Chương 916: Giết ra Đế cung. (1)
Cửu Đương Gia
16/07/2015
Tổng quản bắc cung bay ra tẩm cung, hai hàng lông mày trắng, tóc trắng tỏa ánh sáng trắng. Mỗi sợi như thần tàm ti biến dài vạn trượng tựa hai thiên hà trắng luốn lượn quấn quanh Phong Phi Vân.
Hai chân mày của tổng quản bắc cung dài vạn trượng, trong suốt lấp lánh ngưng tụ sương lạnh.
Cự phách tùy ý vung tay đều có lực lượng kinh thiên động địa, như thần linh đánh ra thần thông vô thượng đè ép người ngộp thở.
Phong Phi Vân buộc phải bay về lại, nếu không sẽ bị hai hàng chân mày trắng của tổng quản bắc cung siết cổ.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Ba nửa bước cự phách Bắc Minh Phiệt xung phong, lệ khí khiếp người, khí thế như ba thanh kiếm chọc trời chặn đường Phong Phi Vân đi. Phương xa có mấy chục tu sĩ chiếm mấy chục hướng, ai nấy tay bấm thần thông tùy thời hành động.
Phong Phi Vân đứng trên đất trống bên ngoài tẩm cung thần phi, không khí lạnh lẽo, hoa mai nở, cánh hoa bị gió thổi bay. Có cánh hoa rơi vào tóc Phong Phi Vân, có rơi xuống giày hắn.
Tuy bị cường địch vây quanh nhưng Phong Phi Vân rất bình tĩnh, lòng tĩnh như mặt hồ không chút gợn sóng. Càng trong hoàn cảnh nguy hiểm Phong Phi Vân càng cần giữ bình tĩnh.
Cộp cộp cộp!
Long Thần Nhai bước ra tẩm cung thần phi, gã đứng trên thềm đá ngọc cao cao, sau lưng là cung khuyếnt to lớn nguy nga.
Bộ dáng Long Thần Nhai ung dung, mỉm cười nói:
- Phong Phi Vân, hôm nay ngươi không trốn ra được. Sau khi ngươi chết ta sẽ bắt Nam Cung Hồng Nhan, lấy chiếu thư, cửu ngũ long bào từ tay nàng, đăng cơ làm Tấn đế mới. Nam Cung Hồng Nhan là thần phi của ta, trong hậu cung sẽ có một chỗ cho nàng.
Long Thần Nhai muốn chọc giận Phong Phi Vân.
Tâm kế, tài trí của Long Thần Nhai thuộc hàng bậc nhất, nếu gã gan dạ hơn, cứng rắn hơn sẽ là một vị vua tuyệt vời.
Phong Phi Vân cười nói:
- Long Thần Nhai, có biết tại sao ngươi không bằng La Phù công chúa không? Nói thật cho ngươi biết, chiếu thư của Tấn đế viết tên La Phù công chúa.
Phong Phi Vân không biết nội dung chiếu thư, hắn chỉ trả đũa Long Thần Nhai.
Sắc mặt Long Thần Nhai âm trầm gào thét:
- Không thể nào! Ta kỳ tài ngút trời, mười năm trước được sắc phong làm thái tử kế vị, trên chiếu thư phải là tên của ta!
Long Thần Nhai càng quan tâm nội dung chiếu thư càng chứng minh gã không tự tin.
Phong Phi Vân tiếp tục bảo:
- Ngươi vốn không bằng La Phù công chúa, đây là sự thực không thể chối cãi. Tấn đế truyền hậu lệnh cho Hoa thần phi, tặng bát bộ long liễn cho La Phù công chúa đã nói rõ ý nghĩ của mình.
Mắt Long Thần Nhai lúc sáng lúc tối, biểu tình liên tục thay đổi.
Long Thần Nhai đột nhiên cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Nói lung tung. Phong Phi Vân, ngươi chỉ muốn kéo dài thời gian, chờ người đến cứu phải không? Tiếc rằng ta sẽ không cho ngươi cơ hội này, giết hắn cho ta!
Ầm!
Điện vũ sụp đổ.
Một áng Thần Hà từ trên trời giáng xuống.
Hoa thần phi đầu đội phượng quan, trang nhã thanh thoát dạp Thần Hà giáng xuống. Hoa thần phi phất tay áo hất bay hai tu sĩ Bắc Minh Phiệt ngoài cùng. Cánh tay ngọc nõn nã vươn ra, bóp nát hai tu sĩ Bắc Minh Phiệt.
Hoa thần phi tu luyện 'thái thượng tẩy tủy kinh'. Đây là một bộ thần điển tuyệt học, uy lực siêu cường đại, giơ tay nhấc chân có uy lực đập nát thiên địa.
Dù gì là thần phi, trước khi gả cho Tấn đế là thiên chi kiêu nữ tư chất tuyệt đỉnh, vào hậu cung được muôn vàn yêu thương, hưởng thụ tài nguên đếm hoài không hết, được Thần Vương đích thân chỉ điểm nên tu vi tăng tiến siêu nhanh.
Hoa thần phi chạy đến nơi, người phát ra thiên uy vô thượng, đây là thánh khí mẫu nghi thiên hạ buộc đám tu sĩ Bắc Minh Phiệt thụt lùi.
Phong Phi Vân nhẹ nhõm, rốt cuộc cứu binh chạy tới. Tốt rồi, với tu vi của Hoa thần phi thi dù là cự phách như tổng quản bắc cung chưa chắc là đối thủ của nàng,
Nhưng lúc này một điện vũ cung vàng dát ngọc lơ lửng trên trời bỗng toát ra hàn vân xanh biếc. Trong tầng mây có tay ngọc nõn nà ngăn bước chân Hoa thần phi.
Điện vũ lơ lửng cách nơi này không xa, khoảng mười dặm, là tẩm cung của Bắc Minh thần phi.
Bắc Minh thần phi mặc trường sam, da trắng như tuyết đứng trên đỉnh điện vũ, tóc dài đen nhánh rũ xuống dài ba, bốn thước bay trong gió.
Bắc Minh thần phi quốc sắc thiên hương, tựa như một vị ngọc nữ từ chín tầng trời giáng xuống. Bàn tay bay múa như cầm ngân hà đánh hướng Hoa thần phi.
Bắc Minh thần phi là nữ nhi của Bắc Minh Mặc Thủ, từng là đệ nhất mỹ nhân Bắc Minh Phiệt, kỳ tài ngút trời. Trước khi chưa gả cho Tấn đế Bắc Minh thần phi đã tới cảnh giới nửa bước cự phách. Bắc Minh thần phi ra tay, trời long đất lở, chấn một nửa Đế cung rung động.
Hoa thần phi khí thế khiếp người lao thẳng lên mây đấ pháp với Bắc Minh thần phi.
Hai vị thần phi đánh nhau, mấy phi tử khác chạy tứ tán, không dám xen vào.
Trên bầu trời mây sét cuồn cuộn, thỉnh thoảng truyền ra tiếng nổ đì đùng. Hai vị thiên chi kiêu nữ đánh nhau trên bầu trời, uy thế làm hồn người run rẩy.
Tuy cùng là thần phi, hầu hạ chung một nam nhân nhưng quan hệ của bọn họ không hòa thuận mà như kẻ thù.
Nói đúng hơn là một nam nhân nếu có trên hai nữ nhân, vậy đám nữ nhân sẽ không hòa thuận với nhau. Bọn họ tranh đấu gay gắt, đấu đá chết sống, âm mưu quỷ kế, chỉ muốn đưa nữ nhân khác vào chỗ chết.
Huống chi bây giờ liên quan cuộc chiến ngai báu, Hoa thần phi và Bắc Minh thần phi đánh nhau chết sống rất dữ dội.
- Phong Phi Vân, có mẫu hậu của ta ra tay, Hoa thần phi khó bảo dảm an toàn, ta xem còn ai cứu được ngươi không.
Long Thần Nhai rất tin tưởng Bắc Minh thần phi, gã biết rõ tu vi của mẫu hậu mình hơn bất cứ ai.
Long Thần Nhai vung tay trước mặt:
- Giết!
Ba nửa bước cự phách lao lên ngay, phát động công kích dữ dội nhất.
Bắc Minh Khiếu từng chịu thiệt lớn trong tay Phong Phi Vân, gã hận hắn nhất, ra tay độc ác nhất. Bắc Minh Khiếu lấy pháp khí bản mệnh ra, là một thanh chiến kiếm màu đen dài ba thước, rộng bằng bàn tay, mặt trên có huyễn văn di chuyển, nhìn là biết không phải đúc bằng sắt thường.
Vù vù vù vù vù!
Chiến kiếm bay ra, tiếng gió như sấm.
Bắc Minh Đồng cũng lấy bảo binh ra, là một pháp vương luân ấn màu xanh, to cỡ bánh xe. Pháp vương luân ấn xẹt qua một ngọn núi, núi đó tan vỡ phát ra tiếng nổ điếc tai.
Một nửa bước cự phách khác chủ yếu luyện thể, làn da lóe ánh kim loại bước nhanh tới, cỏ cây trong tẩm cung thần phi bị chấn vỡ thành bột phấn.
Ba nửa bước cự phách cùng ra tay, đều dốc hết sức, muốn xóa sổ Phong Phi Vân trong thời gian ngắn nhất.
Phong Phi Vân dùng miểu quỷ nửa bước bảo vệ cơ thể, lấy vũ hóa đài, thiên tủy binh đảm ra đánh với ba cự phách.
Ầm!
Phong Phi Vân ngưng tụ lực lượng dị thú chiến hồn vỗ ra một chưởng va chạm thịt xương với cự phách luyện thể, chấn lỗ chân lông trên tay đối phương chảy máu rơi tí tách xuống đất.
Tu sĩ bình thường dù có mười thần niệm cũng không thể một lòng chia ra mười suy nghĩ, dù làm được phân tâm thành hai cũng không thể phát huy hết lực lượng.
Hai chân mày của tổng quản bắc cung dài vạn trượng, trong suốt lấp lánh ngưng tụ sương lạnh.
Cự phách tùy ý vung tay đều có lực lượng kinh thiên động địa, như thần linh đánh ra thần thông vô thượng đè ép người ngộp thở.
Phong Phi Vân buộc phải bay về lại, nếu không sẽ bị hai hàng chân mày trắng của tổng quản bắc cung siết cổ.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Ba nửa bước cự phách Bắc Minh Phiệt xung phong, lệ khí khiếp người, khí thế như ba thanh kiếm chọc trời chặn đường Phong Phi Vân đi. Phương xa có mấy chục tu sĩ chiếm mấy chục hướng, ai nấy tay bấm thần thông tùy thời hành động.
Phong Phi Vân đứng trên đất trống bên ngoài tẩm cung thần phi, không khí lạnh lẽo, hoa mai nở, cánh hoa bị gió thổi bay. Có cánh hoa rơi vào tóc Phong Phi Vân, có rơi xuống giày hắn.
Tuy bị cường địch vây quanh nhưng Phong Phi Vân rất bình tĩnh, lòng tĩnh như mặt hồ không chút gợn sóng. Càng trong hoàn cảnh nguy hiểm Phong Phi Vân càng cần giữ bình tĩnh.
Cộp cộp cộp!
Long Thần Nhai bước ra tẩm cung thần phi, gã đứng trên thềm đá ngọc cao cao, sau lưng là cung khuyếnt to lớn nguy nga.
Bộ dáng Long Thần Nhai ung dung, mỉm cười nói:
- Phong Phi Vân, hôm nay ngươi không trốn ra được. Sau khi ngươi chết ta sẽ bắt Nam Cung Hồng Nhan, lấy chiếu thư, cửu ngũ long bào từ tay nàng, đăng cơ làm Tấn đế mới. Nam Cung Hồng Nhan là thần phi của ta, trong hậu cung sẽ có một chỗ cho nàng.
