Chương 35
Phỉ Phỉ
31/05/2013
Đám tang chủ tịch tập đoàn H&Đ
diễn ra rầm rộ tại biệt thự riêng của nhà họ Hoàng. Báo chí đã tốn biết
bao giấy mực đưa tin hàng ngày và phóng viên luôn có mặt 24/24 để ghi
lại những khỏanh khắc viếng tang của những nhân vật tầm cỡ trên thế
giới.
Nó vận bộ đồ tang ngồi một góc, ánh mắt vô định hướng về bức di ảnh của ông. Cả hai đêm nay không đêm nào nó ngủ nên gương mặt đã hốc hác thấy rõ nhưng không phải vì thế mà mất đi vẻ đẹp của thiếu nữ 18, đôi mắt của nó đã lạnh nay còn lạnh hơn.
Win và Ken lo đám tang rất chu đáo, bác quản gia chạy đôn chạy đáo khắp mọi nơi, ai ai cũng có việc riêng của mình nhưng chỉ mỗi mình nó ngồi đấy. Và nó giờ đây chính là tâm điểm của tất cả mọi người. Đối với gia nhân trong biệt thự Hoàng gia đã theo ông bao năm nay thì rất lo cho tình trạng sức khỏe của nó nếu như cái thái độ bất cần còn tiếp tục kéo dài. Đối với mọi người trên thế giới thì vị trí chủ tịch tập đoàn H&Đ vô cùng lớn mạnh đang có nguy cơ rơi vào tay một cô bé chỉ vừa bước sang tuổi 18. Tất cả chỉ còn đợi ba ngày sau, cái ngày công bố di chúc của ông.
Ngôi mộ màu trắng nằm yên vị giữa khu nghĩa trang dòng họ Hoàng được bao bọc bởi tầng tầng lớp lớp những hàng dương xanh biếc thoang thoảng hương hoa nhài và nhang khói. Nó quỳ dưới đất không biết đã bao lâu, giờ đây nó chỉ cảm thấy hai đầu gối đã gần như tê dại đi nhưng nó lại không muốn đứng dậy. Có lẽ nó muốn cái cảm giác đau đớn về thể xác để khuất lấp đi nỗi đau trong tinh thần của nó bây giờ.
Người tiễn đưa đã rời khỏi nghĩa trang tự bao giờ. Họ đã trả lại cho nơi tôn nghiêm này một không gian ảm đạm đến tê tái lòng người.
Ken chỉ biết đứng nhìn đứa em gái của mình một cách đau đớn, ngay chính bản thân anh cũng chẳng biết phải làm gì cho nó lúc này. An ủi thì anh cũng làm rồi, chăm sóc thì anh đã, đang và sẽ làm mãi mãi nhưng trong thâm tâm anh lại tự huyễn chính mình rằng chỉ cho nó đau buồn hôm nay thôi, chỉ hôm nay mà thôi. Rồi ngày mai nó sẽ trở lại là Hoàng Thùy Yến Nhi, là cô bé Chris hồn nhiên tinh nghịch ngày nào.
Ryan và Fed mặt dù đã nghe rất nhiều thông tin về vị chủ tịch tập đoàn H&Đ có một cô cháu gái kiên cường, rắn rỏi, tài ba sẵn sàng giữ chức vị chủ tịch bất kỳ lúc nào nhưng họ lại không ngờ người đó lại đang thập phần đau đớn quỳ trước nấm mộ mới đắp của ông mình dưới kia.
Bin hay Suz chẳng khá hơn nó là bao. Từ cái thuở ba đứa gặp lại nhau thì chúng đã coi ông nó là ông nội của chính mình. Ông yêu thương hai đứa như chính nó mặc dù họ không phải cháu ruột của ông. Nhưng giờ đây, cái người mà chúng vẫn thường gọi là “ông nội bé” đã vĩnh viễn nằm lại nơi đất mẹ. Liệu Chris – con bạn đáng thương của chúng có vượt qua được cú sốc này không khi mà cả ba người thân yêu của nó cũng bỏ rơi nó mà đi và trên đời này, ngoài ba nuôi cùng với sáu đứa xung quanh đây thì nó đã không còn bất kỳ một ai trên thế giới này là người thân. Nó đã mất đi gia đình của chính mình, mãi mãi.
