Chương 1656: Chúa tể Đỉnh Tỷ. (1)
Cửu Đương Gia
19/08/2015
Muốn chết.
Ánh mắt Phong Phi Vân trầm xuống, lấy tay làm đao, chém qua lão giả kia, trên cánh tay hình thành một đạo Long Ảnh, hóa thành một đầu Long đao màu trắng đánh bay lão giả xông tới kia ra ngoài.
Trữ Gia Lâm ngồi ở trên Long ỷ, khóe miệng nhảy lên, cười nói:
- Ngân ngân, Long gia ngược lại xuất hiện một nhân tài lợi hại, mọi người cùng nhau xông lên, ai bắt được hắn, bản thế tử sẽ có thưởng lớn.
Hắn cho rằng Phong Phi Vân chính là cường giả Long gia .
Hơn mười vị cường giả đồng thời ra tay, đều là tồn tại tu vị khủng bố, có rất nhiều cao thủ Thánh đình nhất phẩm thiên, có rất nhiều là khách khanh trưởng lão từ các đại tiên thành và Trung Cổ thế gia mời đến, tu vị ít nhất đều đạt tới Vũ Hóa đệ nhị trọng, mỗi người phi phàm.
- Ha ha, tiểu tử, quỳ trên mặt đất gọi một gia gia, miễn cho lát nữa gia gia giày vò ngươi đến chết đi sống lại.
- Khốn thú chi đấu, còn không đầu hàng.
. . .
Phong Phi Vân chiến đấu rất gian nan, gặp phải hơn mười tên cường giả vây công, rất nhanh trên người liền có hơn hơn mười đạo vết thương, áo bào trên người cũng bị đánh cho rách tung toé.
Những người này đều là cường giả, mỗi người mang ra ngoài đều là bá chủ tọa trấn một phương, huống chi là hơn mười người đồng thời ra tay, tuyệt đối có thể lật tung một mảnh thiên cung.
Trữ Gia Lâm ngồi trên ngọc ỷ, nhàn nhạt nhìn chằm chằm vào chiến đấu trong cung điện, trên mặt mang theo dáng cười nghiền ngẫm.
- Chết cho ta.
Phong Phi Vân bị kích thích hung tính, trên cánh tay xuất hiện t từng mảnh Long Lân, sau lưng lộ ra một bóng dáng Ma Long dữ tợn, phát ra một tiếng Long ngâm.
PHỐC.
Một trảo xé rách qua.
Một lão giả vừa mới bước vào Vũ Hóa đệ nhị trọng liền bị thủ trảo của Phong Phi Vân xé nát.
Một tay móc trái tim hắn ra, sau đó bóp nát, máu tươi văng khắp nơi.
Những cường giả ở chung quanh cũng giật nảy mình, người này cũng quá tàn nhẫn rồi, rõ ràng có thể tay không phá vỡ phòng ngự của Vũ Hóa Hiền Giả đệ nhị trọng, đánh gảy xương cốt Hiền Giả, còn xé rách cả bảo thể của Hiền Giả.
Đây cũng không phải là lực lượng bình thường a.
Tu sĩ có thể đạt tới Vũ Hóa cảnh sinh mệnh lực đều rất cường đại, cốt cách cứng hơn cả tinh thiết, năng lực tái sinh huyết nhục rất mạnh, rất khó vẫn lạc.
Mà giờ khắc này lại vẫn lạc một vị, khiến tu sĩ trong tràn có chút kinh hãi.
- Có thể đi chết được rồi.
Phong Phi Vân ánh mắt băng hàn, bắn ra hai đạo hỏa diễm, nhìn quét qua mọi người ở đây, chúng tu sĩ bị hắn quét qua sau lưng đều không tự chủ được toát mồ hôi lạnh.
Phong Phi Vân lấy ra Bán Thánh lệnh phù mà Hộ Thánh Chiến Thần cho hắn ra, nắm ở trong tay, trên lệnh phù truyền ra một cổ khiếp lực lượng khủng bố chấn nhiếp linh hồn chạy trên từng vòng đường vân Bán Thánh.
Cổ lực lượng này vừa sinh ra liền lập tức cuốn khắp toàn bộ Thánh đình Chúa tể cung.
Sắc mặt của mọi người đều biến đổi, huyết dịch như muốn đông cứng lại.
Con mắt Trữ Gia Lâm co rụt lại, lạnh lùng nói:
- Là Bán Thánh lệnh phù, mọi người mau lui lại.
Nghe được bốn chữ "Bán Thánh lệnh phù" tu sĩ ở đây sắc mặt đại biến, không còn một ai dám đến gần Phong Phi Vân, lập tức thoát ra khỏi Thái A cung, nhanh chóng chạy thục mạng.
- Trong tay của hắn sao lại nắm giữ Bán Thánh lệnh phù?
- Nguy rồi, nguy rồi, lực lượng Bán Thánh xuất hiện, Thánh đình Chúa tể cung nói không chừng đều sẽ bị hủy diệt mất.
. . .
Những cường giả trước kia còn không ai bì nổi đều bị dọa đến trên mặt trắng bệch, như tận thế hàng lâm.
Nhưng tận thế trong dự đoán cũng không hàng lâm, cổ khí tức Bán Thánh kia bỗng nhiên ngay lúc đó liền biến mất không thấy gì nữa, ngay khi mọi người mang theo thần sắc nghi hoặc quay về Thái A cung thì Phong Phi Vân đã biến mất không thấy, trong nội cung trống trơn, không lưu lại bất cứ thứ gì nữa.
Không ai nhìn thấy Phong Phi Vân rời đi thế nào cả.
- Bị hắn lừa gạt rồi, trong tay hắn căn bản không phải là Bán Thánh lệnh phù.
Trữ Gia Lâm lắc đầu, nói:
- Không, Bán Thánh lệnh phù của hắn rất có thể là thật, nhưng hắn cũng không sử dụng, dù sao hiện giờ Tước gia ở ngay trong Thánh đình, cho dù hắn có Bán Thánh lệnh phù nơi tay, cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị giết.
- Nhị thế tử, đại sự. . . Không ổn, Chúa tể Đỉnh Tỷ bị hắn lấy đi rồi.
Một Vũ Hóa Hiền Giả Thánh đình nhất phẩm thiên sắc mặt đại biến, nhìn chằm chằm vào ao nước trong Thái A cung, cửu túc đỉnh ở đó đã không thấy đâu nữa.
Trữ Gia Lâm vội vàng trông qua, Chúa tể Đỉnh Tỷ đại biểu cho quyền uy cao nhất cả Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, Trấn Giới thần khí của đệ lục giới, chỉ có nắm trong tay "Chúa tể Đỉnh Tỷ", mới có tư cách trở thành Chúa tể Thánh đình .
Thần Thiên Tước gia hôm nay muốn dưới sự chứng kiến của cường giả các tộc trở thành Chúa tể Thánh đình, nhưng hiện giờ "Chúa tể Đỉnh Tỷ" lại bị người lấy đi rồi, đây quả thực là một trò đùa lớn.
Sắc mặt mọi người ở đây đều hóa xanh, vậy phải làm sao bây giờ.
Nếu Thần Thiên Tước gia biết rõ chuyện này, vậy thì bọn hắn đều phải rơi đầu
Một lão đạo đầu đội ngọc quan từ trong hư không đi ra, trên đạo bào lưu động ngọc quang, thêu thùa bát quái ấn, đồng tử như ngọc châu, lông mi tuyết trắng, lộ ra rất uy nghiêm.
- Bái kiến Thiên Quan.
Nhìn thấy lão đạo này, ngoại trừ Trữ Gia Lâm, những Vũ Hóa Hiền Giả khác đều khom người cúi đầu, đối với lão đạo này vô cùng kính sợ.
Lão đạo này chính là chủ nhân của "Thánh đình nhất phẩm thiên", được xưng là "Thiên Quan đạo nhân", chính là một trong ba người đáng sợ nhất dưới trướng Thần Thiên Tước gia, cùng ngang hàng với Lâm Các lão.
Thiên Quan đạo nhân nhìn chằm chằm vào ao nước Chúa tể Đỉnh Tỷ đặt trước kia, ánh mắt lạnh lùng, có một cổ khí thế bức nhân từ trên người của hắn bắn ra.
Thiên Quan đạo nhân nói:
- Hôm nay chính là Thệ sư quốc yến, Tước gia vốn muốn vào hôm nay trèo lên Chúa tể vị, nhưng bây giờ xảy ra sơ suất lớn như vậy, đám người các ngươi có còn đáng sống nữa không?
Thân thể những Vũ Hóa Hiền Giả kia đều phát run, trong nội tâm thấp thỏm lo âu, ngay cả lời phản bác cũng không dám nói một câu.
Mà ngay cả Nhị thế tử Trữ Gia Lâm giờ phút này cũng sinh ra vài phần sợ hãi, đối với Thần Thiên Tước gia có e ngại theo bản năng, biết rõ tính cách Thần Thiên Tước gia, nếu phạm phải sai lầm lớn, thân tử cũng có thể giết.
- Chuyện này nhất định phải giữ bí mật, không thể tiết lộ ra ngoài, người lấy đi Chúa Tể Đỉnh Ấn kia khẳng định vẫn còn trong Thánh đình Chúa tể cung, các ngươi tốt nhất là trước khi Thệ sư quốc yến bắt đầu phải tìm ra Chúa tể Đỉnh Tỷ, bằng không. . . Không ai có thể cứu được tánh mạng của các ngươi, ta hiện giờ sẽ trở về bẩm báo Tước gia, tốt nhất là phải chuẩn bị cho tốt.
Thiên Quan đạo nhân lăng không biến mất trong Thái A cung, tốc độ quá thật còn nhanh hơn cả ánh sáng.
Ánh mắt Phong Phi Vân trầm xuống, lấy tay làm đao, chém qua lão giả kia, trên cánh tay hình thành một đạo Long Ảnh, hóa thành một đầu Long đao màu trắng đánh bay lão giả xông tới kia ra ngoài.
Trữ Gia Lâm ngồi ở trên Long ỷ, khóe miệng nhảy lên, cười nói:
- Ngân ngân, Long gia ngược lại xuất hiện một nhân tài lợi hại, mọi người cùng nhau xông lên, ai bắt được hắn, bản thế tử sẽ có thưởng lớn.
Hắn cho rằng Phong Phi Vân chính là cường giả Long gia .
Hơn mười vị cường giả đồng thời ra tay, đều là tồn tại tu vị khủng bố, có rất nhiều cao thủ Thánh đình nhất phẩm thiên, có rất nhiều là khách khanh trưởng lão từ các đại tiên thành và Trung Cổ thế gia mời đến, tu vị ít nhất đều đạt tới Vũ Hóa đệ nhị trọng, mỗi người phi phàm.
- Ha ha, tiểu tử, quỳ trên mặt đất gọi một gia gia, miễn cho lát nữa gia gia giày vò ngươi đến chết đi sống lại.
- Khốn thú chi đấu, còn không đầu hàng.
. . .
Phong Phi Vân chiến đấu rất gian nan, gặp phải hơn mười tên cường giả vây công, rất nhanh trên người liền có hơn hơn mười đạo vết thương, áo bào trên người cũng bị đánh cho rách tung toé.
Những người này đều là cường giả, mỗi người mang ra ngoài đều là bá chủ tọa trấn một phương, huống chi là hơn mười người đồng thời ra tay, tuyệt đối có thể lật tung một mảnh thiên cung.
Trữ Gia Lâm ngồi trên ngọc ỷ, nhàn nhạt nhìn chằm chằm vào chiến đấu trong cung điện, trên mặt mang theo dáng cười nghiền ngẫm.
- Chết cho ta.
Phong Phi Vân bị kích thích hung tính, trên cánh tay xuất hiện t từng mảnh Long Lân, sau lưng lộ ra một bóng dáng Ma Long dữ tợn, phát ra một tiếng Long ngâm.
PHỐC.
Một trảo xé rách qua.
Một lão giả vừa mới bước vào Vũ Hóa đệ nhị trọng liền bị thủ trảo của Phong Phi Vân xé nát.
Một tay móc trái tim hắn ra, sau đó bóp nát, máu tươi văng khắp nơi.
Những cường giả ở chung quanh cũng giật nảy mình, người này cũng quá tàn nhẫn rồi, rõ ràng có thể tay không phá vỡ phòng ngự của Vũ Hóa Hiền Giả đệ nhị trọng, đánh gảy xương cốt Hiền Giả, còn xé rách cả bảo thể của Hiền Giả.
Đây cũng không phải là lực lượng bình thường a.
Tu sĩ có thể đạt tới Vũ Hóa cảnh sinh mệnh lực đều rất cường đại, cốt cách cứng hơn cả tinh thiết, năng lực tái sinh huyết nhục rất mạnh, rất khó vẫn lạc.
Mà giờ khắc này lại vẫn lạc một vị, khiến tu sĩ trong tràn có chút kinh hãi.
- Có thể đi chết được rồi.
Phong Phi Vân ánh mắt băng hàn, bắn ra hai đạo hỏa diễm, nhìn quét qua mọi người ở đây, chúng tu sĩ bị hắn quét qua sau lưng đều không tự chủ được toát mồ hôi lạnh.
Phong Phi Vân lấy ra Bán Thánh lệnh phù mà Hộ Thánh Chiến Thần cho hắn ra, nắm ở trong tay, trên lệnh phù truyền ra một cổ khiếp lực lượng khủng bố chấn nhiếp linh hồn chạy trên từng vòng đường vân Bán Thánh.
Cổ lực lượng này vừa sinh ra liền lập tức cuốn khắp toàn bộ Thánh đình Chúa tể cung.
Sắc mặt của mọi người đều biến đổi, huyết dịch như muốn đông cứng lại.
Con mắt Trữ Gia Lâm co rụt lại, lạnh lùng nói:
- Là Bán Thánh lệnh phù, mọi người mau lui lại.
Nghe được bốn chữ "Bán Thánh lệnh phù" tu sĩ ở đây sắc mặt đại biến, không còn một ai dám đến gần Phong Phi Vân, lập tức thoát ra khỏi Thái A cung, nhanh chóng chạy thục mạng.
- Trong tay của hắn sao lại nắm giữ Bán Thánh lệnh phù?
- Nguy rồi, nguy rồi, lực lượng Bán Thánh xuất hiện, Thánh đình Chúa tể cung nói không chừng đều sẽ bị hủy diệt mất.
. . .
Những cường giả trước kia còn không ai bì nổi đều bị dọa đến trên mặt trắng bệch, như tận thế hàng lâm.
Nhưng tận thế trong dự đoán cũng không hàng lâm, cổ khí tức Bán Thánh kia bỗng nhiên ngay lúc đó liền biến mất không thấy gì nữa, ngay khi mọi người mang theo thần sắc nghi hoặc quay về Thái A cung thì Phong Phi Vân đã biến mất không thấy, trong nội cung trống trơn, không lưu lại bất cứ thứ gì nữa.
Không ai nhìn thấy Phong Phi Vân rời đi thế nào cả.
- Bị hắn lừa gạt rồi, trong tay hắn căn bản không phải là Bán Thánh lệnh phù.
Trữ Gia Lâm lắc đầu, nói:
- Không, Bán Thánh lệnh phù của hắn rất có thể là thật, nhưng hắn cũng không sử dụng, dù sao hiện giờ Tước gia ở ngay trong Thánh đình, cho dù hắn có Bán Thánh lệnh phù nơi tay, cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị giết.
- Nhị thế tử, đại sự. . . Không ổn, Chúa tể Đỉnh Tỷ bị hắn lấy đi rồi.
Một Vũ Hóa Hiền Giả Thánh đình nhất phẩm thiên sắc mặt đại biến, nhìn chằm chằm vào ao nước trong Thái A cung, cửu túc đỉnh ở đó đã không thấy đâu nữa.
Trữ Gia Lâm vội vàng trông qua, Chúa tể Đỉnh Tỷ đại biểu cho quyền uy cao nhất cả Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, Trấn Giới thần khí của đệ lục giới, chỉ có nắm trong tay "Chúa tể Đỉnh Tỷ", mới có tư cách trở thành Chúa tể Thánh đình .
Thần Thiên Tước gia hôm nay muốn dưới sự chứng kiến của cường giả các tộc trở thành Chúa tể Thánh đình, nhưng hiện giờ "Chúa tể Đỉnh Tỷ" lại bị người lấy đi rồi, đây quả thực là một trò đùa lớn.
Sắc mặt mọi người ở đây đều hóa xanh, vậy phải làm sao bây giờ.
Nếu Thần Thiên Tước gia biết rõ chuyện này, vậy thì bọn hắn đều phải rơi đầu
Một lão đạo đầu đội ngọc quan từ trong hư không đi ra, trên đạo bào lưu động ngọc quang, thêu thùa bát quái ấn, đồng tử như ngọc châu, lông mi tuyết trắng, lộ ra rất uy nghiêm.
- Bái kiến Thiên Quan.
Nhìn thấy lão đạo này, ngoại trừ Trữ Gia Lâm, những Vũ Hóa Hiền Giả khác đều khom người cúi đầu, đối với lão đạo này vô cùng kính sợ.
Lão đạo này chính là chủ nhân của "Thánh đình nhất phẩm thiên", được xưng là "Thiên Quan đạo nhân", chính là một trong ba người đáng sợ nhất dưới trướng Thần Thiên Tước gia, cùng ngang hàng với Lâm Các lão.
Thiên Quan đạo nhân nhìn chằm chằm vào ao nước Chúa tể Đỉnh Tỷ đặt trước kia, ánh mắt lạnh lùng, có một cổ khí thế bức nhân từ trên người của hắn bắn ra.
Thiên Quan đạo nhân nói:
- Hôm nay chính là Thệ sư quốc yến, Tước gia vốn muốn vào hôm nay trèo lên Chúa tể vị, nhưng bây giờ xảy ra sơ suất lớn như vậy, đám người các ngươi có còn đáng sống nữa không?
Thân thể những Vũ Hóa Hiền Giả kia đều phát run, trong nội tâm thấp thỏm lo âu, ngay cả lời phản bác cũng không dám nói một câu.
Mà ngay cả Nhị thế tử Trữ Gia Lâm giờ phút này cũng sinh ra vài phần sợ hãi, đối với Thần Thiên Tước gia có e ngại theo bản năng, biết rõ tính cách Thần Thiên Tước gia, nếu phạm phải sai lầm lớn, thân tử cũng có thể giết.
- Chuyện này nhất định phải giữ bí mật, không thể tiết lộ ra ngoài, người lấy đi Chúa Tể Đỉnh Ấn kia khẳng định vẫn còn trong Thánh đình Chúa tể cung, các ngươi tốt nhất là trước khi Thệ sư quốc yến bắt đầu phải tìm ra Chúa tể Đỉnh Tỷ, bằng không. . . Không ai có thể cứu được tánh mạng của các ngươi, ta hiện giờ sẽ trở về bẩm báo Tước gia, tốt nhất là phải chuẩn bị cho tốt.
Thiên Quan đạo nhân lăng không biến mất trong Thái A cung, tốc độ quá thật còn nhanh hơn cả ánh sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.