Chương 371: Huyết nhục mơ hồ. (1)
Cửu Đương Gia
17/06/2015
Trên cánh tay Đông Phương Mục mang theo một đôi thiết trảo tràn đầy lân
mịn, hai tay đột nhiên duỗi ra, một mảnh hồng ba màu vàng từ trong thân
thể lao ra, chính khí hát vang, rầm rộ.
Một trảo đánh ra, một mảnh thần hồ liền lăng không sinh ra trong không khí, đơn giản bóp nát Long hình đao khí Phong Phi Vân chém ra.
Trảo thứ hai chộp về phía trước, một mảnh thần hồ kim quang sáng ngời liền ép đến trên đỉnh đầu Phong Phi Vân.
Oanh!
Phong Phi Vân một đao trảm phá nó, thân thể xông phi mà lên, sau đó lại đâm ngược mà xuống, một đao tiếp lấy một đao chém ra, giống như sóng biển trên Bích Hải vậy, một lớp nối tiếp một lớp, một đao mạnh hơn một đao, bức cho Đông Phương Mục phải liên tục lui về sau.
- 《 Long Hồ Chính Khí 》 tầng thứ tư!
Trên người Đông Phương Mục liên tục có bốn đạo linh khí sóng biển màu vàng lao ra, đánh nát bảy mươi hai đạo long hình đao lãng.
Long Hồ Chính Khí và Long Hoàng Đao Quyết đều ẩn chứa Long tính, một cái chính, một cái bá, thanh âm Long ngâm vang vọng Cửu Thiên, Long hình đao khí và Long hình chính khí, cả hai khắc chế lẫn nhau, đối địch lẫn nhau.
Phong Phi Vân vừa rồi đắm chìm trong tu luyện đao pháp, đối với chiêu thứ nhất của Long Hoàng Đao Quyết dùng đã càng ngày càng thành thạo, chân tủy trong đó cũng lĩnh ngộ được ngày càng nhiều.
Nam Cung Hồng Nhan đứng trên cổ xe, dưới ánh trăng nhu hòa, dáng người nhu nhược tiều tụy, một đôi tinh mâu hàm yên chỉ có thể nhìn thấy yên vân nồng đậm ở ngoài trăm dặm, còn có chính khí màu vàng và đao lãng màu trắng từ trong Yên Vân truyền ra, phát ra tiếng rít xé gió khủng bố.
XÍU... UU!!
Bắc Minh Đường chợt xuất hiện ở trên cổ xe, đứng sau lưng Nam Cung Hồng Nhan, trong mắt mang theo thần sắc kích động hưng phấn, hưng phấn đến có chút run rẩy, sau đó đáp xuống cạnh cổ xe, có thể nghe thấy được mui thơm cơ thể từ trên người Nam Cung Hồng Nhan phát ra, quả thực khiến người phiêu phiêu dục tiên.
Nam Cung Hồng Nh cứ vậy đứng ở đó, cũng đã khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, run rẩy phát ra từ trong xương tủy:
- Phong Phi Vân không xứng với ngươi, theo ta đi, ta cho ngươi trở thành chủ nhân tương lai của Bắc Minh gia tộc.
Bắc Minh Đường cũng không hỏi nàng có nguyện ý hay không liền nhấc liền khóa sắt cột vào trên cổ ba đầu dị cầm màu vàng, khống chế cổ xe, bay dưới ánh trắng cực lớn, bay về phương bắc.
...
... ...
Đông Phương Mục dù sao từ nhỏ đã tu luyện 《 Long Hồ Chính Khí 》, tu luyện gần ba mươi năm, đã luyện Long Hồ Chính Khí đến tầng thứ tư, xa xa không phải một người chỉ tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 có hai tháng như Phong Phi Vân có thể so sánh được.
Ầm ầm!
Hạo Nhiên Chính Khí, kim mang phá tầng mây, một quyền đánh ra, hư ảnh nắm đấm màu vàng kia đã lớn chừng như một căn phòng màu vàng rồi.
- Luyện đao chấm dứt!
Phong Phi Vân bỗng nhiên thu đao, liếc qua cổ xe ở phương bắc, trong mắt lộ ra sát cơ, vậy mà dám cướp ngươi ở trước mặt ta, Bắc Minh Đường, ngươi muốn chết.
Hắn ném bạch thạch cự đao cả 7m ra ngoài, cắm ở trên mặt đất bên cạnh, giống như một tấm bia đá vậy.
Phi thân rơi xuống trên chuôi đao, hắn tế ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, Linh Khí chi uy lập tức bị dẫn động, sáu cái cổ đồ từ trên vách ban chỉ bay ra, U Minh Thần Tháp, Bách Quỷ Phó Yến, Vạn Gia Đăng Hỏa... Như sáu tòa khí tượng đánh xuống dưới.
Sau khi Phong Phi Vân xông đến Vô Lượng Tháp tầng thứ bảy thì tu vị không biết đã tăng lên gấp bao nhiêu lần, uy lực Linh Khí có thể vận dụng cũng tăng lên gấp bội.
Bành!
Miểu Quỷ Ban Chỉ ầm ầm đánh ra, phá tận quyển ảnh màu vàng cực lớn kia, xuyên thủng Long Hồ Chính Khí của Đông Phương Mục.
Đông Phương Mục cảm giác được có một cổ lực lượng bài sơn đảo hải đánh vào trên người, có thể cảm giác được ngực đang sụp đổ, huyết dịch toàn thân giống như muốn từ trong làn da ép ra ngoài vậy.
PHỐC!
Lớp da nơi ngực bị chấn nát, có máu tươi bị đè ép ra, rơi vãi khắp mặt đất, Đông Phương Mục lui về sau bảy bước, quỳ một chân trên đất, lấy tay chống lấy mặt đất để chống đỡ thân thể.
Lực lượng của Linh Khí quả thực không cách nào chống lại, nếu không phải hắn đã đạt đến Thần Cơ Đại viên mãn thì căn bản đã không thể ngăn được cổ lực lượng kia, vừa rồi đã phải nuốt hận đương trường rồi.
- Không có thời gian chơi với ngươi!
Phong Phi Vân thu hồi Miểu Quỷ Ban Chỉ, dẫn theo bạch thạch cự đao, liền đuổi theo về hướng bắc, một bước giẫm ra, bước tiếp theo đã rơi xuống cách đó hơn trăm trượng.
Mấy lần muốn giết Bắc Minh Đường, đều không thể thành công, hắn cũng dám động vào Nam Cung Hồng Nhan, tối nay nhất định phải lưu lại tánh mạng hắn, đừng hòng ai bảo vệ được.
- Phong Phi Vân chúng ta vẫn chưa xong.
Trên thân thể Đông Phương Mục có huyết mạch văng tung tóe, huyết vụ đậm đặc bao khắp toàn thân, kim mang vô tận từ trong huyết nhục lao ra, biến thành một mảnh lĩnh vực màu vàng chói mắt.
- 《 Long Hổ Chính Khí 》, tầng thứ năm!
Đông Phương Mục cắn răng, thủ trảo vươn lên cao vỗ ra, cự trảo màu vàng thật giống như một mảnh tầng mây màu vàng, trực tiếp trấn áp xuống Phong Phi Vân.
Hắn thi triển cấm thuật, trả một cái giá cực lớn, nghiền ép tiềm lực bản thân, rốt cục thi triển ra một chiêu 《 Long Hồ Chính Khí 》 tầng thứ năm.
Phong Phi Vân ngẩng đầu nhìn lên trời, toàn bộ bầu trời giống như đều biến thành màu vàng, tiếng oanh minh cuồn cuộn đung đưa, có thể trông thấy một cái cự trảo màu vàng lớn chừng trăm mét đang ép xống.
- Không biết sống chết, vậy cũng là Long Hổ Chính Khí tầng thứ năm?
