Linh Chu

Chương 750: Thần Linh Cung, Lý Tiêu Nam. (1)

Cửu Đương Gia

08/07/2015

Cục Nhạc Hoa Cung xem như bị hủy triệt để.

Ngay cả một cung chủ cấp bậc cự phách của Cực Nhạc Hoa Cung và ba nửa bước cự phách thái thượng trưởng lão đều bị cường giả điện thứ hai Sâm La Điện đóng đinh trên bức tường cung điện, máu tươi cự phách chảy xuống, bốc cháy cuồn cuộn, khói lửa bao phủ cả Cực Nhạc Hoa Cung.

Ầm ầm.

Chủ điện Cực Nhạc Hoa Cung sụp đổ, bụi mù cuồn cuộn, khói bốc lên cao cao.

Những thanh quan nhân trong Cực Nhạc Hoa CUng, hơn một ngàn cô gái tuyệt sắc, đa tài đa nghệ, sắc nước hương trời, nhưng mà giờ phút này hoảng sợ bỏ chạy, có người khóc rống lên.

Các nàng từ nhỏ đã bị đưa tới Cực Nhạc Hoa Cung, Cực Nhạc Hoa Cung là nhà của các nàng, hôm nay Cực Nhạc Hoa Cung bị hủy diệt, các nàng không có nhà quay về, nếu không được thế lực lớn che chở, thậm chí sẽ bị bắt đi, biến thành nô lệ, trở thành nữ nô của người khác.

Các nàng vốn thân phận cao quý, nhưng mà Cực Nhạc Hoa Cung bị hủy diệt, mất đi hoa cung bảo hộ, bất cứ kẻ nào cũng có thể chà đạp các nàng.

- Nữ nhân này nóng tính quá lớn, đánh ghen giết cả nhà, giết người phóng hỏa, thực sự cái gì cũng làm được, quá bạo lực.

Phong Phi Vân đứng ở trên phế tích, trên đầu có tuyết tung bay.

Thủ đoạn của Tà Hồng Liên làm cho Phong Phi Vân cảm thấy nguy cơ cấp bách, thủ đoạn của Nam Cung Hồng Nhan còn ác hơn Tà Hồng Liên Nhiều, nếu nàng tức ginậ, thật sự sẽ làm ra chuyện khiến người ta đau đầu.

Phong Phi Vân nhíu mày, nhìn qua các nữ nhân sắc nước hương trời, những thanh quan nhân này đang rối loạn, hắn ảo nào đi ra cười nói:

- Các vị tỷ tỷ muội muội, đừng khóc, theo ta rời đi, ta sẽ tìm nơi cho các ngươi đi, cam đoan còn tốt hơn Cực Nhạc Hoa Cung, hơn nữa còn lớn hơn, có thể bảo vệ sự trong trắng của các ngươi./

Một hoa khôi nương tự đi ra khỏi chúng nữ, thản nhiên cúi đầu với Phong Phi Vân, cung kính nói:

- Không biết tiểu thần vương nói là nơi nào?

Những thanh quan nhân này đều là tu luyện giả, hoặc nhiều hoặc ít đều hiểu Phong Phi Vân là hạng người gì, hoảng sợ Phong Phi Vân đóng gói các nàng đưa về thần vương phủ, loại chuyện này hắn không phải không dám lẩm, các nàng tự nhiên lo lắng cho nên mới phái Thanh Thanh đại biểu các nàng đi hỏi thăm Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân tự nhiên nhìn ra tâm tư của các nàng, cuwofi nói:

- Các ngươi yên tâm, ta sẽ không mang các ngươi đi thần vương phủ, các ngươi là nữ tử xinh đẹp, ta không ứng phó nổi.

Những thanh quan nhân này nghe Phong Phi Vân trêu chọc, cả đám cười ha hả, cảnh giác với Phong Phi Vân nhỏ đi nhiều.



- Có lời này của tiểu thần vương, tỷ muội chúng ta có thể an tâm rồi,

Thanh Thanh sụi sịt nói ra.

- Vậy theo ta rời đi!

Phong Phi Vân mang theo tươi cười thản niên, dẫn các nữ tử đa tài đa nghệ này đi, hơn nữa thân thể trong sạch, xinh đẹp và trang nhã đi Tuyệt Sắc Lâu, đủ để Tuyệt Sắc Lâu mạnh hơn gấp đôi, có thể tranh phong với Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.

- Hồng Nhan nhi, ta lấy ơn báo oán, chẳng lẽ còn không thể cảm động nho nhỏ sao, ngươi dù nhảy thế nào cũng đừng mong nhảy ra khỏi bàn tay của ta.

Phong Phi Vân ánh mắt mang theo hào quang sang rực.

Ngày hôm nay, một đời tiểu thần vương mới mang theo một đám tiểu mỹ nhân, rêu rao khắp nơi, sinh ra oanh động không nhỏ.

Giới tu luyện thần đô rất thông linh, tiểu thần vương rời khỏi Cực Nhạc Hoa Cung, mang lễ gặp mặt tới cho thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, nội tình giữa Phong Phi Vân cùng Nam Cung Hồng Nhan bị đào ra lần nữa, trở thành chủ đề đàm luận của cả thần đô.

