Chương 308: Tuyệt học. (2)
Cửu Đương Gia
14/06/2015
Nếu vào thời điểm này trợ giúp Phong Phi Vân một tay, sẽ không sợ hắn không mang ơn, quy thuận dưới trướng La Phù công chúa.
Trên mặt La Phù công chúa ngọc mang theo mỉm cười, có chút lắc đầu, nói:
- Cố Thanh tuy rằng cường đại, nhưng Yêu Ma Chi Tử không phải dễ dàng bị giết như vậy đâu, chờ một chút đi! Đợi đến lúc Yêu Ma Chi Tử bị buộc đến sinh tử tuyệt đồ chúng ta lại ra tay, hiệu quả sẽ tốt hơn.
- Công chúa nói chí lý!
Ngọc công công cúi đầu khom lưng nói.
- Được rồi! Lần này ta quyết định chính thức ngưng tụ tánh mạng chi lực cuối cùng của ta đồng quy vu tận với ngươi.
Phong Phi Vân còn nói ra những lời này, hắn lau khô vết máu nơi miệng, trong tay liên tiếp đánh ra chín đạo bí pháp, tựa hồ như thật sự đang ngưng tụ một tia lực lượng cuối cùng.
Nhưng sau khi hắn nói ra những lời này, cũng không còn ai tin hắn nữa, bởi vì lần trước khi hắn nói ra nhưng lời này đã khiến một vị nghịch thiên tài tuấn bị gài bẫy.
- Mẹ nó, Yêu Ma Chi Tử thật sự quá thiếu đạo đức, mỗi lần đều là ngưng tụ lực lượng cuối cùng, kết quả ngưng tụ nhiều lần vẫn không ngưng tụ xong.
- Có quỷ mới tin hắn đang ngưng tụ lực lượng cuối cùng!
Rất nhiều tu sĩ đều thầm mắng Phong Phi Vân thật sự quá gian trá.
Tám đạo thiết lân bay múa mà đến, mang theo sát khí lăng lệ ác liệt bao trọn lấy không gian này, tựa như tiến vào một cái cối xay thịt vậy, khắp nơi đều là sát cơ.
Bá, bá, bá.
Oanh!
Phong Phi Vân rốt cục ngưng tụ lực lượng cuối cùng, gian nan tế ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, trên Ban Chỉ hắc mang trùng thiên, sáu bức cổ đồ hiện ra, bức đầu tiên chính là "Bát Quái Huyền Văn", Âm Dương Bát Quái Đô nhô lên cao xoay tròn, mười sáu đạo huyền văn quay chung quanh ở bên ngoài, không ai có thể xem hiểu mười sáu đạo huyền văn kia là cái gì cả, chỉ trên đó lại ẩn chứa lực lượng vô cùng khổng lồ.
Bức thứ hai là "Tứ Dương Cổ Đỉnh", một Thanh Đồng cổ đỉnh thần bí mà huyền bí lơ lửng trong đồ văn, bốn đầu Thanh Dương thủ hộ bốn chân, giống như bốn căn thần trụ cao lớn vậy
Bức thứ ba chính là "U Minh Thần Tháp", bức thứ tư là "Thần Vương Phi Thiên", bức thứ năm là "Bách Quỷ Phó Yến", bức thứ sáu là "Vạn Gia Đăng Hỏa" .
Tăng thêm bức "Long Mã Hà Đồ" trên người nữ ma, tổng cộng chính là bảy bức đồ cổ, mỗi một bức đều ẩn chứa đạo pháp vô cùng cổ xưa mà thâm ảo, chỉ có thể cảm giác được say mê hấp dẫn kỳ dị trên đó, nhưng lại không cách nào xem hiểu ý cảnh trên đó cả.
Sáu bức cổ đồ vốn đều khắc lục trên Miểu Quỷ Ban Chỉ, cho tới bây giờ đều chưa từng rõ ràng như hiện giờ, tựa như sáu tồn tại chân thật trên thế giới vậy.
Mà ngay cả Phong Phi Vân giờ phút này cũng lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng lại không kịp xâm nhập nghiên cứu, trực tiếp đánh Miểu Quỷ Ban Chỉ kể cả sáu bức cổ đồ ra ngoài, đánh cho tám phiến thiết lân bay ngược về.
Đây mới là lực lượng chính thức của Linh Khí, chỉ có Linh Khí mới có thể chống lại!
- Ngươi rõ ràng có được Linh Khí!
Cố Thanh sắc mặt biến hóa, trước khi Phong Phi Vân ra tay hắn cũng không biết Phong Phi Vân có được thần binh như Linh Khí.
- Nói nhảm!
Phong Phi Vân một tay nâng Miểu Quỷ Ban Chỉ, giết nhanh về phía trước, dùng Miểu Quỷ Ban Chỉ chi uy đánh nát một nửa tám đạo thiết lân của Cố Thanh, từng bước ép sát, không để cho hắn sức hoàn thủ.
Trong thân thể Cố Thanh linh khí hùng hậu, thần thức cường đại, lại phải liên tiếp đánh ra các chiêu tuyệt học mới có thể miễn cưỡng ngăn trở uy áp của Linh Khí được.
- Ngươi không phải bị trọng thương sao?
Cố Thanh liền lùi lại ba bước, hai tay đánh ra bảy đầu kỳ ngưu chi lực, miễn cưỡng ổn định thân hình.
- Cái này... Đương nhiên là bị trọng thương, chỉ có điều, ta ngưng tụ lực lượng cuối cùng, định cùng ngươi đồng quy vu tận.
Phong Phi Vân càng đánh càng mạnh, xé nát cả bảy đầu kỳ ngưu chi lực, một đạo Linh khí chi lực từ bên cổ Cố Thanh bay ra, thiếu chút nữa đã xuyên phá cổ họng hắn rồi.
- Con em ngươi!
Cố Thanh cảm thấy hối hận, Phong Phi Vân giờ phút này thấy thế nào cũng không giống như người trọng thương, hắn mãnh liệt giống như một đầu trâu đực vậy,
Oanh!
Miểu Quỷ Ban Chỉ mang theo sáu bức cổ đồ bao trọn lấy tầng thứ ba Diễn Võ Chiến Tháp, như muốn đè chết Cố Thanh vậy.
XÍU... UU!!
Một đạo bạch hồng từ trong vầng sáng linh khí lao ra, tựa như một đạo cột sáng không thể ngăn cản, động phá cổ đồ vọt ra ngoài.
- Cũng không phải có được Linh Khí liền có thể vô địch. Phong Phi Vân ngươi còn chưa tu luyện ra thần thức, căn bản ngay cả 1% uy lực của Linh Khí cũng không phát huy ra được, ta đánh bại ngươi cũng không phải việc khó.
Thanh bạch vân kiếm ba thước bên hông Cố Thanh tựa như một đầu Bạch Long bay ra, trảm phá phong tỏa của Linh Khí, phá vực mà ra.
Hắn nói không sai, Phong Phi Vân hiện giờ tuy rằng nắm giữ một kiện Linh Khí, nhưng chiến lực có thể tăng lên cũng không phải nghịch thiên như vậy, cũng không phải không thể phản kích.
- Ta bế quan 23 năm, đã tu luyện ra một chiêu kiếm quyết cấp bậc tuyệt học, chỉ cần không gặp phải cường giả Thần Cơ Đại viên mãn thì ta chính là vô địch, đủ để một kiếm phá Linh Khí.
Cố Thanh vốn không muốn vào lúc này dùng ra tuyệt học của mình, dù sao mỗi người đều giữ lại 1~2 chiêu át chủ bài, đợi đến thời điểm sinh tử tuyệt địa mới dùng ra, đạt tới hiệu quả nhất kích tất sát.
Nhưng hôm nay ở trước mắt bao người, nếu thua trong tay một người tu vị thấp hơn mình, niên kỷ nhỏ hơn mình thì hắn sau này còn dừng chân ở Vạn Tượng Tháp thế nào nữa, cho nên át chủ bài cũng phải xuất ra.
