Chương 156: Đại chiến với Cự Kình. (2)
Cửu Đương Gia
01/06/2015
Đây là lực lượng đích thực của Vô Địch Thiền Trượng. Nó cũng như uy phong chém giết của Linh Khí, nhưng uy lực so sánh với Linh Khí bình thường thì càng cường đại hơn.
Trên người Phong Phi Vân cũng không phải không có Linh Khí. Miểu Quỷ Ban Chỉ chính là một kiện Linh Khí, nhưng mà muốn làm thức tỉnh linh tính và trận pháp trong Linh Khí lại cần phải linh lực khổng lồ chống đỡ.
Tu vi bản thân của Phong Phi Vân chỉ có Tiên Căn trung kỳ, coi như điều động linh khí toàn thân thì cũng vẻn vẹn chỉ có thể kích động trận pháp trong Linh Khí được một khoảnh khắc, đủ sức phát ra lực lượng Linh Khí để xuất một chiêu.
Sau khi xuất một chiêu, linh khí trong thân thể hắn sẽ kiệt quệ, chiến lực chưa được một phần trăm. Hơn nữa dù vậy phát huy ra được cũng vẻn vẹn chỉ là một phần mười Linh Khí, thậm chí một phần trăm uy lực.
Cho nên Phong Phi Vân mặc dù có Linh Khí trong tay, nhưng lại từ trước đến giờ không thể đích thực phát động trận pháp ở trên bề mặt của nó. Nhiều nhất cũng chỉ là mượn một tia linh lực của Linh Khí để phát huy ra được chiến lực cao hơn lực lượng của chính bản thân mình thêm một tiểu cảnh giới. Cái này căn bản không tính là kích động lực lượng đích thực của Linh Khí.
Tựa như lúc trước Phong Phi Vân mặc dù cầm trong tay Vô Địch Thiền Trượng, có thể đại chiến tu sĩ Thần Cơ trung kỳ, nhưng mà cũng vẻn vẹn chỉ là mượn một tia linh lực của bản thân Vô Địch Thiền Trượng, chứ cũng không hề kích động trận pháp và linh tính bên trong nó. Cho nên cũng không hề phát huy ra được lực lượng đích thực của Vô Địch Thiền Trượng.
Nhưng mà hiện tại lại hoàn toàn không giống. Trong thân thể có lực lượng của Cổ Tu Đan, tu vi của Phong Phi Vân đã tạm thời đạt tới mức độ của Bán Cự Kình, hoàn toàn có thể kích động trận pháp trong Vô Địch Thiền Trượng, phát huy ra được uy lực chân chính của Vô Địch Thiền Trượng.
So sánh với Linh Khí bình thường thì có uy lực mạnh hơn!
Ba mươi sáu tòa trận pháp trên Vô Địch Thiền Trượng đồng thời kích động, thật giống như ba mươi sáu bánh xe cao chọc trời đang quay tròn. Chúng phát ra tiếng vang thật lớn, âm thanh rất giống như ba mươi sáu vị cao tăng Phật Môn đang niệm kinh.
- Kẻ nào chắn ta phải chết !
Từ trong miệng Phong Phi Vân phun ra một đạo hào quang, hắn dung hợp Vô Địch Thiền Trượng trong tay cùng lực lượng của mình, dẫn động thiên địa Phong Lôi, hung hãn công kích về hướng Hỏa Ma Thân thật lớn kia.
Hỏa Ma Thân chính là thân hình bên ngoài của Hỏa Đầu Đà, cũng là hình tượng đại biểu cho lão. Nếu mà bị một tiểu bối như Phong Phi Vân công phá. Như vậy trong tương lai Hỏa Đầu Đà lão cũng đừng lăn lộn tại Tu Tiên Giới nữa, trực tiếp chạy trở về Thần Đô Đại Ngục chọn cách chờ chết, khỏi phải ra ngoài đi dọa người.
Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn lại ngưng tụ lần nữa, lần này đây thủ ấn càng cô đọng hơn, Hỏa Diễm thiêu đốt càng mãnh liệt hơn. Chỉ là một luồng sóng lửa kia, từ cách mấy chục thước đều có thể làm cho sắt thép bị nung chảy hòa tan thành Thiết Thủy, huống chi là thân thể huyết nhục của người ta.
Nhiệt độ cao vẫn còn vẻn vẹn chỉ là hàng thứ yếu, càng thêm kinh động sợ hãi lòng người chính là điện quang trong lúc Đại Thủ Ấn xuyên qua không gian. Nó tựa như những đạo xích sắt nối liền các ngón tay, căn bản vô phương công phá.
- Nhất chưởng trấn áp!
Thủ ấn Hỏa Diễm thật lớn hình bàn tay từ trên trời giáng xuống, hung hăng vỗ vào đỉnh đầu Phong Phi Vân, đánh cho hắn lún sâu vào trong lòng đất. Mặt đất bị đánh ra tạo thành một cái hố sâu thật lớn, gây ra những tảng lớn bụi mù, đánh cho mặt đất bị chia năm xẻ bảy.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân bị chưởng ấn nuốt chửng, chỉ sợ là đã bị đè thành bánh thịt.
Lực lượng của một chưởng này mới là lực lượng đích thực của Hỏa Đầu Đà, cũng là uy lực đích thực của Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn. Căn bản không phải một người tiểu bối thuộc thế hệ tuổi còn trẻ có khả năng phá vỡ.
Một đạo chưởng ấn vô cùng đơn giản không biết đã gạt bỏ được nhân vật ít nhiều làm xúc động lòng người hay chưa. Phong Phi Vân chẳng qua là một tiểu bối phản đồ của Phong gia, có thể chết ở dưới tay tà công tuyệt học tcủa Hỏa Đầu Đà, đó quả thực chính là vinh quang đặc biệt lớn lao, sẽ được ghi vào trong sử sách, được người ta truyền tụng lâu dài.
Rất nhiều người đều thấy Phong Phi Vân bị chụp chết ở dưới Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn, bị đánh cho hài cốt không còn tồn tại, hoàn toàn không có lực để đánh lại.
- Quả nhiên không hổ là Chuyển Luân Vương ngày nào ở Sâm La Điện. Mặc dù bị trấn áp ở trong Thần Đô Đại Ngục mấy trăm năm, nhưng khí tức tà ác trên người không giảm, tu vi vẫn dũng mãnh như trước.
- Phàm là kẻ dám đối địch cùng Cự Kình, nhất định sẽ bị đánh một chiêu là bỏ mạng. Coi như là thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi ra tay xuất thủ thì tuyệt đối cũng không có ngoại lệ. Huống chi Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể Yêu Ma Chi Tử còn chưa hề thức tỉnh, chỉ có thể coi là một nhân vật nho nhỏ, làm sao có thể tiếp được một chưởng này?
- Mặc dù chết vẫn còn quang vinh. Ta nhìn ra được Hỏa Đầu Đà đã xuất ra toàn lực, đã phát huy uy lực Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn đến trình độ cao nhất.
...
Mọi người sôi nổi bàn luận ồn ào về một lần quyết đấu vừa rồi kia, đều cảm giác rằng Phong Phi Vân cho dù chết ở dưới Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn thì cũng là danh chấn thiên hạ. Không lâu sau sẽ có người lập ra mộ bia cho hắn, cũng coi như kết thúc của một vị vương giả trong thế hệ trẻ tuổi.
-Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trên mặt đất vốn đã hóa thành đất khô cằn cháy xém có một đạo ánh sáng vàng rực bay lên. Xoạt, nó lướt qua ngang trời, tựa như một sợi mây vàng chói đột nhiên nện về hướng Hỏa Ma Thân, cứ như vậy xuyên thủng mắt phải cực lớn của Hỏa Nhân.
Có một bóng dáng vàng chói bay ra từ cái gáy của Hỏa Ma Thân, rồi hướng về phía trời cao bay đi. Nó cầm trong tay một cây thiền trượng màu vàng, mang theo hình bóng màu vàng thật lớn, rồi như dòng thác lũ từ trên bầu trời trút xuống.
- Rầm!
Cái đầu cực lớn của Hỏa Ma Thân cao trăm thước bị nổ nát, mà ngay cả tầng áo giáp Hỏa Diễm bên ngoài đều đua nhau vỡ vụn.
Hỏa Ma Thân vô cùng oai phong lẫm liệt kia trong khoảnh khắc liền biến thành người không đầu. Nếu như trong thân hình khổng lồ Hỏa Diễm kia không có một cỗ lực lượng mênh mông cuồn cuộn đang khống chế, thì Hỏa Ma Thân cũng đã nát bấy.
Bóng dáng màu vàng sau khi ra tay dũng mãnh, đến lúc hắn dừng lại thì đứng ở trên đỉnh một tòa phật điện. Trong tay nắm Vô Địch Thiền Trượng, tóc tai bù xù, lạnh lùng khắc nghiệt nhìn thẳng vào Hỏa Ma Thân. Trong đôi mắt thiêu đốt Hỏa Diễm hừng hực, thật giống như có hai con Phượng Hoàng đang múa lượn trong đồng tử hắn.
Đúng là Phong Phi Vân!
Một đạo Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn làm sao có thể liền chụp chết hắn được. Mái tóc dài rơi trên hai vai, thân thể đứng thẳng tắp, một khí thế mạnh mẽ từ trong thân thể trùng trùng điệp điệp lao ra.
Long Mã Hà Đồ!
Trên người Phong Phi Vân cũng không phải không có Linh Khí. Miểu Quỷ Ban Chỉ chính là một kiện Linh Khí, nhưng mà muốn làm thức tỉnh linh tính và trận pháp trong Linh Khí lại cần phải linh lực khổng lồ chống đỡ.
Tu vi bản thân của Phong Phi Vân chỉ có Tiên Căn trung kỳ, coi như điều động linh khí toàn thân thì cũng vẻn vẹn chỉ có thể kích động trận pháp trong Linh Khí được một khoảnh khắc, đủ sức phát ra lực lượng Linh Khí để xuất một chiêu.
Sau khi xuất một chiêu, linh khí trong thân thể hắn sẽ kiệt quệ, chiến lực chưa được một phần trăm. Hơn nữa dù vậy phát huy ra được cũng vẻn vẹn chỉ là một phần mười Linh Khí, thậm chí một phần trăm uy lực.
Cho nên Phong Phi Vân mặc dù có Linh Khí trong tay, nhưng lại từ trước đến giờ không thể đích thực phát động trận pháp ở trên bề mặt của nó. Nhiều nhất cũng chỉ là mượn một tia linh lực của Linh Khí để phát huy ra được chiến lực cao hơn lực lượng của chính bản thân mình thêm một tiểu cảnh giới. Cái này căn bản không tính là kích động lực lượng đích thực của Linh Khí.
Tựa như lúc trước Phong Phi Vân mặc dù cầm trong tay Vô Địch Thiền Trượng, có thể đại chiến tu sĩ Thần Cơ trung kỳ, nhưng mà cũng vẻn vẹn chỉ là mượn một tia linh lực của bản thân Vô Địch Thiền Trượng, chứ cũng không hề kích động trận pháp và linh tính bên trong nó. Cho nên cũng không hề phát huy ra được lực lượng đích thực của Vô Địch Thiền Trượng.
Nhưng mà hiện tại lại hoàn toàn không giống. Trong thân thể có lực lượng của Cổ Tu Đan, tu vi của Phong Phi Vân đã tạm thời đạt tới mức độ của Bán Cự Kình, hoàn toàn có thể kích động trận pháp trong Vô Địch Thiền Trượng, phát huy ra được uy lực chân chính của Vô Địch Thiền Trượng.
So sánh với Linh Khí bình thường thì có uy lực mạnh hơn!
Ba mươi sáu tòa trận pháp trên Vô Địch Thiền Trượng đồng thời kích động, thật giống như ba mươi sáu bánh xe cao chọc trời đang quay tròn. Chúng phát ra tiếng vang thật lớn, âm thanh rất giống như ba mươi sáu vị cao tăng Phật Môn đang niệm kinh.
- Kẻ nào chắn ta phải chết !
Từ trong miệng Phong Phi Vân phun ra một đạo hào quang, hắn dung hợp Vô Địch Thiền Trượng trong tay cùng lực lượng của mình, dẫn động thiên địa Phong Lôi, hung hãn công kích về hướng Hỏa Ma Thân thật lớn kia.
Hỏa Ma Thân chính là thân hình bên ngoài của Hỏa Đầu Đà, cũng là hình tượng đại biểu cho lão. Nếu mà bị một tiểu bối như Phong Phi Vân công phá. Như vậy trong tương lai Hỏa Đầu Đà lão cũng đừng lăn lộn tại Tu Tiên Giới nữa, trực tiếp chạy trở về Thần Đô Đại Ngục chọn cách chờ chết, khỏi phải ra ngoài đi dọa người.
Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn lại ngưng tụ lần nữa, lần này đây thủ ấn càng cô đọng hơn, Hỏa Diễm thiêu đốt càng mãnh liệt hơn. Chỉ là một luồng sóng lửa kia, từ cách mấy chục thước đều có thể làm cho sắt thép bị nung chảy hòa tan thành Thiết Thủy, huống chi là thân thể huyết nhục của người ta.
Nhiệt độ cao vẫn còn vẻn vẹn chỉ là hàng thứ yếu, càng thêm kinh động sợ hãi lòng người chính là điện quang trong lúc Đại Thủ Ấn xuyên qua không gian. Nó tựa như những đạo xích sắt nối liền các ngón tay, căn bản vô phương công phá.
- Nhất chưởng trấn áp!
Thủ ấn Hỏa Diễm thật lớn hình bàn tay từ trên trời giáng xuống, hung hăng vỗ vào đỉnh đầu Phong Phi Vân, đánh cho hắn lún sâu vào trong lòng đất. Mặt đất bị đánh ra tạo thành một cái hố sâu thật lớn, gây ra những tảng lớn bụi mù, đánh cho mặt đất bị chia năm xẻ bảy.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân bị chưởng ấn nuốt chửng, chỉ sợ là đã bị đè thành bánh thịt.
Lực lượng của một chưởng này mới là lực lượng đích thực của Hỏa Đầu Đà, cũng là uy lực đích thực của Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn. Căn bản không phải một người tiểu bối thuộc thế hệ tuổi còn trẻ có khả năng phá vỡ.
Một đạo chưởng ấn vô cùng đơn giản không biết đã gạt bỏ được nhân vật ít nhiều làm xúc động lòng người hay chưa. Phong Phi Vân chẳng qua là một tiểu bối phản đồ của Phong gia, có thể chết ở dưới tay tà công tuyệt học tcủa Hỏa Đầu Đà, đó quả thực chính là vinh quang đặc biệt lớn lao, sẽ được ghi vào trong sử sách, được người ta truyền tụng lâu dài.
Rất nhiều người đều thấy Phong Phi Vân bị chụp chết ở dưới Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn, bị đánh cho hài cốt không còn tồn tại, hoàn toàn không có lực để đánh lại.
- Quả nhiên không hổ là Chuyển Luân Vương ngày nào ở Sâm La Điện. Mặc dù bị trấn áp ở trong Thần Đô Đại Ngục mấy trăm năm, nhưng khí tức tà ác trên người không giảm, tu vi vẫn dũng mãnh như trước.
- Phàm là kẻ dám đối địch cùng Cự Kình, nhất định sẽ bị đánh một chiêu là bỏ mạng. Coi như là thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi ra tay xuất thủ thì tuyệt đối cũng không có ngoại lệ. Huống chi Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể Yêu Ma Chi Tử còn chưa hề thức tỉnh, chỉ có thể coi là một nhân vật nho nhỏ, làm sao có thể tiếp được một chưởng này?
- Mặc dù chết vẫn còn quang vinh. Ta nhìn ra được Hỏa Đầu Đà đã xuất ra toàn lực, đã phát huy uy lực Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn đến trình độ cao nhất.
...
Mọi người sôi nổi bàn luận ồn ào về một lần quyết đấu vừa rồi kia, đều cảm giác rằng Phong Phi Vân cho dù chết ở dưới Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn thì cũng là danh chấn thiên hạ. Không lâu sau sẽ có người lập ra mộ bia cho hắn, cũng coi như kết thúc của một vị vương giả trong thế hệ trẻ tuổi.
-Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trên mặt đất vốn đã hóa thành đất khô cằn cháy xém có một đạo ánh sáng vàng rực bay lên. Xoạt, nó lướt qua ngang trời, tựa như một sợi mây vàng chói đột nhiên nện về hướng Hỏa Ma Thân, cứ như vậy xuyên thủng mắt phải cực lớn của Hỏa Nhân.
Có một bóng dáng vàng chói bay ra từ cái gáy của Hỏa Ma Thân, rồi hướng về phía trời cao bay đi. Nó cầm trong tay một cây thiền trượng màu vàng, mang theo hình bóng màu vàng thật lớn, rồi như dòng thác lũ từ trên bầu trời trút xuống.
- Rầm!
Cái đầu cực lớn của Hỏa Ma Thân cao trăm thước bị nổ nát, mà ngay cả tầng áo giáp Hỏa Diễm bên ngoài đều đua nhau vỡ vụn.
Hỏa Ma Thân vô cùng oai phong lẫm liệt kia trong khoảnh khắc liền biến thành người không đầu. Nếu như trong thân hình khổng lồ Hỏa Diễm kia không có một cỗ lực lượng mênh mông cuồn cuộn đang khống chế, thì Hỏa Ma Thân cũng đã nát bấy.
Bóng dáng màu vàng sau khi ra tay dũng mãnh, đến lúc hắn dừng lại thì đứng ở trên đỉnh một tòa phật điện. Trong tay nắm Vô Địch Thiền Trượng, tóc tai bù xù, lạnh lùng khắc nghiệt nhìn thẳng vào Hỏa Ma Thân. Trong đôi mắt thiêu đốt Hỏa Diễm hừng hực, thật giống như có hai con Phượng Hoàng đang múa lượn trong đồng tử hắn.
Đúng là Phong Phi Vân!
Một đạo Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn làm sao có thể liền chụp chết hắn được. Mái tóc dài rơi trên hai vai, thân thể đứng thẳng tắp, một khí thế mạnh mẽ từ trong thân thể trùng trùng điệp điệp lao ra.
Long Mã Hà Đồ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.