Liễu Lăng Loạn: Độc Phi Khuynh Thành
Quyển 1 - Chương 26: Tịnh Nguyệt –Bất Nhàn (1)
Sương Phi Vãn
03/12/2015
Thủy Bất Nhàn của Đông Hải quốc, cùng Thu Tịnh Nguyệt của Nam Mạch quốc, được xưng là hai đại tài nữ đương thời.
Mà giờ phút này, tại trung tâm yến hội, nữ tử vận y phục màu trắng đang đánh mặc nguyệt cầm chính là Thủy Bất Nhàn, thanh lệ thoát tục, cô phương ngạo nghễ, thật giống như tiên nữ hạ phàm, chỉ có thể ở xa mà thưởng thức không thể tới gần
Màu trắng của y phục, màu đen của cầm phối hợp rất ăn ý, không một ngòi bút nào nào có thể vẽ được hết sự phong tình của vẻ bề ngoài như vậy.
Tuy nói là tài nữ, nhưng với dung mạo kia cũng không thể có người nào sánh được.
Y phục màu trắng thêu hình những đám mây mờ ảo, một mái tóc đen được tùy ý buộc lên thành búi tóc, một ít tóc thả lỏng trước ngực, một ít khác lại được thả phía sau, tùy ý mà tự nhiên.
Chỉ cần là tùy ý liếc mắt, chỉ cần là vô tình cười, cũng là phong tình vạn chủng.
Nếu nói Khúc Nhược Vân quyến rũ xinh đẹp, tìm không ra một tia tỳ vết nào, như vậy vẻ đẹp của nữ tử trước mắt đó là thanh lệ quá mức, tựa hồ không có dính một chút nào của phong trần nhân gian, tổng cảm thấy mọi phiền muộn trong lòng đều đã biến mất.
Mà cái loại ngạo nghễ này lại làm cho nàng giống như thiên nhân ngạo nghễ ở trên chín tầng mây, liếc nhìn xem vạn vật ở hồng trần.
Chung quanh im lặng chỉ có liên tiếp tiếng hít thở, tất cả mọi người tinh tế lắng nghe tiếng đàn của Thủy Bất Nhàn, tựa hồ đều bị tiếng đàn của nàng thu hút. Tiếng cầm vang lên âm thanh trầm thấp, mà Thủy Bất Nhàn đang tấu lên một khúc cũng là khí thế ngất trời bàng bạc.
Chính là cũng chỉ có loại tài năng này mới đem mặc nguyệt cầm được phát huy hết mức ưu thế.
Ta không khỏi theo tiếng đàn hình dung ra trên chiến trường rộng lớn, tựa hồ có thể thấy được đao quang kiếm ảnh, tựa hồ có thể nghe thấy tiếng ngựa hí vang đầy khí thế, tất cả tất cả rất chân thật.
Thủy Bất Nhàn của Đông Hải quốc quả thực danh bất hư truyền, cũng chỉ có ở trên chiến trường, mới cảm thụ qua bầu không khí này, chỉ có nhân tài mới có thể đem mọi việc trên chiến trường diễn giải giống y như đúc.
Giai truyền trong thiên hạ, Thủy Bất Nhàn năm tuổi đã thông thạo văn thư, bảy tuổi liền bắt đầu đọc binh thư thuần thục, mười một tuổi dâng lên một kế cho tướng quân phụ thân, đánh lui sự tiến công của Bắc Thương quốc, mười ba tuổi bắt đầu đi theo vào doanh trại, bày mưu tính kế. Mười lăm tuổi liền có thể một mình rong ruổi trên chiến trường, cùng tướng quân nhiều năm kinh nghiệm kề vai chiến đấu, lập nhiều kì công.
Không nghĩ tới, lúc này đây không chỉ có kiến thức sâu rộng, mà còn có sắc đẹp có thể trở thành đệ nhất mỹ nhân của Đông Hải, quả thực là xứng danh quận chúa Bất Nhàn nổi tiếng thiên hạ.
Chỉ là so với Khúc Nhược Vân, Thủy Bất Nhàn mới là chân chính là đệ nhất mỹ nhân tài sắc vẹn toàn.
Bất quá đối với những người này, ta cũng không có nhiều cảm giác.
Gần đây cũng từng nghe thấy vương thượng sủng ái Thủy Bất Nhàn, cố ý làm cho nàng chọn thất hoàng tử – đứa con trung thành nhất của ông làm vi phu (*).
Cũng có người nói, ai được Bất Nhàn quận chúa tương trợ, thì người đó sẽ trở thành vương thượng tiếp theo của Đông Hải quốc.
Đương mơ màng suy nghĩ, thì Thủy Bất Nhàn một khúc đã tấu xong, bên dưới tức thì vang lên một tràng vỗ tay, xem ra so với Khúc Nhược Vân, Thủy Bất Nhàn lại được nhiều người ủng hộ, yêu mến hơn.
Xem ra vang danh của Thủy Bất Nhàn ở Đông Hải quốc cũng không phải không có căn cứ.
Chính là lục Vương gia Cơ Lưu Tiêu được người cho rằng có khả năng được vương vị nhất, vì sao lại bỏ qua Thủy Bất Nhàn mà chọn Khúc Nhược Vân?
Hay hắn chính là loại người mà Thủy Bất Nhàn khinh thường nhất ?
Nghĩ đến cuối cùng, ta cảm thấy chỉ có thể là như thế, xem ra Vương gia được gọi là phong lưu cũng có thời điểm bị một nữ nhân cự tuyệt.
