Chương 927: Uống ma huyết, hóa yêu ma. (2)
Cửu Đương Gia
16/07/2015
Chiếu thư này là một tiểu cô nương đưa đến linh thạch phường nơi Thần Hà cấm vệ cư trú, vốn định giao cho Phong Phi Vân nhưng hắn không có trong linh thạch phường,thế là chiếu thư rơi vào tay La Phù công chúa.
Trước khi Nam Cung Hồng Nhan rời khỏi Thần đô đã nhờ tiểu cô nương đưa chiếu thư.
Mọi người trong hoàng thành lần thứ ba quỳ xuống.
Bắc Minh Mặc Thủ bình tĩnh ung dung, nhắm mắt tĩnh dưỡng.
Long Thần Nhai không vội vàng, gã đứng dưới đỉnh thanh đồng, cười tủm tỉm. Long Thần Nhai không tìm được chiếu thư trên người Nam Cung Hồng Nhan thì dĩ nhiên nàng đã sớm trao cho Phong Phi Vân, La Phù công chúa nhận được chiếu thư là nằm trong vòng tính toán của bọn họ.
La Phù công chúa khép chiếu thư lại, nói:
- Long Thần Nhai, cởi cửu ngũ long bào ra, hôm nay bản công chúa sẽ đăng cơ đại bảo . . .
Phập!
Không chút báo trước, trong cự đỉnh thanh đồng bay ra một người lửa, tay cầm trường thương lả cháy nhanh chóng đâm thủng người La Phù công chúa. La Phù công chúa không kịp trở tay bị đâm xa hơn chục thước, bị đóng đinh trên cột đồng thái miếu.
Máu phun ra từ ngực La Phù công chúa chảy thành dọc suối nhỏ xuống bậc thềm.
Mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên, cường giả tiên đạo bảo vệ bên cạnh La Phù công chúa, mấy chục lão tổ hoàng tộc không kịp phản ứng. Có ai ngờ cự đỉnh thanh đồng cháy lửa lại che giấu một người?
Một người bị lửa bao phủ, mặc Hồng Liên Hỏa Thường, che giấu hơi thở quá kỹ, đây là sát thủ đỉnh cao nhất.
Người lửa ám sát La Phù công chúa xong mở màn trời, trong khoảnh khắc biến mất, tu vi cao làm người lạnh gáy.
Sát thủ này được Bắc Minh Mặc Thủ mới đến chuyên môn ám sát La Phù công chúa.
Chiêu này gọi là "Giải quyết tận gốc", một chiêu định thắng bại. La Phù công chúa chết thì mặc kệ tay nàng nắm giữ lực lượng cường đại cách mấy cũng không có đất dùng võ.
Bắc Minh Mặc Thủ thường hay nói một câu:
- Chơi cờ quan trọng là quân cờ.
Muốn thuê sát thủ tu vi cao đẳng cũng không dễ dàng gì, lại còn ám sát thiên nữ hoàng gia đương triều, dù là cung chủ Thái Thượng Đoạt Mệnh cung cũng không dám nhận.
Nhưng Bắc Minh Mặc Thủ nêu Hồng Liên Hỏa Thường làm vật trao đổi khiến một sát thủ bán tôn chân nhân đồng ý ra tay.
Nhiều người không biết Nam Cung Hồng Nhan đã chết, chỉ nhận ra Hồng Liên Hỏa Thường:
- Hồng Liên Hỏa Thường, là Nam Cung Hồng Nhan ám sát La Phù công chúa!
Bắc Minh Mặc Thủ hí mắt ra, nhếch môi cười.
Long Thần Nhai đến bên cây cột thái miếu, nhìn La Phù công chúa bị đóng đinh trên cột đồng. Trường thương thanh đồng còn cắm trước ngực La Phù công chúa, máu chảy ròng ròng. Long Thần Nhai cười châm chọc, giật đế tỉ khỏi tay nàng. Long Thần Nhai đứng trên bậc thềm cao nhất, mặc cửu ngũ long bào, giơ đế tỉ.
