Liệp Quốc

Chương 89: Thỏ tướng quân bỏ chạy

Khiêu Vũ

23/03/2013



Kevin thở dốc hổn hển, cái đầu bóng lưởng của hắn đầy mồ hôi, mũ rơi giáp vỡ, hai cánh tay sớm đã mệt mỏi tới tê dại, lăng chùy trong tay hầu như không thể cử động.

Hắn chỉ huy đội thân vệ cùng với hai cái đại đội của trung đoàn bốn phụ tránh việc đoạn hậu, bọn họ đã thành công ngăn chặn hai lần truy kích của người Odin, trong lần thứ hai bọn họ đã vô cùng cật lực, Kevin mệt tới mức không thể ngồi thẳng người trên lưng ngựa.

Nhìn người Odin giống như thủy triều thối lui về phía sau, chỉ để lại thi thể đầy trên đất.

(đám người Odin kia sao lại không tiếp tục đuổi theo?) hai đầu lông mày của đầu bóng lưởng cau lại thành một đoàn.

Bất quá rất nhanh, hắn cũng không cần suy nghĩ nhiều, dù sao mệnh lệnh của tướng quân chính là đoạn hậu, nếu đám người Odin không còn truy đuổi, như vậy coi như là hoàn thành mệnh lệnh rồi.

Bên cạnh hắn chỉ còn hơn một trăm kỵ binh, trải qua hai lần ngăn cản truy binh, các huynh đệ của hắn đã tử thương hơn hai trăm người, tuy rằng người đã kiệt sức, ngựa cũng hết hơi, thế nhưng Kevin y nhiên vô cùng cẩn thận tập trung binh mã còn sót lại, xếp thành đội hình thoát ly khỏi chiến trường, hướng về phía nam đuổi theo đại quân.

Ngay vừa lúc Kevin dẫn người chạy đi, đám truy binh người Odin ở phía sau, bỗng nhiên thỏi lên còi hiệu...

(bọn Odin bị khùng hết rồi sao?) đầu bóng lưởng lấy làm khó hiểu.

Đám người Adelike ở phía bắc đã biết được tin tức Heisiting vu hồi đánh úp hai binh đoàn 2 và 9 vào ba ngày trước.

Tin tức đến nơi này sớm như vậy, thật ra là do công của thỏ tướng quân Ruhr, cái tên mập mạp này vô cùng cẩn thận đã tạo nên một đội quân dự bị đi cách sau đại quân gần một ngày đi đường. Lúc làm ra cái quyết định này, mập mạp chỉ thuần túy dựa vào giác quan thứ sáu trời sinh chuyên dành cho chạy trốn của hắn.

Mà lần này. Cái dự cảm kia lại lần nữa lập được đại công.

Đội quân của mập mạp là bộ binh. Hắn nguyên bản đã di chuyển chậm. Mà đội quân dự bị thì lại càng chậm.

Rất nhanh. Đội quân dự bị ở phía sau liền phát hiện ra vết tích của tuần lộc kỵ binh người Odin đang do thám ở phía nam !

Cái phát hiện này lập tức hung hăng làm cho thỏ tướng quân phải chấn động!

Phía nam? !

Người Odin cư nhiên ở phía sau chúng ta? !

Tin tức như thế rất nhanh được truyền tới trong tay của Adelike tướng quân.

Sau đó, Adelike không có chút trì trệ liền quyết định: tiến quân về phía nam!

Thân kinh bách chiến như Adelike, hắn rất rõ ràng, nếu như đường lui đã bị người Odin đánh vu hồi phá vỡ, dám làm ra loại chuyện như thế này, trong đám tướng lĩnh của người Odin, chỉ có tên đối thủ quen thuộc mà hắn chưa từng chiến thắng qua lần nào mới có khả năng làm việc đó-- Heisiting!

Nếu như một đối thủ đáng sợ như Heisiting đã đánh tới sau mông mình, như vậy...

Adelike thậm chí ngay cả nghĩ cũng không dám suy nghĩ !

Không hề trì trệ, binh đoàn 13 lập tức xoay đầu thẳng tiến về phía nam !

Dùng tốc độ tối đa của kỵ binh hành quân gấp mà nói, Adelike muốn chạy nhanh về phía nam đuổi theo tên mập mạp Ruhr. Nguyên bản dựa theo tính toán của mọi người, hẳn là chạy nhanh một ngày một đêm thì có thể đuổi kịp mập mạp.

