Chương 406: Liên thủ tế đạo.
Cửu Đương Gia
18/06/2015
Tất Trữ Suất cùng Phong Phi Vân đều cảm thấy màng tai đau đớn, sóng âm như sóng cồn làm cho cung điện trên mặt đất không ngừng sụp đổ, làm cho những đình đài lầu các hóa thành tro bụi, xương trắng chất đầy trên đất lập tức hóa thành cốt phấn, biến thành sương trắng.
Oanh!
Xe trâu rốt cục đã tới tầng trời thấp, đánh vỡ cánh cổng của thiên tài biệt phủ.
- Chết đi cho ta!
Trong xe trâu xuất hiện thần quang màu đen hóa thành con trâu lớn, nó nghiền áp những đình đài lầu các trên đất, những nơi đi qua không có một ngọn cỏ nào cả, bùn trên đất cũng lõm sâu xuống.
Lực lượng của Ngưu Vương quá khủng khiếp, đây là lực lượng Thiên Mệnh Cảnh, nếu không phải Phong Phi Vân nắm giữ một kiện linh khí, chỉ lực lượng tỏa ra cũng đủ làm hắn trọng thương rồi
- Liên thủ đối địch.
Phong Phi Vân hét lớn một tiếng, cùng Tất Trữ Suất cắt cổ tay, rót máu tươi và trong huyết nhân thần bình.
Máu tươi của Phong Phi Vân là màu vàng, máu Tất Trữ Suất màu đỏ chói mắt.
Huyết nhân thần bình giống như bị kích phát ma tính, điên cuồng thôn phệ máu tươi của hai người, trên thần binh dính huyết nhục vậy mà sinh ra mùi tanh, đầu lâu trắng hếu giống như ngọc thô được mài dũa, càng ngày càng sáng long lạnh, tơ máu hiện ra.
Cạc cạc!
Trong huyết nhân thần bình truyền ra âm thanh khiến người ta sởn hết gai ốc, giống như tiếng ác quỷ nuốt huyết nhục, trong cổ họng phát ra quái thanh, làm cho người ta run rẩy.
Huyết nhân thần bình chính là đệ nhất sát khí của dương giới chi vương, uy lực khủng bố, một khi bị kích hoạt, trong thiên hạ người có thể chống lại nó ít càng thêm ít, thậm chí còn có thể thôn phệ cả chủ nhân của nó.
Một ngàn năm trước, huyết nhân thần bình thôn phệ cả chủ nhân, nói nó là thần bình, không bằng nói đây là một ma bình.
Hấp thu đầy đủ huyết dịch, vô tận huyết lãng tràn ra khỏi huyết nhân thần bình, đám mây máu bao phủ cả khu vực.
Lúc này con trâu trắng kia không ngừng kêu gào.
Oanh!
Huyết nhân thần bình giao phong với Ngưu Vương trên xe, đánh bay chiếc xe trâu đi, đại hán lái xe trâu trực tiếp trọng thương, một cánh tay nổ bay, lập tức bỏ chạy thục mạng.
- Huyết nhân thần bình!
Ngưu Vương trong xe phát ra tiếng rống hoảng sợ, giống như nhìn thấy chuyện đáng sợ nhất trên đời, chẳng lẽ dương giới chi vương đến?
Dương giới chi vương cùng âm giới chi mẫu chính là một trong mấy người tà ác nhất trên đời, hắn nhìn thấy bọn họ cũng phải bỏ chạy thục mạng.
Binh khí huyết nhân thần nổi danh thiên hạ, có một loại ma tính khiếp người, khiến người ta không kìm lòng được sinh ra hoảng sợ, đặc biệt là trong huyết lãng kia có một con ma quỷ đang giương nanh múa vuốt, miệng lớn dính máu.
- Không phải dương giới chi vương, chỉ là một tiểu bối a.
Lúc này Dương nô lái xe tới, mà Dương Vương an vị trong xe, hắn thở dài một hơi.
