Liệu Em Có Tồn Tại, Trên Thế Gian Này

Chương 7: Tôi Yêu Em

Liễu Phong Nguyệt

22/02/2024

Mari lắc lắc cái đầu trông rất dễ thương.

Tôi lại có hỏi tiếp.

"Vậy tôi có thể hôn em lại một lần nữa không?"

Cô ấy ngại ngùng mà nhẹ gật đầu..

Tôi đứng dậy đi tới chỗ cô ấy ngồi, đưa tay kéo ghế ra, rồi nắm lấy tay cô ấy đứng dậy.

Tôi từ từ đưa môi tiến sát vào môi cô ấy, cô ấy cũng nhắm hờ đôi mắt lại, cảm giác thôi thúc từ lòng ngực khiến tôi không thể kiểm soát lại được mà mạnh dạn hơn, hôn sâu hơn..

Cho đến khi lưỡi tôi khám phá bên trong miệng cô ấy và tìm được cái lưỡi mềm mại của cô ấy rồi quấn lấy.

Cô ấy lúc đầu có vẻ e ngại mà cứ để yên mặc tôi muốn làm gì cũng được..

Nhưng chỉ hôn được vài phút, tôi nhận được sự đáp trả táo bạo từ lưỡi cô ấy..

Nó khiến tôi trở nên hưng phấn hơn, như là con thú hoang sắp được ăn con mồi vậy..

Tim tôi bắt đầu đập loạn xạ, cái nóng ran trong người cũng càng lúc càng tăng cao.

Tôi không thể đợi thêm nữa..

Mà bế hẳn cô ấy đi vào phòng ngủ..

Tôi nhẹ nhàng đặt cô ấy trên chiếc giường của mình.

Rồi từ từ cuối người xuống nói nhỏ vào tai cô ấy.

"Ju có thể.. không?"

Cô ấy cũng hiểu câu nói lấp lửng của tôi mà đỏ bừng cả mặt rồi khẽ gật đầu..

Tôi tiến tới nhẹ nhàng nằm lên người cô ấy..

Rồi đặt nụ hôn lên đôi môi đỏ mọng tuyệt đẹp đó, bàn tay chúng tôi đan vào nhau, tôi có thể cảm nhận được nhịp tim chúng tôi đang hòa làm một.



Tôi rời một bàn tay của mình, lướt xuống dưới thân người cô ấy, nhẹ nhàng vuốt ve trên làn da lạnh buốt đó, cứ vuốt tới đâu là tôi lại cởi bỏ đi những thứ vướng víu..

Lớp y phục của cả hai cũng dần cởi xuống hết mà quăng khắp cả sàn nhà.

Tôi mân mê đôi môi đó đến nổi khiến cơ thể cô ấy rạo rực, cứ thế môi tôi rời khỏi đó mà nhẹ nhàng lướt xuống vành tai nhỏ bé ở chiếc đầu xinh xắn của cô ấy mà liếm, cô ấy cũng rùng mình vì động tác của tôi.

Môi tôi lại lướt xuống thấp hơn, dừng lại vị trí cổ mà hôn nhẹ, theo đà đó một tay tôi xoa xoa, nắn bóp đôi bờ ngực căng tròn, một tay lại lả lướt trên đùi cô ấy.

Ngọn lửa trong tôi như bùng cháy mãnh liệt, mà càng bạo gan hơn muốn đi sâu hơn nữa.

Cứ thế đôi môi của tôi cũng dần đi xuống, mà cắn mút hai nhũ hoa tinh xảo, khiến cô ấy khẽ bật thành tiếng.

"Ư.. m.."

Tay tôi lại lần mò khám phá phía dưới thung lũng kia, ngón tay cũng dần đi vào như kích thích dòng suối nơi đó chảy ra..

Dòng nước ấm nóng dính trên ngón tay tôi, khiến tôi càng thêm kích thích mà hoạt động ngón tay một cách quyết liệt hơn.

Nhịp điệu ngón tay không còn theo tiếng nhạc vĩ cầm du dương nữa mà trở thành nhịp điệu của tiếng trống đang chơi một bản nhạc rock sôi động.

Ngón tay tôi cứ ra vào nơi đó càng lúc càng nhanh.

Cô ấy cũng khẽ rên.. "Ưm.."

Cả cơ thể cô ấy cũng khẽ cong lên như là muốn nhiều hơn nữa..

Sự kích thích mới lạ này, khiến tôi trở nên như con thú hoang thèm khát tình tới mức điên loạn, cô ấy cũng không ngoại lệ, nó còn khiến cô ấy như muốn há miệng đưa răng nanh ra cắn vào cổ của tôi..

Tôi cũng cảm nhận cô ấy đang rất kiềm chế, thế nên tôi nhỏ giọng tinh nghịch vào tai cô ấy.

"Em sướng chứ?"

Cô ấy ngại ngùng, quay mặt đi.

"Ju kì quá.."



Tôi lại mỉm cười trêu ghẹo.

"Tôi thích nghe tiếng rên của em nhiều hơn, vì giọng em khi đó dễ thương gấp vạn lần bình thường, nên là em cứ việc cắn vào tôi, không sao cả.."

Cô ấy hơi e ngại mà lo sợ.

"Nhưng mà.."

Tôi nói thật nhanh, để có thể tiếp tục công việc dở dang trên cơ thể mềm mại của cô ấy.

"Chúng ta từ giờ sẽ là của nhau, nên không sao, Ju tin em, em sẽ không hút cạn máu Ju đâu. Ju yêu em!"

Nói xong, không đợi gì nữa, mà tôi lại tiếp tục nhưng có phần mạnh bạo hơn lần trước, cô ấy cũng dần bị cuốn vào cơn tình ái mà mất đi sự kiểm soát, thế là cô ấy cũng nhanh cắn vào cổ tôi, nhẹ nhàng rút đi một ít máu.

Đó chính là bản chất thực khi làm việc đó với một ma cà rồng, nhưng tôi không sợ, mà càng cảm thấy cực kỳ kích thích, cái cảm giác như là đang chơi một trò mạo hiểm vậy.

Sự khoái lạc đó dâng cao đến cả cơn đau khi bị cắn chỉ như là muỗi chích, sau đó là cả một bờ bến của sự hạnh phúc và thăng hoa cao độ.

Nó khiến cả phần dưới của mình càng lúc càng trơn tru và ướt sũng, tinh thủy trắng của cả hai cũng dần hòa vào nhau..

Đêm hôm nay chúng tôi như vừa khám phá ra một hòn đảo thiên đường mới vậy.

Nơi chỉ có niềm sung sướng, cơn khát tình đã làm dịu đi sự nhớ nhung của chúng tôi dành cho nhau suốt bấy lâu.

Như bản thể cả hai từ nay sẽ gắn kết nhau mãi..

Tôi và cô ấy kịch liệt suốt cả đêm gần tận sáng, đến khi không còn sức thì mới thôi.

Đến khi nước cạn khô không thể ra được nữa mới ngừng.

Và rồi tôi và cô ấy vui vẻ ôm nhau ngủ thật hạnh phúc.

Sau đó chúng tôi cùng mơ chung một giấc mơ..

Đó là giấc mơ về lúc chúng tôi gặp nhau lần đầu, thời khắc đó là của 12 năm về trước..

* * * * * *

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Liệu Em Có Tồn Tại, Trên Thế Gian Này

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook