Chương 1959: Thánh Linh đệ tứ trọng.
Cửu Đương Gia
17/09/2015
Mao Ô Quy biết sau khi Phong Phi Vân bước vào cảnh giới thánh linh thì tu vi mạnh hơn nó, nhưng Mao Ô Quy không cho rằn một mình Phong Phi Vân có thể đối kháng lại nguyên tu sĩ vực ngoại.
Phong Phi Vân vốn định nhờ Nhân Tổ trám thiên cơ trùng động lại, chặt đứt liên lạc giữa vực ngoại và di châu hỗn nguyên đại thế giới. Nhưng Nhân Tổ đã đi Tiểu Linh tiên giới thì Phong Phi Vân chỉ có thể tự mình làm chuyện này.
Phong Phi Vân mỉm cười nói:
- Tu vi của ta bây giờ đi thiên cơ trùng động là chín chết một sống, nhưng nếu có dương thần thánh thai thì ít nhất xác suất tám chết hai sống.
Mao Ô Quy khựng lại, nó nhìn Phong Phi Vân:
- Thủ Hoàng thánh tổ đã nói nếu ngươi không tham gia mộ phủ thì thánh tổ sẽ không gả ai vị công chúa cho ngươi.
Phong Phi Vân cười nói:
- Chúng ta sớm đính hôn, chắc Thủ Hoàng thánh tổ sẽ không làm chuyện chẽ rẽ uyên ương này đi? Hơn nữa Thủ Hoàng thánh tổ đã đi Tiểu Linh tiên giới, bây giờ trong mộ phủ toàn do ngươi quyết đinh.
Mao Ô Quy ngước đầu, nghiêm túc nói:
- Ta là người thủ hộ phương bắc mộ phủ, trung thành tận tâm với thánh tổ,phủ chủ, sẽ không nói cho ngươi biết hai vị tiểu công chúa ngộ đạo ở âm dương hồ. Cho nên ngươi đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa, mộ phủ canh gác nghiêm ngặt, nếu không có bản tôn dẫn đường thì ngươi có ba đầu sáu tay cũng không xông vào mộ giới được.
Mao Ô Quy nói xong dẫn đám người Phong Phi Vân vào mộ giới, mang Mao Thành Thật nghênh ngang đi tìm ba người thủ hộ khác luận đạo.
Thần niệm của quét qua tìm đến âm dương hồ, dẫn Ô Lan, Thượng Quan Minh Tiêm bay đi.
Phong Phi Vân vốn định tái tạo linh hồn, cô đọng chân thể cho Nam Cung Hồng Nhan trước. Nhưng Phong Phi Vân ngẫm nghĩ, cảm thấy lấy dương thần thánh thai trước rồi sống lại Nam Cung Hồng Nhan ổn hơn, tránh cho lại có biến cố gì.
dương thần thánh thai đã trở thành vật trong túi của Phong Phi Vân, hắn nhớ nhung mấy chục năm giờ thì tròn tâm nguyện.
Tâm tình vui sướng 'mười năm học tâm gian khổ một chốc thành danh.'
Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô da trắng nõn, lão thể nằm trên giường băng.
Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô mở to mắt, chớp mắt nhìn Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân ngồi xếp bằng giữa hai tỷ muội, làn da đỏ như máu, hai tay liên tục kết ấn, mỗi sợi tóc là ngọn lửa.
Dương thần thánh thai, chí cương chí dương, đại biểu cực độ đạo.
Hâp thu thần vật chí dương vào người là qua tình luyện hóa thân thể, hình dạng vật chất cơ thể thay đổi.
Nhiệt độ trên người Phong Phi Vân nóng cháy như mặt trời, chớp mắt hòa tan giường băng. Chỉ có tỷ muội Quý gia, người từng sở hữu dương thần thánh thai mới miễn dịch nhiệt độ cao này, đổi lại tu sĩ khác e rằng đã thành mây khói.
Ầm!
Dương thần thánh thai và chân lý thánh thai trong người Phong Phi Vân va chạm kịch liệt, dung hợp với nhau.
