Chương 116: Truyền thuyết
Khiêu Vũ
23/03/2013
Giọng nói của Dora có chút nghi hoặc: "Ta vẫn luôn tự hỏi, phi hồng sát khí của ngươi rốt cục là loại vũ kỹ gì? Lực sát thương của nó cùng loại với đấu khí, thế nhưng lúc thi triển ra thì nó lại có thể tập hợp tinh thần lực của ngươi... điều này đấu khí bình thường không thể làm được. Căn cứ nhưng gì ta biết về nhân loại, nếu như làm một cái so sánh mà nói, phi hồng sát khí thật sự là một cái đấu khí đánh đâu thắng đó, thế nhưng ngoài tính chất của đấu khí, nó còn gia trì thêm một loại ma pháp trong nháy mắt đề thăng cường hóa tinh thần lực... Nói cách khác, nó có thể là một loại đấu khí mang theo thuộc tính ma pháp?"
Ma pháp thuộc tính? Cộng thêm đấu khí? !
Hạ Á trừng to hai mắt, liền sau đó dế nhũi cười lớn ha ha, đắc ý nói: "Nói như vậy, lẽ nào ông đây đang ma vũ song tu? !"
"... Ngu ngốc!" Dora tức giận cắt đứt cơn đắc ý của dế nhũi, hiển nhiên con rồng cái này đối với loại tiểu nhân đắc ý của dế nhũi có chút khó chịu: "Ma vũ song tu? Ngươi cho là ma vũ song tu sẽ dễ dàng như thế sao? Những người suốt ngày đem ma vũ song tu nói ra ngoài miệng, thì thật sự không phải là thiên tài, mà là một bọn ngu xuẩn hiểu biết nông cạn đối với lực lượng chân chính-- ngươi hiển nhiên thuộc nhóm người sau."
Dừng một chút, Dora giải thích : "Ma vũ song tu, đối với đại bộ phận người thường nhận thức được, đó chỉ là đồ giả đáng chê cười. Thế giới ma pháp rộng như biển cả, mà cực hạn của võ đạo cũng đồng dạng phải rèn luyện cả đời. Nguyên bản hai lại lưc lượng này tính chất hoàn toàn khác nhau, làm sao có khả năng đơn giản liền song tu! Ta biết trong nhân loại các ngươi rất nhiều người tự xưng là ma vũ song tu, bất quá bọn này chỉ là những tên hề nhảy nhót ! Hừ! Học được một hai cái ma pháp cấp thấp, sau đó lại học tiếp đấu khí sơ sài, thì đã nhận định rằng bản thân đang là ma vũ song tu !"
"Vậy... Làm thế nào mới gọi là ma vũ song tu?" Hạ Á khiêm tốn thỉnh giáo, hắn tuy rằng đối với con rồng cái chuyên đâm chọc chê bai này có chút khó chịu, thế nhưng hắn cũng minh bạch, so với kiến thức của Dora, bản thân hắn trăm triệu lần cũng không sánh được. Dù sao Dora cũng tự xưng là thiên tài kiệt xuất trời sinh của loài rồng, bằng không năm đó cũng không tranh giành chúc phúc của rồng thân cùng với A Đạt. Huống hồ tuổi thọ của loài rồng rất dài, Dora cũng sống lâu đủ để tích lũy đầy đủ kiến thức uyên bác.
"Ma vũ song tu chân chính, là phải biết làm thế nào để dung hợp hai loại lực lượng này lại với nhau! Mà cũng không phải như thứ ngươi thường nghe thấy, đầu tiên phóng ra ma pháp, sau đó lại cầm kiếm chém ra đấu khí..." Dora đối với tri thức nghèo nàn của Hạ Á rất là khinh thường.
May là, tên dế nhũi giảo hoạt Hạ Á cũng đã nhìn thấu tính tình kiêu ngạo của con rồng cái này: chỉ cần làm ra bộ dáng ngây ngô, khiến cho nàng cười nhạo, lúc nàng đắc ý sẽ không ngừng nói ra những thứ tốt.
( Hanh hanh... ông đây tạm thời cứ giả vờ ngây thơ ngu ngốc, chờ đến lúc đào hết những gì ngươi biết, sau đó sẽ từ từ chậm rãi mà sửa trị một cái quỷ hồn như ngươi ~! )
Quả nhiên, sau khi châm chọc dế nhũi vài câu, Dora bắt đầu khoe khoang sự uyên bác của nàng.
"Như thế này, các cường giả của thế giới đã đặt ra một quy tắc đẳng cấp chung, đối với dung hợp của ma vũ song tu thì được chia làm hai loại, cái thứ nhất là dung hợp thân thể, giản đơn mà nói, loài rồng là sinh vật trời sinh có thân thể dung hợp hai loại lực lượng khác nhau, hầu như mỗi con rồng vừa được sinh ra đều đã đạt được ma vũ vẹn toàn, bọn ta có hơi thở của rồng, đây là một loại ma pháp công kích, còn có thần chú loài rồng, bọn ta là loài sinh ra đã có ma pháp, cùng lúc, thân thể hùng mạnh có thể giúp bọn ta kháng lại những công kích vật lý. Cái này là ma vũ vẹn toàn. Mà cùng giống với bọn ta còn có tinh linh tộc, cũng như... vạn năm trước hắc ám tộc đến từ minh giới, ma tộc ! Tinh linh tộc trời sinh đã có thiên phú về ma pháp, thế nhưng lại không bằng so với loài rồng bọn ta, trái lại vũ kỹ của bọn họ lại cao hơn loài rồng, chí ít là ở kỹ xảo cùng sự linh hoạt là trên loài rồng. Mà ở lĩnh vực ma pháp, hắc ám tộc sở dĩ được xưng là ma tộc, đương nhiên là có sự độc đáo riêng của bọn họ, chỉ là chủng tộc này đã bị chôn vùi trong lịch sử, cho nên cụ thể như thế nào, ta cũng không rõ ràng lắm. Trong truyền thuyết, ma tộc có thiên phú ma pháp ngang hàng với loài rồng bọn ta, mà ở kỹ xảo chiến đấu cũng đủ mạnh để chống lại tinh linh tộc... đây là một chủng tộc hầu như có vũ kỹ cùng ma pháp cân đối hoàn mỹ."
Hạ Á nghe rất nhập thần, nhịn không được hỏi lại: "Thế nhưng đám ma tộc lợi lại như vậy, vì sao cuối cùng lại bị tiêu diệt?"
"Ngu xuẩn, ai nói ma tộc bị tiêu diệt." Dora khinh thường mắng một câu ở trong đầu Hạ Á, liền sau đó là một giọng cười chanh chua cùng trêu chọc.
Hạ Á: ( Ta nhịn ! Hừ, bổn đại gia đã đem con rồng cái này rút gân lột da, để nó mắng một hai câu cho hết giận cũng không có mất mát gì nhiều. )
"Ma tộc không phải bị tiêu diệt, mà là chiến bại rút lui, hoàn toàn rời bỏ thế giới này! Trong truyền thuyến thì bọn họ đã đi tới một thế giới vị diện nào đó..." Rất hiển nhiên, hiểu biết của Dora đối với những việc từ thời xa xưa cũng rất ít, thoáng giải thích một hai câu rồi lờ đi, dừng một chút, mới tiếp tục nói: "Một ít sinh vật đặc thù, bởi vì có thuộc tính của chủng tộc, trời sinh đã có dung hợp sẵn ma vũ, thế nhưng bất quá cũng chỉ là chiếm được một ít tiện nghi nhỏ, nếu như muốn trở thành cao thủ thì cũng phải không ngừng nỗ lực... Thế nhưng nhân loại các ngươi lại khác hẳn. Thân thể của các ngươi yếu đuối, linh hồn dơ bẩn, tính tình tham lam, bất luận là ma lực thiên phú hay là kỹ xảo chiến đấu thiên phú đều là không đáng xách dép cho tất cả chủng tộc khác..."
Hạ Á giận dữ, hắn tốt xấu gì cũng là một nhân loại, bị con rồng này chê bai một cách thậm tệ, không khỏi có chút tức tối.
"Ê ! Không cần chê bai thâm tệ như vậy a! Loài người chẳng lẽ lại yếu đến thế sao?"
"Hừ, nói đến kỹ xảo, tinh linh tộc so với các ngươi mạnh hơn nhiều lắm, nói đến mức độ cường hãn của thân thể, loài rồng của bọn ta tất nhiên đè bẹp các ngươi, ngay cả người lùn cũng hung mãnh hơn các ngươi. Về phần ma lực... Số lượng ma pháp sư của nhân loại, so với số lượng nhân khẩu, tỉ lệ thưa thớt bao nhiêu, chắc cũng không cần ta nói rõ !"
