Chương 2018: Bùn năm sắc.
Cửu Đương Gia
24/09/2015
Không lẽ đó là lực lượng tiên giới trong truyền thuyết, tiên lực?
Trong khi Phong Phi Vân nghiên cứu Thanh Đồng cổ thuyền thì Hoa Sinh đạo trưởng bay qua một thần sơn đáy biển, cơ thể bị thần quang năm sắc nuốt mất. Càng lặn sâu xuống đáy biển thần sơn Hoa Sinh đạo trưởng càng cảm giác áp lực lớn.
Hoa Sinh đạo trưởng huơ tay hướng Phong Phi Vân:
- Phong Phi Vân, mau lại đây xem. Ngươi nhìn coi đây là cái gì?
Phong Phi Vân cất Thanh Đồng cổ thuyền, ngón tay đụng vào Bạch Ngọc cổ thuyền, tim đau nhói. Phong Phi Vân đè nén nỗi đau, đi hướng Hoa Sinh đạo trưởng.
Hoa Sinh đạo trưởng túm một nắm bùn từ dưới đáy biển lên. Bùn có năm màu, xanh, trắng, đỏ, vàng đen. Năm màu giao nhau chất chứa lực lượng bí ẩn đặc biệt.
Phong Phi Vân lòng máy động, chợt nghĩ đến nhiều truyền thuyết thần thoại:
- Đây là bùn năm sắc.
Hoa Sinh đạo trưởng gật đầu, nói:
- Tiểu tử bùn năm sắc chỉ tồn tại ở tiên giới, được gọi là bùn tiên. Oa Hậu Đại Thánh từng dùng loại đất bùn này nặn Nhân Tổ, Thái Tổ. Truyền thuyết đạo của Oa Hậu Đại Thánh liên quan rất lớn đến bùn năm sắc.
- Loại bùn tiên này rất có lợi cho bán yêu tu hành. Thời kỳ thái cổ có truyền thuyết thần thoại bán yêu phun bùn thành thánh, tu ngũ sắc không phá thân, dung luyện nhân lực và yêu lực trong người.
Phong Phi Vân có nghe nói về truyền thuyết này, nhưng hắn chưa tưèng xem nó là thật. Nếu trên đời có bùn tiên thật mới là kỳ.
Thế nhưng sự thật bày ngay trước mặt Phong Phi Vân, hắn hơi tin vào chuyện cổ tích.
Phong Phi Vân bóc một nhúm bùn năm sắc lên, chỉ to cỡ hạt cát nhưng đủ năm màu, nặng chín ngàn cân, chứa lực lượng ngũ hành tinh khiết nhất. Vô hình trung nó toát ra hơi thở tương tự với Thanh Đồng cổ thuyền.
Không lẽ là bùn năm sắc? Bùn tiên thật sự?
Trên đời có tiên giới thật sao?
Phong Phi Vân hấp thu hết lực lượng một hạt bùn năm sắc, làn da hắn tỏa ánh sáng năm màu nhạt rồi hút vào lỗ chân lông.
Phong Phi Vân cảm giác chân lý thánh tắc trong cơ thể cô đọng thêm vài phần.
Với tu vi hiện giờ của Phong Phi Vân muốn mạnh hơn một phần là vô vàn khó khăn, nhưng một hạt bùn năm sắc khiến tu vi của hắn tiến bộ chút ít, quá khó tin.
Nếu có thể luyện hóa đủ số lượng bùn năm sắc, Phong Phi Vân tự tin có thể ngưng tụ thần ấn, đạt đến cảnh giới thần thánh.
- Cất hết bùn năm sắc mang về Thiên quốc sẽ có ích.
Phong Phi Vân bắt đầu góp nhặt bùn năm sắc. Một phương, hai phương, ba phương, mười phương. Phong Phi Vân gom góp một ngàn phương bùn năm sắc nhưng mới chỉ là một góc nhỏ thần sơn đáy biển.
Nguy rồi!
Phong Phi Vân cất một ngàn phương bùn năm sắc, con ngươi co rút, cảm giác có người xông vào mảnh đất giam cầm. Phong Phi Vân mới cảnh giác thì ba người đã đứng trong tầm mắt hắn, cách ngàn trượng.
Quá mau.
- Điện Cực Dương Thiên Thần!
Phong Phi Vân đứng thẳng người, nhận ra lão nhân tỏa ánh sáng trắng là kẻ địch đáng sợ.
Tuy tóc Điện Cực Dương Thiên Thần bạc phơ nhưng tinh thần rất dồi dào, người mang theo khí kình kiên cường, huyết khí cường đại như mặt trời ban trưa.
Điện Cực Dương Thiên Thần không thèm nhìn Phong Phi Vân, mắt đăm đăm ngó bùn năm sắc dưới đất.
Trong mắt Điện Cực Dương Thiên Thần tràn ngập kích động nói:
- Bùn tiên, bùn tiên! Chắc chắn tiên giới di châu ở đây, ở đây rồi!
Phong Phi Vân trố mắt nhìn, cảm giác nhiều khí thế cường đại đến bên ngoài mảnh đất giam cầm, mỗi khí thế đều cao hơn Phong Phi Vân, lòng hắn chùng xuống.
Phong Phi Vân lấy Kim Tàm Kinh ra giao cho Hoa Sinh đạo trưởng, truyền âm:
- Nơi này sắp xảy ra đại chiến kinh thiên động địa. Đây là đường hầm Thiên quốc, chút nữa lão thừa dịp loạn chạy ra mảnh đất giam cầm, đi Thiên quốc nói cho Quỷ thị tôn hoàng, Phong Tiểu Long, Nam Cung Hồng Nhan. Kêu bọn họ mang theo Thiên quốc nhanh chóng rời khỏi di châu hỗn nguyên đại thế giới, trốn vào trời sao, càng nhanh càng tốt.
Hoa Sinh đạo trưởng cất kim phật vào áo đạo rách rưới, truyền âm hỏi:
- Vậy còn ngươi?
Phong Phi Vân trả lời:
- Trung tâm thần quang năm sắc này liên quan bí mật lớn về tiên giới, tuyệt đối không thể rơi vào tay đám người vực ngoại. Ta sẽ ở lại tử chiến đến cùng với bọn họ. Nếu qua trận này ta còn sống thì sẽ đi tìm các người.
Trong lòng Phong Phi Vân có dự cảm thần quang năm sắc xuất thế chỉ là khởi đầu, đại kiếp nạn lớn lao thật sự sắp thổi quét toàn di châu hỗn nguyên đại thế giới, nếu không trốn đi thì khó sống sót.
Cuối cùng Điện Cực Dương Thiên Thần đưa mắt nhìn Phong Phi Vân, mỉm cười nói:
- Chuyển thế của thái cổ thần phượng, giao khí linh thần đồ thuyền cổ đất vàng cho ta đi. Làm đệ tử của Thái Cực cung ta, nếu ta thành tiên thì ngươi sẽ được nhiều ích lợi.
Trên Miểu Quỷ ban chỉ nổi một chữ cổ nhưng bị Phong Phi Vân dùng lực lượng cưỡng ép ức chế.
Phong Phi Vân nói:
- Muốn phục hồi lực lượng khí linh thuyền cổ đất vàng thì phải chiến thắng ta đã!
Phong Phi Vân triệu hoán bàn man phủ ra, trong cơ thể sinh ra lực lượng sắc bén.
Dù đối diện Điện Cực Dương Thiên Thần trong truyền thuyết thì Phong Phi Vân không chút sợ hãi.
Điện Cực Dương Thiên Thần vẫn mỉm cười nói:
- Tổ của nhân tộc các ngươi còn thua, ngươi cảm thấy mình mạnh hơn Nhân Tổ sao?
Phong Phi Vân nói:
- Nhân Tổ tiền bối sẽ không thua dễ dàng, cho dù thua cũng không phải trong tay ngươi mà là lực lượng thuyền cổ thần linh!
Điện Cực Dương Thiên Thần cảm nhận mấy lực lượng cường đại đến bên ngoài mảnh đất giam cầm, gã không tốn nước miếng với Phong Phi Vân nữa. Điện Cực Dương Thiên Thần vươn bàn tay ra biến thành bàn tay khổng lồ lửa mênh mông bao la, lực lượng tràn đầy đạo tắc đan xen trên chưởng ấn.
Đây là bàn tay Thái Cực, chứa Càn Khôn, đầu ngón tay chống thế giới, khí lưu luân phiên âm dương.
Phong Phi Vân cũng đánh ra một phật thủ ấn to lớn, vô biên vô hạn. Lòng bàn tay gom Càn Khôn, thiên địa lớn cỡ nào là bàn tay to bấy nhiêu. Càn Khôn chưởng ấn thiên địa.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bàn tay va nhau, đánh ra vô số đạo văn và phật lý, thời không tan vỡ.
Điện Cực Dương Thiên Thần nhíu mày, gã cảm giác tu vi bị lực lượng vô hình ức chế, không thể phất tay một cái trấn áp Phong Phi Vân.Chuyện này vượt qua lẽ thường.
Điện Cực Dương Thiên Thần vốn khinh thường đánh với Phong Phi Vân, tu vi cỡ như hắn thì gã đè tay một cái là bẹp dí. Nhưng Điện Cực Dương Thiên Thần càng đấu càng thấy không ổn.
Lực lượng bị áp chế.
Phong Phi Vân biết lý do, hắn không nói ra. Nếu Điện Cực Dương Thiên Thần biết bí quyết sẽ biết điều khiển sát niệm, vậy thì với tu vi hiện tại Phong Phi Vân không đỡ nổi Điện Cực Dương Thiên Thần công kích.
Hoa Sinh đạo trưởng thừa dịp bỏ chạy.
Hai thánh vương sau lưng Điện Cực Dương Thiên Thần cười gằn, công kích Hoa Sinh đạo trưởng.
Phong Phi Vân triệum hoán Cảnh Thụy thánh vương, Thiên Đô giáo chủ ra. Hai người biến thành hai thần quang bay lên trời chặn giết hai thánh vương Thái Cực cung.
Cảnh Thụy thánh vương, Thiên Đô giáo chủ sau khi bị Phong Phi Vân trấn áp thì luyện thành thánh vương con rối.
Cỡ thánh vương không thể nô dịch, chỉ có thể giết bọn họ rồi luyện hóa thành con rối.
Trong khi Phong Phi Vân nghiên cứu Thanh Đồng cổ thuyền thì Hoa Sinh đạo trưởng bay qua một thần sơn đáy biển, cơ thể bị thần quang năm sắc nuốt mất. Càng lặn sâu xuống đáy biển thần sơn Hoa Sinh đạo trưởng càng cảm giác áp lực lớn.
Hoa Sinh đạo trưởng huơ tay hướng Phong Phi Vân:
- Phong Phi Vân, mau lại đây xem. Ngươi nhìn coi đây là cái gì?
Phong Phi Vân cất Thanh Đồng cổ thuyền, ngón tay đụng vào Bạch Ngọc cổ thuyền, tim đau nhói. Phong Phi Vân đè nén nỗi đau, đi hướng Hoa Sinh đạo trưởng.
Hoa Sinh đạo trưởng túm một nắm bùn từ dưới đáy biển lên. Bùn có năm màu, xanh, trắng, đỏ, vàng đen. Năm màu giao nhau chất chứa lực lượng bí ẩn đặc biệt.
Phong Phi Vân lòng máy động, chợt nghĩ đến nhiều truyền thuyết thần thoại:
- Đây là bùn năm sắc.
Hoa Sinh đạo trưởng gật đầu, nói:
- Tiểu tử bùn năm sắc chỉ tồn tại ở tiên giới, được gọi là bùn tiên. Oa Hậu Đại Thánh từng dùng loại đất bùn này nặn Nhân Tổ, Thái Tổ. Truyền thuyết đạo của Oa Hậu Đại Thánh liên quan rất lớn đến bùn năm sắc.
- Loại bùn tiên này rất có lợi cho bán yêu tu hành. Thời kỳ thái cổ có truyền thuyết thần thoại bán yêu phun bùn thành thánh, tu ngũ sắc không phá thân, dung luyện nhân lực và yêu lực trong người.
Phong Phi Vân có nghe nói về truyền thuyết này, nhưng hắn chưa tưèng xem nó là thật. Nếu trên đời có bùn tiên thật mới là kỳ.
Thế nhưng sự thật bày ngay trước mặt Phong Phi Vân, hắn hơi tin vào chuyện cổ tích.
Phong Phi Vân bóc một nhúm bùn năm sắc lên, chỉ to cỡ hạt cát nhưng đủ năm màu, nặng chín ngàn cân, chứa lực lượng ngũ hành tinh khiết nhất. Vô hình trung nó toát ra hơi thở tương tự với Thanh Đồng cổ thuyền.
Không lẽ là bùn năm sắc? Bùn tiên thật sự?
Trên đời có tiên giới thật sao?
Phong Phi Vân hấp thu hết lực lượng một hạt bùn năm sắc, làn da hắn tỏa ánh sáng năm màu nhạt rồi hút vào lỗ chân lông.
Phong Phi Vân cảm giác chân lý thánh tắc trong cơ thể cô đọng thêm vài phần.
Với tu vi hiện giờ của Phong Phi Vân muốn mạnh hơn một phần là vô vàn khó khăn, nhưng một hạt bùn năm sắc khiến tu vi của hắn tiến bộ chút ít, quá khó tin.
Nếu có thể luyện hóa đủ số lượng bùn năm sắc, Phong Phi Vân tự tin có thể ngưng tụ thần ấn, đạt đến cảnh giới thần thánh.
- Cất hết bùn năm sắc mang về Thiên quốc sẽ có ích.
Phong Phi Vân bắt đầu góp nhặt bùn năm sắc. Một phương, hai phương, ba phương, mười phương. Phong Phi Vân gom góp một ngàn phương bùn năm sắc nhưng mới chỉ là một góc nhỏ thần sơn đáy biển.
Nguy rồi!
Phong Phi Vân cất một ngàn phương bùn năm sắc, con ngươi co rút, cảm giác có người xông vào mảnh đất giam cầm. Phong Phi Vân mới cảnh giác thì ba người đã đứng trong tầm mắt hắn, cách ngàn trượng.
Quá mau.
- Điện Cực Dương Thiên Thần!
Phong Phi Vân đứng thẳng người, nhận ra lão nhân tỏa ánh sáng trắng là kẻ địch đáng sợ.
Tuy tóc Điện Cực Dương Thiên Thần bạc phơ nhưng tinh thần rất dồi dào, người mang theo khí kình kiên cường, huyết khí cường đại như mặt trời ban trưa.
Điện Cực Dương Thiên Thần không thèm nhìn Phong Phi Vân, mắt đăm đăm ngó bùn năm sắc dưới đất.
Trong mắt Điện Cực Dương Thiên Thần tràn ngập kích động nói:
- Bùn tiên, bùn tiên! Chắc chắn tiên giới di châu ở đây, ở đây rồi!
Phong Phi Vân trố mắt nhìn, cảm giác nhiều khí thế cường đại đến bên ngoài mảnh đất giam cầm, mỗi khí thế đều cao hơn Phong Phi Vân, lòng hắn chùng xuống.
Phong Phi Vân lấy Kim Tàm Kinh ra giao cho Hoa Sinh đạo trưởng, truyền âm:
- Nơi này sắp xảy ra đại chiến kinh thiên động địa. Đây là đường hầm Thiên quốc, chút nữa lão thừa dịp loạn chạy ra mảnh đất giam cầm, đi Thiên quốc nói cho Quỷ thị tôn hoàng, Phong Tiểu Long, Nam Cung Hồng Nhan. Kêu bọn họ mang theo Thiên quốc nhanh chóng rời khỏi di châu hỗn nguyên đại thế giới, trốn vào trời sao, càng nhanh càng tốt.
Hoa Sinh đạo trưởng cất kim phật vào áo đạo rách rưới, truyền âm hỏi:
- Vậy còn ngươi?
Phong Phi Vân trả lời:
- Trung tâm thần quang năm sắc này liên quan bí mật lớn về tiên giới, tuyệt đối không thể rơi vào tay đám người vực ngoại. Ta sẽ ở lại tử chiến đến cùng với bọn họ. Nếu qua trận này ta còn sống thì sẽ đi tìm các người.
Trong lòng Phong Phi Vân có dự cảm thần quang năm sắc xuất thế chỉ là khởi đầu, đại kiếp nạn lớn lao thật sự sắp thổi quét toàn di châu hỗn nguyên đại thế giới, nếu không trốn đi thì khó sống sót.
Cuối cùng Điện Cực Dương Thiên Thần đưa mắt nhìn Phong Phi Vân, mỉm cười nói:
- Chuyển thế của thái cổ thần phượng, giao khí linh thần đồ thuyền cổ đất vàng cho ta đi. Làm đệ tử của Thái Cực cung ta, nếu ta thành tiên thì ngươi sẽ được nhiều ích lợi.
Trên Miểu Quỷ ban chỉ nổi một chữ cổ nhưng bị Phong Phi Vân dùng lực lượng cưỡng ép ức chế.
Phong Phi Vân nói:
- Muốn phục hồi lực lượng khí linh thuyền cổ đất vàng thì phải chiến thắng ta đã!
Phong Phi Vân triệu hoán bàn man phủ ra, trong cơ thể sinh ra lực lượng sắc bén.
Dù đối diện Điện Cực Dương Thiên Thần trong truyền thuyết thì Phong Phi Vân không chút sợ hãi.
Điện Cực Dương Thiên Thần vẫn mỉm cười nói:
- Tổ của nhân tộc các ngươi còn thua, ngươi cảm thấy mình mạnh hơn Nhân Tổ sao?
Phong Phi Vân nói:
- Nhân Tổ tiền bối sẽ không thua dễ dàng, cho dù thua cũng không phải trong tay ngươi mà là lực lượng thuyền cổ thần linh!
Điện Cực Dương Thiên Thần cảm nhận mấy lực lượng cường đại đến bên ngoài mảnh đất giam cầm, gã không tốn nước miếng với Phong Phi Vân nữa. Điện Cực Dương Thiên Thần vươn bàn tay ra biến thành bàn tay khổng lồ lửa mênh mông bao la, lực lượng tràn đầy đạo tắc đan xen trên chưởng ấn.
Đây là bàn tay Thái Cực, chứa Càn Khôn, đầu ngón tay chống thế giới, khí lưu luân phiên âm dương.
Phong Phi Vân cũng đánh ra một phật thủ ấn to lớn, vô biên vô hạn. Lòng bàn tay gom Càn Khôn, thiên địa lớn cỡ nào là bàn tay to bấy nhiêu. Càn Khôn chưởng ấn thiên địa.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bàn tay va nhau, đánh ra vô số đạo văn và phật lý, thời không tan vỡ.
Điện Cực Dương Thiên Thần nhíu mày, gã cảm giác tu vi bị lực lượng vô hình ức chế, không thể phất tay một cái trấn áp Phong Phi Vân.Chuyện này vượt qua lẽ thường.
Điện Cực Dương Thiên Thần vốn khinh thường đánh với Phong Phi Vân, tu vi cỡ như hắn thì gã đè tay một cái là bẹp dí. Nhưng Điện Cực Dương Thiên Thần càng đấu càng thấy không ổn.
Lực lượng bị áp chế.
Phong Phi Vân biết lý do, hắn không nói ra. Nếu Điện Cực Dương Thiên Thần biết bí quyết sẽ biết điều khiển sát niệm, vậy thì với tu vi hiện tại Phong Phi Vân không đỡ nổi Điện Cực Dương Thiên Thần công kích.
Hoa Sinh đạo trưởng thừa dịp bỏ chạy.
Hai thánh vương sau lưng Điện Cực Dương Thiên Thần cười gằn, công kích Hoa Sinh đạo trưởng.
Phong Phi Vân triệum hoán Cảnh Thụy thánh vương, Thiên Đô giáo chủ ra. Hai người biến thành hai thần quang bay lên trời chặn giết hai thánh vương Thái Cực cung.
Cảnh Thụy thánh vương, Thiên Đô giáo chủ sau khi bị Phong Phi Vân trấn áp thì luyện thành thánh vương con rối.
Cỡ thánh vương không thể nô dịch, chỉ có thể giết bọn họ rồi luyện hóa thành con rối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.