Đây là quái nhân thứ hai!
- Đúng vậy, nếu là dương giới chi vương đích thân tới, vừa rồi ta đã chết không toàn thây.
Ngưu Vương giật mình, ý sợ trong lòng tiêu tán, tiếp tục ra tay lần nữa, bảy tám móng trâu hiện ra, đều lớn trăm mét, đạp mặt đất thành hố nhỏ, chung quanh vũng hố đầy vết rạn.
Bành, bành, bành, bành. . .
Tu vị chênh lệch quá lớn, huyết nhân thần bình bị va cham phải rút lui, gào thét kinh thiên động địa, lệ quỷ khóc ròng!
Phong Phi Vân cùng Tất Trữ Suất không ngừng rót máu tươi vào, vòng phòng ngự vỡ vụn như thủy tinh, nhưng mà hai mắt vẫn kiên định như trước, chiến khí không suy, giao thủ với Thiên Mệnh Cảnh mà đánh tới cục diện này, đã khó lường lắm rồi.
- Ta phá!
Phong Phi Vân cầm cự đao dài bảy mét bằng hai tay, một đao phá vỡ móng trâu, thân hình lao ra khỏi mặt đất, muốn chém giết Ngưu Vương.
Huyết nhân thần bình đánh xa, hắn đề đao giết gần, như vậy mới có thể chế trụ Ngưu Vương, giúp Vô Hà công tử tranh thủ thời gian.
Bằng không bọn họ phải chết ở đây.
Ầm ầm!
Vô Hà công tử lại làm sao không biết Phong Phi Vân cùng Tất Trữ Suất đang liều mạng, trong lòng cảm động vạn phần, hét lớn một tiếng, tóc dài bay lên, hắn đã nổi giận, đinh sắt đóng vào hai tay bay ra ngoài, đôi tay bảo quang tràn ngập, một chưởng vỗ vào quan tài, một đạo kim sắc khí lãng chấn động sinh ra.
Bang bang!
Đinh đóng vào hai chân của hắn cũng bị đánh bay, tứ chi của hắn đã khôi phục tự do, đang ngưng tụ lực lượng, kim sắc quang mang rót vào người, vô cùng sáng ngời.
Bành!
Khóa sắt thứ sáu phong ấn trên ngực bị hòa tan, nhị muội minh hỏa vẫn còn thiêu đốt, đốt huyền vũ thiết thành nước thép.
- Hỏng bét, có người muốn thả Vô Hà công tử ra!
Huyết Vũ bay vào trong thiên tài biệt phủ, đứng trên tường cao bị tàn phá nhìn qua huyết lãng quay cuồng trước mặt.
- Rốt cuộc là người phương nào lớn mật như thế?
Một đạo hỏa diễm đỏ thẫm từ trên trời giáng xuống, lơ lửng cách mặt đất mấy mét, có sóng nhiệt lao ra khỏi người của nàng.
- Chủ nhân đến!
Dương Vương bay ra khỏi xe dê, cung kính cúi đầu trước mặt Nam Cung Hồng Nhan, giống như nô bộc vô cùng thành kính.
Nam Cung Hồng Nhan có sáu quái nhân nô bộc, chỉ xuất hiện hai người là Ngưu Vương cùng Dương Vương, Ngưu Vương đang công phạt huyết nhân thần bình, không cách nào phân thân ra, nếu không hắn đã tới đây quỳ rồi.
Oanh!
Trường đao bảy mét bay ra khỏi lòng đất, chém ra một đao vô cùng sắc bén, phát ra tiếng long ngâm trầm thấp, xuất kỳ bất ý, chém phá xe trâu, chiếc xe bị chém nát.
- Long Hoàng Nhất Đao, giết!
Phong Phi Vân lĩnh ngộ Long Hoàng Nhất Đao tới chín thành chân tủy, phá vỡ xe trâu xong thì chém vào đỉnh đầu của Ngưu Vương.
Lưỡi đao băng hàn, long khí chạy quanh, không biết mang theo bao nhiêu ngàn cân lực lượng.
- Tiểu tử, muốn chết!
Hai tay Ngưu Vương đánh thẳng vào thanh đao, đánh toái long ảnh bắn ra, đánh bay Phong Phi Vân ra ngoài, thân thể đâm vào vách tường kín mít, rơi vào phế tích, nhưng mà hắn nhanh chóng đứng lên, tay cầm chiến đao như trước, dáng người cao ngất, lao tới tấn công thật nhanh.
Móng trâu của Ngưu Vương biến thành hai tay đã lưu lại vết máu.
- Là Phong Phi Vân!
Huyết Vũ từ xa xa nhìn qua, nói:
- Lần này hắn chắp cánh cũng khó thoát, tỷ tỷ, có muốn ta ra tay hay không, nhất định sẽ không lưu hắn sống sót.
Hành động trộm lấy ấn tầm sa la, cơ hồ tất cả người liên quan đều chết hết, chỉ còn Phong Phi Vân cùng Tất Trữ Suất đào thoát, hắn vốn trốn khỏi võ tháp, không ngờ bây giờ gặp lại ở đây.
Quả thực đây là cơ hội trời ban.
Oanh!
Mặt đất chấn động mãnh liệt.
- Chủ nhân, loại chuyện nhỏ này nên để ta làm đi.
Xà Vương chạy đến.
Một con giao xà thô nhám như thùng nước kéo một chiếc xe gỗ ra khỏi lòng đất, trên xe là gương mặt đầy bùn đất, mang theo dịch ăn mòn màu xanh lá cây.
Con giao xà này vô cùng đáng sợ, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, con mắt đỏ tươi như máu, hai cây răng độc chẳng khác gì hai thanh đao sắc bén.
Thiên tài biệt phủ bị hào quang bao phủ, ngay cả bầu trời cũng ảm đạm.
Con giao xà này trên người đầy lân phiến, hé miệng có thể nuốt sống một người vào bụng, trên đầu mọc ra cái mào gà đỏ tươi như máu, nhìn qua chẳng khác gì bướu thịt..
Oanh!
Xe trâu rốt cục đã tới tầng trời thấp, đánh vỡ cánh cổng của thiên tài biệt phủ.
- Chết đi cho ta!
Trong xe trâu xuất hiện thần quang màu đen hóa thành con trâu lớn, nó nghiền áp những đình đài lầu các trên đất, những nơi đi qua không có một ngọn cỏ nào cả, bùn trên đất cũng lõm sâu xuống.
Lực lượng của Ngưu Vương quá khủng khiếp, đây là lực lượng Thiên Mệnh Cảnh, nếu không phải Phong Phi Vân nắm giữ một kiện linh khí, chỉ lực lượng tỏa ra cũng đủ làm hắn trọng thương rồi
- Liên thủ đối địch.
Phong Phi Vân hét lớn một tiếng, cùng Tất Trữ Suất cắt cổ tay, rót máu tươi và trong huyết nhân thần bình.
Máu tươi của Phong Phi Vân là màu vàng, máu Tất Trữ Suất màu đỏ chói mắt.
Huyết nhân thần bình giống như bị kích phát ma tính, điên cuồng thôn phệ máu tươi của hai người, trên thần binh dính huyết nhục vậy mà sinh ra mùi tanh, đầu lâu trắng hếu giống như ngọc thô được mài dũa, càng ngày càng sáng long lạnh, tơ máu hiện ra.
Cạc cạc!
Trong huyết nhân thần bình truyền ra âm thanh khiến người ta sởn hết gai ốc, giống như tiếng ác quỷ nuốt huyết nhục, trong cổ họng phát ra quái thanh, làm cho người ta run rẩy.
