Chương 575: Thiên Bạn Địa Kiếp. (1)
Cửu Đương Gia
28/06/2015
Dám quấy phá ở trước mặt ta, muốn chết!
Phong Phi Vân vung tay lên, một con Trường Long trắng tinh bay ra từ lòng bàn tay. Đây là hắn lấy bàn tay hóa đao khí, có uy lực phá núi xẻ đồi.
Chừng bẩy cỗ bạch cốt xông lên kia, trên người đều dính đầy huyết nhục mới sinh trưởng ra, những đường kinh lạc đều rõ ràng có thể thấy được. Linh Nhân tiên huyết (máu tươi ) dung luyện trong Huyết Trì lại khiến cho bạch cốt của bọn chúng sinh cơ bắp, biến thành huyết thi.
Phong Phi Vân đánh ra một đạo Long Hoàng đao khí này, chém một cỗ bạch cốt xông vào trước nhất thành hai đoạn, huyết nhục trên người biến thành huyết thủy. Trên mặt đất chỉ còn hai con bạch cốt.
Thủ đoạn của Tà Linh Tầm Bảo Sư thật sự quỷ dị, quả thực so sánh người Cản Thi ở Bắc Cương thì còn đáng sợ hơn.
Những bạch cốt này khi còn sống đều là tu sĩ cấp bậc Thiên Mệnh, xương cốt trải qua Địa Kiếp rèn luyện nên cứng rắn như ngọc. Mặc dù là Long Hoàng Đao Quyết, thì lực phá hoại đối với bọn chúng cũng có hạn.
Phong Phi Vân xuất ra Bạch Thạch Cự Đao, thân đao dài bẩy thước mang theo một cỗ khí phách Long Hoàng với uy năng vô cùng. Hắn hoành đao lập tức bổ ra, đao lãng điên cuồng cứ thế chém trúng ba cỗ bạch cốt khiến chúng đều biến thành bột phấn.
- Răng rắc!
- Răng rắc!
- Răng rắc!
Đầu khớp xương và khí tức tà thi đều bị chém nát, bị Long Hoàng đao khí xử trảm thành khói bay đi.
Những bạch cốt có chiến lực kinh người này đều đã rèn luyện ở Huyết Trì, hấp thu huyết dịch Linh Nhân bẩm sinh, nhưng mà vẫn không ngăn được một đao của Phong Phi Vân.
Trong hai ngày Kỷ Thương Nguyệt ngủ say kia, Phong Phi Vân đã luyện hóaxong một cây Linh Thảo ngàn năm. Trong thân thể mở ra ba trăm năm mươi sáu tòa mệnh huyệt, cách cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng đã càng ngày càng gần.
- Xoạt!
Một đạo nhân ảnh bay vút qua bên người Phong Phi Vân, tốc độ nhanh như quỷ mị. Sau đó, phù phù một tiếng nhảy vào Huyết Trì. Phong Phi Vân vươn tay, một hư ảnh bàn tay chộp tới, muốn kéo người kia quay về.
Bà lão tóm được Kỷ Thương Nguyệt, trở tay về hướng phía sau mà đánh ra một mảnh Linh Mang.Nó biến thành một tòa Kim Quang Trận đồ, trên bề mặt có từng đạo hoa văn như mai rùa. Nó tựa như một guồng nước thật lớn quay tít, với ánh vàng rực rỡ đột ngột đánh về hướng Phong Phi Vân.
- Cạc cạc!
Trong miệng bà lão phát ra tiếng cười khô khan, tay nắm Kỷ Thương Nguyệt mà trực tiếp nhảy vào Huyết Trì. Bà hé miệng một cái táp vào trên cần cổ trắng như tuyết của Kỷ Thương Nguyệt.
Xích!
Máu của Linh Nhân bẩm sinh chảy ra, trôi vào trong miệng bà lão. Huyết dịch kia tựa như một loại thuốc bổ thần tiên, trong nháy mắt liền bị hấp thu. Trên người bà lão này bộc phát ra huyết mang chói mắt.
