Liệu Anh Có Thể Làm Tan Chảy Trái Tim Em Không Nhóc ??
Chương 1
Juli Min
16/10/2015
**Chap 1**
_Một ngày đẹp trời, trên chiếc giường hình trái tim tại biệt thự nhà họ Triệu_
Nhỏ đang say đắm trong giấc mơ cùng hoàng tử bạch mã ~~ muahaha
Xem kìa !! A hoàng tử hoàng tử hoàng tử đẹp trai quá ^^. Đang phiêu du cùng giấc mơ bỗng:
“ Đại ca 6h30 sáng rồi!! Đại ca dậy đi học ” Tiếng kêu thất thanh từ cái đồng hồ báo thức hình đầu lâu mà anh trai nhỏ gửi cho từ Thụy Sĩ về lại vang lên khắp phòng
“ Douma con gì kêu kì z ??? ” còn nhỏ lại tiếp tục giấc mơ bên hoàng tử bạch mã
__Cùng lúc này trước biệt thự nhà nhỏ, nó và cô đã có mặt __
Cả hai đều mặc trên mình bộ đồng phục chỉnh tề, hôm nay nó thả dài bộ tóc màu ánh tím, một chuyện hiếm gặp :3 :3, mang đôi giày cao màu đỏ sọc nhập khẩu từ Mĩ về. Còn cô thì vấn cao bộ tóc màu vàng điểm xuyết bên trên là những hạt ngọc trai đẹp nhất được chọn lựa từ kho ngọc của gia đình cô. Được gắn một cách tinh tế và tỉ mỉ bởi các chuyên gia hàng đầu thế giới tới làm cho cô từ lúc 4r sáng ( trời ạ !! làm gì sớm v nè ~~) Cả 2 cô đang càu nhàu:
- Con nhỏ này làm gì lâu hong biết ?? :3 :3 Bực à nhe - Cô
- Bấm chuông, vào trong xem nó làm gì? - Nó
Cô tiến lại cái chuông điện tử bấm 1 cái “ Quản gia ơi !! Có khách nài ” Í chời, chuông cửa mà cũng kì dị nữa. Đúng là Phương Anh mà ~~ -_- -_-
30s sau ông quản gia bước ra, cái của từ từ mở ra.
- Chào 2 tiểu thư ! Mời 2 tiểu thư vào ! - Ông qản gia vừa cúi đầu vừa nói
- Phương Anh đâu ? - Cô
- Dạ tiểu thư Anh ở trên phòng, mời 2 tiểu thư lên
Bước chân lên cầu thang cẩm thạch mát lạnh đến từng dây thần kinh >.< Lê hết 3 vòng cầu thang mới lên đk phòng nhỏ trên tầng 3. Cầu thang gì mà dài quá vầy nè. Mới sáng ra đã tập thể dục vầy chắc k có sức mà đi học quá :3 :3
Cô đẩy cửa bắt gặp ngay tình cảnh hỗn loạn: Phòng nhỏ mỗi thứ một nơi quần áo giày dép còn có vỏ bim bim nữa ( Gê quá đi à-tg *Nhỏ* Mày muốn gì con kia ?? *Tg* dạ hong *chạy mất dép )
Nó nhíu mày, nó thích sự sạch sẽ còn phòng nhỏ bây h thì hơn cái bãi chiến trường. Cô dồn hết sức hét lên: PHƯƠNG ANH !!! CẬU CÓ DẬY KHÔNG THÌ BẢO ??
Trước tiếng hét trời phú của cô, nhỏ chỉ dụi dụi đầu: “ Bác Quân cho cháu ngủ chút nữa (bác Quân là quản gia í ạ) ” Thật phục cái lỗ tai con nhỏ này ghê vậy đó :3 :3
Hết cách, cô quay qua nó, nó tiến lại gần cái giường, nhón chân nhẹ nhẹ ( sợ bẩn :v )
Gé vào tai nhỏ: Phương Anh, gần 7h rồi đấy!
Lập tức da gà nổi lên, nó bật dậy thấy khuôn mặt với đôi mắt màu cà phê của nó đang nhìn nhỏ, giật mình:
- Í í Hà Thy, Bảo Ngọc 2 ng qua hồi nào z, sao k kêu mình dậy? - Nhỏ gãi đầu
- Kêu cái đầu cậu ấy !! Cậu làm gì mà h còn chưa dậy tóc tai thì bù xù, mặt mày phờ phạc tối qua cậu k bôi kem dưỡng da sao, đồ đạc thì mỗi thứ một nơi...bla...bla...
- Thôi, Cậu để cho Phương Anh vào sửa soạn đi, gần tới giờ học rồi - Nó lên tiếng để bảo vệ cái màng nhĩ đang bị Bảo Ngọc tra tấn.