Huyết nhân thần bình chính là đệ nhất sát khí của dương giới chi vương, uy lực khủng bố, một khi bị kích hoạt, trong thiên hạ người có thể chống lại nó ít càng thêm ít, thậm chí còn có thể thôn phệ cả chủ nhân của nó.
Một ngàn năm trước, huyết nhân thần bình thôn phệ cả chủ nhân, nói nó là thần bình, không bằng nói đây là một ma bình.
Hấp thu đầy đủ huyết dịch, vô tận huyết lãng tràn ra khỏi huyết nhân thần bình, đám mây máu bao phủ cả khu vực.
Lúc này con trâu trắng kia không ngừng kêu gào.
Oanh!
Huyết nhân thần bình giao phong với Ngưu Vương trên xe, đánh bay chiếc xe trâu đi, đại hán lái xe trâu trực tiếp trọng thương, một cánh tay nổ bay, lập tức bỏ chạy thục mạng.
- Huyết nhân thần bình!
Ngưu Vương trong xe phát ra tiếng rống hoảng sợ, giống như nhìn thấy chuyện đáng sợ nhất trên đời, chẳng lẽ dương giới chi vương đến?
Dương giới chi vương cùng âm giới chi mẫu chính là một trong mấy người tà ác nhất trên đời, hắn nhìn thấy bọn họ cũng phải bỏ chạy thục mạng.
Binh khí huyết nhân thần nổi danh thiên hạ, có một loại ma tính khiếp người, khiến người ta không kìm lòng được sinh ra hoảng sợ, đặc biệt là trong huyết lãng kia có một con ma quỷ đang giương nanh múa vuốt, miệng lớn dính máu.
- Không phải dương giới chi vương, chỉ là một tiểu bối a.
Lúc này Dương nô lái xe tới, mà Dương Vương an vị trong xe, hắn thở dài một hơi.
Đây là quái nhân thứ hai!
- Đúng vậy, nếu là dương giới chi vương đích thân tới, vừa rồi ta đã chết không toàn thây.
Ngưu Vương giật mình, ý sợ trong lòng tiêu tán, tiếp tục ra tay lần nữa, bảy tám móng trâu hiện ra, đều lớn trăm mét, đạp mặt đất thành hố nhỏ, chung quanh vũng hố đầy vết rạn.
Bành, bành, bành, bành. . .
Tu vị chênh lệch quá lớn, huyết nhân thần bình bị va cham phải rút lui, gào thét kinh thiên động địa, lệ quỷ khóc ròng!
Phong Phi Vân cùng Tất Trữ Suất không ngừng rót máu tươi vào, vòng phòng ngự vỡ vụn như thủy tinh, nhưng mà hai mắt vẫn kiên định như trước, chiến khí không suy, giao thủ với Thiên Mệnh Cảnh mà đánh tới cục diện này, đã khó lường lắm rồi.
- Ta phá!
Phong Phi Vân cầm cự đao dài bảy mét bằng hai tay, một đao phá vỡ móng trâu, thân hình lao ra khỏi mặt đất, muốn chém giết Ngưu Vương.
Huyết nhân thần bình đánh xa, hắn đề đao giết gần, như vậy mới có thể chế trụ Ngưu Vương, giúp Vô Hà công tử tranh thủ thời gian.
Bằng không bọn họ phải chết ở đây.
Ầm ầm!
Vô Hà công tử lại làm sao không biết Phong Phi Vân cùng Tất Trữ Suất đang liều mạng, trong lòng cảm động vạn phần, hét lớn một tiếng, tóc dài bay lên, hắn đã nổi giận, đinh sắt đóng vào hai tay bay ra ngoài, đôi tay bảo quang tràn ngập, một chưởng vỗ vào quan tài, một đạo kim sắc khí lãng chấn động sinh ra.
Bang bang!
Đinh đóng vào hai chân của hắn cũng bị đánh bay, tứ chi của hắn đã khôi phục tự do, đang ngưng tụ lực lượng, kim sắc quang mang rót vào người, vô cùng sáng ngời.
Bành!
Khóa sắt thứ sáu phong ấn trên ngực bị hòa tan, nhị muội minh hỏa vẫn còn thiêu đốt, đốt huyền vũ thiết thành nước thép.
- Hỏng bét, có người muốn thả Vô Hà công tử ra!
Huyết Vũ bay vào trong thiên tài biệt phủ, đứng trên tường cao bị tàn phá nhìn qua huyết lãng quay cuồng trước mặt.
- Rốt cuộc là người phương nào lớn mật như thế?
Một đạo hỏa diễm đỏ thẫm từ trên trời giáng xuống, lơ lửng cách mặt đất mấy mét, có sóng nhiệt lao ra khỏi người của nàng.
- Chủ nhân đến!
Dương Vương bay ra khỏi xe dê, cung kính cúi đầu trước mặt Nam Cung Hồng Nhan, giống như nô bộc vô cùng thành kính.
Nam Cung Hồng Nhan có sáu quái nhân nô bộc, chỉ xuất hiện hai người là Ngưu Vương cùng Dương Vương, Ngưu Vương đang công phạt huyết nhân thần bình, không cách nào phân thân ra, nếu không hắn đã tới đây quỳ rồi.
Oanh!
Trường đao bảy mét bay ra khỏi lòng đất, chém ra một đao vô cùng sắc bén, phát ra tiếng long ngâm trầm thấp, xuất kỳ bất ý, chém phá xe trâu, chiếc xe bị chém nát.
- Long Hoàng Nhất Đao, giết!
Phong Phi Vân lĩnh ngộ Long Hoàng Nhất Đao tới chín thành chân tủy, phá vỡ xe trâu xong thì chém vào đỉnh đầu của Ngưu Vương.
Lưỡi đao băng hàn, long khí chạy quanh, không biết mang theo bao nhiêu ngàn cân lực lượng.
- Tiểu tử, muốn chết!
Hai tay Ngưu Vương đánh thẳng vào thanh đao, đánh toái long ảnh bắn ra, đánh bay Phong Phi Vân ra ngoài, thân thể đâm vào vách tường kín mít, rơi vào phế tích, nhưng mà hắn nhanh chóng đứng lên, tay cầm chiến đao như trước, dáng người cao ngất, lao tới tấn công thật nhanh.
Móng trâu của Ngưu Vương biến thành hai tay đã lưu lại vết máu.
- Là Phong Phi Vân!
Huyết Vũ từ xa xa nhìn qua, nói:
- Lần này hắn chắp cánh cũng khó thoát, tỷ tỷ, có muốn ta ra tay hay không, nhất định sẽ không lưu hắn sống sót.
Hành động trộm lấy ấn tầm sa la, cơ hồ tất cả người liên quan đều chết hết, chỉ còn Phong Phi Vân cùng Tất Trữ Suất đào thoát, hắn vốn trốn khỏi võ tháp, không ngờ bây giờ gặp lại ở đây.
Quả thực đây là cơ hội trời ban.
Oanh!
Mặt đất chấn động mãnh liệt.
- Chủ nhân, loại chuyện nhỏ này nên để ta làm đi.
Xà Vương chạy đến.
Một con giao xà thô nhám như thùng nước kéo một chiếc xe gỗ ra khỏi lòng đất, trên xe là gương mặt đầy bùn đất, mang theo dịch ăn mòn màu xanh lá cây.
Con giao xà này vô cùng đáng sợ, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, con mắt đỏ tươi như máu, hai cây răng độc chẳng khác gì hai thanh đao sắc bén.
Thiên tài biệt phủ bị hào quang bao phủ, ngay cả bầu trời cũng ảm đạm.
Con giao xà này trên người đầy lân phiến, hé miệng có thể nuốt sống một người vào bụng, trên đầu mọc ra cái mào gà đỏ tươi như máu, nhìn qua chẳng khác gì bướu thịt..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.