Chương 974: Hài cốt khắp thành. (2)
Cửu Đương Gia
19/07/2015
Trên cổ tay của Bích Tiên Tiên, cũng có một cái Huyết Cấm Huyền Trạc.
Gương mặt Phong Phi Vân có vẻ rất thong dong, Đại Trùng Lân dưới thân đã có chút nôn nóng. Thật giống như nó đã cảm giác được một tòa thành sắt thép to lớn khủng bố này, trong lỗ mũi toát ra hơi trắng, đôi mắt cũng trừng thật sự tròn.
Đi vào thành Huyền Giải, đầy những kiến trúc sắt thép lạnh lẽo, nhưng mà lại không thấy được một người sống. Trên mặt đất có rất nhiều máu tươi, tất cả trận pháp bao bọc thành trì cũng đã bị nghiền nát tan tành hầu như không còn, rất nhiều kiến trúc đều sụp đổ. Những vách tường bằng sắt thép đúc liền bị đánh cho uốn khúc cong queo, tựa như đã thành bánh quai chèo.
Trong không khí vẫn còn tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, vết máu trên mặt đất cũng vẫn còn chưa bị những cơn mưa nặng hạt rửa sạch sẽ, nói rõ những sự giết chóc nơi này đã phát sinh trong vòng bảy ngày.
Bạch Như Tuyết trong lòng rung động không sao diễn tả nổi, trong mắt nhung mang theo vài phần sợ hãi. Người nào có thể tấn công thành Huyền Giải, nơi này chính là Đệ Tam Điện Sâm La Điện, hang ổ tà đạo bá chủ, nội tình cực sâu. Cho dù là mấy ngàn vạn Thần Vũ Quân, đều không thể công phá được nơi này.
Phong Phi Vân cũng hơi nhíu mày, tiếp tục đi sâu vào trung tâm thành Huyền Giải. Vừa đi qua một con phố lớn, tại một Diễn Vũ Tràng lớn như sân đá banh, hắn nhìn thấy những tử thi chồng chất thành một quả núi nhỏ. Trẻ có già có, nữ có nam có, cực kì nhìn ghê người.
Có kẻ bị chém thành hai đoạn; có người máu thịt lẫn lộn không phân biệt rõ đầu hay chân.
Núi thây đã bắt đầu hư thối, có rất nhiều ruồi và quạ đen đang ăn máu thịt thối rữa, từ rất xa đã có thể ngửi thấy một mùi tanh tưởi.
- Tại sao có thể như vậy.
Bạch Như Tuyết không thể tin được hai mắt của mình.
Tiếp tục đi về hướng phía trước, lại thấy được vài quả núi thây như vậy. Càng đi về hướng trung tâm thành Huyền Giải, thi thể cũng càng lúc càng nhiều hơn. Trong đó có cả thi thể với khí tức khổng lồ, đầu khớp xương đã giống như ngọc thạch. Nó bị đóng đinh vào vách tường sắt thép, máu tươi nhỏ giọt xuống, vài ngày đã trôi qua mà huyết dịch cũng không bị cạn.
Rất hiển nhiên thành Huyền Giải đã gặp phải trận công kích thảm thiết, cao thủ trong Đệ Tam Điện Sâm La Điện liên tiếp bại lui, không ngừng rút lui về hướng trung tâm thành. Nhưng mà cuối cùng vẫn không có thoát khỏi kết cục chết chóc, ai nấy đều bỏ mạng đạo tiêu.
Có thể thấy kẻ địch của bọn họ tuyệt đối vô cùng cường đại.
Trung tâm thành Huyền Giải là một tòa phủ đệ khổng lồ. Nơi này vốn chính là phủ chủ Đệ Tam Điện. Vậy mà hiện tại vách tường sụp đổ, đền đài đổ nát, bên trong hài cốt vô số, rất nhiều kẻ trong số đó đều là thi thể với khí tức khổng lồ.
Bên ngoài Điện Chủ phủ đang đặt mấy trăm cỗ quan tài đá, sắp hàng chỉnh tề.
Hơn mười người tu sĩ mặc Cản Thi bào màu tím đang lục lọi tìm kiếm bên trong đống thây xác này. Một khi tìm được hài cốt cường đại mà đầy đủ, liền cất vào trong một cái quan tài đá, sau đó đậy nắp quan tài lên.
- Lần này thu hoạch thật sự là không nhỏ, hẳn là có thể luyện ra mấy cỗ Thi Vương.
Một vị Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động đứng ở bên cạnh một cái quan tài đá, trên gương mặt già nua mà khô quắt không có một chút vẻ hồng hào, tựa như một cái Hoạt Cương Thi ( xác chết di động).