Long Thần Nhai cao giọng quát:
- La Phù công chúa đã chết, ta là Tấn đế, ai dám không phục sẽ xử theo tội phản loạn!
Ầm!
Nguyên hoàng thành rung mạnh, chấn động dữ odọi hơn vừa rồi, mặt đất nứt mảng lớn.
Không ai biết xảy ra chuyện gì, Bắc Minh Mặc Thủ luôn bình tĩnh cũng vẻ mặt trầm trọng nhìn hướng mặt đất nứt ra. Dường như có cái gì sắp phá đất chui lên.
Rầm bộp!
Trên bầu trời bỗng có ma vân giáng xuống, hắc ám bao phủ hoàng thành, xòe tay không thấy năm ngón. Một tia chớp thô cỡ cây cột giáng xuống, như thanh thiên đao muốn chém thiên địa thành hai nửa.
Có yêu nghiệt tuyệt thế gì sắp xuất thế sao?
Ầm!
Đất đai nứt nẽ lún xuống lộ ra một cái hố to, sát khí hùng dũng dâng lên trời. Một cuồng long màu tím lao ra, dài trăm thước, bóng rồng khủng bố. Có một nam nhân như yêu ma cõng bóng rồng này giáng xuống thế gian.
Phong Phi Vân đứng ở trên trời cao, toàn thân đều lấp lánh ma vân đen tuyền, hai mắt lại đỏ kè tựa như hai luồng tiên huyết (máu tươi ). Thân thể hắn giống như đã hòa tan vào cùng Ma Vân, trên gò má bên trái còn có những huyết mạch màu xanh hơi nổi gồ hẳn nên.
Tay hắn đã hóa đao Thiên Tủy Binh Đảm,cả người đang đứng ở trong tầng mây cuồn cuộn.
Trong mắt Long Thần Nhai đúng là hiện lên vẻ kinh dị, hắn đứng ở trước thái miếu ngước mắt nhìn trời cao:
- Phong Phi Vân.
Giờ phút này Phong Phi Vân thật sự rất đáng sợ, khiến cho hắn cảm thấy ớn lạnh. Nghĩ tới cái chết của Nam Cung Hồng Nhan, chẳng lẽ là hắn đến để giết ta, trong lòng Long Thần Nhai hiện ra một ý niệm như vậy.
Ánh mắt hung ác trên mặt Phong Phi Vân chợt lóe. Hắn lao xuống với sát khí hào hùng, hai tay nắm đao liền chém xuống một đao.
- Yêu nghiệt lớn mật, cũng dám ám sát Tấn Đế.
Bắc Cung Tổng Quản lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, vọt thẳng lên đi ngăn chặn Phong Phi Vân.
Bắc Cung Tổng Quản chính là cảnh giới Cự Phách, trên bàn tay lão kết xuất ra thần ấn.
- Phốc.
Thần ấn bị nghiền nát, Bắc Cung Tổng Quản rơi xuống từ ở giữa không trung. Một cước của Phong Phi Vân đạp vào lồng ngực của lão. Một đao bổ vào đỉnh đầu của lão, đao phong xả trên đầu lão, từ đỉnh đầu chém tới vị trí sống mũi.
Một vòi máu phun ra.
- Rầm.
Phong Phi Vân đạp lên Bắc Cung Tổng Quản, làm lão rơi trên thềm đá cao cao, nện vỡ năm bậc thềm đá. Hắn dẫm thủng lồng ngực lão.
Đao phong chém mãnh liệt qua một cái, trực tiếp chia Bắc Cung Tổng Quản thành hai mảnh. Máu của Cự Phách vãi đầy thềm đá, bắt đầu bốc cháy thiêu đốt cuồn cuộn.
Một vị cường giả cấp bậc Cự Phách, đã chết ở dưới đao Phong Phi Vân.
Một màn này liền phát sinh ngay trước mắt, khiến cho toàn bộ mọi người đều hóa đá, đều có thể cảm nhận được một sự thù hận, một cỗ sát ý kia trong thân thể Phong Phi Vân. Cũng không ai biết trên người của hắn rốt cuộc xảy ra cái gì.