Vô số đạo tắc xuyên qua hai thánh thai rồi không ngừng lớn mạnh hơn, hấp dẫn nhiều đạo tắc xông vào cơ thể Phong Phi Vân hơn.
Vết thương Phong Phi Vân tự chém một đao chớp mắt đã lành, lại đến tiểu chân thánh cảnthhánh Linh đệ tam trọng.
Ầm!
Hai thánh thai tụ lại, tu vi Phong Phi Vân lại tiến bộ một bước, đếnThánh Linh đệ tứ trọng, đại chân thánh cảnh.
dương thần thánh thai, chân lý thánh thai liên tục dung hợp, tu vi của Phong Phi Vân tiến bộ vùn vụt.
- Luyện cho ta!
Phong Phi Vân không sử dụng dương thần thánh thai trùng kícthhánh Linh đệ ngũ trọng mà dùng lực lượng đó luyện hóa Vũ Hóa đài trong chân lý thánh thai.
Vũ Hóa đài bị Phong Phi Vân phong trong thánh thai. Chỉ có luyện hóa Vũ Hóa đài mới khiến nó hoàn toàn thoát khỏi Vũ Hóa thiên tôn khống chế. Có như vậy Phong Phi Vân mới thả hết mười tám linh hồn bị nhốt trong Vũ Hóa đài ra được.
Phong Phi Vân còn có thể nhờ đó phá kén hóa bướm, đến Kim Tàm Kinh đệ thất trọng.
Lực lượng dương thần thánh thai rất mạnh, nhanh chóng luyện hóa một phần mười tám Vũ Hóa đài.
Hiện giờ Phong Phi Vân có thể giải phóng một linh hồn, hắn chọn ngay Long La Phù.
Trên Vũ Hóa đài thiếu một bóng người, chỉ còn mười bảy linh hồn.
Qua vài ngày, Vũ Hóa đài bị luyện hóa hai phần mười tám.
Lần này Phong Phi Vân thả linh hồn Phật Tàm Tử ra, trong Vũ Hóa đài còn nhốt mười sáu linh hồn.
Lực lượng dương thần thánh thai có hạn, đầu tiên trợ giúp Phong Phi Vân chữa lành vết thương, lại tăng hai bậc tu vi, hiện tại xóa bỏ lực lượng Vũ Hóa thiên tôn, luyện hóa Vũ Hóa đài hai phần mười tám. Nhưng lực lượng dương thần thánh thai đã hao hết.
- Tuy lực lượng dương thần thánh thai bị hao hết nhưng đem đến ích lợi cho ta không chỉ có bấy nhiêu. Thể chất của ta vượt qua thiên tài đẳng cấp thần thoại bình thường. Dương thần thánh thai, chân lý thánh thai chưa hòa tan hoàn toàn. Một khi hòa tan hết sẽ xảy ra biến chất, có lẽ một hơi đếnThánh Linh đệ ngũ trọng.
Phong Phi Vân liên tục tu luyện hơn một tháng sau đã thức tỉnh, thánh khí khuếch tán, lực lượng sô itrào kinh khủng. Bí cảnh thế giới giữa hư không rung rinh theo. Phong Phi Vân nhìn thấu hư không, thấy cảnh cách mấy vạn tiên nhân nhảy.
Phong Phi Vân cách hư không chỉ vào Trung Ương vương triều thứ sáu, khiến bầu trời Diệp Hồng cảnh tối tăm.
Một chỉ quang từ trên trời giáng xuống, thánh quang khuếch tán tám hướng, giết hết tu sĩ vực ngoại công kích Diệp Hồng cảnh.
Phập! Phập!
Mấy ngàn tu sĩ vực ngoại nổ tung thành bãi máu, nhuộm đỏ bầu trời và mặt đất. Chỉ là lực lượng một chỉ quang, cách hư không giết mấy ngàn tu sĩ vực ngoại.
Lưu Tô Tử đứng trên cung điện Diệp Hồng cảnh nhìn chỉ quang từ trên trời giáng xuống, một chỉ quang đã giải cứu nguyên Diệp Hồng cảnh. Uy nhiếp thánh linh làm mọi người quỳ dưới đất lạy liên tục.