Miểu Quỷ Ban Chỉ lần nữa bay ra, cấp tốc xoay tròn, dẫn tới tất cả phong bạo trong không gian đều vặn vẹo, tạo thành một cái vòi rồng màu đen rộng mười mét, phóng lên trời, động phá cự trảo màu vàng.
PHỐC!
Đông Phương Mục phun ra một ngụm máu tươi, thân thể run lên bần bật, trừng lớn mắt, không chỉ có không lùi, ngược lại còn tấn công mạnh ra ngoài.
Bá, bá, bá...
Thân thể Phong Phi Vân trên mặt đất hiển hóa ra bảy đạo hư ảnh, trong chốc lát liền từ hơn trăm trượng lướt ngang trở về, xoay người bổ một đao xuống đầu vai Đông Phương Mục, lưỡi đao trực tiếp từ vị trí bả vai chém tới vị trí trên ngực, đại lượng huyết dịch theo vết đao tuôn ra, trôi trên mặt đất.
Trên người Đông Phương Mục vậyy mà cũng có khắc chu sa trận vân, chặn lấy một đao kia của Phong Phi Vân, bằng không thì một đao kia đã chém hắn thành hai nửa rồi.
Phàm là nghịch thiên tài tuấn của tu tiên gia tộc thì lúc vừa ra đời đều có cao thủ cấp bậc Thiên Mệnh dùng máu tươi khắc lục chu sa trận vân trên cơ thể bọn hắn, làm bạn theo suốt cuộc đời bọn hắn, trước khi bọn hắn còn chưa lớn lên, có thể vào lúc cần thiết bảo trụ bọn hắn một mạng.
- Xem trên mặt mũi một vị cố nhân Ngân Câu môn phiệt các ngươi, hôm nay tha cho ngươi một mạng, nếu ngươi đã nói thua phải quỳ thẳng ba ngày, vậy thì quỳ một bên cho ta đi!
Phong Phi Vân nhấc lấy bạch thạch cự đao, hoành vỗ vào trên hai đùi Đông Phương Mục, khiến hai chân của hắn uốn lượn, trực tiếp đánh bay hắn ra, sau đó có một đao vỗ vào đỉnh đầu của hắn, đánh bay hắn xuống mặt đất.
Một trảo đánh ra, một mảnh thần hồ liền lăng không sinh ra trong không khí, đơn giản bóp nát Long hình đao khí Phong Phi Vân chém ra.
Trảo thứ hai chộp về phía trước, một mảnh thần hồ kim quang sáng ngời liền ép đến trên đỉnh đầu Phong Phi Vân.
Oanh!
Phong Phi Vân một đao trảm phá nó, thân thể xông phi mà lên, sau đó lại đâm ngược mà xuống, một đao tiếp lấy một đao chém ra, giống như sóng biển trên Bích Hải vậy, một lớp nối tiếp một lớp, một đao mạnh hơn một đao, bức cho Đông Phương Mục phải liên tục lui về sau.
- 《 Long Hồ Chính Khí 》 tầng thứ tư!
Trên người Đông Phương Mục liên tục có bốn đạo linh khí sóng biển màu vàng lao ra, đánh nát bảy mươi hai đạo long hình đao lãng.
Long Hồ Chính Khí và Long Hoàng Đao Quyết đều ẩn chứa Long tính, một cái chính, một cái bá, thanh âm Long ngâm vang vọng Cửu Thiên, Long hình đao khí và Long hình chính khí, cả hai khắc chế lẫn nhau, đối địch lẫn nhau.
Phong Phi Vân vừa rồi đắm chìm trong tu luyện đao pháp, đối với chiêu thứ nhất của Long Hoàng Đao Quyết dùng đã càng ngày càng thành thạo, chân tủy trong đó cũng lĩnh ngộ được ngày càng nhiều.
Nam Cung Hồng Nhan đứng trên cổ xe, dưới ánh trăng nhu hòa, dáng người nhu nhược tiều tụy, một đôi tinh mâu hàm yên chỉ có thể nhìn thấy yên vân nồng đậm ở ngoài trăm dặm, còn có chính khí màu vàng và đao lãng màu trắng từ trong Yên Vân truyền ra, phát ra tiếng rít xé gió khủng bố.
