Chương 193: Kim Cương Bất Hoại Chi Thân. (3)
Cửu Đương Gia
03/06/2015
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bàn tay Phong Đại Ngưu vội vàng rút về, trực tiếp đánh ra bốn con Kỳ Ngưu, nện cho thanh đại kiếm này lẫn cả vị Tử Tướng phải liên tục lui về phía sau, căn bản là đứng không vững chân.
- Ha ha! Thì ra Tử Tướng Kỷ gia không chịu nổi một kích như vậy, ngay cả một Hoàng Phong đạo tặc đều không thu thập được.
Quý Tiểu Nô mặc dù bị xích sắt trói chặt, toàn thân đều là những vết thương, nhưng mà lại cười rất vui vẻ. Cuối cùng cũng đã tìm được cơ hội đả kích cao thủ Kỷ gia.
Phong Đại Ngưu này không đơn giản, chiến lực vẫn còn hơn cả Tử Tướng !
Sắc mặt hai vị Tử Tướng của Kỷ gia và Kỷ Thương Nguyệt giờ phút này đều bắt đầu lạnh đi!
- Phong Đại Ngưu, nghe nói Hoàng Phong đạo tặc các ngươi cũng chỉ có hứng thú đối với hai thứ. Một là nữ nhân, một là của cải. Nữ nhân trước mắt này chính là Đại mỹ nhân siêu quần xuất chúng, nếu như ngươi là có thể đoạt nàng đi làm áp trại phu nhân, sợ là rất nhiều người đều sẽ hâm mộ ngươi đến chết.
Quý Tiểu Nô ở một bên thêm mắm thêm muối, nàng muốn kích động Phong Đại Ngưu đối phó đám người Kỷ Thương Nguyệt.
Phong Đại Ngưu này có tu vi đích xác rất cao, căn bản không có khả năng là một kẻ đầu lĩnh tuần đường của Hoàng Phong Lĩnh. Nói không chừng chính là một trong mấy vị đứng đầu đạo tặc Hoàng Phong Lĩnh.
Kẻ đứng đầu đạo tặc Hoàng Phong Lĩnh chính là ngay cả nữ đệ tử Tam Huyền Môn đều cướp đoạt, có bản lĩnh cảnh giới Thần Cơ thì không lấy làm kỳ quái.
Phong Đại Ngưu ho khan hai tiếng, khờ khạo ngốc nghếch nói:
- Tiểu muội tử, ngươi cũng không phải nữ nhân sao. Nếu như có thể đoạt lại hai người bọn ngươi. Một người làm đại lão bà, một người làm tiểu lão bà thì chẳng phải tốt sao?
Sắc mặt Quý Tiểu Nô lập tức cứng đờ, cũng không cười nói ra lời nữa.
Kỷ Thương Nguyệt lại giống như sắc mặt càng lạnh giá như băng. Không ngờ lại có người dám trêu chọc Tử Linh Tử của Kỷ gia, quả thực chính là đang tìm chết.
Hai vị Tử Tướng ngầm hiểu, nhìn ra sát ý trong mắt Kỷ Thương Nguyệt. Hai người không hề do dự nữa, đồng thời xông đi ra ngoài. Một người sử dụng ưng trảo, một người cầm Chiến Kiếm trong tay.
Phong Đại Ngưu cũng không cười nữa, trở nên nghiêm túc nãy giờ chưa từng có. Hai vị Tử Tướng liên thủ, cái này phải có là dễ chơi. Nếu như không cẩn thận, nói không chừng sẽ phải gửi tính mạng lại chỗ này.
- Xem ra Phong Đại Ngưu ta không cần bản lãnh thật sự là không được, Kim Cương Bất Hoại Chi Thân.
Phong Đại Ngưu hét lớn một tiếng, phun ra một ngụm khí. Hai chân khum lại, ghim một thế trung bình tấn, vững vàng đứng trên mặt đất. Mặc cho một trảo của vị Tử Tướng công kích tại lồng ngực của hắn.
- Keng!