Long Thần Nhai muốn chọc giận Phong Phi Vân.
Tâm kế, tài trí của Long Thần Nhai thuộc hàng bậc nhất, nếu gã gan dạ hơn, cứng rắn hơn sẽ là một vị vua tuyệt vời.
Phong Phi Vân cười nói:
- Long Thần Nhai, có biết tại sao ngươi không bằng La Phù công chúa không? Nói thật cho ngươi biết, chiếu thư của Tấn đế viết tên La Phù công chúa.
Phong Phi Vân không biết nội dung chiếu thư, hắn chỉ trả đũa Long Thần Nhai.
Sắc mặt Long Thần Nhai âm trầm gào thét:
- Không thể nào! Ta kỳ tài ngút trời, mười năm trước được sắc phong làm thái tử kế vị, trên chiếu thư phải là tên của ta!
Long Thần Nhai càng quan tâm nội dung chiếu thư càng chứng minh gã không tự tin.
Phong Phi Vân tiếp tục bảo:
- Ngươi vốn không bằng La Phù công chúa, đây là sự thực không thể chối cãi. Tấn đế truyền hậu lệnh cho Hoa thần phi, tặng bát bộ long liễn cho La Phù công chúa đã nói rõ ý nghĩ của mình.
Mắt Long Thần Nhai lúc sáng lúc tối, biểu tình liên tục thay đổi.
Long Thần Nhai đột nhiên cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Nói lung tung. Phong Phi Vân, ngươi chỉ muốn kéo dài thời gian, chờ người đến cứu phải không? Tiếc rằng ta sẽ không cho ngươi cơ hội này, giết hắn cho ta!
Ầm!
Điện vũ sụp đổ.
Một áng Thần Hà từ trên trời giáng xuống.
Hoa thần phi đầu đội phượng quan, trang nhã thanh thoát dạp Thần Hà giáng xuống. Hoa thần phi phất tay áo hất bay hai tu sĩ Bắc Minh Phiệt ngoài cùng. Cánh tay ngọc nõn nã vươn ra, bóp nát hai tu sĩ Bắc Minh Phiệt.
Hoa thần phi tu luyện 'thái thượng tẩy tủy kinh'. Đây là một bộ thần điển tuyệt học, uy lực siêu cường đại, giơ tay nhấc chân có uy lực đập nát thiên địa.
Dù gì là thần phi, trước khi gả cho Tấn đế là thiên chi kiêu nữ tư chất tuyệt đỉnh, vào hậu cung được muôn vàn yêu thương, hưởng thụ tài nguên đếm hoài không hết, được Thần Vương đích thân chỉ điểm nên tu vi tăng tiến siêu nhanh.
Hoa thần phi chạy đến nơi, người phát ra thiên uy vô thượng, đây là thánh khí mẫu nghi thiên hạ buộc đám tu sĩ Bắc Minh Phiệt thụt lùi.
Phong Phi Vân nhẹ nhõm, rốt cuộc cứu binh chạy tới. Tốt rồi, với tu vi của Hoa thần phi thi dù là cự phách như tổng quản bắc cung chưa chắc là đối thủ của nàng,
Nhưng lúc này một điện vũ cung vàng dát ngọc lơ lửng trên trời bỗng toát ra hàn vân xanh biếc. Trong tầng mây có tay ngọc nõn nà ngăn bước chân Hoa thần phi.
Điện vũ lơ lửng cách nơi này không xa, khoảng mười dặm, là tẩm cung của Bắc Minh thần phi.
Bắc Minh thần phi mặc trường sam, da trắng như tuyết đứng trên đỉnh điện vũ, tóc dài đen nhánh rũ xuống dài ba, bốn thước bay trong gió.