XÍU... UU!!
Bắc Minh Đường chợt xuất hiện ở trên cổ xe, đứng sau lưng Nam Cung Hồng Nhan, trong mắt mang theo thần sắc kích động hưng phấn, hưng phấn đến có chút run rẩy, sau đó đáp xuống cạnh cổ xe, có thể nghe thấy được mui thơm cơ thể từ trên người Nam Cung Hồng Nhan phát ra, quả thực khiến người phiêu phiêu dục tiên.
Nam Cung Hồng Nh cứ vậy đứng ở đó, cũng đã khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, run rẩy phát ra từ trong xương tủy:
- Phong Phi Vân không xứng với ngươi, theo ta đi, ta cho ngươi trở thành chủ nhân tương lai của Bắc Minh gia tộc.
Bắc Minh Đường cũng không hỏi nàng có nguyện ý hay không liền nhấc liền khóa sắt cột vào trên cổ ba đầu dị cầm màu vàng, khống chế cổ xe, bay dưới ánh trắng cực lớn, bay về phương bắc.
...
... ...
Đông Phương Mục dù sao từ nhỏ đã tu luyện 《 Long Hồ Chính Khí 》, tu luyện gần ba mươi năm, đã luyện Long Hồ Chính Khí đến tầng thứ tư, xa xa không phải một người chỉ tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 có hai tháng như Phong Phi Vân có thể so sánh được.
Ầm ầm!
Hạo Nhiên Chính Khí, kim mang phá tầng mây, một quyền đánh ra, hư ảnh nắm đấm màu vàng kia đã lớn chừng như một căn phòng màu vàng rồi.
- Luyện đao chấm dứt!
Phong Phi Vân bỗng nhiên thu đao, liếc qua cổ xe ở phương bắc, trong mắt lộ ra sát cơ, vậy mà dám cướp ngươi ở trước mặt ta, Bắc Minh Đường, ngươi muốn chết.
Hắn ném bạch thạch cự đao cả 7m ra ngoài, cắm ở trên mặt đất bên cạnh, giống như một tấm bia đá vậy.
Phi thân rơi xuống trên chuôi đao, hắn tế ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, Linh Khí chi uy lập tức bị dẫn động, sáu cái cổ đồ từ trên vách ban chỉ bay ra, U Minh Thần Tháp, Bách Quỷ Phó Yến, Vạn Gia Đăng Hỏa... Như sáu tòa khí tượng đánh xuống dưới.
Sau khi Phong Phi Vân xông đến Vô Lượng Tháp tầng thứ bảy thì tu vị không biết đã tăng lên gấp bao nhiêu lần, uy lực Linh Khí có thể vận dụng cũng tăng lên gấp bội.
Bành!
Miểu Quỷ Ban Chỉ ầm ầm đánh ra, phá tận quyển ảnh màu vàng cực lớn kia, xuyên thủng Long Hồ Chính Khí của Đông Phương Mục.
Đông Phương Mục cảm giác được có một cổ lực lượng bài sơn đảo hải đánh vào trên người, có thể cảm giác được ngực đang sụp đổ, huyết dịch toàn thân giống như muốn từ trong làn da ép ra ngoài vậy.
PHỐC!
Lớp da nơi ngực bị chấn nát, có máu tươi bị đè ép ra, rơi vãi khắp mặt đất, Đông Phương Mục lui về sau bảy bước, quỳ một chân trên đất, lấy tay chống lấy mặt đất để chống đỡ thân thể.
Lực lượng của Linh Khí quả thực không cách nào chống lại, nếu không phải hắn đã đạt đến Thần Cơ Đại viên mãn thì căn bản đã không thể ngăn được cổ lực lượng kia, vừa rồi đã phải nuốt hận đương trường rồi.
- Không có thời gian chơi với ngươi!