Huyết thủy trong Huyết Trì kia cũng bắt đầu cấp tốc vận chuyển, nhưng chữ viết bằng máu trên bề mặt nó đang chìm nổi, biến thành một tòa trận đồ ở thể lỏng. Vô số tiên huyết chảy về hướng vào trong thân thể của bà lão.
- Ta muốn đoạt huyết khí của Linh Nhân bẩm sinh, ngưng tụ vô cùng vô tận lực lượng sinh mệnh, phản lão hoàn đồng, làm lại thanh xuân.
Những đường hoa văn linh thiêng hiện lên dày đặc trên người bà lão này, làn da già nua khô vàng cùng các nếp nhăn bắt đầu trở nên nhỏ đi, màu sắc cũng bắt đầu biến thành trắng. Mái tóc bạc trên đầu từ trên đỉnh bắt đầu chậm rãi biến thành đen, mà ngay cả hàng lông mi trắng đều bắt đầu trở nên đen nhánh.
Bà bắt đầu trở nên trẻ ra. Từ tám, chín mươi tuổi, đến sáu mươi tuổi, đến năm mươi tuổi, đến bốn mươi tuổi... Đến hai mươi tuổi. Lão thái bà lúc đầu xấu xí già nua lập tức biến thành một nữ nhân xinh đẹp trẻ tuổi như hoa như ngọc.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân đánh nát trận đồ màu vàng kia. Hắn phá vỡ trận đồ bay ra, hạ xuống bên bờ Huyết Trì rồi nhìn chăm chú một màn trước mắt này. Điều ày thật sự làm cho người ta có loại cảm giác vô phương đón nhận.
Một người nữ nhân tuổi còn trẻ biến thành một lão bà, đó là cả một quá trình thong thả. Cả quá trình này đối với nữ nhân mà nói tất nhiên đáng sợ. Nhưng mà đến khi một bà lão xấu xí đột nhiên biến thành một thiếu nữ như hoa như ngọc, điều này đối với nam nhân mà nói thì cũng là một chuyện đáng sợ.
Đây là đang khảo nghiệm năng lực chấp nhận của lòng người.
Bỗng dưng, bà lão kia đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết xé ruột xé gan, dung mạo lại thay đổi trở về như cũ. Làn da trơn bóng như ngọc trở nên càng khô héo hơn, thân thể trở nên càng còng lưng hơn.Mái đầu đầy tóc xanh trở nên trắng như tuyết, tóc thậm chí đều bắt đầu rơi rụng.
- Ngươi, ngươi lại cũng là Tà Linh Tầm Bảo Sư...
Bà lão hoảng sợ nhìn chăm chú Kỷ Thương Nguyệt, muốn tránh khỏi nàng càng xa càng tốt. Nhưng mà căn bản là bà ta lại không đẩy được Kỷ Thương Nguyệt.
Bộ nho bào màu trắng trên người Kỷ Thương Nguyệt đều đã bị máu tươi hoàn toàn nhuộm đỏ, da thịt nhẵn mịn trắng như tuyết bị phủ kín một tầng vảy huyết thật dầy. Nàng đứng ở trong Huyết Trì, tựa như một gốc cây Bạch Liên mọc ra từ trong huyết thủy, trên đỉnh đầu ngưng tụ một loại thánh quang thuần khiết.
Bà lão tu luyện chính là đạo Tà Linh Tầm Bảo Sư, muốn cướp lấy Linh Nhân thể trời sinh của Kỷ Thương Nguyệt để cải lão hoàn đồng. Nhưng mà lại thật không ngờ Kỷ Thương Nguyệt tu luyện đúng là 《 Mộ Phủ Tầm Bảo Lục 》, cũng là đi theo đạo Tà Linh Tầm Bảo Sư.
Răng rắc!
Thân thể bà lão trở nên càng già nua hơn, bị Kỷ Thương Nguyệt hút ngược mà biến thành xương khô. Đến cuối cùng ngay cả đầu khớp xương cũng không còn lại, biến thành một đám cốt phấn.
Mái tóc đen trên đầu Kỷ Thương Nguyệt khẽ phất phơ, đôi mắt đen nhánh tựa như hai đầm nước lặng. Bởi vì huyết thủy làm ướt đẫm quần áo, dáng người uyển chuyển hoàn mỹ không tỳ vết liền hiện hết ra bên ngoài.
- Tà Linh Chi Khí thật mạnh mẽ, Linh Nhân Chi Huyết bẩm sinh trên người nàng đã bắt đầu biếny đổi thành Tà Linh Chi Huyết.
Phong Phi Vân không có do dự chút nào, trực tiếp xuất ra Lôi Hỏa Châu. Ngàn vạn đạo lôi điện sấm chớp bay ra từ trong hạt châu màu đen.
Uy lực của Linh Khí nhị phẩm so sánh Nhất Phẩm Linh Khí phải cao hơn mấy lần. Bất kể là linh tính hay uy lực thì đều cực kì đáng sợ. Một tòa động phủ này cứ như thế bị phá huỷ một nửa, vô số đất đá đều sụp xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mặt đất nứt ra một khe hở, một cỗ sóng nhiệt cháy bỏng thiêu đốt phun lên từ dưới mặt đất. Nham Tương đỏ quạch phun trào đã bao trùm kín cả Lôi Hỏa Châu.
- Không tốt! Kỷ Thương Nguyệt cướp được đạo cơ của bà lão, lại dẫn động Địa Kiếp.
Phong Phi Vân cảm giác được dưới mặt đất có một luồng khí mãnh liệt đang ngưng tụ, bốn phương tám hướng cũng có đáng sợ kiếp khí truyền đến, làm cho người ta cảm giác bất an.
Phong Phi Vân giờ phút này đã không dám ở lại trong động phủ. Dù sao hắn cũng sắp sửa đến kì Địa Kiếp. Nếu như bị kiếp khí Địa Kiếp của Kỷ Thương Nguyệt khiến cho chính mình cũng Địa Kiếp, như vậy hậu quả liền thiết tưởng không chịu nổi.
Phong Phi Vân vung tay lên, một con Trường Long trắng tinh bay ra từ lòng bàn tay. Đây là hắn lấy bàn tay hóa đao khí, có uy lực phá núi xẻ đồi.
Chừng bẩy cỗ bạch cốt xông lên kia, trên người đều dính đầy huyết nhục mới sinh trưởng ra, những đường kinh lạc đều rõ ràng có thể thấy được. Linh Nhân tiên huyết (máu tươi ) dung luyện trong Huyết Trì lại khiến cho bạch cốt của bọn chúng sinh cơ bắp, biến thành huyết thi.
Phong Phi Vân đánh ra một đạo Long Hoàng đao khí này, chém một cỗ bạch cốt xông vào trước nhất thành hai đoạn, huyết nhục trên người biến thành huyết thủy. Trên mặt đất chỉ còn hai con bạch cốt.
Thủ đoạn của Tà Linh Tầm Bảo Sư thật sự quỷ dị, quả thực so sánh người Cản Thi ở Bắc Cương thì còn đáng sợ hơn.
Những bạch cốt này khi còn sống đều là tu sĩ cấp bậc Thiên Mệnh, xương cốt trải qua Địa Kiếp rèn luyện nên cứng rắn như ngọc. Mặc dù là Long Hoàng Đao Quyết, thì lực phá hoại đối với bọn chúng cũng có hạn.
Phong Phi Vân xuất ra Bạch Thạch Cự Đao, thân đao dài bẩy thước mang theo một cỗ khí phách Long Hoàng với uy năng vô cùng. Hắn hoành đao lập tức bổ ra, đao lãng điên cuồng cứ thế chém trúng ba cỗ bạch cốt khiến chúng đều biến thành bột phấn.
- Răng rắc!
- Răng rắc!
- Răng rắc!
Đầu khớp xương và khí tức tà thi đều bị chém nát, bị Long Hoàng đao khí xử trảm thành khói bay đi.