- Là thánh linh ra tay, là thánh linh giết hết tu sĩ vực ngoại!
- Quỳ lạy thánh linh!
Các tu sĩ Diệp Hồng cảnh quỳ dưới đất, sinh sợ thánh quang vừa rồi.
Lưu Tô Tử nghiến răng:
- Chắc chắn là hắn!
Phong Phi Vân tùy tay vung một kích, cách thiên vũ đánh ra để kiểm nghiệm tu vi hiện có, thuận tiện trợ giúp Lưu Tô Tử giải quyết công kích tai nạn từ vực ngoại. Tuy thất quận chúa hơi đáng ghét nhưng nàng là bạn từ nhỏ của Hiên Viên Nhất Nhất, Phong Phi Vân sẽ không khoanh tay ngó.
Phong Phi Vân thu hết khí thánh linh vào người, lực lượng bình ổn lại.
Phong Phi Vân kinh ngạc nhìn tỷ muội Quý gia, hỏi:
- Sao các nàng còn nằm?
Quý Tiểu Nô hậm hực nói:
- Tu vi của ngươi cường đại như vậy chúng ta không nhúc nhích được!
Phong Phi Vân hiểu ra, hắn lấy hai gốc cổ dược luyện hóa thành hai viên linh đan tỏa sáng thánh quang cho Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô nuốt. Phong Phi Vân đưa tỷ muội Quý gia vào Thiên quốc nghỉ dưỡng. Giờ Phong Phi Vân không sợ Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ.
Không lâu sau Phong Phi Vân sẽ đến cảnh giới vô lượng chân thánh, dù hai thánh tổ đánh tới cửa thì hắn có thể to giọng bảo:
- Là ta mang bọn họ đi, giờ hai nàng là thê tử của bản thánh. Nếu hai vị thánh tổ muốn mang người về thì phải thắng ta trước đã!
Lực lượng mạnh bao nhiêu thì giọng càng to bấy nhiêu.
Phong Phi Vân thả thể linh hồn Nam Cung Hồng Nhan ra, trong trắng như ngọc, thân thể trong suốt.
Phong Phi Vân vốn định nhờ Nhân Tổ trám thiên cơ trùng động lại, chặt đứt liên lạc giữa vực ngoại và di châu hỗn nguyên đại thế giới. Nhưng Nhân Tổ đã đi Tiểu Linh tiên giới thì Phong Phi Vân chỉ có thể tự mình làm chuyện này.
Phong Phi Vân mỉm cười nói:
- Tu vi của ta bây giờ đi thiên cơ trùng động là chín chết một sống, nhưng nếu có dương thần thánh thai thì ít nhất xác suất tám chết hai sống.
Mao Ô Quy khựng lại, nó nhìn Phong Phi Vân:
- Thủ Hoàng thánh tổ đã nói nếu ngươi không tham gia mộ phủ thì thánh tổ sẽ không gả ai vị công chúa cho ngươi.
Phong Phi Vân cười nói:
- Chúng ta sớm đính hôn, chắc Thủ Hoàng thánh tổ sẽ không làm chuyện chẽ rẽ uyên ương này đi? Hơn nữa Thủ Hoàng thánh tổ đã đi Tiểu Linh tiên giới, bây giờ trong mộ phủ toàn do ngươi quyết đinh.
Mao Ô Quy ngước đầu, nghiêm túc nói:
- Ta là người thủ hộ phương bắc mộ phủ, trung thành tận tâm với thánh tổ,phủ chủ, sẽ không nói cho ngươi biết hai vị tiểu công chúa ngộ đạo ở âm dương hồ. Cho nên ngươi đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa, mộ phủ canh gác nghiêm ngặt, nếu không có bản tôn dẫn đường thì ngươi có ba đầu sáu tay cũng không xông vào mộ giới được.
Mao Ô Quy nói xong dẫn đám người Phong Phi Vân vào mộ giới, mang Mao Thành Thật nghênh ngang đi tìm ba người thủ hộ khác luận đạo.
