Chương 237: Thiên Vương chi thành, Đại Địa chi hổ. (2)
Cửu Đương Gia
09/06/2015
Khi hắn phá tan cảnh giới THiên Mệnh, thậm chí có thể lấy Đại Địa chi hổ triệu hoán ra Thiên Không chi thành, như vậy mới thật sự là vương giả ở cùng cảnh giới, cho dù gặp phải thiên tài cấp bậc sử thi cũng có thể gọi nhịp.
- Ngao!
Một tiếng hổ khiếu kinh thiên động địa!
Hai tay Tần Chiến tựa như hổ trảo, bộc phát ra kim sắc quang hoa, thân thể bắn lên, một đầu thần hổ chi hồn cự đại cũng theo đó bay lên, kim mang chói mắt bao phủ Phong Phi Vân, hai người chiến đấu trong thần hổ tinh hồn.
Thân hình hai người biến đổi nhanh chóng, xuất thủ như điện, giao thủ như cuồng phong kinh lôi.
Trên tầng thứ bảy của Tuyệt Sắc lâu, một lão ẩu chống lấy Ô Mộc long đầu thiết trượng từ trong hư không đi ra, tập tễnh mà đi, nàng cũng không có xuất thủ ngăn cản hai người trẻ tuổi dại chiến, chỉ là hai bàn tay khô héo đen nhánh nhẹ nhàng đặt ở trên đỉnh chóp của một căn mộc trụ trong Tuyệt Sắc lâu.
Một tầng kim chúc quang hoa nhàn nhạt từ trong lòng bàn tay của nàng lan tràn ra ngoài, bao phủ trọn cái Tuyệt Sắc lâu ở trên quang hoa, một cửa sổ, một của, một bàn, một tường, một ngón đều giống như dùng kim chúc chế tạo thành, cho dù lực công kích của Phong Phi Vân cùng Tần Chiến có đáng sợ thế nào đi nữa đều không thể phá hư một góc của sàn nhà.
Lão ẩu này ăn mặc cao quý, một đôi ánh mắt già nua nhìn chằm chằm vào phía dưới.
Sau khi mấy hồng bài co nương dung nhan tuyệt sắc nhìn thấy lão ẩu này liền liên tục quỳ xuống hành lễ, ngay cả Nam Cung Hồng Nhan cũng từ trên lầu các huyền không kia bay xuống, cung kính bái ở trước người lão ẩu.
Các nàng muốn mở miệng nói cái gì, nhưng mà lại bị lão ẩu xuất thủ ngăn cản, giọng nói khàn khàn:
- Yêu ma chi tử thế nhưng đi tới Tuyệt Sắc lâu, chẳng lẽ nữ ma thật đến Phong Hỏa liên thành?
Nàng tựa hồ đang lẩm bẩm.
Thế gian hiện nay, lòng người khủng hoảng, Nam Thái phủ đã biến thiên, danh tiếng của nữ ma khiến cho nhân vật thế hệ trước của cả tu tiên giới đều bị run rẩy, mà người chế tạo Phong Phi Vân được xưng là hồi phục nữ ma tự nhiên cũng nhận được vô số chú ý của cường giả thế hệ trước.
Một người là nữ ma, một người là yêu ma chi tử, đều là ngoại tộc, không có ai tin tưởng giữa bọn họ thật sự là không có quan hệ gì.
Những cự kình kia của thế hệ trước sở dĩ để cho nghịch thiên tài tuấn của thế hệ trẻ xây dựng Trừ ma liên minh cũng là bởi vì thế hệ trước không người nào nguyện ý đầu tiên xuất thủ đánh chết Phong Phi Vân, sợ chọc giận tới nữ ma, rước lấy họa sát thân.
Các đại thế lực tu tiên của Nam Thái phủ mặc dù bên ngoài nói là liên thủ đối phó với nữ ma, nhưng mà lại cũng không phải bền chắc như thép, bọn họ đều có ý nghĩ của riêng mình, cũng không muốn là người đối địch thứ nhất với nữ ma.
Nữ ma muốn tiêu diệt cả tu tiên giới của Nam Thái phủ có lẽ rất khó, nhưng mà muốn giết một tôn cự kình lại cũng không phải là việc khó.
Vô hình trung, ở trong mắt người khác nữ ma đã trở thành hậu thuẫn của Phong Phi Vân, tựa như là một tòa núi dựa lớn kình thiên.
Mà tài tuấn của thế hệ trẻ thì lại không có nhiều kiêng kỵ như vậy, chỉ cần giết Phong Phi Vân là có thể danh chấn thiên hạ, về phần nữ ma, nữ ma chẳng lẽ còn có thể khuất thân mất mặt đi xuất thủ với một tiểu bối còn đang trẻ tuổi?
