Chương 663: Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch.
Cửu Đương Gia
02/07/2015
Chắc có lẽ không phải là từ đây mượn đường... Ồ...
Vầng sáng trong mắt Phong Phi Vân thu lại, phóng xuất ra thần thức khổng lồ dò xét về hướng đông, cảm giác được một đội nhân mã xuyên qua Kỳ Lạc sơn mạch, từ rất xa đi tới.
Tình huống có biến, người Bắc Minh phiệt không đi Đông Lâm đại hạp cốc, lại đi đường vòng qua Kỳ Lạc sơn mạch.
Sáng sớm Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch tràn ngập đám sương, không khí trong trẻo nhưng lạnh lùng, chỉ có thể nghe được trong rừng trắng xoá truyền đến tiếng chim hót tung tăng, chợt đấy, một mảnh âm thanh càng xe va đập phá vỡ yên lặng buổi sáng sớm.
Một đội Thần Võ Quân đại khái trăm người ở trên cổ đạo hăng hái hành quân, thủ hộ một cỗ Thanh Đồng chiến xa cao hơn 10m ở trung ương, trên chiến xa còn cắm một cây đại kỳ màu đen, trên đó dùng kim tuyến đan lấy một chữ "Bạo" cực lớn.
Đây là một chi Thần Võ Quân của Bạo Thiên Hầu Phủ, phàm là tu sĩ trông thấy chiến kỳ trên cổ xe kia đều tránh lui rất xa.
Bạo Thiên Hầu chính là nhân mã nhất hệ Thái Tế, trong tay nắm giữ binh quyền có thể tiêu diệt vài toà tiên môn đại giáo.
- Bắc Minh huynh, chúng ta vì sao phải đi một vòng lớn qua Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch, nếu đi từ Đông Lâm đại hạp cốc thì chỉ sợ buổi sáng hôm nay đã tiến nhập vào cửa đông Thần Đô rồi.
Đường Ngạo mặc một thân chiến giáp màu đen, cưỡi trên lưng một đầu dị thú, cùng một nam tử uy vũ cao ngất khác đi tuốt ở đàng trước mở đường.
Đường Ngạo tuy rằng là Bạo Thiên Hầu Phủ Tiểu Hầu gia, thân phận địa vị đều cực cao, nhưng nam tử đi song song với địa vị cũng không nhỏ, chính là một trong những người cường đại nhất trong một đời tuổi trẻ Bắc Minh phiệt, tịnh xưng là "Bắc Minh tứ thiếu gia" .
Bắc Minh Họa Kích!
"Bắc Minh Khuyết" tự bạo chết ở Đào Sơn cũng là một trong Bắc Minh tứ thiếu gia.
Bắc Minh Họa Kích thần sắc nghiêm túc, hai mắt mang theo vầng sáng sáng ngời, đứng trên đỉnh đầu kỳ ngưu, nói:
- Việc này quan hệ trọng đại, không cho phép chút sai lầm. Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch tuy rằng xa xôi, hơn nữa hung hiểm, nhưng như thế này càng dễ dàng tránh đi Đông Phương Kính Thủy đuổi giết, đây là thứ nhất.
- Đông Phương Kính Thủy quả thật quá cường đại, không hổ là nhân vật xếp hàng thứ ba trên 《 Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng 》, vậy mà dùng lực lượng một người chặn bảy lộ nhân mã tập kích, cao thủ Tà Đạo Ám Vực có một nửa đều là chết ở trong tay của hắn.
Đường Ngạo nghĩ tới trận chiến dưới Bỉ Khâu Am, trong lòng có chút phát lạnh, nhân vật Vương giả một đời tuổi trẻ khiến người cực kỳ kiêng kị.
- Thứ hai, Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch có Phủ Thần Võ Quân của Bạo Thiên Hầu đóng quân, vừa hay dễ dàng che dấu tai mắt người, theo quân đội quay về Thần Đô.
Bắc Minh Họa Kích một đôi mắt lạnh lẻo có chút liếc qua cổ chiến xa khổng lồ ở sau lưng, lần này cuối cùng cũng không làm nhục sứ mạng bắt được người, đưa về môn phiệt, tất nhiên sẽ được ban thưởng phong phú, nói không chừng còn có thể có được một quả Tam phẩm linh đan.
Hơn 100 vị Thần Võ Quân theo ở phía sau tự nhiên cũng không phải Thần Võ Quân chân chính, cả đám đều khí tức cường đại, trong đôi mắt dấu diếm tinh mang, có hơn phân nửa đều là cao thủ Tà Đạo "Ám Vực", còn lại đều là cường giả từ trong tử sĩ Bắc Minh phiệt lựa chọn ra.
Đội Thần Võ Quân này từ trong Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch đi qua, chiến xa lưu lại trên cổ đạo hai vết dấu xe thật sâu.
Phong Phi Vân một bước từ trong sương trắng đi ra, đứng ở trung ương cổ đạo, nhìn về phía đội Thần Võ Quân kia, lầu bầu nói:
- Nhiều cường giả như vậy thủ hộ, ngược lại có chút phiền phức, theo sau, tìm cơ hội ra tay vậy.
Thân thể Phong Phi Vân biến thành một đạo khói xanh, lại biến mất giữa sương trắng.
Phía trước, đứng vững hai ngọn núi, như hai cự nhân đứng bên trong, xuyên qua hai ngọn núi này, liền xem như đã ra khỏi Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch.
- Kỳ quái, Bắc Minh Khuyết bọn hắn vì sao còn chưa đến đây tiếp ứng?
Bắc Minh Họa Kích kéo tay lấy khóa sắt trong tay, khiến kỳ ngưu dưới thân dừng lại.
Tất cả Thần Võ Quân đều ngừng lại.
Oanh!
Vào ngay lúc này, trong núi truyền đến một tiếng vang thật lớn, tiếp theo tiếng thú rống khác thường vang lên.
Ầm ầm!
Sau đó mặt đất bắt đầu chấn động lên, phát ra tiếng chân đinh tai nhức óc, tiếng thú rống kia càng thêm dày đặc, thật giống như bốn phương tám hướng đều là dị thú đang gầm rú vậy
Hào khí, trở nên khắc nghiệt.
- Không tốt, là Kim Mao Sư Thú quần, mọi người đề phòng.
Bắc Minh Họa Kích sắc mặt khẽ biến, nghiêm nghị quát lên, tất cả chiến sĩ Thần Võ Quân đều xếp thành một vòng tròn, lộ ra trận thế phòng ngự thủ hộ cỗ Thanh Đồng chiến xa kia ở chính giữa.
Từ Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch mượn đường, sợ nhất đúng là gặp phải dị thú tập kích.
Vốn trên đường đi đều bình tĩnh vô sự, nhưng lại không nghĩ tới đến khi sắp ra khỏi Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch vẫn gặp phải dị thú quần công kích.
Tổng cộng là mấy chục đầu Kim Mao Sư Thú từ giữa hai ngọn núi lao ra, mỗi một đầu Kim Mao Sư Thú đều cao bốn, năm mét cao, chiều chừng bảy mét, hình thể tựa như con voi vậy, bốn chân bị kim mao bao trùm đều to như bàn khẩu, trên người vàng chói, lộ ra có chút chói mắt.
Những Kim Mao Sư Thú này đều tu luyện sáu, bảy trăm năm, đã có được trí tuệ nhất định, chúng chỉ cần hé miệng, trong miệng đã toát ra một tia ánh lửa.
- Kỳ quái, nơi này đã là biên giới Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch, tại sao có thể có nhiều Kim Mao Sư Thú cường đại như vậy tụ tập chứ.
Trong lòng Đường Ngạo có một tia dự cảm bất hảo.
Những Kim Mao Sư Thú này tự nhiên đều là Phong Phi Vân lùa tới, Phong Phi Vân có được Vạn Thú Chiến Thể, trong thân thể có hơn tám nghìn đầu dị thú chiến hồn, tuy rằng Vạn Thú Chiến Thể còn chưa chính thức tu luyện thành công, nhưng muốn điều động một ít dị thú tu luyện sáu, bảy trăm năm vẫn không phải việc gì khó.
NGAO!
Trong núi truyền đến một tiếng sư hống khồng lồ.
Mấy chục đầu Kim Mao Sư Thú kia cũng đồng thời phát ra một tiếng rống to, trong miệng phun ra mảng lớn ánh lửa màu vàng, sau đó liền đánh tới Thần Võ Quân ở phía trung ương.
Hơn 100 vị tu sĩ mặc áo giáp Thần Võ Quân này tự nhiên đều không phải Thần Võ Quân chân chánh, mỗi một người đều là cường giả tu vị không tầm thường, nhưng đối mặt với mấy chục đầu Kim Mao Sư Thú trùng kích vẫn lộ ra có chút luống cuống tay chân.
BA~!
Bắc Minh Họa Kích đánh ra một quyền ảnh cự đại, đường kính chừng ba mét, đánh bay một đầu Kim Mao Sư Thú sáu trăm năm tu vị ra ngoài, phần bụng Kim Mao Sư Thú kia huyết nhục mơ hồ, ngũ tạng lục phủ đều bị quyền kình chấn vỡ, hóa thành thịt nhão.
- Mọi người bảo trì đội hình, thủ hộ chiến xa, rất nhanh sẽ có người tới tiếp ứng chúng ta.
Đường Ngạo tế ra một phương thần thiết màu trắng, trực tiếp đánh nát đầu một đầu Kim Mao Sư Thú, kim huyết phiêu tán, khiến hung tính đám Kim Mao Sư Thú kia bị kích phát ra, nguyên một đám công kích càng thêm hung mãnh.
Vầng sáng trong mắt Phong Phi Vân thu lại, phóng xuất ra thần thức khổng lồ dò xét về hướng đông, cảm giác được một đội nhân mã xuyên qua Kỳ Lạc sơn mạch, từ rất xa đi tới.
Tình huống có biến, người Bắc Minh phiệt không đi Đông Lâm đại hạp cốc, lại đi đường vòng qua Kỳ Lạc sơn mạch.
Sáng sớm Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch tràn ngập đám sương, không khí trong trẻo nhưng lạnh lùng, chỉ có thể nghe được trong rừng trắng xoá truyền đến tiếng chim hót tung tăng, chợt đấy, một mảnh âm thanh càng xe va đập phá vỡ yên lặng buổi sáng sớm.
Một đội Thần Võ Quân đại khái trăm người ở trên cổ đạo hăng hái hành quân, thủ hộ một cỗ Thanh Đồng chiến xa cao hơn 10m ở trung ương, trên chiến xa còn cắm một cây đại kỳ màu đen, trên đó dùng kim tuyến đan lấy một chữ "Bạo" cực lớn.
Đây là một chi Thần Võ Quân của Bạo Thiên Hầu Phủ, phàm là tu sĩ trông thấy chiến kỳ trên cổ xe kia đều tránh lui rất xa.
Bạo Thiên Hầu chính là nhân mã nhất hệ Thái Tế, trong tay nắm giữ binh quyền có thể tiêu diệt vài toà tiên môn đại giáo.
- Bắc Minh huynh, chúng ta vì sao phải đi một vòng lớn qua Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch, nếu đi từ Đông Lâm đại hạp cốc thì chỉ sợ buổi sáng hôm nay đã tiến nhập vào cửa đông Thần Đô rồi.
Đường Ngạo mặc một thân chiến giáp màu đen, cưỡi trên lưng một đầu dị thú, cùng một nam tử uy vũ cao ngất khác đi tuốt ở đàng trước mở đường.
