Liệu Anh Có Thể Làm Tan Chảy Trái Tim Em Không Nhóc ??

Chương 29

Juli Min

11/04/2016

Hà Thy ở trong phòng bệnh đã lắng nghe hết những gì Simon nói. Nó bước tới giường bệnh, nhìn chàng trai đang nằm dài trên giường với một mớ kim chuyền: “Anh ấy lo cho nó nhiều vậy sao?”. Nó đưa tay chạm vào khuôn mặt điển trai ấy, dù xanh xao nhưng vẫn đẹp một cách quý phái đến lạ. Sống mũi cao thẳng, lông mi vừa dài vừa dày, đôi mày dày và sắc nét, thêm làn da trắng mịn như con gái vậy. Tại sao hắn toàn được thừa hưởng vẻ đẹp của con gái thế nhỉ ?? Nó vừa suy nghĩ vừa tự cười một mình. Có tiếng đẩy cửa, nó rụt tay lại, nhìn ra, là Simon:

- Tiểu thư ! - Simon cúi đầu - tôi mang đến thực phẩm dinh dưỡng, các công tử và các tiểu thư đều bận công việc ở trường nên đã về, tiểu thư có cần tôi giúp gì không?

- Ngươi để đồ đó đi !! - Nó nói, mắt vẫn chú mục vào hắn

- Tiểu thư đang lo lắng à ?? - Simon hỏi Hà Thy

- Nó hiện rõ đến vậy sao ??

- Tôi đoán vậy.

- Kể cho ta nghe chuyện của Thiên Khôi ở Mỹ đi. Tại sao anh ấy bị nthe ??

- Tiểu thư muốn nghe à ??

Nó gật đầu. Simon kể hết cho nó nghe những ngày ở Mỹ hắn ntn, nó ngồi lặng im.

- Anh ấy vì tôi mà hi sinh và cố gắng rất nhiều!! ĐÚng không ??

- Thôi !! Muộn rồi. Xin tiểu thư hãy về nghỉ ngơi !! Thiếu gia hãy để tôi chăm sóc

- Không !! Ngươi ra ngoài đi. Đêm nay để ta trông chừng anh ấy



Không thể trái ý nó, vì tính nó đã nói là sẽ làm, Simon cúi đầu rồi bước ra ngoài, đứng canh ngoài cửa phòng bệnh. Nó ngồi bên cạnh giường hắn mãi rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay…………

Ánh mặt trời rọi vào phòng bệnh những tia nắng đầu ngày ấm áp. Hắn nheo mắt đón nhận thứ ánh sáng tuyệt diệu ấy, hình như hắn đã thiếp đi khá lâu rồi thì phải. Cảm giác thấy bàn tay ấm nóng, hắn nhìn xuống bắt gặp gương mặt thiên thần của nó đang ngủ say. Hắn mỉm cười, hắn thực sự muốn giật ngay mấy cái kim chuyền làm hắn vướng víu nhưng lại k muốn nó thức giấc, hắn muốn nó được ngủ ngon. Nó nhíu mày, dụi dụi mắt rồi ngẩng đầu dậy, trông đáng yêu y như một con mèo con lười biếng mới ngủ dậy. Thấy cảnh đó, hắn phì cười. Nó nhìn thấy hắn, còn dụi dụi 2 mắt xem có nhìn nhầm không thì hắn đã ôm nó vào lòng, nó bất ngờ nhưng vẫn để yên: “Tôi nhớ em!!” Hắn khẽ thì thầm, đặt đôi môi lên mái tóc mùi anh đào phảng phất…

- Tôi đã ngủ bao lâu rồi ??

- 1 ngày 1 đêm rồi đấy !! - Nó nhíu mày nhẩm tính

- Em vẫn luôn ở bên tôi ??

- Sợ mất anh !! - Nó nói nhỏ xíu, nó sợ mất đi cảm giác an toàn khi bên cạnh hắn, cảm giác bình yên khi dựa đầu vào ngực hắn, bên hắn nó thực sự trở về là 1 cô nhóc yếu đuối, luôn được hắn bảo bọc và chở che….

- Chiều nay sẽ xuất viện và về cùng em !! Được chứ ??

- Nhưng bác sĩ bảo anh sẽ phải ở viện 1 tuần đấy ??

- Bác sĩ k phải là vấn đề, chỉ cần em muốn !! - Hắn nở nụ cười, nụ cười chỉ dành riêng cho những người mà hắn yêu thương…..

Nó ngước mắt lên nhìn, đôi mắt màu cà phê chạm vào đôi mắt màu khói lạnh chợt trở nên ấm áp. Ánh mắt nó tự khi nào dành cho hắn đã biến mất vẻ lạnh lùng, xa cách. Gương mặt ấy, nụ cười ấy tự khi nào đã hướng về Thiên Khôi, hướng về chàng trai đã vì nó mà phó mặc mọi thứ cho cuộc sống, vì nó mà hành động liều mạng chỉ để trở về sớm với nó. Cuối cùng nó đã tìm được…………

HẾT CHAP 29

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Liệu Anh Có Thể Làm Tan Chảy Trái Tim Em Không Nhóc ??

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook