Chương 45: Vượt Qua Nhiệm Vụ Thí Luyện Cấp S (1)
Mại Báo Tiểu Lang Quân
31/03/2022
Trương Nguyên Thanh xê dịch nhảy nhót ở giữa xúc tu, tư thái tao nhã, vô luận rễ cây cố gắng như thế nào, vẫn không thể bắt được hắn.
Nếu chưa thu phục giày khiêu vũ màu đỏ, chỉ bằng chày phục ma, tân thủ đối mặt một cửa ải này, tỉ lệ tử vong cực cao.
Bộp bộp bộp! Giày khiêu vũ màu đỏ chạy nhanh ở trên vách, tránh đi rễ cây quấn quanh, vỗ đập, hai đầu gối bắn lên, đẩy Trương Nguyên Thanh như mũi tên nhọn xuyên qua rễ cây vây đuổi chặn đường, lao về phía thân cây.
Thấy nhân loại bắn nhanh đến, trên mặt thân cây lộ ra hoảng sợ rõ ràng.
Ầm!
Khối đá ở đáy rễ cây vỡ ra, càng nhiều rễ cây hơn giống như giếng phun, hình thành một bức tường gỗ.
Trương Nguyên Thanh dùng sức đâm chày phục ma.
Ngọn lửa màu vàng lan tràn ở mặt ngoài tường gỗ, đốt hòe thụ tinh phẫn nộ gào thét.
Trương Nguyên Thanh thuận thế đánh vỡ tường gỗ cháy thành than, hung hăng đẩy chày phục ma ba cạnh bén nhọn vào thân cây.
Cốc!
Mũi nhọn ba cạnh cắm thật sâu vào thân cây, một vầng mặt trời chói chang từ hang động tối đen bùng nổ.
Hào quang màu vàng vặn vẹo thân cây, vặn vẹo mặt người, khiến nó phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, xẹt xẹt bốc khói.
Trong nháy mắt, các linh hồn trốn vào thân cây kia, cũng đều ở trong tiếng kêu thảm thiết hóa thành làn khói.
Toàn bộ quỷ quái không còn sót lại chút gì, tan biến trong hào quang màu vàng.
Hào quang màu vàng tan đi, hang động khôi phục bóng tối, nhưng lập tức trở nên sạch sẽ trong sáng.
Trương Nguyên Thanh làm trước hết không phải xem xét hòe thụ tinh đã chết hẳn hay chưa, mà là vội vàng giải trừ trạng thái đi giày khiêu vũ màu đỏ, thu vào ô vật phẩm.
Từ khi tiến vào hang động đến bây giờ, nhắm chừng sắp năm phút đồng hồ rồi.
Thu lại giày khiêu vũ màu đỏ, Trương Nguyên Thanh lúc này mới chuyển sức chú ý về phía cây đa to, nó đã héo rũ, vỏ cây rạn nứt, mất đi hơi nước, rễ cây phân tán ở các nơi của hang động.
Trong đầu Trương Nguyên Thanh vang lên thanh âm lạnh như băng:
“Đinh, chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ thí luyện cấp S, thẻ nhân vật mở ra, đang kết toán phần thưởng.”
“Đạt được vật phẩm / đạo cụ: Chày phục ma.”
“Thưởng giá trị kinh nghiệm: 100% “
“Ngài đã thành thần dạ du. “
“Thưởng giá trị kinh nghiệm: 20% “
“Phần thưởng thẻ nhân vật kích hoạt, thưởng đạo cụ: Giày khiêu vũ màu đỏ. “
“Năm phút đồng hồ sau thoát ly linh cảnh”
Rốt cuộc kết thúc rồi... Trương Nguyên Thanh chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, cả người giống như hư thoát.
Hắn đã vượt qua đường hầm Xà Linh, hoàn thành chuyện chưa ai có thể làm được trong mấy chục năm.
Theo tiếng nhắc nhở vang lên, dấu ấn trăng đen trên trán Trương Nguyên Thanh nổi lên, một luồng lực lượng quỷ dị thần bí từ trong dấu ấn nóng lên phóng thích, lấy tư thái gần như mãnh liệt vô lý xông vào trong cơ thể.
Da hắn đỏ bừng, giống như tôm nấu chín, lực lượng quỷ dị thần bí cọ rửa thân thể, tan vào trong từng tế bào, dung nhập trong từng cái xương, thương thế cánh tay lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục.
Hắn không tự chủ được run lên, trong mắt chợt hiện ra hai vầng trăng đen hư ảo, tiếp đó ẩn nấp.
Đau đớn rất nhanh biến mất, tiếp đó là cảm giác thoải mái như tắm suối nước nóng ập tới.