Phong Phi Vân thu hồi Miểu Quỷ Ban Chỉ, dẫn theo bạch thạch cự đao, liền đuổi theo về hướng bắc, một bước giẫm ra, bước tiếp theo đã rơi xuống cách đó hơn trăm trượng.
Mấy lần muốn giết Bắc Minh Đường, đều không thể thành công, hắn cũng dám động vào Nam Cung Hồng Nhan, tối nay nhất định phải lưu lại tánh mạng hắn, đừng hòng ai bảo vệ được.
- Phong Phi Vân chúng ta vẫn chưa xong.
Trên thân thể Đông Phương Mục có huyết mạch văng tung tóe, huyết vụ đậm đặc bao khắp toàn thân, kim mang vô tận từ trong huyết nhục lao ra, biến thành một mảnh lĩnh vực màu vàng chói mắt.
- 《 Long Hổ Chính Khí 》, tầng thứ năm!
Đông Phương Mục cắn răng, thủ trảo vươn lên cao vỗ ra, cự trảo màu vàng thật giống như một mảnh tầng mây màu vàng, trực tiếp trấn áp xuống Phong Phi Vân.
Hắn thi triển cấm thuật, trả một cái giá cực lớn, nghiền ép tiềm lực bản thân, rốt cục thi triển ra một chiêu 《 Long Hồ Chính Khí 》 tầng thứ năm.
Phong Phi Vân ngẩng đầu nhìn lên trời, toàn bộ bầu trời giống như đều biến thành màu vàng, tiếng oanh minh cuồn cuộn đung đưa, có thể trông thấy một cái cự trảo màu vàng lớn chừng trăm mét đang ép xống.
- Không biết sống chết, vậy cũng là Long Hổ Chính Khí tầng thứ năm?
Miểu Quỷ Ban Chỉ lần nữa bay ra, cấp tốc xoay tròn, dẫn tới tất cả phong bạo trong không gian đều vặn vẹo, tạo thành một cái vòi rồng màu đen rộng mười mét, phóng lên trời, động phá cự trảo màu vàng.
PHỐC!
Đông Phương Mục phun ra một ngụm máu tươi, thân thể run lên bần bật, trừng lớn mắt, không chỉ có không lùi, ngược lại còn tấn công mạnh ra ngoài.
Bá, bá, bá...
Thân thể Phong Phi Vân trên mặt đất hiển hóa ra bảy đạo hư ảnh, trong chốc lát liền từ hơn trăm trượng lướt ngang trở về, xoay người bổ một đao xuống đầu vai Đông Phương Mục, lưỡi đao trực tiếp từ vị trí bả vai chém tới vị trí trên ngực, đại lượng huyết dịch theo vết đao tuôn ra, trôi trên mặt đất.
Trên người Đông Phương Mục vậyy mà cũng có khắc chu sa trận vân, chặn lấy một đao kia của Phong Phi Vân, bằng không thì một đao kia đã chém hắn thành hai nửa rồi.
Phàm là nghịch thiên tài tuấn của tu tiên gia tộc thì lúc vừa ra đời đều có cao thủ cấp bậc Thiên Mệnh dùng máu tươi khắc lục chu sa trận vân trên cơ thể bọn hắn, làm bạn theo suốt cuộc đời bọn hắn, trước khi bọn hắn còn chưa lớn lên, có thể vào lúc cần thiết bảo trụ bọn hắn một mạng.
- Xem trên mặt mũi một vị cố nhân Ngân Câu môn phiệt các ngươi, hôm nay tha cho ngươi một mạng, nếu ngươi đã nói thua phải quỳ thẳng ba ngày, vậy thì quỳ một bên cho ta đi!
Phong Phi Vân nhấc lấy bạch thạch cự đao, hoành vỗ vào trên hai đùi Đông Phương Mục, khiến hai chân của hắn uốn lượn, trực tiếp đánh bay hắn ra, sau đó có một đao vỗ vào đỉnh đầu của hắn, đánh bay hắn xuống mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.