Linh Thông Thần Ưng Hiện Thế lợi hại như thế nào, nhưng mà sau khi công kích vào ngực Phong Đại Ngưu lại phát ra một tiếng leng keng lớn. Không chỉ có không có cắm trảo xuyên vào trong ngực hắn, ngược lại còn tự làm năm ngón tay của mình đều bị đánh gãy, vô số máu tươi tràn ra từ ngón tay.
Thiên hạ làm sao có thể có người tu luyện cường độ thân thể tới tình trạng biến thái như thế ?
Chẳng lẽ thật sự là Kim Cương Bất Hoại Chi Thân. Đây chính là cảnh giới ngay cả Cự Kình cũng không nhất định có thể tu luyện tới.
- Phốc!
Phong Đại Ngưu tự nhiên sẽ không cho hắn cơ hội lấy lại hơi, bàn tay lại lần nữa đánh ra lực lượng bốn con Kỳ Ngưu nện vào đỉnh đầu một vị Tử Tướng, trực tiếp đánh cho thân thể hắn vốn được bao bọc trong áo giáp nổ tung, biến thành một đám thịt vụn mềm nhũn.
Leng keng!
Bộ áo giáp màu đen rơi xuống đất, sau đó nằm ở trên mặt đất. Từ trong khe hở áo giáp không ngừng chảy huyết, làm nhuộm đỏ mặt đất.
Một vị Tử Tướng biến thành người chết!
Xoạt!
Chiến Kiếm của vị Tử Tướng thứ hai đã chém tới, trên bề mặt của nó ngưng tụ một đạo hắc vụ, kiếm khí sắc bén xuyên qua không gian trong không khí, làm cho cây cối chung quanh đều bị ép thành phấn mạt.
Kiếm khí như thế, quả thực đã là cảnh giới cực kỳ cao siêu, chém sắt như bùn.
- Keng!
Phong Đại Ngưu lại là ưỡn ngực một lần nữa, thanh đại kiếm rộng một thước chém ở trên ngực hắn phát ra một âm thanh kim loại va chạm, chọc đau màng nhĩ người ta.
Cái gì?
Hắn lại dùng trong ngực chặn đứng Chiến Kiếm cấp bậc bảo khí !
Vẫn còn chưa từng có người biến thái quá mức như thế, chẳng lẽ cường độ thân thể Phong Đại Ngưu này lại vượt qua Cự Kình?
Tử Tướng bị kinh ngạc, cánh tay bị lực đạo từ trên Chiến Kiếm chấn cho ngứa ngáy. Đột nhiên hắn cảm giác được một cỗ chưởng phong tập kích lại đây, Chiến Kiếm trong tay của hắn liền không bị khống chế bay đi ra ngoài.
- Rầm!
Khí lực của Phong Đại Ngưu này lớn đến dọa người. Hắn trực tiếp tóm lấy bả vai Tử Tướng, giơ cả người lên đỉnh đầu, sau đó hung hăng nện ở trên mặt đất.
Sự cậy mạnh này có thể so với yêu thú!
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Áo giáp trên người Tử Tướng biến thành mảnh nhỏ, mặt đất cũng bị nện cho nứt toác chia năm xẻ bảy, hình thành một cái hố sâu thật lớn. Mà hai mắt vị Tử Tướng kia đã trắng dã, toàn thân lẫn đầu khớp xương đều bị nện vỡ, vẫn không nhúc nhích.
Sau khi Phong Đại Ngưu làm xong tất cả điều này, mới lại sờ sờ lồng ngực có hơi nhô lên, quay sang nhìn Kỷ Thương Nguyệt rất là phúc hậu mà quát to một tiếng:
- Kim Cương Bất Hoại Chi Thân, muội muội, có muốn thử qua một chút hay không?
Phong Đại Ngưu quả nhiên không hổ là đầu lĩnh tuần đường của Hoàng Phong Lĩnh, tu vi bản thân vang dội cổ kim. Chỉ khẽ động chân tay đã đánh thắng ba vị Tử Tướng Kỷ gia, hai chết một trọng thương. Chiến tích đến mức này nếu như truyền đi ra ngoài, ba chữ Phong Đại Ngưu này tất nhiên vang vọng trong thế hệ trẻ tuổi phủ Nam Thái.
Thân thể Kim Cương Bất Hoại quả thực khiến cho Quý Tiểu Nô kinh ngạc cười đến không ngậm miệng lại được, đạo tặc Hoàng Phong Lĩnh không ngờ lại lợi hại như thế.
Kỷ Thương Nguyệt mặc dù cũng có hơi giật mình, nhưng mà căn bản không tin Phong Đại Ngưu chính là đạo tặc Hoàng Phong Lĩnh, càng không tin hắn thật sự có Kim Cương Bất Hoại Chi Thân. Vồng ngực hắn có hơi nhô lên, hiển nhiên trong quần áo có giấu gì đó.
Hai vị Tử Tướng một kiếm một trảo đã vô phương phá vỡ lồng ngực của hắn.
Muốn giết hắn, nhất định phải vòng qua lồng ngực của hắn.
Hiện nay, liền chỉ còn lại có Kỷ Thương Nguyệt vẫn còn đối đầu cùng Phong Đại Ngưu. Tu sĩ Kỷ gia thiếu chút nữa toàn quân bị diệt, đối phương hiển nhiên đến đây là có chuẩn bị. Nàng chậm rãi nâng la bàn bát quái cầm trong tay lên, để nó trôi nổi ở phía trên lòng bàn tay.
Sắc trời đã tờ mờ sáng, có những tia nắng sớm đã chiếu ra từ đỉnh núi xa xa.
Hôm nay những ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống, rơi trên vách đá hắt ra một vầng ánh sáng ấm áp.
Phong Đại Ngưu cũng bắt đầu nghiêm túc nãy giờ chưa từng có. Kỷ Thương Nguyệt dù sao chính là một trong mấy vị Tử Linh Tử được Kỷ gia bồi dưỡng, chính là nhân vật cấp bậc anh tài nghịch thiên. Mặc dù chỉ có cảnh giới Thần Cơ trung kỳ, nhưng mà chiến lực lại vượt rất xa không chỉ trình độ này, thậm chí có khả năng giết chết tươi tu tiên giả Thần Cơ đỉnh cao.
Bàn tay Phong Đại Ngưu vội vàng rút về, trực tiếp đánh ra bốn con Kỳ Ngưu, nện cho thanh đại kiếm này lẫn cả vị Tử Tướng phải liên tục lui về phía sau, căn bản là đứng không vững chân.
- Ha ha! Thì ra Tử Tướng Kỷ gia không chịu nổi một kích như vậy, ngay cả một Hoàng Phong đạo tặc đều không thu thập được.
Quý Tiểu Nô mặc dù bị xích sắt trói chặt, toàn thân đều là những vết thương, nhưng mà lại cười rất vui vẻ. Cuối cùng cũng đã tìm được cơ hội đả kích cao thủ Kỷ gia.
Phong Đại Ngưu này không đơn giản, chiến lực vẫn còn hơn cả Tử Tướng !
Sắc mặt hai vị Tử Tướng của Kỷ gia và Kỷ Thương Nguyệt giờ phút này đều bắt đầu lạnh đi!
- Phong Đại Ngưu, nghe nói Hoàng Phong đạo tặc các ngươi cũng chỉ có hứng thú đối với hai thứ. Một là nữ nhân, một là của cải. Nữ nhân trước mắt này chính là Đại mỹ nhân siêu quần xuất chúng, nếu như ngươi là có thể đoạt nàng đi làm áp trại phu nhân, sợ là rất nhiều người đều sẽ hâm mộ ngươi đến chết.
Quý Tiểu Nô ở một bên thêm mắm thêm muối, nàng muốn kích động Phong Đại Ngưu đối phó đám người Kỷ Thương Nguyệt.
Phong Đại Ngưu này có tu vi đích xác rất cao, căn bản không có khả năng là một kẻ đầu lĩnh tuần đường của Hoàng Phong Lĩnh. Nói không chừng chính là một trong mấy vị đứng đầu đạo tặc Hoàng Phong Lĩnh.
Kẻ đứng đầu đạo tặc Hoàng Phong Lĩnh chính là ngay cả nữ đệ tử Tam Huyền Môn đều cướp đoạt, có bản lĩnh cảnh giới Thần Cơ thì không lấy làm kỳ quái.
Phong Đại Ngưu ho khan hai tiếng, khờ khạo ngốc nghếch nói:
- Tiểu muội tử, ngươi cũng không phải nữ nhân sao. Nếu như có thể đoạt lại hai người bọn ngươi. Một người làm đại lão bà, một người làm tiểu lão bà thì chẳng phải tốt sao?
Sắc mặt Quý Tiểu Nô lập tức cứng đờ, cũng không cười nói ra lời nữa.
Kỷ Thương Nguyệt lại giống như sắc mặt càng lạnh giá như băng. Không ngờ lại có người dám trêu chọc Tử Linh Tử của Kỷ gia, quả thực chính là đang tìm chết.
Hai vị Tử Tướng ngầm hiểu, nhìn ra sát ý trong mắt Kỷ Thương Nguyệt. Hai người không hề do dự nữa, đồng thời xông đi ra ngoài. Một người sử dụng ưng trảo, một người cầm Chiến Kiếm trong tay.
Phong Đại Ngưu cũng không cười nữa, trở nên nghiêm túc nãy giờ chưa từng có. Hai vị Tử Tướng liên thủ, cái này phải có là dễ chơi. Nếu như không cẩn thận, nói không chừng sẽ phải gửi tính mạng lại chỗ này.
- Xem ra Phong Đại Ngưu ta không cần bản lãnh thật sự là không được, Kim Cương Bất Hoại Chi Thân.
Phong Đại Ngưu hét lớn một tiếng, phun ra một ngụm khí. Hai chân khum lại, ghim một thế trung bình tấn, vững vàng đứng trên mặt đất. Mặc cho một trảo của vị Tử Tướng công kích tại lồng ngực của hắn.
- Keng!
Linh Thông Thần Ưng Hiện Thế lợi hại như thế nào, nhưng mà sau khi công kích vào ngực Phong Đại Ngưu lại phát ra một tiếng leng keng lớn. Không chỉ có không có cắm trảo xuyên vào trong ngực hắn, ngược lại còn tự làm năm ngón tay của mình đều bị đánh gãy, vô số máu tươi tràn ra từ ngón tay.
Thiên hạ làm sao có thể có người tu luyện cường độ thân thể tới tình trạng biến thái như thế ?
Chẳng lẽ thật sự là Kim Cương Bất Hoại Chi Thân. Đây chính là cảnh giới ngay cả Cự Kình cũng không nhất định có thể tu luyện tới.
- Phốc!
Phong Đại Ngưu tự nhiên sẽ không cho hắn cơ hội lấy lại hơi, bàn tay lại lần nữa đánh ra lực lượng bốn con Kỳ Ngưu nện vào đỉnh đầu một vị Tử Tướng, trực tiếp đánh cho thân thể hắn vốn được bao bọc trong áo giáp nổ tung, biến thành một đám thịt vụn mềm nhũn.
Leng keng!
Bộ áo giáp màu đen rơi xuống đất, sau đó nằm ở trên mặt đất. Từ trong khe hở áo giáp không ngừng chảy huyết, làm nhuộm đỏ mặt đất.
Một vị Tử Tướng biến thành người chết!
Xoạt!
Chiến Kiếm của vị Tử Tướng thứ hai đã chém tới, trên bề mặt của nó ngưng tụ một đạo hắc vụ, kiếm khí sắc bén xuyên qua không gian trong không khí, làm cho cây cối chung quanh đều bị ép thành phấn mạt.
Kiếm khí như thế, quả thực đã là cảnh giới cực kỳ cao siêu, chém sắt như bùn.
- Keng!
Phong Đại Ngưu lại là ưỡn ngực một lần nữa, thanh đại kiếm rộng một thước chém ở trên ngực hắn phát ra một âm thanh kim loại va chạm, chọc đau màng nhĩ người ta.
Cái gì?
Hắn lại dùng trong ngực chặn đứng Chiến Kiếm cấp bậc bảo khí !