Đường Ngạo tuy rằng là Bạo Thiên Hầu Phủ Tiểu Hầu gia, thân phận địa vị đều cực cao, nhưng nam tử đi song song với địa vị cũng không nhỏ, chính là một trong những người cường đại nhất trong một đời tuổi trẻ Bắc Minh phiệt, tịnh xưng là "Bắc Minh tứ thiếu gia" .
Bắc Minh Họa Kích!
"Bắc Minh Khuyết" tự bạo chết ở Đào Sơn cũng là một trong Bắc Minh tứ thiếu gia.
Bắc Minh Họa Kích thần sắc nghiêm túc, hai mắt mang theo vầng sáng sáng ngời, đứng trên đỉnh đầu kỳ ngưu, nói:
- Việc này quan hệ trọng đại, không cho phép chút sai lầm. Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch tuy rằng xa xôi, hơn nữa hung hiểm, nhưng như thế này càng dễ dàng tránh đi Đông Phương Kính Thủy đuổi giết, đây là thứ nhất.
- Đông Phương Kính Thủy quả thật quá cường đại, không hổ là nhân vật xếp hàng thứ ba trên 《 Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng 》, vậy mà dùng lực lượng một người chặn bảy lộ nhân mã tập kích, cao thủ Tà Đạo Ám Vực có một nửa đều là chết ở trong tay của hắn.
Đường Ngạo nghĩ tới trận chiến dưới Bỉ Khâu Am, trong lòng có chút phát lạnh, nhân vật Vương giả một đời tuổi trẻ khiến người cực kỳ kiêng kị.
- Thứ hai, Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch có Phủ Thần Võ Quân của Bạo Thiên Hầu đóng quân, vừa hay dễ dàng che dấu tai mắt người, theo quân đội quay về Thần Đô.
Bắc Minh Họa Kích một đôi mắt lạnh lẻo có chút liếc qua cổ chiến xa khổng lồ ở sau lưng, lần này cuối cùng cũng không làm nhục sứ mạng bắt được người, đưa về môn phiệt, tất nhiên sẽ được ban thưởng phong phú, nói không chừng còn có thể có được một quả Tam phẩm linh đan.
Hơn 100 vị Thần Võ Quân theo ở phía sau tự nhiên cũng không phải Thần Võ Quân chân chính, cả đám đều khí tức cường đại, trong đôi mắt dấu diếm tinh mang, có hơn phân nửa đều là cao thủ Tà Đạo "Ám Vực", còn lại đều là cường giả từ trong tử sĩ Bắc Minh phiệt lựa chọn ra.
Đội Thần Võ Quân này từ trong Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch đi qua, chiến xa lưu lại trên cổ đạo hai vết dấu xe thật sâu.
Phong Phi Vân một bước từ trong sương trắng đi ra, đứng ở trung ương cổ đạo, nhìn về phía đội Thần Võ Quân kia, lầu bầu nói:
- Nhiều cường giả như vậy thủ hộ, ngược lại có chút phiền phức, theo sau, tìm cơ hội ra tay vậy.
Thân thể Phong Phi Vân biến thành một đạo khói xanh, lại biến mất giữa sương trắng.
Phía trước, đứng vững hai ngọn núi, như hai cự nhân đứng bên trong, xuyên qua hai ngọn núi này, liền xem như đã ra khỏi Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch.
- Kỳ quái, Bắc Minh Khuyết bọn hắn vì sao còn chưa đến đây tiếp ứng?
Bắc Minh Họa Kích kéo tay lấy khóa sắt trong tay, khiến kỳ ngưu dưới thân dừng lại.
Tất cả Thần Võ Quân đều ngừng lại.
Oanh!
Vào ngay lúc này, trong núi truyền đến một tiếng vang thật lớn, tiếp theo tiếng thú rống khác thường vang lên.
Ầm ầm!
