Chương 1617: Trấn áp lão ma vạn năm.
Cửu Đương Gia
17/08/2015
Ta liền nói Đại quận chúa làm sao lại gả cho một tên bán yêu, nguyên lai bán yêu này không thể so sánh như bình thường, thành tựu về khôi lỗi thuật cao như thế, giá trị tự nhân mà nói đủ để sánh ngang với lão tổ của một tòa tước phủ rồi.
- Hơn nữa hắn còn trẻ như vậy, tiềm lực còn chưa hoàn toàn khai thác hết, thành tựu tương lai ở trên khôi lỗi thuật khó có thể lường được.
...
Địa Ngục Diêm La giống như là một cái cối xay thịt, lệ khí rất nặng, một ngụm hạ xuống, một vị lão nhân đã bị nó gặm mất nửa người, nửa người dưới bị nó tát một cái nát bét.
- Oanh!
Phong Phi Vân đem tôn khôi lỗi thứ hai tế ra, đây là Hải Thần Vệ mà lúc ở Cửu Uyên tiên thành thu phục được, chiến lực ở mức Vũ Hóa đệ nhị trọng đỉnh phong, thi khí trên người cường thịnh, có nhất nguyên tinh hồn, đang không ngừng cắn nuốt những tu sĩ kia của Âm Gian giới, tiêu hóa huyết nhục của bọn hắn, cường đại tự thân.
- Tát đậu thành binh, bổ thiên thạch nhân!
Phong Phi Vân vung cánh tay lên, mấy ngàn tôn tahchj nhân do Bổ thiên thạch tế luyện bay ra ngoài, những thứ này đều là từ trong di chỉ của Cửu Uyên tiên thành lấy được, là khôi lỗi thuộc về Khôi lỗi đại sự Niếp Hải tế luyện ra, thân thể cứng rắn vô cùng, ẩn chứa đạo vận, truyền thừa một loại ý niệm của khôi lỗi sư.
Hải Thần Vệ dẫn theo mấy ngàn tôn khôi lỗi thạch nhân đem hơn mười vị hắc bào nhân đánh cho băng liejt, hóa thành một mảnh huyết vũ.
Bọn họ tựa như thần binh thiên hàng, đại sát tứ phương, đem chút ít lão bối tu sĩ của Diệp Hồng cảnh làm cho kinh động, lần đầu tiên cảm nhận được sự đáng sợ của một vị khôi lỗi sư cường đại, quả thực có năng lực tiêu diệt một thế gia trung cổ.
Những tu sĩ kia của Âm Gian giới đều bị giết đến có chút choáng váng, chẳng bao giờ nghĩ tới sẽ bị một khôi lỗi sư đánh cho thảm như vậy.
Âm Gian giới vô luận tới chỗ nào đều sẽ khiến cho người ta sợ hãi, nhưng mà hiện tại có một vị khôi lỗi sư so với bọn họ lại càng đáng sợ hơn, đem bọn họ giết đến người ngã ngựa đổ, đây quả thực là để cho bọn họ không thể tiếp nhận.
- Một đống đá tảng mà thôi, có cái gì đáng sợ.
Cổ Trát Tây thân thể khôi ngô, tiến vào trong thạch nhân khôi lỗi, đem một tôn thạch nhân khôi lỗi oanh vào trong lòng đất.
- Ngao!
Địa Ngục Diêm La ba đầu sáu tay lần nữa đánh với Cổ Trát Tây, lực lượng chạm vào nhau, đại địa dưới chân bọn họ lập tức băng liệt ra, từ chiều rộng một thước biến thành hai thước, ba thước...
Cổ Trát Tây chính là lão ma tu luyện trên vạn năm, tu vi cực kỳ tinh thâm, ngay cả Thập nhất tổ của Lưu Ly gia tộc cũng bị hắn áp chết, thể hiện ra chiến uy vô cùng.
Địa Ngục Diêm La chính là do Địa Ngục Vụ ngưng tụ mà thành, trong thân thể có đầu cùng trái tim của Diêm Vương, lại ăn không ít Thánh Linh Phượng Hoàng huyết tinh, uống Thiên Mộc thánh tuyền, có thể nói là thể chất đỉnh cấp trong khôi lỗi, lực lớn vô cùng, có thể tay không đánh nát một góc đại địa.
Liền ở trên lực lượng mà nói, Địa Ngục Diêm La thậm chí vượt qua Phong Phi Vân hiện tại.
- Oanh!
Cổ Trát Tây bị đánh đến liên tiếp bại lui, xương trên cánh tay đều muốn gãy lìa, huyết nhục đang không ngừng phá mở, hộc máu từng ngụm.
- Ngao!