Thế nhưng trên thực tế, mãi tới đêm ngày thứ hai, binh đoàn 13 mới đuổi kịp đám người của Ruhr tướng quân.

Càng làm cho Adelike thán phục chính là, Ruhr quả nhiên không hổ là tướng quân trùm chạy trốn, dọc đường hắn bỏ lại rất nhiều vật tư cùng quân nhu! Quân bị, quân giới, áo giáp nặng, lương thảo, xe ngựa vận chuyển, thậm chí có có cả xe bắn nỏ cùng xe bắn đá mà bộ binh hay dùng cũng bị vứt bỏ ven đường!



Một khi Ruhr chạy trốn quả thực hắn liền trở thành một tên điên! Cái tên mập mạp này cư nhiên ra lệnh cho đội quân của hắn chỉ mang theo vũ khí cơ bản cùng áo giáp nhẹ và lương thực đủ dùng trong ba ngày, còn lại những thứ khác, hoàn toàn bị vứt bỏ! !

Dùng cách nói của mập mạp : Dù sao, nếu như chúng ta không thể trong vòng 3 ngày trở về lại doanh trại, như vậy mọi người cũng chỉ có một con đường chết ! Về phần mấy cái khác thì nên ném đi, vì chúng ta có thể chết vào bất cứ lúc nào, còn muốn đem theo thứ này làm gì.

Mà khi binh đoàn 13 đuổi kịp Ruhr, hắn liền đưa ra một cái yêu cầu: đại bộ phận ngựa dự bị của kỵ binh binh đoàn 13 đều phải cấp cho người của hắn.

Binh đoàn 13 toàn bộ là kỵ binh, mỗi kỵ binh đều có ít nhất hai con chiến mã. Mà dưới yêu cầu dữ dội từ phía Ruhr, Adelike miễn cưỡng phải phân ra hơn hai nghìn con ngựa.

Kế tiếp Ruhr bắt đầu thi triển ảo thuật, hắn làm ra một loạt động tác, hướng về phía những người xung quanh, chứng minh rằng cái biệt hiêu 'thỏ chạy nhanh' của hắn không phải là do lời đồn mà có !

Còn nhớ đội quân dự bị đi ở phía sau của hắn không? Vừa lúc quay đầu về hướng nam, đội quân kia trái lại trở thành tiên phong! Đi ở đằng trước mở đường!

Sau khi Ruhr cùng Adelike hội quân, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo đội quân dự bị.

Mà bên trong đội quân dự bị, còn có một nhóm lớn đồ quân nhu cũng như là xe vận chuyển!

Ruhr ra lệnh một tiếng, binh sĩ của binh đoàn 6 dùng tốc độ kinh người và cực kỳ thành thạo đem từng con từng con ngựa của binh đoàn 13 phân tới buộc lại thành từng nhóm nhỏ, sau đó đem những miếng ván gỗ từ xe vận lương tháo ra cải tạo lại, rất nhanh đã chế tạo ra hơn hai trăm cổ xe ngựa to lớn vừa dài vừa rộng !

Toàn bộ quá trình không hao tốn tới hai giờ đồng hồ, phảng phất như những binh lính của binh đoàn 6 đã quá quen thuộc với loại công việc này.

Có hai trăm cổ xe ngựa to lớn này, binh đoàn 6 tuy rằng là bộ binh, thế nhưng tốc bộ hành quân liền tăng cao ! Mấy ngàn bộ binh liền nhảy lên xe ngựa, sau đó bánh xe ngựa lăn lăn, cư nhiên đuổi kịp tốc độ của kỵ binh ! !

Hai trăm cổ xe ngựa tiêu hao gần tám trăm con chiến mã, hai trăm cổ xe ngựa này vận chuyển được gần ba ngàn người. Còn lại một ngàn hai trăm chiến mạ, hai người cưỡi chung một ngựa, chung quy cũng vận chuyển được hơn hai nghìn người. Cứ như thế, chẳng khác nào cấp cho hơn năm ngàn bộ binh an thượng trên bánh xe cùng chân ngựa !

