Chương 604: Bên bờ Tấn Hà. (2)
Cửu Đương Gia
29/06/2015
- Đệ Thất Điện Sâm La Điện thực sự là rất mạnh tay a!
Lệnh Đông Lai khẽ cau mày, không có lợi ích tuyệt đối, làm sao có thể khiến cho những kẻ Tà Tông này gây ra động tĩnh lớn như vậy, hắn hỏi:
- Phong gia rất béo bở sao? Ta không nhìn thấy được. Ngươi xác định là người của đệ thất điện Sâm La Điện ?
- Nơi nào bọn họ đi qua, đệ tử họ Phong đều thành ma không đầu tất cả, toàn bộ nữ nhân họ Phong thành kĩ nữ. Tuyệt đối là phong cách làm việc của Sâm La Điện.
Viên tướng sĩ Thần Vũ Quân kia đáp.
Lệnh Đông Lai nhẹ nhàng sờ sờ cằm, cười nói:
- Cái này có trò hay để nhìn! Quả nhiên vẫn là mở màn từ từ phủ Nam Thái. Bắt đầu từ hôm nay, Thần Tấn Vương Triều liền phải nghênh đón một thời đại hỗn loạn nhất trên đời.
Bốn ông lão Đệ Thất Điện Sâm La, hắc bào trên người tung bay, sát khí khắp người, đều là cường giả siêu quần xuất chúng đã tu luyện hai trăm năm trở lên.
Đó đều chính là nhân vật Tà Tông hung danh hiển hách, hai tay hiện rõ huyết khí làm cho người ta sợ hãi.
Phong Phi Vân ngồi ở trên đồng xa, thân thể suy yếu, lại vẫn còn cười:
- Trong huyết dịch của ta có Diêm Vương Hủ Huyết, coi như cho cho các ngươi một chén, các ngươi dám cầm sao?
- Buồn cười, thực sự coi chúng ta cũng không biết tí gì. Ngươi ăn vào một viên Ngũ Phẩm Linh Đan, đã tạm thời ngưng tụ Diêm Vương Hủ Huyết ở trong Ngũ Phẩm Linh Đan, nên còn chưa có ăn mòn toàn thân. Chỉ cần từ vị trí đan điền của ngươi mở ra một miệng máu, thì máu chảy ra liền không có Diêm Vương Hủ Huyết.
Ông lão có vầng trán cực cao lạnh lẽo nham hiểm cười nói.
Phong Phi Vân bảo:
- Mở ra miệng máu tại đan điền, như vậy tương đương là khiến cho linh khí của ta trôi đi nhanh hơn, bị chết cũng nhanh hơn.
- Cái đó cũng không quan chuyện của chúng ta. Phong Phi Vân, ngươi cho chúng ta là đến để thương lượng với ngươi sao?
- Ngươi sau bao lâu sẽ chết thì không quan hệ với chúng ta. Chúng ta chỉ là muốn Yêu Ma Chi Huyết trên người của ngươi, không hơn. Ngu xuẩn!
Phong Phi Vân nở nụ cười vui vẻ, liền nói:
- Nếu không được thương lượng, ta đây trước hết đưa các ngươi lên đường.
Phong Phi Vân lúc trước đều trông có vẻ vẫn còn bệnh tật, vẻn vẹn chỉ là một khoảnh khắc thì thân thể đột ngột bay lên, tốc độ nhanh tới cực điểm. Ngay cả bóng dáng của hắn đều không thể thấy.
Bốn ông lão Đệ Thất Điện Sâm La đều là cả kinh, đồng thời xuất thủ, triển khai Hộ Thể Chi Quang ( vầng sáng bảo vệ) để phòng ngự.
- Phốc, phốc, phốc!
Âm thanh của ba thanh đao chém ngập vào trong thịt vang lên !
Phong Phi Vân vẻn vẹn chỉ là đi lượn một vòng về phía bọn họ. Hắn liên tiếp bổ ra ba đao, liền đánh bại ba lão già, dòng máu trên người chảy róc rách, Hộ Thể Chi Quang của bọn họ cũng không gây ra trở ngại cho đao của Phong Phi Vân được nửa phần.
Đến khi Phong Phi Vân lại trở về trên đồng xa, ba ông lão này mới ngã trên mặt đất, tinh khí trong thân thể trôi đi, đan điền bị nghiền nát. Mà ngay cả pháp khí bổn mạng trong đan điền bọn họ đều bị chém nát.
Phong Phi Vân lấy Bạch Thạch Cự Đao chống thân thể, toàn thân đều đang toát mồ hôi, hai tay đang không ngừng run rẩy. Nhưng mà đôi mắt kia lại trừng lên làm một ông lão cuối cùng trong lòng phát lạnh.
Ông lão Đệ Thất Điện Sâm La này, trong mắt lộ vẻ sợ hãi. Không phải nói hắn đã trúng Diêm Vương Hủ Huyết, vì sao vẫn còn lợi hại như vậy, tên tiểu bối này quả thực làm cho người ta sởn gai ốc tóc gáy dựng ngược.
- Xoạt!
Phong Phi Vân để ngang Bạch Thạch Cự Đao trước mặt lão già kia, sát mang bập bùng thụt thụt thò thò trên lưỡi đao, có long vân đang nhẹ nhàng rung động. Hắn nói với âm thanh lạnh lùng:
- Nói cho ta biết, vì sao phải lấy Yêu Ma Chi Huyết?
Ông lão Đệ Thất Điện Sâm La kia vội vàng lui về phía sau hai bộ, bị đao mang đâm vào ngực phát đau, môi có hơi phát run mà đáp:
- Cái này... cái này...
- Nói!
Phong Phi Vân quát lên một tiếng, trong âm thanh mang theo thần thức áp bách lớn lao, bốn mươi đạo thần thức đè ép tới với khí thế như dời núi lấp biển, cuồn cuộn không ngừng.
Nó trấn áp đầu óc lão già kia trở nên trống rỗng, tức thì bịch một tiếng quì ở trên mặt đất, khiếp sợ nói:
- Điện Chủ của chúng ta nghe nói Phong gia có một bộ yêu ma chiến y Cưu Cửu Quái Bào, mặc chiến y vào là có thể vô địch khắp thiên hạ. Cho nên liền mệnh Cơ Nộ phó Điện Chủ và Anh Túc phó Điện Chủ tiêu diệt đệ tử Phong gia. Không chỉ có muốn đoạt Cưu Cửu Quái Bào, càng muốn đoạt lấy tài nguyên Phong gia tích lũy ngàn năm, để chuẩn bị cho đại thế hỗn loạn không lâu sau.
- Ngươi đã có thể đi chết.
Phong Phi Vân nhắc chiến đao lên, từ trên thân đao bay ra một con Trường Long uy thế bức người, trấn áp đến làm người ta run rẩy.
- Không nên, không nên... A...
Âm thanh của ông lão Đệ Thất Điện Sâm La này bất chợt dừng lại.
Phong Phi Vân thu hồi Bạch Thạch Cự Đao lại, sắc mặt khá là nặng nề. Đệ Thất Điện Sâm La không ngờ muốn tiêu diệt Phong gia. Chuyện này tại thời kỳ khác là không có khả năng phát sinh, dù sao Phong gia cũng là gia tộc tu tiên hàng đầu ở phủ Nam Thái, đệ tử Phong gia không có hơn một ngàn vạn thì cũng có mấy trăm vạn. Muốn tiêu diệt một gia tộc tu tiên như vậy, nhất định sẽ rước lấy sự chỉ trích của cả Tu Tiên Giới.
Nhưng mà Đệ Thất Điện Sâm La hiện tại lại không kiêng nể gì triển khai giết hại. Không có kiêng nể chút nào, xem ra loạn thế này đã bắt đầu mở màn.