Đây tự nhiên là chuyện nói say sưa, dù sao tiểu thần vương vừa mới đính hôn với Nguyệt công chúa, bây giờ đi gặp tình cũ tặng lễ, rất nhiều người hóng chuyện đã ngửi ra được có chuyện trong đó.

Trời còn không có sáng, Phong Phi Vân đã mang theo hơn ngàn tiểu mỹ nhân nũng nịu đi tới bên ngoài Tuyệt Sắc Lâu, đương nhiên trừ tiểu mỹ nhân nũng nịu còn có lão mụ tử Vạn Hoa Đồng.

Tuyệt Sắc Lâu đã tu kiến to lớn, tuy không to như Cực Nhạc Hoa Cung, tu kiến thành cung điện quần, nhưng mà nơi này có khí tức trang nhã lịch sự, tiểu viện chín tiến chín ra chỗ nào cũng có, ban công ngọc các luyện thành phiến, có phong cách trang nghiêm đại khí của thần đô, hình thành nét đối lập rõ rệt.

- Ngươi nói cái gì.

Tươi cười trên mặt Phong Phi Vân biến mất.

Huyết Vũ giống như tinh linh trên đóng tuyết, ăn mặc thập phần nóng bỏng, mặc dù là mùa đông, nhưng mà hai cánh tay ngọc tuyết trắng vẫn lộ ra ngoài, dáng người đầy đặn xinh đẹp, chỉ đứng tại chỗ cũng đã khiêu khích nam nhân chú ý.

Nàng cười nói:

- Tỷ tỷ của ta nói, những tỷ tỷ muội muội Cực Nhạc Hoa Cung có thể lưu lại, nhưng chỉ có ngươi là không thể vào Tuyệt Sắc Lâu.

Phong Phi Vân sờ sờ mũi, nói:

- Vì cái gì, Huyết Vũ, với giao tình của chúng ta, ngươi ngăn cản ta, ta thật sự bi thương a.

Huyết Vũ tự nhiên cười nói:



- Thần Vương đại nhân, ngươi đừng có hại chết tiểu nữ nhân nhưta, ta nào dám trèo giao tình với ngươi, tỷ tỷ của ta làm như vậy kỳ thật cũng bởi vì ngươi, ngươi nghĩ đi, ngươi bây giờ không chỉ có là thần vương gia, càng là phò mã gia, ngươi tới nơi không đúng đắn như Tuyệt Sắc Lâu chúngta, công chúa điện hạ chỉ sợ không cao hứng.

Phong Phi Vân không biết nên nói cái gì, trực tiếp xuất ra một khối linh thạch lớn, khối linh thạch này tương đương mười khối linh thạch nhỏ, có thể bán đi ba trăm vạn kim tệ.

- Cái này có thể cho ta đi vào không?

Phong Phi Vân nhẹ nhàng đưa qua, làm ra bộ dáng uy nghiêm như đại nhân vật.

Huyết Vũ tiếp linh thạch trong tay Phong Phi Vân, sau đó thu hồi, u thán một tiếng, nói:

- Ai, cho dù hối lộ ta cũng không được gì, tỷ tỷ đã lên tiếng, ai dám làm trái lời nàng sẽ chết, ta không có biện pháp, thần vương đại nhân vẫn nên về đi.

Phong Phi Vân nói:

- Ngươi không biện pháp, còn thu linh thạch của ta.

- Ha ha, thật sự là keo kiệt, dùng giao tình của chúng ta còn không bằng cả khối linh thạch sao?

Huyết Vũ giả bộ ngây thơ đáng yêu, lông mi nhăn nhăn, ngón tay xoa xoa mi mắt, nhưng mà không có nước mắt chảy ra.

- Đừng giả bộ, không vào thì không vào, đêm nay ta còn không tới Tuyệt Sắc Lâu, xem các ngươi cuồng hoan, ta đi phủ Nguyệt công chúa, cùng nâng cốc ngôn hoan với Nguyệt công chúa, bồi dưỡng cảm tình.

Phong Phi Vân phẩy tay áo bỏ đi.

- Tiểu thần vương đại nhân, đi thong thả ah.

Huyết Vũ cười ha hả, lúc này mới ôn nhu với các thanh quan nhân của Cực Nhạc Hoa Cung, cười nói:

- Tỷ tỷ muội muội, đi theo ta, đi vào Tuyệt Sắc Lâu, ta nhất định đối đãi các ngươi như tỷ muội, mỗi người sẽ có lầu các của mình, không thiếu một ai.

Trong lòng Phong Phi Vân rất chán ngấy, nếu là người khác khẳng định không dám nói với hắn như vậy, cũng chỉ có Nam Cung Hồng Nhan mới dám đùa nghịch với hắn như thế, bởi vì nàng biết rõ Phong Phi Vân quan tâm nàng nhất, cũng có thể tùy ý giày vò.

Phong Phi Vân phất tay áo, mang theo nụ cười vui vẻ, nói:

- Nếu đấu với ta, vậy xem kỹ của ai cao hơn một bậc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Chu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook