Chương 756: Phong ba phòng tắm. (2)
Cửu Đương Gia
08/07/2015
Trong lầu các còn có tu sĩ khác, là sáu thị nữ đều là Thần Cơ sơ kỳ, mà cô gái áo tím đi vào màn che, ngón tay thử nước.
Phong Phi Vân triển khai Luân Hồi Tật Tốc, hóa thành một đạo quỷ ảnh xuyên qua lầu các, linh khí ngưng tụ trong tay, không có một tia âm thanh nào sinh ra ngoài, ngón tay chọc phá cửa sổ.
Chỉ nhìn một cái thì tiểu đệ Phong Phi Vân dựng đứng, đỏ mặt tia tai.
Trong cung vừa bị Kỷ Linh Xuân khiêu khích dục hỏa đốt người, bây giờ gặp kích thích thế này, dục hỏa vừa lắng xuống lại tăng lên thật nhiều..
Chỉ thấy cô gái áo tím sau màn che cởi quần áo, đang đứng bên hồ tắm cởi quần áo ra, tuy chỉ nhìn thấy bóng lưng, nhưng mà đường cong thân thể được phác họa vô cùng tinh tế, dáng người cao gầy mà hết sức nhỏ, cổ trắng như tuyệt, vòng eo nóng bỏng mê người, còn có bà tay ngọc đang cởi dây lưng.
Đôi tay mềm mại tới mức tận cùng, làm cho người ta tưởng tượng, tay nàng chạy trên người nam nhân chẳng khác gì câu hồn đoạt phách.
Ào ào.
đã cởi xong đai lưng, quần áo tím bó người cũng mở ra, chậm rãi từ bờ vai tuyết trắng rơi xuống, lộ ra lưng ngọc mê người, hấp dẫn tới cực điểm.
Đùi ngọc thon dài nhỏ nhắn, lưu lại bóng lưng trơn bóng, làm cho người ta rất muốn niết nàng một cái, cảm thụ đàn hồi trên đùi nàng.
Phong Phi Vân mặc dù biết giờ phút này mình đang rình coi người khác tắm rửa, đây là chuyện không đạo đức, nhưng mà thân thể phản ứng làm hắn nhìn không rời mắt, trong thân thể yêu ma chi huyết sôi trào càng mạnh hơn, hai mắt của hắn biến thành đỏ thẫm, gương mặt trở nên yêu dị tới cực điểm.
Bá.
Nàng chỉ mặc cái yếm bạc, từ sau lưng nhìn qua, thân thể nàng đã lộ rõ, làn da thật sự tinh tế tỉ mỉ, gỡ trâm cài tóc xuống, mái tóc xanh rủ xuống eo.
Cuối cùng cái yếm màu bạc cũng rơi xuống, tiến vào trong bồn tắm.
Nàng chậm rãi đi vào trong bồn tắm, lại ngồi vào giữa những cánh hoa, ngón tay vuốt bọt nước, bọt nước lăn trên làn da của nàng giống như từng hạt trân châu.
Phong Phi Vân thở dốc, thật sự đè nén không được dục vọng trong người, trực tiếp phá cửa mà vào, phốc đông, nhảy vào trong bồn tắm, nhìn chằm chằm vào nữ tử tuyệt mỹ trong boofnt ắm.
Quả nhiên là nàng.
- Thế nào lại là ngươi?
Nửa người Dạ Tiêu Tương chìm vào trong nước, chỉ còn lại cổ và đầu hiện, ra các bộ vị khác như mờ như ảo.
Nàng nhìn thấy Phong Phi Vân thì bị dọa sợ.
Phong Phi sau khi nhìn rõ dung mạo nữ tử, dục hỏa trong người giảm đi phân nửa, có lẽ hắn có thể thô bạo với bất cứ nữ tử nào, nhưng lại duy chỉ tôn trọng với Dạ Tiêu Tương, ngăn chặn dục hỏa trong lòng, có chút lúng túng nói:
- Dạ đại gia, đã lâu không gặp!
- Thế nhưng mà... Thế nhưng mà... Ta đang tắm... Ngươi...
Dạ Tiêu Tương xấu hổ không thôi.
- Ta chỉ.. Đến vấn an ngươi.
Phong Phi Vân lại càng thêm xấu hổ, đứng trong bồn tắm của người ta còn nói ra lời này, quả thực là nhân tài ah, chính mình vừa rồi hoàn toàn là vì không nhịn được, nếu không phải thấy rõ là Dạ Tiêu Tương, hắn chỉ sợ đã nhào tới, xem ra yêu ma chi huyết trong người không có biện pháp áp chế hữu hiệu sẽ thành tai họa.
- Dạ tỷ tỷ ở nơi nào, nàng đêm nay cần phải tham gia trận thịnh yến này.
Giọng của Nam Cung Hồng Nhan vang lên dưới lầu.
- Dạ đại gia đang tắm.
Một thị nữ nói.
- Ta đi vào hỏi nàng.
Tiếng bước chân vanglene, Nam Cung Hồng Nhan đã leo lên lầu các, đi vào phòng tắm.
Phong Phi Vân giờ phút này vẫn ở trong phòng tắm, lọn tóc còn có bọt nước lăng dài, nghe được tiếng bước chân của Nam Cung Hồng Nhan thì sắc mặt đại biến, mà Dạ Tiêu Tương đang tắm cũng biến sắc, chuyện này làm sao giải thích rõ ràng đây?
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ.
Phong Phi Vân rất muốn nhảy ra ngoài cửa sổ, nhưng lại sợ kinh động Nam Cung Hồng Nhan, đến lúc đó thì càng thêm khó giải thích.
Phong Phi Vân hít sâu một hơi, vội vàng thu liễm khí tức toàn thân, mà ngay cả huyết dịch cũng gần như đình chỉ lưu động, tựa như biến thành một tảng đá, trực tiếp phù phù một tiếng, chìm vào đáy nước.
Trên mặt nước dục trì cánh hoa tràn ngập, nếu không phải sử dụng thần thức thì không cách nào biết được bên dưới còn có một người, hơn nữa Ẩn Nặc Thuật của Phong Phi Vân rất cao minh, coi như là có người thực dụng thần thức dò xét cũng chưa chắc có thể phát hiện ra hắn.
Chỉ cần không lộ ra chân ngựa, chắc có lẽ không bị Nam Cung Hồng Nhan phát giác.
- Dạ tỷ tỷ, ta có thể vào được không.
Tiếng bước chân dừng lại, thanh âm Nam Cung Hồng Nhan ở bên ngoài vang lên, thanh âm mỹ diệu như thiên nhạc.
- Ta. . .
Dạ Tiêu Tương vẫn lạnh run, che kín lấy bạch ngọc nơi trước ngực, lông mi đọng lấy giọt nước, nhìn dục trì vẫn đang hiện ra rung động, trong lòng có chút bối rối, dù sao nàng tới giờ vẫn chưa từng tắm rửa chung với nam nhân bao giờ, tâm hồn thiếu nữ nhảy lên không ngừng.
Mà Phong Phi Vân giờ phút này lại ẩn dưới đáy nước, chẳng phải đã xem hết toàn thân mình rồi sao?
Nghĩ đến đây, Dạ Tiêu Tương liền không kìm được khẽ động đùi ngọc, giao chặt lấy nhau, che lấy bộ vị khó xử của mình, một đôi tay cũng có chút đưa lên ngực, che lấy bộ ngực như đào mật của mình, trên khuôn mặt như phỉ thúy lê hoa hiện lên hai mảnh ửng đỏ, vừa kinh vừa sợ, tâm loạn như ma.
"Đát đát. " Bước chân càng vang vọng
Nam Cung Hồng Nhan đúng lúc này cũng đã chập chờ tiến đến cởi bỏ bàn chân như ngọc liên, dẫm lên trên đá hoa cương bên dục trì, lộ ra một nửa đùi ngọc tròn trịa, lụa mỏng che mặt, dáng người yểu điệu, lụa trắng lau nhà, đôi mắt dễ thương như tinh thần, cười nói:
- Dạ tỷ tỷ hẳn là còn thẹn thùng sao, có muốn muội muội cũng xuống tắm rửa với tỷ không?