Thần niệm của quét qua tìm đến âm dương hồ, dẫn Ô Lan, Thượng Quan Minh Tiêm bay đi.
Phong Phi Vân vốn định tái tạo linh hồn, cô đọng chân thể cho Nam Cung Hồng Nhan trước. Nhưng Phong Phi Vân ngẫm nghĩ, cảm thấy lấy dương thần thánh thai trước rồi sống lại Nam Cung Hồng Nhan ổn hơn, tránh cho lại có biến cố gì.
dương thần thánh thai đã trở thành vật trong túi của Phong Phi Vân, hắn nhớ nhung mấy chục năm giờ thì tròn tâm nguyện.
Tâm tình vui sướng 'mười năm học tâm gian khổ một chốc thành danh.'
Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô da trắng nõn, lão thể nằm trên giường băng.
Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô mở to mắt, chớp mắt nhìn Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân ngồi xếp bằng giữa hai tỷ muội, làn da đỏ như máu, hai tay liên tục kết ấn, mỗi sợi tóc là ngọn lửa.
Dương thần thánh thai, chí cương chí dương, đại biểu cực độ đạo.
Hâp thu thần vật chí dương vào người là qua tình luyện hóa thân thể, hình dạng vật chất cơ thể thay đổi.
Nhiệt độ trên người Phong Phi Vân nóng cháy như mặt trời, chớp mắt hòa tan giường băng. Chỉ có tỷ muội Quý gia, người từng sở hữu dương thần thánh thai mới miễn dịch nhiệt độ cao này, đổi lại tu sĩ khác e rằng đã thành mây khói.
Ầm!
Dương thần thánh thai và chân lý thánh thai trong người Phong Phi Vân va chạm kịch liệt, dung hợp với nhau.
Vô số đạo tắc xuyên qua hai thánh thai rồi không ngừng lớn mạnh hơn, hấp dẫn nhiều đạo tắc xông vào cơ thể Phong Phi Vân hơn.
Vết thương Phong Phi Vân tự chém một đao chớp mắt đã lành, lại đến tiểu chân thánh cảnthhánh Linh đệ tam trọng.
Ầm!
Hai thánh thai tụ lại, tu vi Phong Phi Vân lại tiến bộ một bước, đếnThánh Linh đệ tứ trọng, đại chân thánh cảnh.
dương thần thánh thai, chân lý thánh thai liên tục dung hợp, tu vi của Phong Phi Vân tiến bộ vùn vụt.
- Luyện cho ta!
Phong Phi Vân không sử dụng dương thần thánh thai trùng kícthhánh Linh đệ ngũ trọng mà dùng lực lượng đó luyện hóa Vũ Hóa đài trong chân lý thánh thai.
Vũ Hóa đài bị Phong Phi Vân phong trong thánh thai. Chỉ có luyện hóa Vũ Hóa đài mới khiến nó hoàn toàn thoát khỏi Vũ Hóa thiên tôn khống chế. Có như vậy Phong Phi Vân mới thả hết mười tám linh hồn bị nhốt trong Vũ Hóa đài ra được.
Phong Phi Vân còn có thể nhờ đó phá kén hóa bướm, đến Kim Tàm Kinh đệ thất trọng.
Lực lượng dương thần thánh thai rất mạnh, nhanh chóng luyện hóa một phần mười tám Vũ Hóa đài.
Hiện giờ Phong Phi Vân có thể giải phóng một linh hồn, hắn chọn ngay Long La Phù.
Trên Vũ Hóa đài thiếu một bóng người, chỉ còn mười bảy linh hồn.
Qua vài ngày, Vũ Hóa đài bị luyện hóa hai phần mười tám.
Lần này Phong Phi Vân thả linh hồn Phật Tàm Tử ra, trong Vũ Hóa đài còn nhốt mười sáu linh hồn.