Những bạch cốt có chiến lực kinh người này đều đã rèn luyện ở Huyết Trì, hấp thu huyết dịch Linh Nhân bẩm sinh, nhưng mà vẫn không ngăn được một đao của Phong Phi Vân.
Trong hai ngày Kỷ Thương Nguyệt ngủ say kia, Phong Phi Vân đã luyện hóaxong một cây Linh Thảo ngàn năm. Trong thân thể mở ra ba trăm năm mươi sáu tòa mệnh huyệt, cách cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng đã càng ngày càng gần.
- Xoạt!
Một đạo nhân ảnh bay vút qua bên người Phong Phi Vân, tốc độ nhanh như quỷ mị. Sau đó, phù phù một tiếng nhảy vào Huyết Trì. Phong Phi Vân vươn tay, một hư ảnh bàn tay chộp tới, muốn kéo người kia quay về.
Bà lão tóm được Kỷ Thương Nguyệt, trở tay về hướng phía sau mà đánh ra một mảnh Linh Mang.Nó biến thành một tòa Kim Quang Trận đồ, trên bề mặt có từng đạo hoa văn như mai rùa. Nó tựa như một guồng nước thật lớn quay tít, với ánh vàng rực rỡ đột ngột đánh về hướng Phong Phi Vân.
- Cạc cạc!
Trong miệng bà lão phát ra tiếng cười khô khan, tay nắm Kỷ Thương Nguyệt mà trực tiếp nhảy vào Huyết Trì. Bà hé miệng một cái táp vào trên cần cổ trắng như tuyết của Kỷ Thương Nguyệt.
Xích!
Máu của Linh Nhân bẩm sinh chảy ra, trôi vào trong miệng bà lão. Huyết dịch kia tựa như một loại thuốc bổ thần tiên, trong nháy mắt liền bị hấp thu. Trên người bà lão này bộc phát ra huyết mang chói mắt.
Huyết thủy trong Huyết Trì kia cũng bắt đầu cấp tốc vận chuyển, nhưng chữ viết bằng máu trên bề mặt nó đang chìm nổi, biến thành một tòa trận đồ ở thể lỏng. Vô số tiên huyết chảy về hướng vào trong thân thể của bà lão.
- Ta muốn đoạt huyết khí của Linh Nhân bẩm sinh, ngưng tụ vô cùng vô tận lực lượng sinh mệnh, phản lão hoàn đồng, làm lại thanh xuân.
Những đường hoa văn linh thiêng hiện lên dày đặc trên người bà lão này, làn da già nua khô vàng cùng các nếp nhăn bắt đầu trở nên nhỏ đi, màu sắc cũng bắt đầu biến thành trắng. Mái tóc bạc trên đầu từ trên đỉnh bắt đầu chậm rãi biến thành đen, mà ngay cả hàng lông mi trắng đều bắt đầu trở nên đen nhánh.
Bà bắt đầu trở nên trẻ ra. Từ tám, chín mươi tuổi, đến sáu mươi tuổi, đến năm mươi tuổi, đến bốn mươi tuổi... Đến hai mươi tuổi. Lão thái bà lúc đầu xấu xí già nua lập tức biến thành một nữ nhân xinh đẹp trẻ tuổi như hoa như ngọc.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân đánh nát trận đồ màu vàng kia. Hắn phá vỡ trận đồ bay ra, hạ xuống bên bờ Huyết Trì rồi nhìn chăm chú một màn trước mắt này. Điều ày thật sự làm cho người ta có loại cảm giác vô phương đón nhận.
Một người nữ nhân tuổi còn trẻ biến thành một lão bà, đó là cả một quá trình thong thả. Cả quá trình này đối với nữ nhân mà nói tất nhiên đáng sợ. Nhưng mà đến khi một bà lão xấu xí đột nhiên biến thành một thiếu nữ như hoa như ngọc, điều này đối với nam nhân mà nói thì cũng là một chuyện đáng sợ.
Đây là đang khảo nghiệm năng lực chấp nhận của lòng người.
Bỗng dưng, bà lão kia đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết xé ruột xé gan, dung mạo lại thay đổi trở về như cũ. Làn da trơn bóng như ngọc trở nên càng khô héo hơn, thân thể trở nên càng còng lưng hơn.Mái đầu đầy tóc xanh trở nên trắng như tuyết, tóc thậm chí đều bắt đầu rơi rụng.
- Ngươi, ngươi lại cũng là Tà Linh Tầm Bảo Sư...
Bà lão hoảng sợ nhìn chăm chú Kỷ Thương Nguyệt, muốn tránh khỏi nàng càng xa càng tốt. Nhưng mà căn bản là bà ta lại không đẩy được Kỷ Thương Nguyệt.
Bộ nho bào màu trắng trên người Kỷ Thương Nguyệt đều đã bị máu tươi hoàn toàn nhuộm đỏ, da thịt nhẵn mịn trắng như tuyết bị phủ kín một tầng vảy huyết thật dầy. Nàng đứng ở trong Huyết Trì, tựa như một gốc cây Bạch Liên mọc ra từ trong huyết thủy, trên đỉnh đầu ngưng tụ một loại thánh quang thuần khiết.
Bà lão tu luyện chính là đạo Tà Linh Tầm Bảo Sư, muốn cướp lấy Linh Nhân thể trời sinh của Kỷ Thương Nguyệt để cải lão hoàn đồng. Nhưng mà lại thật không ngờ Kỷ Thương Nguyệt tu luyện đúng là 《 Mộ Phủ Tầm Bảo Lục 》, cũng là đi theo đạo Tà Linh Tầm Bảo Sư.
Răng rắc!
Thân thể bà lão trở nên càng già nua hơn, bị Kỷ Thương Nguyệt hút ngược mà biến thành xương khô. Đến cuối cùng ngay cả đầu khớp xương cũng không còn lại, biến thành một đám cốt phấn.
Mái tóc đen trên đầu Kỷ Thương Nguyệt khẽ phất phơ, đôi mắt đen nhánh tựa như hai đầm nước lặng. Bởi vì huyết thủy làm ướt đẫm quần áo, dáng người uyển chuyển hoàn mỹ không tỳ vết liền hiện hết ra bên ngoài.
- Tà Linh Chi Khí thật mạnh mẽ, Linh Nhân Chi Huyết bẩm sinh trên người nàng đã bắt đầu biếny đổi thành Tà Linh Chi Huyết.
Phong Phi Vân không có do dự chút nào, trực tiếp xuất ra Lôi Hỏa Châu. Ngàn vạn đạo lôi điện sấm chớp bay ra từ trong hạt châu màu đen.
Uy lực của Linh Khí nhị phẩm so sánh Nhất Phẩm Linh Khí phải cao hơn mấy lần. Bất kể là linh tính hay uy lực thì đều cực kì đáng sợ. Một tòa động phủ này cứ như thế bị phá huỷ một nửa, vô số đất đá đều sụp xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mặt đất nứt ra một khe hở, một cỗ sóng nhiệt cháy bỏng thiêu đốt phun lên từ dưới mặt đất. Nham Tương đỏ quạch phun trào đã bao trùm kín cả Lôi Hỏa Châu.
- Không tốt! Kỷ Thương Nguyệt cướp được đạo cơ của bà lão, lại dẫn động Địa Kiếp.
Phong Phi Vân cảm giác được dưới mặt đất có một luồng khí mãnh liệt đang ngưng tụ, bốn phương tám hướng cũng có đáng sợ kiếp khí truyền đến, làm cho người ta cảm giác bất an.
Phong Phi Vân giờ phút này đã không dám ở lại trong động phủ. Dù sao hắn cũng sắp sửa đến kì Địa Kiếp. Nếu như bị kiếp khí Địa Kiếp của Kỷ Thương Nguyệt khiến cho chính mình cũng Địa Kiếp, như vậy hậu quả liền thiết tưởng không chịu nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.