Chương 1161: Giết giáo chủ Lục Tế tiên giáo. (1)
Cửu Đương Gia
28/07/2015
Phó giáo chủ Lục Tế tiên giáo, Hoắc Tâm sợ teo tim. Đây là nhân vật khủng bố gì? Bọn họ đoán được Phong Phi Vân rất mạnh nhưng không ai ngờ hắn cường đại đến cỡ đó.
Ầm!
Phong Phi Vân cầm cây quạt đặt trên bàn lên, đôi mắt yêu dã. Cây quạt làm bằng gỗ tre bình thường đột nhiên tỏa tà quang kinh thiên như lửa cháy. Tà khí làm người trong khách điếm rùng mình, bàn và ghế bị đóng băng.
Vù vù vù vù vù!
Một vầng sáng đen bao phủ cây quạt bay ra ngoài, khi cây quạt trở về tay Phong Phi Vân thì lành lặn không tổn hao gì.
Phong Phi Vân phẩy quạt, tiêu sái nhàn nhã nói:
- Các ngươi phá hỏng hứng thú uống rượu của ta.
Lúc này mọi người mới thấy đầu phó giáo chủ Lục Tế tiên giáo, Hoắc Tâm bay ra ngoài. Hai cái đầu như trái banh bay ra cửa sổ, xác chết không đầu đứng thẳng, cổ phun ra cột máu.
Rung động, tràn ngập rung động.
Cười nói giết năm người.
Phong Phi Vân biết còn một người không ra tay. Người đó đứng trên đường cái bên ngoài khách điếm, một nam nhân trung niên mặc áo xanh. Tu vi của nam nhân trung niên rất cao, đã đến cảnh giới cự phách, người có đại khí huy hoàng, chắc là giáo chủ Lục Tế tiên giáo.
Nam nhân trung niên biến mất trên con đường.
Phong Phi Vân cười khẩy nói:
- Định trốn?
Phong Phi Vân vươn tay trái mở rộng hư không. Bên trên Phàn thành sinh ra một dấu tay khổng lồ, khí thế áp lực kinh khủng như sao băng rơi, các tu sĩ trong thành đều cảm nhận được.
Dấu tay khổng lồ do tầng mây tụ lại hình thành trên màn trời, nó như tay trời giáng xuống, vỗ nam nhân trung niên áo xanh bay trong không trung té xuống.
Ầm!
Nam nhân là giáo chủ Lục Tế tiên giáo, có tu vi trung kỳ cự phách. Giáo chủ Lục Tế tiên giáo bị chưởng ấn đánh hộc máu, giọt máu biến thành lửa.
Giáo chủ Lục Tế tiên giáo vội lấy ra linh khí tỏa áng rực rỡ, phát ra bảy trận pháp bảo vệ bản thân, giữ được mạng sống. Nhưng giáo chủ Lục Tế tiên giáo vẫn rớt từ trên trời xuống, đập mặt đất thủng một lỗ to, xung quanh nứt rạn, bên trong đầy bụi đất như sương khói mông lung. Ánh sáng đỏ nhấp nháy bên trong, dường như có đoàn lửa đang đốt cháy.
Thủ ấn khổng lồ, uy lực linh khí.
Trong thời gian ngắn cổ thành bị phá hoại nặng nề, có một dãy kiến trúc bị đè sụp đổ, biết bao nhiêu người chôn bên dưới.
Tu sĩ Phàn thành sợ hãi, trong số đó có nhiều người cường đại giờ vừa sợ vừa thắc mắc. Bọn họ sợ hãi tà khí tràn ngập Phàn thành, nghi ngờ có bá chủ tà đạo nào đó đến Phàn thành.
Phong Phi Vân châm chọc nói:
- Vẫn chưa chết.
Phong Phi Vân lại cách không đánh ra một chưởng ấn, chấn hư không kêu đì đùng, tà khí tràn ngập phát ra tiếng thú gầm chấn trời. Như có mãnh thú thái cổ bay ra lòng bàn tay Phong Phi Vân vỗ giáo chủ Lục Tế tiên giáo thành bãi thịt, đốt cháy như đá lửa.
Đó là máu cự phách bốc cháy, đốt đất bùn và tảng đá xung quanh.
Một vị giáo chủ tiên giáo bị tiêu diệt ngay trước mắt mọi người.
Còn linh khí của giáo chủ Lục Tế tiên giáo thì bị Phong Phi Vân thu về, đó là linh khí nhất phẩm, vòng sắt màu vàng, vảy rậm rạp. Có luồng sáng vàng chảy xuôi trên cái vòng, tràn ngập linh tính.
Phong Phi Vân ngắm nghía cái vòng sắt một lúc rồi chán, ném cho Bạch Như Tuyết. Loại linh khí phẩm cấp thấp thế này không còn lọt vào mắt Phong Phi Vân nữa.
Một thị nữ khác của Phong Phi Vân, Mục Tích Nhu sợ hãi mặt trắng không còn chút máu, hai chân run run, người run cầm cập, móng tay trong suốt đâm sâu vào da thịt. Mục Tích Nhu không chịu nổi áp lực khổng lồ, suýt quỳ xuống trước mặt Phong Phi Vân.
Giờ phút này, Mục Tích Nhu mới biết Phong Phi Vân đáng sợ cỡ nào, hắn giết người không nương tay, mắt không chớp cái nào, không rời khỏi chỗ ngồi.
Trong khách điếm, các tu sĩ im thin thít không dám nhúcn hích, nhìn Phong Phi Vân như ngó ma quỷ. Đúng là lão ma đầu, hèn gì Tà Hoàng bị kinh động, ban Tà Hoàng lệnh giết hắn.
Vương An Ngọc, mấy lão nhân bí ẩn cực kỳ rung động. Tu vi của bọn họ cường đại, đến Phàn thành để bàn việc lớn. Giờ cả đám ngừng họp, mắt nhìn Phong Phi Vân chằm chằm. Một lão ma đến Phàn thành, còn là đại đạo hái hoa, e rằng nhiều thiên chi kiêu nữ tiên giáo sẽ gặp họa.
Mấy lão nhân đội mũ hoặc mặt che ảo giá đều mắt sáng rực, muốn thông qua thần thông thiên nhãn nhìn thấu bản lĩnh Phong Phi Vân. Tuy nhiên Phong Phi Vân vung tay cắt đứt tầm mắt các lão nhân.
Phong Phi Vân hừ mạnh đầy cảnh cáo. Mấy lão nhân bí ẩn ngồi nghiêm chỉnh, không dám trêu chọc đại đạo hái hoa cường đại này. Không phải bọn họ không dây vào được mà do còn chuyện quan trọng cần làm, không muốn gây thị phi.
Từ xưa đến nay luôn sẽ xuất hiện vài tên trộm hái hoa hết sức lợi hại, nhiều thiên chi kiêu nữ có thiên phú, sắc đẹp bị tai họa. Có tên trộm hái hoa sau khi làm hại mỹ nữ thì một đao giết chết, tâm ngoan thủ lạt. Có tên làm hại mỹ nữ xong rời đi, làm tên trộm phong lưu. Có làm hại mỹ nữ xong ôm đi luôn, nghênh ngang với đời, làm mọi người ghen tỵ chết.
Đặc biệt tên trộm hái hoa loại thứ ba, tai họa mỹ nữ xong còn ngang nhiên mang theo nữ nhân bị hắn làm hại đi trong Tu Tiên giới, loại hái hoa này tu vi thường rất mạnh. Đáng sợ nhất là kẻ đó không sợ bị thế lực sau lưng các mỹ nhân trả thù.
Trong lịch sử Thần Tấn vương triều từng xuất hiện một tên trộm hái hoa cường đại ngươi, không chỉ hái mấy chục giai nhân hàng đầu trên bảng xếp hạng sắc đẹp tạo ra dục niệm hoa cung. Đối với phu nhân giáo chủ các tiên giáo, phu nhân phiệt chủ các môn phiệt, thậm chí thần phi của Tấn đế cũng cũng không thoát khỏi. Lần nào ra tay cũng thành công, làm các thế lực tiên môn mất hết mặt mũi. Kẻ đó trở thành đệ nhất hái hoa tặc vương người gặp người sợ thời bấy giờ.
Tên kia không biết một vừa hai phải, quá kiêu ngạo, cuối cùng chọc nhiều người tức giận bị gài bẫy, Tu Tiên giới nguyên Thần Tấn vương triều vây giết. Tấn đế thời đó tự mình ra tay, rốt cuộc giải quyết đệ nhất hái hoa tặc vương tuy nhiên đệ nhất hái hoa tặc vương tai họa vô số mỹ nhân. Làm nhiều người đội nón xanh, trở thành tiếng xấu một thời đại. Điển tịch của thế lực nào đều để lại tên của đệ nhất hái hoa tặc vương.
Làm tên trộm hái hoa đến mức này xứng với câu chết trong bụi hoa, làm quỷ cũng phong lưu. Bây giờ lại có một tên trộm hái hoa cường đại như thế, khiến nhiều người cảm thấy bất an, sợ lại tái hiện tiếng xấu trong lịch sử.
- Mục Tích Nhu là một trong sáu mỹ nhân Địa Tử phủ, nếu nàng gặp nạn rất có thể đã bị Nhất Trận Phong nhúng chàm. Nhất Trận Phong kiêu ngạo như thế e rằng năm giai nhân tuyệt trần khác cũng sẽ gặp nguy hiểm.
- Thế thi chưa chắc. Đại đạo hái hoa này tuy lợi hại nhưng mạnh đến đâu? Không thấy lúc hắn giết giáo chủ Lục Tế tiên giáo thì dùng chiêu thứ hai sao? Chứng minh đại đạo hái hoa không vô địch. Sau lưng Lục Tế tiên giáo là Thái Dương tiên giáo, giáo chủ Lục Tế tiên giáo chết, Thái Dương tiên giáo sẽ không ngồi ngó. Một khi siêu cự phách chạy đến dư sức trấn áp đại đạo hái hoa!
Ầm!
Phong Phi Vân cầm cây quạt đặt trên bàn lên, đôi mắt yêu dã. Cây quạt làm bằng gỗ tre bình thường đột nhiên tỏa tà quang kinh thiên như lửa cháy. Tà khí làm người trong khách điếm rùng mình, bàn và ghế bị đóng băng.
Vù vù vù vù vù!
Một vầng sáng đen bao phủ cây quạt bay ra ngoài, khi cây quạt trở về tay Phong Phi Vân thì lành lặn không tổn hao gì.
Phong Phi Vân phẩy quạt, tiêu sái nhàn nhã nói:
- Các ngươi phá hỏng hứng thú uống rượu của ta.
Lúc này mọi người mới thấy đầu phó giáo chủ Lục Tế tiên giáo, Hoắc Tâm bay ra ngoài. Hai cái đầu như trái banh bay ra cửa sổ, xác chết không đầu đứng thẳng, cổ phun ra cột máu.
Rung động, tràn ngập rung động.
Cười nói giết năm người.
Phong Phi Vân biết còn một người không ra tay. Người đó đứng trên đường cái bên ngoài khách điếm, một nam nhân trung niên mặc áo xanh. Tu vi của nam nhân trung niên rất cao, đã đến cảnh giới cự phách, người có đại khí huy hoàng, chắc là giáo chủ Lục Tế tiên giáo.
Nam nhân trung niên biến mất trên con đường.
Phong Phi Vân cười khẩy nói:
- Định trốn?
Phong Phi Vân vươn tay trái mở rộng hư không. Bên trên Phàn thành sinh ra một dấu tay khổng lồ, khí thế áp lực kinh khủng như sao băng rơi, các tu sĩ trong thành đều cảm nhận được.
Dấu tay khổng lồ do tầng mây tụ lại hình thành trên màn trời, nó như tay trời giáng xuống, vỗ nam nhân trung niên áo xanh bay trong không trung té xuống.
Ầm!
Nam nhân là giáo chủ Lục Tế tiên giáo, có tu vi trung kỳ cự phách. Giáo chủ Lục Tế tiên giáo bị chưởng ấn đánh hộc máu, giọt máu biến thành lửa.
Giáo chủ Lục Tế tiên giáo vội lấy ra linh khí tỏa áng rực rỡ, phát ra bảy trận pháp bảo vệ bản thân, giữ được mạng sống. Nhưng giáo chủ Lục Tế tiên giáo vẫn rớt từ trên trời xuống, đập mặt đất thủng một lỗ to, xung quanh nứt rạn, bên trong đầy bụi đất như sương khói mông lung. Ánh sáng đỏ nhấp nháy bên trong, dường như có đoàn lửa đang đốt cháy.
Thủ ấn khổng lồ, uy lực linh khí.
Trong thời gian ngắn cổ thành bị phá hoại nặng nề, có một dãy kiến trúc bị đè sụp đổ, biết bao nhiêu người chôn bên dưới.
Tu sĩ Phàn thành sợ hãi, trong số đó có nhiều người cường đại giờ vừa sợ vừa thắc mắc. Bọn họ sợ hãi tà khí tràn ngập Phàn thành, nghi ngờ có bá chủ tà đạo nào đó đến Phàn thành.
Phong Phi Vân châm chọc nói:
- Vẫn chưa chết.
Phong Phi Vân lại cách không đánh ra một chưởng ấn, chấn hư không kêu đì đùng, tà khí tràn ngập phát ra tiếng thú gầm chấn trời. Như có mãnh thú thái cổ bay ra lòng bàn tay Phong Phi Vân vỗ giáo chủ Lục Tế tiên giáo thành bãi thịt, đốt cháy như đá lửa.
Đó là máu cự phách bốc cháy, đốt đất bùn và tảng đá xung quanh.
Một vị giáo chủ tiên giáo bị tiêu diệt ngay trước mắt mọi người.
Còn linh khí của giáo chủ Lục Tế tiên giáo thì bị Phong Phi Vân thu về, đó là linh khí nhất phẩm, vòng sắt màu vàng, vảy rậm rạp. Có luồng sáng vàng chảy xuôi trên cái vòng, tràn ngập linh tính.
Phong Phi Vân ngắm nghía cái vòng sắt một lúc rồi chán, ném cho Bạch Như Tuyết. Loại linh khí phẩm cấp thấp thế này không còn lọt vào mắt Phong Phi Vân nữa.
Một thị nữ khác của Phong Phi Vân, Mục Tích Nhu sợ hãi mặt trắng không còn chút máu, hai chân run run, người run cầm cập, móng tay trong suốt đâm sâu vào da thịt. Mục Tích Nhu không chịu nổi áp lực khổng lồ, suýt quỳ xuống trước mặt Phong Phi Vân.
Giờ phút này, Mục Tích Nhu mới biết Phong Phi Vân đáng sợ cỡ nào, hắn giết người không nương tay, mắt không chớp cái nào, không rời khỏi chỗ ngồi.
Trong khách điếm, các tu sĩ im thin thít không dám nhúcn hích, nhìn Phong Phi Vân như ngó ma quỷ. Đúng là lão ma đầu, hèn gì Tà Hoàng bị kinh động, ban Tà Hoàng lệnh giết hắn.
Vương An Ngọc, mấy lão nhân bí ẩn cực kỳ rung động. Tu vi của bọn họ cường đại, đến Phàn thành để bàn việc lớn. Giờ cả đám ngừng họp, mắt nhìn Phong Phi Vân chằm chằm. Một lão ma đến Phàn thành, còn là đại đạo hái hoa, e rằng nhiều thiên chi kiêu nữ tiên giáo sẽ gặp họa.
Mấy lão nhân đội mũ hoặc mặt che ảo giá đều mắt sáng rực, muốn thông qua thần thông thiên nhãn nhìn thấu bản lĩnh Phong Phi Vân. Tuy nhiên Phong Phi Vân vung tay cắt đứt tầm mắt các lão nhân.
Phong Phi Vân hừ mạnh đầy cảnh cáo. Mấy lão nhân bí ẩn ngồi nghiêm chỉnh, không dám trêu chọc đại đạo hái hoa cường đại này. Không phải bọn họ không dây vào được mà do còn chuyện quan trọng cần làm, không muốn gây thị phi.
Từ xưa đến nay luôn sẽ xuất hiện vài tên trộm hái hoa hết sức lợi hại, nhiều thiên chi kiêu nữ có thiên phú, sắc đẹp bị tai họa. Có tên trộm hái hoa sau khi làm hại mỹ nữ thì một đao giết chết, tâm ngoan thủ lạt. Có tên làm hại mỹ nữ xong rời đi, làm tên trộm phong lưu. Có làm hại mỹ nữ xong ôm đi luôn, nghênh ngang với đời, làm mọi người ghen tỵ chết.
Đặc biệt tên trộm hái hoa loại thứ ba, tai họa mỹ nữ xong còn ngang nhiên mang theo nữ nhân bị hắn làm hại đi trong Tu Tiên giới, loại hái hoa này tu vi thường rất mạnh. Đáng sợ nhất là kẻ đó không sợ bị thế lực sau lưng các mỹ nhân trả thù.
Trong lịch sử Thần Tấn vương triều từng xuất hiện một tên trộm hái hoa cường đại ngươi, không chỉ hái mấy chục giai nhân hàng đầu trên bảng xếp hạng sắc đẹp tạo ra dục niệm hoa cung. Đối với phu nhân giáo chủ các tiên giáo, phu nhân phiệt chủ các môn phiệt, thậm chí thần phi của Tấn đế cũng cũng không thoát khỏi. Lần nào ra tay cũng thành công, làm các thế lực tiên môn mất hết mặt mũi. Kẻ đó trở thành đệ nhất hái hoa tặc vương người gặp người sợ thời bấy giờ.
Tên kia không biết một vừa hai phải, quá kiêu ngạo, cuối cùng chọc nhiều người tức giận bị gài bẫy, Tu Tiên giới nguyên Thần Tấn vương triều vây giết. Tấn đế thời đó tự mình ra tay, rốt cuộc giải quyết đệ nhất hái hoa tặc vương tuy nhiên đệ nhất hái hoa tặc vương tai họa vô số mỹ nhân. Làm nhiều người đội nón xanh, trở thành tiếng xấu một thời đại. Điển tịch của thế lực nào đều để lại tên của đệ nhất hái hoa tặc vương.
Làm tên trộm hái hoa đến mức này xứng với câu chết trong bụi hoa, làm quỷ cũng phong lưu. Bây giờ lại có một tên trộm hái hoa cường đại như thế, khiến nhiều người cảm thấy bất an, sợ lại tái hiện tiếng xấu trong lịch sử.
- Mục Tích Nhu là một trong sáu mỹ nhân Địa Tử phủ, nếu nàng gặp nạn rất có thể đã bị Nhất Trận Phong nhúng chàm. Nhất Trận Phong kiêu ngạo như thế e rằng năm giai nhân tuyệt trần khác cũng sẽ gặp nguy hiểm.
- Thế thi chưa chắc. Đại đạo hái hoa này tuy lợi hại nhưng mạnh đến đâu? Không thấy lúc hắn giết giáo chủ Lục Tế tiên giáo thì dùng chiêu thứ hai sao? Chứng minh đại đạo hái hoa không vô địch. Sau lưng Lục Tế tiên giáo là Thái Dương tiên giáo, giáo chủ Lục Tế tiên giáo chết, Thái Dương tiên giáo sẽ không ngồi ngó. Một khi siêu cự phách chạy đến dư sức trấn áp đại đạo hái hoa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.