Địa Ngục Diêm La càng đánh càng mạnh, lực lượng của Thánh Linh Phượng Hoàng huyết dịch trong thân thể bị kích phát ra, trong thân thể truyền đến một tia Thánh linh khí nhàn nhạt, ở trên khí thế đem lão ma vạn năm Cổ Trát Tây áp xuống dưới.
Cả người nó đều là hỏa diễm, trong đầu Phượng phun ra Phượng Hoàng nghiệt hỏa, có khí thế thiên hỏa liêu nguyên.
Sắc mặt của Cổ Trát Tây đại biến, nhanh chóng lui về phía sau, nhưng mà những tu sĩ Âm Gian giới kia lại không có vận khí tốt như vậy, bị Phượng Hoàng nghiệt hỏa đốt chết một mảng lớn, hóa thành phấn vụn.
- Lực lượng thật là khủng khiếp!
Cổ Trát Tây ổn định cước bộ, điều động linh khí trên người, khôi phục thương thế.
- Không cần phải để ý đến những khôi lỗi này, chém giết Phong Phi Vân, chỉ cần hắn chết đi, những khôi lỗi này đều phải hóa thành vật chết.
Sắc mặt của Cố bát thiếu gia hết sức khó nhìn, lần này đi đến đồ diệt tu sĩ của Diệp Hồng cảnh, vốn cũng đã làm tốt sách lược vẹn toàn, nhưng mà kết quả so với dự trù lại cách quá xa, có hơn một trăm vị Vũ Hóa hiền giả bỏ mình tại chỗ, tổn thất thật sự quá lớn.
Đây là lời nói từ trong miệng Cố bát thiếu gia nói ra, nhưng mà lại đại biểu cho ý chí của Chuyển Luân Vương.
- Thình thịch!
Một lão ma đầu vạn năm đi ra từ trong hư không, một đầu tóc đỏ, hai mắt như chuông đồng, giống như là một hỏa đầu đà, hai chân trần trụi, một cước hướng Phong Phi Vân đạp xuống, bàn chân đã biến dài mười trượng.
Lão ma đầu vạn năm Đồ Thương Tử!
Lão ma đầu này từng liên tiếp đồ sát mười bảy cổ tộc, có hơn ức sinh mệnh chết ở trong tay của lão, từng chấn động tứ phương, sau đó bị một vị thế ngoại cao nhân đánh chết.
Trên thực tế hắn cũng không bị chết thật, được người của Âm Gian giới cứu, trở thành một thành viên của Âm Gian giới.
Lúc này Phong Phi Vân đã trở thành hi vọng cứu mạng của những tu sĩ Diệp Hồng cảnh, tự nhiên không hi vọng tính mạng của hắn bị uy hiếp, có hai vị Vũ Hóa hiền giả cường đại xuất thủ, đồng thời vận dụng trấn vực bảo binh, hướng Đồ Thương Tử oanh tới.
- Hắc hắc, chỉ bằng hai tiểu lão nhi các ngươi cũng muốn giao thủ với bổn tọa, lúc bổn tọa tung hoành thiên hạ, các ngươi còn chưa ra đời!
Đồ Thương Tử cười lạnh một tiếng, bàn chân không có chút dừng lại mà hạ xuống.
- Oanh long long!
Chân của hắn tựa như là kim thiết đúc luyện mà thành, hết sức kinh khủng, đem hai kiện trấn vực bảo binh đều đạp xuống dưới đất, về phần hai vị Vũ Hóa hiền giả này tự nhiên là bị một cước của hắn đạp thành bùn máu.
Đây vẻn vẹn chỉ là lực lượng một cước của hắn, cho dù ngăn cản trước mặt hắn là một tòa núi lớn, sợ rằng cũng sẽ bị một cước của hắn đạp thành vực sâu.
Trong đôi mắt của Phong Phi Vân toát ra hỏa diễm, ánh mắt trừng về phía Đồ Thương Tử, ánh mắt đặc biệt sắc bén, giống như một thanh đao.
Đồ Thương Tử vội vàng lùi về phía sau ba bước, bộ ngực đau đớn muốn nứt ra, cảm giác tuổi thọ của mình mất mấy trăm năm.
- Ánh mắt của tiểu tử này có cổ quái, vẻn vẹn chỉ là trợn mắt nhìn một cái thế nhưng để cho ta mất đi hơn hai trăm năm dương thọ, đây là lực lượng gì?
Mọi người ồ lên, một ánh mắt của Phong Phi Vân thế nhưng đem một vị lão ma xưng hùng vạn năm khiến cho sợ đến lui về phía sau, chuyện này nếu truyền đi sợ rằng cả đệ lục trung ương vương triều đều phải oanh động.
- Cho dù ta đem chuyện này nói ra ngoài, sợ rằng cũng không có ai tin tưởng, sẽ cảm thấy là ta đang khoác lác.