Nhưng một cỗ sát ý này của hắn lại là nhằm vào ai.
Long Thần Nhai bị dọa đến mặt vàng như nghệ, từng bước lui về phía sau. Nếu ngay cả một vị Cự Phách đều chết ở trong tay Phong Phi Vân, hắn coi như mặc cửu ngũ long bào thì cũng không có khả năng có thể dùng lực để địch lại.
Hắn muốn trốn..."Xoạt."
Phong Phi Vân xuất hiện ở trước mặt hắn, một đôi mắt máu chảy đầm đìa đang nhìn thẳng chằm chằm vào hắn. Yêu ma sát khí vô tận ập đến, khiến cho hai chân hắn như nhũn ra, trực tiếp ngồi bệt ở trên mặt đất, vô phương lại đứng thẳng hai chân.
Nếu không phải hắn còn có một sự kiêu ngạo của đệ tử hoàng gia, thì nói không chừng hắn đều đã quì ở trên mặt đất.
- Roẹt roẹt.
Phong Phi Vân vươn ra một tay tóm lấy cửu ngũ long bào trên người hắn rồi giật mạnh xuống. Thân thể Long Thần Nhai bị hất bay lên, liên tiếp xoay tròn sáu bẩy vòng ở trong không khí, sau đó dọc theo thềm đá lăn xuống.
Phong Phi Vân mang theo Thiên Tủy Binh Đảm, cũng đi bước một xuống dưới thềm đá. Cái nhìn của đôi mắt đỏ kè cũng không có rời khỏi trên người Long Thần Nhai.
Hơn mười vị lão tổ Hoàng tộc và Bắc Minh Mặc Thủ đã kịp phản ứng xông đến. Bắc Minh Mặc Thủ lớn tiếng trách mắng:
- Phong Phi Vân, lá gan của ngươi quá lớn, cũng dám vung đao giết người tại thái miếu, rốt cuộc có để vào mắt liệt vị tổ tiên Hoàng tộc hay không. Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể Phong Phi Vân đã thức tỉnh, biến thành một kẻ khát máu say mê, mọi người liên thủ trấn áp hắn. Nếu không Thần Đô sợ là sẽ có một cơn đại nạn.
Trước khi Nam Cung Hồng Nhan rời khỏi Thần đô đã nhờ tiểu cô nương đưa chiếu thư.
Mọi người trong hoàng thành lần thứ ba quỳ xuống.
Bắc Minh Mặc Thủ bình tĩnh ung dung, nhắm mắt tĩnh dưỡng.
Long Thần Nhai không vội vàng, gã đứng dưới đỉnh thanh đồng, cười tủm tỉm. Long Thần Nhai không tìm được chiếu thư trên người Nam Cung Hồng Nhan thì dĩ nhiên nàng đã sớm trao cho Phong Phi Vân, La Phù công chúa nhận được chiếu thư là nằm trong vòng tính toán của bọn họ.
La Phù công chúa khép chiếu thư lại, nói:
- Long Thần Nhai, cởi cửu ngũ long bào ra, hôm nay bản công chúa sẽ đăng cơ đại bảo . . .
Phập!
Không chút báo trước, trong cự đỉnh thanh đồng bay ra một người lửa, tay cầm trường thương lả cháy nhanh chóng đâm thủng người La Phù công chúa. La Phù công chúa không kịp trở tay bị đâm xa hơn chục thước, bị đóng đinh trên cột đồng thái miếu.
Máu phun ra từ ngực La Phù công chúa chảy thành dọc suối nhỏ xuống bậc thềm.
Mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên, cường giả tiên đạo bảo vệ bên cạnh La Phù công chúa, mấy chục lão tổ hoàng tộc không kịp phản ứng. Có ai ngờ cự đỉnh thanh đồng cháy lửa lại che giấu một người?
Một người bị lửa bao phủ, mặc Hồng Liên Hỏa Thường, che giấu hơi thở quá kỹ, đây là sát thủ đỉnh cao nhất.