Đệ Thất Điện Sâm La vây công Phong gia, rất có thể đem trở thành kẻ châm ngòi lửa thời đại hỗn loạn. Rút giây động rừng, cả Tu Tiên Giới đều phải nghênh đón một trận gió tanh mưa máu.
Đệ Thất Điện Sâm La thế lực lớn, tuyệt đối gấp hàng chục lần Phong gia trở lên. Muốn tiêu diệt một Phong gia cũng không coi là việc gì khó.
- Khụ khụ!
Phong Phi Vân ói ra hai ngụm máu trên mặt đất, sau đó liền lại ngồi trên cỗ đồng xa màu vàng nhạt. Chiếc roi trong tay vung lên, Kỳ Ngưu liền tiếp tục chạy về hướng phía trước, lao nhanh về hướng phía nam.
Trong Cổ Thành, đổ nát thê lương, khắp nơi đều là gạch ngói vụn.
Kỷ Thương Nguyệt đứng ở trên một nửa Lâu Các đã đổ nát, dưới chân là một khúc gỗ xà ngang đã gãy rời khỏi trần,đôi mắt nhìn theo một chiếc đồng xa kia ở chân trời, môi anh đào có hơi nhếch lên
- Đệ Thất Điện Sâm La Điện vây công Phong gia, thật sự là quá tốt. Phong Phi Vân trở về, nhất định là cửu tử nhất sanh. Lần này ta muốn ngươi đích thực sống không bằng chết.
Phủ Nam Thái là một mảnh đất rộng mênh mông, ngang dọc mười vạn dặm, có hai mươi tám quận. Nhưng mà đã có hai mươi hai quận đều rơi vào trong tay Nữ Ma, trở thành chốn Thi Tà tụ tập.
Tu sĩ vốn ở phủ Nam Thái đều lui vào Tổ Địa đã dựng xây lâu ngày, hoặc là vào trong sáu quận Thi Tà còn không có xâm lấn, làm nơi chống cự cuối cùng.
Phong gia làm một trong gia tộc tu tiên cao nhất cấp ở phủ Nam Thái, có hơn một ngàn năm lịch sử.
Lệnh Đông Lai khẽ cau mày, không có lợi ích tuyệt đối, làm sao có thể khiến cho những kẻ Tà Tông này gây ra động tĩnh lớn như vậy, hắn hỏi:
- Phong gia rất béo bở sao? Ta không nhìn thấy được. Ngươi xác định là người của đệ thất điện Sâm La Điện ?
- Nơi nào bọn họ đi qua, đệ tử họ Phong đều thành ma không đầu tất cả, toàn bộ nữ nhân họ Phong thành kĩ nữ. Tuyệt đối là phong cách làm việc của Sâm La Điện.
Viên tướng sĩ Thần Vũ Quân kia đáp.
Lệnh Đông Lai nhẹ nhàng sờ sờ cằm, cười nói:
- Cái này có trò hay để nhìn! Quả nhiên vẫn là mở màn từ từ phủ Nam Thái. Bắt đầu từ hôm nay, Thần Tấn Vương Triều liền phải nghênh đón một thời đại hỗn loạn nhất trên đời.
Bốn ông lão Đệ Thất Điện Sâm La, hắc bào trên người tung bay, sát khí khắp người, đều là cường giả siêu quần xuất chúng đã tu luyện hai trăm năm trở lên.
Đó đều chính là nhân vật Tà Tông hung danh hiển hách, hai tay hiện rõ huyết khí làm cho người ta sợ hãi.
Phong Phi Vân ngồi ở trên đồng xa, thân thể suy yếu, lại vẫn còn cười:
- Trong huyết dịch của ta có Diêm Vương Hủ Huyết, coi như cho cho các ngươi một chén, các ngươi dám cầm sao?
- Buồn cười, thực sự coi chúng ta cũng không biết tí gì. Ngươi ăn vào một viên Ngũ Phẩm Linh Đan, đã tạm thời ngưng tụ Diêm Vương Hủ Huyết ở trong Ngũ Phẩm Linh Đan, nên còn chưa có ăn mòn toàn thân. Chỉ cần từ vị trí đan điền của ngươi mở ra một miệng máu, thì máu chảy ra liền không có Diêm Vương Hủ Huyết.
Ông lão có vầng trán cực cao lạnh lẽo nham hiểm cười nói.
Phong Phi Vân bảo:
- Mở ra miệng máu tại đan điền, như vậy tương đương là khiến cho linh khí của ta trôi đi nhanh hơn, bị chết cũng nhanh hơn.
- Cái đó cũng không quan chuyện của chúng ta. Phong Phi Vân, ngươi cho chúng ta là đến để thương lượng với ngươi sao?
- Ngươi sau bao lâu sẽ chết thì không quan hệ với chúng ta. Chúng ta chỉ là muốn Yêu Ma Chi Huyết trên người của ngươi, không hơn. Ngu xuẩn!
Phong Phi Vân nở nụ cười vui vẻ, liền nói:
- Nếu không được thương lượng, ta đây trước hết đưa các ngươi lên đường.
Phong Phi Vân lúc trước đều trông có vẻ vẫn còn bệnh tật, vẻn vẹn chỉ là một khoảnh khắc thì thân thể đột ngột bay lên, tốc độ nhanh tới cực điểm. Ngay cả bóng dáng của hắn đều không thể thấy.
Bốn ông lão Đệ Thất Điện Sâm La đều là cả kinh, đồng thời xuất thủ, triển khai Hộ Thể Chi Quang ( vầng sáng bảo vệ) để phòng ngự.
- Phốc, phốc, phốc!
Âm thanh của ba thanh đao chém ngập vào trong thịt vang lên !
Phong Phi Vân vẻn vẹn chỉ là đi lượn một vòng về phía bọn họ. Hắn liên tiếp bổ ra ba đao, liền đánh bại ba lão già, dòng máu trên người chảy róc rách, Hộ Thể Chi Quang của bọn họ cũng không gây ra trở ngại cho đao của Phong Phi Vân được nửa phần.
Đến khi Phong Phi Vân lại trở về trên đồng xa, ba ông lão này mới ngã trên mặt đất, tinh khí trong thân thể trôi đi, đan điền bị nghiền nát. Mà ngay cả pháp khí bổn mạng trong đan điền bọn họ đều bị chém nát.
Phong Phi Vân lấy Bạch Thạch Cự Đao chống thân thể, toàn thân đều đang toát mồ hôi, hai tay đang không ngừng run rẩy. Nhưng mà đôi mắt kia lại trừng lên làm một ông lão cuối cùng trong lòng phát lạnh.
Ông lão Đệ Thất Điện Sâm La này, trong mắt lộ vẻ sợ hãi. Không phải nói hắn đã trúng Diêm Vương Hủ Huyết, vì sao vẫn còn lợi hại như vậy, tên tiểu bối này quả thực làm cho người ta sởn gai ốc tóc gáy dựng ngược.
- Xoạt!
Phong Phi Vân để ngang Bạch Thạch Cự Đao trước mặt lão già kia, sát mang bập bùng thụt thụt thò thò trên lưỡi đao, có long vân đang nhẹ nhàng rung động. Hắn nói với âm thanh lạnh lùng:
- Nói cho ta biết, vì sao phải lấy Yêu Ma Chi Huyết?
Ông lão Đệ Thất Điện Sâm La kia vội vàng lui về phía sau hai bộ, bị đao mang đâm vào ngực phát đau, môi có hơi phát run mà đáp:
- Cái này... cái này...
- Nói!
Phong Phi Vân quát lên một tiếng, trong âm thanh mang theo thần thức áp bách lớn lao, bốn mươi đạo thần thức đè ép tới với khí thế như dời núi lấp biển, cuồn cuộn không ngừng.
Nó trấn áp đầu óc lão già kia trở nên trống rỗng, tức thì bịch một tiếng quì ở trên mặt đất, khiếp sợ nói:
- Điện Chủ của chúng ta nghe nói Phong gia có một bộ yêu ma chiến y Cưu Cửu Quái Bào, mặc chiến y vào là có thể vô địch khắp thiên hạ. Cho nên liền mệnh Cơ Nộ phó Điện Chủ và Anh Túc phó Điện Chủ tiêu diệt đệ tử Phong gia. Không chỉ có muốn đoạt Cưu Cửu Quái Bào, càng muốn đoạt lấy tài nguyên Phong gia tích lũy ngàn năm, để chuẩn bị cho đại thế hỗn loạn không lâu sau.
- Ngươi đã có thể đi chết.
Phong Phi Vân nhắc chiến đao lên, từ trên thân đao bay ra một con Trường Long uy thế bức người, trấn áp đến làm người ta run rẩy.
- Không nên, không nên... A...
Âm thanh của ông lão Đệ Thất Điện Sâm La này bất chợt dừng lại.
Phong Phi Vân thu hồi Bạch Thạch Cự Đao lại, sắc mặt khá là nặng nề. Đệ Thất Điện Sâm La không ngờ muốn tiêu diệt Phong gia. Chuyện này tại thời kỳ khác là không có khả năng phát sinh, dù sao Phong gia cũng là gia tộc tu tiên hàng đầu ở phủ Nam Thái, đệ tử Phong gia không có hơn một ngàn vạn thì cũng có mấy trăm vạn. Muốn tiêu diệt một gia tộc tu tiên như vậy, nhất định sẽ rước lấy sự chỉ trích của cả Tu Tiên Giới.
Nhưng mà Đệ Thất Điện Sâm La hiện tại lại không kiêng nể gì triển khai giết hại. Không có kiêng nể chút nào, xem ra loạn thế này đã bắt đầu mở màn.
Đệ Thất Điện Sâm La vây công Phong gia, rất có thể đem trở thành kẻ châm ngòi lửa thời đại hỗn loạn. Rút giây động rừng, cả Tu Tiên Giới đều phải nghênh đón một trận gió tanh mưa máu.
Đệ Thất Điện Sâm La thế lực lớn, tuyệt đối gấp hàng chục lần Phong gia trở lên. Muốn tiêu diệt một Phong gia cũng không coi là việc gì khó.
- Khụ khụ!
Phong Phi Vân ói ra hai ngụm máu trên mặt đất, sau đó liền lại ngồi trên cỗ đồng xa màu vàng nhạt. Chiếc roi trong tay vung lên, Kỳ Ngưu liền tiếp tục chạy về hướng phía trước, lao nhanh về hướng phía nam.
Trong Cổ Thành, đổ nát thê lương, khắp nơi đều là gạch ngói vụn.
Kỷ Thương Nguyệt đứng ở trên một nửa Lâu Các đã đổ nát, dưới chân là một khúc gỗ xà ngang đã gãy rời khỏi trần,đôi mắt nhìn theo một chiếc đồng xa kia ở chân trời, môi anh đào có hơi nhếch lên
- Đệ Thất Điện Sâm La Điện vây công Phong gia, thật sự là quá tốt. Phong Phi Vân trở về, nhất định là cửu tử nhất sanh. Lần này ta muốn ngươi đích thực sống không bằng chết.
Phủ Nam Thái là một mảnh đất rộng mênh mông, ngang dọc mười vạn dặm, có hai mươi tám quận. Nhưng mà đã có hai mươi hai quận đều rơi vào trong tay Nữ Ma, trở thành chốn Thi Tà tụ tập.
Tu sĩ vốn ở phủ Nam Thái đều lui vào Tổ Địa đã dựng xây lâu ngày, hoặc là vào trong sáu quận Thi Tà còn không có xâm lấn, làm nơi chống cự cuối cùng.
Phong gia làm một trong gia tộc tu tiên cao nhất cấp ở phủ Nam Thái, có hơn một ngàn năm lịch sử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.