Hạ Á há há to miệng, bỗng nhiên nhịn không được nói: "Di? Sai rồi ! Còn địa tinh nữa! Ngươi chưa nói địa tinh! Địa tinh thân thể yếu đuối, cũng không có ma pháp thiên phú, như vậy..."
Dora phảng phất như bị hỏi trúng vấn đề, nhất thời trở nên trầm mặc.
Hạ Á đắc ý trong lòng, đang muốn hỏi vặn tiếp vài câu, lại nghe thấy Dora thở dài thật sâu: "Nhân loại vô tri, ta thật không biết nên gọi các ngươi vô tri, hay là phải nhục mạ tổ tiên nhân loại các ngươi vô sỉ !"
"Cái gì?"
"Bản thân nhân loại các ngươi đã đem lịch sử hoàn toàn cắt bỏ... đây cũng là nguyên nhân quan trọng mà bọn ta khinh thường nhân loại các ngươi! Hừ, ngươi đương nhiên là không biết sự thật của lịch sử... Trong lịch sử thật sự, tại một vạn năm trước, lúc địa lục này còn chưa bị ma tộc xâm lấn, địa tinh, mới chính là chủ nhân thực sự của địa lục này ! Địa tinh đã từng có một nền văn minh huy hoàng, trình độ văn minh thậm chí còn vượt xa tiêu chuẩn hiện tại của nhân loại các ngươi !"
Hạ Á không tin! !
"Ngươi không tin?" Dora hừ một tiếng: "Ta nói cho ngươi biết, lúc đó địa tinh là chủng tộc thông minh nhất của đại lục này ! Thân thể chúng nó yếu đuối, đồng thời cũng không có thiên phú ma pháp, thế nhưng chúng nó được công nhận là chủng tộc trí tuệ ! Trí tuệ đại sư của địa tinh, chính là những lý luận gia xuất sắc nhất, chúng nó tuy rằng không cách nào thi triển, thế nhưng chúng nó từng trợ giúp tinh linh tộc sáng chế ra các kỹ xảo chiến đấu tinh diệu nhất. Có thể nói, người lùn cũng có, tinh linh tộc cũng có, thậm chí là nhân loại các ngươi cũng có, kỹ xảo chiến đấu hiện tại, có nhiều kỹ năng là được truyền thừa từ một vạn năm trước, mà trong đó, không ít đều là kết tinh của trí tuệ địa tinh! Còn trong lĩnh vực ma pháp, địa tinh cũng sản sinh ra rất nhiều lý luận đại sư về phương diện ma pháp! Ta thậm chí có thể nói cho ngươi biết, hệ thống phân chia ma pháp lực lượng hiện tại, đều là do địa tinh rút kết ra từ một vạn năm trước truyền thừa tới tận bây giờ! ! Địa tinh là người lý luận, những học giả thông minh của chủng tộc bọn chúng đã nghiên cứu ra các tri thức này, sau đó lại truyền bá cho các chủng tộc khác thực hiện..."
Hạ Á ngây dại!
Đánh chết hắn cũng không tin! !
Cái đám địa tinh suốt ngày chỉ biết kêu to "ouke ouke", tại một vạn năm trước cư nhiên được công nhận là chủng tộc trí tuệ ? ! !
"... Nền văn hiến thượng cổ đã sớm thất lạc hơn phân nửa, tàn tích lưu trữ lại cũng là lông phượng sừng lân, bất quá có người nói, tại thời đại thượng cổ, địa tinh có thể thành lập các thành thị có nhân khẩu vượt trên trăm vạn, vũ khí ma pháp mà bọn họ chế tạo ra, có một thứ gọi là "siêu ma đạo pháo", sử dụng một loại ma pháp trận đã thất truyền để khu động ma pháp nguyên tố tự nhiên ở xung quanh, tầm bắn có thể vượt quá vài chục ki-lô-mét! Hừ, ma pháp sư nhân loại của các ngươi, hiện tại có thể làm được việc này sao? ! Nhất là tại phương diện nghiên cứu ma pháp lý luận, địa tinh thời viễn cổ đã vượt xa thành tựu hiện tại của nhân loại! Mà địa tinh lúc đó, nhận thức đối với ma pháp trận, cho dù chỉ là một số ít di tích còn lưu lại, đều đủ để các đại ma đạo sư của nhân loại các ngươi nghiên cứu suốt cả cuộc đời. Căn cứ những gì ta được biết mà nói, theo lịch sử của nhân loại các ngươi, trong số một trăm đại ma đạo sư được công nhận là vĩ đại nhất, hơn phân nửa trong số đó, thành tựu cá nhân đều là do nghiên cứu di tích của địa tinh mà đạt được. Mà trong đó cũng không ít kẻ xuất thân là kẻ đào mộ, may mắn đào trúng một cái di tích của địa tinh, tìm được vài thứ có giá trị, sau đó gia tăng thực lực của bản thân... Hừ!"