Ta vừa tưởng tượng thấy bộ dạng bất đắc dĩ của hắn, đáy lòng liền cảm thấy vui vẻ, cặp mắt tà mị kia đang hướng về phía ta, thật giống như biết ta đang suy nghĩ cái gì.
Mà giờ phút này, tại trung tâm yến hội, nữ tử vận y phục màu trắng đang đánh mặc nguyệt cầm chính là Thủy Bất Nhàn, thanh lệ thoát tục, cô phương ngạo nghễ, thật giống như tiên nữ hạ phàm, chỉ có thể ở xa mà thưởng thức không thể tới gần
Màu trắng của y phục, màu đen của cầm phối hợp rất ăn ý, không một ngòi bút nào nào có thể vẽ được hết sự phong tình của vẻ bề ngoài như vậy.
Tuy nói là tài nữ, nhưng với dung mạo kia cũng không thể có người nào sánh được.
Y phục màu trắng thêu hình những đám mây mờ ảo, một mái tóc đen được tùy ý buộc lên thành búi tóc, một ít tóc thả lỏng trước ngực, một ít khác lại được thả phía sau, tùy ý mà tự nhiên.
Chỉ cần là tùy ý liếc mắt, chỉ cần là vô tình cười, cũng là phong tình vạn chủng.
Nếu nói Khúc Nhược Vân quyến rũ xinh đẹp, tìm không ra một tia tỳ vết nào, như vậy vẻ đẹp của nữ tử trước mắt đó là thanh lệ quá mức, tựa hồ không có dính một chút nào của phong trần nhân gian, tổng cảm thấy mọi phiền muộn trong lòng đều đã biến mất.
Mà cái loại ngạo nghễ này lại làm cho nàng giống như thiên nhân ngạo nghễ ở trên chín tầng mây, liếc nhìn xem vạn vật ở hồng trần.
Chung quanh im lặng chỉ có liên tiếp tiếng hít thở, tất cả mọi người tinh tế lắng nghe tiếng đàn của Thủy Bất Nhàn, tựa hồ đều bị tiếng đàn của nàng thu hút. Tiếng cầm vang lên âm thanh trầm thấp, mà Thủy Bất Nhàn đang tấu lên một khúc cũng là khí thế ngất trời bàng bạc.
Chính là cũng chỉ có loại tài năng này mới đem mặc nguyệt cầm được phát huy hết mức ưu thế.
Ta không khỏi theo tiếng đàn hình dung ra trên chiến trường rộng lớn, tựa hồ có thể thấy được đao quang kiếm ảnh, tựa hồ có thể nghe thấy tiếng ngựa hí vang đầy khí thế, tất cả tất cả rất chân thật.
Thủy Bất Nhàn của Đông Hải quốc quả thực danh bất hư truyền, cũng chỉ có ở trên chiến trường, mới cảm thụ qua bầu không khí này, chỉ có nhân tài mới có thể đem mọi việc trên chiến trường diễn giải giống y như đúc.
Giai truyền trong thiên hạ, Thủy Bất Nhàn năm tuổi đã thông thạo văn thư, bảy tuổi liền bắt đầu đọc binh thư thuần thục, mười một tuổi dâng lên một kế cho tướng quân phụ thân, đánh lui sự tiến công của Bắc Thương quốc, mười ba tuổi bắt đầu đi theo vào doanh trại, bày mưu tính kế. Mười lăm tuổi liền có thể một mình rong ruổi trên chiến trường, cùng tướng quân nhiều năm kinh nghiệm kề vai chiến đấu, lập nhiều kì công.
Không nghĩ tới, lúc này đây không chỉ có kiến thức sâu rộng, mà còn có sắc đẹp có thể trở thành đệ nhất mỹ nhân của Đông Hải, quả thực là xứng danh quận chúa Bất Nhàn nổi tiếng thiên hạ.
Chỉ là so với Khúc Nhược Vân, Thủy Bất Nhàn mới là chân chính là đệ nhất mỹ nhân tài sắc vẹn toàn.
Bất quá đối với những người này, ta cũng không có nhiều cảm giác.
Gần đây cũng từng nghe thấy vương thượng sủng ái Thủy Bất Nhàn, cố ý làm cho nàng chọn thất hoàng tử – đứa con trung thành nhất của ông làm vi phu (*).
Cũng có người nói, ai được Bất Nhàn quận chúa tương trợ, thì người đó sẽ trở thành vương thượng tiếp theo của Đông Hải quốc.
Đương mơ màng suy nghĩ, thì Thủy Bất Nhàn một khúc đã tấu xong, bên dưới tức thì vang lên một tràng vỗ tay, xem ra so với Khúc Nhược Vân, Thủy Bất Nhàn lại được nhiều người ủng hộ, yêu mến hơn.
Xem ra vang danh của Thủy Bất Nhàn ở Đông Hải quốc cũng không phải không có căn cứ.
Chính là lục Vương gia Cơ Lưu Tiêu được người cho rằng có khả năng được vương vị nhất, vì sao lại bỏ qua Thủy Bất Nhàn mà chọn Khúc Nhược Vân?
Hay hắn chính là loại người mà Thủy Bất Nhàn khinh thường nhất ?
Nghĩ đến cuối cùng, ta cảm thấy chỉ có thể là như thế, xem ra Vương gia được gọi là phong lưu cũng có thời điểm bị một nữ nhân cự tuyệt.
Ta vừa tưởng tượng thấy bộ dạng bất đắc dĩ của hắn, đáy lòng liền cảm thấy vui vẻ, cặp mắt tà mị kia đang hướng về phía ta, thật giống như biết ta đang suy nghĩ cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.