Duy nhất có một việc đáng tiếc chính là, những con ngựa này chỉ sợ khi chạy về tới doanh trại, cũng cơ bản là sẽ mệt mà chết.

Năm nghìn người có thể cưỡi ngựa, ngồi trên xe ngựa, còn lại hơn năm nghìn người của binh đoàn 6 chỉ có thể dùng chân để chạy.

Nhưng sau đó, binh sĩ của binh đoàn 6 liền thể hiện ra tố chất ưu tú của họ: năng lực chạy nhanh!

Quả thực là gặp quỷ ! Những bộ binh này ra sức chạy nhanh trên mặt đất, sau đó vài giờ lại thay phiên với đám ngồi trên ngựa. Kết quả cuối cùng chính là bọn họ cư nhiên cũng không có bị binh đoàn 13 bỏ lại phía sau.

(Cái tên mập mạp này, chỉ sợ cả đời hắn lúc nào cũng suy tính biện pháp để chạy trốn. ) trong lòng của Adelike suy đoán một cách ác ý.

Cho nên chỉ ba ngày!

Từ lúc hai binh đoàn hội quân, liên tiếp 3 ngày hành quân, vất bỏ tất cả các vật tư không cần thiết, chỉ hao tốn ba ngày hành quân, bọn họ đã từ bình nguyên Aerbakete đột phá hai đội quân tiên phong chặn đường của Heisiting, vào buổi tối ngày thứ ba, quân tiên phong của bọn họ cũng đã tới nơi cách doanh trại khoảng hơn mười dặm.

Mấy con chiến mã mà mập mạp yêu cầu phân phối từ Adelike đại thể đã chết vì mệt. Để truy cầu tốc độ, mập mạp không chút nào quý trọng sức ngựa-- dùng cách nói của hắn, mạng mình còn khó giữ, còn muốn giữ mạng ngựa? Quan trọng là có thể giữ được mạng, chiến mã còn có thể mua lại, thế nhưng người thì không thể tái sinh.

Adelike phát hiện ra năng lực tính toán của tên mập mạp này quả thực là xuất chúng!

Đội quân của hắn trên đường đã vứt bỏ không ít vật tư, thậm chí cuối cùng không ít binh sĩ còn quăng cả áo giáp cùng thuẫn bài!

Bất quá hành động vứt bỏ này không phải là do hoảng sợ, mà là một loại kế hoạch đã được dựng sẵn.

Mập mạp đã tính chính xác lộ trình mà bộ binh phải đi, căn cứ vào thể lực cùng tốc độ hành quân, sau đó suy tính trọng lượng có thể mang theo trong phạm vi cho phép. Đi một đoạn vứt một ít, chú ý mức độ thể lực còn lại của binh sĩ, cân bằng tốc độ hành quân cùng với sức chiến đấu.

Đến lúc này ở trong đội quân của hắn, đại khái là ba binh sĩ xài chung một bộ trang bị vũ khí cùng áo giáp. Nói cách khác, sức chiến đấu của binh đoàn 6 chỉ còn có một phần ba! Thế nhưng bởi vì mập mạp dùng biện pháp thay phiên nhau nghỉ dưỡng trên ngựa, cho nên số binh sĩ này, đều có thể duy trì sức thể lực ở mức thấp nhất để có chiến đấu !

Liên tục hành quân trong ba ngày, còn có thể duy trì một phần ba lực lượng để chiến đấu, cho dù là một chi quân đội tinh nhuệ cũng là mười phần khó khăn.

Điều này, Adelike cũng phải bội phục. Chí ít hắn biết rõ, nếu như đổi lại là hắn, cầm một chi quân đội thuần túy bộ binh mà rơi vào hoàn cảnh tương tự, hắn chắc chắn sẽ không làm được như những gì mập mạp đã làm.



Mà giải thích của mập mạp đối với việc này là: "Ngươi có biết hạng mục mà binh sĩ binh đoàn 6 thường ngày phải luyện tập là gì không? Nói cho ngươi biết-- đó là mang theo vũ trang huấn luyện chạy việt dã đường dài ! Muốn vào binh đoàn 6 của ta, yêu cầu đầu tiên không phải là biết đánh nhau, mà là có thể chạy nhanh."