Hạ Á dùng sức lắc lắc đầu, nuốt nước bọt: "Nhưng... Nhưng... Nhưng theo những gì ngươi nói, địa tinh hùng mạnh như vậy, tại sao hiện tại chúng nó lại biến thành bộ dáng như thế này? !"
"Thứ nhất là bởi vì trận chiến diệt chủng vào một vạn năm trước, địa tinh là chủ nhân của lục địa này, đương nhiên là bị tổn thương nhiều nhất, mà thứ hai là..." Âm thanh của Dora bỗng nhiên trở nên trầm thấp, giọng nói có chúng cổ quái, phảng phất như có chút kính nể, có chút sợ hãi...
"Thứ hai là... bởi vì... những chủng tộc khác, tỷ như loài rồng bọn ta, còn có người lùn, tinh linh, nhân loại... đều có thần linh tính ngưỡng riêng của bản thân. Thế nhưng địa tinh, bọn họ không có tính ngưỡng thần linh ! Trong văn minh của địa tinh, bọn chúng chỉ thờ phụng một thứ được gọi là 'chân lý'."
( phương diện này nhất định có ẩn tình! ) dế nhũi lập tức nhạy cảm bắt được mùi vị vi diệu trong câu chuyện này.
Bất quá Dora y nhiên không muốn nói sâu vào trọng tâm câu chuyện, nàng rất nhanh liền nói sang việc khác: "Đủ rồi! Cái tên gia hỏa nhà ngươi, luôn luôn dẫn dụ ta nói ra những đề tài bị cấm ! Hiện tại chúng ta tiếp tục lại việc ma vũ song tu."
Không nói tiếp đề tài "cấm kỵ" này, giọng nói của Dora trở lại bình thường hơn rất nhiều: "Vừa rồi ta nói loại thứ nhất chính là ma vũ vẹn toàn của một số chủng tộc đặc thù, cái này rốt cục cũng chỉ là thiên phú của các chủng tộc có thể ma vũ song tu. Mà loại thứ hai, mới chính là loại ma vũ song tu hùng mạnh thật sự mà tất cả các chủng tộc đều công nhận ! Thậm chí cường đại vượt xa loại đầu tiên!"
Dora phảng phất như chần chừ một hồi, hình như có chút do dự có nên hay không tiết lộ cho tên gia hỏa này ý nghĩa sâu xa của lực lượng-- ở trên đại lục, chỉ sợ là tất cả cường giả của nhân loại, có thể hiểu rõ đạo lý này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Bất quá rất nhanh con rồng cái này liền bỏ đi những lo lắng -- tên dế nhũi này rất ngu xuẩn, nói cho hắn biết cũng không mất mát gì, huống hồ nói cho hắn biết những lý luận cao như núi này, hắn thật sự cũng không có cách nào nắm giữ.