- Ah. . . " Dạ Tiêu Tương lên tiếng kinh hô, nếu để cho Nam Cung Hồng Nhan xuống nước, vậy thì tất nhiên sẽ phát hiện trong dục trì còn một nam nhân, đến lúc đó nàng sẽ đối đãi với mình thế nào đây?
Vậy thì càng thêm không cách nào giải thích rõ ràng rồi.
Mấu chốt là nếu Nam Cung Hồng Nhan cũng cỡi hết, đi vào trong dục trì, vậy thì há không phải sẽ bị tên khốn kiếp Phong Phi Vân kia nhìn sạch muội muội tiện nghi này của mình sao, Dạ Tiêu Tương gấp đến độ đôi mi thanh tú nhăn nhăn, trong lòng càng thêm hoảng loạn, bộ dáng kia thật giống như tiểu nữ nhân yêu đương vụng trộm bị người bắt tại trận vậy.
Nam Cung Hồng Nhan thông minh cỡ nào, nhân tình thạo đời, sao có thể không nhìn ra biểu lộ khác thường của Dạ Tiêu Tương được, một đôi tinh mâu nhìn xem từng vòng gợn nước trong dục trì, sáng tỏ cười nói:
- Ha ha, Dạ tỷ tỷ sao lại khẩn trương như vậy, chẳng lẽ trong nước còn cất dấu một nam nhân sao?
Dưới đáy dục trì, Phong Phi Vân nghe nói như thế liền nhịn không được uống một ngụm nước, trong lòng chợt xiết chặt, nếu mình lúc này bị Nam Cung Hồng Nhan kéo ra từ dưới nước, vậy thì cho dù có nhảy vào Tấn Hà cũng khó mà rửa sạch được.
Nam Cung Hồng Nhan sẽ nghĩ mình thế nào, Dạ Tiêu Tương chính là tỷ tỷ mà nàng thân nhất kính nhất, đến lúc đó chẳng phải khiến cho tỷ muội các nàng trở mặt thành thù sao?
Phong Phi Vân triển khai Luân Hồi Tật Tốc, hóa thành một đạo quỷ ảnh xuyên qua lầu các, linh khí ngưng tụ trong tay, không có một tia âm thanh nào sinh ra ngoài, ngón tay chọc phá cửa sổ.
Chỉ nhìn một cái thì tiểu đệ Phong Phi Vân dựng đứng, đỏ mặt tia tai.
Trong cung vừa bị Kỷ Linh Xuân khiêu khích dục hỏa đốt người, bây giờ gặp kích thích thế này, dục hỏa vừa lắng xuống lại tăng lên thật nhiều..
Chỉ thấy cô gái áo tím sau màn che cởi quần áo, đang đứng bên hồ tắm cởi quần áo ra, tuy chỉ nhìn thấy bóng lưng, nhưng mà đường cong thân thể được phác họa vô cùng tinh tế, dáng người cao gầy mà hết sức nhỏ, cổ trắng như tuyệt, vòng eo nóng bỏng mê người, còn có bà tay ngọc đang cởi dây lưng.
Đôi tay mềm mại tới mức tận cùng, làm cho người ta tưởng tượng, tay nàng chạy trên người nam nhân chẳng khác gì câu hồn đoạt phách.
Ào ào.
đã cởi xong đai lưng, quần áo tím bó người cũng mở ra, chậm rãi từ bờ vai tuyết trắng rơi xuống, lộ ra lưng ngọc mê người, hấp dẫn tới cực điểm.
Đùi ngọc thon dài nhỏ nhắn, lưu lại bóng lưng trơn bóng, làm cho người ta rất muốn niết nàng một cái, cảm thụ đàn hồi trên đùi nàng.