Mà trên thực tế Phong Phi Vân cũng giống với bọn họ, cũng đối với nữ ma kiêng kỵ không thôi, chỉ muốn cách nàng càng xa càng tót, nhưng mà cho dù hắn hiện tại nói ra những lời này cũng sẽ không có người nào tin tưởng.
- Phong Phi Vân, ta thừa nhận ngươi rất cường đại, nếu như ngươi có thể đột phá Thần Cơ trung kỳ, rất có thể sẽ đánh bại được ta, nhưng mà hiện tại ngươi lại không được.
Tần Chiến há mồm ra gào to một tiếng, vô số lôi điện từ trong miệng hắn phun ra, toàn bộ đều đánh tới trên người của Phong Phi Vân, đem hắn đánh bay ra ngoài.
Một cái hổ trảo khổng lồ ngang trời mà đến, tựa như là một tòa núi nhỏ, chấn đến không khí đều biến thành cuồng phong.
Phong Phi Vân tuy bị mấy chục luồng lôi điện bổ trúng, nhưng mà trong thân thể hắn kim sắc huyết dịch vận chuyển, liền đem tất cả điện quang đều truyền đến trên song chưởng, trên lòng bàn tay có vô số điện quang tràn ngập, cùng với một cái hổ trảo khổng lồ kia liều mạng một kích.
- Oanh!
Chặn lại rồi!
Ở trước mặt đại địa chi hổ khổng lồ, thân thể của Phong Phi Vân mặc dù lộ ra vẻ nhỏ bé nhưng lại cùng hổ trảo đánh đến ngang tay, hơn mười đạo điện quang từ trong tay Phong Phi Vân oanh ngược ra ngoài, đẩy lui Tần Chiến cùng đại địa chi hổ.
Thân thể của Phong Phi Vân cũng là từ mặt đất bay lên, dừng lại ở bên ngoài mười trượng.
- Nghịch thiên tài tuấn quả nhiên chiến lực kinh khủng, căn bản không phải là tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong có thể so sánh được, nếu như Tần Chiến dùng đến thần thông của Đại địa chi hổ là có thể miểu sát bất kỳ người nào trong thập đại chiến tướng của Phong Hỏa liên thành.
- Nhưng mà lại không thể miểu sát yêu ma chi tử, ta cảm giác thiên phú của Phong Phi Vân so với nghịch thiên tài tuấn đều mạnh hơn một tia, nếu như Tần Chiến chỉ có cảnh giới Thần Cơ sơ kỳ, giờ phút này khẳng định đã bị hắn xé nát rồi.
Vô Hà công tử như cũ ngồi ở trong nhã gian nhẹ nhàng uống rượu, cười nói:
- Các ngươi rốt cuộc còn muốn chiến bao lâu? Ta còn chờ Hồng Nhan cô nương cộng đàm phong nguyệt, lại chiến, trời đều sắp sáng rồi.
Phong Phi Vân hướng phía trên nhìn sang, cườ nói:
- Tô huynh lại uống một chén, tràng chiến đấu này cũng liền kết thúc rồi.
- Muốn kết thúc cũng là ta kết thúc ngươi!
Tần Chiến hai chân đạp xuống đất, thân thể cùng đại địa chi hổ kề sát vào nahu, một chưởng đánh ra, hổ trảo theo đó đánh ra, hổ trảo khổng lồ mang theo kim mang sáng ngời từ bầu trời gào thét áp xuống.
Phong Phi Vân đứng thẳng ở cửa đại môn của Tuyệt Sắc lâu, chân phải nhẹ nhàng đạp lên mặt đất, một cỗ địa thế từ trong đại địa xông ra, bao phủ trên người của hắn.
Mượn địa thế, toái địa hổ!
Đại địa chi hổ ngưng tụ chính là tinh hồn của đại địa, mà Phong Phi Vân mượn địa thế chính là tinh khí của đại địa.
Một người ngưng hồn, một người ngưng thế.
- Phá cho ta!
Phong Phi Vân chậm rãi nâng lên thủ chưởng, kim sắc quang mang tràn ngập ở lòng bàn tay, Miểu Quỷ ban chỉ đen nhánh ở trên ngón cái cấp tốc chuyển động, tạo thành một cỗ gió lốc bàng bạc.
- Oanh!
Long mã hà đồ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở trên kim sắc thủ chưởng, một đầu long mã toàn thân đều là huyệt văn, hí dài một tiếng liền là đụng nát đại địa chi hổ.
Đại địa chi hồn mà Tần Chiến ngưng tụ hóa thành địa hổ lại làm sao có thể là đối thủ của long mã, bị đánh bại dễ dàng!