Thật thoải mái... Trương Nguyên Thanh chỉ cảm thấy cả người lười biếng, thoải mái muốn duỗi người, hắn theo bản năng cúi đầu nhìn, cả kinh, thấy thân thể của mình đứng ở chỗ ban đầu.
Ta linh hồn xuất khiếu rồi?
Trong lòng hắn nổi lên khủng hoảng, theo bản năng muốn trở về thân thể, ý niệm khẽ động, linh hồn lập tức trầm xuống, hòa vào thân thể.
Sau khi một lần nữa nắm giữ thân thể, Trương Nguyên Thanh phát giác thân thể này có thêm vài thứ, một thứ gọi là thiên phú.
Hắn tự nhiên mà vậy tiếp nhận loại thiên phú này, giống như trời sinh.
Đồng thời, chỉ cảm thấy thân thể tràn ngập tinh lực và lực lượng vô cùng, thậm chí có loại ảo giác một cú đấm đánh nổ một tinh cầu.
Trương Nguyên Thanh mở ra giao diện thuộc tính nhân vật:
“Tên họ: Nguyên Thủy Thiên Tôn”
“Chủng tộc: Nhân loại”
“Nghề nghiệp: thần dạ du”
“Cấp bậc: 1 “
“Kỹ năng: Dạ du, phệ linh, thái âm chi linh”
“Giá trị kinh nghiệm: 20%”
“Giá trị đạo đức: 60(trị số mới bắt đầu)”
“Dạ du (chủ động): Ngưng tụ lực lượng thái âm bao phủ bản thân, tiến vào trạng thái dạ du, trong lúc phóng thích kỹ năng, tạm thời ẩn thân, cùng thu nạp mùi, hơi thở của mình, che giấu thanh âm cùng nhiệt lượng thân thể phát ra, thời hạn sáu giây.”
“Phệ linh (chủ động): Cắn nuốt linh hồn tăng cường linh tính của mình.”
“Thái âm chi linh (bị động): thần dạ du cơ thể cường kiện, có được sinh mệnh lực tràn đầy cùng sức tự lành cường đại, ở trong màn đêm, các hạng năng lực của thần dạ du sẽ được tăng phúc thật lớn.”
Hắn chính thức trở thành thần dạ du, hơn nữa còn thêm 20% giá trị kinh nghiệm, lại thêm đạo cụ thưởng, lần thí luyện linh cảnh này thu hoạch có thể nói hậu hĩnh.
Nếu chưa thu phục giày khiêu vũ màu đỏ, chỉ bằng chày phục ma, tân thủ đối mặt một cửa ải này, tỉ lệ tử vong cực cao.
Bộp bộp bộp! Giày khiêu vũ màu đỏ chạy nhanh ở trên vách, tránh đi rễ cây quấn quanh, vỗ đập, hai đầu gối bắn lên, đẩy Trương Nguyên Thanh như mũi tên nhọn xuyên qua rễ cây vây đuổi chặn đường, lao về phía thân cây.
Thấy nhân loại bắn nhanh đến, trên mặt thân cây lộ ra hoảng sợ rõ ràng.
Ầm!
Khối đá ở đáy rễ cây vỡ ra, càng nhiều rễ cây hơn giống như giếng phun, hình thành một bức tường gỗ.
Trương Nguyên Thanh dùng sức đâm chày phục ma.
Ngọn lửa màu vàng lan tràn ở mặt ngoài tường gỗ, đốt hòe thụ tinh phẫn nộ gào thét.
Trương Nguyên Thanh thuận thế đánh vỡ tường gỗ cháy thành than, hung hăng đẩy chày phục ma ba cạnh bén nhọn vào thân cây.
Cốc!
Mũi nhọn ba cạnh cắm thật sâu vào thân cây, một vầng mặt trời chói chang từ hang động tối đen bùng nổ.
Hào quang màu vàng vặn vẹo thân cây, vặn vẹo mặt người, khiến nó phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, xẹt xẹt bốc khói.
Trong nháy mắt, các linh hồn trốn vào thân cây kia, cũng đều ở trong tiếng kêu thảm thiết hóa thành làn khói.
Toàn bộ quỷ quái không còn sót lại chút gì, tan biến trong hào quang màu vàng.
Hào quang màu vàng tan đi, hang động khôi phục bóng tối, nhưng lập tức trở nên sạch sẽ trong sáng.
Trương Nguyên Thanh làm trước hết không phải xem xét hòe thụ tinh đã chết hẳn hay chưa, mà là vội vàng giải trừ trạng thái đi giày khiêu vũ màu đỏ, thu vào ô vật phẩm.