Win quỳ bên cạnh nó, mắt nhìn nó, tay hắn nắm chặt tay nó như truyền thêm sức mạnh. Bản thân hắn giờ cũng chẳng còn gì gọi là mạnh mẽ nữa rồi khi ba ngày qua đã thức cùng nó, nhịn ăn cùng nó và thậm chí là khóc cùng nó. Nhìn thấy nó dại đi vì đau lòng thì tim hắn cũng đã không còn vẹn nguyên nữa. Đời thật là bất công vì đã cướp mất “gia đình” duy nhất còn lại trên đời của nó.
- Về thôi em. Em đã quỳ ở đây bốn tiếng đồng hồ rồi.
Nó vẫn không trả lời càng làm cho bọn họ thêm đau lòng. Ken tiến lại ngồi xổm xuống và nắm chặt lấy bàn tay còn lại của nó.
– Mình về thôi Chris. Trông em mệt lắm rồi. Ông thấy em như thế sẽ không yên lòng mà nhắm mắt đâu.
Ánh mắt nó lóe lên một tia đau thương rồi lại tắt hẳn, nó khẽ gật đầu. Giờ đây nó cần một bờ vai, một vòng tay, một chút hơi ấm của bất kỳ ai đó để nó có thể quật cường đứng dậy đi tiếp con đường mà ông đã trao lại cho nó.
Win đỡ nó dậy dựa hẳn vào người mình rồi đặt cả thân hình đang mềm nhũn đi vì mệt của nó lên vai Ken. Anh cảm nhận được sự mệt mỏi của em gái mình đang nằm trên lưng, anh đau lòng thay cho nó. Nó còn quá nhỏ để có thể lãnh những cú sống quá lớn, đến nỗi chúng tỉ lệ nghịch với sức chịu đựng của bản thân một đứa con gái chỉ mới 18 tuổi đầu.
Tạm thời nó sẽ ở nhà ba nuôi, căn biệt thự chỉ bằng một nửa biệt thự họ Hoàng nhưng lại luôn luôn có một căn phòng màu hồng chứa toàn thú bông dành cho nó.
- Ngôi nhà này luôn chào đón con. Dù con chỉ xem ta là ba nuôi nhưng ta thì lại xem con chính là đứa con gái bé nhỏ do ta dứt ruột sinh ra.
Không phải nó không muốn về nhà mà chính là nó không dám. Nó sợ lắm cái cảm giác bất cứ nơi nào trong nhà hay đồ vật nào cũng đều mang hình ảnh của ông. Nó vẫn không đủ can đảm để đối diện với sự thật phũ phàng. Bản thân là một sát thủ được rèn luyện từ nhỏ sẽ không bao giờ được phép mềm lòng trước tất cả nhưng chính lúc này đây nó chỉ là một cô gái yếu đuối mà thôi.
Hai ngày sống trong nhà Ken thì cũng là khoảng thời gian như dưới địa ngục của tất cả mọi người trong đó. Ai cũng đều quan tâm, lo lắng với hi vọng cô công chúa bé nhỏ này sẽ vượt qua được nỗi đau nhưng trước sự im lặng đáng sợ của nó thì ngay cả Ken cũng muốn chùng bước.
Hôm nay Ken và Win sẽ đưa nó về nhà để lắng nghe di chúc của ông từ luật sư riêng trong tập đoàn H&Đ. Nó không quan tâm đến món tài sản mà ông để lại, nó chỉ lo lắng một điều là mọi người trong nhà sẽ không đồng ý với ông và ra tay phá hoại tất cả công sức cả cuộc đời ông. Dù là ai và với thủ đoạn nào đi nữa thì nó sẽ vẫn cố gắng đến cùng vì lời hứa với ông trước lúc lâm chung.
Nó bước vào phòng khách và ngồi xuống đối diện với luật sư Hùng. Ken và Win thì vẫn đứng sau lưng nó và điều đó đã gây ra sự khó chịu trong mắt mọi người, nó biết điều đó. Dãy ghế bên phải nó là bác Hai, Kim Thư và một người đàn ông nó không biết là ai. Dãy ghế bên trái nó chính là vợ chồng bác Ba cùng với con gái 10 tuổi. Đằng sau luật sư Hùng là những người lãnh đạo trong hội đồng quản trị của tập đoàn H&Đ và một vài người có liên quan.