Phong Phi Vân mặc dù biết giờ phút này mình đang rình coi người khác tắm rửa, đây là chuyện không đạo đức, nhưng mà thân thể phản ứng làm hắn nhìn không rời mắt, trong thân thể yêu ma chi huyết sôi trào càng mạnh hơn, hai mắt của hắn biến thành đỏ thẫm, gương mặt trở nên yêu dị tới cực điểm.
Bá.
Nàng chỉ mặc cái yếm bạc, từ sau lưng nhìn qua, thân thể nàng đã lộ rõ, làn da thật sự tinh tế tỉ mỉ, gỡ trâm cài tóc xuống, mái tóc xanh rủ xuống eo.
Cuối cùng cái yếm màu bạc cũng rơi xuống, tiến vào trong bồn tắm.
Nàng chậm rãi đi vào trong bồn tắm, lại ngồi vào giữa những cánh hoa, ngón tay vuốt bọt nước, bọt nước lăn trên làn da của nàng giống như từng hạt trân châu.
Phong Phi Vân thở dốc, thật sự đè nén không được dục vọng trong người, trực tiếp phá cửa mà vào, phốc đông, nhảy vào trong bồn tắm, nhìn chằm chằm vào nữ tử tuyệt mỹ trong boofnt ắm.
Quả nhiên là nàng.
- Thế nào lại là ngươi?
Nửa người Dạ Tiêu Tương chìm vào trong nước, chỉ còn lại cổ và đầu hiện, ra các bộ vị khác như mờ như ảo.
Nàng nhìn thấy Phong Phi Vân thì bị dọa sợ.
Phong Phi sau khi nhìn rõ dung mạo nữ tử, dục hỏa trong người giảm đi phân nửa, có lẽ hắn có thể thô bạo với bất cứ nữ tử nào, nhưng lại duy chỉ tôn trọng với Dạ Tiêu Tương, ngăn chặn dục hỏa trong lòng, có chút lúng túng nói:
- Dạ đại gia, đã lâu không gặp!
- Thế nhưng mà... Thế nhưng mà... Ta đang tắm... Ngươi...
Dạ Tiêu Tương xấu hổ không thôi.
- Ta chỉ.. Đến vấn an ngươi.
Phong Phi Vân lại càng thêm xấu hổ, đứng trong bồn tắm của người ta còn nói ra lời này, quả thực là nhân tài ah, chính mình vừa rồi hoàn toàn là vì không nhịn được, nếu không phải thấy rõ là Dạ Tiêu Tương, hắn chỉ sợ đã nhào tới, xem ra yêu ma chi huyết trong người không có biện pháp áp chế hữu hiệu sẽ thành tai họa.
- Dạ tỷ tỷ ở nơi nào, nàng đêm nay cần phải tham gia trận thịnh yến này.
Giọng của Nam Cung Hồng Nhan vang lên dưới lầu.
- Dạ đại gia đang tắm.
Một thị nữ nói.
- Ta đi vào hỏi nàng.
Tiếng bước chân vanglene, Nam Cung Hồng Nhan đã leo lên lầu các, đi vào phòng tắm.
Phong Phi Vân giờ phút này vẫn ở trong phòng tắm, lọn tóc còn có bọt nước lăng dài, nghe được tiếng bước chân của Nam Cung Hồng Nhan thì sắc mặt đại biến, mà Dạ Tiêu Tương đang tắm cũng biến sắc, chuyện này làm sao giải thích rõ ràng đây?
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ.
Phong Phi Vân rất muốn nhảy ra ngoài cửa sổ, nhưng lại sợ kinh động Nam Cung Hồng Nhan, đến lúc đó thì càng thêm khó giải thích.
Phong Phi Vân hít sâu một hơi, vội vàng thu liễm khí tức toàn thân, mà ngay cả huyết dịch cũng gần như đình chỉ lưu động, tựa như biến thành một tảng đá, trực tiếp phù phù một tiếng, chìm vào đáy nước.
Trên mặt nước dục trì cánh hoa tràn ngập, nếu không phải sử dụng thần thức thì không cách nào biết được bên dưới còn có một người, hơn nữa Ẩn Nặc Thuật của Phong Phi Vân rất cao minh, coi như là có người thực dụng thần thức dò xét cũng chưa chắc có thể phát hiện ra hắn.