Vẫn còn chưa từng có người biến thái quá mức như thế, chẳng lẽ cường độ thân thể Phong Đại Ngưu này lại vượt qua Cự Kình?
Tử Tướng bị kinh ngạc, cánh tay bị lực đạo từ trên Chiến Kiếm chấn cho ngứa ngáy. Đột nhiên hắn cảm giác được một cỗ chưởng phong tập kích lại đây, Chiến Kiếm trong tay của hắn liền không bị khống chế bay đi ra ngoài.
- Rầm!
Khí lực của Phong Đại Ngưu này lớn đến dọa người. Hắn trực tiếp tóm lấy bả vai Tử Tướng, giơ cả người lên đỉnh đầu, sau đó hung hăng nện ở trên mặt đất.
Sự cậy mạnh này có thể so với yêu thú!
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Áo giáp trên người Tử Tướng biến thành mảnh nhỏ, mặt đất cũng bị nện cho nứt toác chia năm xẻ bảy, hình thành một cái hố sâu thật lớn. Mà hai mắt vị Tử Tướng kia đã trắng dã, toàn thân lẫn đầu khớp xương đều bị nện vỡ, vẫn không nhúc nhích.
Sau khi Phong Đại Ngưu làm xong tất cả điều này, mới lại sờ sờ lồng ngực có hơi nhô lên, quay sang nhìn Kỷ Thương Nguyệt rất là phúc hậu mà quát to một tiếng:
- Kim Cương Bất Hoại Chi Thân, muội muội, có muốn thử qua một chút hay không?
Phong Đại Ngưu quả nhiên không hổ là đầu lĩnh tuần đường của Hoàng Phong Lĩnh, tu vi bản thân vang dội cổ kim. Chỉ khẽ động chân tay đã đánh thắng ba vị Tử Tướng Kỷ gia, hai chết một trọng thương. Chiến tích đến mức này nếu như truyền đi ra ngoài, ba chữ Phong Đại Ngưu này tất nhiên vang vọng trong thế hệ trẻ tuổi phủ Nam Thái.
Thân thể Kim Cương Bất Hoại quả thực khiến cho Quý Tiểu Nô kinh ngạc cười đến không ngậm miệng lại được, đạo tặc Hoàng Phong Lĩnh không ngờ lại lợi hại như thế.
Kỷ Thương Nguyệt mặc dù cũng có hơi giật mình, nhưng mà căn bản không tin Phong Đại Ngưu chính là đạo tặc Hoàng Phong Lĩnh, càng không tin hắn thật sự có Kim Cương Bất Hoại Chi Thân. Vồng ngực hắn có hơi nhô lên, hiển nhiên trong quần áo có giấu gì đó.
Hai vị Tử Tướng một kiếm một trảo đã vô phương phá vỡ lồng ngực của hắn.
Muốn giết hắn, nhất định phải vòng qua lồng ngực của hắn.
Hiện nay, liền chỉ còn lại có Kỷ Thương Nguyệt vẫn còn đối đầu cùng Phong Đại Ngưu. Tu sĩ Kỷ gia thiếu chút nữa toàn quân bị diệt, đối phương hiển nhiên đến đây là có chuẩn bị. Nàng chậm rãi nâng la bàn bát quái cầm trong tay lên, để nó trôi nổi ở phía trên lòng bàn tay.
Sắc trời đã tờ mờ sáng, có những tia nắng sớm đã chiếu ra từ đỉnh núi xa xa.
Hôm nay những ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống, rơi trên vách đá hắt ra một vầng ánh sáng ấm áp.
Phong Đại Ngưu cũng bắt đầu nghiêm túc nãy giờ chưa từng có. Kỷ Thương Nguyệt dù sao chính là một trong mấy vị Tử Linh Tử được Kỷ gia bồi dưỡng, chính là nhân vật cấp bậc anh tài nghịch thiên. Mặc dù chỉ có cảnh giới Thần Cơ trung kỳ, nhưng mà chiến lực lại vượt rất xa không chỉ trình độ này, thậm chí có khả năng giết chết tươi tu tiên giả Thần Cơ đỉnh cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.