Bắc Minh thần phi quốc sắc thiên hương, tựa như một vị ngọc nữ từ chín tầng trời giáng xuống. Bàn tay bay múa như cầm ngân hà đánh hướng Hoa thần phi.
Bắc Minh thần phi là nữ nhi của Bắc Minh Mặc Thủ, từng là đệ nhất mỹ nhân Bắc Minh Phiệt, kỳ tài ngút trời. Trước khi chưa gả cho Tấn đế Bắc Minh thần phi đã tới cảnh giới nửa bước cự phách. Bắc Minh thần phi ra tay, trời long đất lở, chấn một nửa Đế cung rung động.
Hoa thần phi khí thế khiếp người lao thẳng lên mây đấ pháp với Bắc Minh thần phi.
Hai vị thần phi đánh nhau, mấy phi tử khác chạy tứ tán, không dám xen vào.
Trên bầu trời mây sét cuồn cuộn, thỉnh thoảng truyền ra tiếng nổ đì đùng. Hai vị thiên chi kiêu nữ đánh nhau trên bầu trời, uy thế làm hồn người run rẩy.
Tuy cùng là thần phi, hầu hạ chung một nam nhân nhưng quan hệ của bọn họ không hòa thuận mà như kẻ thù.
Nói đúng hơn là một nam nhân nếu có trên hai nữ nhân, vậy đám nữ nhân sẽ không hòa thuận với nhau. Bọn họ tranh đấu gay gắt, đấu đá chết sống, âm mưu quỷ kế, chỉ muốn đưa nữ nhân khác vào chỗ chết.
Huống chi bây giờ liên quan cuộc chiến ngai báu, Hoa thần phi và Bắc Minh thần phi đánh nhau chết sống rất dữ dội.
- Phong Phi Vân, có mẫu hậu của ta ra tay, Hoa thần phi khó bảo dảm an toàn, ta xem còn ai cứu được ngươi không.
Long Thần Nhai rất tin tưởng Bắc Minh thần phi, gã biết rõ tu vi của mẫu hậu mình hơn bất cứ ai.
Long Thần Nhai vung tay trước mặt:
- Giết!
Ba nửa bước cự phách lao lên ngay, phát động công kích dữ dội nhất.
Bắc Minh Khiếu từng chịu thiệt lớn trong tay Phong Phi Vân, gã hận hắn nhất, ra tay độc ác nhất. Bắc Minh Khiếu lấy pháp khí bản mệnh ra, là một thanh chiến kiếm màu đen dài ba thước, rộng bằng bàn tay, mặt trên có huyễn văn di chuyển, nhìn là biết không phải đúc bằng sắt thường.
Vù vù vù vù vù!
Chiến kiếm bay ra, tiếng gió như sấm.
Bắc Minh Đồng cũng lấy bảo binh ra, là một pháp vương luân ấn màu xanh, to cỡ bánh xe. Pháp vương luân ấn xẹt qua một ngọn núi, núi đó tan vỡ phát ra tiếng nổ điếc tai.
Một nửa bước cự phách khác chủ yếu luyện thể, làn da lóe ánh kim loại bước nhanh tới, cỏ cây trong tẩm cung thần phi bị chấn vỡ thành bột phấn.
Ba nửa bước cự phách cùng ra tay, đều dốc hết sức, muốn xóa sổ Phong Phi Vân trong thời gian ngắn nhất.
Phong Phi Vân dùng miểu quỷ nửa bước bảo vệ cơ thể, lấy vũ hóa đài, thiên tủy binh đảm ra đánh với ba cự phách.
Ầm!
Phong Phi Vân ngưng tụ lực lượng dị thú chiến hồn vỗ ra một chưởng va chạm thịt xương với cự phách luyện thể, chấn lỗ chân lông trên tay đối phương chảy máu rơi tí tách xuống đất.
Tu sĩ bình thường dù có mười thần niệm cũng không thể một lòng chia ra mười suy nghĩ, dù làm được phân tâm thành hai cũng không thể phát huy hết lực lượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.