Từ khi tiến vào hang động đến bây giờ, nhắm chừng sắp năm phút đồng hồ rồi.
Thu lại giày khiêu vũ màu đỏ, Trương Nguyên Thanh lúc này mới chuyển sức chú ý về phía cây đa to, nó đã héo rũ, vỏ cây rạn nứt, mất đi hơi nước, rễ cây phân tán ở các nơi của hang động.
Trong đầu Trương Nguyên Thanh vang lên thanh âm lạnh như băng:
“Đinh, chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ thí luyện cấp S, thẻ nhân vật mở ra, đang kết toán phần thưởng.”
“Đạt được vật phẩm / đạo cụ: Chày phục ma.”
“Thưởng giá trị kinh nghiệm: 100% “
“Ngài đã thành thần dạ du. “
“Thưởng giá trị kinh nghiệm: 20% “
“Phần thưởng thẻ nhân vật kích hoạt, thưởng đạo cụ: Giày khiêu vũ màu đỏ. “
“Năm phút đồng hồ sau thoát ly linh cảnh”
Rốt cuộc kết thúc rồi... Trương Nguyên Thanh chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, cả người giống như hư thoát.
Hắn đã vượt qua đường hầm Xà Linh, hoàn thành chuyện chưa ai có thể làm được trong mấy chục năm.
Theo tiếng nhắc nhở vang lên, dấu ấn trăng đen trên trán Trương Nguyên Thanh nổi lên, một luồng lực lượng quỷ dị thần bí từ trong dấu ấn nóng lên phóng thích, lấy tư thái gần như mãnh liệt vô lý xông vào trong cơ thể.
Da hắn đỏ bừng, giống như tôm nấu chín, lực lượng quỷ dị thần bí cọ rửa thân thể, tan vào trong từng tế bào, dung nhập trong từng cái xương, thương thế cánh tay lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục.
Hắn không tự chủ được run lên, trong mắt chợt hiện ra hai vầng trăng đen hư ảo, tiếp đó ẩn nấp.
Đau đớn rất nhanh biến mất, tiếp đó là cảm giác thoải mái như tắm suối nước nóng ập tới.
Thật thoải mái... Trương Nguyên Thanh chỉ cảm thấy cả người lười biếng, thoải mái muốn duỗi người, hắn theo bản năng cúi đầu nhìn, cả kinh, thấy thân thể của mình đứng ở chỗ ban đầu.
Ta linh hồn xuất khiếu rồi?
Trong lòng hắn nổi lên khủng hoảng, theo bản năng muốn trở về thân thể, ý niệm khẽ động, linh hồn lập tức trầm xuống, hòa vào thân thể.
Sau khi một lần nữa nắm giữ thân thể, Trương Nguyên Thanh phát giác thân thể này có thêm vài thứ, một thứ gọi là thiên phú.
Hắn tự nhiên mà vậy tiếp nhận loại thiên phú này, giống như trời sinh.
Đồng thời, chỉ cảm thấy thân thể tràn ngập tinh lực và lực lượng vô cùng, thậm chí có loại ảo giác một cú đấm đánh nổ một tinh cầu.
Trương Nguyên Thanh mở ra giao diện thuộc tính nhân vật:
“Tên họ: Nguyên Thủy Thiên Tôn”
“Chủng tộc: Nhân loại”
“Nghề nghiệp: thần dạ du”
“Cấp bậc: 1 “
“Kỹ năng: Dạ du, phệ linh, thái âm chi linh”
“Giá trị kinh nghiệm: 20%”
“Giá trị đạo đức: 60(trị số mới bắt đầu)”
“Dạ du (chủ động): Ngưng tụ lực lượng thái âm bao phủ bản thân, tiến vào trạng thái dạ du, trong lúc phóng thích kỹ năng, tạm thời ẩn thân, cùng thu nạp mùi, hơi thở của mình, che giấu thanh âm cùng nhiệt lượng thân thể phát ra, thời hạn sáu giây.”
“Phệ linh (chủ động): Cắn nuốt linh hồn tăng cường linh tính của mình.”
“Thái âm chi linh (bị động): thần dạ du cơ thể cường kiện, có được sinh mệnh lực tràn đầy cùng sức tự lành cường đại, ở trong màn đêm, các hạng năng lực của thần dạ du sẽ được tăng phúc thật lớn.”
Hắn chính thức trở thành thần dạ du, hơn nữa còn thêm 20% giá trị kinh nghiệm, lại thêm đạo cụ thưởng, lần thí luyện linh cảnh này thu hoạch có thể nói hậu hĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.