Người lửa ám sát La Phù công chúa xong mở màn trời, trong khoảnh khắc biến mất, tu vi cao làm người lạnh gáy.
Sát thủ này được Bắc Minh Mặc Thủ mới đến chuyên môn ám sát La Phù công chúa.
Chiêu này gọi là "Giải quyết tận gốc", một chiêu định thắng bại. La Phù công chúa chết thì mặc kệ tay nàng nắm giữ lực lượng cường đại cách mấy cũng không có đất dùng võ.
Bắc Minh Mặc Thủ thường hay nói một câu:
- Chơi cờ quan trọng là quân cờ.
Muốn thuê sát thủ tu vi cao đẳng cũng không dễ dàng gì, lại còn ám sát thiên nữ hoàng gia đương triều, dù là cung chủ Thái Thượng Đoạt Mệnh cung cũng không dám nhận.
Nhưng Bắc Minh Mặc Thủ nêu Hồng Liên Hỏa Thường làm vật trao đổi khiến một sát thủ bán tôn chân nhân đồng ý ra tay.
Nhiều người không biết Nam Cung Hồng Nhan đã chết, chỉ nhận ra Hồng Liên Hỏa Thường:
- Hồng Liên Hỏa Thường, là Nam Cung Hồng Nhan ám sát La Phù công chúa!
Bắc Minh Mặc Thủ hí mắt ra, nhếch môi cười.
Long Thần Nhai đến bên cây cột thái miếu, nhìn La Phù công chúa bị đóng đinh trên cột đồng. Trường thương thanh đồng còn cắm trước ngực La Phù công chúa, máu chảy ròng ròng. Long Thần Nhai cười châm chọc, giật đế tỉ khỏi tay nàng. Long Thần Nhai đứng trên bậc thềm cao nhất, mặc cửu ngũ long bào, giơ đế tỉ.
Long Thần Nhai cao giọng quát:
- La Phù công chúa đã chết, ta là Tấn đế, ai dám không phục sẽ xử theo tội phản loạn!
Ầm!
Nguyên hoàng thành rung mạnh, chấn động dữ odọi hơn vừa rồi, mặt đất nứt mảng lớn.
Không ai biết xảy ra chuyện gì, Bắc Minh Mặc Thủ luôn bình tĩnh cũng vẻ mặt trầm trọng nhìn hướng mặt đất nứt ra. Dường như có cái gì sắp phá đất chui lên.
Rầm bộp!
Trên bầu trời bỗng có ma vân giáng xuống, hắc ám bao phủ hoàng thành, xòe tay không thấy năm ngón. Một tia chớp thô cỡ cây cột giáng xuống, như thanh thiên đao muốn chém thiên địa thành hai nửa.
Có yêu nghiệt tuyệt thế gì sắp xuất thế sao?
Ầm!
Đất đai nứt nẽ lún xuống lộ ra một cái hố to, sát khí hùng dũng dâng lên trời. Một cuồng long màu tím lao ra, dài trăm thước, bóng rồng khủng bố. Có một nam nhân như yêu ma cõng bóng rồng này giáng xuống thế gian.
Phong Phi Vân đứng ở trên trời cao, toàn thân đều lấp lánh ma vân đen tuyền, hai mắt lại đỏ kè tựa như hai luồng tiên huyết (máu tươi ). Thân thể hắn giống như đã hòa tan vào cùng Ma Vân, trên gò má bên trái còn có những huyết mạch màu xanh hơi nổi gồ hẳn nên.
Tay hắn đã hóa đao Thiên Tủy Binh Đảm,cả người đang đứng ở trong tầng mây cuồn cuộn.
Trong mắt Long Thần Nhai đúng là hiện lên vẻ kinh dị, hắn đứng ở trước thái miếu ngước mắt nhìn trời cao:
- Phong Phi Vân.
Giờ phút này Phong Phi Vân thật sự rất đáng sợ, khiến cho hắn cảm thấy ớn lạnh. Nghĩ tới cái chết của Nam Cung Hồng Nhan, chẳng lẽ là hắn đến để giết ta, trong lòng Long Thần Nhai hiện ra một ý niệm như vậy.
