi sao? !"
Hạ Á giật mình, nhìn hai tên đồng bạn một chút : "Ân. . . Nhắc mới nhớ, cái tên Weiya này, ta đã nghe tới lần thứ hai rồi thì phải, lần trước là nghe được từ trong miệng tướng quân. . . Người này cũng là một thành viên trong binh đoàn 13 chúng ta sao? Thế nhưng trước giờ sao ta chưa từng gặp qua hắn?"
Shaerba cùng Katuo hai người thoáng nhìn nhau, cùng lúc ngậm miệng lại, đem đầu xoay đi.
Qua một hồi, Katuo mới quay đầu lại, cười khổ thấp giọng nói: "Cái này, ngươi cũng đừng nên hỏi nhiều. . . cái tên Weiya, cho dù là trong đội thân vệ, rốt cuộc cũng là một điều kiêng kỵ. . . Tướng quân không cho nêu ra, mỗi lần nhắc tới, tướng quân đều nổi lên một trận giận dữ rất khủng khiếp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.