Đội quân của Kevin phụ trách đoạn hậu cũng đã vượt qua đám bộ binh, sáu trăm kỵ binh của đầu bóng lưởng rõ ràng là phi thường mệt mỏi, thế nhưng ánh mắt của mỗi người đều rất sáng, cưỡi ở trên lưng ngựa, sống lưng y nhiên vẫn thẳng tấp.

Thế nhưng tin tức mà Kevin mang về, quả thật không có gì làm vui vẻ.

Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ đoạn hậu, lúc bắt đầu Kevin rất hăng hái đón lấy hai lần truy binh của người Odin, thế nhưng sau đó người Odin lại lui binh một cách kỳ lạ. Ở xa xa xếp thành đội hình sau đó đi theo sau quân đoạn hậu, thậm chí còn thổi lên còi hiệu ... Trên chiến trường làm gì có chuyện mới phút trước đánh nhau bễ đầu, mà phút sau lại phảng phất như vui vẻ phất tay tống tiễn đối thủ cơ chứ ?

Người Odin ở phía sau không có ý định truy sát, thế nhưng bọn họ cũng không phải không làm gì.

Đội quân không chính quy của người Odin ở phía sau, hình như đã đem toàn bộ kỵ binh tập trung lại, hơn ba ngàn tuần lộc kỵ binh chạy liên tục ngày đêm theo sát đám người Kevin-- Những tên Odin chết tiệt này cũng không thực sự muốn đánh nhau, mỗi lần đuổi tới một khoảng cách nhất định liền cố ý giảm tốc độ, từ rất xa hô to gọi nhỏ, vung vẫy đao kiếm chiến phủ, tận lực reo hò tạo ra một trận ồn ào. Bọn họ thật giống như một đám chó săn, xua đuổi đám người Kevin nhanh chóng chạy về phương nam.

Có mấy lần Kevin tức giận quá độ, nhịn không được quay đầu tấn công đám người này-- Chiến sĩ của binh đoàn 13 đều là người chính trực ! Thế nhưng vừa lúc bọn họ quay đầu lại, thì bọn người Odin trái lại liền hoảng sợ mà rút lui về phía sau !

Nói chung, trong ba ngày liền, cả đám cứ ngươi đuổi ta chạy, đều là cách một khoảng thật xa mà quát mắng ầm ỹ đe dọa lẫn nhau, ngay cả một lần đụng chạm cũng không có!

Kevin tuy rằng vài lần quay đầu đuổi theo, thế nhưng dù sao quân lực ít hơn, cho nên cũng không dám đuổi theo quá xa, hù dọa đối phương một chút cũng được rồi. Thế nhưng bọn Odin ở phía sau lì như trâu, vứt cũng không vứt được. Dừng dừng rút rút truy truy quát quát...

"Bọn họ hiện tại cách quân đội phía sau của chúng ta cũng không quá xa, nhìn thấy đại quân của chúng ta, thì lập tức liền lùi về phía sau. Chỉ là ta cảm giác bọn họ không rút đi quá xa, đại khái chỉ rút lui ra phía sau chúng ta hai ba dặm." Kevin thở phì phò.

Adelike tướng quân cũng phun ra một khẩu nước bọt: "Mẹ nó, đám người Odin này rốt cuộc là muốn gì ? !"

Ruhr tướng quân ở bên cạnh đã tháo sợi gân trâu ở trên bộ áo giáp của hắn ra, thả lỏng cái bụng phệ của hắn, thích ý thở phì phò, nghe vậy cũng 'hừ' một tiếng: "Còn có thể làm gì? Xua đuổi chúng ta đấy ! Xem chúng ta như là một đàn dê xua tới miệng của con sói Heisiting."

Adelike suy tư một hồi, trên mặt liền hiện ra sát khí: "Nghỉ ngơi một tiếng đồng hồ! Sau đó chuẩn bị chiến đấu ! Doanh trại vẫn còn thuộc quyền kiểm soát của quân ta chứ? Xem ra đám tiểu tử ở trong doanh trại làm việc cũng không tồi a. Chỉ cần có thể phá vòng vây quay về trong doanh trại, trận chiến này sẽ có cơ hội để chuyển mình!"

Thế nhưng Ruhr tướng quân ở bên cạnh lại cau mày, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên cái bụng phệ của mình, đây là một thói quen của hắn, mỗi khi trong lòng có việc gì khó giải quyết, trong lúc suy tư hắn sẽ làm ra cái động tác này.