Nó vận bộ đồ tang ngồi một góc, ánh mắt vô định hướng về bức di ảnh của ông. Cả hai đêm nay không đêm nào nó ngủ nên gương mặt đã hốc hác thấy rõ nhưng không phải vì thế mà mất đi vẻ đẹp của thiếu nữ 18, đôi mắt của nó đã lạnh nay còn lạnh hơn.
Win và Ken lo đám tang rất chu đáo, bác quản gia chạy đôn chạy đáo khắp mọi nơi, ai ai cũng có việc riêng của mình nhưng chỉ mỗi mình nó ngồi đấy. Và nó giờ đây chính là tâm điểm của tất cả mọi người. Đối với gia nhân trong biệt thự Hoàng gia đã theo ông bao năm nay thì rất lo cho tình trạng sức khỏe của nó nếu như cái thái độ bất cần còn tiếp tục kéo dài. Đối với mọi người trên thế giới thì vị trí chủ tịch tập đoàn H&Đ vô cùng lớn mạnh đang có nguy cơ rơi vào tay một cô bé chỉ vừa bước sang tuổi 18. Tất cả chỉ còn đợi ba ngày sau, cái ngày công bố di chúc của ông.
Ngôi mộ màu trắng nằm yên vị giữa khu nghĩa trang dòng họ Hoàng được bao bọc bởi tầng tầng lớp lớp những hàng dương xanh biếc thoang thoảng hương hoa nhài và nhang khói. Nó quỳ dưới đất không biết đã bao lâu, giờ đây nó chỉ cảm thấy hai đầu gối đã gần như tê dại đi nhưng nó lại không muốn đứng dậy. Có lẽ nó muốn cái cảm giác đau đớn về thể xác để khuất lấp đi nỗi đau trong tinh thần của nó bây giờ.
Người tiễn đưa đã rời khỏi nghĩa trang tự bao giờ. Họ đã trả lại cho nơi tôn nghiêm này một không gian ảm đạm đến tê tái lòng người.
Ken chỉ biết đứng nhìn đứa em gái của mình một cách đau đớn, ngay chính bản thân anh cũng chẳng biết phải làm gì cho nó lúc này. An ủi thì anh cũng làm rồi, chăm sóc thì anh đã, đang và sẽ làm mãi mãi nhưng trong thâm tâm anh lại tự huyễn chính mình rằng chỉ cho nó đau buồn hôm nay thôi, chỉ hôm nay mà thôi. Rồi ngày mai nó sẽ trở lại là Hoàng Thùy Yến Nhi, là cô bé Chris hồn nhiên tinh nghịch ngày nào.
Ryan và Fed mặt dù đã nghe rất nhiều thông tin về vị chủ tịch tập đoàn H&Đ có một cô cháu gái kiên cường, rắn rỏi, tài ba sẵn sàng giữ chức vị chủ tịch bất kỳ lúc nào nhưng họ lại không ngờ người đó lại đang thập phần đau đớn quỳ trước nấm mộ mới đắp của ông mình dưới kia.
Bin hay Suz chẳng khá hơn nó là bao. Từ cái thuở ba đứa gặp lại nhau thì chúng đã coi ông nó là ông nội của chính mình. Ông yêu thương hai đứa như chính nó mặc dù họ không phải cháu ruột của ông. Nhưng giờ đây, cái người mà chúng vẫn thường gọi là “ông nội bé” đã vĩnh viễn nằm lại nơi đất mẹ. Liệu Chris – con bạn đáng thương của chúng có vượt qua được cú sốc này không khi mà cả ba người thân yêu của nó cũng bỏ rơi nó mà đi và trên đời này, ngoài ba nuôi cùng với sáu đứa xung quanh đây thì nó đã không còn bất kỳ một ai trên thế giới này là người thân. Nó đã mất đi gia đình của chính mình, mãi mãi.