Một chưởng của Phong Phi Vân ngưng tụ địa thế, hung hăng oanh ở đỉnh đầu của Tần Chiến, thân thể Tần Chiến hóa thành một thanh lợi kiếm, muốn xông phá chưởng ấn, nhưng mà lại bị trấn áp vô tình.
- Ngao!
Một tiếng hổ khiếu kinh thiên động địa!
Hai tay Tần Chiến tựa như hổ trảo, bộc phát ra kim sắc quang hoa, thân thể bắn lên, một đầu thần hổ chi hồn cự đại cũng theo đó bay lên, kim mang chói mắt bao phủ Phong Phi Vân, hai người chiến đấu trong thần hổ tinh hồn.
Thân hình hai người biến đổi nhanh chóng, xuất thủ như điện, giao thủ như cuồng phong kinh lôi.
Trên tầng thứ bảy của Tuyệt Sắc lâu, một lão ẩu chống lấy Ô Mộc long đầu thiết trượng từ trong hư không đi ra, tập tễnh mà đi, nàng cũng không có xuất thủ ngăn cản hai người trẻ tuổi dại chiến, chỉ là hai bàn tay khô héo đen nhánh nhẹ nhàng đặt ở trên đỉnh chóp của một căn mộc trụ trong Tuyệt Sắc lâu.
Một tầng kim chúc quang hoa nhàn nhạt từ trong lòng bàn tay của nàng lan tràn ra ngoài, bao phủ trọn cái Tuyệt Sắc lâu ở trên quang hoa, một cửa sổ, một của, một bàn, một tường, một ngón đều giống như dùng kim chúc chế tạo thành, cho dù lực công kích của Phong Phi Vân cùng Tần Chiến có đáng sợ thế nào đi nữa đều không thể phá hư một góc của sàn nhà.
Lão ẩu này ăn mặc cao quý, một đôi ánh mắt già nua nhìn chằm chằm vào phía dưới.
Sau khi mấy hồng bài co nương dung nhan tuyệt sắc nhìn thấy lão ẩu này liền liên tục quỳ xuống hành lễ, ngay cả Nam Cung Hồng Nhan cũng từ trên lầu các huyền không kia bay xuống, cung kính bái ở trước người lão ẩu.
Các nàng muốn mở miệng nói cái gì, nhưng mà lại bị lão ẩu xuất thủ ngăn cản, giọng nói khàn khàn:
- Yêu ma chi tử thế nhưng đi tới Tuyệt Sắc lâu, chẳng lẽ nữ ma thật đến Phong Hỏa liên thành?
Nàng tựa hồ đang lẩm bẩm.
Thế gian hiện nay, lòng người khủng hoảng, Nam Thái phủ đã biến thiên, danh tiếng của nữ ma khiến cho nhân vật thế hệ trước của cả tu tiên giới đều bị run rẩy, mà người chế tạo Phong Phi Vân được xưng là hồi phục nữ ma tự nhiên cũng nhận được vô số chú ý của cường giả thế hệ trước.
Một người là nữ ma, một người là yêu ma chi tử, đều là ngoại tộc, không có ai tin tưởng giữa bọn họ thật sự là không có quan hệ gì.
Những cự kình kia của thế hệ trước sở dĩ để cho nghịch thiên tài tuấn của thế hệ trẻ xây dựng Trừ ma liên minh cũng là bởi vì thế hệ trước không người nào nguyện ý đầu tiên xuất thủ đánh chết Phong Phi Vân, sợ chọc giận tới nữ ma, rước lấy họa sát thân.
Các đại thế lực tu tiên của Nam Thái phủ mặc dù bên ngoài nói là liên thủ đối phó với nữ ma, nhưng mà lại cũng không phải bền chắc như thép, bọn họ đều có ý nghĩ của riêng mình, cũng không muốn là người đối địch thứ nhất với nữ ma.
Nữ ma muốn tiêu diệt cả tu tiên giới của Nam Thái phủ có lẽ rất khó, nhưng mà muốn giết một tôn cự kình lại cũng không phải là việc khó.
Vô hình trung, ở trong mắt người khác nữ ma đã trở thành hậu thuẫn của Phong Phi Vân, tựa như là một tòa núi dựa lớn kình thiên.
Mà tài tuấn của thế hệ trẻ thì lại không có nhiều kiêng kỵ như vậy, chỉ cần giết Phong Phi Vân là có thể danh chấn thiên hạ, về phần nữ ma, nữ ma chẳng lẽ còn có thể khuất thân mất mặt đi xuất thủ với một tiểu bối còn đang trẻ tuổi?
Mà trên thực tế Phong Phi Vân cũng giống với bọn họ, cũng đối với nữ ma kiêng kỵ không thôi, chỉ muốn cách nàng càng xa càng tót, nhưng mà cho dù hắn hiện tại nói ra những lời này cũng sẽ không có người nào tin tưởng.