Một ông lão khác vóc người hơi cao hơn một chút cũng nở nụ cười mà nói:
- May là chúng ta sớm nhận được tin tức, là người thứ nhất chạy tới, nên mới có thể thu được hài cốt cường đại như vậy. Thu hoạch lần này đây, đủ để cho thực lực Tử Minh Thi Động chúng ta gia tăng được một bậc.
- Cạc cạc, vừa đến loạn thế, liền là thời cơ để người Cản Thi chúng ta tăng cường thực lực. Tương lai Tử Minh Thi Động chúng ta, nhất định sẽ trở thành đệ nhất tiên môn Thần Tấn Vương Triều.
Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động nói.
- Đáng tiếc chỉ tìm được hai cỗ thi thể Cự Phách, các cường giả cấp bậc Cự Phách khác, khẳng định đều đã bị bắt đi.
Đúng lúc này, người Cản Thi của Tử Minh Thi Động đều quay đầu nhìn về hướng xa xa. Chỉ nhìn thấy một con Đại Trùng Lân đi đến, trên lưng vẫn còn hai người trẻ tuổi đang ngồi.
Nam tuấn tú hơn người, nữ cực kì xinh đẹp.
Tu sĩ Tử Minh Thi Động đều ngừng cánh tay bám đầy mùi thây người chết, ánh mắt ai nấy đều chăm chú nhìn vào gương mặt Bạch Như Tuyết. Đám tu sĩ này cả ngày tiếp xúc với thi thể, lấy đâu ra cơ hội gặp mặt giai nhân vô song như thế, rất nhiều người đều thấy trước mắt sáng ngời.
- Cạch.
Phong Phi Vân ném ra một khối Linh Thạch lớn như đầu người, rồi nói:
- Ai nói cho ta biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, một khối Linh Thạch này liền thuộc về kẻ đó.
Linh Thạch tỏa ra ánh sáng cực thịnh, lóng lánh chói mắt. Nếu như cắt cẩn thận, có khả năng cắt thành mười miếng Linh Thạch, giá trị xa xỉ. Tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh đều rất ít khi đưa ra nhiều Linh Thạch như vậy.
Những người Cản Thi này của Tử Minh Thi Động đều nhìn thấy mà đôi mắt sáng ngời, ngay lần đầu tiên lại liền ném ra một khối Linh Thạch lớn như thế, kẻ này giàu có lắm đây a.
Bọn chúng đều cảm giác được Phong Phi Vân và Bạch Như Tuyết chính là nhân vật anh tài trẻ tuổi của Đại gia tộc, tuyệt đối là một con dê béo, hôm nay xem ra cả người cả của, hai thứ đều thu hoạch được rồi.
Một người Cản Thi chừng hai mươi lai tuổi đi đầu xông ra, ánh mắt trần trụi nhìn chăm chú vào đường cong mê người trên ngọc thể của Bạch Như Tuyết, thật giống như có thể nhìn thấu thân thể của nàng. Hắn lạnh lẽo nham hiểm cười nói:
- Ta cảm giác linh thạch này không đủ a. Nếu như lại có thêm một số thứ khác, thì có lẽ ta sẽ nói cho ngươi nơi này đã xảy ra cái gì.
- Vị tiểu ca này, vậy ngươi muốn cái gì a?
Âm thanh của Bạch Như Tuyết thật quyến rũ, mềm mại mê người, ngọc thể mịn màng mềm mại, trong sóng mắt tràn ngập khiêu khích, âm thanh mất hồn vô cùng. Cứ như thế làm cho mấy người Cản Thi ở xa xa đều nghe được mà nóng cả người, trong lòng thầm nghĩ, nữ nhân này mặc dù vóc người giống như tiên nữ, nhưng mà khẳng định là mụ đàn bà dâm ô. Đợi sau khi làm thịt tiểu tử kia, tất nhiên phải cho nàng lãnh đủ...
Người Cản Thi chừng hai mươi tuổi kia liếm liếm môi, chỉ cảm thấy mồm miệng khô không khốc, trong thân thể giống như đang bùng cháy một đám Hỏa Diễm. Từ thân thể nó một mực thiêu đốt đến trong đôi mắt, như thể mắt hắn đều phải phun ra một quầng Hỏa Diễm.
Làm thế nào mà thiên hạ lại có yêu nữ mê người như thế, quả thực cám dỗ làm cho người ta phát cuồng.
- Ta... Ta muốn cái gì, chẳng lẽ ngươi không biết. Đôi chân dài này của ngươi còn làm bộ thuần khiết cái gì.
Nam nhân Cản Thi cất tiếng cười phóng túng, gương mặt vốn phờ phạc vì công việc trở nên có hơi méo mó, hai tay không ngừng xoa xoa.
- A, ta đã hiểu.
Bạch Như Tuyết nháy đôi mắt tím một cái đối với hắn, eo thon nhỏ tựa như rắn nước khẽ động, thân như chim yến liền lượn xuống từ trên lưng Đại Trùng Lân với một vẻ thanh tú xinh đẹp nói không ra lời.