Win quỳ bên cạnh nó, mắt nhìn nó, tay hắn nắm chặt tay nó như truyền thêm sức mạnh. Bản thân hắn giờ cũng chẳng còn gì gọi là mạnh mẽ nữa rồi khi ba ngày qua đã thức cùng nó, nhịn ăn cùng nó và thậm chí là khóc cùng nó. Nhìn thấy nó dại đi vì đau lòng thì tim hắn cũng đã không còn vẹn nguyên nữa. Đời thật là bất công vì đã cướp mất “gia đình” duy nhất còn lại trên đời của nó.
- Về thôi em. Em đã quỳ ở đây bốn tiếng đồng hồ rồi.
Nó vẫn không trả lời càng làm cho bọn họ thêm đau lòng. Ken tiến lại ngồi xổm xuống và nắm chặt lấy bàn tay còn lại của nó.
– Mình về thôi Chris. Trông em mệt lắm rồi. Ông thấy em như thế sẽ không yên lòng mà nhắm mắt đâu.
Ánh mắt nó lóe lên một tia đau thương rồi lại tắt hẳn, nó khẽ gật đầu. Giờ đây nó cần một bờ vai, một vòng tay, một chút hơi ấm của bất kỳ ai đó để nó có thể quật cường đứng dậy đi tiếp con đường mà ông đã trao lại cho nó.
Win đỡ nó dậy dựa hẳn vào người mình rồi đặt cả thân hình đang mềm nhũn đi vì mệt của nó lên vai Ken. Anh cảm nhận được sự mệt mỏi của em gái mình đang nằm trên lưng, anh đau lòng thay cho nó. Nó còn quá nhỏ để có thể lãnh những cú sống quá lớn, đến nỗi chúng tỉ lệ nghịch với sức chịu đựng của bản thân một đứa con gái chỉ mới 18 tuổi đầu.
Tạm thời nó sẽ ở nhà ba nuôi, căn biệt thự chỉ bằng một nửa biệt thự họ Hoàng nhưng lại luôn luôn có một căn phòng màu hồng chứa toàn thú bông dành cho nó.
- Ngôi nhà này luôn chào đón con. Dù con chỉ xem ta là ba nuôi nhưng ta thì lại xem con chính là đứa con gái bé nhỏ do ta dứt ruột sinh ra.
Không phải nó không muốn về nhà mà chính là nó không dám. Nó sợ lắm cái cảm giác bất cứ nơi nào trong nhà hay đồ vật nào cũng đều mang hình ảnh của ông. Nó vẫn không đủ can đảm để đối diện với sự thật phũ phàng. Bản thân là một sát thủ được rèn luyện từ nhỏ sẽ không bao giờ được phép mềm lòng trước tất cả nhưng chính lúc này đây nó chỉ là một cô gái yếu đuối mà thôi.
Hai ngày sống trong nhà Ken thì cũng là khoảng thời gian như dưới địa ngục của tất cả mọi người trong đó. Ai cũng đều quan tâm, lo lắng với hi vọng cô công chúa bé nhỏ này sẽ vượt qua được nỗi đau nhưng trước sự im lặng đáng sợ của nó thì ngay cả Ken cũng muốn chùng bước.
Hôm nay Ken và Win sẽ đưa nó về nhà để lắng nghe di chúc của ông từ luật sư riêng trong tập đoàn H&Đ. Nó không quan tâm đến món tài sản mà ông để lại, nó chỉ lo lắng một điều là mọi người trong nhà sẽ không đồng ý với ông và ra tay phá hoại tất cả công sức cả cuộc đời ông. Dù là ai và với thủ đoạn nào đi nữa thì nó sẽ vẫn cố gắng đến cùng vì lời hứa với ông trước lúc lâm chung.
Nó bước vào phòng khách và ngồi xuống đối diện với luật sư Hùng. Ken và Win thì vẫn đứng sau lưng nó và điều đó đã gây ra sự khó chịu trong mắt mọi người, nó biết điều đó. Dãy ghế bên phải nó là bác Hai, Kim Thư và một người đàn ông nó không biết là ai. Dãy ghế bên trái nó chính là vợ chồng bác Ba cùng với con gái 10 tuổi. Đằng sau luật sư Hùng là những người lãnh đạo trong hội đồng quản trị của tập đoàn H&Đ và một vài người có liên quan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.