"Loại thứ hai, chính là chuyển hóa lực lượng." Giọng nói Dora mang theo mùi vị kính nể : "Ta cũng không nhìn thấu sự huyền bí của loại lực lượng này, đại khái là trình độ của ta xa xa còn chưa có thể đạt tới, chỉ là căn cứ theo những lý luận trong truyền thuyết thì : mặc dù theo cách nói thông thường, ma lực cùng lực lượng thân thể là hai loại biểu hiện có thuộc tính khác nhau, thế nhưng trong truyền thuyết có một ít cường giả hiểu rõ sâu sắc về huyền bí của lực lượng, bọn họ cho rằng, lực lượng chính là lực lượng, không hề phân chia thành bất kỳ trạng thái nào! Đấu khí cũng tốt, ma lực cũng tốt, bất qua hình thức thể hiện khác nhau thế nhưng 'bản chất' cũng chỉ là lực lượng, một khi nắm giữ bản chất, như vậy hình thức biễn hiện là cái gì, cũng không còn là trọng yếu. Giản đơn mà nói, một cường giả như thế, có thể tự do đem lực lượng thể hiện ra bất kỳ hình thức nào! Bọn họ hoàn toàn nắm giữ lực lượng, sau đó có thể thể hiện nó ra thành đấu khí, có thể thi triển nó thành ma pháp loài rồng, cũng có thể biến nó thành ma thuật của tinh linh, càng có thể thể hiện nó thành sức mạnh thuần khiết của người lùn... không còn bị ràng buộc bởi hình thức thể hiện, đột quá quy tắc chung. Ma pháp sư chính là võ sĩ, võ sĩ cũng chính là ma pháp sư -- không, nói chính xác, nếu như thực sự bước vào cảnh giới này, thì đã không còn tồn tại sự phân chia chức nghiệp. Mà các lực lượng cụ thể như phong hệ thủy hệ thổ hệ vân vân và vân vân, hết thẩy đều không còn tồn tại! Tất cả còn lại duy nhất chỉ là một cái từ ngữ: lực lượng!"
Hạ Á nghe như ngây như dại, không khỏi trong lòng có chút say mê, cảnh giới như vậy, chỉ sợ thực sự có thể tính là thiên hạ vô địch đây!
"Ách... Theo ngươi nói, như vậy mới là chân chính ma vũ song tu... Như thế cường giả, mới chính là cực mạnh sao?"
"... Cũng không đúng." Dora cười nhạt một tiếng: "Cực mạnh? Buồn cười ! Lực lượng chung quy chỉ là lực lượng, mặc dù thoát khỏi biểu hiện bên ngoài, thế nhưng bản chất của nó cũng chỉ là lực lượng mà thôi. Vẫn như cũ vẫn là một bộ phận của thế giới này ! Mà trong thế giới này, thì phải chịu các quy tắc ràng buộc... Về phần phía trên của nó, đương nhiên sẽ còn có thứ siêu việt tồn tại hùng mạnh hơn ..."
Nói đến đây, con rồng cái nóng giận quở trách một tiếng: "Ngươi lúc này bất quá chỉ là một con kiến hôi, đừng nói mấy thứ cường đại trong truyền thuyết, cho dù là một cao cấp võ sĩ bình thường cũng có thể đạp chết ngươi. Đừng có nhìn quá xa, suy nghĩ nhiều thứ này cũng chả có ích lợi gì ! Lo mà luyện kiếm pháp cho tốt đi! Trước lúc ngươi có thể đưa ta trở về thánh địa, ngươi không được phép chết."
"... Yên tâm! Mạng của ông đây, so với người còn quý trọng hơn nhiều lắm."
※※※
Con rồng cái này xem ra cũng không chỉ biết dùng lời hà khắc để châm chọc Hạ Á, Dora tuy rằng không phải là nhân loại, thế nhưng bằng vào kiến thức uyên bác của loài rồng, rất nhanh liền nhìn ra vài cái nhược điểm của bộ kiếm pháp hạng hai này, thoáng suy tư một chút liền nghĩ ra vài cái biện pháp để cải tiến. Đối với Dora hùng mạnh mà nói, điều này chỉ là một cái nhấc tay nhẹ nhàng, thế nhưng qua ngày hôm sau, đương lúc Hạ Á đem mấy cải tiến này nói cho Afuleika, võ sĩ giáp đen này dùng ánh mặt sùng kính không gì sánh được nhìn Hạ Á!
Rất hiển nhiên, dế nhũi vô sỉ liền đem cái nhân tình này nhận lấy.
Dora cũng không hề quan tâm, con rồng cái này nhắc nhở Hạ Á: "Nếu như ngươi thực sự muốn học vũ kỹ, như vậy loại kiếm pháp nhị lưu này không đáng để ngươi tốn tâm tư nghiên cứu, bộ kiếm pháp này có chỗ tốt duy nhất chính là kỹ xảo sử dụng cổ tay giũ ra một mảnh tàn ảnh, mấy thứ còn lại không có gì đáng để nhắc tới. Nếu như ngươi muốn hùng mạnh thật sự, như vậy phải quên cách đánh hoa lệ này đi, lúc này lo lĩnh hội các kỹ xảo cùng động tác cơ bản nhất, sau đó chờ tới tương lai ngươi tham khảo nhiều kỹ xảo, nói không chừng tự bản thân mình cũng có thể sáng tác ra một bộ kiếm pháp."
Không thể không nói, con rồng cái này thật sự không có ý tốt gì.
Tâm tư của nó chính là lừa gạt để Hạ Á đưa nó về thánh mộ, sau đó để cho thủ vệ bất tử trong thánh mộ giết chết cái tên tiểu tử hỗn đản này, hiện tại làm thế nào nó lại nguyện ý giúp cho Hạ Á hùng mạnh?
Chỉ cần họ các kỹ xảo cùng động tác cơ bản nhất, tương lai tích lũy nhiều kinh nghiệm, thông hiểu đạo lí, bản thân có thể tự sáng tác ra một bộ vũ kỹ cho chính mình-- cách nói này, trên phương diện đạo lý thì quả thật không sai, thậm chí cũng phù hợp với lối suy nghĩ của dế nhũi.
Bất quá, bản thân có thể sáng tác ra một bộ vũ kỹ, thế thì Hạ Á phải chân chính trở thành cường giả võ sĩ mới được... Lấy tiêu chuẩn hiện tại của dế nhũi xem ra, khoảng cách giữa hắn và cái cảnh giới kia, quả thực là xa tới mức không cách nào đo được. Nói cách khác, ngươi bắt một con ốc sên thả nó ở Dã Hỏa nguyên, sau đó chờ nó bò tới đế đô Aosiji Liya, sợ rằng xác xuất còn cao hơn là dế nhũi tự mình sáng tác ra một môn tuyệt học...
Mặc kệ nói như thế nào, "ảnh kiếm thuật " đã được Dora cải tiến, đã bổ sung đầy đủ về mặt chính diện giao tranh mà Afuleika không am hiểu, hoàn thiện sở trường đặc biệt vốn có là lấy mẫn tiệp cùng tốc độ chiến thắng đối thủ, tăng mạnh tính mê hoặc của hư chiên đối với đối thủ, còn đem sát chiêu sửa sang lại cho nó càng thêm bí mật và hiểm độc.
Hạ Á đối với bản lĩnh của Dora có chút bội phục, con rồng cái này rất coi rẻ : "Cái này không tính là gì. Bộ ảnh kiếm thuật này là một loại vũ kỹ dùng cho thích khách, hơn nữa chỉ miễn cưỡng xếp vào cấp hai mà thôi, chỉ bất quá cái tên nhân loại Afuleika kia, điều kiện thân thể của hắn phi thường phù hợp với loại vũ kỹ này, mới có thể phát huy uy lực lên gấp bội. Hừ, vũ kỹ dùng cho thích khách của nhân loại các ngươi, ta cũng xem qua không ít, cao minh hơn so với kiếm kỹ này ta cũng biết bảy tám bộ, tuy rằng không cách nào nhớ kỹ chiêu số, thế nhưng nguyên lý của nó thì ra rất rõ, làm một ít cải tiến, cũng không tính là khó."
Afuleika đạt được vũ kỹ tăng mạnh, đương nhiên là đối với Hạ Á vô cùng mang ơn, hầu như là muốn quỳ xuống bái sư ngay tại chỗ, bất quá Hạ Á làm sao dám thu nhận một người như thế làm đồ đệ? Lấy kiến thức cằn cỗi của hắn về phương diện vũ kỹ, nếu như thực sự thu nhận một đồ đệ như người kia, chỉ sợ không tới ba ngày liền lòi ngay đuôi dế của hắn.
Sau một hồi kiên quyết cự tuyệt, Afuleika cũng không cưỡng cầu, chỉ cho rằng với bản lĩnh tí tẹo của bản thân, chỉ sợ không cách nào có thể lọt vào cặp mắt của vị cường giả này, lập tức cười sảng khoái nói : "Hạ Á đại nhân, ta tự biết cường giả như ngài sẽ không hề để mắt tới những võ sĩ đoàn bình thường như bọn ta. Bất quá ân huệ này của ngài, đến chết ta cũng sẽ không quên! Nếu tương lai ngài cần ta làm bất cứ điều gì, ta Afuleika cũng sẽ đem hết sức mình, để giúp ngài hoàn thành tâm nguyện! !"
( mẹ nó, cái này đại khái giống như là trong truyền thuyết đây, rất giống cảnh nhân vật anh hùng thu nhận đàn em ! )
Trong lòng dế nhũi đắc ý nghĩ thầm, lẽ nào ông đây sinh ra cũng đã mang số mệnh anh hùng hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.