- Ta cũng có một chiêu tuyệt học tu luyện mấy ngàn năm, thẳng đến gần đây đột phá Thần Cơ trung kỳ, rốt cục có thể dùng ra rồi, mượn ngươi là người đầu tiên khai đao vậy.
Phong Phi Vân thu Miểu Quỷ Ban Chỉ vào, một lần nữa mang vào trên ngón tay cái.
- Ta kháo, tên lừa gạt Phong Phi Vân này lại đang nói mạnh miệng rồi, có quỷ mới tin hắn có tuyệt học tu luyện mấy ngàn năm!
Một vị tu sĩ rốt cục nhịn không được nữa mắng to.
Mà ngay cả La Phù công chúa và mấy vị đại nhân vật một đời tuổi trẻ trán cũng nổi đầy hắc tuyến, da trâu này thổi cũng quá lớn rồi.
Một trận chiến này tuy rằng Phong Phi Vân chiến tích hiển hách, tàn sát mấy vị nghịch thiên tài tuấ, nhưng lại không ai nhớ kỹ thực lực của hắn, ngược lại nhớ kỹ một chân lý, đó là lời Phong Phi Vân nói ngàn vạn tin không được ah!
Kiếm quyết cũng chia làm đê cấp kiếm quyết, trung cấp kiếm quyết, cao cấp kiếm quyết, tuyệt học kiếm quyết, thiên công kiếm quyết.
Càng về sau, kiếm quyết lại càng rườm rà, độ khó càng lớn, tu luyện càng gian nan, hơn nữa cho dù muốn học cũng chưa hẳn có thể học được.
Cố Thanh 23 năm trước, thiên tư tung hoành, mười sáu tuổi đã bước chân vào Thần Cơ đỉnh phong, cho nên mới được thưởng cho một chiêu trong kiếm quyết cấp bậc tuyệt học.
Chỉ là một chiêu nhưng hắn phải tu luyện 23 năm, luyện mấy chục vạn kiếm mới có thể tu luyện thành công, dựa vào một kiếm này, hắn liền có thể nói là người mạnh nhất dưới Thần Cơ Đại viên mãn rồi, ít nhất là lực công kích mạnh nhất.
Trên mặt La Phù công chúa ngọc mang theo mỉm cười, có chút lắc đầu, nói:
- Cố Thanh tuy rằng cường đại, nhưng Yêu Ma Chi Tử không phải dễ dàng bị giết như vậy đâu, chờ một chút đi! Đợi đến lúc Yêu Ma Chi Tử bị buộc đến sinh tử tuyệt đồ chúng ta lại ra tay, hiệu quả sẽ tốt hơn.
- Công chúa nói chí lý!
Ngọc công công cúi đầu khom lưng nói.
- Được rồi! Lần này ta quyết định chính thức ngưng tụ tánh mạng chi lực cuối cùng của ta đồng quy vu tận với ngươi.
Phong Phi Vân còn nói ra những lời này, hắn lau khô vết máu nơi miệng, trong tay liên tiếp đánh ra chín đạo bí pháp, tựa hồ như thật sự đang ngưng tụ một tia lực lượng cuối cùng.
Nhưng sau khi hắn nói ra những lời này, cũng không còn ai tin hắn nữa, bởi vì lần trước khi hắn nói ra nhưng lời này đã khiến một vị nghịch thiên tài tuấn bị gài bẫy.
- Mẹ nó, Yêu Ma Chi Tử thật sự quá thiếu đạo đức, mỗi lần đều là ngưng tụ lực lượng cuối cùng, kết quả ngưng tụ nhiều lần vẫn không ngưng tụ xong.
- Có quỷ mới tin hắn đang ngưng tụ lực lượng cuối cùng!
Rất nhiều tu sĩ đều thầm mắng Phong Phi Vân thật sự quá gian trá.
Tám đạo thiết lân bay múa mà đến, mang theo sát khí lăng lệ ác liệt bao trọn lấy không gian này, tựa như tiến vào một cái cối xay thịt vậy, khắp nơi đều là sát cơ.
Bá, bá, bá.
Oanh!
Phong Phi Vân rốt cục ngưng tụ lực lượng cuối cùng, gian nan tế ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, trên Ban Chỉ hắc mang trùng thiên, sáu bức cổ đồ hiện ra, bức đầu tiên chính là "Bát Quái Huyền Văn", Âm Dương Bát Quái Đô nhô lên cao xoay tròn, mười sáu đạo huyền văn quay chung quanh ở bên ngoài, không ai có thể xem hiểu mười sáu đạo huyền văn kia là cái gì cả, chỉ trên đó lại ẩn chứa lực lượng vô cùng khổng lồ.
Bức thứ hai là "Tứ Dương Cổ Đỉnh", một Thanh Đồng cổ đỉnh thần bí mà huyền bí lơ lửng trong đồ văn, bốn đầu Thanh Dương thủ hộ bốn chân, giống như bốn căn thần trụ cao lớn vậy
Bức thứ ba chính là "U Minh Thần Tháp", bức thứ tư là "Thần Vương Phi Thiên", bức thứ năm là "Bách Quỷ Phó Yến", bức thứ sáu là "Vạn Gia Đăng Hỏa" .
Tăng thêm bức "Long Mã Hà Đồ" trên người nữ ma, tổng cộng chính là bảy bức đồ cổ, mỗi một bức đều ẩn chứa đạo pháp vô cùng cổ xưa mà thâm ảo, chỉ có thể cảm giác được say mê hấp dẫn kỳ dị trên đó, nhưng lại không cách nào xem hiểu ý cảnh trên đó cả.
Sáu bức cổ đồ vốn đều khắc lục trên Miểu Quỷ Ban Chỉ, cho tới bây giờ đều chưa từng rõ ràng như hiện giờ, tựa như sáu tồn tại chân thật trên thế giới vậy.
Mà ngay cả Phong Phi Vân giờ phút này cũng lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng lại không kịp xâm nhập nghiên cứu, trực tiếp đánh Miểu Quỷ Ban Chỉ kể cả sáu bức cổ đồ ra ngoài, đánh cho tám phiến thiết lân bay ngược về.
Đây mới là lực lượng chính thức của Linh Khí, chỉ có Linh Khí mới có thể chống lại!
- Ngươi rõ ràng có được Linh Khí!
Cố Thanh sắc mặt biến hóa, trước khi Phong Phi Vân ra tay hắn cũng không biết Phong Phi Vân có được thần binh như Linh Khí.
- Nói nhảm!
Phong Phi Vân một tay nâng Miểu Quỷ Ban Chỉ, giết nhanh về phía trước, dùng Miểu Quỷ Ban Chỉ chi uy đánh nát một nửa tám đạo thiết lân của Cố Thanh, từng bước ép sát, không để cho hắn sức hoàn thủ.
Trong thân thể Cố Thanh linh khí hùng hậu, thần thức cường đại, lại phải liên tiếp đánh ra các chiêu tuyệt học mới có thể miễn cưỡng ngăn trở uy áp của Linh Khí được.
- Ngươi không phải bị trọng thương sao?
Cố Thanh liền lùi lại ba bước, hai tay đánh ra bảy đầu kỳ ngưu chi lực, miễn cưỡng ổn định thân hình.
- Cái này... Đương nhiên là bị trọng thương, chỉ có điều, ta ngưng tụ lực lượng cuối cùng, định cùng ngươi đồng quy vu tận.
Phong Phi Vân càng đánh càng mạnh, xé nát cả bảy đầu kỳ ngưu chi lực, một đạo Linh khí chi lực từ bên cổ Cố Thanh bay ra, thiếu chút nữa đã xuyên phá cổ họng hắn rồi.
- Con em ngươi!
Cố Thanh cảm thấy hối hận, Phong Phi Vân giờ phút này thấy thế nào cũng không giống như người trọng thương, hắn mãnh liệt giống như một đầu trâu đực vậy,
Oanh!
Miểu Quỷ Ban Chỉ mang theo sáu bức cổ đồ bao trọn lấy tầng thứ ba Diễn Võ Chiến Tháp, như muốn đè chết Cố Thanh vậy.
XÍU... UU!!
Một đạo bạch hồng từ trong vầng sáng linh khí lao ra, tựa như một đạo cột sáng không thể ngăn cản, động phá cổ đồ vọt ra ngoài.
- Cũng không phải có được Linh Khí liền có thể vô địch. Phong Phi Vân ngươi còn chưa tu luyện ra thần thức, căn bản ngay cả 1% uy lực của Linh Khí cũng không phát huy ra được, ta đánh bại ngươi cũng không phải việc khó.
Thanh bạch vân kiếm ba thước bên hông Cố Thanh tựa như một đầu Bạch Long bay ra, trảm phá phong tỏa của Linh Khí, phá vực mà ra.
Hắn nói không sai, Phong Phi Vân hiện giờ tuy rằng nắm giữ một kiện Linh Khí, nhưng chiến lực có thể tăng lên cũng không phải nghịch thiên như vậy, cũng không phải không thể phản kích.
- Ta bế quan 23 năm, đã tu luyện ra một chiêu kiếm quyết cấp bậc tuyệt học, chỉ cần không gặp phải cường giả Thần Cơ Đại viên mãn thì ta chính là vô địch, đủ để một kiếm phá Linh Khí.
Cố Thanh vốn không muốn vào lúc này dùng ra tuyệt học của mình, dù sao mỗi người đều giữ lại 1~2 chiêu át chủ bài, đợi đến thời điểm sinh tử tuyệt địa mới dùng ra, đạt tới hiệu quả nhất kích tất sát.
Nhưng hôm nay ở trước mắt bao người, nếu thua trong tay một người tu vị thấp hơn mình, niên kỷ nhỏ hơn mình thì hắn sau này còn dừng chân ở Vạn Tượng Tháp thế nào nữa, cho nên át chủ bài cũng phải xuất ra.
- Ta cũng có một chiêu tuyệt học tu luyện mấy ngàn năm, thẳng đến gần đây đột phá Thần Cơ trung kỳ, rốt cục có thể dùng ra rồi, mượn ngươi là người đầu tiên khai đao vậy.
Phong Phi Vân thu Miểu Quỷ Ban Chỉ vào, một lần nữa mang vào trên ngón tay cái.
- Ta kháo, tên lừa gạt Phong Phi Vân này lại đang nói mạnh miệng rồi, có quỷ mới tin hắn có tuyệt học tu luyện mấy ngàn năm!
Một vị tu sĩ rốt cục nhịn không được nữa mắng to.
Mà ngay cả La Phù công chúa và mấy vị đại nhân vật một đời tuổi trẻ trán cũng nổi đầy hắc tuyến, da trâu này thổi cũng quá lớn rồi.
Một trận chiến này tuy rằng Phong Phi Vân chiến tích hiển hách, tàn sát mấy vị nghịch thiên tài tuấ, nhưng lại không ai nhớ kỹ thực lực của hắn, ngược lại nhớ kỹ một chân lý, đó là lời Phong Phi Vân nói ngàn vạn tin không được ah!
Kiếm quyết cũng chia làm đê cấp kiếm quyết, trung cấp kiếm quyết, cao cấp kiếm quyết, tuyệt học kiếm quyết, thiên công kiếm quyết.
Càng về sau, kiếm quyết lại càng rườm rà, độ khó càng lớn, tu luyện càng gian nan, hơn nữa cho dù muốn học cũng chưa hẳn có thể học được.
Cố Thanh 23 năm trước, thiên tư tung hoành, mười sáu tuổi đã bước chân vào Thần Cơ đỉnh phong, cho nên mới được thưởng cho một chiêu trong kiếm quyết cấp bậc tuyệt học.
Chỉ là một chiêu nhưng hắn phải tu luyện 23 năm, luyện mấy chục vạn kiếm mới có thể tu luyện thành công, dựa vào một kiếm này, hắn liền có thể nói là người mạnh nhất dưới Thần Cơ Đại viên mãn rồi, ít nhất là lực công kích mạnh nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.