Ánh mắt hung ác trên mặt Phong Phi Vân chợt lóe. Hắn lao xuống với sát khí hào hùng, hai tay nắm đao liền chém xuống một đao.
- Yêu nghiệt lớn mật, cũng dám ám sát Tấn Đế.
Bắc Cung Tổng Quản lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, vọt thẳng lên đi ngăn chặn Phong Phi Vân.
Bắc Cung Tổng Quản chính là cảnh giới Cự Phách, trên bàn tay lão kết xuất ra thần ấn.
- Phốc.
Thần ấn bị nghiền nát, Bắc Cung Tổng Quản rơi xuống từ ở giữa không trung. Một cước của Phong Phi Vân đạp vào lồng ngực của lão. Một đao bổ vào đỉnh đầu của lão, đao phong xả trên đầu lão, từ đỉnh đầu chém tới vị trí sống mũi.
Một vòi máu phun ra.
- Rầm.
Phong Phi Vân đạp lên Bắc Cung Tổng Quản, làm lão rơi trên thềm đá cao cao, nện vỡ năm bậc thềm đá. Hắn dẫm thủng lồng ngực lão.
Đao phong chém mãnh liệt qua một cái, trực tiếp chia Bắc Cung Tổng Quản thành hai mảnh. Máu của Cự Phách vãi đầy thềm đá, bắt đầu bốc cháy thiêu đốt cuồn cuộn.
Một vị cường giả cấp bậc Cự Phách, đã chết ở dưới đao Phong Phi Vân.
Một màn này liền phát sinh ngay trước mắt, khiến cho toàn bộ mọi người đều hóa đá, đều có thể cảm nhận được một sự thù hận, một cỗ sát ý kia trong thân thể Phong Phi Vân. Cũng không ai biết trên người của hắn rốt cuộc xảy ra cái gì.
Nhưng một cỗ sát ý này của hắn lại là nhằm vào ai.
Long Thần Nhai bị dọa đến mặt vàng như nghệ, từng bước lui về phía sau. Nếu ngay cả một vị Cự Phách đều chết ở trong tay Phong Phi Vân, hắn coi như mặc cửu ngũ long bào thì cũng không có khả năng có thể dùng lực để địch lại.
Hắn muốn trốn..."Xoạt."
Phong Phi Vân xuất hiện ở trước mặt hắn, một đôi mắt máu chảy đầm đìa đang nhìn thẳng chằm chằm vào hắn. Yêu ma sát khí vô tận ập đến, khiến cho hai chân hắn như nhũn ra, trực tiếp ngồi bệt ở trên mặt đất, vô phương lại đứng thẳng hai chân.
Nếu không phải hắn còn có một sự kiêu ngạo của đệ tử hoàng gia, thì nói không chừng hắn đều đã quì ở trên mặt đất.
- Roẹt roẹt.
Phong Phi Vân vươn ra một tay tóm lấy cửu ngũ long bào trên người hắn rồi giật mạnh xuống. Thân thể Long Thần Nhai bị hất bay lên, liên tiếp xoay tròn sáu bẩy vòng ở trong không khí, sau đó dọc theo thềm đá lăn xuống.
Phong Phi Vân mang theo Thiên Tủy Binh Đảm, cũng đi bước một xuống dưới thềm đá. Cái nhìn của đôi mắt đỏ kè cũng không có rời khỏi trên người Long Thần Nhai.
Hơn mười vị lão tổ Hoàng tộc và Bắc Minh Mặc Thủ đã kịp phản ứng xông đến. Bắc Minh Mặc Thủ lớn tiếng trách mắng:
- Phong Phi Vân, lá gan của ngươi quá lớn, cũng dám vung đao giết người tại thái miếu, rốt cuộc có để vào mắt liệt vị tổ tiên Hoàng tộc hay không. Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể Phong Phi Vân đã thức tỉnh, biến thành một kẻ khát máu say mê, mọi người liên thủ trấn áp hắn. Nếu không Thần Đô sợ là sẽ có một cơn đại nạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.