Chương 1686: Trung đan điền vỡ. (2)
Cửu Đương Gia
20/08/2015
Phong Phi Vân chỉ ngồi xếp bằng tại chỗ, tham ngộ thánh linh đạo, như thể hắn không nghe Huyết Giao nói gì.
Huyết Giao mất kiên nhẫn nói:
- Nếu ngươi giảip hong ân trên thanh liên trúc lâu, bản vương chắc chắn sẽ chặn lại Bá hoàng tử giúp ngươi. Hãy tin ta, tuyệt đối không lừa ngươi, thật sự, tin ta đi . . . Ui da, đến nữa.
Bùm!
Thánh thực quả bay vào thanh liên trúc lâu, đánh xỉu Huyết Giao.
Phong Phi Vân tu luyện một canh giờ, hé mắt ra. Phong Phi Vân cảm thấy sự việc không bình thường, tại sao Đan Đỉnh Quỷ thị đột nhiên tụ tập nhiều anh kiệt các tộc? Chắc chắn xảy ra chuyện lớn.
Phong Phi Vân hỏi han, một anh kiệt yêu tộc cho biết đáp án.
Phong Phi Vân hút ngụm khí lạnh:
- Tinh huyết đại thánh!
Có tin tức truyền ra không lâu sau sẽ đấu giá một giọt tinh huyết đại thánh trong Đan Đỉnh Quỷ thị.
Tin tức này đã truyền khắp các đại tộc, anh kiệt, vương giả các tộc đều chạy đến, quyết tâm có được một giọt đại thánh tinh huyết.
Từ xưa đến nay chỉ ba người được phong đại thánh, bọn họ để lại tinh huyết là thứ quý nhất thiên địa, có thể gọi là báu vật vô giá.
Đương nhiên đối với thanh niên tài tuấn đỉnh cao nhất thì tinh huyết đại thánh quý giá hơn, có thể tẩy luyện thân thể cho bọn họ, nâng tư chất cao thêm một bậc thang. Rất có thể lĩnh ngộ được đạo đại thánh từ trong tinh huyết đại thánh.
Hèn gì nhiều anh kiệt trẻ tuổi đến Đan Đỉnh Quỷ thị.
Phong Phi Vân càn khao khát tinh huyết đại thánh hơn, đây là một trong ba chủ dược hồi sinh Nam Cung Hồng Nhan. Phong Phi Vân vốn cho rằng sau thái cổ không được thấy tinh huyết đại thánh nữa, ai ngờ bây giờ hy vọng lại dấy lên.
Dù thế nào phải có được tinh huyết đại thánh!
Ánh mắt Phong Phi Vân dứt khoát, siết chặt hai tay. Bây giờ lực lượng của hắn còn rất yếu, hắn phải biến mạnh hơn nữa mới cướp được tinh huyết đại thánh.
Phong Phi Vân vốn định chờ thêm mấy ngày mới phá vỡ trung đan điền, nhưng bây giờ hắn không kịp đợi nữa.
Phong Phi Vân quyết định phá trung đan điền ngay lúc này, tu vi mạnh đến phần nào hay phần nấy, trong cuộc tranh giành tinh huyết đại thánh mới có lợi hơn. Mặt ngoài nói là đấu giá nhưng báu vật đẳng cấp cỡ này một khi xuất thế sẽ khuấy động gió mây.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương lại bay ra bảo vệ hai bên người Phong Phi Vân, hộ đạo cho hắn.
Qua một ngày điều dưỡng, trạng thái thân thể Phong Phi Vân đã ổn định, hắn có thể thử trùng kích bước thứ hai.
Thượng đan điền chính là "Tàng thần chi phủ", trung đan điền chính là "Tàng khí chi phủ". Tức là tu vi của Phong Phi Vân đều ngưng tụ ở trung đan điền, sơ sẩy một cái hắn rất có thể thành phế nhân mất hết tu vi.
Cho nên phá vỡ trung đan điền càng cần chú ý cẩn thận hơn phá vỡ thượng đan điền, sai một chút là vạn kiếp bất phục.
Trong trung đan điền chứa Thanh Đồng cổ thuyền, Vũ Hóa đài, Phong Phi Vân đã đứa chúng nó vào Thiên quốc.
Phong Phi Vân cố gắng điều hòa hơi thở cùng máu chảy bình ổn nhất.
Tám mươi mốt khối phượng cốt từ từ bốc cháy lên, tia lửa tràn ra ngưng tụ thành tám mươi mốt con sông lửa, không ngừng trướng to, lửa rực cháy dữ dội đánh vào trung đan điền.
Bùm!
Người Phong Phi Vân rung mạnh, toàn thân đau thấu xương, não sắp nứt vỡ.
Nhưng trung đan điền cực kỳ rắn chắc, chỉ nứt mấy cái khe chứ không vỡ ra.
Phong Phi Vân cắn chặt răng, lại lần nữa điều động tám mươi mốt con sông lửa đụng mạnh hơn. Phong Phi Vân liên tục oanh kích trung đan điền sáu lần, mỗi lần đều tự tàn. Phong Phi Vân ọc máu, tinh khí, tuổi thọ nhanh chóng xói mòn.
Chỉ vài giây, Phong Phi Vân từ bộ dạng hơn năm mươi tuổi biến thành bảy mươi mấy, da nhăn nheo, tóc gần bạc hết.
Đến lần va chạm thứ sáu thì trung đan điền vỡ thành mấy mảnh nhỏ.
Cơ thể già nua của Phong Phi Vân cũng tan vỡ, mỗi lỗ chân lông chảy máu. Phong Phi Vân như thành người máu.
Phong Phi Vân nhanh chóng già đi, hắn vội quát:
- Ngưng!
Những mảnh nhỏ đan điền ngưng tụ hướng thánh linh nội đan, như các thiên thạch đụng vào ngôi sao, cuối cùng dung hợp lại. Nhưng quá trình rất đau đớn, mỗi giây Phong Phi Vân như bị vật nặng đập mạnh vào đầu. Phong Phi Vân cắn chặt răng, cố gắng khiến mình giữ tỉnh táo. Phong Phi Vân sợ nếu xỉu thì không tỉnh lại nổi nữa.
Nội đan thánh linh không ngừng trướng lớn trong cơ thể Phong Phi Vân, từ ban đầu cỡ một nửa hạt cơm phồng lên cỡ viên thuốc.
Cuối cùng nội đan thánh linh hấp thu hết mảnh nhỏ đan điền, ổn định lại.
Lúc này Phong Phi Vân già đến không thành hình, tinh khí xói mòn hơn một nửa. Phong Phi Vân như lão nhân chín mươi tuổi, tóc và lông mày bạc phơ, da nhăn nhúm, thân hình lọm khọm như tùy thời xuống lỗ.
Mao Ô Quy, thánh thực quả luôn biết rõ Phong Phi Vân cũng sút không nhận ra.
Năm anh kiệt yêu tộc quỳ trước bia ngọc thạch sợ hết hồn, không biết cường giả bán yêu đang làm cái quái gì, sao lại hành hạ mình như thế?
Làm sao vậy?
Mao Ô Quy thở dài thườn thượt:
- Ài, bán yêu trời sinh mệnh tyiện, không được thiên địa chấp nhận. Muốn phá vỡ thiên địa nguyền ủa thì bán yêu phải mở ra con đường mới, nhưng con đường này đã định trước gian nan trắc trở, nguy hiểm hơn người khác. Có lẽ mấy ngày nữa hắn sẽ chết. Như Thanh Liên nữ thánh, cát bụi vùi lấp, ngàn vạn năm sau mọi vinh nhục bị người lãng quên.
Thánh thực quả hỏi:
- Tại sao nhị đại gia phải mở con đường mới? Như bây giờ không tốt sao?
Mao Ô Quy trả lời:
- Trên đời này có một loại người chỉ biết tiến tới không ngừng, tuyệt đối không thụt lùi, không dừng bước. Loại . . . Loại người này được gọi là người tu tiên, là người tu tiên thật sự.
Phong Phi Vân như khúc gỗ mục ngồi xếp bằng trước bia ngọc thạch, hằng cổ bất động, khóe môi dần cong lên.
Phong Phi Vân cười.
Vì Phong Phi Vân biết con đường hắn đi là chính xác. Nếu phá nát đan điền, cô đọng ra nội đan thánh linh, bước lên con đường mới đi thông Vũ Hóa cảnh thì đây ngang nửa với niết bàn lần thứ mười.
từ xưa đến nay không ai niết bàn lần thứ mười trong cảnh giới niết bàn, bây giờ Phong Phi Vân lại đi con đường này.
Phong Phi Vân đã đi được nửa đường.
Chỉ có đi con đường người khác không dám đi mới phá vỡ được nguyền rủa trời cao.
Phá rồi mới lập, niết bàn trọng sinh.
Đương nhiên con đường này đã định trước cực kỳ nguy hiểm, có thể sẽ chết thật. Phải lấy mạng ra đánh bạc.
Giọng Phong Phi Vân keng leng mạnh mẽ truyền ra mấy vạn dặm, như sấm sét đánh qua, nhiều cường giả yêu tộc bị chấn màng tai đau nhức.
Bên ngoài Thanh Liên linh sơn sôi trào, Yến Tam Thiên cũng bị đánh bại. Mọi người nhìn thấy hết, bán yêu kia quá mạnh mẽ, tuyệt đối là bán yêu sức chiến đấu số một từ xưa đến nay, mạnh mẽ làm tim người run rẩy.
Có người đến trước, tuyền tin về Đan Đỉnh Quỷ thị, lại gây ra sóng gió.
Một trí giả yêu tộc suy đoán:
- Bán yêu này chắc không phải đã đột phá Vũ Hóa cảnh?
Tứ hoàng tử Kim Ô tộc, Yến Tam Thiên là anh kiệt đỉnh cao trong yêu tộc, có thể vượt cảnh giới đè đầu đối thủ. Nhưng hai người lần lượt thua trong tay một bán yêu, đây là sỉ nhục cực lớn với Kim Ô yêu tộc, Huyết Giao yêu tộc, nhưng cũng khiến người suy nghĩ sâu xa.
Huyết Giao mất kiên nhẫn nói:
- Nếu ngươi giảip hong ân trên thanh liên trúc lâu, bản vương chắc chắn sẽ chặn lại Bá hoàng tử giúp ngươi. Hãy tin ta, tuyệt đối không lừa ngươi, thật sự, tin ta đi . . . Ui da, đến nữa.
Bùm!
Thánh thực quả bay vào thanh liên trúc lâu, đánh xỉu Huyết Giao.
Phong Phi Vân tu luyện một canh giờ, hé mắt ra. Phong Phi Vân cảm thấy sự việc không bình thường, tại sao Đan Đỉnh Quỷ thị đột nhiên tụ tập nhiều anh kiệt các tộc? Chắc chắn xảy ra chuyện lớn.
Phong Phi Vân hỏi han, một anh kiệt yêu tộc cho biết đáp án.
Phong Phi Vân hút ngụm khí lạnh:
- Tinh huyết đại thánh!
Có tin tức truyền ra không lâu sau sẽ đấu giá một giọt tinh huyết đại thánh trong Đan Đỉnh Quỷ thị.
Tin tức này đã truyền khắp các đại tộc, anh kiệt, vương giả các tộc đều chạy đến, quyết tâm có được một giọt đại thánh tinh huyết.
Từ xưa đến nay chỉ ba người được phong đại thánh, bọn họ để lại tinh huyết là thứ quý nhất thiên địa, có thể gọi là báu vật vô giá.
Đương nhiên đối với thanh niên tài tuấn đỉnh cao nhất thì tinh huyết đại thánh quý giá hơn, có thể tẩy luyện thân thể cho bọn họ, nâng tư chất cao thêm một bậc thang. Rất có thể lĩnh ngộ được đạo đại thánh từ trong tinh huyết đại thánh.
Hèn gì nhiều anh kiệt trẻ tuổi đến Đan Đỉnh Quỷ thị.
Phong Phi Vân càn khao khát tinh huyết đại thánh hơn, đây là một trong ba chủ dược hồi sinh Nam Cung Hồng Nhan. Phong Phi Vân vốn cho rằng sau thái cổ không được thấy tinh huyết đại thánh nữa, ai ngờ bây giờ hy vọng lại dấy lên.
Dù thế nào phải có được tinh huyết đại thánh!
Ánh mắt Phong Phi Vân dứt khoát, siết chặt hai tay. Bây giờ lực lượng của hắn còn rất yếu, hắn phải biến mạnh hơn nữa mới cướp được tinh huyết đại thánh.
Phong Phi Vân vốn định chờ thêm mấy ngày mới phá vỡ trung đan điền, nhưng bây giờ hắn không kịp đợi nữa.
Phong Phi Vân quyết định phá trung đan điền ngay lúc này, tu vi mạnh đến phần nào hay phần nấy, trong cuộc tranh giành tinh huyết đại thánh mới có lợi hơn. Mặt ngoài nói là đấu giá nhưng báu vật đẳng cấp cỡ này một khi xuất thế sẽ khuấy động gió mây.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương lại bay ra bảo vệ hai bên người Phong Phi Vân, hộ đạo cho hắn.
Qua một ngày điều dưỡng, trạng thái thân thể Phong Phi Vân đã ổn định, hắn có thể thử trùng kích bước thứ hai.
Thượng đan điền chính là "Tàng thần chi phủ", trung đan điền chính là "Tàng khí chi phủ". Tức là tu vi của Phong Phi Vân đều ngưng tụ ở trung đan điền, sơ sẩy một cái hắn rất có thể thành phế nhân mất hết tu vi.
Cho nên phá vỡ trung đan điền càng cần chú ý cẩn thận hơn phá vỡ thượng đan điền, sai một chút là vạn kiếp bất phục.
Trong trung đan điền chứa Thanh Đồng cổ thuyền, Vũ Hóa đài, Phong Phi Vân đã đứa chúng nó vào Thiên quốc.
Phong Phi Vân cố gắng điều hòa hơi thở cùng máu chảy bình ổn nhất.
Tám mươi mốt khối phượng cốt từ từ bốc cháy lên, tia lửa tràn ra ngưng tụ thành tám mươi mốt con sông lửa, không ngừng trướng to, lửa rực cháy dữ dội đánh vào trung đan điền.
Bùm!
Người Phong Phi Vân rung mạnh, toàn thân đau thấu xương, não sắp nứt vỡ.
Nhưng trung đan điền cực kỳ rắn chắc, chỉ nứt mấy cái khe chứ không vỡ ra.
Phong Phi Vân cắn chặt răng, lại lần nữa điều động tám mươi mốt con sông lửa đụng mạnh hơn. Phong Phi Vân liên tục oanh kích trung đan điền sáu lần, mỗi lần đều tự tàn. Phong Phi Vân ọc máu, tinh khí, tuổi thọ nhanh chóng xói mòn.
Chỉ vài giây, Phong Phi Vân từ bộ dạng hơn năm mươi tuổi biến thành bảy mươi mấy, da nhăn nheo, tóc gần bạc hết.
Đến lần va chạm thứ sáu thì trung đan điền vỡ thành mấy mảnh nhỏ.
Cơ thể già nua của Phong Phi Vân cũng tan vỡ, mỗi lỗ chân lông chảy máu. Phong Phi Vân như thành người máu.
Phong Phi Vân nhanh chóng già đi, hắn vội quát:
- Ngưng!
Những mảnh nhỏ đan điền ngưng tụ hướng thánh linh nội đan, như các thiên thạch đụng vào ngôi sao, cuối cùng dung hợp lại. Nhưng quá trình rất đau đớn, mỗi giây Phong Phi Vân như bị vật nặng đập mạnh vào đầu. Phong Phi Vân cắn chặt răng, cố gắng khiến mình giữ tỉnh táo. Phong Phi Vân sợ nếu xỉu thì không tỉnh lại nổi nữa.
Nội đan thánh linh không ngừng trướng lớn trong cơ thể Phong Phi Vân, từ ban đầu cỡ một nửa hạt cơm phồng lên cỡ viên thuốc.
Cuối cùng nội đan thánh linh hấp thu hết mảnh nhỏ đan điền, ổn định lại.
Lúc này Phong Phi Vân già đến không thành hình, tinh khí xói mòn hơn một nửa. Phong Phi Vân như lão nhân chín mươi tuổi, tóc và lông mày bạc phơ, da nhăn nhúm, thân hình lọm khọm như tùy thời xuống lỗ.
Mao Ô Quy, thánh thực quả luôn biết rõ Phong Phi Vân cũng sút không nhận ra.
Năm anh kiệt yêu tộc quỳ trước bia ngọc thạch sợ hết hồn, không biết cường giả bán yêu đang làm cái quái gì, sao lại hành hạ mình như thế?
Làm sao vậy?
Mao Ô Quy thở dài thườn thượt:
- Ài, bán yêu trời sinh mệnh tyiện, không được thiên địa chấp nhận. Muốn phá vỡ thiên địa nguyền ủa thì bán yêu phải mở ra con đường mới, nhưng con đường này đã định trước gian nan trắc trở, nguy hiểm hơn người khác. Có lẽ mấy ngày nữa hắn sẽ chết. Như Thanh Liên nữ thánh, cát bụi vùi lấp, ngàn vạn năm sau mọi vinh nhục bị người lãng quên.
Thánh thực quả hỏi:
- Tại sao nhị đại gia phải mở con đường mới? Như bây giờ không tốt sao?
Mao Ô Quy trả lời:
- Trên đời này có một loại người chỉ biết tiến tới không ngừng, tuyệt đối không thụt lùi, không dừng bước. Loại . . . Loại người này được gọi là người tu tiên, là người tu tiên thật sự.
Phong Phi Vân như khúc gỗ mục ngồi xếp bằng trước bia ngọc thạch, hằng cổ bất động, khóe môi dần cong lên.
Phong Phi Vân cười.
Vì Phong Phi Vân biết con đường hắn đi là chính xác. Nếu phá nát đan điền, cô đọng ra nội đan thánh linh, bước lên con đường mới đi thông Vũ Hóa cảnh thì đây ngang nửa với niết bàn lần thứ mười.
từ xưa đến nay không ai niết bàn lần thứ mười trong cảnh giới niết bàn, bây giờ Phong Phi Vân lại đi con đường này.
Phong Phi Vân đã đi được nửa đường.
Chỉ có đi con đường người khác không dám đi mới phá vỡ được nguyền rủa trời cao.
Phá rồi mới lập, niết bàn trọng sinh.
Đương nhiên con đường này đã định trước cực kỳ nguy hiểm, có thể sẽ chết thật. Phải lấy mạng ra đánh bạc.
Giọng Phong Phi Vân keng leng mạnh mẽ truyền ra mấy vạn dặm, như sấm sét đánh qua, nhiều cường giả yêu tộc bị chấn màng tai đau nhức.
Bên ngoài Thanh Liên linh sơn sôi trào, Yến Tam Thiên cũng bị đánh bại. Mọi người nhìn thấy hết, bán yêu kia quá mạnh mẽ, tuyệt đối là bán yêu sức chiến đấu số một từ xưa đến nay, mạnh mẽ làm tim người run rẩy.
Có người đến trước, tuyền tin về Đan Đỉnh Quỷ thị, lại gây ra sóng gió.
Một trí giả yêu tộc suy đoán:
- Bán yêu này chắc không phải đã đột phá Vũ Hóa cảnh?
Tứ hoàng tử Kim Ô tộc, Yến Tam Thiên là anh kiệt đỉnh cao trong yêu tộc, có thể vượt cảnh giới đè đầu đối thủ. Nhưng hai người lần lượt thua trong tay một bán yêu, đây là sỉ nhục cực lớn với Kim Ô yêu tộc, Huyết Giao yêu tộc, nhưng cũng khiến người suy nghĩ sâu xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.