- Phong Phi Vân, ta thừa nhận ngươi rất cường đại, nếu như ngươi có thể đột phá Thần Cơ trung kỳ, rất có thể sẽ đánh bại được ta, nhưng mà hiện tại ngươi lại không được.
Tần Chiến há mồm ra gào to một tiếng, vô số lôi điện từ trong miệng hắn phun ra, toàn bộ đều đánh tới trên người của Phong Phi Vân, đem hắn đánh bay ra ngoài.
Một cái hổ trảo khổng lồ ngang trời mà đến, tựa như là một tòa núi nhỏ, chấn đến không khí đều biến thành cuồng phong.
Phong Phi Vân tuy bị mấy chục luồng lôi điện bổ trúng, nhưng mà trong thân thể hắn kim sắc huyết dịch vận chuyển, liền đem tất cả điện quang đều truyền đến trên song chưởng, trên lòng bàn tay có vô số điện quang tràn ngập, cùng với một cái hổ trảo khổng lồ kia liều mạng một kích.
- Oanh!
Chặn lại rồi!
Ở trước mặt đại địa chi hổ khổng lồ, thân thể của Phong Phi Vân mặc dù lộ ra vẻ nhỏ bé nhưng lại cùng hổ trảo đánh đến ngang tay, hơn mười đạo điện quang từ trong tay Phong Phi Vân oanh ngược ra ngoài, đẩy lui Tần Chiến cùng đại địa chi hổ.
Thân thể của Phong Phi Vân cũng là từ mặt đất bay lên, dừng lại ở bên ngoài mười trượng.
- Nghịch thiên tài tuấn quả nhiên chiến lực kinh khủng, căn bản không phải là tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong có thể so sánh được, nếu như Tần Chiến dùng đến thần thông của Đại địa chi hổ là có thể miểu sát bất kỳ người nào trong thập đại chiến tướng của Phong Hỏa liên thành.
- Nhưng mà lại không thể miểu sát yêu ma chi tử, ta cảm giác thiên phú của Phong Phi Vân so với nghịch thiên tài tuấn đều mạnh hơn một tia, nếu như Tần Chiến chỉ có cảnh giới Thần Cơ sơ kỳ, giờ phút này khẳng định đã bị hắn xé nát rồi.
Vô Hà công tử như cũ ngồi ở trong nhã gian nhẹ nhàng uống rượu, cười nói:
- Các ngươi rốt cuộc còn muốn chiến bao lâu? Ta còn chờ Hồng Nhan cô nương cộng đàm phong nguyệt, lại chiến, trời đều sắp sáng rồi.
Phong Phi Vân hướng phía trên nhìn sang, cườ nói:
- Tô huynh lại uống một chén, tràng chiến đấu này cũng liền kết thúc rồi.
- Muốn kết thúc cũng là ta kết thúc ngươi!
Tần Chiến hai chân đạp xuống đất, thân thể cùng đại địa chi hổ kề sát vào nahu, một chưởng đánh ra, hổ trảo theo đó đánh ra, hổ trảo khổng lồ mang theo kim mang sáng ngời từ bầu trời gào thét áp xuống.
Phong Phi Vân đứng thẳng ở cửa đại môn của Tuyệt Sắc lâu, chân phải nhẹ nhàng đạp lên mặt đất, một cỗ địa thế từ trong đại địa xông ra, bao phủ trên người của hắn.
Mượn địa thế, toái địa hổ!
Đại địa chi hổ ngưng tụ chính là tinh hồn của đại địa, mà Phong Phi Vân mượn địa thế chính là tinh khí của đại địa.
Một người ngưng hồn, một người ngưng thế.
- Phá cho ta!
Phong Phi Vân chậm rãi nâng lên thủ chưởng, kim sắc quang mang tràn ngập ở lòng bàn tay, Miểu Quỷ ban chỉ đen nhánh ở trên ngón cái cấp tốc chuyển động, tạo thành một cỗ gió lốc bàng bạc.
- Oanh!
Long mã hà đồ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở trên kim sắc thủ chưởng, một đầu long mã toàn thân đều là huyệt văn, hí dài một tiếng liền là đụng nát đại địa chi hổ.
Đại địa chi hồn mà Tần Chiến ngưng tụ hóa thành địa hổ lại làm sao có thể là đối thủ của long mã, bị đánh bại dễ dàng!
Một chưởng của Phong Phi Vân ngưng tụ địa thế, hung hăng oanh ở đỉnh đầu của Tần Chiến, thân thể Tần Chiến hóa thành một thanh lợi kiếm, muốn xông phá chưởng ấn, nhưng mà lại bị trấn áp vô tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.