- Tớ mà muộn học thì cậu chết với tớ - Cô lừ mắt
- Hì hì - Nhỏ cười trừ rồi phi vào làm VSCN trong 3p ( Ặc. Siêu nhân chắc -_- )
HẾT CHAP 1
_Một ngày đẹp trời, trên chiếc giường hình trái tim tại biệt thự nhà họ Triệu_
Nhỏ đang say đắm trong giấc mơ cùng hoàng tử bạch mã ~~ muahaha
Xem kìa !! A hoàng tử hoàng tử hoàng tử đẹp trai quá ^^. Đang phiêu du cùng giấc mơ bỗng:
“ Đại ca 6h30 sáng rồi!! Đại ca dậy đi học ” Tiếng kêu thất thanh từ cái đồng hồ báo thức hình đầu lâu mà anh trai nhỏ gửi cho từ Thụy Sĩ về lại vang lên khắp phòng
“ Douma con gì kêu kì z ??? ” còn nhỏ lại tiếp tục giấc mơ bên hoàng tử bạch mã
__Cùng lúc này trước biệt thự nhà nhỏ, nó và cô đã có mặt __
Cả hai đều mặc trên mình bộ đồng phục chỉnh tề, hôm nay nó thả dài bộ tóc màu ánh tím, một chuyện hiếm gặp :3 :3, mang đôi giày cao màu đỏ sọc nhập khẩu từ Mĩ về. Còn cô thì vấn cao bộ tóc màu vàng điểm xuyết bên trên là những hạt ngọc trai đẹp nhất được chọn lựa từ kho ngọc của gia đình cô. Được gắn một cách tinh tế và tỉ mỉ bởi các chuyên gia hàng đầu thế giới tới làm cho cô từ lúc 4r sáng ( trời ạ !! làm gì sớm v nè ~~) Cả 2 cô đang càu nhàu:
- Con nhỏ này làm gì lâu hong biết ?? :3 :3 Bực à nhe - Cô
- Bấm chuông, vào trong xem nó làm gì? - Nó
Cô tiến lại cái chuông điện tử bấm 1 cái “ Quản gia ơi !! Có khách nài ” Í chời, chuông cửa mà cũng kì dị nữa. Đúng là Phương Anh mà ~~ -_- -_-
30s sau ông quản gia bước ra, cái của từ từ mở ra.
- Chào 2 tiểu thư ! Mời 2 tiểu thư vào ! - Ông qản gia vừa cúi đầu vừa nói
- Phương Anh đâu ? - Cô
- Dạ tiểu thư Anh ở trên phòng, mời 2 tiểu thư lên
Bước chân lên cầu thang cẩm thạch mát lạnh đến từng dây thần kinh >.< Lê hết 3 vòng cầu thang mới lên đk phòng nhỏ trên tầng 3. Cầu thang gì mà dài quá vầy nè. Mới sáng ra đã tập thể dục vầy chắc k có sức mà đi học quá :3 :3
Cô đẩy cửa bắt gặp ngay tình cảnh hỗn loạn: Phòng nhỏ mỗi thứ một nơi quần áo giày dép còn có vỏ bim bim nữa ( Gê quá đi à-tg *Nhỏ* Mày muốn gì con kia ?? *Tg* dạ hong *chạy mất dép )
Nó nhíu mày, nó thích sự sạch sẽ còn phòng nhỏ bây h thì hơn cái bãi chiến trường. Cô dồn hết sức hét lên: PHƯƠNG ANH !!! CẬU CÓ DẬY KHÔNG THÌ BẢO ??
Trước tiếng hét trời phú của cô, nhỏ chỉ dụi dụi đầu: “ Bác Quân cho cháu ngủ chút nữa (bác Quân là quản gia í ạ) ” Thật phục cái lỗ tai con nhỏ này ghê vậy đó :3 :3
Hết cách, cô quay qua nó, nó tiến lại gần cái giường, nhón chân nhẹ nhẹ ( sợ bẩn :v )
Gé vào tai nhỏ: Phương Anh, gần 7h rồi đấy!
Lập tức da gà nổi lên, nó bật dậy thấy khuôn mặt với đôi mắt màu cà phê của nó đang nhìn nhỏ, giật mình:
- Í í Hà Thy, Bảo Ngọc 2 ng qua hồi nào z, sao k kêu mình dậy? - Nhỏ gãi đầu
- Kêu cái đầu cậu ấy !! Cậu làm gì mà h còn chưa dậy tóc tai thì bù xù, mặt mày phờ phạc tối qua cậu k bôi kem dưỡng da sao, đồ đạc thì mỗi thứ một nơi...bla...bla...
- Thôi, Cậu để cho Phương Anh vào sửa soạn đi, gần tới giờ học rồi - Nó lên tiếng để bảo vệ cái màng nhĩ đang bị Bảo Ngọc tra tấn.
- Tớ mà muộn học thì cậu chết với tớ - Cô lừ mắt
- Hì hì - Nhỏ cười trừ rồi phi vào làm VSCN trong 3p ( Ặc. Siêu nhân chắc -_- )
HẾT CHAP 1
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.