Gương mặt Phong Phi Vân có vẻ rất thong dong, Đại Trùng Lân dưới thân đã có chút nôn nóng. Thật giống như nó đã cảm giác được một tòa thành sắt thép to lớn khủng bố này, trong lỗ mũi toát ra hơi trắng, đôi mắt cũng trừng thật sự tròn.
Đi vào thành Huyền Giải, đầy những kiến trúc sắt thép lạnh lẽo, nhưng mà lại không thấy được một người sống. Trên mặt đất có rất nhiều máu tươi, tất cả trận pháp bao bọc thành trì cũng đã bị nghiền nát tan tành hầu như không còn, rất nhiều kiến trúc đều sụp đổ. Những vách tường bằng sắt thép đúc liền bị đánh cho uốn khúc cong queo, tựa như đã thành bánh quai chèo.
Trong không khí vẫn còn tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, vết máu trên mặt đất cũng vẫn còn chưa bị những cơn mưa nặng hạt rửa sạch sẽ, nói rõ những sự giết chóc nơi này đã phát sinh trong vòng bảy ngày.
Bạch Như Tuyết trong lòng rung động không sao diễn tả nổi, trong mắt nhung mang theo vài phần sợ hãi. Người nào có thể tấn công thành Huyền Giải, nơi này chính là Đệ Tam Điện Sâm La Điện, hang ổ tà đạo bá chủ, nội tình cực sâu. Cho dù là mấy ngàn vạn Thần Vũ Quân, đều không thể công phá được nơi này.
Phong Phi Vân cũng hơi nhíu mày, tiếp tục đi sâu vào trung tâm thành Huyền Giải. Vừa đi qua một con phố lớn, tại một Diễn Vũ Tràng lớn như sân đá banh, hắn nhìn thấy những tử thi chồng chất thành một quả núi nhỏ. Trẻ có già có, nữ có nam có, cực kì nhìn ghê người.
Có kẻ bị chém thành hai đoạn; có người máu thịt lẫn lộn không phân biệt rõ đầu hay chân.
Núi thây đã bắt đầu hư thối, có rất nhiều ruồi và quạ đen đang ăn máu thịt thối rữa, từ rất xa đã có thể ngửi thấy một mùi tanh tưởi.
- Tại sao có thể như vậy.
Bạch Như Tuyết không thể tin được hai mắt của mình.
Tiếp tục đi về hướng phía trước, lại thấy được vài quả núi thây như vậy. Càng đi về hướng trung tâm thành Huyền Giải, thi thể cũng càng lúc càng nhiều hơn. Trong đó có cả thi thể với khí tức khổng lồ, đầu khớp xương đã giống như ngọc thạch. Nó bị đóng đinh vào vách tường sắt thép, máu tươi nhỏ giọt xuống, vài ngày đã trôi qua mà huyết dịch cũng không bị cạn.
Rất hiển nhiên thành Huyền Giải đã gặp phải trận công kích thảm thiết, cao thủ trong Đệ Tam Điện Sâm La Điện liên tiếp bại lui, không ngừng rút lui về hướng trung tâm thành. Nhưng mà cuối cùng vẫn không có thoát khỏi kết cục chết chóc, ai nấy đều bỏ mạng đạo tiêu.
Có thể thấy kẻ địch của bọn họ tuyệt đối vô cùng cường đại.
Trung tâm thành Huyền Giải là một tòa phủ đệ khổng lồ. Nơi này vốn chính là phủ chủ Đệ Tam Điện. Vậy mà hiện tại vách tường sụp đổ, đền đài đổ nát, bên trong hài cốt vô số, rất nhiều kẻ trong số đó đều là thi thể với khí tức khổng lồ.
Bên ngoài Điện Chủ phủ đang đặt mấy trăm cỗ quan tài đá, sắp hàng chỉnh tề.
Hơn mười người tu sĩ mặc Cản Thi bào màu tím đang lục lọi tìm kiếm bên trong đống thây xác này. Một khi tìm được hài cốt cường đại mà đầy đủ, liền cất vào trong một cái quan tài đá, sau đó đậy nắp quan tài lên.
- Lần này thu hoạch thật sự là không nhỏ, hẳn là có thể luyện ra mấy cỗ Thi Vương.
Một vị Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động đứng ở bên cạnh một cái quan tài đá, trên gương mặt già nua mà khô quắt không có một chút vẻ hồng hào, tựa như một cái Hoạt Cương Thi ( xác chết di động).
Một ông lão khác vóc người hơi cao hơn một chút cũng nở nụ cười mà nói:
- May là chúng ta sớm nhận được tin tức, là người thứ nhất chạy tới, nên mới có thể thu được hài cốt cường đại như vậy. Thu hoạch lần này đây, đủ để cho thực lực Tử Minh Thi Động chúng ta gia tăng được một bậc.
- Cạc cạc, vừa đến loạn thế, liền là thời cơ để người Cản Thi chúng ta tăng cường thực lực. Tương lai Tử Minh Thi Động chúng ta, nhất định sẽ trở thành đệ nhất tiên môn Thần Tấn Vương Triều.
Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động nói.
- Đáng tiếc chỉ tìm được hai cỗ thi thể Cự Phách, các cường giả cấp bậc Cự Phách khác, khẳng định đều đã bị bắt đi.
Đúng lúc này, người Cản Thi của Tử Minh Thi Động đều quay đầu nhìn về hướng xa xa. Chỉ nhìn thấy một con Đại Trùng Lân đi đến, trên lưng vẫn còn hai người trẻ tuổi đang ngồi.
Nam tuấn tú hơn người, nữ cực kì xinh đẹp.
Tu sĩ Tử Minh Thi Động đều ngừng cánh tay bám đầy mùi thây người chết, ánh mắt ai nấy đều chăm chú nhìn vào gương mặt Bạch Như Tuyết. Đám tu sĩ này cả ngày tiếp xúc với thi thể, lấy đâu ra cơ hội gặp mặt giai nhân vô song như thế, rất nhiều người đều thấy trước mắt sáng ngời.
- Cạch.
Phong Phi Vân ném ra một khối Linh Thạch lớn như đầu người, rồi nói:
- Ai nói cho ta biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, một khối Linh Thạch này liền thuộc về kẻ đó.
Linh Thạch tỏa ra ánh sáng cực thịnh, lóng lánh chói mắt. Nếu như cắt cẩn thận, có khả năng cắt thành mười miếng Linh Thạch, giá trị xa xỉ. Tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh đều rất ít khi đưa ra nhiều Linh Thạch như vậy.
Những người Cản Thi này của Tử Minh Thi Động đều nhìn thấy mà đôi mắt sáng ngời, ngay lần đầu tiên lại liền ném ra một khối Linh Thạch lớn như thế, kẻ này giàu có lắm đây a.
Bọn chúng đều cảm giác được Phong Phi Vân và Bạch Như Tuyết chính là nhân vật anh tài trẻ tuổi của Đại gia tộc, tuyệt đối là một con dê béo, hôm nay xem ra cả người cả của, hai thứ đều thu hoạch được rồi.
Một người Cản Thi chừng hai mươi lai tuổi đi đầu xông ra, ánh mắt trần trụi nhìn chăm chú vào đường cong mê người trên ngọc thể của Bạch Như Tuyết, thật giống như có thể nhìn thấu thân thể của nàng. Hắn lạnh lẽo nham hiểm cười nói:
- Ta cảm giác linh thạch này không đủ a. Nếu như lại có thêm một số thứ khác, thì có lẽ ta sẽ nói cho ngươi nơi này đã xảy ra cái gì.
- Vị tiểu ca này, vậy ngươi muốn cái gì a?
Âm thanh của Bạch Như Tuyết thật quyến rũ, mềm mại mê người, ngọc thể mịn màng mềm mại, trong sóng mắt tràn ngập khiêu khích, âm thanh mất hồn vô cùng. Cứ như thế làm cho mấy người Cản Thi ở xa xa đều nghe được mà nóng cả người, trong lòng thầm nghĩ, nữ nhân này mặc dù vóc người giống như tiên nữ, nhưng mà khẳng định là mụ đàn bà dâm ô. Đợi sau khi làm thịt tiểu tử kia, tất nhiên phải cho nàng lãnh đủ...
Người Cản Thi chừng hai mươi tuổi kia liếm liếm môi, chỉ cảm thấy mồm miệng khô không khốc, trong thân thể giống như đang bùng cháy một đám Hỏa Diễm. Từ thân thể nó một mực thiêu đốt đến trong đôi mắt, như thể mắt hắn đều phải phun ra một quầng Hỏa Diễm.
Làm thế nào mà thiên hạ lại có yêu nữ mê người như thế, quả thực cám dỗ làm cho người ta phát cuồng.
- Ta... Ta muốn cái gì, chẳng lẽ ngươi không biết. Đôi chân dài này của ngươi còn làm bộ thuần khiết cái gì.
Nam nhân Cản Thi cất tiếng cười phóng túng, gương mặt vốn phờ phạc vì công việc trở nên có hơi méo mó, hai tay không ngừng xoa xoa.
- A, ta đã hiểu.
Bạch Như Tuyết nháy đôi mắt tím một cái đối với hắn, eo thon nhỏ tựa như rắn nước khẽ động, thân như chim yến liền lượn xuống từ trên lưng Đại Trùng Lân với một vẻ thanh tú xinh đẹp nói không ra lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.