Sau đó mặt đất bắt đầu chấn động lên, phát ra tiếng chân đinh tai nhức óc, tiếng thú rống kia càng thêm dày đặc, thật giống như bốn phương tám hướng đều là dị thú đang gầm rú vậy
Hào khí, trở nên khắc nghiệt.
- Không tốt, là Kim Mao Sư Thú quần, mọi người đề phòng.
Bắc Minh Họa Kích sắc mặt khẽ biến, nghiêm nghị quát lên, tất cả chiến sĩ Thần Võ Quân đều xếp thành một vòng tròn, lộ ra trận thế phòng ngự thủ hộ cỗ Thanh Đồng chiến xa kia ở chính giữa.
Từ Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch mượn đường, sợ nhất đúng là gặp phải dị thú tập kích.
Vốn trên đường đi đều bình tĩnh vô sự, nhưng lại không nghĩ tới đến khi sắp ra khỏi Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch vẫn gặp phải dị thú quần công kích.
Tổng cộng là mấy chục đầu Kim Mao Sư Thú từ giữa hai ngọn núi lao ra, mỗi một đầu Kim Mao Sư Thú đều cao bốn, năm mét cao, chiều chừng bảy mét, hình thể tựa như con voi vậy, bốn chân bị kim mao bao trùm đều to như bàn khẩu, trên người vàng chói, lộ ra có chút chói mắt.
Những Kim Mao Sư Thú này đều tu luyện sáu, bảy trăm năm, đã có được trí tuệ nhất định, chúng chỉ cần hé miệng, trong miệng đã toát ra một tia ánh lửa.
- Kỳ quái, nơi này đã là biên giới Kỳ Lạc Dị Thú sơn mạch, tại sao có thể có nhiều Kim Mao Sư Thú cường đại như vậy tụ tập chứ.
Trong lòng Đường Ngạo có một tia dự cảm bất hảo.
Những Kim Mao Sư Thú này tự nhiên đều là Phong Phi Vân lùa tới, Phong Phi Vân có được Vạn Thú Chiến Thể, trong thân thể có hơn tám nghìn đầu dị thú chiến hồn, tuy rằng Vạn Thú Chiến Thể còn chưa chính thức tu luyện thành công, nhưng muốn điều động một ít dị thú tu luyện sáu, bảy trăm năm vẫn không phải việc gì khó.
NGAO!
Trong núi truyền đến một tiếng sư hống khồng lồ.
Mấy chục đầu Kim Mao Sư Thú kia cũng đồng thời phát ra một tiếng rống to, trong miệng phun ra mảng lớn ánh lửa màu vàng, sau đó liền đánh tới Thần Võ Quân ở phía trung ương.
Hơn 100 vị tu sĩ mặc áo giáp Thần Võ Quân này tự nhiên đều không phải Thần Võ Quân chân chánh, mỗi một người đều là cường giả tu vị không tầm thường, nhưng đối mặt với mấy chục đầu Kim Mao Sư Thú trùng kích vẫn lộ ra có chút luống cuống tay chân.
BA~!
Bắc Minh Họa Kích đánh ra một quyền ảnh cự đại, đường kính chừng ba mét, đánh bay một đầu Kim Mao Sư Thú sáu trăm năm tu vị ra ngoài, phần bụng Kim Mao Sư Thú kia huyết nhục mơ hồ, ngũ tạng lục phủ đều bị quyền kình chấn vỡ, hóa thành thịt nhão.
- Mọi người bảo trì đội hình, thủ hộ chiến xa, rất nhanh sẽ có người tới tiếp ứng chúng ta.
Đường Ngạo tế ra một phương thần thiết màu trắng, trực tiếp đánh nát đầu một đầu Kim Mao Sư Thú, kim huyết phiêu tán, khiến hung tính đám Kim Mao Sư Thú kia bị kích phát ra, nguyên một đám công kích càng thêm hung mãnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.