Lực lượng dương thần thánh thai có hạn, đầu tiên trợ giúp Phong Phi Vân chữa lành vết thương, lại tăng hai bậc tu vi, hiện tại xóa bỏ lực lượng Vũ Hóa thiên tôn, luyện hóa Vũ Hóa đài hai phần mười tám. Nhưng lực lượng dương thần thánh thai đã hao hết.
- Tuy lực lượng dương thần thánh thai bị hao hết nhưng đem đến ích lợi cho ta không chỉ có bấy nhiêu. Thể chất của ta vượt qua thiên tài đẳng cấp thần thoại bình thường. Dương thần thánh thai, chân lý thánh thai chưa hòa tan hoàn toàn. Một khi hòa tan hết sẽ xảy ra biến chất, có lẽ một hơi đếnThánh Linh đệ ngũ trọng.
Phong Phi Vân liên tục tu luyện hơn một tháng sau đã thức tỉnh, thánh khí khuếch tán, lực lượng sô itrào kinh khủng. Bí cảnh thế giới giữa hư không rung rinh theo. Phong Phi Vân nhìn thấu hư không, thấy cảnh cách mấy vạn tiên nhân nhảy.
Phong Phi Vân cách hư không chỉ vào Trung Ương vương triều thứ sáu, khiến bầu trời Diệp Hồng cảnh tối tăm.
Một chỉ quang từ trên trời giáng xuống, thánh quang khuếch tán tám hướng, giết hết tu sĩ vực ngoại công kích Diệp Hồng cảnh.
Phập! Phập!
Mấy ngàn tu sĩ vực ngoại nổ tung thành bãi máu, nhuộm đỏ bầu trời và mặt đất. Chỉ là lực lượng một chỉ quang, cách hư không giết mấy ngàn tu sĩ vực ngoại.
Lưu Tô Tử đứng trên cung điện Diệp Hồng cảnh nhìn chỉ quang từ trên trời giáng xuống, một chỉ quang đã giải cứu nguyên Diệp Hồng cảnh. Uy nhiếp thánh linh làm mọi người quỳ dưới đất lạy liên tục.
- Là thánh linh ra tay, là thánh linh giết hết tu sĩ vực ngoại!
- Quỳ lạy thánh linh!
Các tu sĩ Diệp Hồng cảnh quỳ dưới đất, sinh sợ thánh quang vừa rồi.
Lưu Tô Tử nghiến răng:
- Chắc chắn là hắn!
Phong Phi Vân tùy tay vung một kích, cách thiên vũ đánh ra để kiểm nghiệm tu vi hiện có, thuận tiện trợ giúp Lưu Tô Tử giải quyết công kích tai nạn từ vực ngoại. Tuy thất quận chúa hơi đáng ghét nhưng nàng là bạn từ nhỏ của Hiên Viên Nhất Nhất, Phong Phi Vân sẽ không khoanh tay ngó.
Phong Phi Vân thu hết khí thánh linh vào người, lực lượng bình ổn lại.
Phong Phi Vân kinh ngạc nhìn tỷ muội Quý gia, hỏi:
- Sao các nàng còn nằm?
Quý Tiểu Nô hậm hực nói:
- Tu vi của ngươi cường đại như vậy chúng ta không nhúc nhích được!
Phong Phi Vân hiểu ra, hắn lấy hai gốc cổ dược luyện hóa thành hai viên linh đan tỏa sáng thánh quang cho Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô nuốt. Phong Phi Vân đưa tỷ muội Quý gia vào Thiên quốc nghỉ dưỡng. Giờ Phong Phi Vân không sợ Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ.
Không lâu sau Phong Phi Vân sẽ đến cảnh giới vô lượng chân thánh, dù hai thánh tổ đánh tới cửa thì hắn có thể to giọng bảo:
- Là ta mang bọn họ đi, giờ hai nàng là thê tử của bản thánh. Nếu hai vị thánh tổ muốn mang người về thì phải thắng ta trước đã!
Lực lượng mạnh bao nhiêu thì giọng càng to bấy nhiêu.
Phong Phi Vân thả thể linh hồn Nam Cung Hồng Nhan ra, trong trắng như ngọc, thân thể trong suốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.