Du Tử lâm cũng cảm thấy Phong Phi Vân thật sự quá trâu rồi, một cái ánh mắt dọa lui lão ma vạn năm, đây chính là lão tổ của Vô Thọ tinh cung bọn cũng không trâu bò như vậy.
- Hơn nữa hắn còn trẻ như vậy, tiềm lực còn chưa hoàn toàn khai thác hết, thành tựu tương lai ở trên khôi lỗi thuật khó có thể lường được.
...
Địa Ngục Diêm La giống như là một cái cối xay thịt, lệ khí rất nặng, một ngụm hạ xuống, một vị lão nhân đã bị nó gặm mất nửa người, nửa người dưới bị nó tát một cái nát bét.
- Oanh!
Phong Phi Vân đem tôn khôi lỗi thứ hai tế ra, đây là Hải Thần Vệ mà lúc ở Cửu Uyên tiên thành thu phục được, chiến lực ở mức Vũ Hóa đệ nhị trọng đỉnh phong, thi khí trên người cường thịnh, có nhất nguyên tinh hồn, đang không ngừng cắn nuốt những tu sĩ kia của Âm Gian giới, tiêu hóa huyết nhục của bọn hắn, cường đại tự thân.
- Tát đậu thành binh, bổ thiên thạch nhân!
Phong Phi Vân vung cánh tay lên, mấy ngàn tôn tahchj nhân do Bổ thiên thạch tế luyện bay ra ngoài, những thứ này đều là từ trong di chỉ của Cửu Uyên tiên thành lấy được, là khôi lỗi thuộc về Khôi lỗi đại sự Niếp Hải tế luyện ra, thân thể cứng rắn vô cùng, ẩn chứa đạo vận, truyền thừa một loại ý niệm của khôi lỗi sư.
Hải Thần Vệ dẫn theo mấy ngàn tôn khôi lỗi thạch nhân đem hơn mười vị hắc bào nhân đánh cho băng liejt, hóa thành một mảnh huyết vũ.
Bọn họ tựa như thần binh thiên hàng, đại sát tứ phương, đem chút ít lão bối tu sĩ của Diệp Hồng cảnh làm cho kinh động, lần đầu tiên cảm nhận được sự đáng sợ của một vị khôi lỗi sư cường đại, quả thực có năng lực tiêu diệt một thế gia trung cổ.
Những tu sĩ kia của Âm Gian giới đều bị giết đến có chút choáng váng, chẳng bao giờ nghĩ tới sẽ bị một khôi lỗi sư đánh cho thảm như vậy.
Âm Gian giới vô luận tới chỗ nào đều sẽ khiến cho người ta sợ hãi, nhưng mà hiện tại có một vị khôi lỗi sư so với bọn họ lại càng đáng sợ hơn, đem bọn họ giết đến người ngã ngựa đổ, đây quả thực là để cho bọn họ không thể tiếp nhận.
- Một đống đá tảng mà thôi, có cái gì đáng sợ.
Cổ Trát Tây thân thể khôi ngô, tiến vào trong thạch nhân khôi lỗi, đem một tôn thạch nhân khôi lỗi oanh vào trong lòng đất.
- Ngao!
Địa Ngục Diêm La ba đầu sáu tay lần nữa đánh với Cổ Trát Tây, lực lượng chạm vào nhau, đại địa dưới chân bọn họ lập tức băng liệt ra, từ chiều rộng một thước biến thành hai thước, ba thước...
Cổ Trát Tây chính là lão ma tu luyện trên vạn năm, tu vi cực kỳ tinh thâm, ngay cả Thập nhất tổ của Lưu Ly gia tộc cũng bị hắn áp chết, thể hiện ra chiến uy vô cùng.
Địa Ngục Diêm La chính là do Địa Ngục Vụ ngưng tụ mà thành, trong thân thể có đầu cùng trái tim của Diêm Vương, lại ăn không ít Thánh Linh Phượng Hoàng huyết tinh, uống Thiên Mộc thánh tuyền, có thể nói là thể chất đỉnh cấp trong khôi lỗi, lực lớn vô cùng, có thể tay không đánh nát một góc đại địa.
Liền ở trên lực lượng mà nói, Địa Ngục Diêm La thậm chí vượt qua Phong Phi Vân hiện tại.
- Oanh!
Cổ Trát Tây bị đánh đến liên tiếp bại lui, xương trên cánh tay đều muốn gãy lìa, huyết nhục đang không ngừng phá mở, hộc máu từng ngụm.
- Ngao!
Địa Ngục Diêm La càng đánh càng mạnh, lực lượng của Thánh Linh Phượng Hoàng huyết dịch trong thân thể bị kích phát ra, trong thân thể truyền đến một tia Thánh linh khí nhàn nhạt, ở trên khí thế đem lão ma vạn năm Cổ Trát Tây áp xuống dưới.
Cả người nó đều là hỏa diễm, trong đầu Phượng phun ra Phượng Hoàng nghiệt hỏa, có khí thế thiên hỏa liêu nguyên.
Sắc mặt của Cổ Trát Tây đại biến, nhanh chóng lui về phía sau, nhưng mà những tu sĩ Âm Gian giới kia lại không có vận khí tốt như vậy, bị Phượng Hoàng nghiệt hỏa đốt chết một mảng lớn, hóa thành phấn vụn.
- Lực lượng thật là khủng khiếp!
Cổ Trát Tây ổn định cước bộ, điều động linh khí trên người, khôi phục thương thế.
- Không cần phải để ý đến những khôi lỗi này, chém giết Phong Phi Vân, chỉ cần hắn chết đi, những khôi lỗi này đều phải hóa thành vật chết.
Sắc mặt của Cố bát thiếu gia hết sức khó nhìn, lần này đi đến đồ diệt tu sĩ của Diệp Hồng cảnh, vốn cũng đã làm tốt sách lược vẹn toàn, nhưng mà kết quả so với dự trù lại cách quá xa, có hơn một trăm vị Vũ Hóa hiền giả bỏ mình tại chỗ, tổn thất thật sự quá lớn.
Đây là lời nói từ trong miệng Cố bát thiếu gia nói ra, nhưng mà lại đại biểu cho ý chí của Chuyển Luân Vương.
- Thình thịch!
Một lão ma đầu vạn năm đi ra từ trong hư không, một đầu tóc đỏ, hai mắt như chuông đồng, giống như là một hỏa đầu đà, hai chân trần trụi, một cước hướng Phong Phi Vân đạp xuống, bàn chân đã biến dài mười trượng.
Lão ma đầu vạn năm Đồ Thương Tử!
Lão ma đầu này từng liên tiếp đồ sát mười bảy cổ tộc, có hơn ức sinh mệnh chết ở trong tay của lão, từng chấn động tứ phương, sau đó bị một vị thế ngoại cao nhân đánh chết.
Trên thực tế hắn cũng không bị chết thật, được người của Âm Gian giới cứu, trở thành một thành viên của Âm Gian giới.
Lúc này Phong Phi Vân đã trở thành hi vọng cứu mạng của những tu sĩ Diệp Hồng cảnh, tự nhiên không hi vọng tính mạng của hắn bị uy hiếp, có hai vị Vũ Hóa hiền giả cường đại xuất thủ, đồng thời vận dụng trấn vực bảo binh, hướng Đồ Thương Tử oanh tới.
- Hắc hắc, chỉ bằng hai tiểu lão nhi các ngươi cũng muốn giao thủ với bổn tọa, lúc bổn tọa tung hoành thiên hạ, các ngươi còn chưa ra đời!
Đồ Thương Tử cười lạnh một tiếng, bàn chân không có chút dừng lại mà hạ xuống.
- Oanh long long!
Chân của hắn tựa như là kim thiết đúc luyện mà thành, hết sức kinh khủng, đem hai kiện trấn vực bảo binh đều đạp xuống dưới đất, về phần hai vị Vũ Hóa hiền giả này tự nhiên là bị một cước của hắn đạp thành bùn máu.
Đây vẻn vẹn chỉ là lực lượng một cước của hắn, cho dù ngăn cản trước mặt hắn là một tòa núi lớn, sợ rằng cũng sẽ bị một cước của hắn đạp thành vực sâu.
Trong đôi mắt của Phong Phi Vân toát ra hỏa diễm, ánh mắt trừng về phía Đồ Thương Tử, ánh mắt đặc biệt sắc bén, giống như một thanh đao.
Đồ Thương Tử vội vàng lùi về phía sau ba bước, bộ ngực đau đớn muốn nứt ra, cảm giác tuổi thọ của mình mất mấy trăm năm.
- Ánh mắt của tiểu tử này có cổ quái, vẻn vẹn chỉ là trợn mắt nhìn một cái thế nhưng để cho ta mất đi hơn hai trăm năm dương thọ, đây là lực lượng gì?
Mọi người ồ lên, một ánh mắt của Phong Phi Vân thế nhưng đem một vị lão ma xưng hùng vạn năm khiến cho sợ đến lui về phía sau, chuyện này nếu truyền đi sợ rằng cả đệ lục trung ương vương triều đều phải oanh động.
- Cho dù ta đem chuyện này nói ra ngoài, sợ rằng cũng không có ai tin tưởng, sẽ cảm thấy là ta đang khoác lác.
Du Tử lâm cũng cảm thấy Phong Phi Vân thật sự quá trâu rồi, một cái ánh mắt dọa lui lão ma vạn năm, đây chính là lão tổ của Vô Thọ tinh cung bọn cũng không trâu bò như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.