Mập mạp đem cái bụng tròn vo của hắn vỗ vỗ run lên run xuống, sau đó mới mở miệng, sắc mặt của hắn có chút dị thường, phảng phất như còn có việc gì đó làm hắn hoang mang.

"Nhưng ta lại nghĩ khác... phá vòng vây trở về, sợ rằng sẽ không quá khó khăn. Heisiting cũng sẽ không thực sự cùng chúng ta liều mạng! Thế nhưng, hắn sẽ hung hăng cắn chúng ta một cái thật lớn, khả năng đó thật ra rất cao."

Adelike lập tức nhìn chằm chằm Ruhr.

Vài ngày hành quân liên tục cùng nhau, Adelike không phải là đứa ngốc, hắn tất nhiên nhận ra cái tên mập mạp lấy việc chạy trốn mà thành danh, thật ra không phải là loại người ngu ngốc như lời người khác nói!

"Ý của ngươi là gì ? Ruhr tướng quân?"

Mập mạp vươn tay vỗ cái bụng: "Ân, người Odin phía sau không thực sự truy kích, nguyên bản theo suy tính của ta, nếu như bọn họ toàn lực truy kích mà nói, như vậy chúng ta tốc độ của chúng ta sẽ chậm lại, như thế chúng ta sẽ về đây trể một ngày, thậm chí là nhiều ngày. Việc này chứng minh cho điều gì? Chứng minh bọn họ không có tận lực! Còn phía trước chúng ta thì sao? Doanh trại vẫn còn người của chúng ta trong đó! Điều này không làm ngươi kinh ngạc sao? Tuy rằng đám tiểu tử ở trong doanh trại làm rất tốt, thế nhưng chúng ta lại biết rõ thực lực của bọn họ, chỉ có một tiểu đoàn bộ binh, còn lại chỉ là một ít tạp binh mà thôi. Ân... Ta không phải không tin sự tồn tại của kỳ tích, nếu như là tướng lĩnh khác của người Odin mà nói, thì có thể còn xuất hiện kỳ tích! Thế nhưng... Hiện tại đang bao vây doanh trại là ai? Là Heisiting! Ngươi cho rằng một danh tướng mang theo hơn một vạn binh tinh nhuệ nhất của người Odin, lại không có thể chiếm lấy một cái doanh trại chỉ có hơn một ngàn tiểu binh sao? Có thể sao? Cho ta xin, hắn chính là Heisiting a! !"

Mập mạp càng nói càng kích động, trán của hắn rất nhanh đổ xuống vài viên mồ hôi hột.

Adelike cũng ngưng thần suy tư: "Cái này quả thật cũng khó nói... Truy binh phía sau không nỗ lực, Heisiting phía trước phảng phất như không thèm đánh? Bọn họ muốn gì đây? Theo lý thuyết, truy binh phía sau phải cố hết sức để dây dưa chúng ta, ngăn chặn chúng ta, cấp thời gian cho Heisiting làm cỏ cái hang ổ của chúng ta mới đúng, nhưng hiện tại..."

Mập mạp liếc mắt nhìn Adelike, bỗng nhiên hạ thấp âm thanh nói: "Adelike tướng quân, đây là thói quen cũng như nhược điểm lớn nhất của ngươi, ngươi luôn luôn nhìn từ mặt trước của chiến tranh ! Phải biết rằng, năm đó lúc ta còn theo đại công tước Minasi, ta từng nghe đại công tước nói qua một công: chiến tranh, tiếp theo đó chính là chính trị, những lời này không chỉ áp dụng cho địch ta hai phía, mà còn, áp dụng cho chính thành viên trong một phía !"

"..." Adelike nhíu chặt hai đầu mi, đại công tước Minasi, đó là thống suất quân đội đời trước của đế quốc Byzantine, lời nói của hắn, tất nhiên sẽ có đạo lý rất lớn.

Ruhr nhẹ nhàng cười híp mắt: "Còn không rõ sao? Truy binh phía sau chúng ta, còn có Heisiting ở phía trước... Cả hai chi quân đội này của người Odin, bọn họ -- tâm, không, đồng, nhất! !"

Tên mập mạp này, quả nhiên không tầm thường!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Liệp Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook