Chương 1957: Đạo đại thánh. (1)
Cửu Đương Gia
17/09/2015
Trợ giúp nữ ma cướp lại diệt thế thần bia tương đương đối địch với toàn di châu hỗn nguyên đại thế giới, Phong Phi Vân tuyệt đối không làm chuyện như vậy.
Nữ ma nói:
- Bởi vì diệt thế thần bia chi tâm nằm trong tay ngươi, chứng minh ngươi có duyên với diệt thế thần bia. Chỉ có ngươi đi cướp diệt thế thần bia mới nhẹ nhàng nhất.
- Diệt thế thần bia chi tâm?
Phong Phi Vân xòe tay ra, cục đá to cỡ móng tay bay lên, tỏa ánh sáng diệt thế nhàn nhạt, mỗi mặt hiện ra cảnh tượng diệt thế.
- Là cái này?
Nữ ma thấy diệt thế thần bia chi tâm liền cướp lấy, cầm trong tay. Vô số ánh sáng diệt thế bay ra từ cục đá nhỏ bao bọc bàn tay nữ ma, hình thành ánh sáng diệt thế bao phủ thân ngọc. Tu vi của nữ ma lại tăng mảng lớn, càng thêm cao thâm khó dò.
Nữ ma xòe tay ra, cục đá nứt rạn, lớp vỏ đá rớt ra, bên trong bao bọc hạt châu nhỏ sáng rực, nhỏ cỡ hạt cát.
Phong Phi Vân vận chuyển Phượng Hoàng Thiên Nhãn thấy trong hạt châu nhỏ dựng dục trời sao, bao la vô cùng. Có ức vạn ngôi sao chuyển động trong trời sao đó, nhiều không đếm hết, trí tuệ thánh linh cũng không thể tìm giới hạn trời sao.
Nhưng thế giới trong hạt châu tĩnh lặng, không có dấu hiệu sinh mệnh, là thế giới chết chóc. Mỗi ngôi sao cô quạnh, có cháy lửa hừng hực, có gió cát như đao, có băng giá ngang kết tinh cầu.
Nữ ma nói:
- Đây chính là diệt thế thần bia chi tâm, đồn rằng đó là vũ trụ tử vong rơi từ vân chi tiên giới xuống.
Nữ ma cầm diệt thế thần bia chi tâm, chỉ là một hạt cát lóe tia sáng lại ẩn chứa cả một tòa vũ trụ.
Khi được một viên diệt thế thần thạch thì Phong Phi Vân đã cảm thấy nó rất bất phàm, cảm thấy nó có liên quan lớn đến diệt thế thần bia. Nhưng Phong Phi Vân nằm mơ cũng không ngờ trong cục đá nhỏ xíu chứa cả một vũ trụ.
Một hạt cát chứa một thế giới.
Thánh linh có thể giấu thế giới trong hạt cát nhưng có giới hạn.
Muốn giấu vũ trụ trong hạt cát, dù hiện tại Phong Phi Vân có trí tuệ thánh linh cũng không tưởng tượng nổi.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm diệt thế thần bia chi tâm trong bàn tay nữ ma, hạt châu lấp lánh ánh sáng chói mắt.
Phong Phi Vân nói:
- Rớt từ vân chi tiên giới xuống, hay là thủ đoạn của tiên nhân?
Nữ ma trả lời:
- Vân chi tiên giới chỉ là truyền thuyết, ta không nhìn thấu được chân thật của hạt châu thế nào. Có lẽ đại thánh cũng có thể làm được.
- Nữ ma đại nhân từng là cảnh giới đại thánh đúng không?
Phong Phi Vân vẫn cho rằng bảy hung ma thái cổ là cảnh giới đại thánh, vậy nên biết thủ đoạn đại thánh đến trình độ nào.
Nữ ma lắc đầu, nói:
- Nếu so sánh ngươi là con tôm nhỏ trong biển rộng, ta là thần long tạo sóng thần bão biển. Nhưng đại thánh là cả một đại dương, thần long mạnh cỡ nào cũng không lớn bằng biển cả, đương nhiên biển muốn giết con tôm nhỏ như ngươi rất dễ lại không thể giết chết thần long, tối đa trấn áp thần long.
Phong Phi Vân cảm thấy nữ ma so sánh hắn thành con tôm là khinh thường hắn:
- Vậy chúng sin thhì sao?
Nữ ma trả lời:
- Chúng sinh là phù du đếm hàoi không hết trong biển cả. Nếu bọn họ không lột xác thành con tôm thì mãi mãi là thực vật của tôm nhỏ.
Trong mắt nữ ma chúng sinh là phù du.
Lần này Phong Phi Vân phục:
- Vậy thần long lại lột xác có khi nào biến thành biển cả?
Mắt nữ ma sáng ngời, rèm mi cong, mũi dọc dừa, ngón tay nhẹ vuốt tóc dài.
Nữ ma ngừng lại thật lâu sau nói:
- Thần long và biển cả là hai loại hình dạng vật chất khác nhau, nhìn như chỉ kém một bước nhưng không lĩnh ngộ được chân lý lột xác thì mãi mãi không thành biển cả, vĩnh viễn chỉ là thần long.
Phong Phi Vân cười nói:
- Nếu thần long đủ cường đại có thể lật biển, nuốt biển, hơi thở thành sương, phun nước thành mưa, mưa rơi xuống thành biển cả. Thần long chẳng phải là đại dương di động sao?
- Khi thần long theo gió bay lên thì như diều gặp gió lướt đến cuối trời. Muốn làm biển thì hóa biển, muốn làm mây thì hóa mây mưa.
Nữ ma ngước cần cổ trắng dài lên nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, ngó trân trân không chớp mắt.
Phong Phi Vân bị nữ ma nhìn chằm chằm gai người, xấu hổ hỏi:
- Nữ ma đại nhân làm sao vậy?
- Khi thần long theo gió bay lên thì như diều gặp gió lướt đến cuối trời. Muốn làm biển thì hóa biển, muốn làm mây thì hóa mây mưa.
Nữ ma đứng yên không nhúc nhích cảm ngộ lời Phong Phi Vân vừa nói, mắt không chợp cáin òa, như hóa đá.
Phong Phi Vân lại kêu gọi:
- Nữ ma đại nhân?
Mao Thành Thật nhìn nữ ma, cẩn thận nói:
- Nữ ma đại nhân nghe lời linh khí nói xong dường như có điều lĩnh ngộ.
Phong Phi Vân nhìn ra được nữ ma đang ngộ đạo, nhưng hắn không tin mình là tôm nhỏ có thể chỉ điểm cho thần long.
Một lúc lâu sau nữ ma chớp chớp mắt, ngồi xếp bằng trong hư không.
Nữ ma nói:
- Phong Phi Vân, ta muốn cảm ngộ ba tháng tại đây, trong ba tháng này ngươi có thể đi làm chuyện của mình. Ba tháng sau đến đây tìm ta, cùng ta đi Tiểu Linh tiên giới. Nếu ngươi không đến tìm ta thì ta sẽ kiếm ngươi, hậu quả tự gánh.
Nữ ma nói xong nhắm mắt lại, ngồi yên không nhúc nhích.
Phong Phi Vân có rất nhiều chuyện cần làm, nên hắn rời đi.
Cùng nữ ma đi Tiểu Linh tiên giới là chuyện chín chết một sống, nếu có thể khiến tu vi phục hồi thì tốt.
Trong doanh trướng nhân tộc, Phật Tàm Tử khoác cà sa ngồi trên ghế hàng đầu.
Trong doanh trướng toàn là cao tầng nhân tộc, ai nấy cực kỳ kích động. Nhiều người quỳ lạy thánh tăng phật môn trước mặt.
Cường giả chủng tộc khác của di châu hỗn nguyên đại thế giới cũng chạy tới, đứng bên ngoài doanh trướng. Bọn họ muốn gặp thánh tăng chiến đấu với hung ma thái cổ.
Phật Tàm Tử như pho tượng đất ngồi yên không nhúc nhích, thân như cục đá, người tỏa ánh sáng vàng.
- Vãn bối Phong Phi Vân kính chào phật sư!
Phật Tàm Tử nhìn Phong Phi Vân, cười nói:
- Thân bán yêu phá vỡ nguyền rủa, tu thành thánh quả. Nếu phụ mẫu của ngươi biết chuyện này sẽ rất vui mừng.
Phong Phi Vân nói:
- Cũng nhờ được truyền thừa phật sư để lại, nếu không có khí vận của phật sư gia cố thì chắc ta sẽ không đi đến một bước hôm nay.
Phật Tàm Tử nói:
- Ngươi thật sự sẽ cùng nữ ma đầu đi Tiểu Linh tiên giới cướp diệt thế thần bia?
Phong Phi Vân cười khổ nói:
- Nữ ma tính cách bá đạo, không cho phép ai cãi lời mình. Nếu ta không đồng ý thì nữ ma sẽ tức giận chém hết nhân tộc.
Phật Tàm Tử khẽ thở dài:
- Chuyện này ngươi hãy tự quyết định, sinh nhân quả với Diệt Thế Ma Nữ chưa chắc là chuyện xấu với ngươi. Trước kia nữ ma và Vũ Hóa thiên tôn đối địch, có thể thấy nữ ma không chỉ xem ngươi là con cờ.
Phong Phi Vân không tỏ ý kiến, hỏi:
- Hắn tiếp theo phật sư có dự tính gì không?
Phật Tàm Tử ngước nhìn trời, mỉm cười nói:
- Thánh linh trong di châu hỗn nguyên đại thế giới đều đi Tiểu Linh tiên giới, bọn họ đi làm việc lớn. Chắc chắn thánh linh vực ngoại cũng sẽ tới đó, chiến trường thảm khốc hơn chỗ này gấp chục lần, trăm lần. Đương nhiên ta cũng phải đi, ngươi hãy tự bảo trọng.
Phật Tàm Tử nói xong biến thành phật quang biến mất trong không trung.
Nữ ma nói:
- Bởi vì diệt thế thần bia chi tâm nằm trong tay ngươi, chứng minh ngươi có duyên với diệt thế thần bia. Chỉ có ngươi đi cướp diệt thế thần bia mới nhẹ nhàng nhất.
- Diệt thế thần bia chi tâm?
Phong Phi Vân xòe tay ra, cục đá to cỡ móng tay bay lên, tỏa ánh sáng diệt thế nhàn nhạt, mỗi mặt hiện ra cảnh tượng diệt thế.
- Là cái này?
Nữ ma thấy diệt thế thần bia chi tâm liền cướp lấy, cầm trong tay. Vô số ánh sáng diệt thế bay ra từ cục đá nhỏ bao bọc bàn tay nữ ma, hình thành ánh sáng diệt thế bao phủ thân ngọc. Tu vi của nữ ma lại tăng mảng lớn, càng thêm cao thâm khó dò.
Nữ ma xòe tay ra, cục đá nứt rạn, lớp vỏ đá rớt ra, bên trong bao bọc hạt châu nhỏ sáng rực, nhỏ cỡ hạt cát.
Phong Phi Vân vận chuyển Phượng Hoàng Thiên Nhãn thấy trong hạt châu nhỏ dựng dục trời sao, bao la vô cùng. Có ức vạn ngôi sao chuyển động trong trời sao đó, nhiều không đếm hết, trí tuệ thánh linh cũng không thể tìm giới hạn trời sao.
Nhưng thế giới trong hạt châu tĩnh lặng, không có dấu hiệu sinh mệnh, là thế giới chết chóc. Mỗi ngôi sao cô quạnh, có cháy lửa hừng hực, có gió cát như đao, có băng giá ngang kết tinh cầu.
Nữ ma nói:
- Đây chính là diệt thế thần bia chi tâm, đồn rằng đó là vũ trụ tử vong rơi từ vân chi tiên giới xuống.
Nữ ma cầm diệt thế thần bia chi tâm, chỉ là một hạt cát lóe tia sáng lại ẩn chứa cả một tòa vũ trụ.
Khi được một viên diệt thế thần thạch thì Phong Phi Vân đã cảm thấy nó rất bất phàm, cảm thấy nó có liên quan lớn đến diệt thế thần bia. Nhưng Phong Phi Vân nằm mơ cũng không ngờ trong cục đá nhỏ xíu chứa cả một vũ trụ.
Một hạt cát chứa một thế giới.
Thánh linh có thể giấu thế giới trong hạt cát nhưng có giới hạn.
Muốn giấu vũ trụ trong hạt cát, dù hiện tại Phong Phi Vân có trí tuệ thánh linh cũng không tưởng tượng nổi.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm diệt thế thần bia chi tâm trong bàn tay nữ ma, hạt châu lấp lánh ánh sáng chói mắt.
Phong Phi Vân nói:
- Rớt từ vân chi tiên giới xuống, hay là thủ đoạn của tiên nhân?
Nữ ma trả lời:
- Vân chi tiên giới chỉ là truyền thuyết, ta không nhìn thấu được chân thật của hạt châu thế nào. Có lẽ đại thánh cũng có thể làm được.
- Nữ ma đại nhân từng là cảnh giới đại thánh đúng không?
Phong Phi Vân vẫn cho rằng bảy hung ma thái cổ là cảnh giới đại thánh, vậy nên biết thủ đoạn đại thánh đến trình độ nào.
Nữ ma lắc đầu, nói:
- Nếu so sánh ngươi là con tôm nhỏ trong biển rộng, ta là thần long tạo sóng thần bão biển. Nhưng đại thánh là cả một đại dương, thần long mạnh cỡ nào cũng không lớn bằng biển cả, đương nhiên biển muốn giết con tôm nhỏ như ngươi rất dễ lại không thể giết chết thần long, tối đa trấn áp thần long.
Phong Phi Vân cảm thấy nữ ma so sánh hắn thành con tôm là khinh thường hắn:
- Vậy chúng sin thhì sao?
Nữ ma trả lời:
- Chúng sinh là phù du đếm hàoi không hết trong biển cả. Nếu bọn họ không lột xác thành con tôm thì mãi mãi là thực vật của tôm nhỏ.
Trong mắt nữ ma chúng sinh là phù du.
Lần này Phong Phi Vân phục:
- Vậy thần long lại lột xác có khi nào biến thành biển cả?
Mắt nữ ma sáng ngời, rèm mi cong, mũi dọc dừa, ngón tay nhẹ vuốt tóc dài.
Nữ ma ngừng lại thật lâu sau nói:
- Thần long và biển cả là hai loại hình dạng vật chất khác nhau, nhìn như chỉ kém một bước nhưng không lĩnh ngộ được chân lý lột xác thì mãi mãi không thành biển cả, vĩnh viễn chỉ là thần long.
Phong Phi Vân cười nói:
- Nếu thần long đủ cường đại có thể lật biển, nuốt biển, hơi thở thành sương, phun nước thành mưa, mưa rơi xuống thành biển cả. Thần long chẳng phải là đại dương di động sao?
- Khi thần long theo gió bay lên thì như diều gặp gió lướt đến cuối trời. Muốn làm biển thì hóa biển, muốn làm mây thì hóa mây mưa.
Nữ ma ngước cần cổ trắng dài lên nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, ngó trân trân không chớp mắt.
Phong Phi Vân bị nữ ma nhìn chằm chằm gai người, xấu hổ hỏi:
- Nữ ma đại nhân làm sao vậy?
- Khi thần long theo gió bay lên thì như diều gặp gió lướt đến cuối trời. Muốn làm biển thì hóa biển, muốn làm mây thì hóa mây mưa.
Nữ ma đứng yên không nhúc nhích cảm ngộ lời Phong Phi Vân vừa nói, mắt không chợp cáin òa, như hóa đá.
Phong Phi Vân lại kêu gọi:
- Nữ ma đại nhân?
Mao Thành Thật nhìn nữ ma, cẩn thận nói:
- Nữ ma đại nhân nghe lời linh khí nói xong dường như có điều lĩnh ngộ.
Phong Phi Vân nhìn ra được nữ ma đang ngộ đạo, nhưng hắn không tin mình là tôm nhỏ có thể chỉ điểm cho thần long.
Một lúc lâu sau nữ ma chớp chớp mắt, ngồi xếp bằng trong hư không.
Nữ ma nói:
- Phong Phi Vân, ta muốn cảm ngộ ba tháng tại đây, trong ba tháng này ngươi có thể đi làm chuyện của mình. Ba tháng sau đến đây tìm ta, cùng ta đi Tiểu Linh tiên giới. Nếu ngươi không đến tìm ta thì ta sẽ kiếm ngươi, hậu quả tự gánh.
Nữ ma nói xong nhắm mắt lại, ngồi yên không nhúc nhích.
Phong Phi Vân có rất nhiều chuyện cần làm, nên hắn rời đi.
Cùng nữ ma đi Tiểu Linh tiên giới là chuyện chín chết một sống, nếu có thể khiến tu vi phục hồi thì tốt.
Trong doanh trướng nhân tộc, Phật Tàm Tử khoác cà sa ngồi trên ghế hàng đầu.
Trong doanh trướng toàn là cao tầng nhân tộc, ai nấy cực kỳ kích động. Nhiều người quỳ lạy thánh tăng phật môn trước mặt.
Cường giả chủng tộc khác của di châu hỗn nguyên đại thế giới cũng chạy tới, đứng bên ngoài doanh trướng. Bọn họ muốn gặp thánh tăng chiến đấu với hung ma thái cổ.
Phật Tàm Tử như pho tượng đất ngồi yên không nhúc nhích, thân như cục đá, người tỏa ánh sáng vàng.
- Vãn bối Phong Phi Vân kính chào phật sư!
Phật Tàm Tử nhìn Phong Phi Vân, cười nói:
- Thân bán yêu phá vỡ nguyền rủa, tu thành thánh quả. Nếu phụ mẫu của ngươi biết chuyện này sẽ rất vui mừng.
Phong Phi Vân nói:
- Cũng nhờ được truyền thừa phật sư để lại, nếu không có khí vận của phật sư gia cố thì chắc ta sẽ không đi đến một bước hôm nay.
Phật Tàm Tử nói:
- Ngươi thật sự sẽ cùng nữ ma đầu đi Tiểu Linh tiên giới cướp diệt thế thần bia?
Phong Phi Vân cười khổ nói:
- Nữ ma tính cách bá đạo, không cho phép ai cãi lời mình. Nếu ta không đồng ý thì nữ ma sẽ tức giận chém hết nhân tộc.
Phật Tàm Tử khẽ thở dài:
- Chuyện này ngươi hãy tự quyết định, sinh nhân quả với Diệt Thế Ma Nữ chưa chắc là chuyện xấu với ngươi. Trước kia nữ ma và Vũ Hóa thiên tôn đối địch, có thể thấy nữ ma không chỉ xem ngươi là con cờ.
Phong Phi Vân không tỏ ý kiến, hỏi:
- Hắn tiếp theo phật sư có dự tính gì không?
Phật Tàm Tử ngước nhìn trời, mỉm cười nói:
- Thánh linh trong di châu hỗn nguyên đại thế giới đều đi Tiểu Linh tiên giới, bọn họ đi làm việc lớn. Chắc chắn thánh linh vực ngoại cũng sẽ tới đó, chiến trường thảm khốc hơn chỗ này gấp chục lần, trăm lần. Đương nhiên ta cũng phải đi, ngươi hãy tự bảo trọng.
Phật Tàm Tử nói xong biến thành phật quang biến mất trong không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.