Chỉ cần không lộ ra chân ngựa, chắc có lẽ không bị Nam Cung Hồng Nhan phát giác.
- Dạ tỷ tỷ, ta có thể vào được không.
Tiếng bước chân dừng lại, thanh âm Nam Cung Hồng Nhan ở bên ngoài vang lên, thanh âm mỹ diệu như thiên nhạc.
- Ta. . .
Dạ Tiêu Tương vẫn lạnh run, che kín lấy bạch ngọc nơi trước ngực, lông mi đọng lấy giọt nước, nhìn dục trì vẫn đang hiện ra rung động, trong lòng có chút bối rối, dù sao nàng tới giờ vẫn chưa từng tắm rửa chung với nam nhân bao giờ, tâm hồn thiếu nữ nhảy lên không ngừng.
Mà Phong Phi Vân giờ phút này lại ẩn dưới đáy nước, chẳng phải đã xem hết toàn thân mình rồi sao?
Nghĩ đến đây, Dạ Tiêu Tương liền không kìm được khẽ động đùi ngọc, giao chặt lấy nhau, che lấy bộ vị khó xử của mình, một đôi tay cũng có chút đưa lên ngực, che lấy bộ ngực như đào mật của mình, trên khuôn mặt như phỉ thúy lê hoa hiện lên hai mảnh ửng đỏ, vừa kinh vừa sợ, tâm loạn như ma.
"Đát đát. " Bước chân càng vang vọng
Nam Cung Hồng Nhan đúng lúc này cũng đã chập chờ tiến đến cởi bỏ bàn chân như ngọc liên, dẫm lên trên đá hoa cương bên dục trì, lộ ra một nửa đùi ngọc tròn trịa, lụa mỏng che mặt, dáng người yểu điệu, lụa trắng lau nhà, đôi mắt dễ thương như tinh thần, cười nói:
- Dạ tỷ tỷ hẳn là còn thẹn thùng sao, có muốn muội muội cũng xuống tắm rửa với tỷ không?
- Ah. . . " Dạ Tiêu Tương lên tiếng kinh hô, nếu để cho Nam Cung Hồng Nhan xuống nước, vậy thì tất nhiên sẽ phát hiện trong dục trì còn một nam nhân, đến lúc đó nàng sẽ đối đãi với mình thế nào đây?
Vậy thì càng thêm không cách nào giải thích rõ ràng rồi.
Mấu chốt là nếu Nam Cung Hồng Nhan cũng cỡi hết, đi vào trong dục trì, vậy thì há không phải sẽ bị tên khốn kiếp Phong Phi Vân kia nhìn sạch muội muội tiện nghi này của mình sao, Dạ Tiêu Tương gấp đến độ đôi mi thanh tú nhăn nhăn, trong lòng càng thêm hoảng loạn, bộ dáng kia thật giống như tiểu nữ nhân yêu đương vụng trộm bị người bắt tại trận vậy.
Nam Cung Hồng Nhan thông minh cỡ nào, nhân tình thạo đời, sao có thể không nhìn ra biểu lộ khác thường của Dạ Tiêu Tương được, một đôi tinh mâu nhìn xem từng vòng gợn nước trong dục trì, sáng tỏ cười nói:
- Ha ha, Dạ tỷ tỷ sao lại khẩn trương như vậy, chẳng lẽ trong nước còn cất dấu một nam nhân sao?
Dưới đáy dục trì, Phong Phi Vân nghe nói như thế liền nhịn không được uống một ngụm nước, trong lòng chợt xiết chặt, nếu mình lúc này bị Nam Cung Hồng Nhan kéo ra từ dưới nước, vậy thì cho dù có nhảy vào Tấn Hà cũng khó mà rửa sạch được.
Nam Cung Hồng Nhan sẽ nghĩ mình thế nào, Dạ Tiêu Tương chính là tỷ tỷ mà nàng thân nhất kính nhất, đến lúc đó chẳng phải khiến cho tỷ muội các nàng trở mặt thành thù sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.